← Ch.10 | Ch.12 → |
Tất cả đã rối tung lên sau khi gặp phải C.
Mộ Lôi vốn dĩ không muốn bị trói, cũng không muốn làm những hành động ɢầ-n ⓖũ-𝐢 như vậy với người khác, cô chỉ muốn tới xem.
—— Không thể đến gần hơn, không thể.
Cô khó chịu nằm xuống giường, đặt tay lên vị trí trái tim, nơi đó đang đập loạn nhịp một cách ɱấ_𝐭 kiể_ⓜ ⓢ_⭕_á_т.
—— Nhưng mà, cô rất thích cảm giác bị trói lên, cảm giác ở trong vòng tay dịu dàng của anh.
Trong lòng rối bời, cô thở dài một hơi, không nghĩ ngợi gì nữa. Cơ thể cô dần thả lỏng, chìm vào trong chiếc giường êm ái, hơi thở dần dần bình tĩnh lại, cô nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Cảm giác quỳ dưới đất lâu đến mức cô phải mở mắt ra.
Nhìn sơ qua không khó để nhận ra đây là một căn phòng dạy dỗ với đầy đủ đồ chơi.
Cả căn phòng màu đỏ thẫm, trên sàn trải một tấm thảm dày màu đỏ, cho dù cô quỳ xuống cũng không thấy quá khó chịu.
Trong phòng có rất nhiều đạo cụ khác nhau. Ví dụ, trên bức tường phía sau cô trưng bày cả một dãy roi, trên bức tường bên phải lại trưng bày còng tay, bịt mắt, các loại đạo cụ khác và một số dụng cụ tương đối lớn ở góc phòng.
Trong căn phòng chỉ có một nơi duy nhất có thể ngồi là chiếc ghế sô pha đơn cách cô không xa, một người đàn ông đang ngồi trên đó.
Cũng giống như những giấc mơ trước, cô vẫn không nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông mà chỉ có thể trông thấy những bộ phận khác trên cơ thể anh.
Vẫn là một bộ vest màu đen và đôi giày da bóng loáng, điểm khác biệt là lần này trên tay anh đeo một đôi găng tay da đen làm tăng thêm một chút màu sắc cho trang phục đứng đắn, lúc này anh đang đi về phía Mộ Lôi. noon
Đôi tay đeo găng tay da ⓥц*ố*𝐭 ⓥ*𝐞 từng tấc da từ cổ đến thân trên, ⓜ●ô𝓃●ɢ và đùi của Mộ Lôi. Người đàn ông như đang chạm vào một vật sưu tầm vô cùng quý giá, cẩn thận νц*ố*† ✅*ⓔ.
"Thật đẹp."
Anh cảm thán, đôi tay lưu luyến trên bờ 𝖒ô_n_ⓖ đàn hồi trắng nõn của Mộ Lôi, cọ qua cọ lại.
Anh xoay người đi về phía tủ và lấy một cây gậy mát xa. Mộ Lôi vừa rồi đã ướt đẫm dưới sự đ*ụ*𝖓*𝐠 ⓒ𝖍*ạ*Ⓜ️ của người đàn ông. Không cần dùng đồ bôi trơn, gậy mát xa thuận lợi ⓒ.ắ.ⓜ và.🔴 trong.
"A..."
Cánh môi bị căng ra, cảm giác được lấp đầy lập tức khiến cả người Mộ Lôi tê dại, không khỏi khẽ 𝐫ê_п г_ỉ ra tiếng.
Người đàn ông trực tiếp mở gậy mát xa đến mức độ trung bình, để cô tiếp tục quỳ gối, trêu chọc nơi 𝖒ề·ⓜ ɱạ·𝖎 trước 𝖓gự●ⓒ cô từ phía sau.
Đầu tiên, anh nắm lấy hai bên mềm mịn và để nhũ hoa lọt qua khe hở giữa hai ngón tay đeo găng tay da, xoa bóp lúc mạnh lúc nhẹ.
Đồ da khá dày, nó mang lại một cảm giác an toàn và dịu dàng.
Trái ngược hẳn với 𝐤*𝒽*ο*á*ℹ️ 🌜ả*m vô tận từ hạ thể, máy mát xa thô dài không ngừng rung trong hang thịt 〽️ề_ⓜ 𝐦_ạ_ℹ️, ma sát mãnh liệt vào vách trong.
Người đàn ông ôm lấy cô từ phía sau, mùi gỗ thông quyện với mùi da quanh quẩn bên người cô, mùi hương gỗ thông quen thuộc khiến cô thoáng hoảng hốt.
—— Kỳ lạ, dường như đã quên mất một chuyện quan trọng nào đó...
𝐊·h0·á·ï 𝐜ả·𝖒 dâng lên não bộ khiến cô không kịp suy nghĩ, khi sắp đạt đỉnh ⓒự●ⓒ 🎋𝒽0á●ℹ️ bằng hai tay thì người đàn ông phía sau bất ngờ khàn giọng nói: "Không được cao trào."
Phản ứng theo bản năng, Mộ Lôi lập tức kìm nén 𝖐·ⓗ⭕á·1 🌜ả·〽️, mở miệng cầu xin: "Chủ nhân, em muốn..."
Mộ Lôi dùng ánh mắt yếu đuối đáng thương nhìn người đàn ông, song anh mảy may không dao động: "Không được đâu cưng à."
Anh dùng cách gọi ✞♓â*𝖓 〽️*ậ*𝖙 nhất để nói lời tàn nhẫn nhất, giống như con sói đội lốt thiên thần để lộ răng nanh.
Hết chương 11
← Ch. 10 | Ch. 12 → |