Pn29
← Ch.474 | Ch.476 → |
"Đương nhiên rồi." Đối với điều này, Thẩm Minh Dữu hiển nhiên rất tin tưởng, cô đã tham gia vào toàn bộ quá trình quay phim 《Đường về》, từ diễn xuất đến kịch bản rồi đến sản xuất, toàn bộ thành viên của cả đoàn làm phim đều làm việc chăm chỉ, ý định của đội ngũ sáng tạo có thể bị nhìn thấy, đó cũng là lý do Thẩm Minh Dữu có niềm tin vào bộ phim này.
Quý Ôn Luân mỉm cười, Thẩm Minh Dữu nói lời ít ý nhiều đúng như mong đợi của anh ấy.
Bộ phim nhanh chóng được bắt đầu chiếu, nhân viên đoàn làm phim, các phương tiện truyền thông được mời và một số nhà phê bình phim chuyên nghiệp còn có cả khán giả đến xem đều đồng loạt im lặng, màn hình lớn từ từ được xuất hiện đẹp như một bức tranh khiến cả rạp đều nghiêm túc xem phim.
Vài clip ngắn đầu tiên của bộ phim cho thấy nữ chính do Thẩm Minh Dữu và con cô thủ vai. Nội dung nói về hình ảnh cuộc sống bình thường và hạnh phúc, nhưng cốt truyện đột nhiên rẽ sang một hướng khác, đứa trẻ biến mất một cách bí ẩn, lúc cô tìm thấy nó một lần nữa, nó đã hoàn toàn thay đổi và rời khỏi thế giới này mãi mãi.
Nữ chính với tư cách là một người mẹ không thể chấp nhận được sự thật này nên cô ấy đã rơi vào nỗi buồn vô tận. Nhưng sau khi biết con trai mình bị hại chết, nữ chính đã phấn chấn lên lại để trả thù cho cậu bé, sau đó cô lên kế hoạch vô cùng thông minh để trả thù từng người một, cuối cùng đã thành công trả được thù từng kẻ hại c. h. ế. t con cô, ở cuối phim, nữ chính ngồi trên ghế, tay bị xiềng xích nở nụ cười rất nhẹ nhàng trước ống kính...
Sau khi bộ phim kết thúc, toàn bộ khán giả đều im lặng, người xem vẫn chưa thoát ra khỏi bầu không khí nặng nề đó.
Không biết là ai vỗ tay trước, sau đó một tràng pháo tay vang lên trong phòng chiếu phim. Thẩm Minh Dữu thở phào nhẹ nhõm, đây cũng là lần đầu tiên cô xem bộ phim đến phút cuối cùng, tuy kịch bản không đổi mới lắm, nhưng logic rất chặt chẽ. Chính nó cũng có những tình tiết rất đáng ngạc nhiên, cũng nhờ sự kết nối và hoàn chỉnh của câu chuyện được thể hiện sinh động qua kỹ thuật quay phim độc đáo của đạo diễn, cùng với ý đồ của các diễn viên, cộng với sự chăm chỉ của từng diễn viên một, cô có thể có đoán trước rằng cuối cùng thành tích của bộ phim này sẽ không tệ.
Đúng lúc người dẫn chương trình cầm micro bước lên các bậc thang, sau khi anh ta làm sôi động bầu không khí, đạo diễn và các diễn viên chính của bộ phim mới lần lượt ngồi trên sân khấu chia sẻ, đầu tiên đạo diễn giới thiệu một số điều thú vị trong quá trình chuẩn bị bộ phim cho khán giả, chẳng mấy chốc chủ đề đã xoay đến Thẩm Minh Dữu.
Người dẫn chương trình hỏi: "Cô Thẩm, tôi đặc biệt tò mò, nụ cười của cô ở cuối phim, cuối cùng ý nghĩa của nó rốt cuộc là gì? Là cảm giác thoải mái khi quay xong bộ phim sao? Hay là cảm thấy không cam lòng? Tôi luôn cảm thấy nụ cười đó chứa đựng rất nhiều ý nghĩa, dường như nó chỉ là một nụ cười đơn thuần, không thể hiện điều gì, tóm lại là nó rất phức tạp."
Thẩm Minh Dữu cầm lấy micro: "Nụ cười ở cuối bộ phim thực sự đã bị NG* rất nhiều trong quá trình quay, ban đầu đạo diễn không hài lòng, nhưng chắc do là tôi cười mệt rồi, không thể thực hiện những bước đi lớn hơn được nữa nên tôi mới cười nhẹ trước ống kính máy quay, tôi cũng không ngờ cuối cùng đạo diễn lại dùng nụ cười bình thường nhất này."
(*): NG: những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt tiêu chuẩn
Lời của Thẩm Minh Dữu vừa nói ra, khán giả đều bật cười.
"Cô Thẩm chắc chắn là đang khiêm tốn rồi, thành thật mà nói tôi thấy nụ cười này là một trong những cảnh mãn nhãn nhất của cả bộ phim." Đạo diễn cười nói: "Thật ra lúc đó tôi cũng không biết nụ cười cuối cùng nên thể hiện cảm xúc gì, cho nên tôi bảo Minh Dữu thử đi thử lại nhiều lần, giống như người dẫn chương trình nói, cảm giác như trút được gánh nặng, cảm thấy không cam lòng, nụ cười đầy thù hận của chúng tôi đều được chụp lại, sau đó tôi nghĩ có lẽ loại cảm xúc gì đó nên được định nghĩa bởi chính khán giả, bản thân mình đã nhìn thấy những loại cảm xúc nào thì chính là loại cảm xúc đó, vì vậy mới có nụ cười nhẹ nhõm này, hiệu ứng đạt được của cô Thẩm rất tốt, tôi tin rằng cảnh quay cuối có thể để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả."
"Vậy thì có chuyện gì thú vị xảy ra với cô Thẩm ở trường quay không? Còn có diễn viên nhí của chúng ta cũng thể hiện rất tốt trong phim, loại quan hệ mẹ con giữa cô và diễn viên nhí đặc biệt khiến người ta cảm động, không biết cô Thẩm lúc quay phim, đã thể hiện cảm xúc này như thế nào?"
Khi Thẩm Minh Dữu lần lượt trả lời câu hỏi của người dẫn chương trình, không chú ý đến Giang Trầm đang ngồi ở một góc của phòng chiếu phim, nhìn Thẩm Minh Dữu trên sân khấu không chớp mắt.
Anh không muốn bỏ lỡ buổi ra mắt phim của Thẩm Minh Dữu, sau khi thương lượng một cách thân thiện với Niệm Niệm, Giang Trầm cũng đến được đúng giờ, ngồi xem hết bộ phim này.
Giang Trầm nhìn thấy diễn xuất của Thẩm Minh Dữu trong phim, khán giả xung quanh cũng nhìn thấy, mọi người bất giác cảm nhận được cảm xúc của cô, lúc thì mỉm cười hạnh phúc, lúc thì vừa buồn vừa khóc, lúc thì nín thở hồi hộp... Kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của cô được thể hiện trọn vẹn trong bộ phim này, chắc chắn sau này, nhiều khán giả sẽ được thấy cô toả sáng và cô sẽ càng ngày càng tốt hơn, càng ngày càng được săn đón nhiều hơn...
Giang Trầm cảm thấy vinh dự vì điều đó, anh thật lòng thấy vui cho cô, Thẩm Minh Dữu nên như vậy, cô cứ như những ngôi sao lấp lánh, giống như một viên ngọc trai không bị bụi che phủ, lúc nào cũng toát ra ánh sáng rực rỡ của riêng cô.
Cuộc phỏng vấn đã kết thúc, nhân viên sáng tạo của đoàn làm phim đứng trên sân khấu, nói lời tạm biệt cuối cùng với khán giả, khi Thẩm Minh Dữu vẫy tay chào, dường như đôi mắt chợt nhìn thấy điều gì đó, trên mặt cô nở một nụ cười, vẫy tay với Giang Trầm trong góc, biểu hiện rằng cô đã nhìn thấy anh.
Giang Trầm cũng vẫy tay với cô.
Thẩm Minh Dữu còn phải ăn tối với đoàn phim, Giang Trầm trước giờ đều không quá can dự vào công việc của Thẩm Minh Dữu, sau khi xem xong phim, anh gửi tin nhắn cho Thẩm Minh Dữu rồi lái xe về nhà trước.
Niệm Niệm vẫn đang ở nhà chờ ba mẹ về, cô bé biết hôm nay bộ phim mới của mẹ cô được công chiếu, thật ra Niệm Niệm cũng rất muốn đi xem, nhưng ba mẹ nói Niệm Niệm không thể đi. Do đó, Niệm Niệm đành phải ở nhà với ba cùng chờ mẹ về.
Nhưng ba là một người ba không trung thực, bỏ lại Niệm Niệm rồi đi tìm mẹ một mình.
Mặc dù ba đã đồng ý rất nhiều điều kiện của Niệm Niệm, nhưng quả thực Niệm Niệm bây giờ đã sớm hối hận rồi, đáng lẽ cô bé nên mặt dày bám theo ba, bắt ba phải đưa cô bé đi cùng!
Lần sau gặp phải pháo đạn bọc đường* của ba, Niệm Niệm chắc chắn sẽ kiên quyết hơn.
(*): Pháo đạn bọc đường: phương pháp tấn công được ngụy trang một cách khéo léo để khiến mọi người vui vẻ chấp nhận
Niệm Niệm bị ba bỏ lại ở nhà, cô bé nhận được một cái máy tính bảng từ ông quản gia. Niệm Niệm thường không lên mạng nhiều nên sử dụng máy tính bảng không thuần thục lắm, cô bé biết mẹ mình là diễn viên, trên mạng thường sẽ có tin tức về mẹ, nói không chừng bộ phim mới của mẹ có thể xem được trên mạng.
Ba mẹ không đưa Niệm Niệm đi xem thì có liên quan gì chứ, Niệm Niệm cũng có thể tự xem.
Niệm Niệm tự mày mò một lúc, cũng không biết cô bé đã làm như thế nào, cô bé thực sự vào được một nền tảng mạng xã hội, còn tìm thấy một video về mẹ cô bé ở trong đó.
Niệm Niệm vui vẻ nhấp vào, phát hiện video là một cuộc phỏng vấn về bộ phim.
Trong ống kính máy quay là mẹ mình dẫn một cậu bé, cậu bé đó đang dựa vào chân mẹ, hai người đang cùng nhau nhận câu hỏi từ dì phóng viên.
Niệm Niệm nghe thấy mẹ đang khen ngợi cậu bé trong video: "Đứa trẻ thể hiện vô cùng tốt, nó bị ngã khi quay phim cũng sẽ không khóc, nó rất mạnh mẽ và dũng cảm, còn luôn theo sau tôi, gọi tôi là mẹ Thẩm mẹ Thẩm, thật ngọt ngào..."
Lúc này cậu bé mỉm cười ngọt ngào nói: "Khi ở trường quay mẹ Thẩm đối xử với con cực kỳ tốt, yêu thương con như con ruột của mình, con rất thích mẹ Thẩm..."
Niệm Niệm bĩu môi khi nhìn thấy điều này, Niệm Niệm biết anh trai nhỏ này là con của mẹ trong phim, Niệm Niệm cũng biết phim điện ảnh và phim truyền hình là diễn, không phải sự thật, nhưng cuộc phỏng vấn này là ở ngoài bộ phim, tại sao anh trai nhỏ này cũng gọi mẹ của cô bé là mẹ Thẩm. Hơn nữa dường như mẹ cũng thích anh trai nhỏ đáng yêu này, anh trai nhỏ còn nói mẹ yêu thương anh ấy như con ruột của mình.
← Ch. 474 | Ch. 476 → |