Bạn đang đọc truyện Nửa Đời Phù Dung, Nửa Đời Sen trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, cung đấu
Editor: Vạn Hoa Phi Vũ
Số trang: 445 trang
Đời này, có hai chuyện nàng làm tốt nhất
Thứ nhất, yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên
Thứ hai, dốc hết sinh mạng, cố gắng yêu hắn
Một bước vào cửa cung, bị Kim Ốc Tàng Kiều, khắp nơi đều gió tanh mưa máu.
Trong cung, nữ tử chỉ hy vọng được lọt mắt xanh của hoàng đế, các nàng đang đợi, nàng cũng đang đợi.
Các nhân vật trong truyện chỉ đơn giản là hư cấu, đừng lấy lịch sử đối chiếu.
Nhân vật chính: Thanh Hoàn, Huyền Diệp
--- ------ ------ ------ ------ -------
1. Tình hữu độc chung: Cả đời chỉ có một tình yêu duy nhất
*Hoa phù dung – mộc liên: là một loài hoa mang vẻ đẹp kiêu sa nhưng mong manh, rưng rưng như vẻ đẹp của người thiếu nữ. Phù dung sớm nở tối tàn
Phù dung như diện liễu như mi.
(Trường Hận Ca - Bạch Cư Dị)
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 1 : Thánh sủng nguyên quý nhân (1)
- Chương 2 : Thánh sủng nguyên quý nhân (2)
- Chương 3 : Mỹ nhân mắc phong hàn
- Chương 4 : Trong hoàn cảnh nguy hiểm
- Chương 5 : Chờ hoa, hoa nở
- Chương 6 : Hai đóa hoa kiều mỵ
- Chương 7 : Tỷ thí
- Chương 8 : Âm mưu bắt đầu
- Chương 9 : Nguyên quý nhân có bầu
- Chương 10 : Tản bộ trong hoa viên
- Chương 11 : Lãnh cung
- Chương 12 : Quyết định xóa bỏ cái gai trong lòng
- Chương 13 : Đau đớn
- Chương 14 : Tức giận
- Chương 15 : Tình thế bất đắc dĩ
- Chương 16 : Tình như nước dâng
- Chương 17 : Tình ý như tơ
- Chương 18 : Đồng tâm liên y
- Chương 19 : Đẻ non
- Chương 20 : Suy nghĩ
- Chương 21 : Bệnh nặng
- Chương 22 : Tình rực lửa
- Chương 23 : Dạy dỗ
- Chương 24 : Làm hư
- Chương 25 : Tận cùng thế giới
- Chương 26 : Mong ngóng trở về
- Chương 27 : Không thể khống chế
- Chương 28 : Ghen nghiện
- Chương 29 : Mang thai
- Chương 30 : Trôi qua
- Chương 31
- Chương 32 : Thành không
- Chương 33 : Tâm ma
- Chương 34 : Không hối hận
- Chương 35 : Cực kỳ đau đớn
- Chương 36 : Kết cục
- Chương 37 (cuối) : Lời cuối sách