Vay nóng Tinvay

Truyện:Tổng Tài Bức Hôn – Ngạo Thê Khó Thuần Phục - Chương 16

Tổng Tài Bức Hôn – Ngạo Thê Khó Thuần Phục
Trọn bộ 69 chương
Chương 16
0.00
(0 votes)


Chương (1-69)

Siêu sale Lazada


Hạ Tử Tinh vừa nghe, tay chân luống cuống dập máy điện thoại của anh.

"Anh thật hèn hạ!" Cô trừng đôi mắt đẹp. Tên nam nhân hèn hạ này đem công ty của ba ra uy hiếp cô!

"Hạ Chính Trung giáo dục không tốt! Nuôi dưỡng con gái trở nên không biết điều! Chẳng lẽ ông ta không phải trả giá đắt?" Lâm Lập Phong nhướng lông mày, trừng lại đôi mắt thách thức bất tuân của cô.

Hạ Tử Tinh hít một hơi thật sâu, hít một hơi thật dài nữa... Cố gắng làm tâm tình mình bình tĩnh. Một lúc lâu sau, đè nén lửa giận trong lòng, cô nói với giọng mềm nhẹ: "Chồng thân ái, em không làm người mẫu thì làm gì đây?"

"Ở hoa viên nhà có đủ loại hoa cỏ, nên ra đó đi dạo một chút. Hoặc là làm những việc người giàu thích làm a~~!" Lâm Lập Phong có vẻ mặt như sắp không nhẫn nhịn được nữa.

"Được! Tôi làm ngay bây giờ! Anh đừng có hối hận!" Giọng Hạ Tử Tinh đe dọa cực độ.

"Hừ! Tôi không biết hai chữ 'hối hận' viết như nào? Em đi đi! Tôi còn có việc." Lâm Lập Phong khoát khoát tay ý bảo cô rời đi.

"Vậy còn bản thiết kế của tập đoàn Hạ thị?" Cô cố ý nhắc nhở.

Lâm Lập Phong cười lạnh, nhấc điện thoại: "Tiêu Quân, đem bản thiết kế của tập đoàn Hạ thị vào đây."

"Dạ. Tổng tài."

Lâm Lập Phong nhìn về phía Hạ Tử Tinh, "Hiện tại em yên tâm chưa?"

"Hừ!" Vẻ mặt Hạ Tử Tinh khinh thường xoay người đi.

"Chớ quên thẻ!" Lâm Lập Phong đưa thẻ vàng tới trước mặt cô. Hạ Tử Tinh liếc thẻ vàng một cái, cuối cùng vẫn nhận lấy. Dù sao tiền anh ta nhiều như vậy, cô sẽ cho anh ta biết sự lợi hại của mình!

Hạ Tử Tinh vừa đi, vừa nghĩ, làm sao để xài hết tiền của anh ta đây? Đem đi kinh doanh chỉ tốn chút tiền, anh ta sẽ không nhíu mày! Không bằng... Trong lòng cô nảy ra một ý rất tốt!

Hạ Tử Tinh nhảy lên xe Benz, một đường chạy như điên đi tới khu dân cư cao cấp nhất của cả thành phố! Cô đi vào, một hơi mua tất tật, một khu căn hộ 20 tầng, thoáng cái đã tiêu hết gần 8 ngàn vạn tệ!

Như thế rất tốt, nhất định sẽ tức chết anh ta! Hạ Tử Tinh cười ma quỷ...

Sau đó, cô xoay người vào xe đi về nhà, anh ta bảo cô đi ngắm hoa ở hoa viên phải không? Trở về nhà cô sẽ đem toàn bộ hoa cỏ cây cối cao quý xinh đẹp, tất cả hủy hết, xem xem, anh ta có thể làm gì cô?

Cô thật muốn thấy anh ta hối hận! Không để cô làm người mẫu? Không để cô có công việc?! Cô muốn anh ta phải trả giá thật nhiều! Trong mắt Hạ Tử Tinh ngọn lửa giận đang bốc cháy bừng bừng...

Hạ Tử Tinh về đến nhà, đi vào phòng bếp cầm kéo chuyên dụng cắt hoa cỏ cây cối đi tới hoa viên, nhìn thấy cái gì liền cắt bỏ cái đó, những đóa hoa kiều diễm, lá cây xanh nhạt, toàn bộ bị cắt trụi.

Lý thúc là người làm vườn nhìn thấy hành động điên cuồng này sợ không nhúc nhích đứng ngốc ở một bên. Quản gia Ngọc tẩu thấy thế, lập tức trở về phòng gọi điện thoại cho cậu chủ.

Lâm Lập Phong vừa nhận được điện thoại của công ty bất động sản. Bọn họ nói, vợ anh Hạ Tử Tinh đã dùng thẻ vàng để thanh toán trị giá 8 ngàn vạn tệ, mua một khu căn hộ cao cấp. Tiếp đó, anh nhận điện thoại của Ngọc tẩu, tất cả hoa viên đẹp đẽ đã bị Hạ Tử Tinh phá hỏng, hiện tại đã trở thành một mảnh xác xơ...

Lâm Lập Phong chau lại cặp chân mày, cô gái đáng giận này! Anh nên trừng phạtcô thật nặng, cho cô biết ai mới là thượng đế? Ai là đầy tớ?

Có hạng người gì anh chưa từng gặp? Cô gái chán sống này lại dám khiêu chiến sự nhẫn nhịn của anh? Khiêu khích tính tình của anh?! Cô thật muốn chết mà!!

*****

Hạ Tử Tinh san bằng hoa viên quí giá, cảm giác tâm tình đã khá lên nhiều. Cho nên cô muốn đi ra ngoài, liền hẹn cô bạn tốt La Y cùng đi uống rượu. Cô muốn đi cảm thụ không khí nơi quầy bar một chút! Thư giãn thần kinh căng thẳng của mình!

"Rốt cục cậu cũng rảnh rỗi tìm tôi đi chơi a~~? Thật không có lương tâm!" La Y nhìn Hạ Tử Tinh, cười híp mắt.

" Hiện tại tôi mới rảnh!"

"Đương nhiên rồi. Cậu bây giờ đã vinh dự trở thành lão bà của người cực kỳ có giá trị! Dĩ nhiên mỗi ngày phải đi chơi đủ kiểu a~. Thật hâm mộ chết đi được!" La Y biết rõ Tử Tinh không thích cuộc sống quá cao sang, lại hết lần này tới lần khác muốn trêu đùa cô. Bởi vì quả thật rất hâm mộ cô!

Mà hết lần này tới lần khác người đang có hạnh phúc, lại không biết đường quý trọng!

"Tôi không cần! Tôi rất thích công việc người mẫu này! Mỗi ngày tiếp xúc với nhiều người khác nhau, mặc nhiều loại y phục, đi tới những địa điểm khác biệt! Thật tốt!"

"Chính là cậu không biết thế nào là đủ!" La Y liếc cô một cái, "Có lão công anh tuấn, có gia tộc tài hồng thế lớn như vậy làm hậu thuẫn, rất nhiều người ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ a. Cậu nắm trong tay, mà lại nghĩ tới đâu đâu!"

"Cậu hiểu tôi không theo đuổi điều này mà." Hạ Tử Tinh càu nhàu. Cô dĩ nhiên biết thân phận của mình có bao nhiêu người hâm mộ.

Nhưng cô không yêu anh ta, anh ta cũng không yêu cô, cuộc hôn nhân như vậy, cô không muốn muốn a! Cô chỉ muốn cùng nam nhân mình yêu mến bình đạm mà sinh sống. Như vậy đã đủ rồi!

Giống như bây giờ, cuộc sống mỗi ngày là chiến tranh! Khói lửa nổi lên bốn phía, cô rất chán a!

"Không nói nữa! Uống rượu!" Hạ Tử Tinh cầm chén cùng La Y chạm cốc.

"Cậu không nên uống quá nhiều. Tối nay cậu đã uống 3 bình rượu rồi!" La Y khuyên nhủ.

"Một chén say quên ngàn thù a! Tôi muốn sau này ngày ngày cùng say a!" Hạ Tử Tinh lẩm bẩm một chút, lại uống một chén rượu.

Rượu cay quá a! Tựa như lòng cô! Không cách nào bình thường được!

Vì sao anh ta phải đối xử với cô như vậy? Ngay cả niềm yêu thích say mê duy nhất của cô, anh ta cũng muốn tước đoạt! Thật tàn nhẫn a! Cô hận anh ta! Từ khi bị bức hôn đến giờ, việc nào anh ta làm cũng đều là hành hạ cô!

Bức hôn, làm cô mất đi nam nhân mình yêu —— Vĩ Hoành, làm cho cô trở thành tình địch của chị hai, là cái đinh trong mắt chị.

Hiện tại anh ta lại làm cô mất việc, mất niềm say mê duy nhất trong lòng. Làm cô trở nên hai bàn tay trắng! Biến thành oán phụ cả ngày không có việc gì làm!

Anh ta rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể bỏ qua cho cô?!

Hạ Tử Tinh nghĩ đi nghĩ lại, úp sấp trên mặt bàn ngủ thiếp đi...

Hiện tại là 11h đêm, vậy mà Hạ Tử Tinh vẫn chưa về nhà? Gọi điện thoại thì lại tắt máy.

Được! Rất tốt! Dám khiêu khích sự nhẫn nhịn của anh! Anh phải xem xem cả một ngày đi ra ngoài rốt cuộc cô ta làm những gì?

Anh bảo quản gia gọi điện thoại, "Dương thúc, thúc giúp tôi tìm Hạ Tử Tinh trở về! Bất kể dùng phương pháp gì, tôi muốn một lúc sau cô ta phải ở đây!"

"Vâng, Thiếu gia." Dương quản gia cung kính.

*****

40 phút đồng hồ sau, Hạ Tử Tinh đang say đến rối tinh rối mù được người của Lâm gia cõng trở về. Lâm Lập Phong nhìn cô tóc xoã tung, cả người nồng nặc mùi rượu, giận đến nỗi lòng dạ như muốn nổ tung! Cô nàng đáng ghét lại dám đi uống rượu, còn say thành cái bộ dạng xấu xí thế này? Thật đáng chết!

"Ngọc tẩu, mang cô ấy về phòng tắm rửa sạch sẽ. Tẩy rửa toàn bộ dơ bẩn trên người cho tôi! 10 phút sau, tôi muốn thấy một Hạ Tử Tinh sạch sẽ!" Lâm Lập Phong ra lệnh.

"Vâng. Thiếu gia."

Lâm Lập Phong ngồi trên ghế salon, ánh mắt lạnh như băng nhìn Dương quản gia: "Nói cho tôi biết, ông đã tìm được cô ấy ở đâu? Lúc ấy bên cạnh có ai không?"

"Tôi tìm được thiếu phu nhân ở một quầy bar, bên cạnh lúc ấy còn có một cô gái nữa." Dương quản gia khai báo chi tiết.

"Tốt! Chuyện tối nay, trừ mấy người ra có còn ai biết không?" Ánh mắt nghiêm nghị của anh làm cho Dương quản gia không dám nhìn thẳng.

"Không có ai biết nữa, chỉ có người của chúng ta biết. Tôi xin bảo đảm, chuyện đêm nay sẽ không tiết lộ ra ngoài. Sẽ không còn ai nhắc tới chuyện này nữa!" Dương quản gia cơ trí nói.

"Tốt! Các ngươi có thể trở về."

"Vâng, Thiếu gia." Dương quản gia lui xuống.

Lâm Lập Phong nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Cô nàng đáng chết! Để xem tối nay tôi trừng trị em thế nào? Không cho em một chút giáo huấn, là em muốn đè đầu cưỡi cổ tôi sao?!

Vốn định cưới cô về nhà chỉ vì muốn che dấu gièm pha việc bộ ảnh, thêm nữa là cho cô nếm chút mùi đau khổ, trừng phạt cô một chút rồi đưa cho cô tờ đơn ly hôn, làm cô lập tức rời đi! Từ đó cắt đứt quan hệ! Anh luôn không nghĩ tới muốn cùng cô dây dưa, muốn cùng cô cả đời!

Không nghĩ đến cô nàng càn rỡ thuần phục lại khó khăn đến thế! Một lần lại một lần cố ý chọc giận anh, khiêu khích sự nhẫn nhịn của anh! Tốt! Em càng không biết tốt xấu như vậy, tôi càng không để cho em thoải mái! Em chờ xem! Hạ Tử Tinh!

Đi lên tầng hai, Lâm Lập Phong nghe được tiếng thét chói tai vì tức giận của Hạ Tử Tinh. Có thể nói, hiện tại cô rất tức giận. Khóe miệng Lâm Lập Phong lộ ra vẻ cười lạnh. Đẩy cửa phòng, anh thấy mấy nữ giúp việc đang lôi kéo đầu tóc cô, khuôn mặt quật cường của cô tràn đầy sự căm phẫn cùng thái độ giận chó đánh mèo.

"Tốt lắm. Các người có thể đi ra ngoài." Lâm Lập Phong phất tay ý bảo bọn họ rời đi.

Bọn họ nghe lời, lập tức buông Hạ Tử Tinh ra rồi rời khỏi gian phòng.

"Lâm Lập Phong! Anh rốt cuộc muốn thế nào? Không phải là bây giờ tôi đi đâu cũng bị anh can thiệp chứ?" Hạ Tử Tinh bực bội chất vấn.

Lâm Lập Phong nhấc bổng cô lên, ánh mắt lãnh khốc từ trên cao nhìn trừng trừng vào đôi mắt đẹp của cô: " Vợ yêu của anh, nói xem, hôm nay em đã chơi những gì rồi? hử?"

"Tôi chơi những gì? Chẳng lẽ anh không biết?" Cô không cam lòng yếu thế trả lời.

"Đúng a. Chỉ là mua 20 căn hộ chung cư, rồi đem hoa cỏ cây cối giá trị mấy trăm vạn diệt nhổ tận gốc, còn tới quán bar đến nửa đêm không thèm trở về nhà? Đây chính là thành tích vĩ đại hôm nay của em sao?" Lâm Lập Phong hừ lạnh một tiếng: "Không sao, ngày mai tôi sẽ gọi Tiêu Quân đem danh sách thành tích hôm nay của em đến trước mặt ba em, để xem con gái tốt của ông rốt cuộc đã làm những gì?"

"Anh! Anh chỉ biết mang nhà, mang ba tôi ra để uy hiếp. Lâm Lập Phong, anh cũng chỉ có chút bản lãnh đó thôi sao?" Hạ Tử Tinh hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tròng mắt đen nhánh của Lâm Lập Phong lập tức phát ra hàn quang sắc bén, lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Được! Tôi thành toàn cho em! Hiện tại sẽ để em nếm thử bản lãnh chân chính của tôi!"

Anh bế cả người Hạ Tử Tinh lên, cô còn chưa kịp có phản ứng gì đã bị anh ta ném lên giường.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-69)