Nữ đế đại nhân có hỉ (6)
← Ch.215 | Ch.217 → |
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Thứ nàng muốn chính là cấm quân.
Cái khác không nói, trong hoàng cùng dù muốn an toàn cũng phải nắm giữ chút binh mã trong tay mình.
Tô Yên nói xong, lại lâm vào trầm tư.
Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ký chủ, chị đang suy nghĩ cái gì?"
"Nếu ra có thể thật sự đoạt quyền trong tay hắn, ít nhất cũng mất bảy, tám năm. Đoạt quyền lợi là sẽ giằng co giữa hai bên, ngươi tới ta đi, chậm rãi đoạt lấy."
"Ý của ký chủ là?"
"Ta không muốn những thứ đó, ta muốn hắn."
Bảy tám năm sau, vạn nhất hắn lại vừa ý những người khác thì làm sao bây giờ?
Dưới ánh trăng, Tô Yên ngồi ở chỗ đó hồi lâu.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng.
Tô Yên được nữ quan bên người Thanh Uyển hầu hạ mặc long bào chuẩn bị thượng triều.
Nàng ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, tùy các cung nữ chuẩn bị.
Chỉ là mặc long bào, sáu cung nữ cùng nhau làm còn mất thời gian một nén nhang.
Chờ thu thập xong.
Thanh Uyển đứng ở bên cạnh, thi lễ
"Nữ đế đại nhân, nên thượng triều."
Tô Yên lên tiếng
"Đi thôi.
"Nữ đế đại nhân tới."
Tô Yên khoác hoàng bào, từ điện Long Ngâm đi ra ngoài, hướng tới điện Càn Khôn.
Tiếng kèn vù vù vang lên.
Một thái giám đứng ở trước cung điện nguy nga, thanh âm sắc nhọn vang lên
"Thượng triều."
Trong điện Càn Khôn.
Cung điện tráng lệ huy hoàng to như vậy, dùng gỗ Nam Hải châu khắc thành tám cây cột chống chống đỡ tòa cung điện nguy nga này.
Chân Tô Yên bước lên bậc thang làm từ đá mỡ dê tốt nhất.
Nàng được Thanh Uyển đỡ tay, ngồi trêи long ỷ.
Bàn tay trắng nõn để ở trêи đầu rồng ánh vàng rực rỡ.
Lạnh lẽo đến thấu xương.
Gỗ nam tơ vàng đẽo gọt thành cái bàn dài, nằm ngang trước mặt Tô Yên.
Tiếp đó là rèm châu che đậy.
Ngăn cách nữ đế cùng các đại thần quan viên bên dưới.
Dưới đài, một nhóm người quỳ xuống
"Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
Trừ bỏ một người không quỳ.
Tư Đồ Tu thậm chí cũng không cần quan viên hầu hạ.
Cẩm y ngọc bào, đầu đội ngọc quan, ngồi ở trêи ghế.
Trêи gương mặt đẹp kia vẫn luôn ngậm ý cười như lúc ban đầu.
Mang theo chút thờ ơ, biếng nhác.
Hắn tựa hồ không chịu chút ảnh hưởng nào bởi không khí nghiêm túc, yên tĩnh này.
Một tay Tư Đồ Tu chống cằm, hạ mí mắt.
Cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Tô Yên mở miệng
"Bình thân."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Những người đang quỳ dưới đất đồng thanh nói
"Thần tạ chủ long ân."
Vừa kêu, vừa nhất trí động tác đứng dậy.
Bắt đầu lâm triều.
Thanh Uyển ra tiếng
"Có việc thì mời tấu, không có việc thì bãi triều."
Vừa dứt lời, liền có quan viên đứng dậy
"Nữ đế đại nhân, thần có tấu."
Tô Yên lên tiếng
"Nói."
Một canh giờ rưỡi lâm triều.
Phần lớn là mấy chuyện cũ rích.
Lúc trước nàng xem tấu chương cũng đều đã nhìn qua.
Cuối cùng không còn người muốn tấu nữa.
Tô Yên lên tiếng
"Bãi triều."
Lại một lần nữa, những người kia đồng thời quỳ rạp trêи mặt đất.
"Ngô hoàng vạn tuế."
Thời điểm mọi người đều đã đứng lên, chuẩn bị cung tiễn Tô Yên rời đi.
Tư Đồ Tu vẫn luôn không nói chuyện, đột nhiên lên tiếng
"Bệ hạ, thần có chuyện quan trọng, cần đơn độc khải tấu."
Tô Yên chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Vừa nghe đến lời này của hắn, lại ngồi trở lại long ỷ.
"Chúng ái khanh lui ra."
Vừa dứt lời, mọi người động tác nhất trí nối đuôi nhau mà ra.
Không có một ai dừng lại nửa bước.
Nháy mắt, điện Càn Khôn chỉ còn lại Tô Yên, Thanh Uyển, Tư Đồ Tu và một nhóm thị vệ.
Tư Đồ Tu đứng lên, khóe môi câu lấy ý cười
"Bệ hạ, thần cảm thấy việc này vô cùng trọng đại, yêu cầu ngài cho mọi người lui xuống."
Tô Yên vẫy vẫy tay.
"Các ngươi đều lui xuống đi."
Thanh Uyển thi lễ.
"Nô tỳ cáo lui."
Nói xong, liền lui ra.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Thị vệ cũng lui xuống.
Cửa lớn điện Càn Khôn chậm rãi khép lại.
Bên ngoài nắng sớm tươi đẹp chiếu vào trong điện vô cùng sáng sủa.
Cửa lớn dày nặng đóng lại.
Điện Càn Khôn lập tức tối đi.
Tư Đồ Tu dẫm lên cầu thang lát đá mỡ dê, từng bước từng bước đi lên trêи.
Trong tay hắn còn cầm một quyển tấu chương.
Hắn nâng tay nhấc rèm châu lên.
Nhìn về phía người ngồi trêи long ỷ.
Tô Yên nghiêm túc nhìn hắn
"Có chuyện gì?"
Tư Đồ Tu xem bộ dáng nàng môi hồng răng trắng.
Đôi mắt sáng như sao trời, làm người ta liếc mắt một cái liền có thể nhớ kỹ.
Nàng ngồi ở chỗ đó, ngoan ngoãn mà rất nghiêm túc.
Rõ ràng chỉ là nữ tử mười sáu, mười bảy tuổi.
Lại cảm thấy, long bào này mặc ở trêи người nàng cực kỳ cân xứng.
Thậm chí, còn làm nàng trở nên xinh đẹp hơn.
Đôi mắt hắn nóng rực.
Yết hầu lăn lộn.
"Vốn dĩ, vi thần cảm thấy rèm châu này thật sự dư thừa. Bệ hạ là thiên tử, sao có thể giống với những nữ tử khác trong thiên hạ."
Hắn nói xong, dừng một chút liền nói tiếp.
"Nhưng mà, hiện tại nhìn bệ hạ thế này. Xác thật là nên giăng rèm châu."
Hắn vừa nói vừa đi tới cái bàn trước mặt.
Giọng nói hắn mang thêm ý vị khác.
"Bộ dáng bệ hạ như vậy thượng triều, chỗ nào còn có tâm tư thảo luận chính sự?"
Tô Yên chớp chớp mắt.
Cho nên, chuyện người này muốn tấu là việc này?
Trầm mặc.
Tư Đồ Tu dời đi tầm mắt.
Tay cầm tấu chương, lên tiếng
"Bệ hạ, thần đã điều tra ra người đứng phía sau màn li miêu tráo Thái Tử*."
*Li miêu đổi Thái Tử: Đưa kẻ giả mạo vào tráo với người thật.
Xem thêm: vi. m. wikipedia/wiki/Lý_Thần_phi
Tô Yên thần sắc ngay thẳng
"Là ai?"
"Phủ Ninh Quốc công, Ninh Quốc Hạ."
Ninh Quốc công, hoàng thân quốc thích.
Tam đại Hoàng Hậu đều xuất thân từ gia đình này.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Mẫu thân của nguyên thân cũng xuất thân từ phủ Ninh Quốc công.
Chỉ là bất đồng với hai đời Hoàng Hậu trước đó.
Mẫu thân của nguyên thân cùng gia đình Ninh Quốc công bất hoà, thậm chí có thể nói là như nước với lửa.
Lý do đó là, trước kia mẫu thân của nguyên thân yêu một người con trai con nhà bình dân.
Ninh Quốc Hạ giả vờ đồng ý, sau đó hẹn chàng trai kia đến Ninh Quốc công phủ, trước mặt mẫu thân của nguyên thân, loạn côn đánh chết hắn.
Nữ nhi Ninh gia có rất nhiều.
Tình phụ tử gì gì đó, so với quyền lợi chẳng đáng nhắc tới.
Sau đó, bốn nữ nhi của Ninh gia đều bị đẩy vào cung, duy nhất chỉ có mẫu thân của nguyên thân được nhìn trúng.
Sau đó từng bước, từng bước được thăng làm Hoàng Hậu.
Ngày bà trở thành Hoàng Hậu liền chặt đứt quan hệ với Ninh gia.
Sau đó bà lại trở thành Nữ đế, sau khi bà băng hà.
Tô Yên liền kế truyền ngôi vị nữ đế.
Ninh Quốc công phát hiện được cơ hội, liền tìm một người con gái của vợ lẽ trong nhà, tráo đổi thân phận với Tô Yên.
Lại ý đồ sai đích nữ Ninh Chi đi lung lạc Tư Đồ Tu.
Truyền ra hai người họ có hôn ước.
Cứ như vậy, ngày sau ai còn dám đối đầu với phủ Ninh Quốc công?
Không chỉ như thế, nếu cẩn thận, thậm chí có thể có thể lên nắm quyền Thiên Thánh quốc.
Tô Yên nghe xong, nghĩ đến bộ dáng của Ninh Quốc Hạ.
Hôm nay lâm triều nàng đã gặp qua.
Râu ria xồm xoàm, mặt chữ điền, nhìn qua thấy rất chính trực.
Khi lâm triều từng lời nói hay việc làm thực khéo đưa đẩy.
Tìm không ra lỗ hổng, nghe hắn nói cùng chưa nói không khác gì nhau.
Tô Yên không nói thêm gì nữa.
Gật đầu
"Trẫm đã biết."
Nói xong, không biết từ khi nào, Tư Đồ Tu đã vòng qua bàn, đi tới trước long ỷ.
Cách Tô Yên rất gần.
Hắn ngậm ý cười, thò lại gần
"Vi thần có thể giúp bệ hạ làm chút chuyện."
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn.
"Chàng giúp trẫm?"
"Giúp bệ hạ bài ưu giải nạn, là việc thuộc bổn phận của thần."
Tô Yên mở miệng
"Cấm quân vẫn luôn bị Binh Bộ thị lang quản lý. Trẫm định chính mình quản."
Tư Đồ Tu nhướng mày, cười phá lệ thoải mái
"Bệ hạ muốn cấm quân lệnh?"
Tô Yên gật đầu
"Ừ"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tư Đồ Tu nhìn nàng nghiêm túc, yết hầu lăn lộn liên tục, ngữ điệu chậm rãi
"Muốn cấm quân lệnh, bệ hạ hẳn là nên đi tìm Binh Bộ thị lang, trong tay thần không có."
Tô Yên tầm mắt chuyển dời đến chỗ khác
"Trẫm đã có phương pháp."
"Ồ? Không biết vi thần có thể biết không?"
"Trẫm tính toán, cho thêm người vào hậu cung."
Nói đoạn, Tô Yên cầm một quyển sổ lại đây.
Mặt trêи là danh sách liệt kê các nam tử trong kinh thành.
Tô Yên nói
"Binh Bộ thị lang có ba nhi tử, nhỏ nhất mười sáu, lớn nhất không quá 21. Nghe nói thời trẻ Binh Bộ thị lang trêи chiến trường bị mắc bệnh kín, không thể có con nối dõi nữa. Trẫm tính toán, đem ba người này đều nạp hậu cung."
Hòa thân, liên hôn, nạp phi.
Giữ gìn triều đình ổn định, ngoại bang ổn định.
Chờ nàng đưa ba nhi tử của lão nạp hậu cung, giữ làm con tin.
Dù Binh Bộ thị lang có hài lòng hay không cũng sẽ tích cực che chở.
Bằng không, hắn sẽ đoạn tử tuyệt tôn không có người truyền thừa hương khói.
Nếu là không muốn tiến cung, có thể.
Giao ra cấm quân lệnh, cáo lão hồi hương dưỡng lão.
Tự nhiên có thể không cần tiến cung.
Tô Yên cảm thấy biện pháp này không tồi.
So với thô bạo đi cường đoạt thì tốt hơn một chút.
Tư Đồ Tu ở bên cạnh, sắc mặt đã xám xịt, có điểm âm trầm.
Tô Yên còn mải nhìn danh sách kia.
Tư Đồ Tu duỗi tay, một phen liền giật lấy ném đi.
Hắn ngậm cười, vừa nghe, tựa hồ như vẫn chưa tức giận.
"Nữ đế đại nhân tính toán nạp bao nhiêu người?"
Tô Yên nghĩ nghĩ
"Tam cung lục viện 72 phi."
Không phải ai cũng là con tin.
Nhưng hình như mỗi vị hoàng đế đều có từng đó.
Vậy nàng cũng nên có.
Tư Đồ Tu càng nghe, ý cười càng đậm.
"Nữ đế đại nhân ăn miếng lớn như vậy, không sợ ăn không tiêu sao?"
Tô Yên lắc đầu
"Quốc khố đầy đủ, nuôi nổi."
Dứt lời.
Tư Đồ Tu cạch một tiếng, liền ném tấu chương đi.
Ném rất xa, rơi xuống tận dưới bậc thang.
Hắn duỗi tay, kéo đai lưng khảm bạch ngọc bên hông Tô Yên.
Một chút một chút lôi kéo
"Nữ đế đại nhân, thần có một lời không biết có nên nói hay không."
Tô Yên bị hắn túm đai lưng đến lỏng ra.
Nàng bèn duỗi tay kéo lại
"Chàng nói đi."
Hắn ý cười trầm ngâm, tiến đến bên tai Tô Yên
"Tam cung lục viện 72 phi, nữ đế đại nhân đời này đều không cần nghĩ đến. Dù nữ đế đại nhân trăm năm sau an táng, cũng sẽ không có nam nhân khác xuất hiện."
Hắn nghiến răng nghiến lợi mà nói lời này.
Sau đó giây tiếp theo, liền đè Tô Yên ở trêи long ỷ.
Hắn ở bên tai Tô Yên nói chuyện, mang theo chút âm trầm
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Nếu là vi thần nhớ không lầm, bệ hạ chính là nói thích vi thần. Bệ hạ làm như vậy, không sợ vi thần thương tâm sao?"
Tô Yên cảm thấy hắn lại muốn cắn mình.
Thế nên duỗi tay che kín miệng hắn.
Nàng lúc này mới nói
"Trẫm cho chàng vị trí Hoàng Hậu, chàng muốn không?"
Tư Đồ Tu sửng sốt.
Hắn ngồi dậy nhìn Tô Yên.
Tô Yên lại nghiêm túc nói
"Nếu chàng muốn vị trí Hoàng Phu, vậy trẫm liền không cần các phi tử khác nữa."
Tư Đồ Tu nghe được những lời nàng nói, máu trong người dường như đang chảy ngược.
Rõ ràng chỉ là cái vị trí Hoàng Phu, hắn ngay cả hoàng đế đều lười làm.
Nhưng thấy nàng rất nghiêm túc.
Trong lòng hắn lại rất cao hứng.
Hắn duỗi tay sờ sờ môi Tô Yên.
"Vì sao?"
"Hả? Cái gì?"
"Vì sao nếu là vi thần, liền không cần những phi tử khác?"
Tô Yên vẻ mặt đứng đắn
"Trẫm muốn cấm quân lệnh là sợ có một ngày chàng tạo phản. Chàng nếu trở thành Hoàng Phu, trẫm còn muốn cấm quân lệnh làm cái gì?"
Tư Đồ Tu
"·······"
Hắn ôm Tô Yên, đầu đặt ở nàng trêи vai.
Cười mở miệng
"Bệ hạ nói lời này làm vi thần thật sự rất thương tâm."
Tô Yên cũng có chút không nỡ
"Trẫm cũng cảm thấy làm Hoàng Phu ủy khuất cho chàng."
Nàng vừa muốn tiếp tục nói.
Tư Đồ Tu bỗng nhiên ngẩng đầu
"Bệ hạ nếu là còn nhớ thương đến cái chủ ý tam cung lục viện 72 phi tần, bệ hạ cưới một người liền chết một người."
Tô Yên
"······"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên không nói lời nào, không khí lập tức liền an tĩnh.
Nàng nhịn không được nói
"Chàng không chịu gả cho trẫm. Trẫm vì cái gì không được nạp phi?"
Tư Đồ Tu
"Bệ hạ là để ý vi thần, hay là để ý quyền lợi trong tay vi thần?"
Tô Yên dừng một chút
"Đều có."
Tư Đồ Tu nghe cái đáp án như vậy, lòng dạ càng khó chịu.
Sau đó hắn ấn Tô Yên ở trêи long ỷ, hôn xuống.
Vừa hôn hắn vừa lẩm bẩm
"Xem ra vi thần phải nỗ lực làm bệ hạ hoàn toàn yêu vi thần, không có tâm tư nạp phi nữa."
Điện Càn Khôn tối tăm.
Vốn dĩ là chỗ đứng đắn nghiêm túc, là nơi thương thảo quốc gia đại sự của Thiên Thánh quốc.
Lúc này trong điện trống rỗng.
Nhìn lên phía trêи, phía sau bức rèm che, trêи long ỷ của hoàng đế, ái muội một mảng.
Kết quả là, tâm tư nạp phi của Tô Yên hoàn toàn triệt tiêu.
Buổi chiều hai ngày sau, Tô Yên phê duyệt xong tấu chương.
Nàng đi đến Ngự Hoa Viên, nằm ở trêи ghế Quý Phi bập bênh, ngắm con bướm bay múa ở trong Ngự Hoa Viên.
Đúng là thời gian yên tĩnh thật tốt.
Bỗng nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc
"Tiểu Đào, hoa ở đây thật đẹp mắt a."
"Tiểu thư, người thích cái gì có thể cho người tới chỗ này đem về một ít."
"Cũng đúng, dù sao cha nói ta có thể coi hoàng cung như là nhà của mình."
Ở trong nhà mình, còn không thể di chuyển hai khóm hoa sao?
Người tới mặc y phục màu hoa thủy tiên, đầu đội bộ diêu, mỗi bước đi, mỗi cử chỉ mang theo tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ.
Đúng là hai người chủ tớ Ninh Chi và Tiểu Đào.
Ninh Chi chỉ vào một bó hoa Tulip màu lam.
"Ta muốn cái này."
Nha hoàn liền lại nói
"Tiểu thư, buổi tối nô tỳ sẽ sai người tới lấy."
"Được."
Ninh Chi nhìn qua rất vui vẻ.
Tô Yên mở to mắt.
Nhìn phía bên thật kia ầm ĩ.
Thanh Uyển đứng ở bậc thang đình hóng gió, nhíu mày lên tiếng
"Làm càn."
Hai chữ nói ra, mang theo nghiêm túc.
Làm hai chủ tớ đang vui vẻ hoàn toàn sửng sốt.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Hai người liếc nhau, tiểu Đào đứng dậy
"Ngươi là người phương nào?"
Thanh Uyển
"Nữ quan bên người nữ đế đại nhân."
Tiểu Đào nghe xong, không nói thêm gì nữa, hành lễ.
Thanh Uyển nhăn mày.
Hai kẻ không hiểu quy củ này từ nơi nào tới?
Còn dám làm càn như vậy?
"Bệ hạ nghỉ ngơi ở đây, hai ngươi ầm ầm ĩ ĩ, phạm tội bất kính.
Thái độ như thế này tội càng thêm nặng, coi thường hoàng uy, chém đầu tại chỗ"
Nghe vậy, tiểu Đào lập tức không dám làm gì.
Vội vàng nhìn về phía Ninh Chi.
Ninh Chi đầu tiên là hoảng hốt.
Nhưng mà nghĩ đến chuyện mấy ngày trước nghe lén được.
Nàng ta ổn định thân mình, sửa sang lại quần áo, đi tới đình hóng gió.
Sau đó thi lễ
"Ninh Quốc công gia Ninh Chi, bái kiến bệ hạ."
Tô Yên không bảo nàng ta miễn lễ, chỉ hỏi
"Ngươi vừa mới nói muốn buổi tối đem hoa này chuyển về nhà?"
"Bệ hạ, tiểu nữ là đích nữ của Ninh Quốc công gia, Ninh Chi."
Nàng ta vẫn chưa giải thích việc làm của mình mà lại cường điệu thân phận thêm một lần nữa.
Trong lòng Ninh Chi có chút nắm chắc.
Ngày hôm đó, nàng ta trở về nhà từ Nhϊế͙p͙ Chính Vương phủ, ở cửa thư phòng nghe được cha nói chuyện cùng một nữ tử.
Đương kim nữ đế đại nhân căn bản không phải nữ đế.
Mà là con của một người vợ lẽ trong Ninh gia, chỉ là có năm sáu phần tương tự với nữ đế đại nhân.
Trách không được trước đó mình đi gặp nữ đế, cha bảo mình thoải mái, không cần khẩn trương.
Còn nói sớm muộn gì, một ngày nào đó hoàng cũng cũng sẽ là nhà của nàng.
Đợi nàng gả cho Nhϊế͙p͙ Chính Vương, ngôi vị hoàng đế cũng sẽ là của Ninh gia bọn họ.
Về sau ai còn dám đối địch với Ninh gia?
Tô Yên nghe Ninh Chi cường điệu xong, nàng lại nghĩ tới.
Đây còn không phải là nữ tử có hôn ước cùng Tư Đồ Tu trong truyền thuyết, Ninh Chi - Đích nữ Ninh gia sao?
Tô Yên liền nhìn thêm vài lần.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên nói
"Người đâu."
Thanh Uyển lên tiếng
"Bệ hạ."
"Dĩ hạ phạm thượng, coi thường hoàng uy, trước tống vào địa lao, sau xử trảm."
Tô Yên nói đâu vào đấy.
Pháp luật của Thiên Thánh quốc vốn chính là như vậy.
Ninh Chi vừa nghe, lập tức đứng dậy
"Nữ đế đại nhân, tiểu nữ là người của Ninh Quốc công gia."
Ninh Chi lại lần nữa cường điệu.
Tô Yên nghi hoặc
"Người của Ninh Quốc công gia liền có thể dĩ hạ phạm thượng?"
Ninh Chi tức khắc câm nín.
Lúc này thị vệ đã chạy tới, áp tải Ninh Chi cùng tiểu Đào đi.
Ninh Chi bị trận thế như vậy làm sợ tới mức mất khôn.
Nói chuyện cũng không còn giữ ý
"Bệ hạ đối đãi với tiểu nữ như thế, không sợ cha tiểu nữ trách tội người?"
Tô Yên chớp chớp mắt
"Cha ngươi trách tội ta?"
Tô Yên nghiêm túc
"Thanh Uyển, ngươi đều nghe được chứ?"
"Nô tỳ nghe được. Bệ hạ, nữ tử này có thể nói ra lời này, chỉ sợ không phải là nhất thời nói bậy."
Tô Yên gật đầu
"Ngươi mang theo cấm quân đi bắt toàn bộ Ninh Quốc công gia, tra từ trong ra ngoài cho trẫm."
"Nô tỳ tuân chỉ."
Trước khi đi Tô Yên lại nói một câu
"Cẩn thận tra, nếu là tra ra bất kỳ điều gì khuất tất đều không tha."
"Rõ, bệ hạ."
Nói xong, Thanh Uyển rời đi.
Ninh Chi không thể tưởng tượng
"Ngươi, ngươi cùng lắm chỉ là con vợ lẽ của Ninh gia chúng ta, sao dám lớn mật như thế??"
Khi nói lời này, Ninh Chi đã bắt đầu hoảng loạn.
Tô Yên nghe
"Con vợ lẽ?"
Bên cạnh, thị vệ đạp thẳng vào đầu gối Ninh Chi, làm nàng ta quỳ rạp trêи mặt đất.
Quát lớn
"Lớn mật!"
Tô Yên ra tiếng
"Kéo ra ngoài, trước tiên đánh 30 đại bản cho ả thanh tỉnh, lại kéo trở về đây, trẫm có chuyện muốn hỏi."
"Rõ!"
Dứt lời, Ninh Chi cùng tiểu Đào đã bị che miệng kéo ra ngoài.
Tô Yên nằm ở trêи ghế quý phi.
Mới vừa nhắm mắt lại.
Tiểu Hoa liền nhỏ giọng nói
"Ký chủ, chị có phải là đang "quan báo tư thù" không?"
Tô Yên thực thẳng thắn
"Ừ"
Tiểu Hoa hừ hừ một tiếng
"Ký chủ, chị học hư."
Tô Yên lắc đầu
"Đồ của mình, chẳng lẽ không nên bảo hộ thật tốt sao?"
Tiểu Hoa ngậm miệng.
Tô Yên nghiêm túc
"Nàng ta muốn cướp, ta đương nhiên sẽ không cho phép."
Thật lâu lúc sau.
Tiểu Hoa chỉ nói một câu
"Ký chủ cố lên!"
Ừm, tốt thôi.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Ký chủ luôn đúng.
Hừ.
Nó cũng thấy ả Ninh Chi không vừa mắt từ lâu rồi.
"Tê tê tê tê tê tê tê ~~"
Yên Yên, Yên Yên, mở mắt ***
Tô Yên cảm thấy bên tai truyền đến thanh âm của Tiểu Hồng.
Nàng vừa mở mắt liền thấy được cái đầu nhỏ của nó.
Thân rắn dâng cao, giống như rất vui vẻ.
Tô Yên nâng lên tay bế Tiểu Hồng lên.
"Làm sao vậy?"
Tiểu Hồng lên tiếng
"Tê tê tê tê tê tê tê tê??"
Yên Yên, chị thích dạng nam nhân gì?
Tô Yên
"Hả?"
Tiểu Hồng hưng phấn nói
"Tê tê tê tê tê tê tê tê tê tê"
Em cũng muốn bế quan, em sắp biến được thành người rồi.
"Tê tê tê tê tê"
Yên Yên thích cái dạng gì, ta liền biến thành cái dạng đó.
Tô Cổ lạnh lùng tiếp một câu
"Yên Yên thích củ cải, ngươi liền biến thành củ cải?"
Tiểu Hồng hừ một tiếng.
Nó lắc lắc cái đuôi.
Có thể nhìn ra được tâm tình nó không tồi.
Dù sao nỗ lực lâu như vậy, nó cũng muốn có nhân thân.
Thật vui vẻ a~.
Tô Cổ vô pháp lý giải tên ngốc này vì sao lại vui vẻ như vậy.
Tộc nhân của nó sinh ra không lâu sau đã có thể biến thành người.
Kết quả cái thằng ngốc này chậm hơn người ta cả ngàn năm.
Vẫn còn có thể đắc chí như vậy.
Cái thái độ ăn no chờ chết, không chịu cầu tiến của nó thật sự không có ai có thể theo kịp.
Tô Cổ lên tiếng
"Lại phơi ánh trăng thêm ba ngày."
Tiểu Hồng
"Tê tê tê tê tê?"
Ngươi không phải nói có thể rồi sao?
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
"Ta hiện tại cảm thấy trạng thái bây giờ của ngươi không thể."
Tiểu Hồng vừa mới còn vui vẻ lắc lắc cái đuôi, giây tiếp theo liền héo.
Nằm đơ trong lòng bàn tay Tô Yên.
Tô Yên vuốt vuốt đầu Tiểu Hồng.
Nghĩ đến vấn đề Tiểu Hồng vừa mới hỏi.
Trong đầu thoáng hiện ra một khuôn mặt.
Nàng nghiêm túc nói
"Ta thích trắng trắng, đôi mắt to to."
Vốn từ để miêu tả của Tô Yên hữu hạn.
Chỉ có thể miêu tả được như vậy.
Tiểu Hồng nghe xong, nỗ lực gật gật đầu.
"Tê tê tê tê tê."
Em sẽ cố gắng.
Nói xong lại lắc lắc cái đuôi, từ lòng bàn tay Tô Yên trượt xuống.
Tiểu Hồng vừa đi vừa dùng vẻ mặt ngơ ngác hỏi Tô Cổ.
"Tê tê tê tê tê tê tê"
Ngươi thích bộ dáng gì?
"Xấu."
Tiểu Hồng hừ một tiếng
"Tê tê tê tê tê."
Ta là một con rắn siêu soái đó.
Cái kiểu mà uy vũ hùng tráng ấy.
Đang nói, ầm một tiếng.
Tiểu Hồng không chú ý, đập mặt vào cây cột.
"Thằng ngốc này, mắt ngươi mọc ở đuôi đấy à? Cây cột lớn như vậy mà ngươi nhìn không thấy?"
Tô Cổ phục hồi tinh thần lại, há mồm liền mắng.
Tiểu Hồng chột dạ.
Nhỏ giọng nói
"Tê tê tê tê tê"
Ta sắp biến thành hình người.
Ta cũng sẽ rất lợi hại.
Tô Cổ không nói chuyện.
Một lát sau, nói
"Bế quan cho tốt đi."
Tiểu Hồng tới lui thân mình
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Tê tê tê tê tê"
Đương nhiên.
Tiểu Hồng lại nói
"Tê tê tê tê tê"
Ta sẽ thực mau ra đây.
Ngươi không cần nhớ ta.
Tô Cổ
"Chỉ cần đừng chết ở bên trong là được."
Một cổ một xà, ngươi một lời ta một lời, uốn éo đi về phía trước.
Trưa hôm đó ở Ninh Quốc công phủ lục soát ra không ít đồ vật.
Giả tạo sổ sách, lượng lớn vàng bạc châu báu, còn có thư tín chưa thiêu hủy.
Kết quả là, buổi tối, tất cả mọi người Ninh Quốc công phủ đều bị bắt giữ.
Liên tiếp ba ngày đều không thẩm vấn gì.
Chỉ mỗi ngày hai mươi đại bản.
Đánh đến da tróc thịt bong.
Nghe nói Ninh Quốc Hạ lần đầu tiên bị đánh đã bị đánh bất tỉnh.
Tô Yên thượng triều, thu không ít tấu chương.
Hơn phân nửa đều là nói chuyện giúp Quốc công phủ.
Ở trong mắt những viên quan này, đương kim nữ đế đại nhân sẽ không dám xử trảm cả nhà Ninh Quốc công.
Có khi chỉ là muốn tra khảo một chút rồi lại thả ra.
Nữ đế đại nhân không cầm quyền thế.
Thậm chí mẫu thân của nữ đế đại nhân còn là xuất thân từ Quốc công phủ.
Đều là người dựa dẫm vào Ninh Quốc công phủ.
Sao lúc này có thể tạo ra sai lầm được?
Tô Yên nhìn từng cái tên trêи mỗi quyển tấu chương.
Sửa sang lại một chút.
Chừng mười mấy tấu chương đều là cầu tình.
Cái gì mà Ninh Quốc Hạ luôn làm tròn phận sự, quyết không có khả năng làm ra chuyện phản quốc.
Thậm chí còn có tấu chương lớn mật thuyết giáo nàng.
"Cách dùng người của nữ đế đại nhân, xét hình thức quá mức lỗ mãng, chỉ nghe lời nói của một bên liền xét nhà trọng thần quốc gia, tống vào ngục giam, những chuyện này là không thể được."
Sở dĩ dám trắng trợn táo bạo như vậy.
Bởi vì bọn họ cho rằng Tô Yên bất quá chỉ là một nữ tử chưa trải việc đời.
Những lời ý chính là chê cười cách nàng xử lý đại sự trong triều.
Tô yên cầm những tấu chương cầu tình đó lên.
Đưa cho Thanh Uyển đứng bên cạnh.
"Dẫn người đi khám xét nhà của những người này. Nếu tra ra có vấn đề, trực tiếp tống cổ vào nhà lao. Để phó quan lên thay thế vị trí."
Thanh Uyển đưa tay tiếp nhận tấu chương, gật đầu
"Rõ, bệ hạ."
Nói xong, Thanh Uyển do dự một chút, vẫn là nói
"Bệ hạ, chỉ sợ tra xong, triều đình sẽ trống không."
Tô Yên ngẩng đầu
"Ngươi là sợ dao động nền tảng quốc gia?"
Thanh Uyển gật đầu
"Vâng"
← Ch. 215 | Ch. 217 → |