Yêu sâu hơn
← Ch.575 | Ch.577 → |
Hạ Tuyết chìm đắm trong nụ ⓗ.ô.ռ ⓝóⓝ.ⓖ 🅱ỏռ.🌀 của Hàn Văn Hạo, đột nhiên tránh khỏi nụ 𝖍ô·ռ·, trong lòng có chút lo sợ nhìn hắn hỏi: Anh ———— Tha thứ cho em không? Sẽ không đi nữa chứ? Sẽ không chứ?
Hàn Văn Hạo xúc động, 𝓃ó𝐧*𝐠 𝐛*ỏ*𝖓*🌀 nhìn Hạ Tuyết, đau lòng nói: Anh có lúc nào rời bỏ em!! Kể từ lần đầu tiên nhìn thấy em vào đêm đó, anh không hề rời khỏi em!!
Hạ Tuyết đột nhiên cười nhỏ, bị lạnh cả người 𝖗·ц·𝖓 𝐫ẩ·𝐲 ôm chặt cổ của Hàn Văn Hạo, lại một lần nữa tiến lên đón nhận nụ 𝐡_ô_𝓃 của mình, Hàn Văn Hạo cũng ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Tuyết, cúi đầu hô_п cô thật sâu, cùng với đầu lưỡi lạnh lẽo của cô kịch liệt quấn lấy, không nhịn được, ôm cả người cô nhanh chóng đi vào tòa nhà cao ốc, hai người lại ôm hô*𝐧 kịch liệt, vừa hô𝓃., Hàn Văn Hạo vừa bấm mật mã thang máy, cửa thang máy ầm ầm mở ra, hai người lại vào bên trong thang máy, vẫn kịch liệt ⓗô·n ————
Hàn Văn Hạo đè Hạ Tuyết lên cửa thang máy, vừa 𝖍_ô_𝖓 mạnh đôi môi đỏ mọng ⓜ*ề*ⓜ 𝐦*ạ*𝖎, hai tay xẹt qua cánh tay lạnh lẽo của cô, thở phì phò, cúi đầu nhìn khuôn mặt lạnh lẽo tái nhợt của cô, nhịp tim cũng đập mạnh, nói: Đứa ngốc! Tại sao lại ăn mặc như vậy tới đây? Cũng không sợ lạnh sao? Ngã bệnh thì làm thế nào?
Hạ Tuyết rơi lệ nói với hắn: Em suy nghĩ, nếu anh không muốn xuống, em sẽ giả vờ bị cảm, giả vờ bị lạnh sắp 𝒸𝐡·ế·𝖙, có lẽ anh sẽ xuống gặp mặt em!
Hàn Văn Hạo không nhịn được, cười một tiếng, ôm mặt của cô nói: Em còn học được giả vờ khổ nhục kế sao?
Em vì anh, chuyện gì cũng làm! Nếu anh không đồng ý em nữa ———— Em sẽ một mình tuyên bố, hai chúng ta đã kết 𝒽ô-𝐧 rồi! Để cho anh không có cơ hội trốn thoát! Hạ Tuyết nhìn lại Hàn Văn Hạo thật tình nói.
Hai mắt Hàn Văn Hạo cảm động nóng lên, lại cúi đầu mãnh liệt 𝖍.ô.ռ lên môi của cô, hai tay 𝐯𝖚ố·𝐭 ☑️·3 hông của cô, lại đau lòng hô·ⓝ khuôn mặt của cô, khẽ cắn vành tai, ♓●ô●𝖓 ⓒ●ổ, cảm giác †*𝒽*â*п 𝖙𝐡*ể của cô vẫn còn bị lạnh run, lại đau lòng cúi đầu, 𝐡ô●𝐧 nhẹ dọc theo п🌀ự*↪️ của cô, Hạ Tuyết kích động nhắm lại hai mắt, ngẩng đầu lên, để mặc cho hắn 🎋*í*↪️*ⓗ т♓í*𝖈*𝐡 ♓-ô-ռ mình, trong lòng của cô xúc động, nước mắt lăn xuống.
Cửa thang máy ầm ầm mở ra!
Hàn Văn Hạo lập tức ôm lấy Hạ Tuyết, vừa 𝖍-ô𝖓-, vừa nhanh chóng đi lên lầu, đuôi váy thật dài, xinh đẹp rũ xuống trên sàn, đóa hoa mai nở rộ vô cùng xinh đẹp.
Cửa phòng "phịch" một tiếng mở ra! Hàn Văn Hạo ôm Hạ Tuyết cùng nhau ngã nằm trên giường, hắn lập tức đè trên người của Hạ Tuyết, Ⓜ️-ú-т đôi môi ⓜ.ề.Ⓜ️ m.ạ.𝒾 của cô, hai tay nhanh chóng cởi bỏ cúc áo tây trang của mình, trong lòng Hạ Tuyết cũng đầy mong đợi đưa hai tay, duỗi tới bả vai, kéo âu phục của hắn xuống, hai người dính sát ôm 𝒽ô●n nhau, Hàn Văn Hạo vừa 𝐡ô.𝓃 〽️.ô.1 mềm của Hạ Tuyết, vừa vươn tay tới sau lưng cô, kéo xuống dây kéo, tay lại đưa ra trước ռ●🌀ự●𝒸 của cô, nắm chặt váy cô, kéo rơi ra, đem chiếc váy dài ném sang một bên, rồi nắm lấy cái chăn màu xanh dương đậm, phủ lên người lẫn nhau, hai người ở bên trong thế giới chiếc chăn nho nhỏ, nhìn nhau chằm chằm!
Hạ Tuyết nằm trên giường, nhìn hai tròng mắt ռ*óп*𝐠 🅱*ỏn*ℊ của Hàn Văn Hạo, hai tròng mắt của cô đột nhiên đỏ lên, lại kích động vươn tay tới áo sơ mi của hắn, một cái, cởi cúc áo áo sơ mi của hắn ————
Hàn Văn Hạo cũng không nhúc nhích, chỉ kích động 𝐭.♓.ở ♓.ổ.n ⓗ.ể.n nhìn cô.
Mặt Hạ Tuyết cũng đỏ lên, vẫn buông lỏng cúc áo sơ mi của hắn, nhìn lồng 𝓃ℊự●↪️ kiên cố của hắn, nước mắt của cô lăn ra, vươn tay dò vào bên hông của hắn, tiếp xúc được da thịt ấm áp của hắn, cô không nhịn được ôm hông của hắn, tiến lên hô.𝐧., Hàn Văn Hạo nhanh chóng ♓ô·𝖓 lên môi mềm của cô, cởi bỏ áo sơ mi của mình, dùng cánh tay trần to lớn, ôm chặt thân hình Ⓜ️.ả.n.𝒽 ⓚ.𝐡ả.ⓝ.𝒽 tiêu hồn của Hạ Tuyết, cởi bỏ áo lót của cô, khẽ cắn đốm nhỏ màu hồng, vừa 𝖒ú_𝖙, tay dọc theo bên hông, đi xuống tìm tòi, xoa nhẹ —— sờ vào cái 〽️ô_ռ_𝐠 tròn lẳng, nắm chặt cái quần lót ren của cô, dùng sức kéo ra, ⓣ·♓·â·𝐧 т·𝐡·ể nhanh chóng đi xuống, 𝒽_ô_п từ giữa bụng tới giữa hai đùi, Ⓜ️·ú·𝖙 lấy điểm hồng ngọt lành ————
Hạ Tuyết nắm chặt chiếc chăn màu xanh dương đậm, cảm thụ dưới thân một luồng khí 𝖐í-𝒸-h †h-í-c-ⓗ xông lên, nước mắt của cô lăn xuống, để mặc cho hắn khiêu khích Ⓜ️ú·✝️, ⅼiế-ⓜ, thậm chí hưởng thụ đầu lưỡi của hắn, nhẹ nhàng trêu chọc điểm hồng giữa hai đùi, cô kêu nhỏ ra tiếng, 𝐭.𝒽.â.п th.ể bắt đầu mãnh liệt 🎋í_𝒸_𝖍 ✞𝒽_í_🌜_♓, cười khẽ một tiếng, Hàn Văn Hạo cũng đã 𝖍·ô·ⓝ lên bộ 𝖓gự_𝐜 sữa của cô, ngậm nhẹ đốm nhỏ màu hồng, xoa nắn bên kia, làm cho cô ✞●♓â●𝐧 †●𝒽●ể nổi lên phản ứng kịch liệt, hắn chợt tách hai chân dài của cô ra, ôm chặt chiếc eo nhỏ của cô, hai mắt ngưng tụ, kích động tiến thẳng vào bên trong ✝️·♓·â·п †·𝖍·ể của cô!
A ———— Hạ Tuyết nắm chặt ga giường, ngẩng đầu lên kêu to một tiếng, cảm nhận giữa hai chân to lớn, mãnh liệt thọc thẳng vào, cọ sát, cả người dâng lên vô hạn vui vẻ, cô tự nhiên tách hai chân ra, nghênh đón hắn tiến vào, hai tay không tự chủ, nắm chặt vòng eo kiên cố của hắn, kích động kêu nhỏ: Văn Hạo ————
Hàn Văn Hạo thở phì phò, cúi đầu ♓-ô-п chặt đôi môi mềm của cô, ôm chặt hông của cô trong nℊự·𝐜, để cho cô ngồi lên, ôm lấy †𝒽â.𝓃 ✝️.h.ể của cô, cúi đầu cắn đốm nhỏ màu hồng, vẫn tiến vào, Hạ Tuyết ôm cổ của hắn, trong từng trận kích động, 𝐡●ô●𝐧 lên bờ môi mỏng hấp dẫn của hắn, hạnh phúc rơi lệ nói: Văn Hạo ———— Em yêu anh ————
Anh cũng yêu em ———— Hàn Văn Hạo vừa cảm thán kêu nhỏ, hai tay ôm chặt cái 𝖒*ôn*g của cô, để cho ✝️♓*â*n ✝️𝐡*ể của cô tiến vào bên trong ⓣⓗ·â·𝐧 †·h·ể của mình, hưởng thụ cô căng đầy, mang đến cho mình vô hạn 🎋𝖍οá-ⓘ 𝖈-ả-ⓜ ——— cảm giác, hắn vừa kích động sôi trào, vừa đè cô trên giường, nhắc hai chân của cô lên, theo 𝖙-𝒽â-п t♓-ể kịch liệt, mạnh mẽ tiến vào, thọc thật sâu!!!
Hạ Tuyết trong từng trận гú.🌴 r.🅰️, tiến vào thật nhanh, 🎋𝐡-0á-1 𝐜-ả-ɱ dâng lên như làn sóng, như mũi tên xông vào mỗi một chỗ trong †.𝒽â.ⓝ ✞.♓.ể mình, thậm chí đầu óc tê dại, cô nhắm mắt lại, †_𝒽_ở 𝖌ấ_🅿️ ra tiếng, Hàn Văn Hạo không có biện pháp dừng lại, hai mắt của hắn nóng lên, nắm chặt eo nhỏ của cô, càng không ngừng tiến thẳng vào, mặc cho 𝖙_𝒽â_𝖓 🌴_𝐡_ể của cô ⓝ*♓*ấ*𝐩 𝐧ⓗ*ô nhanh chóng, hai bầu 𝓃·𝐠·ự·c tròn mê người nhanh chóng lắc lư, ✞ⓗ*â*ռ t*h*ể Hạ Tuyết trong từng trận trận mãnh liệt thọc sâu vào, dưới sự ma sát, đột nhiên cảm giác có một dòng nước xiết từ giữa hai chân cô trào ra, cô kích động trừng lớn to mắt, nhìn Hàn Văn Hạo độ𝖓·ℊ tì𝖓·𝐡 kêu nhỏ ———— Văn Hạo ———— Em ————
Hàn Văn Hạo nhìn hai tròng mắt cô kích động sáng lên, đột nhiên vui 💲_ướ𝖓_ɢ cười một tiếng, lại cắn răng, mạnh mẽ, nhanh chóng xông vào, nước triều giống như ầm ầm bộc phát, Hạ Tuyết nắm chặt ga giường kêu nhỏ ra tiếng ———— lúc này, chất dịch từ trong hai người nhanh chóng tràn ra, như mũi tên vọt thẳng lên, để cho cô hưởng thụ κ_𝖍_𝑜á_ⓘ cả_𝐦 trước nay chưa có, cô cười nhỏ, Hàn Văn Hạo nhìn nụ cười cô thỏa mãn như vậy, cũng mệt mỏi, đè trên người của cô, cúi đầu triền miên ♓.ô.𝓃 cô, đầu lưỡi nhẹ quấn lấy nhau, chia sẻ cao trào lẫn nhau ————
← Ch. 575 | Ch. 577 → |