Vay nóng Homecredit

Truyện:Tổng Tài Bức Hôn – Ngạo Thê Khó Thuần Phục - Chương 17

Tổng Tài Bức Hôn – Ngạo Thê Khó Thuần Phục
Trọn bộ 69 chương
Chương 17
0.00
(0 votes)


Chương (1-69)

Siêu sale Lazada


40 phút đồng hồ sau, Hạ Tử Tinh đang say đến rối tinh rối mù được người của Lâm gia cõng trở về. Lâm Lập Phong nhìn cô tóc xoã tung, cả người nồng nặc mùi rượu, giận đến nỗi lòng dạ như muốn nổ tung! Cô nàng đáng ghét lại dám đi uống rượu, còn say thành cái bộ dạng xấu xí thế này? Thật đáng chết!

"Ngọc tẩu, mang cô ấy về phòng tắm rửa sạch sẽ. Tẩy rửa toàn bộ dơ bẩn trên người cho tôi! 10 phút sau, tôi muốn thấy một Hạ Tử Tinh sạch sẽ!" Lâm Lập Phong ra lệnh.

"Vâng. Thiếu gia."

Lâm Lập Phong ngồi trên ghế salon, ánh mắt lạnh như băng nhìn Dương quản gia: "Nói cho tôi biết, ông đã tìm được cô ấy ở đâu? Lúc ấy bên cạnh có ai không?"

"Tôi tìm được thiếu phu nhân ở một quầy bar, bên cạnh lúc ấy còn có một cô gái nữa." Dương quản gia khai báo chi tiết.

"Tốt! Chuyện tối nay, trừ mấy người ra có còn ai biết không?" Ánh mắt nghiêm nghị của anh làm cho Dương quản gia không dám nhìn thẳng.

"Không có ai biết nữa, chỉ có người của chúng ta biết. Tôi xin bảo đảm, chuyện đêm nay sẽ không tiết lộ ra ngoài. Sẽ không còn ai nhắc tới chuyện này nữa!" Dương quản gia cơ trí nói.

"Tốt! Các ngươi có thể trở về."

"Vâng, Thiếu gia." Dương quản gia lui xuống.

Lâm Lập Phong nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Cô nàng đáng chết! Để xem tối nay tôi trừng trị em thế nào? Không cho em một chút giáo huấn, là em muốn đè đầu cưỡi cổ tôi sao?!

Vốn định cưới cô về nhà chỉ vì muốn che dấu gièm pha việc bộ ảnh, thêm nữa là cho cô nếm chút mùi đau khổ, trừng phạt cô một chút rồi đưa cho cô tờ đơn ly hôn, làm cô lập tức rời đi! Từ đó cắt đứt quan hệ! Anh luôn không nghĩ tới muốn cùng cô dây dưa, muốn cùng cô cả đời!

Không nghĩ đến cô nàng càn rỡ thuần phục lại khó khăn đến thế! Một lần lại một lần cố ý chọc giận anh, khiêu khích sự nhẫn nhịn của anh! Tốt! Em càng không biết tốt xấu như vậy, tôi càng không để cho em thoải mái! Em chờ xem! Hạ Tử Tinh!

Đi lên tầng hai, Lâm Lập Phong nghe được tiếng thét chói tai vì tức giận của Hạ Tử Tinh. Có thể nói, hiện tại cô rất tức giận. Khóe miệng Lâm Lập Phong lộ ra vẻ cười lạnh. Đẩy cửa phòng, anh thấy mấy nữ giúp việc đang lôi kéo đầu tóc cô, khuôn mặt quật cường của cô tràn đầy sự căm phẫn cùng thái độ giận chó đánh mèo.

"Tốt lắm. Các người có thể đi ra ngoài." Lâm Lập Phong phất tay ý bảo bọn họ rời đi.

Bọn họ nghe lời, lập tức buông Hạ Tử Tinh ra rồi rời khỏi gian phòng.

"Lâm Lập Phong! Anh rốt cuộc muốn thế nào? Không phải là bây giờ tôi đi đâu cũng bị anh can thiệp chứ?" Hạ Tử Tinh bực bội chất vấn.

Lâm Lập Phong nhấc bổng cô lên, ánh mắt lãnh khốc từ trên cao nhìn trừng trừng vào đôi mắt đẹp của cô: " Vợ yêu của anh, nói xem, hôm nay em đã chơi những gì rồi? hử?"

"Tôi chơi những gì? Chẳng lẽ anh không biết?" Cô không cam lòng yếu thế trả lời.

"Đúng a. Chỉ là mua 20 căn hộ chung cư, rồi đem hoa cỏ cây cối giá trị mấy trăm vạn diệt nhổ tận gốc, còn tới quán bar đến nửa đêm không thèm trở về nhà? Đây chính là thành tích vĩ đại hôm nay của em sao?" Lâm Lập Phong hừ lạnh một tiếng: "Không sao, ngày mai tôi sẽ gọi Tiêu Quân đem danh sách thành tích hôm nay của em đến trước mặt ba em, để xem con gái tốt của ông rốt cuộc đã làm những gì?"

"Anh! Anh chỉ biết mang nhà, mang ba tôi ra để uy hiếp. Lâm Lập Phong, anh cũng chỉ có chút bản lãnh đó thôi sao?" Hạ Tử Tinh hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tròng mắt đen nhánh của Lâm Lập Phong lập tức phát ra hàn quang sắc bén, lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Được! Tôi thành toàn cho em! Hiện tại sẽ để em nếm thử bản lãnh chân chính của tôi!"

Anh bế cả người Hạ Tử Tinh lên, cô còn chưa kịp có phản ứng gì đã bị anh ta ném lên giường.

*****

Sáng sớm làn gió nhẹ bay bay như vuốt ve người đang nằm trên giường, cô từ trong mơ hồ hỗn loạn cực độ mà tỉnh lại. Cô cảm giác mình đã ngủ một giấc ngủ thật dài, thật lâu.

Thời gian dài đến nỗi cơ hồ quên mất mình là ai? Nếu như có thể mất đi trí nhớ luôn thì thật tốt biết bao!

Cô giật mình, từ trên giường ngồi dậy, cảm giác cả người đau nhức vô lực.

Cô cố gắng đi vào trong phòng rửa tay, tấm gương sáng ngời phản chiếu hình ảnh bản thân loang lổ những dấu vết đã nói lên, tối hôm qua đích thực cô và anh đã cùng triền miên thân mật thế nào?

Bọn họ đã là vợ chồng chân chính! Nhưng cô cảm thấy khó quá! Trở thành người của anh, cô còn có thể có hạnh phúc không? Cả đời bị anh hành hạ, khi dễ. Anh có thể bỏ qua cho cô được một ngày hay không?

Cô nhẹ nhàng thanh tẩy dấu vết ở trên người, trong gương phản chiếu ra ánh mắt kiên nghị bất khuất của cô. Nếu như thân thể trầm luân không thể tránh được thì cô phải giữ vững lý trí bảo vệ trái tim mình không bị lấy mất.

Anh có thể đoạt được thân thể cô, nhưng tuyệt đối anh sẽ không nhận được tâm cô! Cô sẽ không để bản thân mình yêu tên ác ma này! Cả đời này anh ta cũng sẽ không nhận được sự cam tâm tình nguyện của cô!

————————————————————–

Cô rửa mặt xong liền đi xuống phòng khách, vô tình thấy mẹ đang lo âu đi tới đi lui.

"Mẹ, mẹ đã đến rồi? Sao mẹ không lên phòng tìm con a?" Hạ Tử Tinh thấy mẹ lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn.

"Bọn họ nói con còn chưa tỉnh ngủ." Dương Tuệ Lan nhìn sang Ngọc tẩu đứng bên cạnh.

"Ngọc tẩu, đó là mẹ tôi, bà hẳn là nên đánh thức tôi dậy."

"Thiếu gia có nói tối hôm qua thiếu phu nhân rất mệt mỏi. Bất kể là ai cũng không được quấy rầy giấc ngủ của cô. Cho nên, chúng tôi không dám đi gọi cô dậy." Ngọc tẩu thành thật khai báo.

Vừa nghĩ tới chuyện tối hôm qua, mặt Hạ Tử Tinh lập tức đỏ bừng.

"Người nhà tôi là ngoại lệ. Bất kể lúc nào, nếu người nhà của tôi tới tìm, bà đều phải đánh thức tôi!" Hạ Tử Tinh kiên quyết nói.

"Vâng." Ngọc tẩu khó chịu nghe lời.

"Nơi này không có chuyện của bà nữa. Bà đi mau đi."

Nhìn Ngọc tẩu rời đi, Hạ Tử Tinh cao hứng ôm chầm lấy mẹ làm nũng: "Mẹ, con rất nhớ mẹ a."

"Tử Tinh, không ổn rồi! Em trai con đã xảy ra chuyện!" Khuôn mặt Dương Tuệ Lan lo lắng nhìn cô.

Hạ Tử Tinh sửng sốt một chút, hỏi: "Không phải em đang đi học ở Mĩ sao? Có chuyện gì vậy?"

"Nó uống rượu say ở quán bar gây chuyện, còn đánh bị thương người ta. Hiện tại đang bị bắt. Không chừng còn bị ngồi tù nữa!" Dương Tuệ Lan nước mắt chảy ròng ròng.

"Vậy ba thì sao? Ba định xử lý thế nào?" Hạ Tử Tinh kinh ngạc hỏi.

"Ba con cũng đang chuẩn bị! Sáng sớm nay đã mang luật sư lên máy bay đến nước Mĩ rồi."

Hạ Tử Tinh thở phào nhẹ nhõm, ba giải quyết việc này, cô rất an tâm.

"Hẳn là không có gì đâu. Ba có thể ứng phó được. Em trai nhất định không có chuyện gì." Hạ Tử Tinh an ủi mẹ.

"Nhưng ta vẫn không yên lòng! Con cũng biết, nếu như đã từng ngồi tù, hoặc có tiền án thì người đó không thể trở thành tổng tài công ty được! Nếu như em trai con lần này không thoát tội, phải ngồi tù, bị lưu tiền án thì cả đời nó hỏng rồi!" Dương Tuệ Lan lo lắng cả đêm không thể chợp mắt được.

Hạ Tử Tinh bắt đầu ý thức được chuyện nghiêm trọng đến mức nào rồi! Em trai là con trai duy nhất của Hạ gia, nếu như phải ngồi tù, công ty Hạ gia phải giao cho ai tiếp nhận? Chẳng lẽ truyền cho cô hoặc chị hai- hai người không hiểu công tác đi tiếp nhận sao?

Cô chỉ biết làm người mẫu, công việc của công ty không hiểu chút nào! Mà chị hai lại càng chỉ biết dùng tiền mua quần áo! Nếu như sau này em trai không thể trở thành tổng tài công ty, công ty sẽ rơi vào tay kẻ khác?

Tại sao có thể?! Tâm huyết cả đời của ba uổng phí rồi!

"Vậy chúng ta nên làm thế nào mới tốt đây?" Hạ Tử Tinh cũng lo lắng.

"Vậy nên mẹ mới tới tìm con bàn bạc, xem Lập Phong có thể giúp đỡ được không? Dù sao Lâm gia cũng là đại gia tộc, ở Mĩ cũng có chi nhánh của công ty. Nó với nhân viên cảnh ở Mĩ sát hẳn là có chút liên lạc. Đối với luật pháp Mĩ cũng tương đối rõ ràng. Nói không chừng, Lập Phong có thể có biện pháp cứu em trai con?"

Cầu xin Lâm Lập Phong hỗ trợ? Hạ Tử Tinh ỉu xìu cúi mắt. Anh sẽ giúp đỡ sao? Anh nguyện ý giúp cô cứu em trai sao? Trong thâm tâm cô thấy, một chút nguyện ý cũng không có! Dù sao quan hệ của bọn họ cũng không tốt lắm! Cô nên mở miệng cầu xin anh như thế nào đây?

"Tử Tinh, mẹ hi vọng con có thể đặt em trai lên trên bản thân mình. Nếu như nó không thể tiếp nhận công ty của ba con thì sau này đường đời nó sẽ thế nào đây? Chuyện này ảnh hưởng đến cả đời của em con! Con nhất định phải giúp đỡ nó a! Đó là em trai duy nhất của con!" Dương Tuệ Lan năn nỉ nói.

"Mẹ, con sẽ đi cầu xin anh ta! Bất kể như nào con cũng sẽ cứu em trai! Mẹ yên tâm!" Hạ Tử Tinh cầm tay mẹ an ủi.

Thật ra trong lòng cô thật sự không nỡ! Phản ứng của Lâm Lập Phong, cô không cách nào suy đoán được! Cô không thể làm gì khác hơn là kiên trì đi thử một lần. Vì cứu em trai, vì tiền đồ của em, vì tập đoàn Hạ thị, cô phải quyết tâm lên!

Bất kể Lâm Lập Phong có làm khó thế nào cũng không sợ! Chỉ cần anh chịu giúp cô cứu em trai, ngay cả linh hồn cô cũng nguyện ý bán đứng cho anh!

Người nhà đối với cô, vĩnh viễn là quan trọng nhất!

——————————————————————–

Hạ Tử Tinh khẩn trương nắm chặt tay, sợ hãi đến tập đoàn Lâm Lập. Trong thâm tâm cô lúc này thật khẩn trương a! Cô lo lắng cho mình...lỡ lời nói ra điều gì đắc tội Lâm Lập Phong, em trai cô sẽ không thể cứu! Cô nhất định phải cẩn thận đối mặt với Lâm Lập Phong!

Cô rung mình, bất kể Lâm Lập Phong có yêu cầu gì cũng phải đáp ứng! Chỉ cần anh nguyện ý cứu em trai cô!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-69)