Bạn đang đọc truyện Áp Chế Lãng Mạn trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Chu Túc nhiều năm ăn chơi trác táng, nổi tiếng phong lưu đa tình, nhưng do xuất thân cao quý, địa vị hơn người, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người theo đuổi.
Anh thích những mối tình một đêm ngắn ngủi, chơi đùa thoả thích trong một khoảng thời gian nhất định, đây là thói quen từ trước đến nay của anh, lạnh nhạt đến và cũng lạnh nhạt đi.
Sau này gặp được Diệp Thanh Nghiêu.
Cô thanh thuần, bình tĩnh, cao không thể với tới, chính là đạo cô thanh tu trong núi không vướng bụi trần.
Mỗi lần nhìn anh, ánh mắt cô luôn nhàn nhạt như đang nhìn một món hàng rẻ tiền. Ánh mắt đó chưa bao giờ dừng lại quá một giây, chỉ nhàn nhạt cười giễu:
"Chu tiên sinh, tôi một lòng hướng đạo, không yêu đương."
Chu Túc biết, báo ứng của anh tới rồi.
Hôm ấy, sau khi cùng bạn bè đi cắm trại về, Chu Túc gặp phải trận bão tuyết, bị kẹt lại giữa núi.
Trong lúc tìm nơi trú chân, giữa màn tuyết bay đầy trời, một thiếu nữ khoác đạo bào trắng xuất hiện, tay xách chiếc đèn lồng có in hoa mai. Tóc dài buông đến vai, dáng đứng cô đơn giữa gió tuyết mịt mù, ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn lồng hắt lên gương mặt thanh tú, sạch sẽ như chẳng vướng bụi trần.
Khoảnh khắc cô mỉm cười cất tiếng, Chu Túc nghe rõ tiếng tim mình đập loạn.
Tiểu kịch trường:
Khi nghe nói Chu Túc đang theo đuổi một tiểu đạo sĩ, bạn bè anh ai nấy đều nhíu mày khinh bỉ, cười anh mắt mù —
"Chẳng lẽ anh ta lại đi thích một vị đạo sĩ à?"
Sau đó, mọi người thật sự gặp được vị tiểu đạo sĩ ấy.
Hôm ấy mưa lất phất, cô cầm ô mà đến, áo đạo bào màu lam tro, e_ⓞ ✞𝒽_𝑜_n như liễu, tóc búi cao cài trâm gỗ, bước đi tao nhã, mỉm cười cúi đầu chào mọi người — khí chất thanh nhã, dung mạo linh khí, như tiên nữ giữa trần gian.
Mọi người mới chợt nhận ra — Không phải Chu Túc mù mắt, mà là anh... nhìn trúng một nàng tiên giáng trần!
Tưởng rằng Chu Túc đã "ăn chắc" được tiểu đạo sĩ, nhưng khi lại gần mới nghe thấy giọng anh nhỏ nhẹ, khẩn thiết:
"Em yên tâm, gà với vịt anh cho ăn cả rồi, đồ của em anh cũng giặt sạch rồi, củi còn lại ngày mai anh sẽ chẻ... Em cho anh ở lại thêm chút nữa được không? Anh xin em đấy."
—
Một nam chính tự cho mình là kẻ phong lưu đi qua ngàn vạn bụi hoa nhưng chẳng vướng một phiến lá, cuối cùng lại sa chân, say mê nữ chính đến một bước không rời.
Một kẻ đào hoa giảo hoạt vs. một tiên tử bề ngoài thanh khiết bên trong nội tâm tối đen sâu thẳm.
- Câu chuyện về Chu Túc và nghiệp báo nhỏ của anh ta#
- Kẻ phong lưu vấp ngã#
- Lãng tử rơi vào lưới tình#
"Tôi dùng sự lãng mạn làm điều kiện đánh cược với gió trăng, chỉ mong đổi lấy em một đời không lùi không bỏ."
— Chu Túc
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 1 : Hủy bỏ hô_n ước, tìm người phù hợp
- Chương 2 : Anh chưa bao giờ thất thố như vậy
- Chương 3 : Bị cô ấy điều khiển
- Chương 4 : Tìm thấy rồi, chính là cô ấy
- Chương 5 : Chỉ nhằm vào anh thôi
- Chương 6 : Tiểu đạo trưởng cũng biết chơi thật nhỉ
- Chương 7 : Gần như thỏa hiệp, gần như dỗ dành
- Chương 8 : Thì ra anh ngây thơ như vậy
- Chương 9 : Thổ huyết
- Chương 10 : Chu tiên sinh đang tỏ tình với tôi sao?
- Chương 11 : Một người không quan trọng
- Chương 12 : Hiển nhiên là không muốn gả cho Chu Túc
- Chương 13 : Hắc liên hoa trở về (ý chỉ Diệp Thanh Nghiêu)
- Chương 14 : Ai mới là vị ♓ô●𝖓 thê
- Chương 15 : Cô ấy mới là vị ⓗ·ô·𝓃 thê thật sự
- Chương 16 : Lão tử muốn có cô ấy
- Chương 17 : Em đang đợi ai à?
- Chương 18 : Không hủy 𝒽-ô-𝓃 có được không?
- Chương 19 : Vậy là thực sự thích cô ấy sao?
- Chương 20 : Anh ấy à? Đang chú tâm chờ đợi cô ấy
- Chương 21 : Nhìn anh yếu ớt quá, có muốn bồi bổ gì không?
- Chương 22 : Lo lắng
- Chương 23 : Em nhìn tôi một cái đi!!
- Chương 24 : Chu tiên sinh xin hãy tỉnh táo!!
- Chương 25 : Không có mong muốn gì khác, chỉ muốn gặp cô ấy
- Chương 26 : Việc bảo vệ cô gái mình thích là điều đương nhiên
- Chương 27 : Cậu chủ của anh sống 🌜𝐡_ế_ⓣ ra sao cũng chẳng liên quan đến tôi!
- Chương 28 : Đột nhiên thấy đau quá, rất đau
- Chương 29 : Em không thể thương tôi nhiều hơn một chút sao?
- Chương 30 : Em cũng rung động vì anh ấy sao?
- Chương 31 : Em muốn tôi làm sao dỗ dành em?
- Chương 32 : Để em mỗi ngày đều nhớ đến anh
- Chương 33 : "Cô không còn gì để dựa vào, nên anh nguyện làm chỗ dựa cho cô cả đời"
- Chương 34 : So với Diệp Thanh Nghiêu, những thứ này chẳng thể gọi là quý giá
- Chương 35 : Tôi ở đây, tôi bảo vệ em
- Chương 36 : Khiến anh vừa yêu vừa hận, muốn buông cũng không thể
- Chương 37 : Cô tiểu thư chỉ biết đòi ăn
- Chương 38 : Tôi đang thích em đấy
- Chương 39 : Sợi dây ràng buộc của định mệnh
- Chương 40 : Anh ấy là người quan tâm như cha nhưng lại là kẻ ⓒ𝒽*𝖎ề*𝖚 🌜*𝐡𝐮*ộ*п*🌀 mù quáng
- Chương 41 : Tôi sẽ lo hậu sự cho anh
- Chương 42 : "Mẹ nó, tôi không nỡ mắng em"
- Chương 43 : "Chắc anh điên thật rồi, lại dùng cái giọng hèn mọn đến thế để van xin một cô gái"
- Chương 44 : "Em để tôi cõng một chút thì 𝒸𝒽ế-т à?!"
- Chương 45 : "Vậy thì anh cứ việc ↪️𝖍ế-т đi"
- Chương 46 : Tà môn ngoại đạo
- Chương 47 : "Tôi lại còn phải đào hố chôn anh nữa, phiền 𝐜*ⓗ*ế*𝖙 đi được"
- Chương 48 : Tôi nguyện làm tín đồ của em
- Chương 49 : Rõ ràng ở ngay trước mắt, vậy mà vĩnh viễn không thể chạm tới
- Chương 50 : "Từ nay về sau, đừng gọi tôi là mẹ nữa"
- Chương 51 : "Tôi phải làm thế nào… mới có thể khiến em động lòng?"
- Chương 52 : Thanh Nghiêu à, em rất tốt
- Chương 53 : "Đồ tặng em thì không thể làm qua loa được"
- Chương 54 : Đèn dầu đã vỡ rồi
- Chương 55 : Anh điên thật rồi
- Chương 56 : "Mê muội đến mức chẳng còn chút tôn nghiêm nào"
- Chương 57 : "Là tôi sai rồi…có được không?"
- Chương 58 : Coi anh là thứ gì đó… dơ bẩn
- Chương 59 : Không dám quay đầu nhìn lại
- Chương 60 : Trong lòng Chu Túc là một mảnh chua xót, giọng điệu đầy uỷ khuất
- Chương 61 : "Chiếm hữu bệnh hoạn, đến 𝖈𝐡-ế-𝐭 không rời"
- Chương 62 : Anh ấy thật đáng thương
- Chương 63 : "Giống hệt một con chó hoang vẫy đuôi cầu xin một chút yêu thương"
- Chương 64 : Đau đến tột cùng, gọi tên cô vẫn dịu dàng đến lạ
- Chương 65 : Vậy là đủ rồi…Diệp Thanh Nghiêu
- Chương 66 : "Đến tận lúc 𝒸_𝖍ế_🌴, anh vẫn một lòng một dạ yêu cô"
- Chương 67 : Sống là tốt rồi
- Chương 68 : "Cô không nhìn thấy trong mắt anh là những giọt lệ chan chứa đau lòng, vỡ vụn đến tột cùng"
- Chương 69 : "Nhưng chỉ có anh, mới xem cô ấy là mặt trăng"
- Chương 70 : "Yêu nhau, rồi có con với người mình yêu… là cảm giác thế nào nhỉ?"
- Chương 71 : Chúc mừng Chu tiên sinh đã trở về từ cõi 𝖈●𝖍ế●🌴
- Chương 72 : Trong giọng nói tràn đầy sự cưng chiều dành cho người trong lòng
- Chương 73 : Giọng anh khàn khàn, nhưng vẫn dịu dàng
- Chương 74 : Chu Túc đột nhiên đỏ mặt
- Chương 75 : Đẹp không? Chu Túc
- Chương 76 : Diệp Thanh Nghiêu bỗng nhiên đưa tay vòng qua vai anh
- Chương 77 : Trái tim khô cằn của anh như tìm được suối nguồn ngọt ngào
- Chương 78 : Khoảnh khắc cô ngẩng đầu lên, trái tim anh tan chảy mềm nhũn
- Chương 79 : Điên cuồng muốn yêu cô ấy
- Chương 80 : Chúng ta kết thúc rồi, Tư Minh Yến
- Chương 81 : Tôi sẽ luôn yêu em, chỉ yêu em
- Chương 82 : Chu Túc, anh thật tốt
- Chương 83 : Chúng tôi sắp kết ♓●ô●ռ rồi
- Chương 84 : Bắt đầu nhớ đến Chu Túc
- Chương 85 : Kết thúc chính văn
- Chương 86 : Phiên ngoại 1 - ℋ.ô.𝓃 nhau
- Chương 87 : Phiên ngoại 2 - Chìm đắm
- Chương 88 : Phiên ngoại 3 - Kiều thê
- Chương 89 : Phiên ngoại - Tình cảm của tuổi thiếu niên
- Chương 90 : Phiên ngoại 5 - Em rốt cuộc khi nào thì gả cho anh đây!?
- Chương 91 (cuối) : Phiên ngoại 6 - Anh yêu em hết thuốc chữa!
