Vay nóng Tinvay

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 271

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 271
Sủng phi hắc hóa (6)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Shopee


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Đào nói tiếp

"Đêm qua mưa cả đêm, nàng ta cũng quỳ cả một đêm, xem ra nàng ta muốn quỳ thẳng không muốn dậy."

Tô Yên duỗi tay, nhéo một miếng điểm tâm.

"Ừm."

Nàng đáp lại rồi không nói gì nữa.

Tiểu Đào có vẻ rất cao hứng, lại nói tiếp

"Công Chúa, Tiểu Đào khẳng định nàng ta bị Trấn Nam Vương trừng phạt, người không cao hứng sao? Ả Tống Trinh kia, từ khi Công Chúa tới đây đều ra vẻ nàng ta mới là chủ nhân nơi này. Rõ ràng, rõ ràng Công Chúa mới là Vương phi tương lai của Trấn Nam Vương phủ!"

Tô Yên nghe xong, đáp lại

"Không sao."

Hiển nhiên Tô Yên không để chuyện của Tống Trinh vào đầu.

Nàng vừa nhìn sắc trời, vừa cắn hai miếng điểm tâm.

So với Tống Trinh gì gì đó, nàng càng để ý tới thời tiết hơn.

Những ngày mưa, ngoại trừ bực bội rồi đi ngủ, nàng cũng không động đến một miếng đồ ăn nào.

Sợ rằng nếu lát nữa trời mưa, nàng sẽ không kiên trì nổi.

Huống chi vẫn còn tiệc tối muốn tham gia.

Nàng nghĩ ngợi.

Tiểu Đào thấy chủ nhân thất thần, lên tiếng hỏi

"Công chúa? Người làm sao vậy?"

Tô Yên đáp

"Về sau những ngày mưa, cố gắng tránh xa ta, đừng nói chuyện với ta."

Tiểu Đào nghi hoặc

"Vì sao?"

"Ngày mưa, tâm tình ta rất không tốt, không thích xung quanh có tiếng động ồn ào, ta sợ sẽ bóp chết ngươi."

Tô Yên vừa dứt lời, nụ cười trêи mặt Tiểu Đào đông cứng lại.

Tiểu Đào nhớ lại đêm hôm đó ở ngôi miếu hoang, hình như trời cũng mưa đúng không?

Hôm đó, hành động của Công Chúa điện hạ thật sự rất đáng sợ.

Tiểu Đào không dám hỏi nhiều, chỉ đứng im tại chỗ.

"Công Chúa điện hạ, người còn muốn ăn thêm điểm tâm gì nữa không? Nô tỳ xuống phòng bếp xem còn món gì."

Tô Yên và Tiểu Đào đang nói chuyện với nhau, Kim Nhất không biết đã đứng ở cửa từ lúc nào.

Hắn lên tiếng

"Tham kiến Công Chúa điện hạ."

Tô Yên

"Bình thân. Có chuyện gì?"

Kim Nhất tiến lên, đưa cho Tô Yên một hộp đồ ăn

"Vương gia nói, Công Chúa thích ăn đồ ngọt, liền sai nữ đầu bếp làm cho người chút điểm tâm."

Tiểu Đào tiến lên nhận lấy cái hộp.

Tô Yên gật gật đầu

"Được rồi, ta sẽ ăn."

Kim Nhất nghe Tô Yên nói xong, đột nhiên không biết phải nói tiếp thế nào.

Tô Yên vốn dĩ cho rằng nàng đồng ý xong thì Kim Nhất sẽ rời đi luôn, nhưng một lúc sau nàng mới phát hiện, hắn ta vẫn đứng bất động ở đó.

Nàng nghi hoặc

"Còn có chuyện gì nữa sao?"

Kim Nhất lên tiếng

"Công Chúa điện hạ, thật ra thì, ... Vương gia nói ngài ấy cũng muốn ăn điểm tâm này. Nhưng.... nữ đầu bếp này lại chỉ làm một hộp, người.... có thể.... . chia cho Vương gia một nửa để thuộc hạ mang về không?"

Lúc nói ra chuyện này, Kim Nhất vô cùng ấp úng.

Vương gia muốn ăn, làm gì có chuyện nữ đầu bếp kia dám không làm.

Hà tất gì cứ phải đòi ăn điểm tâm trong cùng một hộp với người ta chứ?

Thật sự, thật sự, quá... quá... Kim Nhất cũng không biết phải hình dung như thế nào nữa.

Tiểu Đào đứng bên cạnh nói nhỏ vào tai Tô Yên

"Công Chúa điện hạ, lần trước Vương gia còn đưa người về. Lần này còn sai người đem điểm tâm tới cho người. Nếu không, hay là người mời Vương gia tới cùng ăn?"

Tô Yên gật đầu.

"Được"

Tô Yên vừa mới đồng ý, Kim Nhất liền nói

"Vậy thuộc hạ trở về hỏi Vương gia xem ngài ấy có thời gian hay không."

Hiển nhiên lời chủ tớ Tô Yên nói thì thầm bên tai Kim Nhất đều nghe rõ hết.

Trước khi đi, Kim Nhất còn cân nhắc, hóa ra đây là lý do Vương gia muốn mình giúp đỡ Tiểu Đào sao?

Vương gia muốn gặp Công Chúa điện hạ, nhưng hẹn bao nhiêu lần người ta đều từ chối.

Đây là bắt đầu dùng chiến thuật sao?

Trong đầu Kim Nhất đã minh bạch, nhưng lại không muốn thừa nhận rằng Vương gia nhà mình lại trở thành một người như vậy.

Nội tâm Kim Nhất vẫn vững chắc một điều.

Tất cả chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.

Khi hắn trở về bẩm báo lại lời mời của Tô Yên.

Vương gia ngay lập tức khép sách lại, nâng bước đi thẳng một mạch đến khuê phòng của Công Chúa.

Không có một chút do dự nào.

................... .

Bầu trời có chút âm trầm.

Bên trong trạm dịch.

Cửa phòng Tô Yên mở rộng, nàng ngồi trước bàn tròn ăn điểm tâm.

Tuân Cảnh ngồi ngay bên cạnh nàng.

Lúc sau, mới nghe hắn nói một câu

"Mấy ngày nay hình như Công Chúa điện hạ rất bận rộn thì phải."

Tô Yên nghĩ lại lịch trình mấy ngày qua của mình.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ngủ...

Nàng lên tiếng

"Không bận."

Nói xong, lại cắn một miếng điểm tâm.

Tuân Cảnh lại nói tiếp

"Vậy sao?"

Âm thanh hắn trầm thấp, khóe môi nhẹ nhàng cong lên

"Vậy xem ra, Công Chúa điện hạ là không muốn gặp Tuân mỗ rồi."

Tô Yên nhìn hắn

"Không phải vậy."

Vừa dứt lời, Tô Yên liền sực nhớ ra mấy ngày nay Kim Nhất đã nhiều lần tới mời nàng, nhưng nàng đều từ chối.

Nàng nhìn đi chỗ khác, cắn một miếng điểm tâm.

"Ừm... ta có chút bận rộn."

Khi nói lời này, giọng nàng rất nhỏ.

Nói dối, không được chột dạ.

Tuân Cảnh nhìn Tô Yên, sát lại gần

"Công Chúa điện hạ có còn nhớ rõ lời hẹn của chúng ta trêи xe ngựa không?"

"Hẹn gì?"

"Người muốn Tuân mỗ cưới người, còn nói nếu Tuân mỗ cưới người, tất cả của người đều là của Tuân mỗ."

Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn.

Sau đó, nghe thấy hắn nói tiếp

"Nghe nói đêm nay Khâm sai đại thần của Kim Vĩnh quốc và sứ thần của Giang Lan quốc đều sẽ tới. Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay chúng ta liền nói rõ ràng."

Tô Yên lên tiếng

"Cứ như vậy nói ra sao?"

Dù sao nhiệm vụ trồng hoa vẫn còn chưa hoàn thành xong một nửa.

Tuân Cảnh nhìn nàng, suy tư.

Một lát sau mới lên tiếng

"Bổn vương tâm địa lương thiện, rất dễ lừa. Hy vọng Công Chúa điện hạ sẽ không lừa dối bổn vương."

Tô Yên nghe hắn đột nhiên nói một câu như vậy, liền lắc đầu

"Không đâu."

Tiểu Hoa yên lặng phun tào.

Tâm địa lương thiện? sợ là Nam Chủ đại nhân hiểu lầm ý nghĩa của bốn từ này rồi.

Còn dám đặt lên người mình.

Cũng không biết rốt cuộc hắn nói ra thế nào được.

Ngồi ăn chưa được bao lâu, Tô Yên được người của Trấn Nam Vương phủ mời đi.

Tô Yên vừa rời đi.

Tuân Cảnh vốn dĩ đang chuẩn bị về trạm dịch bỗng dừng bước chân.

Mặt mũi ủ rũ.

Kim Nhất đứng phía sau không nhịn được dè dặt hỏi

"Vương gia?"

Vương gia đây là bị làm sao vậy?

Hình như tâm tình không được tốt lắm.

Vừa nãy ngồi ăn điểm tâm cùng Công Chúa điện hạ không hề như thế này a.

Đang nghĩ ngợi, Tuân Cảnh đột nhiên nói

"Đi, đi đến Trấn Nam Vương phủ."

Kim Nhất đơ người mất một lúc, sau đó vội vàng chạy theo.

Tô Yên lần nữa bị triệu tới Trấn Nam Vương phủ, rồi lại lần nữa bị an bài ngồi chờ.

Chỉ là lần này không hề hời hợt như lần trước, còn cố ý đưa nàng tới viện nhỏ trước đó nàng đã ở lại một thời gian.

Ngoại trừ Tiểu Đào hầu hạ bên cạnh, còn có thêm bốn nha hoàn nữa.

Giống như muốn hầu hạ nàng tắm gội thay y phục.

Một nha hoàn dè dặt lên tiếng

"Công Chúa điện hạ, đêm nay sẽ gặp sứ thần, không thể tùy tiện trang điểm, ăn mặc được. Nô tỳ mời Công Chúa điện hạ tắm gội thay y phục."

Lực chú ý của Tô Yên đều bị mảnh vườn ngoài sân hấp dẫn rồi.

Ừm, rất thích hợp để trồng hoa.

Nàng nhìn về phía góc tường bên trái.

Lần trước nàng đã ngồi đó trồng hoa.

Hiện giờ qua mấy trận mưa, đã bắt đầu nảy mầm.

Tô Yên nói

"Các ngươi ra ngoài chờ, nửa canh giờ nữa hãng vào."

Mấy nha hoàn quay ra nhìn nhau.

"Việc này...."

Tiểu Đào đứng bên cạnh nhẹ mắng

"Lời nói của Công Chúa điện hạ các người cũng không chịu nghe sao?"

Dù sao, Tô Yên vẫn là công chúa.

Mấy nha hoàn không thể không nghe, vội vàng vâng vâng dạ dạ, ra ngoài sân đứng.

Tiểu Đào còn nghĩ rằng Công Chúa điện hạ không vui.

Lên tiếng muốn khuyên giải

"Công Chúa điện hạ, tuy rằng Trấn Nam Vương cũng chỉ muốn diễn ở trước mặt sứ thần. Nhưng một phần cũng vì người và Trấn Nam Vương gặp mặt chưa nhiều, chưa bồi dưỡng ra tình cảm. Về sau, người gả cho Trấn Nam Vương rồi, người đối xử với ngài ấy thật tốt, rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi."

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Hiển nhiên Tiểu Đào trung thành và tận tâm cũng không hề biết rằng, Công Chúa điện hạ nhà mình đang âm thầm cân nhắc xem phải làm thế nào mới có thể không gả cho Trấn Nam Vương.

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu, tỏ vẻ đã nghe rõ.

Sau đó, nàng đi ra chỗ ven tường, bắt đầu sự nghiệp trồng hoa.

Từng hạt từng hạt giống hoa hướng dương không ngừng chôn xuống đất.

Đồng chí Tiểu Hồng tiếp tục thực hiện nhiệm vụ vẻ vang của mình.

Dừng cái đuôi chọc lỗ cho Yên Yên trồng hoa.

Ý chí chiến đấu sục sôi.

Tiểu Đào muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng lại bị Tô Yên cản lại.

Không còn cách nào, Tiểu Đào đành đi vào trong phòng nấu một ấm trà bê ra ngoài chờ Tô Yên trồng hoa.

Không hiểu vì sao, Công Chúa điện hạ cứ nhất quyết phải trồng hoa ở đây.

Chẳng lẽ.... đây là một cách để trau dồi tình cảm với Âu tướng quân sao?

Nghĩ vậy, trong lòng Tiểu Đào vô cùng vui vẻ.

Hóa ra Công Chúa điện hạ cũng rất để bụng Tướng quân a.

Tiểu Đào cảm thấy chỉ cần Công Chúa điện hạ muốn, chắc chắn sẽ chiếm được.

Hihi, chẳng mấy chốc mà Công Chúa điện hạ và Tướng quân sẽ trở thành một đôi phu thê tình thâm.

Đương nhiên, đối với những suy nghĩ đang chạy ào ào trong đầu Tiểu Đào, Tô Yên không hề biết tới.

Nàng còn đang bận rộn tính xem còn bao nhiêu hạt giống nữa mới xong.

Đang chôn chôn, bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng động.

Có người đẩy cửa viện đi vào.

Sắc mặt Tiểu Đào lập tức trở nên nghiêm túc

"Trương Khắc phó tướng, ngươi tự tiện xông vào đây, quá vô lễ rồi."

Tô Yên ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Sau đó yên lặng chôn hạt giống cuối cùng xuống.

Đứng dậy, nhìn Trương Khắc.

Tiểu Hồng đã sớm bò lên cổ tay Tô Yên, quấn tròn lại như một chiếc vòng tay.

Tô Yên nghi hoặc

"Có việc gì?"

Trương Khắc không mặc áo giáp thường ngày mà mặc một thân y phục xám của thị vệ phủ Trấn Nam Vương, đang đứng ngoài cửa.

Bên hông dắt đao nhỏ, đứng im tại chỗ.

Trương Khắc đôi tay ôm quyền

"Tham kiến Công Chúa điện hạ."

Trước tiên không cần biết hắn ta có nguyện ý hành lễ với nàng hay không.

Nhưng so với lần trước, thái độ đã cung kính hơn không ít.

Vậy xem ra chuyện Tô Yên đánh hắn sấp mặt cũng có tác dụng.

Quả nhiên, có nhiều thời điểm lịch sự văn minh không thể giải quyết được tất cả vấn đề.

Văn minh thêm vũ lực, tuyệt phối.

Tô Yên đi từ góc tường ra.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tiểu Đào vội vàng đưa chung trà qua

"Công Chúa điện hạ, người nghỉ ngơi một chút."

Tô Yên bưng cái ly, uống một ngụm.

Trương Khắc do dự một hồi lâu cuối cùng cũng chịu nói

"Công Chúa điện hạ, tuy người sắp thành thân với Tướng quân. Nhưng có một chuyện, Công Chúa điện hạ vẫn nên biết."

Tô Yên đáp một câu

"Hẳn là để bổn cung phải biết sao? Nếu như Tướng quân nhà các người không lệnh ngươi tới đây. Là ngươi tự tiện tới, vậy thì đừng nói."

Tô Yên vừa dứt lời.

Thân thể Trương Khắc cứng đờ.

Tướng quân lệnh cho hắn tới ư?

Không phải.

Hắn ta thấy phó tướng Tống Trinh quỳ ở cửa thư phòng của Tướng quân đã sắp một ngày một đêm.

Cho dù không chết thì cũng phế mất hai chân.

Thật sự không đành lòng.

Trương Khắc lâm vào trầm mặc.

Tô Yên nhìn hắn, liền hiểu rõ là hắn ta tự chủ trương chạy tới đây tìm nàng.

Tô Yên lên tiếng

"Tiểu Đào, gọi tỳ nữ giữ cửa vào đây."

"Tuân lệnh."

Tiểu Đào vừa đi ra ngoài, khuôn mặt Trương Khắc bỗng nhiên vô cùng ngưng trọng

"Phó tướng Tống Trinh là thanh mai trúc mã lớn lên bên cạnh Tướng quân, chuyện này hẳn là Công Chúa điện hạ đã biết."

Tô Yên nhìn Trương Khắc, trầm mặc.

Chờ hắn ta tiếp tục nói.

Trương Khắc im lặng một lúc, giống như đang hạ quyết tâm

"Người tuy được Hoàng thượng ban hôn cho Tướng quân. Nhưng trong lòng Tướng quân sớm đã có người khác."

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nghe xong, lên tiếng

"Tống Trinh?"

Trương Khắc nghe Tô Yên trả lời, mới nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra Công Chúa đã biết.

Trương Khắc gật đầu

"Đúng vậy."

Đối với chuyện Trương Khắc nói, Tô Yên cũng chẳng mấy quan tâm.

Dù sao thì nàng cũng không định gả cho Trấn Nam Vương.

Nhưng Tiểu Đào đứng bên cạnh lại muốn nổ tung rồi.

Này, tên phó tướng này rốt cuộc có ý gì?

Cái gì mà người trong lòng Trấn Nam Vương là Tống Trinh?

Tuy rằng Công Chúa điện hạ của nàng đến đây vì hoà thân.

Nhưng.... ở đâu ra cái chuyện một tên thị vệ cỏn con cũng dám quang minh chính đại nhục nhã Công Chúa?

Tiểu Đào tức đến nỗi đỏ cả mắt

"Ngươi dám làm càn?"

Tô Yên vẫy vẫy tay

"Không sao, nói tiếp đi."

Tiểu Đào thấy Công Chúa điện hạ còn chưa tức giận.

Cố nén giận trong lòng, chờ tên thị vệ kia nói tiếp.

Xem xem rốt cuộc hắn ta còn nói ra được chuyện gì nữa.

Trương Khắc nói tiếp

"Trong quân doanh sớm đã truyền tin, phó tướng Tống Trinh sẽ được Tướng quân nghênh thú, trở thành Vương phi phủ Trấn Nam Vương."

Lần này, Tiểu Đào không thể nhịn được nữa.

"Ngươi! Ngươi! Loại người từ đâu ra mà dám ở nơi này vũ nhục Công Chúa?"

Tô Yên nhìn Tiểu Đào

"Em không cần nói."

Tiểu Đào uỷ khuất thay Tô Yên.

Chỉ có thể đứng đó dậm chân, tức đỏ cả mặt.

Tô Yên nói tiếp

"Ý của ngươi là, Tướng quân của các ngươi sẽ không cưới ta, bởi vì hắn ta sẽ cưới Tống Trinh sao?"

"Người là Công Chúa tới hoà thân, mang Hoàng mệnh trong người, sao có thể không cưới? Nhưng, Tướng quân sớm đã hứa hẹn với phó tướng Tống Trinh. Mọi chuyện đã vậy, Công Chúa điện hạ nhẫn tâm khiến Tướng quân trở thành người bội ước, làm mấy chục vạn binh lính thất vọng sao?"

Tô Yên hờ hững

"Rồi sao?"

Trương Khắc trầm mặc một lát, cuối cùng nói

"Chỉ cần người và Phó tướng Tống Trinh cùng trở thành Vương phi của Trấn Nam Vương phủ, Tướng quân sẽ không bị người đời lên án."

Tô Yên nghe xong, nhìn vị phó tướng này.

Tóm lại, hắn ta tới đây để khuyên nhủ nàng tiếp nhận chuyện này sao?

Từ khi Trương Khắc tới đây, sắc trời càng thêm thâm trầm.

Tâm tình Tô Yên đã có chút bực bội.

Cố nén lại, nàng còn muốn nghe người này nói hết chuyện.

Tô Yên lên tiếng

"Tướng quân chưa từng nhắc tới chuyện này với bổn cung."

Nàng vừa dứt lời.

"Bộp" một tiếng

Một giọt mưa rơi xuống người Tô Yên.

Sau đó, mưa tiếp tục rơi nặng hạt.

Mặt đất dần ẩm ướt.

Trương Khắc nghe xong, không hiểu sao lại có chút sốt ruột, dù trời đã mưa nhưng vẫn chưa có ý muốn rời đi.

"Công Chúa điện hạ sắp gả vào Trấn Nam Vương phủ, chẳng lẽ người chưa từng suy nghĩ cho Tướng quân sao?"

Tô Yên nhắm mắt, ngẩng đầu nhìn những giọt mưa rơi xuống.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Một lúc lâu sau, nàng mới nói

"Bổn cung nhớ không nhầm thì vị Tống Trinh kia vẫn còn đang quỳ ở cửa thư phòng của Trấn Nam Vương. Nếu nàng ta có thể quỳ đến què chân, bổn cung có thể suy xét."

Trương Khắc sửng sốt

"Ngươi...."

Trương Khắc nghe thế không khỏi tức giận.

Vị Công Chúa này quả thật quá tàn nhẫn.

Lại có thể nói ra lời như vậy.

Tô Yên nhìn biểu tình méo mó của Trương Khắc

"Ngươi thích Tống Trinh sao?"

Một câu nói, chọc thủng tất cả tâm tư của Trương Khắc.

Sắc mặt hắn đỏ ửng.

Tô Yên cảm thấy rầu rĩ, có chút bực bội.

Nhiều ngày mưa liên tiếp, nàng đã có chút thích ứng với cảm giác bực bội này.

Có thể khống chế được một chút, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.

Đặc biệt tên Trương Khắc trước mặt nàng, càng lúc càng làm nàng ngứa mắt.

"Ngươi lấy mặt mũi ở đâu ra mà dám chạy tới chỗ này yêu cầu với bổn cung?"

Từng câu từng chữ của Tô Yên đều như đang chọc vào tâm người ta.

Tiểu Đào hít sâu một hơi, yên lặng lùi lại vài bước chân, sợ làm cho Công Chúa điện hạ phiền chán.

Chủ nhân đã nói qua, lúc trời mưa, không được phát ra âm thanh.

Hầu hạ Công Chúa điện hạ lâu như vậy, Tiểu Đào cũng đã phát hiện ra, lúc trời mưa, tâm tình của Công Chúa điện hạ cực kỳ không tốt.

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Khuôn mặt của Trương Khắc đỏ lên.

Đứng đực ở đó, vô cùng xấu hổ nhưng lại không biết làm thế nào.

Trương Khắc mấp máy môi muốn nói gì đó.

"Công Chúa điện hạ, sao người lại như vậy?"

Tô Yên thấy Trương Khắc cứ ríu ra ríu rít, càng cảm thấy không kiên nhẫn.

"Bổn cung làm sao?"

Nàng ngước mắt lên, nhìn Trương Khắc, từng bước từng bước đi tới trước mặt hắn ta.

"Bổn cung bảo nàng ta quỳ xuống sao? Bổn cung hứa hẹn điều gì với nàng ta sao? Hay là bổn cung cưỡng ép Trấn Nam Vương của các người phải cưới bổn cung? Ta chia rẽ hai người bọn họ sao?"

Dứt lời, Tô Yên đã đi tới trước mặt Trương Khắc.

Tên này càng nhìn càng thấy chướng mắt.

Sau đó nhấc chân lên, đạp một nhát.

Trương Khắc phản ứng không kịp, muốn chống đỡ, nhưng...

"Phanh" một tiếng, Trương Khắc đập vào cánh cửa, cả người lầy lội.

Không hiểu hắn ta nghĩ mình có mặt mũi đến cỡ nào mà một hai phải chạy tới đây tìm phiền phức.

Còn muốn nàng phải chấp nhận cùng Tống Trinh làm Vương phi sao?

Tô Yên nhăn mày, nhìn Trương Khắc đang chật vật bò dậy.

Chậm rãi lên tiếng

"Bổn cung thật sự muốn bẻ đầu ngươi xuống xem rốt cuộc bên trong đầu ngươi có chứa thứ gì."

Tô Yên cười lạnh một tiếng

Y phục trêи người đã bị mưa xối ướt.

Nàng vuốt y phục, có chút bực bội.

Quay đầu lại nhìn Tiểu Đào.

Kết quả phát hiện Tiểu Đào đứng thẳng tắp, cách mình rất xa, không dám nói một lời.

Tô Yên lên tiếng

"Gọi người vào, thay y phục."

Tiểu Đào vội vàng gật đầu

"Tuân lệnh Công Chúa điện hạ."

Dứt lời, Tiểu Đào vội vã chạy ra ngoài.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Trương Khắc bám vào cánh cửa, muốn bò dậy.

Tô Yên không kiên nhẫn

"Ngươi nói với Tống Trinh, đừng xuất hiện làm chướng mắt bổn cung, cả ngươi nữa, tránh xa khỏi tầm mắt của ta."

Nói xong, nàng cũng không thèm nhìn Trương Khắc một cái, xoay người đi vào trong phòng.

Chỉ còn lại một mình Trương Khắc chật vật cố đứng dậy.

Tiểu Đào dẫn theo bốn tỳ nữ nối đuôi nhau đi vào, không ngừng nhắc nhở

"Tâm tình của Công Chúa điện hạ hôm nay không được tốt. Các ngươi làm việc nhẹ nhàng một chút."

Đám tỳ nữ đều là những người thành thục, vội vàng đáp lời

"Tuân lệnh."

Rồi đi theo Tiểu Đào vào trong phòng.

Mặt trời dần xuống núi, tiệc tối cũng đã đến giờ.

Mưa phùn cả ngày cuối cùng cũng chịu ngừng.

Bầu trời đen xì, mây đen che kín cả trăng và sao.

Lại sắp mưa rồi.

Tô Yên được một tỳ nữ dẫn đường tới thính đường tổ chức yến hội.

Bởi vì trời mưa cả ngày nên yến hội lần này được tổ chức trong thính đường, vô cùng náo nhiệt.

Tô Yên mặc một thân y phục đỏ tươi, tóc cài bộ diêu, từng bước từng bước đi vào chỗ ngồi.

Khi nàng tới, sứ thần Giang Lan quốc cùng Khâm sai đại thần được Hoàng đế Kim Vĩnh quốc phái tới đều đã có mặt.

Tuân Cảnh cũng ở đây.

Hắn mặc y phục trắng, tự phụ mà xa cách, ngồi bên cạnh Trấn Nam Vương vang danh thiên hạ cũng làm người ta không dám tự ý bỏ qua.

Chỗ ngồi của Tô Yên lại là giữa hai người bọn họ??

Không biết là ai an bài chỗ ngồi.

Sứ thần Giang Lan quốc, Khâm sai đại thần Kim Vĩnh quốc đều ngồi xuống cùng một bàn.

Thi thoảng sẽ có người ở bàn khác tiến lên kính rượu.

Bởi vì đây là địa bàn của Trấn Nam Vương, thế cho nên phần lớn những người ngồi xung quanh đều là tướng lĩnh trong quân ngũ, là những người phục vụ bên người Trấn Nam Vương.

Khẩu khí nói chuyện không khách sáo văn nhã như quan văn, ăn nói rất tùy tiện, cười rất phóng đãng.

Tô Yên hành lễ, sau đó ngồi xuống.

Một câu cũng không nói, vô cùng an tĩnh.

Tiểu Đào hầu hạ bên cạnh nơm nớp lo sợ.

Tuân Cảnh nhìn Tô Yên

Khuôn mặt hoa đào, chim sa cá lặn.

Vô cùng xinh đẹp.

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Sứ thần Giang Lan quốc nhìn Tô Yên, trêи mặt mang theo chút kiêu ngạo

"Công Chúa điện hạ."

Vừa nói, vừa cúi người hành lễ với Tô Yên, kính rượu.

Tô Yên nhìn một cái.

Gật đầu đáp lại, sau đó nói

"Bổn cung không uống rượu."

Sứ thần sửng sốt một chút.

Khâm sai bên cạnh cười ra tiếng

"Công Chúa điện hạ thật sự rất xinh đẹp, có thể cùng ngài liên hôn, thực sự là phúc khí của Kim Vĩnh quốc."

Tô Yên liếc hắn một cái, cũng không nói lại một từ.

Những võ tướng xung quanh từ bốn phương tám hướng la hét, cười nói ầm ĩ không ngừng truyền đến tai nàng.

Càng nghe, càng khiến nàng thêm bực bội.

Nàng khẽ nhíu mày, nhìn sắc trời bên ngoài.

Trời giống như lại sắp mưa rồi.

Khâm sai đại thần cười ha ha, lên tiếng

"Vốn dĩ Hoàng đế bệ hạ còn lo lắng tình cảm giữa Công Chúa điện hạ và Trấn Nam Vương bất hòa. Hiện giờ thần thấy, có lẽ không giống như vậy."

Tô Yên nhìn hắn.

Vị khâm sai này vì muốn hoàn thành nhiệm vụ Hoàng đế giao, điều gì cũng dám nói ra.

Khâm sai bưng chén rượu lên, cất lời

"Đã vậy, thần chúc Công Chúa điện hạ và Trấn Nam Vương Tướng quân phu thê tình thâm, trăm năm hòa hợp."

Tô Yên trầm mặc.

Trấn Nam Vương bên cạnh cũng trầm mặc, sắc mặt lạnh lùng, không nói một lời.

Khâm sai vừa nói xong, tất cả mọi người đều im lặng.

Hắn ta có chút xấu hổ, nụ cười tiêu chuẩn trêи mặt gã có chút méo mó.

Sứ thần Giang Lan quốc nhăn mặt.

"Công Chúa điện hạ ở đây chịu nhiều ủy khuất như vậy sao?"

Không khí trong thính đường càng lúc càng xấu hổ.

Sứ thần Giang Lan quốc lại nói tiếp

"Nếu Kim Vĩnh quốc không muốn hòa thân với Giang Lan quốc chúng ta, vậy thì nói thẳng ra là được, hà tất phải để cho Công Chúa điện hạ của chúng ta chịu nhiều khuất nhục như vậy?"

Vị Khâm sai kia vội vàng lắc đầu

"Không dám, không dám. Sao lại có chuyện như vậy được?"

Hắn vốn muốn nói Giang Lan quốc chỉ là một quốc gia nhỏ bé chật hẹp, Tô Yên cũng chỉ là một Công Chúa hòa thân.

Nếu đã xác định gả đi, chính là bát nước đã hất ra ngoài, Giang Lan quốc lấy quyền gì mà quản nhiều như vậy?

Còn chạy đến địa bàn của Kim Vĩnh quốc đòi công bằng?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Nếu vào thời điểm khác, Công Chúa chịu ủy khuất, Giang Lan quốc bọn họ cũng không dám làm căng, chỉ có thể nín nhịn vào trong.

Nhưng hiện tại, gần đây Kim Vĩnh quốc chinh chiến, hao tổn nhiều nguyên khí, đang trong thời gian nuôi quân.

Xung quanh còn nhiều đại quốc đang nhăm nhe xâm lược, như hổ rình mồi.

Dù đã đả thông quan hệ với Giang Lan quốc, cũng không thể cường ngạnh như trước.

Cuối cùng, Khâm sai đại thần mang trêи mình sứ mệnh được Hoàng đế bệ hạ giao phó.

Dù thế nào cũng phải cho Giang Lan quốc một công đạo.

Ý tứ chính là, dỗ ngon dỗ ngọt được vị Sứ thần này quay trở về, không được phạm sai lầm.

Chính vì thế, nên mới có chuyện này.

Vị Khâm sai đại thần này cũng mặc kệ quan hệ giữa Tô Yên và Âu Dương Du có tốt thật hay không.

Quan trọng nhất là, chỉ cần diễn cho vị Sứ thần này cảm thấy quan hệ giữa phu - phụ tương lai này rất tốt.

Lúc đầu Khâm sai đại thần xác thực là muốn tiến hành theo cách này, nhưng hiện tại xem ra không ổn rồi.

Bởi vì hai người trước mặt hắn, một câu nói thôi cũng lười diễn.

Từ khi bước vào thính đường, đừng nói là nói một câu, một ánh mắt giao lưu Tô Yên cũng không thèm nhìn tới Trấn Nam Vương.

Còn không bằng một người ngoài như Tuân Cảnh Vương gia, ánh mắt nhìn Công Chúa điện hạ vô cùng dịu dàng ôn nhu.

Thế này, thế này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Thậm chí Khâm sai đại thần đã tưởng tượng ra cảnh bản thân sẽ bị chịu phạt như thế nào sau khi hồi kinh vì không hoàn thành được việc Hoàng đế bệ hạ giao phó.

Buồn bực uống liền hai chung rượu.

Đúng lúc này, một thị vệ chạy xồng xộc tới.

Quỳ một chân, hai tay ôm quyền

"Tướng quân, Phó tướng Tống Trinh đã ngất xỉu rồi."

Ánh mắt Âu Dương Du lạnh như băng

"Mời đại phu."

Người kia do dự, rồi nói tiếp

"Tống Phó tướng nói, không chấp nhận khám đại phu."


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)