Vay nóng Homecredit

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 165

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 165
Nhẹ chút, sẽ đau (7)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: Vio

Beta: Tinh Niệm

Kết quả, liền nghe thanh âm Thời Thù

"Hot search mấy ngày hôm trước em có nhìn thấy hay không?"

Tô Yên lên tiếng

"Ân."

Người nào đó lặp lại cường điệu

"Anh cùng nữ nhân khác ở bên nhau."

"Ân, thấy được."

Tô Yên trả lời.

Thời Thù rất là u oán

"Vì sao không gọi điện thoại hỏi anh? Nam nhân của em thiếu chút nữa đã bị người khác đoạt đi rồi."

Tô Yên đưa lưng về phía vách tường, nhỏ giọng nói

"Em vốn dĩ muốn cuối tuần qua đó hỏi."

Thời Thù đối với đáp án này tựa hồ có chút vừa lòng, lại có chút không quá vừa lòng.

Lại nói

"Em có thích anh cùng nữ nghệ sĩ khác xảy ra tai tiếng lên hot search hay không?"

Tô Yên sửng sốt

"Hả?"

Thời Thù lại nói một lần

"Em có thích anh cùng nữ nghệ sĩ khác xảy ra tai tiếng lên hot search hay không?"

Tô Yên rối rắm

"Đây một bộ phận công việc của anh sao?"

Thời Thù đối vấn đề này thực chấp nhất

"Em có thích hay không?"

Tô Yên trầm mặc một cái chớp mắt, yên lặng nói

"Không thích."

Nháy mắt khi cô nhìn đến hot search kia, trong lòng trào ra cảm xúc bài xích.

Không chịu khống chế.

Thời Thù nghe, rất là vừa lòng.

Hắn lên tiếng, thanh âm lập tức liền mềm, như động vật hoang dã đã bị thuần phục vậy

"Nghe Tiểu Quai. Tiểu Quai không thích, về sau sẽ không có."

Thời Thù tựa hồ còn có vấn đề muốn nói.

Không, hắn có một đống lớn vấn đề.

Đáng tiếc, tiếng chuông vào lớp bên Tô Yên vang lên.

Cô ra tiếng

"Em phải đi học, em cúp máy đây."

Thời Thù bám riết không tha

"Em có thích anh hay không?"

Tô Yên dẫm lên bậc thang đi lên trên, trầm mặc thực lâu.

Nhưng còn có thể nghe được thanh âm hỗn loạn của cô.

Cô không có cắt điện thoại.

Thật lâu sau, Tô Yên nhẹ nhàng nói một câu

"Thích."

Nói xong, cúp điện thoại.

Thời Thù nghe, ngây người trong chốc lát.

Hắn vốn đang ở trong studio.

Bởi vì nhận điện thoại đi sang bên cạnh.

Thực mau, người đại diện đi tới.

Đỡ trán, dở khóc dở cười

"Thời Thù, chúng ta nhất định phải chơi lớn như vậy sao?"

Trong tay người đại diện cầm ba cái di động, chuông điện thoại một cái tiếp theo một cái.

Tất cả đều là các nhà truyền thông lớn gọi tới dò hỏi.

Trái với người đại diện bên này mệt thành cẩu, Thời Thù bên kia cả người tràn đầy một cỗ hạnh phúc cùng vui sướng.

Hắn cũng không có biểu hiện rõ ràng.

Vẫn tươi cười như cũ.

Nhưng nụ cười kia, nhìn kỹ, liền sẽ thấy một cỗ hơi thở ngược cẩu ập vào trước mặt.

Thời Thù vươn tay, vỗ vỗ phần lưng người đại diện

"Vất vả rồi."

Nói xong quay đầu rời đi.

Tần Như ở bên cạnh đi tới, nhìn thoáng qua người đại diện đang vội vàng tiếp điện thoại ứng phó.

Ra chiêu

"Chi bằng tắt điện thoại, ai cũng không tiếp."

Người đại diện ngẩng đầu

"Ân?"

Tần Như cười

"Xem ý tứ tiên sinh, về sau rất có khả năng sẽ có tin càng hot, chi bằng, hiện tại trầm mặc, nhìn hành động về sau của tiên sinh, lấy tĩnh chế động."

Người đại diện nhìn di động ong ong ong không ngừng.

Nghe xong liền có quyết định.

Vội vàng tắt máy ba chiếc di động.

Sau đó, ngẩng đầu, nhìn Tần Như.

Mắt rưng rưng

"Huynh đệ tốt a."

Nói xong, nhìn lại Thời Thù đang quay chụp bên kia.

Thực rõ ràng, không khí đã thay đổi.

Chỗ nào còn có bộ dáng không kiên nhẫn miễn cưỡng ứng phó như vừa rồi?

Rõ rang là rất vui vẻ a.

Người đại diện khó hiểu

"Cậu nói xem, Thời Thù lúc trước vì sao lại tức giận?"

Tần Như nhìn người đại diện, nhớ tới một túi đựng di động vỡ vụn ở trong xe kia.

Vì sao tức giận?

Đại khái là bởi vì tức giận bản thân lúc trước đập hết đồ vật trong phòng, nhân tiện cũng đập nát điện thoại.

Làm cho số điện thoại của chàng trai Tiểu Quai kia cũng không còn.

Liên hệ không được, lúc này mới tức giận.

*****

Edit: Vio

Beta: Tinh Niệm

Tần Như nghĩ.

Lại nhớ tới trước đó vài ngày lấy được những ảnh chụp kia.

Yên lặng nhìn thoáng qua Thời Thù đang quay chụp.

Trước khi nhìn thấy những tấm ảnh chụp đó, Tần Như không thể tin được, hóa ra vị Tiểu Quai tiên sinh tìm, là một cậu trai.

Mà tiên sinh nhà mình, là GAY.

Trong óc hiện lên hình ảnh Thời Thù ôm một chàng trai mặc quần áo thời thượng đeo mũ lưỡi trai, ở cửa phòng vừa ôm vừa hôn.

Trong chốc lát hôn sâu, trong chốc lát lại dính sát người ta.

Tần Như ho khan một tiếng.

Cũng may, những ảnh chụp đó đều đã mua tới tay với giá cao.

Nếu bị truyền ra ngoài, sợ là internet lại lần nữa bị tê liệt mất.

······

Thời Thù vừa phát video kia trên Weibo, hot search thứ nhất trực tiếp bạo.

Sau đó, liên tục top ba đề tài hot cũng đều liên quan đến đè tài này.

Hot search thứ 2

【 Tiểu Quai là ai? 】

Cái thứ ba

【 Thời Thù, Yêu Đương 】

Cái thứ tư

【 Quốc gia nợ ta một nam nhân như vậy 】

Cái thứ năm

【 Vả mặt 】

Cái thứ năm ày chính là chỉ chuyện Tiểu Hoa Đán kia.

Một đám dân mạng vào dưới bài đăng "Tâm sinh vui mừng" của Tiểu Hoa Đán mà bình luận.

Lúc trước đều là chúc mừng hâm mộ, bây giờ tất cả đều là châm chọc nói móc.

Đương nhiên, Tô Yên vẫn chưa lên Weibo.

Bởi vì về nội dung trên đó, những bạn học ngồi xung quanh đã không ngừng bàn luận, tiếng nói truyền đến chỗ cô.

Bạn cùng bàn với Tô Yên, vẻ mặt hối hận

"A, Tiểu Quai kia rốt cuộc là ai a, mình vì sao lại không phải Tiểu Quai?! Mẹ mình vì sao muốn đặt tên mình là Vương Phương chứ?? Về sau tớ có con, nhất định phải đặt tên nó là Vương Tiểu Quai."

Tô Yên yên lặng nhìn bạn cùng bàn một cái.

Sau đó, một loạt thanh âm cũng vang lên, tức giận bất bình

"Quốc gia thiếu mình một người bạn trai như vậy, mình không phục!"

Bạn nam ngồi cùng bàn rốt cuộc nhịn không được, vẻ mặt ghét bỏ

"Đúng đúng đúng, quốc gia lại thiếu cha, lại thiếu mối tình đầu, cái gì cũng là quốc gia thiếu, quốc gia chúng ta chêu các cậu, chọc các cậu??"

Tiếng nói vừa dứt, thu được cái nhìn chăm chú đến từ bốn phương tám hướng của nữ đồng bào

"Cậu biết cái gì a."

Nữ đồng chí nháy mắt bạo nộ, liền muốn đánh đến, rốt cuộc bạn nam ngồi cùng bàn héo.

Đương nhiên, không chỉ là bạn nam cùng bàn này héo, còn có tất cả học sinh nam nữa.

Đối với vị nam minh tinh Thời Thù này, bọn họ chính là vừa ghen vừa hận.

Một lát sau, Tô Yên nghe được có người đang an ủi vị nam sinh bị mắng thảm.

"Huynh đệ, cái này có gì mà khổ sở, không phải chỉ bị mắng hai câu sao."

Bạn nam kia ngẩng đầu lên

"Cậu còn thảm hại hơn?"

Người nọ hừ một tiếng,

"Bạn gái mình, tất cả phương thức liên hệ ghi chú của mình, còn có ảnh chụp, tất cả đều ghi là Thời Thù, cậu biết bạn gái gọi mình là gì không?"

"Cái, cái gì?"

"Thù ca ca ······"

Vị nam sinh kia nghe xong, lặng im, đại khái là đồng bệnh tương liên, biểu tình tốt hơn rất nhiều.

Sau đó, liền nghe cậu trai vừa an ủi mình, rất là cắn răng mở miệng

"Mình cùng cô ấy hôn môi, cô ấy nhắm mắt lại đều kêu Thời Thù, cậu nói cô ấy rốt cuộc là thích mình, hay là coi mình trở thành thế thân của Thời Thù??"

Ách, này thật đúng là vấn đề ưu thương a.

Nam sinh ngồi cùng bàn vỗ vỗ bả vai huynh đệ.

An ủi

"Huynh đệ, cậu phải tin tưởng, cô ấy khẳng định là yêu cậu."

Hai người nhìn lẫn nhau một cái, sau đó sôi nổi móc di động ra, trừng mắt nhìn hot search Weibo.

Thực ghen tị mà chạy đến Weibo của Thời Thù, hóa thân thành antifan.

Sau đó, đã bị fans chính nghĩa mắng đến vội vàng thoát ra.

Ngày này thật vất vả đi qua.

Tô Yên đi về nhà.

*****

Edit: Vio

Beta: Tinh Niệm

Điện thoại vang lên.

Tô Yên nhìn thoáng qua dãy số.

Tiếp máy.

"Alo?"

"Tinh, có nhiệm vụ. Chu Viện muốn cô làm vệ sĩ, một tháng rưỡi."

Tô Yên nghe xong cự tuyệt

"Tôi không rảnh."

Bên kia nói

"Cô ấy yêu cầu là những ngày cuối tuần. 400 vạn."

Tô Yên nghe xong, dừng một chút.

"48 giờ?"

"Không, căn cứ theo thời gian làm việc, chỉ cần bảo đảm cô ấy mỗi ngày buổi tối trở lại khách sạn an toàn là được."

Tô Yên nghe xong, do dự, nói

"Việc này không đến nỗi phải thuê tôi chứ? ở đoàn phim sẽ có nhân viên bảo vệ, hơn nữa người nhiều mắt tạp, rất khó có cơ hội động thủ."

Còn nữa, cô ấy chỉ mỗi tuần thuê hai ngày, thật sự là ····· quá lãng phí tiền.

"400 vạn, Tinh, cô tiếp đi?"

Đây chính là tiền a, tiền đưa tới cửa a.

Nhiệm vụ đơn giản như vậy, mấu chốt là người ta còn chuyên môn chỉ định nhất định phải là Tinh tới đón.

Nếu thay những người khác liền không nhận.

Vị cộng sự kia cảm thấy, vệ sĩ là giả, phỏng chừng là hướng về phía Tinh a.

Dù sao, tin trên Weibo của Chu Viện hắn cũng thấy.

Vị anh hùng cái thế kia còn không phải là nói Tinh sao?

Tiêu 400 vạn tới tìm kiếm cái thế anh hùng của cô.

Có thể nói cái gì??

Hào khí a.

Tô Yên đương nhiên không biết cộng sự nghĩ cái gì.

Chỉ là đang xem thời gian có hợp lý hay không.

Cô vốn đã đáp ứng làm trợ lý cho Chu Viện.

Vậy đồng thời làm cũng sẽ không xung đột gì.

Cô ra tiếng

"Được rồi, lúc nào bắt đầu?"

"Tuần này bắt đầu."

"Ân"

Tô Yên đồng ý.

Sau đó, cô như là nghĩ tới cái gì

"Tôi hiện tại có bao nhiêu tiền?"

"1800 vạn. Có việc cần dùng?"

Bởi vì tổ chức Nhật Nguyệt cũng làm mấy nhiệm vụ không sạch sẽ.

Cho nên tiền của Tô Yên đều không ở trong tay của cô.

Nếu cô có yêu cầu, có thể tùy thời nói với bên quản lý.

Tô Yên ra tiếng

"Ân, tôi muốn 1500 vạn."

"Được, muốn chuyển vào tài khoản cô hay là giống trước kia, chuyển vào tài khoản người khác, cho cô kiểm?"

"Giống trước kia."

"Được rồi."

Nói xong, bên kia lại lắm miệng một câu

"Đột nhiên muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì?"

Tô Yên

"Khám bệnh cho mẹ tôi, còn có trả nợ."

Bên kia thanh âm an tĩnh lại

"OK."

Nói xong, điện thoại cắt đứt.

Mẹ Tô Yên là người thực vật, ở phòng bệnh cao cấp có hộ lý.

Mỗi tháng cần chi rất nhiều tiền.

Còn có, lúc trước cha thiếu nợ.

Tuy rằng nói, trên pháp luật cũng không có việc cha thiếu nợ thì con trả, nhưng, nếu là thiếu, cũng nên phải trả lại.

Cẩn thận tính tính.

Nếu tiếp tục như vậy.

Quá 3-4 năm, là có thể trả hết nợ nần.

Vừa nghĩ, cô vừa đi về nhà.

Vừa mới về đến nhà.

Điện thoại lại vang lên.

Thời Thù gọi tới.

Cô tiếp máy.

"Alo?"

Thời Thù thanh âm rầu rĩ, nói trắng ra

"Anh nhớ em."

Tô Yên

"Ân, thứ bảy em đi gặp anh."

Cô đã nói trước cùng hắn.

Thời Thù chỗ nào chịu?

"Em ở chỗ nào, anh hiện tại đi tìm em."

Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian.

"Ngày mai là thứ sáu."

Thời Thù

"Cho nên, em không cho anh đi gặp em?"

Tô Yên không nói chuyện, chính là tỏ vẻ cam chịu.

Lạch cạch một tiếng, điện thoại bên kia cắt đứt.

Chắc là bị Tô Yên chọc tức rồi.

Tô Yên chớp chớp mắt, nhìn di động.

Gác lại ở một bên, đi rót cho mình một ly nước.

Đang uống, tính toán gọi lại cho hắn.

Kết quả Thời Thù lại gọi điện thoại tới.

Lần này là video call.

Cô ấn nhận.

Sau đó, trên di động liền xuất hiện khuôn mặt tuấn mỹ của Thời Thù.

Thời Thù giống như còn đang quay phim.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Mặc một cái áo khoác màu đen, cổ áo thêu một chữ "tiên" màu bạc.

Không biết là do quần áo hay là vì qua ống kính video.

Cứ nhìn như vậy, khiến Tô Yên thất thần trong chớp mắt.

Thời Thù nhìn Tô Yên đang trố mắt qua màn hình điện thoại.

Vốn đang có chút khó chịu nhưng thấy bộ dáng đáng yêu của cô, đảo mắt trực tiếp liền tiêu tán sạch sẽ.

Thời Thù hừ một tiếng, cười nói

"Bạn học Tô, nam nhân nhà em có phải rất đẹp trai hay không?"

Tô Yên phục hồi lại tinh thần, sau đó nghiêm túc gật đầu

"Ân"

Nếu khó coi, làm sao có thể khiến các nữ sinh đi học thảo luận, tan học cũng thảo luận đây?

Đương nhiên, lời này Tô Yên không có nói ra.

Tô Yên chớp chớp mắt

"Anh tìm em có chuyện gì?"

Thời Thù nghe lời này, đang cao hứng lại tan đi.

Hắn hỏi

"Không có việc gì thì không thể tìm em?"

Tô Yên nghĩ nghĩ, nói

"Có thể tìm, nhưng em hiện tại muốn làm bài tập."

Thời Thù

"Anh nhìn em viết, em không cần để ý anh."

Tô Yên gật đầu

"Được"

Kết quả là Tô Yên nhấc di động lên, dựng ở cái bàn nào đó, thật sự không còn nói chuyện cùng Thời Thù nữa.

Nghiêm túc làm bài tập.

Mười phút sau.

Thời Thù không nhịn được

"Tiểu Quai."

Tô Yên một bên làm bài tập một bên trả lời

"Ân?"

Thời Thù hỏi

"Tiểu Quai học lớp nào rồi?"

"Cao tam*"

*Lớp 12.

"Mười tám tuổi?"

"Còn ba tháng nữa."

"A... vậy là 3 tháng sau có thể quang minh chính đại yêu đương đi?"

Tay Tô Yên nắm bút dừng một chút, sau đó ngẩng đầu.

Nhìn người trong máy điện thoại.

Sau khi tự hỏi, cô lúc này mới như là nhớ tới.

"Em dường như không thể yêu đương cùng anh."

Thời Thù nghe xong, sửng sốt, con ngươi đen nhánh nháy mắt cuồn cuộn, nhưng mà thực mau ẩn đi xuống.

Hắn ngữ khí như thường

"Vì sao?"

Tô Yên rối rắm

"Nội quy trường học nói, đi học không được phép yêu đương."

Thời Thù vừa nghe, sống lưng đang cứng còng liền nữa dựa trở về chỗ cũ

"Chúng ta trộm yêu đương, sẽ không có người biết."

Hắn bắt đầu hãm hại lừa gạt.

Nực cười, thật vất vả mới lừa người tới tay.

Còn có thể vì cái nội quy trường học phá hoại kia mà đẩy người ra bên ngoài sao?

Tô Yên một chút cũng không tin lời này của hắn.

Cô chỉ là bốn ngày không có liên lạc hắn thôi mà hắn liền lên trên mạng tìm người, nháo đến ồn ào huyên náo.

Toàn bộ bạn học đều đang thảo luận.

Nhưng mà...... Căn cứ theo nội quy trường học, yêu đương bị phát hiện thì phải ghi tội, chịu xử phạt.

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.

Nếu muốn không bị ghi tội, không bị xử phạt, trừ khi.... Có biểu hiện tốt đẹp trong học tập, hoặc là tham gia một ít hoạt động thi đấu làm trường học vẻ vang.

Mấy ngày hôm trước, thầy giáo vật lý tìm cô, bảo cô tham gia cuộc thi vật lý cả nước.

Nhưng mà cô đã cự tuyệt.

Nghĩ tới tình hình lúc này, cô chớp chớp mắt, nhìn thoáng qua Thời Thù.

Ngày mai đi trường học, vẫn là đi tìm thầy giáo, tham gia cuộc thi đấu này đi.

Tiếp đó, Thời Thù lại hỏi

"Tiểu Quai khi nào tới tìm anh? buổi tối thứ sáu?"

Tô Yên lắc đầu

"Thứ sáu em có việc."

Giọng nói vừa dứt, trên mặt Thời Thù bên kia hoàn toàn không có tý cười nào.

Khẩu khí hắn sâu kín

"Tiểu Quai, em biết chúng ta đã bao nhiêu lâu chưa gặp mặt không?"

Càng nói, khẩu khí càng trở nên u oán.

Giống hệt khuê phòng oán phụ.

Tô Yên do dự

"Nhưng mà em đã đáp ứng rồi. Nhưng tối thứ bảy có thể đi tìm anh."

Sắc mặt Thời Thù cũng chẳng chuyển biến tốt đẹp lên bao nhiêu.

Ở trong lòng hắn, vốn dĩ chỉ ngày thứ bảy gặp cô, hắn đã phi thường khó chịu.

Buổi tối thứ bảy nếu lại không tới, hắn hiện tại liền đóng gói cô mang lại đây.

Thời Thù

"Đi làm cái gì?"

"Làm trợ lý cho một minh tinh tên Chu Viện."

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Còn làm cả vệ sỹ cho cô ấy nữa.

Nhưng đương nhiên, lời này Tô Yên không có nói ra.

Dù sao, trước khi hoàn thành, nhiệm vụ cần phải bảo mật.

Thời Thù nghe tên Chu Viện này.

Cảm thấy quen tai.

Nhưng mà không nhớ được là ai, liền ném chuyện này ra sau đầu.

Hai người nói chuyện phiếm, mãi cho đến khi Thời Thù bên kia thực sự không kéo dài thời gian nghỉ ngơi được nữa.

Lúc này mới ngắt điện thoạt.

Tô Yên buổi tối trước khi ngủ, liền lướt Weibo một chút.

Phát hiện top năm Hot Search vẫn là về Thời Thù.

Sau đó, cô lại xem Weibo của Chu Viện.

Hiểu biết một chút về động thái của cô ấy.

Kết hợp với tư liệu mà cộng sự gửi đến.

Chu Viện trong ba tháng này muốn đóng một bộ phim truyền hình tên là《 Đại Đường Thịnh Thế 》.

Đóng vai nữ chính, Trưởng Tôn hoàng hậu.

Mà căn cứ vào tin tức trên đó, đóng vai nam chính Lý Thế Dân chính là Thời Thù.

Bởi vì hai đại nam thần nữ thần cùng tới đóng vai trong bộ phim này, làm cho này bộ phim chưa quay chụp đã hot.

Hơn nữa bởi vì Thời Thù lên hot search, bộ "Đại Đường thịnh thế" này theo lên hot search.

Trên Cơ Bản Đều Đã Hiểu Biết Xong.

Tô Yên Nhắm Mắt Lại.

Thực mệt.

Cô tắt máy tính đi

Quay đầu, lên giường, ngủ.

······

Thực mau, một ngày học đã xong.

Sáng sớm thứ bảy, Tô Yên trước sau nhận được điện thoại của Thời Thù cùng Chu Viện.

Thời Thù lại một lần biểu đạt bất mãn đối với việc Tô Yên " vứt bỏ " mình.

Hơn nữa mãnh liệt yêu cầu buổi tối hôm nay muốn cô bồi thường cho hắn.

Còn Chu Viện là phát một cái định vị cho Tô Yên.

Nói với cô buổi sáng hôm nay đến đoàn làm phim cũng được.

Bởi vì mới vừa bắt đầu quay, cũng không phải bận lắm.

Tô Yên đồng ý, thoáng chuẩn bị đồ.

Mang theo một cốc nước, thêm một ít tiền lẻ, xuất phát.

Tô Yên vốn là tính toán dùng xe BMW của mình.

Sau đó, Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, chị còn chưa tới tuổi lái xe a."

Tô Yên vừa nghe, yên lặng đặt chìa khóa ở một bên.

Trước kia lái xe là tiện cho việc làm nhiệm vụ.

Nhưng thật ra cô đã quên, mình còn chưa tới tuổi có thể lái xe.

Từ gara đi ra ngoài.

Đi vào đường cái, bắt một chiếc taxi.

Đi tới chỗ đoàn phim.

Chờ tới nơi, trợ lý của Chu Viện đang ở cửa đón cô.

Vị trợ lý kia đeo một cái thẻ bài, cười ra tiếng

"Em chính là Tô Yên đi, em có thể gọi chị là Tiểu Dĩnh."

Tô Yên gật đầu

"Xin chào."

Sau đó, Tiểu Dĩnh dẫn Tô Yên đi vào trong.

Đến chỗ hóa trang dành cho diễn viên.

Chu Viện có một phòng chuyên môn hóa trang.

Gõ cửa đi vào.

Tiểu Dĩnh nói

"Viện tỷ, đã mang người đến."

Chu Viện buông kịch bản trong tay xuống, mặc một thân áo bào đỏ.

Ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Yên.

Cô cười thoải mái

"Tô Yên, em tới rồi."

Nhìn Chu Viện thân thiết với Tô Yên như vậy, Tiểu Dĩnh có chút kinh ngạc, nhìn Tô Yên nhiều hai lần.

Sau đó, Chu Viện nhịn không được nhìn lại phía cửa.

Sau đó vừa xem, vừa hỏi Tô Yên

"Lúc em tới, có nhìn thấy người nào cũng đi cùng hay không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có, cũng chỉ mình em."

Chu Viện có chút mất mát.

Lẩm bẩm

"Không đúng a, nói là đã tới a."

Tiểu Dĩnh nghi hoặc

"Viện tỷ, chị đang đợi người?"

Chu Viện gật đầu, không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt mang theo tươi cười

"Đúng vậy, đợi người."

"Nam?"

Tiểu Dĩnh tò mò.

Chu Viện thực thần bí

"Đang đợi một người chị rất sùng bái."

Nói đến đây Chu Viện cũng không nói gì thêm.

Mà là nhìn Tô Yên cười nói

"Em muốn làm gì Tiểu Dĩnh sẽ dạy, không cần khiến mình mệt.

Nếu em có minh tinh yêu thích, như là... Thời Thù, muốn ký tên, chị sẽ tận lực giúp em."

Tô Yên gật đầu

"Được"

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên gật đầu đồng ý.

Tuy rằng cô cũng không cần Thời Thù ký tên.

Tiểu Dĩnh bên cạnh ra tiếng nhắc nhở

"Viện tỷ, chúng ta nên đi theo hay không, lên tiếng chào hỏi Thời tiền bối?"

Chu Viện nghe, tức khắc liền nhíu mày, sau đó lắc đầu

"Chào hỏi cái gì, người ta căn bản không để chị vào trong mắt, không đi."

Nói xong, tựa hồ ý thức được Tô Yên còn ở chỗ này.

Lại nghĩ đến Thời Thù luôn đối xử tốt với các fans dù già hay trẻ, đặc biệt là người tầm tuổi như Tô Yên vậy.

Cô ho khan một tiếng

"Chị cũng không phải muốn nói xấu hắn, chính là, hắn ngày thường tương đối ít nói. Cho nên chúng ta vẫn nên tận lực ít quấy rầy hắn."

Nói xong, Chu Viện đem đồ vật trong tay giao cho tiểu Dĩnh.

Nói tiếp

"Được rồi, em mang điểm tâm này qua đi, thuận tiện hỏi một chút là hắn muốn cùng trợ lý đối kịch hay muốn cùng chị đối kịch."

Hộp điểm tâm kia nhìn qua thực tinh xảo.

Nhưng mà...... , Tô Yên nhớ tới lúc vừa mới tiến vào, hộp điểm tâm này đã mở ra, Chu Viện còn ăn mấy khối.

Tiểu Dĩnh cầm điểm tâm, vẻ mặt rối rắm ra cửa.

Cô đi theo bên Chu Viện lâu rồi.

Cũng đã gặp qua rất nhiều minh tinh lớn nhỏ.

Vẻ ngoài của vị kia đối với cô mà nói căn bản là vô dụng.

Bởi vì vài lần trước cùng Chu Viện gặp qua Thời Thù.

Thế cho nên Tiểu Dĩnh cùng Chu Viện có đánh giá chung về Thời Thù.

Một kẻ...... rất làm khó người.

Nói cũng không rõ được.

Hắn nhìn qua giống như đặt tất cả mọi người vào trong mắt, lại cũng giống như chưa nhìn qua ai.

Khóe môi gợi lên ý cười vô hại, cảm giác không nhiễm bụi trần.

Nhưng vừa nhíu mày, lại cảm thấy có thể một giây làm ra chuyện lớn.

Chậc chậc.

Tô Yên đi theo Tiểu Dĩnh ra khỏi phòng hóa trang.

Hai người một trước một sau đi.

Đến cửa một phòng hóa trang khác.

Tiếp đó, Tiểu Dĩnh duỗi tay, chỉ vào phòng trước mặt.

Cô ấy đưa hộp điểm tâm kia đẩy cho Tô Yên

"Khụ, lời chị Chu Viện vừa mới nói, em nghe được sao?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Tiểu Dĩnh đối vị trợ lý lâm thời này rất có hảo cảm.

Không nghĩ sẽ hố cô.

Nhưng, cô cũng không quá muốn đi vào.

Cẩn thận ngẫm lại, vẫn là để Tô Yên đi đi.

Trước khi đi còn mang theo áy náy nói một câu

"Nếu sau khi đi vào, cảm thấy thần tượng tan biến, chờ em ra ngoài, chị sẽ mời em đồ uống."

Nói xong, gõ gõ cửa, sau đó đẩy Tô Yên lên trước

"Chị ở cửa chờ em, đi đi."

Chưa đến một lát sau, cửa phòng hóa trang mở ra.

Tô Yên chớp chớp mắt.

Nhìn Tiểu Dĩnh, lại nhìn nhìn Tần Như tới mở cửa.

Chậm rì rì ra tiếng

"Xin chào, tôi là trợ lý của chị Chu Viện."

Tần Như sắc mặt như thường, không có gì biến hóa.

Mở cửa, nói

"Mời vào."

Tô Yên đi vào trong.

Nhìn thoáng qua, trên bàn trà đã đầy ắp các loại lễ vật cùng lẵng hoa.

Trên mặt đất cũng chồng chất khắp nơi.

Thời Thù đang mặc quần áo cổ đại, thanh âm không nhanh không chậm

"Tần Như, dọn dẹp chút." (Em cũng bó câu này)

Hắn nói, chính là lễ vật trên bàn trà.

Nghe khẩu khí kia, cứ như dọn sạch một đống rác vậy.

Thời Thù cúi đầu, nhìn thợ trang phục đang chỉnh đồ.

Trong giọng nói đã có chút không kiên nhẫn.

Chỉ là trên mặt nhìn không ra, hắn cong môi, còn tưởng rằng tâm tình hắn vẫn rất tốt.

Tần Như lên tiếng

"Vâng"

Sau đó, Tần Như lại nhìn Tô Yên

"Ngài là trợ lý nhỏ của Chu Viện tiểu thư?"

Tô Yên gật đầu.

Tần Như lại hỏi

"Có việc sao?"

Tô Yên đưa điểm tâm qua.

"Chị Chu Viện bảo tôi hỏi xem anh ấy muốn cùng trợ lý đối diễn hay cùng Viện tỷ đối diễn."

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tần Như nhận hộp điểm tâm kia, đặt lại trên bàn trà.

Đôi mắt Thời Thù giật giật.

Nâng lên, nhìn về phía gương.

Sau đó, từ trong gương thấy được tô Yên có nề nếp nghiêm túc đứng ở cửa.

Hắn sửng sốt một chút.

Bên này Tần Như đang muốn trả lời, liền nghe được thợ trang phục sau lưng Thời Thù đang sửa sang

"Thời Thù tiên sinh, ngài đừng lộn xộn......"

Nói còn chưa xong, Thời Thù đã chạy tới trước mặt Tô Yên.

Sau đó, Tần Như còn không kịp giới thiệu, đã bị tiên sinh nhà mình nhanh chóng đẩy sang một bên rồi.

Thời Thù một tay nhanh chóng ôm Tô Yên vào trong lòng.

Căn bản cũng không thèm để ý nơi này còn có hai người sống

"Tiểu Quai muốn cho anh bất ngờ?"

Trong lười nói, có thể rõ ràng nghe ra sự vui sướng.

Sau đó thanh âm liền lại u oán

"Tiểu Quai đêm qua nên tới taoh bất ngờ cho anh, nếu có thể cùng nhau ngủ, anh sẽ càng cao hứng."

Vì tránh cho hắn nói ra mấy lời khác, dọa hai người kia đến nhảy dựng.

Tô Yên liền giơ tay, yên lặng bưng kín miệng hắn.

Sau đó, dưới ánh mắt nóng rực lại u oán của Thời Thù, nói

"Em hiện tại là trợ lý chị Chu Viện. Đến chuyển lời."

Thời Thù nghe, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhíu mày một chút.

Lại nhìn Tô Yên, cắn một chút lòng bàn tay cô.

Tô Yên thu hồi tay.

Hắn con ngươi sâu kín

"Làm trợ lý cho người khác? Không phải cố ý tới tìm anh?"

Nói xong, Thời Thù đảo mắt liền trở mặt.

Hắn ôm Tô Yên, một bộ tư thái không coi ai ra gì.

Thanh âm lại hung lại oán

"Từ lúc em đáp ứng anh, thì vẫn luôn biến mất, cũng không gọi điện thoại cho anh.

Lúc này tới đây muốn gặp anh, hay là không thể không tới.

Anh thấy ở trong lòng em, anh còn không đuổi kịp hộp điểm em mang tới."

Tô Yên nhìn trợ lý Tần Như cùng thợ trang phục đang ngây ngốc.

Nhìn nhìn lại vị Thời Thù này không coi ai ra gì, dùng loại ngữ khí oán phu nói chuyện cùng cô.

Cô giật giật miệng, tiếp đó nghiêng đầu gần sát lỗ tai Thời Thù, nhỏ giọng nói

"Không phải quên anh, cũng là muốn gặp anh nên mới đến."

Giọng nói cô mềm ấm, vụng về lại nghiêm túc.

Thời Thù nghe tức khắc an tĩnh.

Hắn ôm lấy Tô Yên.

Hai người cách rất gần, gắt gao tương dán.

Tiếp đó, hắn liền hôn lại.

Đột nhiên không kịp phòng ngừa, một chút phòng bị cũng không có.

Tô Yên nâng tay lên muốn đánh hắn, lại ngừng ở giữa không trung.

Tựa hồ cảm thụ được hơi thở người này, chậm rãi biết, vị này chính là bạn trai cô, thân kiều xương yếu, đánh không được.

Dù sao cũng có vài lần được thỉnh giáo rồi.

Cô chỉ là thoáng dùng sức nắm chặt cổ tay của hắn một chút, không quá mấy ngày lại có thể sưng như cái bánh bao vậy.

Dùng chút lực đánh ngất hắn, dấu vết đỏ tím kia ở trên cổ một tuần đều tiêu đi.

Cô buông tay, liền ngốc ngốc đứng ở chỗ đó, tùy ý hắn hôn.

Vốn dĩ cô nghĩ hắn hôn trong chốc lát, hẳn là có thể hôn đủ rồi.

Tự động buông lỏng ra.

Chỉ là thời gian qua một hồi lâu, hắn vẫn không có buông ra.

Còn đang hôn cô, hơn nữa hôn càng ngày càng sâu.

Cho đến khi vị thợ trang phục kia hồi thần, tiếng ho khan vang lên, Tô Yên mở to mắt.

Lúc này mới thoáng ra sức, nhanh chóng đẩy người ra.

Cô nói ra tiếng

"Em tới chỗ này là có việc, đừng hôn."

Cô làm việc, luôn là có thể phân rõ ràng công tư.

Ôm cũng ôm, hôn cũng hôn rồi.

Cũng nên nói chuyện chính sự.

Thời Thù mí mắt vừa nhấc, nhìn sang phía thợ trang phục và Tần Như.

Hai vị kia thực tự giác, nhanh nhẹn vội vàng biến đi.

Khỏi phải ở chỗ này chướng mắt.

Chỉ nghe cửa phòng mở ra lại đóng lại.

Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Thời Thù gắt gao ôm cô, cúi người, đầu dựa ở trên vai Tô Yên.

Lông mi run rẩy, nhìn qua như là muốn ngủ ở trên người cô vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-346)