Bạn đang đọc truyện Sân Không Vắng Vẻ Tàn Xuân (tên khác: Tịch Mịch Không Đình Xuân Dục Vãn) trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Tử ngọc nằm trong đống tro tàn, một chữ "tâm" cũng dần dần mờ nhạt. Mành thưa vén nửa, hắt ánh chiều tà. Hoa đào rơi rụng, chim yến chao nghiêng. Nhìn theo hướng mây trôi phía cuối chân trời, tâm tư bao lâu nay cũng tan biến, mong đợi cũng nhạt nhoà. Giấc mộng vấn vương trăm mối càng xa xôi, lòng người sao mà thê lương.
Vẫn là thời tiết đầu xuân, ban ngày trời nắng ấm, gió thổi qua êm dịu. Cách mành nhìn ra, trong đình yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có chú vẹt ở cuối hành lang thi thoảng mới miễn cưỡng lười nhác vỗ vỗ cánh, khiến cái chuông vàng ở chân nó kêu leng ceng một hồi. Ngủ đã được một lúc lâu khiến người cũng cảm thấy mệt mỏi, lười biếng không chịu dậy, thế là nàng gọi cung nữ bên người: "Hương Ngâm." Đi vào lại không phải là Hương Ngâm, một hình ảnh quen thuộc tiến đến dọa nàng giật mình, quên mất phải hành lễ: "Hoàng thượng..."
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 1 : Mở đầu
- Chương 2 : Xuân còn vì ai
- Chương 3 : Như lần gặp đầu tiên
- Chương 4 : Biển trời xa cách
- Chương 5 : Cô đơn một con người
- Chương 6 : Đế vương thiên tử
- Chương 7 : "Tâm" thành tro bụi*
- Chương 8 : Nhớ thương vô vọng
- Chương 9 : Tình nồng ý đậm*
- Chương 10 : Lời thề sâu sắc*
- Chương 11 : Người trung thực và kẻ xu nịnh
- Chương 12 : Giọt lệ mỹ nhân
- Chương 13 : Đời đời kiếp kiếp
- Chương 14 : Đình viện lạnh lẽo
- Chương 15 : Khi đó chỉ biết
- Chương 16 : Ánh mắt đầy tình cảm
- Chương 17 : Thân này thật khổ
- Chương 18 : Thấm thoắt thoi đưa
- Chương 19 : Ngoại truyện - Những mảnh vỡ
- Chương 20 : Ngoại truyện - Mười năm
- Chương 21 (cuối) : Ngoại truyện - Ấm áp