Vay nóng Homecredit

Truyện:Quân Hôn – Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận - Chương 037

Quân Hôn – Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận
Hiện có 133 chương (chưa hoàn)
Chương 037
Vợ có thể nhẫn nhưng chồng không thể nhẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-133 )

Siêu sale Lazada


Đàm Dật Trạch rốt cuộc thấy Cố Niệm Hề cũng đưa ra móng vuốt của mình đối với Hoắc Tư Vũ. Khóe miệng của hắn lộ lên ý cười, chờ đợi trò hay diễn ra

Thấy Cố Niệm Hề ép sát Hoắc Tư Vũ như vậy, hắn cũng thản nhiên cười trừ

Có Đàm Dật Trạch hắn ở đây, mặc kệ cô có gây ra bao nhiêu phiền toái gì, hắn cũng có thể giúp cô thu dọn

Chỉ muốn làm cho lòng của cô được thoải mái đôi chút...

Nhưng Thư Lạc Tâm đứng ở một bên, cũng không phải là có thái độ muốn xem trò vui

Bà ta cảm thấy Cố Niệm Hề đang có khả năng làm tổn hại đến Hoắc Tư Vũ, vội vàng tiến lên. Đem Hoắc Tư Vũ giấu ở phía sau lưng mình

Người phía sau bà không chỉ là con gái của phó thị trưởng, mà trong bụng còn mang cốt nhục của Đàm gia. Nếu như để xảy ra chuyện gì, bà chắc chắn sẽ là người bị truy cứu trách nhiệm

Cho nên, mặc dù sợ hãi, Thư Lạc Tâm cũng thẳng lưng che chắn ở trước người Hoắc Tư Vũ, chỉ tay về phía Cố Niệm Hề nói: "Cô rốt cuộc muốn làm gì với Tư Vũ nhà chúng tôi? Tư Vũ chỉ có ý tốt muốn mời cô đến tiệc đính hôn. Cô nếu không muốn đi thì thôi, tại sao còn muốn nguyền rủa Tư Vũ? Nói hai người cũng không phải là không đội trời chung, không phải cô lúc trước câu dẫn Tiểu Nam nhà chúng tôi, mới trở thành chuyện như bây giờ sao? Tư Vũ nhà chúng tôi hảo tâm, không so đo với cô, còn muốn mời cô đến tiệc đính hôn, cô không cảm thấy biết ơn, lại còn hù dọa Tư Vũ! Cô rốt cuộc còn có lương tâm hay không, Tư Vũ hiện tại đang mang thai, nếu như xảy ra chuyện gì không hay, cô cho rằng cô có thể gánh vác trách nhiệm này hay sao?"

Thấy bộ dạng Thư Lạc Tâm phẫn nộ chỉ trích Cố Niệm Hề, khiến cho Hoắc Tư Vũ có chút ngoài ý muốn

Trong ấn tượng của cô, những kẻ có tiền luôn luôn không biểu hiện sự tức giận hay quá vui mừng ra ngoài

Nhưng hôm nay cô được chứng kiến cảnh này, cũng khiến cho Hoắc Tư Vũ được vui mừng không ít

Nếu như một ngày bà ta biết, Hoắc Tư Vũ cô không có thân phận là con gái của phó thị trưởng, liệu bà ta còn đối xử như vậy với cô không?

Nhưng mà, điều đó cũng không quan trọng, đến khi bà ta biết được sự thật, thì cô cũng đã chân chính bước vào cửa nhà họ Đàm

Đến lúc đó, thân phận và mọi thứ của cô, đều không phải là vấn đề

"Tư Vũ, người đàn bà không có học thức như vậy, vì đứa nhỏ trong bụng của con, tốt hơn hết là đừng có tiếp xúc với cô ta" Hoắc Tư Vũ còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, Thư Lạc Tâm đã kéo cô đi

"Mẹ, chúng ta không phải là muốn mua giày sao?"

Hoắc Tư Vũ thật ra vẫn không muốn rời đi

Cô vẫn còn muốn xem Thư Lạc Tâm chế nhạo Cố Niệm Hề. Bởi vì cô có thể cảm nhận được, hiện tại bà ta có bao nhiêu phần thích mình

Nhưng không nghĩ tới nghĩ đến, Thư Lạc Tâm đã kéo cô rời đi

Xem ra, Thư Lạc Tâm thích cô cũng có điểm giới hạn!

"Trong thành phố này cũng không chỉ có một cửa hàng, đến nơi khác chọn mua cũng được!"

Nói xong Thư Lạc Tâm lại tiếp tục kéo Hoắc Tư Vũ rời đi

Lúc này Cố Niệm Hề mới nghĩ lại, vừa nãy cô có bao nhiêu đáng sợ. Thư Lạc Tâm đều thấy hết, mà bà ta cũng không có lá gan, muốn cùng cô đối mặt

"Niệm Hề, em sẽ không phải bởi vì như vậy mà lùi bước chứ!"

Người bên cạnh đột nhiên hỏi vậy

Giọng nói này không hề xa lạ

Đó chính là lão công mà cô mới kết hôn, cũng chính là người vừa chứng kiến cảnh này, mà không ra tay giúp đỡ cô

Ngẩng đầu, cô không kịp đề phòng liền bắt gặp con ngươi đen láy của hắn

Đột nhiên cô rất muốn cười

Thật không biết, lúc này tại sao phải bước tiếp!

"Nếu, tôi thật sự muốn lùi bước?"

Biến cố xảy ra liên tiếp, làm cho cô thật sự mệt mỏi

Điều Cố Niệm Hề muốn làm bây giờ nhất chính là quay trở lại thành phố nơi mình đã sinh ra, từ nhỏ cô là người hiểu tính của ba mình nhất...

"Hiện tại, cũng không phải do em quyết định!" Nói xong lời này, hắn liền trực tiếp kéo cô đi

Lúc Cố Niệm Hề còn đang nói chuyện với hai người kia, hắn đã thanh toán mọi thứ lễ phục của bọn họ. Nhân viên cửa hàng giúp bọn họ gấp lại quần áo vừa mới mặc trên người

Hiện tại Đàm Dật Trạch phải đem cô đi làm tóc, chọn trang sức trang nhã, đế lát nữa đưa cô đến gặp ông cụ nhà mình...

Bọn họ bắt nạt vật nhỏ của hắn, có lẽ vật nhỏ sẽ không tính toán!

Nhưng hắn Đàm Dật Trạch làm không được!

Cái này gọi là vợ có thể nhẫn nhưng chồng không thể nhẫn!

Lòng dạ của Đàm Dật Trạch hắn thật sự không có rộng lượng như vậy, có thể mặc cho người khác chèn ép người phụ nữ của hắn sao?

Tuyệt đối không!

Những người đã đối xử không tốt với cô, hắn đều sẽ thay cô đòi lại gấp bội...

____

Từ thẩm mỹ viện đi ta, Cố Niệm Hề lúc trước tóc dài thẳng mượt, lúc này được buộc lên nhẹ nhàng

Hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, cô chỉ trang điểm một chút, nhưng cũng làm cho cô trở nên vô cùng động lòng người

Nhìn người trước mặt, Đàm Dật Trạch có chút bất động. Tầm mắt lúc này dừng lại ở trên đôi môi đỏ mọng kia, yết hầu không tự giác chuyển động

Thật muốn nếm thử, nơi kia rốt cuộc có vị gì!

Nhưng dù sao Đàm Dật Trạch hắn cũng không phải là Chu Tử Mặc. Cưỡng hôn, hành vi thú tính này hắn làm không được!

"Thế nào, không đẹp sao?" Phụ nữ thích chưng diện, không cần để ý đến thời gian hay địa điểm

Cho nên Cố Niệm Hề sau khi bước ra, vẻ mặt mong chờ nhìn Đàm Dật Trạch

Tiếc là, người đàn ông này chỉ nhìn lướt qua rồi nói: "So với lúc trước đẹp hơn một chút!"

"Chỉ một chút thôi sao?" Không có ai khen sắc đẹp của mình, đối với phụ nữ chắc chắn là đả kích rất lớn. Vì thế Cố Niệm Hề chu môi, có chút bất mãn nói

Nhưng trời biết, hắn thấy được cảnh kia thật vất vả lắm mới có thể không đem cô ôm vào lòng, thực hiện hành vi thú tính giống như Chu Tử Mặc

Lúc mang theo Cố Niệm Hề đến Đàm gia cũng là lúc mọi người đã đến đông đủ

Cố Niệm Hề có chút luống cuống đứng ở xa, nhìn đám người đi qua đi lại

Trong đám đông, cô liếc một cái liền nhận ra người đứng ở kia____ Đàm Dật Nam!

Hôm nay hắn mặc lễ phục màu đen. Thiết kế vô cùng vừa vặn, kiến cho hắn phát ra mê người.

Hắn ngày hôm nay thật sự rất đẹp

Thời điểm nhìn thấy, Cố Niệm Hề lại cảm thấy chóp mũi cay cay. Dù sao, cô cùng hắn cũng đã yêu nhau hai năm...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-133 )