Tô tiểu gia là nữ sinh (3)
← Ch.072 | Ch.074 → |
Edit: Tinh Niệm
Tô Yên nhẹ nhấp miệng,
"Ta cũng đã cứu anh, anh cũng một câu chưa nói đã đi rồi."
Túc Cửu Từ ngẩng đầu, lười nhác híp híp mắt, sau đó, trực tiếp trở mặt không nhận
"Ngày ấy, dù cậu không cứu, ta cũng không bị ảnh hưởng gì. Cho nên, cậu cũng không tính là cứu ta."
Cô cũng muốn nói, dù là hắn không cứu, chính mình cũng có thể thoát ra.
Chỉ là hắn cũng không tính toán cho cô cơ hội cãi lại, ngữ điệu lười nhác
"Cẩn thận tính ra, là cậu thiếu ta đấy."
Lúc nói lời này, thanh âm hắn hàm chứa ý cười.
Giống như cảm thấy người này, chơi vui cực kỳ.
Tô Yên
"......"
Là cảm thấy cô còn giống trước kia, não dung lượng nhỏ rất dễ lừa sao?
Tuy rằng hiện tại cũng không tính là lớn, nhưng loại vấn đề này cô lại rất rõ ràng.
Người này chính là cố ý muốn lừa cô.
Túc Cửu Từ nhìn cô muốn phản bác, bộ dáng hơi há mồm lại không biết phải nói gì.
Lại không nhịn được giơ tay nhéo nhéo gương mặt cô.
Một tên nam nhân trưởng thành như vậy, làn da lại mềm mại y như đậu hũ, đây còn không phải là dùng để nhéo sao?
Nghĩ đến đây, Túc Cửu Từ tay vẫn không rời càng dùng sức chút.
Thế cho nên chờ đến khi hắn buông tay, trên má Tô Yên có một dấu ngón tay hồng hồng.
Cô duỗi tay, muốn xoa xoa mặt mình.
Túc Cửu Từ lại nhanh hơn, nắm lấy cổ tay cô.
Con ngươi đen như mực nhìn cô,
"Đã từng uống rượu chưa?"
Tô Yên ngẫm lại, một đời này cô còn chưa có uống rượu.
Không, cô hình như.... vẫn chưa bao giờ uống rượu.
Chỉ hôn qua, uống qua rượu môi.
Lắc đầu
"Không có"
Cô muốn uống....
Cái ý tưởng này mới vừa hiện lên, liền nghe thanh âm hắn thong thả
"Đi uống?"
Tô Yên trước mắt sáng ngời, sau đó gật đầu
"Được"
Bởi vì chầu rượu này, cô liền không so đo Túc Cửu Từ vừa mới nói mình thiếu nợ hắn.
Sau đó, Hồng Bang tiểu thiếu gia bảo nha đầu bên người mình chạy về nhà trước, bị đối thủ của Hồng Bang-Túc Cửu Từ, dùng một chầu rượu lừa đi rồi.... .
Đảo mắt, cô đã ngồi trên xe Túc Cửu Từ, đi vào một nhà hàng.
Túc Cửu Từ cười nghiền ngẫm.
"Đi thôi"
Cô đi theo hắn vào trong.
Nửa giờ sau.
Tô Yên ngồi ở một cái ghế dựa, chung quanh bị một đống nữ tử ăn mặc yêu diễm nóng bỏng vây lại,
"Ai nha, gia, ngài phải cho Tiểu Hương tự mình đút ngài uống, bằng không, Tiểu Hương tức giận đó nha~~."
Chỉ thấy một nữ tử mặt mày trang điểm dày cộp, trong tay bưng một chén rượu, vặn vẹo vòng eo, leo lên bả vai Tô Yên dựa sát vào.
Tô Yên chớp chớp con ngươi, trái phải có chút không thích ứng.
Vốn dĩ không muốn cùng người khác ở cạnh nhau, cô mới vừa ngồi xuống ghế này, liền nghe Túc Cửu Từ một câu
"đều gọi đầu bảng nơi này tới."
Sau đó, trong chốc lát cô đã bị vây quanh.
Những người này trong tay bưng một ly rượu, tất cả đều chờ tới đút cho cô.
Trái lại đối diện, Túc Cửu Từ chống cằm, ý cười ngâm ngâm nhìn.
Tất cả cô nương đều tránh Túc Cửu Từ như tránh rắn rết, lại đều chạy đến diễn trò trước mặt Tô Yên.
Cô nàng tên Tiểu Hương kia đã đem rượu đưa tới miệng Tô Yên.
Cả nửa ngày sau.
Tô Yên nghĩ, vốn dĩ muốn uống rượu.
Rượu này không có độc, cũng đang ở trước mặt.... .
Nửa ngày, cô yên lặng hé miệng, uống chén rượu kia.
Trong đầu, Tiểu Hoa bắt đầu phổ cập cho ký chủ ngây thơ mờ mịt của nó
"Ký chủ, đây gọi là uống rượu hoa."
"Oa, ký chủ thật là lợi hại a ~"
Tiểu Hoa khen ký chủ mình, cơ hồ là thành thói quen.
Nhưng mà Tiểu Hoa xác thật tán thưởng.
Nhìn ký chủ nó xem, không chỉ đánh phục nam chủ, còn có mỹ nữ vờn quanh.
Nam nữ đều ăn a~.
Tiểu Hương bên này mới vừa đút xong, một người khác tên Trân Châu lại đem rượu theo sát đưa tới.
"Gia tửu lượng thật tốt, tới, Trân Châu đút ngài uống rượu ~"
*****
Edit: Tinh Niệm
Tô Yên thân thể ngồi thẳng tắp, chớp chớp mắt, phản ứng một hồi lâu.
Túc Cửu Từ nhìn bộ dáng của cô.
Vốn dĩ một tên nam nhân, được nhiều mỹ nữ đầu bảng vờn quanh như vậy, đút hai ly rượu, nhìn tới cũng không có hại.
Nhưng hắn thấy thế nào, ngược lại Tô tiểu thiếu gia như là bị ủy khuất đây?
Túc Cửu Từ giống như thú vị, thanh âm thong thả ung dung
"Tô thiếu gia, đứng ở trước mặt cậu đều là cô nương được hoan nghênh tại nơi này, cậu nhìn xem, thích người nào, để nàng tự mình đút cậu uống."
Hắn nhìn Tô Yên bộ dáng trúc trắc, chắc là lần đầu tiên tới.
Thế cho nên cứ nhìn như vậy, muốn xem một chút vị tiểu thiếu gia này kế tiếp có phản ứng gì.
Chỉ là đợi nửa ngày, Tô Yên cũng chỉ nháy nháy con ngươi nhìn hắn.
Một câu cũng không nói.
Một đôi môi chạm qua rượu, mang theo ánh nước lóng lánh.
Bên cạnh Trân Châu cô nương tiến lên muốn hôn Tô Yên, kết quả thân thể cô hướng một bên quơ quơ né tránh.
Tô Yên cũng không nói lời cự tuyệt, thậm chí đôi mắt cũng không nhìn Trân Châu.
Cô cứ như vậy trầm mặc nhìn Túc Cửu Từ, một đôi con ngươi ngập tràn thủy quang giống như muốn nhỏ nước đến nơi.
Túc Cửu Từ ánh mắt dao động từ gương mặt đến trên môi cô.
Một lúc lâu sau, mới dao động mở miệng ra tiếng
"Đi ra ngoài đi."
Cô nương chung quanh vây lấy Tô Yên, được mệnh lệnh, tất cả đều rời đi.
Cửa phòng đóng lại, trong phòng cũng chỉ dư lại hai người Tô Yên cùng Túc Cửu Từ.
Tô Yên vẫn ngồi thẳng tắp. Nhấp miệng, một câu cũng không nói.
Trong phòng một lần yên tĩnh.
Cuối cùng, vẫn là Túc Cửu Từ mở miệng trước, cười nhạt nghiền ngẫm
"Tức giận? Vừa mới nãy không phải uống thực vui vẻ sao?"
Tô Yên trầm mặc.
Túc Cửu Từ mày nhíu một chút.
Trong chốc lát, mới dần dần nhận thấy được Tô Yên không thích hợp.
Chỉ thấy Tô Yên quơ quơ thân thể, biểu tình có chút tan rã.
Túc Cửu Từ yên tĩnh trong chốc lát sau,
"Uống say??"
Hắn nói xong, đã có điểm dở khóc dở cười.
Chút chén nhỏ như vậy, liền nhấp một ngụm cũng không đủ.
Uống lên hai ly.... đã say??
Hắn đứng lên, đi đến trước mặt Tô Yên.
Phát hiện ánh mắt của cô vẫn luôn nhìn phía trước, cũng không nhìn về phía hắn.
Túc Cửu Từ khom lưng, một bàn tay chống bàn, cách cô cực gần.
Cũng không biết là có suy nghĩ như thế nào, cong môi, thanh âm trầm thấp lại trêu người
"Tửu lượng này của Tiểu thiếu gia, thật sự là không tốt a."
Hắn nói chuyện ở bên tai cô.
Hô hấp ấm áp, còn có ngữ điệu câu nhân kia, làm Tô Yên chớp chớp mắt. Giống như nghe được động tĩnh thong thả quay đầu, nhìn về phía hắn.
Bộ dáng Tô Yên hiện tại nhấp môi không nói lời nào, có điểm hung.
Cô nhìn gương mặt phóng đại trước mặt mình.
Nửa ngày sau
"Túc... Cửu Từ?"
Hắn con ngươi đen nhánh, truyền ra ý cười trầm thấp
"Đúng vậy, là ta"
Tuy rằng hắn cười, nhưng trong mắt lại không có bao nhiêu ý cười.
Tiểu thiếu gia uống say, chắc hẳn sẽ nói lời thật lòng.
Nghĩ như vậy, trong lòng đã có suy tính.
Chỉ là còn chưa mở miệng.
Ngay khi hắn vừa thừa nhận, nháy mắt Tô Yên thả lỏng thân thể, dựa thẳng đến trong lòng ngực hắn.
Động tác này tới đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Tô Yên ngã cái đầy cõi lòng.
Túc Cửu Từ theo bản năng ôm lấy cô, bởi vì là cong eo, bị va chạm đột nhiên không kịp phòng ngừa như vậy, hai người cùng nhau trực tiếp đụng vào trên cửa lớn.
Tô Yên trợn tròn mắt, mếu máo.
Túc Cửu Từ lại nhìn cô, ánh mắt ý vị thâm trường.
Vừa mới nãy, hắn sẽ không nhìn lầm.
Ngay khi hắn nói ra tên của mình, tiểu thiếu gia này cả người đều thả lỏng xuống.
*****
Edit: Tinh Niệm
Thật giống như tìm được người có thể tin cậy, thẳng tắp ngã vào lòng hắn.
Cậu cứ như vậy tin tưởng, chính mình sẽ không động thủ giết chết cậu ta?
Ánh mắt biểu tình thay đổi thất thường, làm lời nói đều tới bên môi hắn dạo qua một vòng, lại nuốt trở vào.
Tô Yên giơ tay, sờ sờ trán mình. Lại nhìn nơi mình vừa mới đụng phải, duỗi tay cũng sờ sờ.
Túc Cửu Từ nhìn bộ dáng cậu ở trong ngực mình sờ sờ chạm chạm, trầm mặc.
Thế nhưng cảm thấy bất đắc dĩ, duỗi tay nắm lấy cổ tay Tô Yên.
"Tiểu thiếu gia, ta là nam nhân."
Tô Yên nghe hắn nói, phản ứng trong chốc lát.
Sau đó gật gật đầu, thanh âm mềm mại
"Ta biết"
Nói xong, liền chui đầu vào trong lòng ngực Túc Cửu Từ, mơ mơ màng màng sắp ngủ.
Mà Tiểu Hoa thân là hệ thống, cũng là không thể tin được.
Uống có hai chén rượu, liền đổ???
Ký chủ đây là bị hạ dược đi?
Không, ký chủ vô địch của nó tuyệt đối không có khả năng bị hai chén rượu đánh bại.
Lần này là ảo giác.... .
Sau khi Tiểu Hoa đấu tranh thật lâu sau, phát hiện, đây... không phải ảo giác.
Ký chủ, xác thật uống say.
Không chỉ như thế, còn lấy thân phận nam nhân, nhào vào trong ngực người ta.
Này.... .
Tiểu Hoa lặng im trong chốc lát, sau đó là mở ra tài liệu, xem tham khảo các truyện đam mỹ nam nam truy phu ký.
Ân, dù tính là lấy thân phận là nam nhân thì làm sao?
Tình yêu vĩ đại sẽ không bị hạn chế bởi giới tính!!
Tiểu Hoa nắm tay.
Tiểu Hoa cảm thấy, theo đuổi à, còn không phải là ấp ấp ôm ôm hôn hôn sao.
Sau khi nó khắc sâu suy nghĩ trong chốc lát, thử ra chiêu cho ký chủ mình
"Ký chủ? Nếu không, chị hôn hắn một cái đi"
Tô Yên nghe thanh âm trong đầu, nhịn không được duỗi tay ôm đầu.
Tựa hồ là đấu tranh cùng nó, nhỏ giọng nói
"Ta là nam"
Cũng không biết là tự nói với bản thân, hay là nói với hệ thống.
Tiểu Hoa nói
"Không quan hệ! Ký chủ, chị phải tin tưởng mị lực của mình, hôn hắn một cái, càng mau xúc tiến quan hệ hai người a."
Tô Yên mờ mịt ngẩng đầu, tầm mắt nhìn về phía Túc Cửu Từ môi mỏng ngậm cười.
Cô vừa mới nói chuyện, cho rằng thanh âm rất nhỏ chỉ mình nghe được.
Nhưng mà bên cạnh Túc Cửu Từ một chữ cũng không rơi, hoàn toàn nghe được vào tai.
Tò mò
"Cậu nói chuyện với ai?"
Tô Yên
"Trong đầu, vẫn luôn có thanh âm đang nói chuyện."
"Đang nói cái gì?"
"Nói ta hôn anh một cái."
Túc Cửu Từ
".... . đây là nội tâm ý tưởng của cậu?"
Hắn cười khổ không được.
Một cái suy nghĩ không thể tưởng tượng hình thành ở trong đầu.
Nhưng mà, chỉ có như vậy mới có thể giải thích rõ ràng.
Tên tiểu thiếu gia này thích chính mình. Mới có thể như vậy đào tim đào phổi đối tốt với hắn.
Mới có thể vừa nãy khi mình khiến cho đám cô nương kia vây quanh hắn, ánh mắt ủy khuất như vậy nhìn hắn.
Nghĩ xong, lại lần nữa duỗi tay xoa xoa đầu tóc đã có chút hỗn độn kia.
Mà Tô Yên, lại là đem hành động này coi như tín hiệu đồng ý.
Chớp chớp mắt, ngẩng đầu, bẹp, hôn một cái.
Túc Cửu Từ sửng sốt.
Chỉ cảm thấy một cỗ ấm áp, đôi môi mang theo một chút mùi rượu dựa lại đây, ngay khi hắn thất thần, trộm hôn hắn.
Túc Cửu Từ bất đắc dĩ,
"Tiểu thiếu gia, xu hướng giới tính của ta bình thường, không có tính toán muốn cùng cậu ở bên nhau."
Tựa hồ, tất cả kiên nhẫn của hắn đều đối với Tô Yên vậy.
Tô Yên dừng một hồi lâu, giống như mới hiểu được lời hắn nói có ý tứ gì.
Cô méo miệng, giống như có chút khổ sở.
Há mồm muốn nói cái gì.
Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm.
Cãi cọ ồn ào.
Ẩn ẩn, hình như còn có thể nghe được thanh âm đại ca Tô Giang to giọng.
*****
Edit: Tinh Niệm
Ngoài cửa phòng, thanh âm Tả Lãnh vang lên.
"Tô bang chủ tới đây có chuyện gì?"
Lúc này Tô Giang đã không còn lý trí.
Từ khi nghe được tin tức từ trong miệng Hồng Đậu rằng Tô Yên ngoan ngoãn đi theo Túc Cửu Từ.
Tô Giang đã hoàn toàn không bình tĩnh nổi.
"Chuyện bà nội ngươi, đánh cho ta!"
Phía sau hắn, rất nhiều người mênh mông cuồn cuộn tới, cơ hồ là vây đầy toàn bộ bên ngoài.
Tiếng nói thô lệ rơi xuống, không nói hai lời đã khai chiến.
Bên ngoài đánh thành một đoàn. Thanh âm ồn ào truyền vào phòng.
Tô Yên bị động tĩnh này thu hút tầm mắt.
Sau đó, qua lúc lâu sau.
Mới nhớ ra người tới là ai, nghi hoặc
"Đại ca?"
Nghĩ xong, ầm một tiếng.
Một người đầy máu nện ở trên cửa.
Toàn bộ cửa phòng tất cả đều đổ xuống.
Túc Cửu Từ ôm Tô Yên lui sang một bên.
Lúc này, tư thái hai người ôm nhau, bị người bên ngoài xem đến rõ ràng.
Tô Yên mặt đỏ hồng, một bộ dáng mờ mịt, bị thằng nhãi này Túc Cửu Từ ôm vào trong ngực.
Một màn này, xem ở trong mắt Tô Giang, mới thật là gân xanh nổi đầy đầu,
"Túc Cửu Từ ngươi tên vương bát đản! Lão tử giết chết ngươi!!"
Kêu xong, đã nâng lên đao chém tới Túc Cửu Từ.
Dám chiếm tiện nghi muội muội lão tử? Liều mạng cũng phải khiến ngươi trả giá đại giới!
Chỉ là... , Ngay khi Tô Giang vọt tới trước mặt Túc Cửu Từ.
Liền phát hiện Túc Cửu Từ được Tô Yên bảo hộ ở phía sau.
Tô Giang động tác dừng một chút, trừng mắt nhìn Tô Yên
"Em che chở cái thằng nhãi ranh này?? Hắn, chính là hắn chiếm tiện nghi của em!!"
Tô Giang bị hành động của muội muội nhà mình làm cho tức đến tâm can đều đau.
Ngược lại, càng thống hận Túc Cửu Từ âm hiểm độc ác. Khẳng định là dùng phương thức bất chính lừa gạt Tô Yên.
Bằng không, muội muội luôn luôn nghe lời nhất, như thế nào đảo mắt một cái thế nhưng muốn đối nghịch với mình??
Tô Yên quơ quơ đầu, cho chính mình thanh tỉnh chút.
Từ khi uống rượu xong, nhìn đồ vật đều có hai cái bóng.
Cô chậm rì rì nói
"Hắn không chiếm tiện nghi của em."
Là cô chiếm tiện nghi của hắn. Hôn hắn một cái.
Tô Giang làm sao tin điều này?
Túc Cửu Từ nhướng mày.
"Ngươi mang nhiều người tới như vậy, chính là sợ ta chiếm tiện nghi đệ đệ ngươi?"
Lời nói vừa ra, liền cảm thấy buồn cười.
Lúc này, Tô Giang nghe được Túc Cửu Từ nói, mới phản ứng lại.
Thân thể dần dần căng chặt, bắt đầu thả lỏng.
Hóa ra hắn không biết Tô Yên là con gái. Vậy hẳn là sẽ không có chuyện gì.
Tuy rằng không còn cỗ sát khí như vừa nãy, nhưng vẫn nhìn Túc Cửu Từ không thuận mắt.
Một là vốn dĩ đã đối đầu, thứ hai, muội muội thế nhưng che chở hắn ta!!
Tô Giang buông đao trong tay xuống.
Sau đó, hướng về phía Tô Yên vẫy tay
"Lại đây, về nhà, nhị ca em đang chờ."
Tô Yên tuy rằng uống rượu xong có chút mơ hồ, nhưng vừa nói tới nhị ca.
Lập tức liền gợi lên ký ức cô lần trước bị nhị ca Tô Nam tức giận mắng.
Tô Yên chậm rì rì bước bước chân đi đến chỗ Tô Giang.
Nhị ca, không chọc được.
Một khi hắn mắng, là không dừng được, không cho đi, không cho ăn cơm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở đằng kia giáo huấn.
Vẫn là trở về đi.
Nghĩ như vậy, cô đã muốn chạy tới trước mặt Tô Giang.
Nhìn Tô Yên hoàn hảo không xảy ra chuyện gì.
Tô Giang mới dần dần khôi phục bộ dáng ngày thường, ngẩng đầu nhìn lướt qua Túc Cửu Từ, thanh âm thô lệ
"Túc đương gia, gia đệ ngày thường không ra khỏi cửa, cũng không biết Túc đương gia uy vũ, hôm nay, đa tạ Túc đương gia khoản đãi, cáo từ."
*****
Edit: Tinh Niệm
Lời vừa nói xong, người đã hướng ra ngoài cửa.
Tô Nam nói hai trường hợp.
Nếu Tô Yên có nguy hại, vậy không nói hai lời trước đem tên nhãi ranh kia lột một tầng da lại nói.
Nếu chuyện gì cũng chưa phát sinh, vậy dùng lý do thoái thác này mang theo người về nhà.
Phía sau, một đám người vốn dĩ đang đánh nhau cũng đều đã dừng tay.
Tô Giang lôi kéo cánh tay Tô Yên, đi ra bên ngoài.
Lúc này, Túc Cửu Từ bị bỏ rơi, trong lòng lại là không thoải mái.
Hắn không thích nam nhân. Điểm này rất rõ ràng.
Nhưng mà, thấy Tô Yên từ trong lòng ngực hắn đi ra, đầu cũng không quay lại mà rời đi....
Như thế nào cảm thấy giống như bị vong ân phụ nghĩa, tra nam đùa bỡn vứt bỏ đây?
Quan trọng nhất chính là, vừa mới nãy, không phải còn nói thích hắn sao??
Hiện tại quay đầu đã không nhận, một câu cũng không nói liền đi rồi??
Một cỗ tức giận từ trong lòng Túc Cửu Từ bốc lên.
Hắn tự động đem câu nói "muốn hôn một cái" tự động thay đổi thành "thích hắn".
Theo lý thường hẳn là cho rằng, Tô tiểu thiếu gia vừa mới thổ lộ với hắn xong, cũng không thèm nhìn cái nào, bỏ hắn ở nơi này mặc kệ.
Tô Giang đằng đằng sát khí xuất hiện, lại mênh mông cuồn cuộn rời đi.
Trong phòng lại lần nữa an tĩnh lại.
Túc Cửu Từ lặng im trong chốc lát.
Con ngươi đen nhánh dần dần trở nên u lạnh.
Khóe môi câu lấy ý cười, vẫn là độ cong giống nhau, vẫn là khuôn mặt đó.
Chỉ là hiện tại nhìn.... làm người không nhịn được rùng mình một cái.
Mặt khác một bên.
Tô Yên bị đại ca mang đi, ngồi trên xe.
Tô Giang tựa hồ còn có chút không yên tâm, nhịn không được hỏi
"Hắn có động tay động chân với em hay không, hoặc là có hạnh kiểm xấu đối với em?"
Tô Yên nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu.
Hắn không động tay động chân với mình.
Nhưng thật ra mình còn hôn hắn, còn động tay động chân.
Tô Giang chậm rãi thở phào nhẹ nhõm,
"Coi như tiểu tử này thức thời."
Đối với Tô Giang cùng Tô Nam mà nói, tiểu muội này là hai người họ tận tâm tận lực bồi dưỡng.
Mà đối với Tô Yên cũng không có yêu cầu gì.
Cái gì vương quyền phú quý, cũng không cần theo đuổi.
Tại thời loạn thế này, tìm người yêu thương Tô Yên, là có thể yên tâm rồi.
Nhưng mà nghĩ như vậy, người được chọn có rất nhiều.
Ân, cũng xác thật, Tô Nam đã ngầm tìm kiếm người đáng giá để Tô Yên phó thác.
Nhưng là chắc chắn một điều.
Tên Túc Cửu Từ tàn nhẫn độc ác âm hiểm như rắn độc này, tuyệt đối không có trong phạm vi suy xét.
Vì cái gì?
Hai anh em trên cơ bản đối với Túc Cửu Từ có đánh giá giống nhau.
Thằng nhãi này quá tàn nhẫn.
Xác thực thích hợp tồn tại trong thời loạn này, là một loại nhân vật loạn thế kiêu hùng.
Nhưng hắn không thích hợp để phó thác cả đời.
Năm tháng dài lâu, thời gian dài lâu.
Cái gì yêu hay không yêu, ai biết về sau sẽ có biến số gì.
Vạn nhất nếu Túc Cửu Từ một ngày kia không thích Tô Yên nữa.
Vậy, cái gì hắn cũng đều có thể làm được.
Muội muội hắn đơn thuần, thiện lương như vậy, tay không nhấc được, vai không thể khiêng, nếu tìm ngươi như vậy, kia có khi phải ăn khổ cả đời.
Trước nay, chỉ có nam nhân nhìn nam nhân, mới có thể hiểu rõ đối phương có cái tâm gì.
Điểm này giống như là đạo lý chỉ có nữ nhân mới có thể phân biệt đối phương là đơn thuần thật hay là hắc tâm liên.
Tô Yên đi theo Tô Giang về nhà.
Khi cô vừa nhấc đầu liền nhìn thấy Tô Nam đứng ở thính đường. Mặc dù lúc này bởi vì uống rượu mà trong đầu có điểm hỗn loạn.
Nhưng Tô Nam đánh sâu vào tâm trí Tô Yên quá lớn.
Nên khi liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.
Nháy mắt, liền héo rũ.
Cô nếu là biết sẽ bị mắng, có lẽ đã không đi theo Túc Cửu Từ rồi.
*****
Edit: Tinh Niệm
Đang nghĩ đến đây, trong đầu đột nhiên truyền ra thanh âm Tiểu Hoa
"Leng keng, một ngôi sao đã sáng lên. Chúc mừng ký chủ ~~"
Tô Yên chớp chớp mắt.
Ân??
Hắn không phải nói không muốn cùng cô ở bên nhau sao?
Lúc này bởi vì cô mới uống rượu xong, không quá thanh tỉnh. Không có cẩn thận suy nghĩ. Chỉ là đang chờ lửa giận của nhị ca.
Đợi hơn nửa ngày.
Lại thấy Tô Nam sau khi nhìn thấy Tô Yên, thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mày đang nhíu chặt cũng dãn ra.
Sau đó đi đến trước mặt Tô Yên, ngửi thấy được mùi rượu trên người cô
"Uống rượu?"
Tô Nam ngữ điệu hòa hoãn, khác với Tô Giang nôn nóng.
Tô Yên gật gật đầu.
Sau đó lại nghe Tô Nam nói
"Hôm nay em uống rượu cùng Túc Cửu Từ, hắn đối đầu với Hồng Bang, thực sự có chút xảo trá, làm việc tàn nhẫn. Đại ca Nhị ca sợ em xảy ra chuyện, chỉ là cảm thấy, Tiểu Yên đã trưởng thành, ngày sau cũng sẽ có yêu thích đối với người khác, cho nên muốn em phải rõ ràng, dạng người gì không thích hợp làm trượng phu. Nhị ca tin tưởng phán đoán của em."
Hắn thực ôn hòa, không có tức giận mắng như dự đoán.
Chỉ là đơn giản miêu tả sự tình, giảng đạo lý cho cô.
Tô Yên nghe xong, lại cẩn thận suy nghĩ một lần, sau đó ngoan ngoãn nói
"Em hiểu"
Tô Nam cười, vỗ vỗ cánh tay Tô Yên, có chút vui mừng
"Nếu em đã hiểu, vậy nhị ca cũng không nói thêm cái gì nữa. Trở về phòng nghỉ ngơi đi."
" Tạm biệt nhị ca."
"Ân"
Tô Yên xoay người đi ra ngoài.
Không thể không nói, Tô Nam có chút tài năng.
Biết có một số việc, đặc biệt là tình cảm thiếu nữ, không thể ngăn cản.
Giảng đạo lý, cẩn thận nói rõ ràng cho cô hiểu rõ thế cục. Liền có thể giải quyết vấn đề.
Trở lại phòng, Tô Yên ngã vào trên giường, quần áo cũng chưa cởi. Dính giường liền ngủ.
Tiểu Hoa yên lặng ghi nhớ, ký chủ không thể uống rượu.
Về sau vẫn phải nhắc nhở một chút.
Vạn nhất nếu là uống say, bị người lừa chạy thì làm sao bây giờ??
Mà Tiểu Hồng vẫn luôn quấn quanh trên cái ly, đuôi rắn vặn vẹo một chút.
Nó đã nằm im trên cái ly này một ngày.
Vốn dĩ cho rằng, sau khi Tô Yên trở về sẽ đồng ý để nó xuống dưới.
Chỗ nào biết, trong mắt cô không có nó! Thế nhưng vừa mới về, liền ngủ rồi!!
Tiểu Hồng quơ quơ đuôi rắn về sau, lại yên lặng đem cái đuôi cắn vào trong miệng.
Hình thành một vòng tròn. Hồng đen đan xen, đầu đuôi tương liên, vừa nhìn thấy, thật đúng là giống cái vòng tay.
Hơn mười ngày sau, Tô Yên đều không ra cửa.
Do bị lần uống rượu đó đả kích.
Cô lại nếm thử một chút, phát hiện xác thật là một ly liền ngã.
Lúc sau, không hề uống nữa.
Trước kia là cảm thấy mới mẻ. Hiện tại, mới mẻ qua đi, cũng đã không còn lý do đi uống nữa.
Vào một buổi trưa nọ. Tô Yên nhìn sắc trời bên ngoài không tồi. Cũng đã lâu không có ra cửa. Nên tính toán ra ngoài đi dạo.
Có chuyện lần trước. Cô liền không mang theo Hồng Đậu ra cửa nữa.
Vạn nhất gặp phải việc như vậy, mang theo Hồng Đậu rời đi vẫn là có chút khó khăn.
Nhưng mà Diệp thành này ngư long hỗn tạp. Cô mang Tiểu Hồng lên. Đeo ở trên cổ tay phải.
Ân, như vậy, nếu gặp được một đám người xấu.
Cho Tiểu Hồng biến to, xem bọn hắn có sợ không.
Mà tiểu sâu, từ sau khi ngủ say, mãi cho đến hiện tại cũng chưa tỉnh, vẫn còn ngủ.
Trái lại, khối ma thạch kia cũng không giúp cho Tiểu Hồng có năng lực phun hỏa.
Từ lần sau khi thử phun hỏa thất bại, cô lại thử qua vài lần.
Nhưng nhổ ra, tất cả đều là một đống đống nước miếng. Còn có lưỡi rắn màu đỏ tươi qua lại đùa nghịch.
Chờ ra cửa, ngồi trên xe.
Tiểu Hoa hỏi
"Ký chủ muốn đi chỗ nào?"
"Không biết"
_____________________
Hôm nay đến đây thôi nhaaa.
Chúc mọi người ngủ ngon nhaaaaa.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |