Đại hội thể thao
← Ch.07 | Ch.09 → |
Nữ sinh trời sinh thường bát quái, Lưu Nam cũng vậy, nhưng bản thân trở thành đề tài nói chuyện của người khác trong lòng cũng không được tốt lắm.
"Lưu Nam thật lùn, đặc biệt giống học sinh tiểu học"
"Cậu cũng cảm thấy vậy à, có thể cậu ấy kén ăn nên tương đối lùn"
Trong phong học truyền đến tiếng cười cợt nhả của nữ sinh, có mấy nam sinh cũng hùa theo, sau khi thấy Lưu Nam đứng ở cửa sau liền lập tức chuyển đề tài.
"Lưu Diệc Phi thật sự là thần tiên, gien của cô ấy thật tốt..."
Lưu Nam nghe được cuộc trò chuyên của bọn họ trong lòng rất không thoải mái, mặc dù sau khi lên đại học đã cởi mở hơn không ít, nhưng cũng tự mình bày tỏ năng lực của mình chưa từng tăng lên, chỉ có thể âm thầm buồn bực.
"Lưu Nam cậu có muốn cân nhắc báo danh thi chạy 3000 mét dành cho nữ trong hội thao không? Rèn luyện thân thể còn có thể giành vinh quang cho lớp" Lớp trưởng Hồ Đào nói với Lưu Nam.
"Lớp trưởng, tớ không nghe nhầm chứ? Lớp chúng ta không phải có rất nhiều nữ sinh dáng người cao sao?"
"Nói thật với cậu trước mắt không có một nữ sinh nào báo danh tham gia, nếu không có người tham gia lớp chúng ta sẽ rất mất mặt! Chạy bộ cùng với chiều cao không liên quan, nếu không thì cậu báo danh đi, coi như làm lớp vẻ vang, tớ tin cậu" Ánh mắt lớp trưởng sáng lên, đối với Lưu Nam đặt cực nhiều kỳ vọng.
Lưu Nam nghĩ nghĩ, đây là cơ hội chứng minh bản thân mình, thân hình của mình thấp thế nào, còn có thể làm được chuyện bọn họ không làm được, Lưu Nam đành phải chấp nhận báo danh tham gia thi chạy 3000 mét dành cho nữ, lớp trưởng phi thường kích động, vỗ vỗ bả vai Lưu Nam, Lưu Nam phân không rõ đây là cảm kích hay là cổ vũ.
Lưu Nam vừa báo danh xong liền hối hận, kỳ thực là bị mấy nữ sinh trong lớp học kích thích nên mới báo danh, nều bây giờ hủy báo danh càng khiến những người đó khinh thường cô, nghĩ nghĩ, vẫn là khẽ cắn môi chuẩn bị.
1 tuần trước khi diễn ra đại hội thể thao, buổi tối Lưu Nam tập luyện ở sân thể dục, lại phát hiện có rất nhiều người đang chạy bộ, nguyên lai tất cả mọi người dều đang chuẩn bị cho đại hội thể thao.
"Nghe nói cậu báo danh thi chạy 3000 mét?" Chương Phàm hỏi.
"Ừm"
"Cậu đã tùng luyện tập chạy bộ chưa? 3000 mét không phải chuyện đùa đâu, cậu phải chạy hơn 7 vòng sao?"
"Tớ biết, có khó khăn dến đâu cũng phải chạy hết chặng đường"
"Ừm, xem trọng cậu, cố lên"
"Ừm"
Sự khích lệ trong vô thức của Trương Phàm khiến Lưu Nam cảm thấy được quan tâm.
"Từ ngay mai, tớ muốn rèn luyện, cậu cứ về nhà trước đi"
"Ừm"
Hai người nhìn nhau cười.
3 ngày tiếp theo, sau buổi học tối Lưu Nam sẽ chạy một hai vòng, bất quá chạy hai vòng cơ bản không còn sức lực". Đối với việc có chạy hết 3000 mét hay không, bản thân Lưu Nam cũng không quá tự tin, nhưng từ đầu đến cuối đều ám chỉ rằng mình làm được!
Cuối cùng cũng đến ngày đại hội thể thao, cả sân thể dục vang lên thần khúc của đại hộ thể thao, các tuyển thủ cùng đội cổ vũ vây quanh từng hạng mục.
Thời tiết vừa vặn ôn hòa còn có từng đợt dương quang ấm áp chằng chịt chiếu rọi sân thể dục.
Nội dung thi chạy 3000 met dành cho nữ sắp mở màn, Lưu Nam cùng những người dự thi khác ở điểm xuất phát chuẩn bị, làm tốt tư thế chuẩn bị. Lưu Nam trong lòng bất ổn, dù sao trong lúc luyện tập không có chạy hết toàn bộ quá trình, cũng sợ hãi không lấy được thứ tự tốt sẽ bị bạn học cười nhạo. Lưu Nam dành chút thời gian bình ổn lại tạp niệm của chính mình, cẩn thận nghe tiếng súng bắt đầu.
"Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, 3, 2, 1 phanh"
Một tiếng súng vang lên, Lưu Nam bị làm cho hoảng sợ, hoàn hảo lúc xuất phát phản ứng cũng coi như nhanh, sau khi lấy lại tinh thần liền bắt đầu chạy. Lưu Nam phân tích tình huống của chính mình, sức lực yếu, làm không được vài vòng cuối phát lực, đơn giản vài vòng trước chạy nhanh hết sức, mấy vòng phía sau làm hết sức.
Vòng thứ nhất Lưu Nam dẫn đầu.
Vong thứ hai, Lưu Nam có chút cố hết sức, nhịp độ dần chậm, bị người chạy thứ hai đuổi kịp vượt qua.
Vòng thứ ba, Lưu Nam cố gắng bắt kịp theo, không cho chính mình cách vị trí thứ nhất quá xa.
Vong thứ tư, Lưu Nam chỉ nghe thấy hai âm thanh, một cái là tiếng thở của chính mình, một cái là âm thanh hò hét đinh tai nhức óc ở bên tai, tuy rằng thực cảm ơn các bạn học cổ vũ nhưng Lưu Nam chỉ cảm thấy rất ầm ĩ.
Vòng thứ năm, thể lực của Lưu Nam có chút chống đỡ hết nổi, dần dần chậm lại, lớp trưởng ngoài đường băng một bên chạy một bên hỏi Lưu Nam muốn uống nước hay không, Lưu Nam thực sự cảm thấy cổ họng khô rát, chìa tay tiếp nhận chút nước uống, so với lúc trước có chút dễ chịu hơn.
Vòng thứ sáu, Lưu Nam cảm giác chân của chính mình không khống chế được nữa, chính là máy móc đuổi theo thân ảnh người thứ nhất. Tim đập kịch liệt, cảm giác tùy thời có thể nhảy khỏi lồng ngực, Lưu Nam có chút hoài nghi chính mình có hay không bị sốc, nếu thực sự bị ngã lên đường băng có hay không mất mặt? Mới vừa nghĩ như vậy, nữ sinh phía trước chạy đến vòng thứ năm đã gục, người bên cạnh đường băng chạy tới, đem cô ấy đi rồi, hẳn phải đến phòng y tế rồi. Lưu Nam cũng không hi vọng chính mình ngã trên đường thi đấu, lại ám chỉ chính mình có thể làm được!
"Cố lên"
Trong đám người truyền đến một tiếng cố lên, thanh âm có chút quen thuộc, Lưu Nam muốn đi xem là ai, nhưng quay đầu lại tựa hô sẽ tiêu hao thể lực còn sót lại, vì thế buông tha cho quyết định này, toàn tâm toàn ý đuổi theo vị trí đứng đầu mà chạy.
"Vòng thứ bảy rồi, cố lên" các bạn học đối với Lưu Nam hô số vòng.
Lưu Nam cảm thấy không thể tin được, cô thế nhưng có thể chạy đến vòng thứ bảy! Cô thầm nghĩ chạy hết sớm một chút, hoàn hảo nghỉ ngơi.
"Còn 200 mét cuối cùng"
"Người thứ ba đang đuổi theo, Lưu Nam chạy mau"
Lưu Nam cũng muốn chạy nhanh, nhưng chân thật sự không nghe sai sử.
Tới gần vạch đích, các bạn cùng lớp đột nhiên đứng lên, âm thanh cố lên cũng dày đứng lên, Lưu Nam cuối cùng một hơi vọt lên một phen, người thứ hai có thể cũng không sưc lực, không có tăng tốc, cuối cùng 20 mét, Lưu Nam rốt cuộc một chút vượt qua người thứ hai, cũng thành công chạy tới đích.
Vạch đích là các nữ sinh cùng lớp nghênh đón Lưu Nam, Lưu Nam bị ôm lấy chân sau liền mêm nhũn ra, thậm chí có chút phát run, chỉ chốc lát liền ngã ngồi trên mặt đất.
"Lưu Nam cậu thật lợi hại, lớp 2 vị trí thứ 2" Là nữ sinh lúc trước cười nhạo Lưu Nam thân cao.
"Cảm ơn" Lưu Nam thật sự là mệt mỏi nóng nảy, cố gắng bài trừ cuối cùng một cái nụ cười.
Câc nữ sinh cùng nhau giúp đỡ Lưu Nam ngồi bên cạnh bồn hoa.
"Lưu Nam chân cậu làm sao ậy? Có máu!" Nữ sinh bên cạnh kêu một tiếng!
← Ch. 07 | Ch. 09 → |