Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1900

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1900
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1900: LỊCH SỬ ĐEN TỐI BỊ ĐÀO RA

Mặc Lương Vũ hậm hực bĩu môi: "Quên đi, chúng ta cùng đi."

Ưng Phi Phi mỉm cười, sánh vai cậu ta bước vào cửa. Bởi vì có quá nhiều người, Mặc Lương Vũ rất tự nhiên ôm lấy vai, bảo vệ cho cô.

Quả nhiên, cho dù Mặc Lương Vũ đang gặp khó khăn, nhưng khí chất kiêu ngạo của cậu ta vẫn khiến cậu ta có vẻ lạc lõng, khác biệt với nơi này.

Ưng Phi Phi hỏi thăm người phục vụ, biết được phía trước vẫn còn ba bàn, phải xếp hàng chờ khoảng hai mươi phút. Cô liếc mắt nhìn Mặc Lương Vũ hỏi: "Muốn đợi không?"

"Ừ, đợi!"

Sau khi Mặc Lương Vũ lên tiếng trả lời, Ưng Phi Phi lấy thẻ chờ từ người phục vụ.

Vì không có nhiều ghế thừa nên cả hai đứng trong góc, trò chuyện để 🌀·ⓘ·ế·† thời gian.

Lúc này, vài cô gái trẻ đang đứng chờ trong đám đông vừa nhìn Mặc Lương Vũ vừa xì xào bàn tán.

Bình thường bọn họ rất quan tâm đ ến những tin đồn trong giới giải trí, nên vừa nhìn thấy cậu ta, họ đã cảm thấy quen mặt.

"Đúng là cậu Mặc sao? Không thể nào đâu, sao một người như anh ta lại tới đây ăn pizza chứ?"

"Chắc chắn là anh ta rồi! Lúc trước trong bữa tiệc đính hôn của nhà họ Hàn và nhà họ Kiều, tôi còn nhìn thấy truyền thông chụp ảnh anh ta nữa. Không tin cô cứ lên mạng tra xem, khuôn mặt của anh ta đi đến đâu cũng là thương hiệu, chắc chắn tôi không nhận lầm đâu!"

Ấn tượng mà cậu ấm này để lại trong lòng mọi người phần lớn là những scandal tình ái.

Cô gái trẻ tham gia thảo luận lấy điện thoại di động ra tìm kiếm, sau đó mắt lập tức sáng lên, gật đầu nói: "Đúng là anh ta rồi! Hôm nay may mắn chưa kìa, ra ngoài ăn tối lại được gặp người nổi tiếng, anh ta đẹp trai quá!"

"Đẹp trai thì có tác dụng gì, cũng đâu có để ý đến cô!"

Một cô khác châm chọc, tiếp tục chế giễu bằng một giọng điệu chua loét: "Cô không thấy trên mạng nói anh ta như thế nào à? Một cậu ấm nhà giàu, đã làm chuyện ấy với hầu hết các tiểu hoa đán xinh đẹp trong làng giải trí! Nhà người ta có tiền nên rất hào phóng, nghe nói hai năm qua đã bớt phóng túng hơn một chút, nhưng trước kia cứ dăm ba hôm lại thay bạn gái, đích thị là một con ngựa giống bất kham!"

"Thật hay giả đấy? Nhìn anh ta đâu có giống loại người ăn chơi đàng điếm?"

"Mắt cô làm sao vậy? Cô nhìn đôi mắt hoa đào trời sinh đã mang thuộc tính không đáng tin kia đi. Chỉ có cái mã bảnh trai thì có tác dụng gì, còn không phải đồ ăn hại sao!"

Lúc này, trán Mặc Lương Vũ đã túa đầy mồ hôi rồi!

Cậu ta hối hận vì đã không đeo khẩu trang khi ra ngoài!

Có rất nhiều thực khách trong khu vực chờ, mấy cô gái trẻ này càng nói càng phấn khích, sau đó suýt nữa còn bị chỉ đích danh!

Mặc Lương Vũ chột dạ nhìn trộm Ưng Phi Phi, sợ cô sẽ bị dao động bởi những lời đàm tiếu này.

"Em... có nóng không? Hay là chúng ta ra ngoài hóng mát nhé?"

Mặc Lương Vũ tìm chuyện để nói, trong lòng rất bực bội!

Biết trước thế này thì cậu ta đã không rủ cô ra ngoài ăn, cơm thường ở nhà không ngon sao?

Nghe vậy, Ưng Phi Phi nhìn ra ngoài cửa sổ, cười đùa: "Anh nóng sao?"

Mặc Lương Vũ vội vàng gật đầu: "Nóng!"

Mặt cậu ta sắp bốc cháy rồi!

Đám phụ nữ lắm mồm này đúng là khiến cậu ta chỉ muốn độn thổ cho xong!

Hai người họ đang nói chuyện thì người phục vụ đã gọi đến số của bọn họ.

May mắn thay, mấy người đợi ở mấy bàn trước đều không có ở đây, số thứ tự nhảy luôn đến lượt bọn họ.

Nghe vậy, Mặc Lương Vũ lập tức kéo Ưng Phi Phi bước vội vào phòng ăn như chạy trốn. Còn ở lại nữa thì sợ là cậu ta sẽ mắc tội tàn sát mất!

Tại sao trên thế giới này lại có thứ gọi là lịch sử đen tối cơ chứ, đúng là đáng ghét!

Hai người đến ngồi vào một chiếc bàn hai người, Mặc Lương Vũ thuận tay cầm khăn ăn lên, bắt đầu lau mồ hôi.

Từ đầu đến cuối, biểu hiện của Ưng Phi Phi rất tự nhiên, không tra vấn không ghét bỏ, như thể nhẹ nhàng chấp nhận tất cả sự thật.

Chương (1-2252)