Bạn đang đọc truyện Vân Trung Ca (tên khác: Đại Hán Tình Duyên Vân Trung Ca) trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Đọc Vân Trung Ca bạn như lạc về thời tam quốc với các triều đại tranh giành lãnh thổ xưng vương xưng đế nhưng chỉ có triều đại Tây Hán từ khi Cao Tổ Lưu Bang lập quốc, trải qua Huệ, Văn, Cảnh Đế, đến Hán Vũ Đế lên ngôi tới giờ: "Hán hưng thịnh hơn sáu mươi năm, khắp đất nước an bình yên ổn, quốc khố dư dật. Truyện kể về những diễn biến xung quanh triều đại trung hoa dưới Hán Vũ Đế vinh quang phồn thịnh.
Những tranh giành quyền lực cùng đấu đá tranh giành lãnh thổ xem ai hùng bá một phương. Hình phạt nhiều lần tăng thêm. Luật lệnh từ thời Hán sơ Lưu Bang tại vị chỉ có chín chương, đã tới ba trăm năm mươi chín chương, án tử từ một điều tăng lên tới bốn trăm lẻ chín điều, một ngàn tám trăm tám mươi hai sự. Lấy tội định tử hình so với hình pháp nhiều hơn tới một vạn ba nghìn bốn trăm bảy mươi hai sự. "Công văn tràn đầy mấy lầu các, không thể nhìn thấy điển giả".
Khi Hán Vũ Đế tại vị, mặc dù là hùng tài mưu lược, nhưng lại thích được công trạng lớn lao, cực kì hiếu chiến, cuộc sống hàng ngày xa xỉ. Bởi vì "Bên ngoài thì phải đối phó với tứ di, trong thì sâu mọt đục khoét, tiếng oán thán đã không thể đếm xuể, dân chúng bần cùng khôn kể" (Hán thư – Hình pháp chí), đến khi Hán Vũ Đế tuổi già, Hán triều đã là "Quốc khố trống rỗng, hộ khẩu giảm phân nửa" (Hán thư – Chiêu Đế kỉ).
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 1 : Váy lục la
- Chương 2 : Liên phương thảo
- Chương 3 : Kế trong kế
- Chương 4 : Diễn ngoại diễn
- Chương 5 : Sao trên mặt đất
- Chương 6 : Tuyết trong tay
- Chương 7 : Trong lòng dậy sóng
- Chương 8 : Tâm đầu ý hợp
- Chương 9 : Lưỡng sinh hoa
- Chương 10 : Bóng hình trong nước
- Chương 11 : Giấc mộng quá khứ
- Chương 12 : Tâm tư rối loạn
- Chương 13 : Khúc hát dưới cầu vồng
- Chương 14 : Người hát ở đâu?
- Chương 15 : Đau thương khó nén
- Chương 16 : Kết đồng tâm
- Chương 17 : Đơm hoa
- Chương 18 : Lửa cháy ngút trời
- Chương 19 : Kiếp sau tương phùng
- Chương 20 : Gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt
- Chương 21 : Một năm ước hẹn
- Chương 22 : Song hàm song ảnh
- Chương 23 : Tam đế tinh hội
- Chương 24 : Thì thầm nửa đêm
- Chương 25 : Đức âm bất vong
- Chương 26 : Mưa gió sắp tới
- Chương 27 : U u lộc minh
- Chương 28 : Kiếp này kiếp sau
- Chương 29 : Kiếp này liền cánh
- Chương 30 : Hội hoa đăng tết Thượng Nguyên
- Chương 31 : Duyên cũ đã qua
- Chương 32 : Khắp phòng hương tỏa
- Chương 33 : Đêm khuya sen ngát, đầy thuyền vang tiếng ca
- Chương 34 : Lòng chàng lòng thiếp
- Chương 35 : Lệ rơi trên cánh hoa hợp hoan
- Chương 36 : Ân ân oán oán
- Chương 37 : Nắng chiều chưa tắt
- Chương 38 : Phu thê kết tóc
- Chương 39 : Tuệ cực tất thương, tình thâm bất thọ
- Chương 40 : Buồn nào buồn bẵng vĩnh việt biệt ly
- Chương 41 : Chữ tâm đã hành tro bụi
- Chương 42 : Máu nhuộm đồng tâm kết, lệ đẫm trường mệnh hoa
- Chương 43 : Trời đã già, thù khó báo
- Chương 44 : Trăng Thiên Sơn vẫn thế, không chiếu tới người năm trước
- Chương 45 : Kiếm cũ tình thâm ngàn năm ca tụng, long người khó dò là quy luật muôn đời
- Chương 46 : Mà nay mới thấy lúc ấy sai, nỗi lòng bi ai
- Chương 47 : Nơi sâu nhất trong lòng người cuối cùng lại hoang vu nhất
- Chương 48 : Nguyện lấy thân này chịu đau như nàng
- Chương 49 : Đời người giống như sợi bông trước gió, vui cũng tan tác, buồn cũng tan tác
- Chương 50 : Khi đó đã đánh mất, mà nay mới nhận ra, dù sao cũng vẫn đa tình
- Chương 51 : Đa tình cuối cùng cũng vì vô tình mà sầu não
- Chương 52 : Tiếng hồng nhan lạc bầy, ba kiếp ước định, phải chăng là giống Lương Hồng
- Chương 53 : Phá kén thành bướm
- Chương 54 : Khi đó nào phải đã sai, trăng tròn hoa thắm, khiến cho trời xanh cảm động
- Chương 55 : Chỉ tới thiên giới mới có thể tương phùng
- Chương 56 : Tình này đã thành hồi ức
- Chương 57 : Ngày mai đã thành người lạ cách tận chân trời
- Chương 58 : Đã đặt cờ chớ nói hối hận
- Chương 59 : Phượng Hoàng bay về đâu?
- Chương 60 : Ngoại truyện: Thượng Quan tiểu muội, một đời dài đằng đẵng
- Chương 61 (cuối) : Ngoại truyện: Thư Đồng Hoa viết cho Lưu Phất Lăng và Mạnh Giác