Vay nóng Tinvay

Truyện:Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu - Chương 131

Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu
Trọn bộ 146 chương
Chương 131
Nhanh lên
0.00
(0 votes)


Chương (1-146)

Siêu sale Shopee


Lạc Thù cuối cùng lấy ra được một bộ Hán phục cỡ lớn mà nàng đã mua trước đó, "Vương thượng, hay là đêm nay mặc cái này trước đi, ngày mai ta đi mua một ít quần áo vừa người cho ngài."

"Chắc là hơi nhỏ." Nàng đánh giá một chút.

Thiếu Đế nhìn lướt qua rồi nhận lấy: "Không sao."

"Tắm trong đó phải không?" Hắn chỉ vào phòng tắm trong góc phòng.

Bởi vì cách âm của căn phòng không tốt lắm, nên đối thoại của hai người vẫn luôn cố tình đè thấp.

Nói dong hắn cất bước đi tới chỗ đó, tiểu cung nữ đứng phắt dậy, vội vàng chạy vào trước hắn, mang hết đồ ngủ lộn xộn ném vào trong sọt đồ bẩn.

Nàng mở cửa ra.

Cửa nơi này còn thấp hơn cả cửa phòng, Thiếu Đế cúi đầu đi vào, nhìn chung quanh một vòng.

Vòi sen, gạch men sứ, đều là thứ hắn chưa từng gặp qua.

Không cho hắn thời gian để phản ứng hoặc nghi vấn.

Tiểu cung nữ ngoan ngoãn dựa sát vào người hắn, đỏ mặt đi cởi dây thắt lưng bên hông hắn, giống như thường ngày, cởi từng lớp áo phức tạp chồng lên nhau, thân hình cường tráng của nam nhân lộ ra.

Lạc Thù từ đầu đến cuối đứng ở sau lưng hắn, đẩy hắn tới dưới vòi hoa sen, sau khi điều chỉnh nhiệt độ nước rồi xả nước xuống.

"Vương thượng, chỗ ta tắm như vậy, hoặc là bình thường cũng có thể ngâm trong bồn tắm."

Thiếu Đế giơ tay chạm vào, vừa nghe nàng lảm nhảm, vừa không ngừng quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Hắn nhìn một lát, tâm tư tìm tòi nghiên cứu dần dần tan rã, lực chú ý chuyển đến bàn tay mềm mại không ngừng chuyển động sau lưng.

Tiểu cung nữ đang lấy một loại chất lỏng trơn trượt mát lạnh bôi lên người hắn, xoa xoa tấm lưng rộng lớn của hắn, sau đó vuốt ve trên eo hắn, thỉnh thoảng còn bôi bọt biển trắng lên bụng dưới của hắn.

Nhưng dường như động tác càng ngày càng không đúng.

Thiếu Đế hơi híp mắt lại, nhanh chóng bắt lấy bàn tay nhanh nhẹn còn muốn ấn tay vào sau lưng hắn của tiểu cô nương.

"Muốn sờ chỗ nào?"

Hắn xoay người lại, lạnh giọng hỏi nàng.

Lạc Thù bị hỏi chột dạ, ánh mắt đảo quanh không dám nhìn vào mắt hắn, cúi đầu xuống, kết quả thấy dưới thân của nam nhân đã cứng ngắc vểnh cao từ lâu.

Bởi vì chênh lệch chiều cao, phòng tắm chật hẹp, Thiếu Đế quay lại, vật kiêu ngạo kia gần như chọc ngay bụng dưới của nàng.

Mặt nàng nóng lên, tránh ra sau một chút, nhìn sang chỗ khác, mở tay ra đưa bọt biển trong lòng bàn tay cho hắn: "Đây là sữa tắm, ta đang xoa rửa người cho Vương thượng thôi mà."

"Vương thượng cũng từng sờ mó ta, còn không chỉ một lần, huống chi ta là muốn giúp đỡ, hà tất so đo với ta." Nàng nói, còn có chút không phục, đúng lý hợp tình hỏi ngược lại hắn.

"Dĩ nhiên không thể so đo."

Thiếu Đế nở nụ cười, lực nắm cổ tay nàng nới lỏng ra.

Hắn tiến lên một bước, giữa hai người càng không có khoảng cách, ống tay áo ngắn của Lạc Thù đã ướt sũng, áp vào da thịt lộ ra đường cong uyển chuyển.

Ánh mắt nam nhân nóng rực nhìn, kéo tay nàng xuống bụng mình, cứng rắn nói: "Tiếp tục."

Hắn nóng vô cùng, vật kia ngay khi chạm vào da thịt thiếu nữ, lập tức kích động nhảy lên hai cái, hơn nữa càng ngày càng trướng to.

"Vương thượng..."

Lạc Thù do dự gọi hắn, nam nhân cúi đầu hôn xuống, hôn cho đến khi khuôn mặt nàng đỏ bừng, lại ghé vào bên tai nàng thúc giục nàng, "Nhanh lên."

Nàng dưới mệnh lệnh của hắn vuốt ve lên xuống cho nó, Thiếu Đế khó kìm nén thở hổn hển, hưng phấn mà đâm về phía trước trong lòng bàn tay của nàng, chọc vào bụng dưới của nàng qua lớp áo thun.

Hắn cắn chóp tai của nàng, bàn tay to xoa lên eo nàng, hỏi nàng: "Có thể chứ?"

"Hưm... ừm, a." Đâu phải hỏi nàng, chỉ là nói một câu mang tính tượng trưng, Lạc Thù còn chưa kịp phát ra khí âm, bàn tay hắn đã đưa lên một cách chuẩn xác, nắm chơi bầu v//ú mềm mại của nàng thật mạnh.

Nam nhân giống như ngại quần áo vướng víu, kéo mấy cái không cởi ra, hắn không còn kiên nhẫn, dứt khoát từ bên cạnh xoẹt một tiếng xé rách quần áo đã sớm ướt đẫm của nàng.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-146)