Ai da, tang thi! (1)
← Ch.328 | Ch.330 → |
Edit: Tuệ Lâm, Kim Ngân
Beta: Thanh Hoa
Cô không còn nghĩ rằng mình sẽ ôm nỗi đau kia đến hết cuộc đời nữa.
Trước đây cô vẫn luôn cho rằng, người có thể cho cô cảm giác an ổn như vậy, chỉ có Bạch Hoành Vũ.
Chỉ là không thể nghĩ đến, người con trai ấy trừ bỏ cho cô bất an, vẫn là bất an.
Lại không ngờ.
Cô lại đột nhiên quyết định nói ra những lời như vậy đối với người mỗi ngày đều cười nhạo, nói móc cô.
Tần Huyên Nhu ngẩng đầu
"Anh nói anh thích tôi, là thật ư?"
An Cảnh Châu không kiên nhẫn ấn người cô xuống, ôm vào lòng.
"Mỗi ngày trôi qua, đều càng thích em hơn."
Nói ra câu như vậy, thật xấu hổ.
Hắn có điểm hối hận.
Tần Huyên Nhu bình tĩnh
" Tôi sẽ thử xem, có thể thích người cao cao tại thượng như anh không?"
Mới vừa rồi, hắn còn cảm thấy vô cùng xấu hổ, giờ lại lập tức hỏi
"Thật sự??"
Tần Huyên Nhu
" Tôi thử xem."
An Cảnh Châu lập tức ngẩng đầu lên
" Cứ thử xem, dù sao, trừ bỏ tôi, em không được thích ai."
Nói xong, An Cảnh Châu vẫn không yên tâm
"Nỗ lực một chút, không được lười biếng, tôi sẽ giám sát em."
Tần Huyên Nhu cúi đầu, đùa nghịch chiếc nhẫn kim cương hồng nhạt kia.
Cô trước kia chưa từng nhìn kỹ nó..
Hiện giờ thấy chiếc nhẫn này thật là đẹp mắt a.
Ánh trăng tuyệt đẹp, giai nhân gặp gỡ, , gió lạnh thổi qua, tựa hồ giây phút này, không khí lại ấm áp hơn một chút.
········
__THẾ GIỚI 31-KẾT THÚC__
Tô Yên cảm thấy mình hình như đã ngủ thật lâu.
Chờ đến khi mở mắt.
Liền phát hiện xung quanh đã bị tang thi vây chặt.
Có Tang thi đi khập khiễng, cũng có con bởi vì không có hai chân nên bò trêи mặt đất.
Ngay lúc này, cô nghe được một tiếng thét chói tai
"Đừng!!"
Sau đó, lại thấy bảy tám tang thi vây xung quanh một góc tường.
Trong chớp mắt, người kia liền bị xâu xé.
Lộc cộc lộc cộc.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Cái đầu người kia lăn về phía Tô Yên đang đứng.
Mùi máu tươi tanh tưởi lan tràn khắp bốn phía.
Cô ngửi ngửi.
Bỗng nhiên cảm thấy hương vị hình như còn khá tốt.
Tiểu Hoa
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, nguyên thân không có bất kì nguyện vọng nào. Nhiệm vụ lần này của chị, tùy thời đều có khả năng thay đổi a. Chị phải cẩn thận..."
Tiểu Hoa nói xong, khụ khụ hai tiếng, sau đó sửa lại lời nói cho thích hợp
" Chị phải cẩn thận, không được đi cắn người."
Tô Yên nghe lời này, trầm mặc.
Cô cúi đầu nhìn tay mình, móng tay rất dài.
Trêи đầu cô còn có mấy con ruồi bọ bay quanh vài vòng, dừng lại rồi đậu trêи đó.
Đại khái là đã lâu lắm không rửa mặt chải đầu, tóc bù xù không thể tả nổi.
Cả người giống như bị ngâm trong thùng rác.
Cô lại lần nữa dò hỏi Tiểu Hoa
"Không có ký ức?"
Tiểu Hoa
" Ký chủ có thể tiếp nhận ký ức của nguyên thân. Nhưng mà em cảm thấy, ký ức này đối với chị không có trợ giúp gì nhiều."
"Cho ta xem."
" Được, xin chờ trong chốc lát."
Tô Yên nhắm hai mắt lại.
Một phút sau, cô mở to mắt.
Cố nén lại cảm giác dạ dày đang cuộn trào.
Ký ức chỉ có một năm, cô xem một phút cũng đã hiểu rồi.
Ách, chính là, ăn thịt heo sống, ăn cừu sống, ăn sâu, một loạt hành động kinh dị như thế nhưng vẫn còn may mắn a, thân thể này chưa từng ăn nhân loại.
Không phải không muốn ăn.
Mà là bởi vì thân thể này quá yếu, không thể đánh lại nhân loại.
Tô Yên
"Ta là một con tang thi?"
Tiểu Hoa
" Ký chủ thật thông minh nha, chị đoán đúng rồi. Thế giới này không biết vì nguyên do gì mà lại xảy ra rung chuyển, dẫn tới dung hợp với hai thế giới khác tạo ra thế giới mạt thế. Chị phải cẩn thận."
"Có ý gì?"
"Mỗi thế giới đều sẽ có một nam chủ một nữ chủ làm trung tâm chống đỡ cho thế giới tồn tại. Nhưng trong thế giới này, có sáu trung tâm."
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm
Tô Yên nghe xong, cảm thấy trong bụng quay cuồng.
Đói không chịu được.
cô móc ra một viên kẹo.
Lột vỏ ra, nhét vào trong miệng.
Vừa mới cho vào, liền lập tức nhổ ra.
cô cầm vỏ kẹo nhìn cả nửa ngày.
Xác nhận vẫn là loại kẹo trước đây.
Tiểu Hoa nhìn thấy phản ứng của Tô Yên
"Ký chủ, chị làm sao vậy?"
Tô Yên
"Không ăn được."
Khó ăn giống như ăn đất vậy.
Tiểu Hoa đáp
"Ký chủ, bởi vì hiện tại chị là một con tang thi đủ tư cách.
Cái này, ách, kẹo dâu tây sữa bò không thích hợp để chị ăn nữa rồi."
Nó nói xong.
Thấy Tô Yên có vẻ rất đói bụng.
"Ký chủ, nếu không chị xem thử đầu người chết ngay trước mắt chị một chút xem?"
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, liền quay ra nhìn.
cô nuốt nước miếng đánh "ực" một cái.
Dạ dày càng thêm cồn cào hơn.
Cái đầu người này, thực sự vô cùng mê người.
Nhưng cô không ăn.
Nếu ăn rồi, sẽ không tốt lắm.
Về sau nếu khôi phục thành con người rồi, không sửa được thì phải làm thế nào?
Tô Yên suy nghĩ một lát.
Thả Tiểu Hồng và Tô Cổ ra.
Tiểu Hồng vừa được thả ra, theo bản năng muốn chạy tới chỗ Tô Yên
"Yên Yên, Yên Yên!!"
Kết quả, còn chưa kịp ôm lấy Tô Yên.
Nó đã khựng người.
Trừng mắt nhìn Tô Yên ba giây
"Ọe!!"
Nó nôn?
Tô Yên ngồi ở trong góc tường, lời nói tới bên miệng, liền ngậm lại.
Bởi vì hai đứa nó đột nhiên xuất hiện, làm tang thi xung quanh xao động.
Nhất trí đi về hướng bọn họ.
Cũng may, trong gara này chỉ có một ít tang thi sơ cấp, tốc độ vô cùng chậm.
Tô Yên đỡ tường đứng dậy.
"Đi ra ngoài trước."
Âm thanh của cô khàn khàn, vô cùng kỳ cục.
Giống như dây thanh quản bị người ta cắt vậy.
Tô Cổ dắt tay Tiểu Hồng, gật đầu.
Hai người, một tang thi chạy ra ngoài.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, căn cứ vào kiểm tra của Tiểu Hoa. Nơi đây là một Trung Tâm Thương Mại.
Cách gara ngầm khoảng 500m có một cái hồ nước suối.
Chị có thể đi tới đó tắm rửa."
Không thể không công nhận, trong một vài trường hợp, cái hệ thống này vẫn có thể phát huy được một chút tác dụng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Giống như hiện tại.
Tô Yên vốn dĩ muốn chạy ra bên ngoài.
Nhưng lúc cô nhấc chân muốn chạy, mới phát hiện, thân thể này không theo kịp suy nghĩ của cô.
Tốc độ chạy của cô, cũng chỉ nhanh hơn những tang thi sơ cấp kia đi bộ một chút.
Tô Cổ túm Tiểu Hồng bước nhanh ra ngoài.
Đi được một trăm mét, quay đầu nhìn lại.
Yên Yên đâu?
Trong đám tang thi đang chạy về phía hai đứa nó, rốt cuộc cũng nhìn thấy Tô Yên đang thất thểu đi tới.
Đặc điểm của tang thi sơ cấp.
Hành động chậm chạp, chỉ có thể hành động theo bản năng, ăn ăn ăn.
Cũng chính là.... pháo hôi.
Tô Cổ vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng
"Biến ra cái đuôi, cuốn Yên Yên đi."
Tiểu Hồng lập tức gật gật đầu.
Lúc nãy nó nhìn thấy Yên Yên liền nôn là do phản ứng sinh lý.
Ở trong lòng nó, cho dù Yên Yên biến thành cái dạng gì nó cũng sẽ không bao giờ ghét bỏ,
Tiểu Hồng lập tức biến ra cái đuôi.
Hướng tới phía Tô Yên, cuốn lấy người.
Tô Cổ thấy Tiểu Hồng đã cuốn được Yên Yên.
Lập tức liền ôm lấy Tiểu Hồng chạy ra bên ngoài.
Không phải chỉ trong gara ngầm có tang thi.
Mà ở bên ngoài, khắp nơi đều là tang thi.
Tô Cổ vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng
"Phun lửa."
Tiểu Hồng ngoan ngoãn
"Graoo!"
Lửa lớn vô cùng.
Đám tang thi xung quanh nháy mắt liền bị thiêu đốt.
Tiểu Hồng vô cùng đắc ý.
Nó cũng thật lợi hại nha.
Khả năng phun lửa lợi hại như vậy cũng đã học xong.
Nó không còn là Tô Tiểu Hồng trước kia, chỉ có thể phun ra một đốm lửa bé xỉu, sau đó liền lập tức bị nước miếng dập tắt luôn nữa.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Chạy ra khỏi bãi đỗ xe ngầm.
Cất tiếng
"500 mét hướng đông, có hồ nước."
Thanh âm khàn đục lợi hại.
Nghe Tô Yên chỉ huy.
Ba người chạy tới hồ nước đó.
Tiểu Hồng đặt Tô Yên xuống nước, nhân tiện ngâm cả cái đuôi của mình luôn.
Tất nhiên, dù Yên Yên có biến thành dạng gì nó cũng sẽ không ghét bỏ.
Nhưng việc nó rửa cái đuôi và việc nó không chê Yên Yên là hai việc khác nhau nha.
Xung quanh đều là tang thi.
Tô Cổ mang tới một mảnh vải, vây thành một hình tam giác làm thành màn che để Yên Yên ở bên trong tắm.
Tiểu Hồng ở bên cạnh phụ trách giết tang thi.
Tô Cổ đi tới Trung Tâm Thương Mại.
Ba tiếng sau.
Hồ nước trong vắt giờ đã trở nên đục ngầu.
Tô Yên mặc chiếc váy dài Tô Cổ mang tới, bước từ trong hồ nước lên bờ.
Vừa đi ra, liền vô cùng sửng sốt.
Ở trêи bờ hồ, nào là bàn trang điểm, nào là tủ quần áo, phàm là những gì con gái cần đều có đủ.
Trong tủ còn có vài bộ quần áo khác nữa.
Tô Cổ bê ghế dựa ra chỗ khác.
Lãnh đạm nói một câu
"Phụ nữ thật phiền toái."
Vừa quan sát tang thi xung quanh, vừa chờ Tô Yên sửa sang lại.
Tô Cổ và Tiểu Hồng, một trước một sau bảo vệ Tô Yên, hình thành một mảnh đất trống.
Tuy rằng Tô Yên chính là tang thi, những con tang thi đó cũng sẽ không ăn cô, nhưng bọn họ vẫn muốn canh giữ cho Tô Yên.
Tô Yên ngồi trước bàn trang điểm, nhìn bản thân mình trong gương.
Làn da rất trắng.
Là cái loại trắng bệnh như bị bệnh ấy.
Thân thể mảnh khảnh.
Đại khái vì trong thời gian làm tang thi, ăn quá ít, nên càng lúc càng gầy.
Tóc đen nhánh, rối tung ở hai vai.
Màu đỏ tươi ở móng tay biến mất, trở về màu trắng sạch sẽ.
Tròng mắt cũng không phải là màu đỏ hay màu vàng ghê tởm, mà gần như đen.
Nhưng dưới ánh mặt trời, vẫn có thể ẩn ẩn nhìn ra sắc vàng.
Hiện tại nhìn cô không khác gì thiếu nữ nhân loại.
Ngoại trừ đi lại có chút chậm, nói chuyện hơi khó nghe.
Còn muốn... ăn thịt người.
Tô Yên chải tóc, động tác chầm chậm nhàn nhã, tốc độ này chắc có thể so sánh với phim "Cô dâu 8 tuổi" đó.
Không có cách nào, hành động của tang thi sơ cấp đều vô cùng chậm chạp.
Cho dù là đi lại, hay làm bất kỳ việc gì cũng vậy.
Cô tắm rửa phải mất ba tiếng đồng hồ.
Bởi vì thật sự không biết làm thế nào, trực tiếp nằm luôn trong hồ, chậm rãi tẩy rửa mới có thể sạch sẽ hoàn toàn.
Chờ Tô Yên thay quần áo xong, cô ngẩng đầu nhìn Tô Cổ.
"Đói bụng."
Tô Cổ tính thời gian.
Lúc này vừa hay nghe thấy Trung Tâm Thương Mại truyền đến tiếng leng keng.
Tô Cổ đứng lên
"Bò bít tết chín ba phần."
Cũng may máy phát điện ở Trung Tâm Thương Mại vẫn còn có thể sử dụng.
Tô Cổ lấy miếng bò bít tết ra.
Ba người ngồi xổm ở ven hồ, ăn một bữa tiệc bò bít tết lớn.
Tô Cổ cắt thịt bò, giống như nhớ tới điều gì đó.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
"Yên Yên."
"Ân"
"Có loại trái cây nào mà hai người ăn vào, công lực sẽ gắn liền với nhau, người không bị thương sẽ truyền tống công lực cho người bị thương tu bổ lực lượng không?"
Tiểu Hồng không quan tâm, tiếp tục ăn bò bít tết.
A, bò bít tết thật ngon~.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, chị hỏi Cổ Vương xem loại quả đó nhìn như thế nào?"
Tô Yên lặp lại nguyên văn lời của Tiểu Hoa.
Tô Cổ cũng không biết.
Nhấc chân đá Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng cẩn thận hồi ức
"Bên ngoài hồng hồng, cứng cứng, thịt quả trắng trắng, chua chua ngọt ngọt, cái cây đó rất cao, nhưng chỉ kết một trái."
Tiểu Hoa
"Ký chủ, là quả nhân duyên?"
Tô Yên sững người
"Quả Nhân duyên?"
Tô Yên vừa dứt lời, Tiểu Hoa "oa" lên một tiếng
"Ây da, bí mật động trời nhaaa~"
Cô ngạc nhiên
"Hai người các em ăn?"
Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hoa
"Oa thật là trùng hợp nha, Tiểu Hồng hai lần lấy được quả Nhân Duyên."
*****
Edit: Ngân Minn, Tuệ Lâm
Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm
Tiểu Hồng cẩn thận suy nghĩ lại, nói tiếp
"Bên dưới trái cây đó còn có ba cái chấm màu trắng."
Tiểu Hoa
"A, không phải là quả nhân duyên, là bạch lộ tu hành quả."
Tô Yên hỏi
"Đó là quả gì?"
"Bạch lộ tu hành quả, còn gọi là quả cứu mạng. Chính là nếu một người bị thương, thì người có sinh mệnh cường thịnh hơn kia sẽ truyền lực lượng của mình qua cho đối phương. Nếu không bị thương, thì loại trái cây này sẽ không phát huy tác dụng."
Tô Yên
"Nếu có một người chết đi thì sao?"
"Vậy thì người kia khẳng định sẽ chết thẳng cẳng a."
Tiểu Hoa thẳng thắn trả lời.
Tô Yên lặp lại một lần lời nói của Tiểu Hoa.
Tô Cổ nắm chặt dao nĩa trong tay, nhịn rồi lại nhịn.
Cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, túm tóc Tiểu Hồng mà đánh.
Đồng chí Tiểu Hồng bị đánh, không phục, che lại đầu
"Vì sao ngươi lại đánh ta?"
"Cho ngươi thành thật một chút, đừng tùy tiện hái trái cây ăn."
"Hừ!"
Tiểu Hồng quay đầu, ném cái dao nhỏ khó dùng trêи tay xuống, cầm nĩa cắm vào miếng bò bít tết, nhai ngấu nghiến.
Chỉ một loáng liền ăn xong.
Khi Tiểu Hồng ăn xong miếng thịt.
Tô Yên đang ăn miếng thịt bò thứ 3.
Cắt chậm rãi, nhai nuốt chậm rãi.
Cả người chậm chạp như người máy sắp hết pin.
Nhưng so với đám tang thi ngoài kia, tốc độ của cô đã nhanh hơn không ít.
Bọn họ đang ăn.
Bỗng nhiên một chiếc xe việt dã ầm ầm lao tới.
"Phanh, phanh, phanh!"
Trực tiếp nghiền nát một đám tang thi.
Vững vàng dừng trước cửa Trung Tâm Thương Mại.
Ba người trêи xe nhảy xuống.
Một nam nhân đeo mắt kính trông vô cùng văn nhã lịch sự, giơ tay lên một cái, lôi điện xanh tím đan xen được phóng ra.
"Xẹt xẹt" vài tiếng.
Một giây liền giải quyết xong một đám tang thi.
Nhóm này gồm bốn người.
Còn một người khác là lái xe.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Xe nhanh chóng vọt vào trong Trung Tâm Thương Mại, đâm nát cửa kính.
Người lái xe cũng nhảy từ trêи xe xuống.
Bốn người liếc nhau, người nam nhân đeo kính gọng đen cất giọng âm trầm
"Quy tắc cũ, hành động."
Dứt lời.
Ba người tiến lên phía trước hành động.
Còn một nam nhân khác, dựa vào xe, không động đậy
Nam nhân mặc đồ màu đen, từng bước một đi sang bên cạnh trung tâm.
Cho đến bên bờ hồ thì dừng chân.
Tô Yên nhìn xem.
Ầm một tiếng, dao nĩa trong tay rơi xuống.
Tô Cổ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên.
Còn chưa kịp mở miệng hỏi, đã nhìn thấy trước mặt Tô Yên mọc ra một dây đằng, trêи đó nở ra một đoá hoa hồng vô cùng xinh đẹp.
Mới đầu, Tô Cổ còn tưởng là người của Cửu Trọng Thiên.
Nhưng rất nhanh hắn liền quả quyết phủ nhận suy nghĩ đó.
Không giống.
Có mùi nước hoa nồng đậm.
Tô Cổ nheo mày.
Hắn còn đang tự hỏi, đã nghe được âm thanh Tiểu Hồng kinh ngạc
" Hoa nhỏ này!"
Tiểu Hồng cũng không ăn bò bít tết nữa.
Hoa nhỏ chậm rãi nở ra xung quanh trước mắt Tiểu Hồng.
Ân, hoa nhỏ này cũng thật thơm.
Chờ tất cả đều nở ra, nó sẽ ăn luôn, hehe.
Tiểu Hồng vui vẻ nghĩ.
Cao hứng đến nỗi khoé miệng đã có thể dán lên tới tận mang tai a.
Tô Cổ thấy ở bên chân hắn cũng nở rộ một đóa hoa.
Nhìn xung quanh, cả một mảng đất lớn, khắp nơi đây đều nở hoa đỏ tươi.
Thậm chí trong đại sảnh trung tâm, hoa cũng đang nở rộ.
Hương khí càng ngày càng nồng đậm.
Chờ đến khi Tô Cổ quay lại nhìn Tô Yên, mới phát hiện cô đang chậm chạp tiến tới phía nam nhân đứng ở ven hồ.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Không phải Tô Yên muốn đi.
Mà cô có chút không khống chế được hành động của chính mình.
Quá thơm.
Cô chưa từng ngửi thấy mùi hương gì thơm đến như vậy.
Vừa rồi còn ăn thịt bò bít tết, mà hiện giờ dạ dày đã quặn lên, sôi ùng ục đòi ăn.
ɖu͙ƈ vọng bản năng của Tô Yên đối chọi với lý trí của cô.
Hiển nhiên, lý trí sụp đổ.
Cho đến khi cô chỉ còn cách nam nhân đó 3 mét.
Hắn mới chú ý tới sự xuất hiện của Tô Yên.
Hắn híp mắt lại, đánh giá cô từ trêи xuống dưới.
Sau đó im lặng nhướng mày.
Vẫn không hề nhúc nhích, đứng đó nhìn nữ nhân đang tới gần mình.
Nhưng, hành động của Tô Yên có chút chậm chạp.
Chờ đến khi cô sắp tới gần nam nhân.
Liền nghe thấy trong Trung Tâm Thương Mại truyền tới âm thanh
"Dã Bạch, thu thập."
Dứt lời, Tô Yên theo bản năng nhìn về hướng phát ra giọng nói.
Sau đó mới phát hiện, tang thi từ tám phương bốn hướng đều đang tiến về phía người này.
Trong miệng bọn chúng còn phát ra âm thanh kỳ quái, mặc kệ là thiếu tay hay thiếu chân đều liều mạng chạy tới đây.
Bỗng nhiên, đám hoa màu đỏ kia đột nhiên thay đổi hình dạng.
Hoa nở rộ càng lúc càng lớn.
Mùi hương càng lúc càng nồng đậm.
Răng rắc, răng rắc.
Đám hoa kia đột nhiên cắn, rồi nuốt chửng tang thi cách nó gần nhất.
Đảo mắt liền biến mất khỏi mặt đất, chỉ để lại mấy vết máu chứng tỏ sự tồn tại của đám tang thi kia.
Động tác bước đi của Tô Yên bỗng khựng lại.
Mọi người có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó không?
Vừa rồi khắp nơi còn tràn ngập tang thi, nháy mắt liền biến mất sạch sẽ.
Tô Yên đứng im đã được một lúc.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Có một con tang thi may mắn thoát ra được khỏi đám hoa đó, đi tới trước mặt nam nhân kia.
Mới chỉ kịp há miệng, còn chưa cắn xuống được.
Một bông hoa cực đại bỗng chốc xuất hiện ngay ở bên cạnh chân hắn.
Nháy mắt liền cắn nuốt tang thi đó.
Bông hoa cực đại đó không giống những bông hoa nhỏ kia cắn xong liền biến mất.
Mà vẫn đứng sừng sững ở đó nhai nhai nuốt nuốt, cánh hoa giữ chặt lấy tang thi.
Chớp mắt, tang thi liền biến mất hoàn toàn, đến vết máu cũng không có.
Nam nhân nhếch đôi mắt phượng, nhìn Tô Yên suy tư
"Tang thi?"
Tô Yên yên lặng quay đầu, khàn khàn nói ra hai chữ
"Nhân loại."
Sau đó không nói thêm một lời nào nữa, mà là nhìn về phía Tô Cổ và Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng lúc đầu còn chờ hoa nở rồi ăn luôn.
Nhưng loài hoa này vừa nở rộ, liền xuất hiện cả hàm răng, cắn răng rắc răng rắc, cắn đứt cả chân ghế của Tiểu Hồng
Tiểu Hồng ngao lên một tiếng, nhảy thẳng lên trêи bàn.
Đây là hoa sao?
Ô ô ô ô, loài hoa này không thể ăn được....
Đường Dã Bạch nhìn Tô Yên, có chút hứng thú.
Hắn bước tới phía Tô Yên.
Đứng trước mặt cô, nhìn từ trêи xuống dưới từng chút từng chút.
Phản ứng hiện tại của cô có chút trì độn.
Nếu đánh nhau, chắc chắn không thể đánh lại được, khả năng sẽ gặp bất lợi.
Tiểu Hoa
"Leng keng, chúc mừng ký chủ đã gặp được mảnh nhỏ Chủ Thần bám vào người Nam chủ đại nhân. Mời ký chủ bắt đầu lần công lược cuối cùng."
Tiểu Hoa nói xong, phát hiện Tô Yên đang khẩn trương.
Nó nhỏ giọng nói
"Ký chủ, không sao, đó chính là Quân Vực đại nhân a."
Tô Yên chậm rì rì
"Dù hắn là phân thân của Quân Vực thì cũng không liên quan với chuyện hắn biết ta là tang thi rồi muốn giết ta."
Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói xong
"Ách, có đạo lý."
Đường Dã Bạch nhìn Tô Yên chằm chằm một lúc lâu, đôi môi đỏ gợi lên một độ cung
"Có chút thú vị."
Nói xong, liền thu lại ánh mắt, nhìn đi nơi khác.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Lúc này, chiếc xe việt dã lùi ra khỏi Trung Tâm Thương Mại, dừng ở trước mặt Đường Dã Bạch.
Người lái xe chính là kẻ cơ bắp, giọng nói hùng hậu
"Đường Dã Bạch, lên xe."
Bọn họ đều rất bình tĩnh với khung cảnh vừa rồi, có vẻ là đã sớm quen với việc này.
Đường Dã Bạch không chú ý tới Tô Yên nữa.
Nhảy lên xe rời đi.
Đúng lúc này, mặt đất bắt đầu chấn động.
Kẻ cơ bắp thấy không ổn, lập tức đánh tay lái chuẩn bị rút lui.
Tô Cổ nhanh chóng cắt cắt sau đó ăn hết miếng bò bít tết.
Nước trong ly thủy tinh cũng chòng chành theo chấn động của mặt đất.
Chấn động càng lúc càng mạnh.
Tiểu Hồng vẫn đứng ở trêи bàn, mặt ngơ ngác
"Động đất?"
Bỗng nhiên nó nghe thấy tiếng "chít chít".
Một con chuột biến dị cọ cọ vào chân Tiểu Hồng.
Cái đầu của nó to bằng ba bốn cái đầu của con chuột bình thường.
To bằng cẳng chân Tiểu Hồng luôn.
Phản ứng đầu tiên của Tiểu Hồng chính là sáng mắt lên.
"Ơ? Chuột? Thật béo mập nha."
Nó ngồi xổm xuống, đang muốn giơ tay sờ sờ.
Đồng tử của con chuột kia bỗng dãn to, đôi mắt đỏ bừng, giống y như mắt thỏ.
Há mồm cắn vào chân Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng đơ một lúc mới phát hiện con chuột này muốn làm gì.
Nó gào lên
"Mày muốn ăn tao? A, được đó, tao cũng muốn ăn mày."
Sau đó, nó liền thò tay túm đuôi con chuột lên.
Hàm răng sắc nhọn của con chuột bại lộ dưới ánh mặt trời.
Trông nó rất đáng sợ, đặc biệt là hai cái răng cửa có vẻ vô cùng sắc bén.
Nhưng mà cho dù có sắc đến mấy thì cũng không cắn nổi chân Tiểu Hồng đâu.
Tiểu Hồng đứng trêи bàn đùa nghịch với con chuột biến dị.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Ầm ầm, chấn động càng rõ rệt hơn.
"Bang" một tiếng, cái bàn Tiểu Hồng đang đứng sụp xuống.
Nháy mắt, Tiểu Hồng bị một lũ chuột biến dị bao vây.
"Chít chít chít chít"
"Chít chít"
"Chít chít"
Âm thanh vang lên khắp nơi.
Hết đợt này đến đợt khác, nghe làm người ta thấy rợn người.
Giống như đang bị một đống chuột bu quanh người.
Chỉ sau vài giây, đám chuột kia bò lên cả chiếc xe việt dã.
Răng rắc răng rắc, cắn lốp xe, chen chúc bò lên.
Ách, Tô Yên muốn chạy.
Nhưng mới chạy hai bước, liền bị đám chuột biến dị chạy vòng quanh chân.
Đám chuột đó giống như không nhìn thấy Tô Yên.
Thịt của cô không hề hấp dẫn đám chuột một chút nào.
Chúng vòng qua chân cô, chen chúc bò lên chiếc xe việt dã.
Nam nhân văn nhã đeo kính đen bất đắc dĩ
"Thôi được rồi, chạy không được, vậy thì chiến đấu đi."
Dứt lời, bốn người liền bước xuống xe.
Kính đen nâng tay lên, lập tức sấm sét đánh ầm ầm, tia sét từ bốn phương tám hướng như một cái lưới, một giây sau liền tóm gọn đám chuột biến dị, đánh chúng cháy thành than.
Bên cạnh Kính đen, Đường Dã Bạch đứng im, đám hoa đỏ lại tiếp tục nở rộ rồi biến mất.
Chỉ một lát sau, đám chuột bị thu hoạch gọn ghẽ.
Hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
Còn hai người kia không có kỹ năng cường đại như vậy, một người cầm đao, một người cầm búa, đánh liên tiếp vào đám chuột.
Bọn họ rất nghiêm túc, nhưng nhìn lại vô cùng khôi hài.
Chiến đấu một hồi lâu.
Cho đến khi Đường Dã Bạch bỗng nhiên lên tiếng,
"Nhìn đằng trước."
Hắn vừa dứt lời, ba người còn lại liền ngẩng đầu lên.
Chỉ nghe thấy,
"Graooo!!"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Đồng chí Tô Tiểu Hồng giống như một cái súng phun lửa, lắc lắc cái đầu phun lửa khắp bốn phương tám hướng.
Tô Cổ nâng cánh tay lên, cọc băng xuất hiện đầy trêи mặt đất.
Đám chuột biến dị đang hung hăng bỗng bị kẹt lại, không thể nhúc nhích.
Tô Cổ lên tiếng
"Phun lửa."
Tô Tiểu Hồng
"Graooo!!"
Tô Tiểu Hồng vô cùng nỗ lực diệt đám chuột.
Tuy rằng trông có chút ngốc ngốc, nhưng nhìn hai đứa nó vô cùng bình tĩnh.
Ngẫu nhiên sẽ biến ảo chiêu thức.
Tô Cổ đóng băng sau đó Tô Tiểu Hồng phun lửa.
Nháy mắt con chuột đang bị đóng băng, gặp lửa lớn liền nổ tan xác.
Quả thật, giết người mà không thấy máu.
Lúc này, Cơ Bắp cười haha, cầm cây búa trêи tay đánh chuột, cất giọng thô cuồng
"Từ mạt thế cho tới bây giờ, tôi vẫn luôn cho rằng tổ hợp 4 người chúng ta sát cánh bên nhau đã là thiên hạ vô địch, là tổ hợp vương giả, không có khả năng có người siêu việt hơn nữa. Không nghĩ tới, hiện giờ còn gặp phải một tổ đội khủng khϊế͙p͙ hơn."
Tô Yên đứng im tại chỗ, nhìn đám chuột dần dần bị tiêu diệt.
Đám chuột xung quanh cũng không thèm cho cô một cái liếc mắt.
Tô Yên có chút xấu hổ.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, bọn nó giống như rất ghét bỏ chị a."
Ký chủ vốn vô cùng được động vật yêu thích.
Nhưng cái thể chất tang thi này, thành công biến Đại chủ thần Tô Yên tiếng tăm lẫy lừng của chúng ta thành kẻ bị ghét bỏ.
Nhưng dưới tình huống như thế này, hình như.... cũng là chuyện tốt.
Trận chiến này giằng co mất một tiếng đồng hồ.
Đám chuột biến dị bị tiêu diệt sạch.
Còn vài tốp năm tốp ba con chạy trốn, hoặc nấp vào trong góc khuất, chờ thời cơ hành động.
Tiểu Hồng bỗng nhiên nhặt được một cục đá sáng lấp lánh dưới mặt đất, non nớt hỏi
"Đây là cái gì? Nó có màu lam này."
Tiểu Hồng ngẩng đầu nhìn, "phanh"!
Lại thêm một đám chuột bị tiêu diệt.
"Cạch" một tiếng, một cục đá màu tím rơi xuống mặt đất.
Tiểu Hồng không biết đây là gì, nhưng nhìn cục đá này phát sáng lấp lánh, cũng khá đẹp mắt.
Liền nhét vào trong túi.
Nhưng tinh thạch này không có nhiều, Tiểu Hồng chỉ tìm được ba viên.
Một viên màu tím, một viên màu đỏ, một viên màu lam.
Tô Cổ lại lờ mờ đoán ra
"Tinh thạch?"
Thứ này hình như chỉ có ở trong não của tang thi.
Nhưng cụ thể dùng để làm gì, thì Tô Cổ không rõ ràng lắm.
Tiểu Hồng nhét vào trong túi.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Vui vẻ chạy qua chỗ Tô Yên đang đứng.
"Yên Yên, Yên Yên, tinh thạch nè, chị nhìn xem!"
Nó cầm một cục tinh thạch màu tím lắc qua lắc lại trước mặt Tô Yên.
Mà đám người bên kia lôi một cái bao tải từ trêи xe xuống.
Một nam nhân đeo khuyên tai màu đen, cầm cây đao trong tay bắt đầu xử lý xác đám chuột biến dị.
Nửa giờ sau.
Nửa bao tải tinh thạch bị hắn ta kéo lê tới bên cạnh chiếc xe.
Văn Lực dùng bao tải xoa xoa con dao dính đầy máu.
"Lần này thu hoạch không tồi nha."
Nhưng hắn ta đã nói cả nửa ngày, ba người kia lại không thèm đáp lời, mà lực chú ý của họ, cũng không phải ở trêи nửa bao tải tinh thạch mà hắn ta mang về.
Văn Lực dùng khuỷu tay huých huých Cơ Bắp.
"Này, làm gì thế?"
Cơ Bắp hất cằm
"Nhìn cục tinh thạch trong tay đứa nhỏ kia."
Văn Lực vốn dĩ không để ý.
Cho đến khi hắn ta thấy rõ cục tinh thạch kia khác hoàn toàn với tinh thạch trong bao tải của mình.
"Màu tím?"
Văn Lực theo bản năng quay sang nhìn Kính Đen
"Có thể tăng cường lực lượng lôi điện của cậu?"
Kính Đen đẩy đẩy gọng kính, trông vô cùng lịch sự văn nhã
"Tám chín phần."
Văn Lực tán thưởng
"Vận khí của đứa nhỏ kia không tồi a."
Vừa nói xong liền thấy Tiểu Hồng lại lôi ra một cục tinh thạch màu đỏ nữa.
← Ch. 328 | Ch. 330 → |