Bạn đang đọc truyện Không Phải Ta Trễ Hẹn trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Giọt nước mắt hôm nay, đợi bước ra khỏi phòng thử đồ, cô sẽ coi như chưa từng rơi.
Trên đường rời cửa hàng váy cưới về nhà, trong lòng Hàn Dịch Huyên vẫn cảm thấy hơi ấm ức.
Cô vẫn không nhịn được gửi cho Chu Nhâm một tin nhắn, phàn nàn: "Chu Nhâm, đây cũng là đám cưới của anh, đừng để em một mình diễn vở kịch một người."
Lữ Tiên Chi bỗng ngẩng mặt lên, hỏi, "Chu Nhâm, anh có thích Quan Quan không?"
Chu Nhâm như có linh cảm điều gì, tim đập mạnh.
Anh gượng cười, "Đương nhiên là thích." "Vậy anh làm bố của Quan Quan được không?"
Lâu lắm, anh mở miệng, từ từ thốt ra một chữ, "Được."
Cô ngẩng lên, tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Lữ Tiên Chi, "Lữ Tiên Chi, tôi chỉ hỏi cô một câu, cô có biết tôi và Chu Nhâm vốn sắp kết ♓.ô.n không? Có biết không?"
Cô lại tiến thêm một bước, "Cháu có biết mẹ cháu cướp chồng người khác không?"
Câu nói này lại hướng về Lữ Quan.
Hàn Dịch Huyên liếc anh một cái, dùng sức đẩy cánh tay anh ra, tiếp tục nhìn chằm chằm Lữ Quan, từng chữ một hỏi, "Cháu có biết mẹ cháu, là kẻ thứ ba không?"
"Đủ rồi." Chu Nhâm nắm lấy vai cô, mạnh mẽ xoay người cô lại, giữ chặt cô trước người mình.
Rồi, cô nghe thấy Chu Nhâm nói, "Hàn Dịch Huyên, cô ấy không bao giờ là kẻ thứ ba."
"Sau khi chia tay, em tưởng mình bị ung thư, anh đều biết rồi. Anh không biết là, em ở ngoài, nghĩ mình sắp 🌜𝒽ế.🌴, nên muốn thử những thứ chưa từng thử qua."
Cô tiếp tục quay lưng, kể chậm rãi, giọng lạnh lùng."Nên em đã ngủ với người khác."
Mí mắt anh đỏ hoe, ռ*🌀*ⓗï*ế*ⓝ 𝖗ă*п*g, nắm chặt vai cô, tay ⓡ·u·п г·ẩ·𝐲."Là ai?" Hai chữ rít ra từ kẽ răng.
"Chẳng ai cả, gặp thoáng qua, chỉ một đêm." Cô nói thẳng thắn.
Chưa kịp để anh nói gì, cô tiếp: "Chu Nhâm, em từng nghĩ không có anh em không sống nổi. Hóa ra không phải."
"Những người đàn ông khác cũng có thể làm em vui."
Tóc cô rối như mây đen cuộn trào, mắt ẩn lệ.
"Đừng tự lừa mình, anh rất quan tâm." Cô nói.
Nhưng anh ôm chặt cô, vùi mặt vào hõm cổ cô.
"Anh không đi..." Anh lẩm bẩm."Chỉ là ngủ với vài người đàn ông, giờ là thế kỷ 21, anh không quan tâm..."
Anh không muốn mất cô.
Anh tuyệt đối không muốn mất cô.
Lời cô tàn nhẫn:" Anh nói cho em nghe, hay cho chính anh nghe?"
Cánh tay anh 𝖘❗●ế●✞ ⓒ𝐡ặ●🌴, giọng càng kiên định: "Trước đây anh có bao bạn gái, em chẳng ghét bỏ. Anh không đi, Dịch Huyên, đừng bỏ anh."
Đến cuối, giọng anh pha chút cầu xin.
"Nhưng Chu Nhâm, " cô ngước nhìn trần nhà, "Em không còn yêu anh, em không có anh cũng sống tốt, có lẽ, còn vui hơn."
>> Danh sách các chương của truyện: