Vay nóng Tinvay

Truyện:Vương Gia Ta Biết Sai Rồi - Chương 046

Vương Gia Ta Biết Sai Rồi
Trọn bộ 106 chương
Chương 046
Cuộc sống sau thành thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Siêu sale Shopee


Chẳng biết lúc nào, y phục của hai người đã thoát sạch, trong lúc mê tình loạn ý, Hàn Nguyệt Nguyệt đột nhiên bị một cơn đau đớn dưới hạ thân lay tỉnh, cắn mạnh môi dưới, cố gắng thả lỏng người ra, Mạnh Dịch Vân đau lòng không thôi, tận lực khống chế chính mình.

Thải Âm cùng Như Ngọc đang đứng gác đêm ngoài cửa nghe được thanh âm trong phòng, mặt cả hai người đều đỏ bừng, dù sao hai người đều đã vẫn là cô nương chưa thành thân, đối với loại sự tình này cực kỳ thẹn thùng, hai người liếc mắt nhìn nhau.

Thải Âm mở miệng nói "Ta thấy đêm nay không cần canh, chúng ta trở về nghỉ ngơi đi, sáng mai đến là được"

Như Ngọc gật đầu liên tục, chạy theo Thải Âm rời khỏi.

Không biết qua bao lâu, Hàn Nguyệt Nguyệt mơ mơ màng màng đã ngủ thiếp đi, khi mở mắt ra, đã là sáng ngày hôm sau rồi. Thấy cả người mình bị Mạnh Dịch Vân ôm vào trong ngực, trong lòng ấm áp, mặt cọ xát trong ngực Mạnh Dịch Vân.

"Dậy rồi?"

Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu "Lúc nào rồi?"

Tối hôm qua nàng không biết mình ngủ lúc nào nữa.

"Còn sớm, ngủ tiếp một lát đi."

Tối hôm qua chính mình quá mức hung mãnh, khẳng định nàng mệt lắm rồi. Hàn Nguyệt Nguyệt "Uh`m" một tiếng, nhưng lại nghĩ đến, ngày đầu tiên con dâu không phải nên đi kính trà sao? Cũng không thể làm sai quy củ, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức ngẩng đầu nhìn Mạnh Dịch Vân.

Mạnh Dịch Vân thấy lạ, lập tức hỏi "Sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à?"

"Ngày đầu tiên phải đi kính trà, nhanh lên, không thể để người ta nói thiếp không quy củ" hiện tại trời sáng rồi, không biết có trễ hay không.

Còn tưởng rằng chuyện gì, Mạnh Dịch Vân cười nói " Phụ hoàng cùng mẫu hậu đều đã tạ thế, nàng muốn kính trà cho ai?"

Hoàng huynh đặc biệt cho hắn ba ngày nghỉ, không cần lâm triều. Đúng vậy, Mạnh Dịch Vân không có phụ mẫu, nhưng vẫn không thích dáng vẻ giễu cợt của Mạnh Dịch Vân.

Hàn Nguyệt Nguyệt mạnh miệng nói "Thiếp làm dâu cũng không thể quá thoải mái, dù không có công công, bà bà (1) để kính trà, nhưng mấy người tiểu thiếp của chàng không cần thiếp kính trà sao?"

Đẩy người đang ôm mình, kéo chăn bao trùm kín người, tuy hai người đã là phu thê, nhưng ở trước mặt đối phương để trần trụi thì nàng không có quen. Mạnh Dịch Vân cực kỳ vô tội, thấy chăn gấm bị Hàn Nguyệt Nguyệt kéo đi, lập tức giữ chặt, hai người bây giờ cũng không có ai mặc y phục cả.

"Ai nói với nàng, ta khi nào đã có tiểu thiếp rồi hả?"

Từ lúc hắn cùng nàng ở chung một chỗ, chưa hề chạm vào bất cứ nữ nhân nào, ngay cả nha hoàn thông phòng cũng bị đuổi. Hàn Nguyệt Nguyệt lôi kéo Mạnh Dịch Vân, chính mình lại không dám cứ để như vậy mà đi tìm y phục, lại càng không dám để cho nha hoàn tiến vào, đành phải trừng mắt nhìn Mạnh Dịch Vân. Dù không cần phải làm gì nhưng ngày đầu tiên cũng không có thể ngủ nướng, ngay cả mấy lão nhân trong phủ cũng dặn dò kĩ cho mình, nên không thể không để ý những chuyện này.

"Mặc kệ, thiếp vẫn muốn rời giường"

Da mặt của nàng cũng không dày như thế, đứng dậy ngồi xuống, bên hông truyền đến từng trận đau nhức khiến nàng hít vào một hơi, làm nữ nhân thực khổ. Mạnh Dịch Vân cười cười, đứng dậy lấy chăn bọc lấy thân thể Hàn Nguyệt Nguyệt, ôm vào bên trong.

"Để làm gì?" Hàn Nguyệt Nguyệt đã giật mình, người này sao lại dám trước mặt nàng khỏa thân.

"Đừng nhúc nhích, tẩy rửa một chút, sẽ thoải mái hơn."

Hàn Nguyệt Nguyệt vùi đầu trong lòng Mạnh Dịch Vân, Thải Âm nghe trong phòng có động tĩnh, mới dẫn người đi vào dọn phòng.

Trúc Thanh giúp Hàn Nguyệt Nguyệt búi tóc phụ nhân, Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy là lạ, y phục trên người rất sáng mịn, Kim Thu biết Hàn Nguyệt Nguyệt thích đơn thuần, nên mở miệng khuyên nhủ

"Tiểu thư, hiện tại người là vương phi, không thể giống như trước kia cứ những bộ thuần khiết như thế, phải có phẩm giá của vương phi."

Hàn Nguyệt Nguyệt chau mày, phẩm giá vương phi có thể chỉ qua y phục mà có sao? Ăn chút điểm tâm, đã không thấy tăm hơi Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi nhàm chán, không cần hầu hạ công công bà bà, so ra với những nàng dâu khác thì nàng khá sướng.

"Vương phi, có muốn gọi toàn bộ người trong phủ đến không."

Thải Âm là nha hoàn bên người Mạnh Dịch Vân, lời nói ở trong phủ cũng có trọng lượng, Mạnh Dịch Vân đưa Thải Âm cho nàng dụng, xem như giải quyết nhàm chán của nàng.

"Cũng được, làm quen một chút, ngươi đi gọi người vài đại sảnh, chúng ta liền qua đó."

Làm chủ mẫu cũng không dễ dàng, Hàn Nguyệt Nguyệt không thích những thứ việc vặt này.

"Tham kiến vương phi"

Một đoàn người quỳ trên mặt đất, Hàn Nguyệt Nguyệt lần đầu tiên thấy nhiều người quỳ lạy như vậy, có phần không thích ứng, lập tức khoát tay "Đều đứng lên đi".

"Tạ vương phi"

Tất cả cúi đầu, nhưng đều đang lặng lẽ đánh giá tân vương phi trước mắt này, trước kia trong vương phủ không có nữ chủ nhân, các nàng vô cùng rất hỗn loạn, sau này có vương phi đứng giữ, khả năng kéo mồi e rằng rất khó.

"Ai là Vương quản gia?"

Tình huống đại khái ở vương phủ Thải Âm đã nói một lần cho nàng, nên cũng có chút hiểu biết, nghe được vương phi gọi tên, Vương quản gia lập tức đứng dậy.

"Nô tài khấu kiến vương phi"

Không ai ngoài hắn biết, hắn phải dò xét từ trong miệng Tần thị vệ thật lâu mới biết được tin tức, vương phi này chính là do Vương gia tự mình tuyển chọn, không thể đắc tội.

Thấy một nam nhân khoảng năm mươi tuổi đứng dậy, Hàn Nguyệt Nguyệt mỉm cười "Vương quản gia khách khí, ngươi là lão nhân trong phủ, rất nhiều chuyện còn phải nhờ ngươi chỉ giáo."

Thấy vương phi khách khí, Vương quản gia mới hơi hơi thả lỏng người "Vương phi khách khí, có việc cứ phân phó nô tài một tiếng là được."

"Ta mới tới, quy củ trong phủ có rất nhiều điều không rõ, nên làm phiền quản gia đem chút chuyện cùng những người trong phủ nói cho ta biết"

Nếu muốn thoải mái, trước nên đào tạo hạ nhân cho thật tốt.

"Vâng, vương phi"

Vương quản gia đi đến này đám người phía trước từng cái vạch "Đây là vương bà tử, phụ trách mọi chuyện lớn nhỏ trong phòng bếp, đây là Dương bà tử là quản lý phòng giặt..."

Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn từng người từng người một, âm thầm ghi nhớ kĩ "Thôi ma ma cùng Triệu ma ma là quản giáo lễ nghi cùng các ma ma chuyên huấn luyện người mới."

Thấy năm sáu người đứng dậy, Hàn Nguyệt Nguyệt không nghĩ tới chỉ trong một phủ nhỏ mà phân thành nhiều bộ phận và cần nhiều người như thế, nên có chút đau đầu.

"Các ngươi vẫn cứ quản lý chuyện của mình, bất quá trong vòng ba tháng, nếu có người nào làm sai, vậy thì đổi người, nếu làm tốt tự nhiên có thưởng"

Dùng chút thời gian mới có thể hiểu biết những người này.

"Vâng vương phi"

Bọn họ đều có thâm niên nhiều năm, có thể làm sai chuyện gì, trong lòng thầm nghĩ vương phi này quả nhiên có chút non mềm, cẩn thận một chút cũng không có việc gì.

"Tô ma ma là ma ma hồi môn của ta, trước cùng Thôi ma ma và Triệu ma ma làm quen một chút công việc trong phủ. Như Ngọc thì theo Vương quản gia học hỏi, ngày sau quản lý chuyện trong viện. Các ngươi theo Trúc Thanh đi lĩnh bạc, xem như lễ gặp mặt, hôm nay chỉ đến đây thôi."

Thải Âm đỡ Hàn Nguyệt Nguyệt trở về phòng.

"Mệt mỏi sao?"

Mạnh Dịch Vân trở về chỉ thấy Hàn Nguyệt Nguyệt tựa vào bên cạnh bàn. Thải Âm cùng Như Ngọc thức thời lui ra, đóng cửa, Hàn Nguyệt Nguyệt mở to mắt, nhìn Mạnh Dịch Vân: tối hôm qua ngủ không đủ giấc, có thể không mệt sao?

"Về rồi sao?"

Đứng dậy lấy khăn cho Mạnh Dịch Vân lau mặt, thời tiết bên ngoài thật nóng, chắc cũng đã khá mệt.

"Ừ, nàng ăn cơm chưa?"

Mạnh Dịch Vân nhận khăn lau mặt, đây mới là cảm giác có gia đình.

Hàn Nguyệt Nguyệt lắc đầu "Chờ chàng đến mới ăn, trời nóng như vậy, cởi áo khoác ra đi, dù sao cũng không có người ngoài."

Vươn tay nhanh chóng giúp Mạnh Dịch Vân cởi áo ngoài xuống, y phục cổ đại toàn là tay áo dài, trời nóng lại vẫn mặc rườm rà như thế.

"Ái phi thực tri kỷ"

Hàn Nguyệt Nguyệt đánh nhẹ một phát "Giỏi mồm mép, nhanh buông ra, nha hoàn mà thấy thì ra thể thống gì."

Mạnh Dịch Vân cười cười "Ta ôm thê tử của ta, có gì không ổn"".

Hàn Nguyệt Nguyệt không nói gì, đây là Mạnh Dịch Vân sao? Nếu để bọn thủ hạ thấy Vương gia bọn họ như vậy, không biết có cảm tưởng gì.

"Được rồi, ăn cơm trước, sau đó ngủ một chút, buổi chiều chúng ta sẽ tiến cung."

Tiến cung? Nhanh như vậy, nàng còn tưởng rằng qua vài ngày.

"Nhanh như vậy?"

Mạnh Dịch Vân kéo Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi xuống "Tân nương tử này không phải muốn gặp công bà sao? Tối nay chúng ta đi bái kiến phụ hoàng cùng mẫu hậu, hoàng huynh cũng đã chuẩn bị gia yến"

Cái tôn thất cũng xem như bọn họ gặp người Mạnh gia.

"Được" Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu, cái gì đến sẽ đến, nhưng nàng cũng không muốn tham gia vào tranh đấu của hoàng cung.

"Vương phi, đây là chính trang, người không tô son lên sao được"

Kim Thu cùng Như Ngọc ở bên cạnh cầu xin, Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn chính mình trong gương, cách ăn mặc như vậy không phải khiến mình trông già đi vài tuổi sao.

"Tốt, nhưng tự ta làm, các ngươi lui ra sau đi."

Nàng cũng không muốn đem chính mình mặt đỏ đỏ hồng hồng như mông khỉ như hôm qua, ngày hôm qua có khăn voan thì không nói, hôm nay dù sao cũng không được, Hàn Nguyệt Nguyệt mang lên vài trang sức thanh nhã.

Y phục của Mạnh Dịch Vân so với bình thường có chút long trọng hơn, Hàn Nguyệt Nguyệt đi qua giúp chỉnh sửa lại y phục, cười cười "Vương gia, xuất phát được chưa?"

"Được rồi"

Mạnh Dịch Vân gật gật đầu, Hàn Nguyệt Nguyệt đi theo sau lưng Mạnh Dịch Vân. Thải Âm cùng Như Ngọc đưa Hàn Nguyệt Nguyệt lên xe, mới đi về.

"Không thoải mái sao?"

Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt nhăn mặt, Mạnh Dịch Vân hỏi, trong xe ngựa rất rộng, hai người mỗi người ngồi một bên "Về sau chúng ta phải thường xuyên tiến cung sao?"

Nàng chỉ muốn đóng cửa lại sống an bình trong gia đình nhỏ của mình.

"Không thích?"

Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu "Thiếp lười lắm, không thích cùng người ta chơi trò tâm lý."

Mạnh Dịch Vân chuyển qua bên người Hàn Nguyệt Nguyệt, ôm người vào trong ngực, hai người tựa vào trên vách xe.

"Tốt, về sau trừ phi không đi không được, còn lại đều không cần đi"

Hàn Nguyệt Nguyệt đẩy đẩy người bên cạnh "Cẩn thận y phục nhăn lại"

Y phục nhiều nếp nhăn, người không biết sẽ dễ hiểu lầm lắm.

"Tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương."

Hàn Nguyệt Nguyệt đứng ở bên cạnh Mạnh Dịch Vân, hành lễ Mạnh Dịch Hiên. Mạnh Dịch Hiên ngồi ở trên âm thầm đánh giá Hàn Nguyệt Nguyệt, ngày hôm qua lúc bái đường hắn cũng không thấy rõ tân nương tử. Hắn rất tò mò cái nữ tử để cho hoàng đệ cầu chỉ tứ hôn có bộ dạng gì, hắn trước kia vì hôn sự hoàng đệ mà phải suy nghĩ mệt mỏi, nhưng tên kia vẫn không chịu hôn sự nào.

"Không cần đa lễ, đều là người trong nhà"

Mạnh Dịch Hiên nói, Hàn Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu, tính ra đây là lần thứ ba nàng gặp Mạnh Dịch Hiên, cái người có bộ dạng nhìn khá giống Mạnh Dịch Vân.

"Tạ hoàng thượng"

Tại trong mắt Mạnh Dịch Hiên, nhan sắc của Hàn Nguyệt Nguyệt không tính tuyệt sắc, tuy nhiên là một nữ tử hiếm thấy. Hoàng hậu ngồi ở bên cạnh Mạnh Dịch Hiên, trên mặt vẫn mỉm cười, xem ra cực kỳ hiền lành, nhưng ai có thể biết trong nụ cười này ẩn giấu tâm tư gì.

"Nhanh ngồi xuống, ai gia cùng hoàng thượng đã vô cùng tò mò về tướng phủ thiên kim thật lâu, hiện tại cuối cùng có thể nhìn thấy ngừoi rồi."

Hoàng hậu mở miệng nói, Hàn Nguyệt Nguyệt xấu hổ cúi đầu. Thắp hương hành lễ cho phụ hoàng và mẫu hậu của Mạnh Dịch Vân xong, thì đến ăn cơm tối, sau đó hai người mới hồi phủ. Đêm nay không có các phi tần ở đây, Mạnh Dịch Hiên cùng hoàng hậu Tăng Nhu rất giống một đôi phu thê ân ái.

(1) công công: cha chồng, bà bà: mẹ chồng


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-106)