Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 300

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 300
Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nhỏ giọng

"Ký chủ, chị đây là đang ghét bỏ hắn sao?"

Tô Yên

"Không phải"

Lục vô biểu tình nhìn Tô Yên

"Như thế nào? Lại muốn tính toán ở trước mặt ta trình diễn bộ dạng quan tâm giống 10 năm trước? Cô cảm thấy ta sẽ còn mắc mưu?"

Tô Yên nhìn hắn

"Ta với bọn họ không phải một đám."

Lục chưa nói gì.

Không khí phá lệ yên tĩnh.

Tô Yên

"Ta chỉ nghĩ muốn có được chàng, cũng không muốn Yêu tộc chí bảo."

Chỉ là lời cô vừa thốt ra, so với việc có được Yêu tộc chí bảo còn muốn kinh khủng hơn.

Lâm Trường Dã hút một ngụm khí lạnh, nhịn không được ở đằng kia ho khan.

Đôi mắt nhìn Tô Yên giống như là gặp quỷ vậy.

Được rồi, không chỉ nhân loại này kỳ quái.

Mà Yêu Vương điện hạ của chúng ta cũng không kém a.

Nghe Yêu Vương điện hạ nói chuyện giống như là rất là coi thường nhân loại này.

Thế nhưng lại không giết, còn đặt ở hậu viện mà nuôi dưỡng.

Yêu Vương bị thương, bọn họ hỏi cũng không dám hỏi, chỉ ở bên cạnh trốn tránh.

Hỏi đến thương thế của Yêu Vương, là tối kỵ.

Kết quả thì sao, nhân loại này chạm vào hắn, còn cầm khăn tay không hề cố kỵ mà che lại miệng vết thương cho hắn.

Cô vừa mới còn nói cái gì?

Như thế nào luôn là bị thương?

Luôn??

Cũng có nghĩa là nhân loại này đã từng nhiều lần thấy Yêu Vương điện hạ bị thương?

Này chứng tỏ cái gì?

Này chứng tỏ Yêu Vương điện hạ miệng nói không mà thân thể lại rất thành thật.

Rõ ràng không bài xích, còn cứ nhất thiết phải bày ra một bộ chảnh chọe không thân.

Tô Yên lời vừa ra khỏi miệng, trong điện liền an tĩnh.

Có vẻ... Yêu Vương đại nhân của chúng ta cũng không biết phải nói cái gì.

Lâm Trường Dã cười mở miệng, ý đồ chuyển dời đề tài đến chính sự

"Cô nương thật sự không quen biết bọn họ?"

Tô Yên

"Không quen biết"

Cô trả lời dứt khoát.

Lâm Trường Dã cười nói

"Nhưng chính bọn họ nói, cô cho bọn họ tín vật kết làm minh hữu."

Tô Yên theo bản năng sờ sờ túi tiền của mình.

Ở trong mắt cô, thứ có thể coi như là tín vật cũng chính là kẹo của mình.

Chỉ có kẹo mới là thứ cô quanh năm suốt tháng mang theo.

Sờ soạng một lúc sau, như nhớ tới cái gì, nhìn về phía Lục

"Tín vật của ta ở chỗ chàng, không có cho người khác."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên nói càng nhiều, Lâm Trường Dã cũng liền càng khϊế͙p͙ sợ.

Này con mẹ nó, nếu nói hai người này không có một chân, hắn tuyệt đối không tin!!

Lục nhìn Tô Yên, không biết tại sao khi nghe cô nói lời này, hắn hình như cũng không thấy chán ghét cô như vậy.

Hơn nữa, hắn kỳ thật cũng không biết mình rốt cuộc vì cái gì mà không có giết nữ nhân này, còn tùy ý để cô làm xằng làm bậy.

Giống như là việc hôm nay vậy.

Nếu ba người kia đều chỉ ra là Tô Yên, vậy thì chỉ có giết, không buông tha.

Một khắc Tô Yên đi vào kia, cô nên cùng đám nhân loại phía dưới, chết.

Nhưng hắn không ra tay, không chỉ như thế, còn thực tức giận giết hai người kia, rút đầu lưỡi của tên ồn ào nhất.

Tô Yên đi tới, dùng khăn tay cầm máu cho hắn, hắn cũng không cảm thấy bất mãn.

Chẳng lẽ là hoài niệm ân tình khi còn nhỏ cô toàn tâm toàn ý đối tốt với hắn?

Không.

Hắn sớm đã không cần.

Vậy hắn rốt cuộc vì sao còn lưu lại nữ nhân này?

Suy nghĩ nửa ngày cũng không có kết quả.

Hắn chỉ là muốn giữ cô thôi.

Hắn nói với hai người phía dưới

"Các ngươi đều lui ra."

Lâm Trường Dã cùng Lộ Khe lui đi ra ngoài.

Tô Yên ấn chỗ vết thương trêи tay hắn cầm máu, cúi đầu tìm xung quanh.

*****

Edit: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Tìm nửa ngày cũng không tìm được.

Cô cúi đầu xem Lục.

Hắn chau mày, tựa hồ có chút bực bội, muốn rút tay về.

Tô Yên dùng sức ấn, hắn sao rút về được?

Lục nâng một bàn tay khác lên, ấn vào một chỗ nào đó trêи mặt bàn.

Tiếp theo liền nghe được tiếng vang sàn sạt.

Một cái hộp xuất hiện trong tầm mắt của Tô Yên.

Bên trong chứa đầy loại dược lần trước cô dùng.

Tô Yên lấy dược bên trong ra, bôi thuốc rồi băng bó cho hắn.

Tay nghề băng bó của Tô Yên hiện tại đã thuần thục đến mức độ tông sư rồi cũng nên.

Tựa hồ từ ngày đầu tiên đến nơi đây, sau khi gặp mặt hắn thì vẫn luôn làm việc này.

Băng bó xong, cô mở miệng

"Vết thương trêи người của chàng có ổn không?"

Lục sau khi nghe xong, nở nụ cười.

Ánh mắt hắn sâu kín

"Có phải cảm thấy ta không giết cô, liền có tư cách làm như vậy?"

Tô Yên chớp chớp mắt, thực nghiêm túc nói

"Ta chỉ là muốn biết, vết thương trêи người chàng có ổn hay không. Có cần đổi dược hay không thôi."

Nói xong, thấy hắn chỉ nhìn chằm chằm cô không nói một lời.

Tô Yên lại nghiêm túc nói

"Ta muốn cởi quần áo chàng nhìn một cái."

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, cởi quần áo người ta liền cởi đi, vì sao còn muốn nói ra? Vạn nhất nam chủ đại nhân thẹn thùng làm sao bây giờ?"

Nói xong, Tiểu Hoa liền sửng sốt.

A?

Cảm giác hình như có cái gì không thích hợp. Mối quan hệ này có phải bị đảo lộn hay không?

Khi Tiểu Hoa vẫn đang nghĩ ngợi, Tô Yên đã duỗi tay cởi quần áo hắn ra.

Chỗ bị thương máu chảy ra, thấm kín cả băng gạc trắng, đến cả áo trong cũng đều bị dính chút máu

Cô nhìn vết thương kia, càng nhìn lại càng trầm mặc

"Chàng không thay băng?"

Vừa nói, cô đã mím môi, duỗi tay cởi bỏ băng gạc kia.

Lại đổi dược, bôi dược, quấn băng gạc.

Lúc này, Lục một câu cũng chưa nói.

Cho đến khi quấn băng gạc xong, hắn bỗng nhiên giữ chặt cánh tay Tô Yên, kéo người đến trêи bảo tọa Yêu Vương, đè ép cô lại.

Hắn dựa vào rất gần, đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên.

Hắn bỗng nhiên nhéo cằm cô rồi hôn xuống.

Ách, đương nhiên, cũng có thể nói là cắn một ngụm.

Dù sao Tô Yên chỉ cảm thấy miệng đau.

Chờ đến khi hôn xong, hắn dựa vào bên cạnh, buông lỏng kiềm chế nơi tay Tô Yên.

Ánh mắt đen tối, hắn trào phúng cười

"Kinh ngạc như vậy làm cái gì? Không phải cô vẫn luôn muốn làm Yêu Hậu?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên xoa xoa môi, mở miệng

"Miệng vết thương phải nhớ mỗi ngày đổi thuốc thay băng gạc một lần."

Ý cười hắn gia tăng

"Cô thật đúng là tận chức tận trách a. Sao? Chắc chắn bổn vương sẽ cưới cô như vậy?"

Hắn nói chuyện đều cố ý gây hấn.

Từ lần đầu tiên khi gặp lại nhau, hắn luôn là cái thái độ này.

Hơn nữa càng ngày càng làm trầm trọng thêm.

Đương nhiên, chuyện này cũng dễ hiểu thôi.

Dù sao ở trong mắt Lục, Tô Yên mới giây trước đáp ứng sẽ không vứt bỏ hắn, quay đầu liền để hắn một mình ở trong sơn động, là nữ nhân bất lương, nói không giữ lời.

Nữ nhân này, mười năm sau lại lần nữa chạy đến trước mặt hắn.

99% là có ý đồ.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Chàng sẽ cưới ······."

Nói một nửa, cô dừng lại.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô lấy được Thiên Cốt Hoa xong thì sẽ phải rời đi.

Tuy rằng còn có cửa thứ ba, sẽ còn tương ngộ lần nữa, nhưng cũng không biết mình sẽ rời đi bao lâu.

Hắn nếu thích cô, chờ cô lại lần nữa rời đi, hắn sẽ lại phải thương tâm.

Thôi vậy.

Vẫn là không nói thì hơn.

Cô sửa lại lời

"Chàng dưỡng thương cho tốt, đừng đụng nước."

Nói xong, Tô Yên đứng lên, lùi một bước.

Đang muốn chuẩn bị đi, kết quả người này lại giống như là dẵm phải bom, trở nên cực kỳ hung.

*****

Edit: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Một phen nắm chặt cánh tay Tô Yên, kéo cô lại.

Lúc này, hai người cách nhau cực gần.

Giọng điệu hắn vừa lạnh lẽo, vừa trào phúng

"Sao không nói tiếp? Là muốn hỏi bổn vương có thể cưới cô? Hay chính cô cũng cảm thấy mình không xứng với bổn vương?"

Tô Yên sửng sốt, lắc đầu

"Sẽ không."

Nói xong, cô dừng một chút lại nghiêm túc nói

"Chỉ là ta hiện tại có chút việc phải làm. Làm xong rồi lại nói đến chuyện này."

Lục nghe xong, mày nhíu lại

"Ở trong mắt cô, bổn vương là người có thể gọi đến là đến bảo đi là đi?"

Tô Yên nghiêm túc nói

"Chàng không cần đổi trắng thay đen."

Sau đó lại bồi thêm

"Là chàng đối với ta 'gọi tới là tới, bảo đi là đi'. Ta trước nay không có như vậy với chàng."

Cô vừa nói vừa dùng tay chống bả vai trái của hắn, sợ đụng tới miệng vết thương.

Lục cười lạnh

"Cô là đang nói bổn vương vô cớ gây rối?"

Tô Yên nhìn hắn,

"Chàng ······ không phải sao?"

Nghe xong, Lục trầm mặc.

Tô Yên còn tưởng rằng mình nói thật làm hắn thương tâm.

Bổ sung một câu

"Cũng không phải lần đầu tiên, không cần sửa, ta có thể tiếp thu."

Cô càng nói, Lục liền càng trầm mặc.

Tiểu Hoa nghe vậy, lập tức nói

"Ký chủ, sao chị không cho hắn sửa lại a. Không thì về hắn lại tiếp tục lăn lộn chơi tính tình thì làm sao?"

Tô Yên

"Làm như vậy thì đến khi hắn khôi phục ký ức, khẳng định sẽ làm chút chuyện khiến ta đau lòng. Vẫn là thôi vậy. Hơn nữa, ta còn có thể tiếp nhận."

Tiểu Hoa một bộ hiểu rõ, nói

"Ký chủ thật là tốt với Quân Vực đại nhân a."

Bên này, Lục sau khi nghe xong Tô Yên nói, bỗng nhiên thu hồi tay.

Hắn đứng dậy, không nói một câu đã xoay người rời đi.

Tô Yên ngồi ở chỗ đó, bần thần một hồi lâu.

Này... không cho sửa cũng giận?

Cô một bên nghĩ, một bên đứng lên đi ra ngoài.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, ký chủ, chị là muốn đi tìm Lục sao?"

"Không phải, muốn đi tìm hiểu một chút về Thiên cốt hoa."

"Ký chủ, sao chị không trực tiếp hỏi hắn? Hắn chính là Yêu Vương, chắc chắn hắn sẽ biết a."

Tô Yên

"Nếu hắn biết ta muốn thứ này, em cảm thấy hắn sẽ làm chuyện gì?"

Tiểu Hoa bị vấn đề này hỏi tới ngốc một chút

"A, cái này, cái này, ký chủ cảm thấy sao?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Có rất nhiều khả năng, nhưng phần lớn là sẽ không cho ta. Hắn vẫn còn muốn tính sổ chuyện ta rời đi khi hắn còn nhỏ. Nếu trong lúc tức giận, hắn làm hỏng Thiên Cốt Hoa thì không tốt đâu."

Tiểu Hoa cái hiểu cái không

"A, a..."

Tô Yên đi ra ngoài.

Khi tới thi thể của đám người kia thì dừng lại.

Tên bị rút đầu lưỡi sớm đã không còn hơi thở.

Cô đứng ở bên cạnh nhìn trong chốc lát.

Tiếp theo, móc thông báo nhập học ra.

Trêи đó số người thôi học từ mười người đã bay lên tới hai mươi người.

Sau khi trầm mặc thật lâu, cô quay đầu rời đi.

Vừa đi vừa hỏi

"Tiểu Hoa"

"Ân? Ký chủ??"

"Em có danh sách 48 người nhập học không?"

"Ký chủ, vốn dĩ tư liệu về học viện Moya này Tiểu Hoa đều không thể tìm thấy. Nhưng khi ở cổng trường, Tiểu Hoa đều gặp qua mọi người. Tư liệu mỗi người đều có thể kiểm tra đối chiếu được. Tuy nhiên phải tốn một chút thời gian."

"Muốn bao lâu?"

"Ba canh giờ."

"Được."

Tô Yên đồng ý.

Cô đi về chỗ mình ở.

Lá rụng rơi xuống mặt đất, bị gió thổi bay lên, ở giữa không trung xoay lượn uốn quanh.

Tầm mắt của Tô Yên dừng trêи chiếc lá kia vài giây.

*****

EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.

Chiếc lá kia lại rơi xuống lần nữa.

Chậm rãi cọ qua cổ Tô Yên.

Xoẹt!

Chiếc lá bỗng nhiên trở nên cực kỳ sắc bén.

Lập tức cắt qua cổ cô.

Cơ hồ là nháy mắt, Tô Yên rút ra chủy chủ ở sau giày, ném ra.

Phanh!

Chỉ thấy chủy thủ trực tiếp xuyên qua một cây cột, cắm sâu vào ngực trái của người nọ.

Chủy thủ cắm thật sự là quá tàn nhẫn, toàn bộ thân đi vào thân thể, chỉ để lại chuôi đao ở bên ngoài.

Người nọ đỡ tường, phun ra một búng máu.

Tiểu Hoa

"Oa, ký chủ thật là lợi hại!!"

Tô Yên sờ cổ mình một chút.

Có một vết cắt nhỏ, bị lá cây kia cắt trúng rồi.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chiêu vừa rồi là cái gì?? Hắn có thể điều khiển lá cây sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Có lẽ là gió."

Tiểu Hoa

"Ký chủ ý là nói, hắn có thể điều khiển gió??"

"Ân."

Người nọ che lại ngực, rõ ràng bị trọng thương, nhưng hắn còn có thể cười ra tiếng

"Lợi hại, không hổ là người có thể tới gần Yêu Vương."

Sau đó hắn lại nói

"Danh hiệu của tôi là Cự Phong, là người cùng nhập học với cô. Tôi thấy nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mục tiêu của chúng ta đều giống nhau. Chỉ cần lấy được chí bảo của Yêu tộc, chúng ta liền có thể trở về. Thế nào, có muốn hợp tác cùng tôi một lần?"

Tô Yên nhìn hắn

"Ba người chết trong điện Yêu Vương kia, cũng là một đám với ngươi?"

Cự Phong nở nụ cười

"Ba tên kia chỉ là đá kê chân a, nhiều lắm xem như xung phong, cộng sự cùng tôi? Bọn họ còn không có cái tư cách kia."

Giọng điệu toàn là miệt thị.

Tô Yên

"Yêu tộc chí bảo là cái gì?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cự Phong nghe xong, mày nhíu lại, như suy tư gì

"Xem ra, nhiệm vụ chúng ta không giống nhau sao. Như vậy, hợp tác càng tốt rồi. Tôi thấy cô cùng Yêu Vương kia có quan hệ không bình thường. Chỉ cần giúp tôi tìm được cửa vào của bảo tàng Yêu tộc, điều kiện tùy tiện cô."

Tô Yên

"Ngươi muốn tìm kiếm chí bảo Yêu tộc là cái gì?"

Cô lại hỏi một lần.

Cự Phong trầm mặc trong chớp mắt, theo sau nói

"Cũng được, nếu cô vẫn luôn ở bên người Yêu Vương, tôi tin tưởng kế tiếp cũng sẽ có người tới tìm cô hợp tác. Nói với cô cũng hoàn toàn không gây trở ngại. Yêu tộc chí bảo, Cửu Long Lưu Li Châu."

Nói xong, Cự Phong ho khan một tiếng, nôn ra một bụng máu.

Nhưng mà hắn có vẻ cũng không lo lắng cho thương thế của mình.

Hắn đánh giá Tô Yên

"Tôi thật là có điểm tò mò, cô dùng thủ đoạn gì để đến gần Yêu Vương, hơn nữa còn được hắn tín nhiệm? Dựa vào sắc đẹp? Sẽ không, tôi đã từng tìm tuyệt thế mỹ nhân ý đồ câu dẫn hắn. Cuối cùng thất bại, còn bị hắn giết. Hoặc là ······ cô nắm lấy nhược điểm gì của hắn?"

Tô Yên không có trả lời hắn.

Chỉ là nói

"Ta sẽ không hợp tác với ngươi. Muốn tìm Cửu Long Lưu Li Châu, xem chính bản lĩnh ngươi."

Cự Phong cười

"Tiểu cô nương, đừng tuyệt tình như vậy a. Thật sự không hề suy xét?"

Tô Yên lắc đầu

"Không."

Cự Phong ha ha nở nụ cười.

Hắn một bên cười, một bên che lại miệng vết thương,

"Nếu tôi không đoán sai, năng lực cô là thần lực trời sinh đi? Ân, sức lực xác thật lớn, đáng tiếc, đầu óc không tốt. Không hợp tác cùng tôi sẽ là chuyện đời này cô hối hận nhất."

Tô Yên nghe hắn tự tin nói.

Cúi đầu, nửa ngày sau mới mở miệng

"Những học viên khác, ngươi đều gặp qua, cũng đều hợp tác với bọn họ rồi?"

*****

EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Người nọ nhíu mày lại, tựa hồ là không nghĩ tới Tô Yên thế nhưng đoán được.

Tô Yên lại nói

"Hiện tại chỉ còn lại có 28 người. Ngoại trừ ta thì 27 học viên khác đều có siêu năng lực đúng không?"

Cô vừa nói, tầm mắt dừng trêи miệng vết thương hắn

"Bao gồm, năng lực có thể cho miệng vết thương của ngươi khép lại."

Cho nên hắn mới có thể bình tĩnh như vậy.

Cự Phong lẳng lặng nhìn Tô Yên, hắn cười lạnh

"Đúng thật là đã coi thường cô."

Tiếng nói vừa dứt, bỗng nhiên một nam tử xuất hiện bên người Cự Phong.

Nam tử kia đầu tiên là nhìn thấy Cự Phong đã bị trọng thương, theo sau nhìn về phía người đối diện với Cự Phong.

Nam tử mở miệng

"Về sau lại tính sổ cũng không muộn, chúng ta đi trước."

Cự Phong hướng về phía Tô Yên, nói

"Chúng ta đi đây, hẹn gặp lại."

Tô Yên lắc đầu

"Không, các ngươi không thể đi."

Hai người kia cũng chưa kịp thấy rõ thì Tô đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tô Yên nhấc chân, phanh!

Một chân đá nam tử kia va vào tường.

Sau đó rút đao ở ngực Cự Phong ra, cắm vào bụng nam tử kia.

Chờ đến khi cô làm xong một loạt động tác, liền dẫm chân lên ngực nam tử.

Cô mở miệng

"Các ngươi tới đây nhưng mãi không quay về, hẳn là sẽ có người tới cứu đi?"

Cô nhìn nam tử trêи mặt đất đang chảy máu, Cự Phong cũng ngã xuống ở đằng kia.

Cự Phong sắc mặt tái nhợt, lúc này mới dần dần ý thức được nữ nhân trước mặt này không thể khinh thường.

Tô Yên nhìn về phía nam tử mới tới

"Nhiệm vụ của ngươi cũng là muốn chí bảo Yêu tộc?"

Nam tử mặt đầy thống khổ, không nói gì.

Tô Yên nghiêm túc

"Ta không muốn ra tay tàn nhẫn, ngươi cẩn thận nói, ta sẽ không giết ngươi."

Nam tử dừng một hồi lâu, gật đầu

"Ân"

Tô Yên cúi đầu, cầm dao nhỏ đang cắm vào bụng hắn, chậm rãi rút ra một đoạn

"Ngươi nếu là không nói thật, chuôi đao cũng sẽ đâm vào bụng ngươi, nếu cuối cùng lấy không ra, cũng không có cách nào."

Cô vừa nói, vừa chậm rãi đẩy mạnh chủy thủ.

Mới vừa động một chút, nam tử kia lập tức nói

"Thiên Cốt Hoa! Nhiệm vụ là lấy được đến Thiên Cốt Hoa."

Tô Yên ngừng tay lại.

Hỏi

"Thiên Cốt Hoa là cái gì?"

"Gọi là cốt sinh hoa, căn cứ vào manh mối mới nhất có được, chỉ có Yêu Vương đương nhiệm mới có thể lấy cốt sinh hoa."

Tô Yên nghe xong.

Ân, người này nói một đống lớn, mỗi câu đều có thể nghe được rõ ràng, chính là hợp vào một chỗ liền không hiểu.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cái gì là cốt sinh hoa?

Xương cốt mọc ra hoa?

Đây không phải dị năng, mà là biến dị thì có.

Dù có là Yêu tộc cũng không có khả năng làm được.

Cô lại hỏi

"Ngươi biết được tin tức này ở đâu?"

Nam tử do dự trong chớp mắt, vẫn là nói

"Chợ đen."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

Cuối cùng hỏi một vấn đề

"Trừ bỏ nhiệm vụ của ngươi là Thiên Cốt Hoa, còn có ai?"

"Còn có, ưm ······."

Một cơn gió lướt qua, trực tiếp xẹt qua yết hầu nam tử, hắn liền ngã xuống trêи mặt đất.

Tô Yên nhìn về phía bên cạnh.

Cự Phong đỡ tường đứng ở chỗ đó.

Hắn cười nói

"Không thể tưởng được, cô còn có bản lĩnh như vậy."

Tô Yên trầm mặc

"Ở trong mắt ngươi, đây là bản lĩnh?"

Cô cái gì cũng chưa làm, chỉ là hỏi nam tử kia mấy vấn đề, chính là bản lĩnh??

Cự Phong che ngực mình lại, sắc mặt âm ngoan

"Núi không chuyển thì nước chuyển*, chúng ta sau này còn gặp lại."

*山不转水转: một dạng câu tạm biệt, mang nghĩa khẳng định sẽ còn gặp lại.

Nói đoạn hắn nhanh chóng nhảy lên nóc nhà, rồi biến mất trong tầm nhìn Tô Yên.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị không đuổi theo sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không được."

Đuổi theo trừ bỏ diệt khẩu thì cũng không làm được gì cả.

*****

Edit: Trịnh Sin

Beta: Tinh Niệm

Vốn dĩ Tô Yên muốn về phòng mình, nhưng lại chuyển hướng, đi ra bên ngoài.

Sắc trời dần dần tối xuống, Tô Yên một đêm đều không trở về.

Chờ đến buổi sáng ngày hôm sau.

Cô mồ hôi đầy đầu, trong tay cầm một quyển bút ký từ bên ngoài gấp gáp trở về.

Đến trước phòng, mới vừa đẩy cửa, cô liền trố mắt.

Chỉ thấy Lục một thân áo đen, ngồi ở mép giường.

Đôi mắt hắn đen nhánh, cứ như vậy nhìn cô.

Thật lâu sau, yết hầu hắn lăn lộn, mở miệng

"Đi đâu vậy?"

Hỏi xong, tầm mắt liền dừng ở quyển sách mà Tô Yên nắm chặt trong tay.

Tô Yên mở miệng

"Chàng đợi đã lâu?"

Cô vừa nói vừa đi vào trong, đặt quyển sách kia ở trêи bàn, rồi đi tới trước mặt hắn, mở miệng

"Vết thương trêи người chàng đã đổi dược chưa?"

Hỏi xong, lực chú ý của Tô Yên dừng ở trêи tay hắn.

Mặt trêи còn cài nơ con bướm, là hôm qua cô buộc cho hắn.

Tô Yên đi qua, cởi bỏ băng gạc.

Từ trong ngăn kéo bên cạnh lấy dược chữa thương, bôi lên miệng vết thương.

Tiếp theo, lại lấy băng gạc mới tinh ra, bao lại.

Đại khái là bởi vì dựa vào gần, thế cho nên có thể rõ ràng nhìn thấy đáy mắt hắn đầy tơ máu.

Cô hỏi

"Chàng đợi ta một đêm?"

Lục trầm mặc một lúc lâu, thanh âm có chút trầm

"Lần này, lại tính toán khi nào đi? Ngày mai, hay là ngày kia?"

Tô Yên

"Ta cũng không biết."

Nói xong, liền nhìn đáy mắt hắn bốc lên tức giận.

Cô vội mở miệng

"Ta có đi hay không, cũng không chịu khống chế của ta."

Hắn cười lạnh

"Như thế nào? Còn có người cột lấy cô, bắt cô rời đi?"

Lúc này đến phiên Tô Yên trầm mặc.

Hắn nhìn thấy cô không nói lời nào, tức giận kéo người qua.

Cắn lên môi cô, từng câu từng chữ nói

"Không phải muốn làm Yêu Hậu sao? Bổn vương để cô làm."

Tô Yên bị cắn đau.

Cũng không biết hắn vì sao lại đột nhiên sửa chủ ý.

Cô bị hắn gắt gao ôm đè ở trêи giường.

Tô Yên

"Chàng thích ta?"

Lục nhắm mắt lại, trào phúng cười

"Thích? Cô cảm thấy mình có chỗ nào đáng giá để bổn vương thích?"

Tô Yên không nói nữa, chỉ là duỗi tay ôm lấy hắn.

Lại hỏi

"Vết thương trêи vai chàng còn chưa có đổi dược, chàng có thể tự mình đổi không?"

Lục

"Không thể."

Tô Yên

"······"

Cô cảm thấy, hắn không phải muốn tìm Yêu Hậu, hắn đây là tìm người đổi dược thì đúng hơn.

Đổi xong băng gạc chỗ bả vai.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lần nữa nằm vào trêи giường.

Cả đêm không nghỉ ngơi nên cô có chút mệt.

Nhắm mắt lại, chưa đến chốc lát, khi cô mở mắt muốn hỏi hắn chút chuyện mới phát hiện, Lục ôm cô ngủ rồi.

Lúc này để ý kỹ mới thấy, nhìn hắn có vẻ còn mệt mỏi hơn cả cô.

Tiểu Hoa khẽ meo meo

"Ký chủ, danh sách chị muốn, Tiểu Hoa đều thu thập tới rồi. Chị nhắm mắt lại, danh sách sẽ xuất hiện ở trong đầu chị."

Tô Yên

"Ân"

Nói xong, cô nhắm hai mắt lại.

Chờ xem xong thứ kia, cô cũng thực mau ngủ rồi.

Đến khi tỉnh lại đã là buổi chiều.

Khi muốn ngồi dậy mới phát hiện là mình bị Lục ôm vào trong ngực.

Nghiêng đầu đi xem hắn.

Hắn còn ngủ.

Tô Yên liền không giãy giụa nữa, vẫn nằm im để hắn ôm mình.

Buổi sáng ngày hôm sau, khi Lục tỉnh lại, phát hiện bản thân bị một nữ nhân ôm.

Cơ hồ là không chút nghĩ ngợi, hắn liền giơ tay đánh tới cổ người nọ.

Chỉ là tay đi được nửa đường đã dừng lại.

Nhìn dung nhan người kia, ý thức hắn dần dần trở về.

Là nữ nhân kia trở về tìm hắn.

*****

EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Hắn đến bây giờ cũng chưa nghĩ ra, cô rốt cuộc là vì cái gì mà trở về.

Cô muốn thứ gì từ trêи người hắn?

Nhưng mà, hắn không nghĩ tới mình còn muốn ở bên cô hơn cả tưởng tượng của bản thân.

Từ khi cô xuất hiện, mỗi ngày hắn luôn là nhớ tới cô.

Cô là kẻ phản bội, cô vứt bỏ hắn.

Một người như vậy, dựa theo đạo lý mà nói, mình hẳn là ghét bỏ.

Nhưng mà ôm cô đi vào giấc ngủ, tất cả đều nói cho hắn biết, hắn không chán ghét cô.

Một khắc khi cô xuất hiện kia, so sánh với những thương tổn đã từng phải chịu, hắn thế nhưng cảm thấy cao hứng còn nhiều hơn.

Mười năm.

Hắn cho rằng cô sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Mí mắt Lục buông xuống, nhìn gương mặt Tô Yên.

Tay hắn chậm rãi đặt ở trêи cổ cô. Đọc thêm nhiều truyện ở## trùmt ruyện. c o m##

Hắn hiện tại, chỉ cần dùng một chút lực là có thể bóp chết cô.

Như vậy, sẽ không bao giờ lo lắng cô rời đi nữa, hoặc là phản bội hắn.

Tí tách, thời gian một chút qua đi.

Lông mi Lục rung động trong chớp mắt.

Hắn ôm người vào trong lòng ngực.

Ân, cô còn sống, càng làm cho hắn vui mừng hơn chút.

Tô Yên chính là bị hắn ôm chặt đến tỉnh.

Eo bị kéo đau lợi hại.

Cô mở to mắt, ý thức còn chưa có thanh tỉnh.

Trong vô thức tới gần hắn, ở trêи đôi môi kia hôn một cái, sau đó lại nhắm hai mắt lại.

Giọng nói mềm mại

"Ngủ tiếp trong chốc lát."

Giữa trưa hôm qua cô tỉnh lại, liền vẫn luôn trợn tròn mắt nhìn hắn tới nửa đêm.

Mới vừa ngủ không bao lâu đã bị hắn làm tỉnh rồi.

Cô vừa nói vừa rúc đầu vào trong lòng ngực hắn.

Có lẽ cảnh tượng này đã xảy ra rất nhiều lần, thế cho nên thân thể theo bản năng tự làm chủ.

Lục cúi đầu nhìn nữ nhân trong lòng mình.

Đôi mắt hắn sâu thẳm

"Nàng vừa hôn ai?"

Tô Yên lông mi run run,

"Đại ······"

Hai chữ Đại Ngư còn chưa ra miệng.

Tiểu Hoa

"Lục, ký chủ! Là Lục! chị nói Lục!!"

Tô Yên

"······ Lục"

Bởi vì cô còn chưa tỉnh ngủ, thế cho nên giọng nói mơ hồ.

Khi vừa mới bắt đầu nói cũng nghe không rõ lắm, nhưng từ thứ hai thì vẫn mơ hồ nghe ra được chính là Lục.

Nghe thấy cái này, thân thể Lục thoáng thả lỏng.

Cả nửa ngày cũng không có mở miệng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên vừa thoáng thanh tỉnh, chung quanh không có thanh âm, liền lại ngủ.

Hắn cọ ở bên tai Tô Yên, hồi lâu sau

"Nàng sẽ lại rời đi sao?"

Lời này hỏi ra, nửa ngày đều không có được đáp án.

Hắn cúi đầu xem, cô sớm đã ôm hắn ngủ say.

Tiểu Hoa cũng không dám đánh thức ký chủ.

Dù sao đối mặt vấn đề này, cảm giác trả lời như thế nào cũng không đúng.

Ân, ký chủ ngủ vẫn là tốt nhất.

Khi Tô Yên tỉnh lại đã là giữa trưa.

Vừa mở mắt ra liền thấy được một gương mặt tuấn mỹ phóng đại trước mặt mình.

Lục nhắm mắt lại, nằm đối diện cô.

Tô Yên dừng trong chốc lát.

Tiểu Hoa

"Ký chủ chẳng lẽ chị không nghĩ hôn một cái?"

Tô Yên

"Vì cái gì?"

"Lúc ký chủ mơ màng, còn mở to mắt hôn một cái đâý."

Tuy rằng, vấn đề này có làm hay không cũng không sao.

Nhưng là nghe Tiểu Hoa nói đúng lý hợp tình như vậy, giống như không hôn một chút liền không đúng.

Tô Yên thò lại gần, bẹp, hôn một cái.

Mới vừa hôn xong, Lục liền mở mắt.

Bốn mắt nhìn nhau.

Đại khái, khả năng là Tô Yên cảm thấy mình trộm hôn người khác bị phát hiện, có điểm không tốt.

Co bèn duỗi tay bưng kín đôi mắt hắn, sau đó yên lặng thối lui đến một bên.

Sau đó mới buông tay ra.

Lục

"Tỉnh rồi?"

Giọng hắn khàn khàn, nhưng mà vẫn rất êm tai.

Tô Yên gật đầu.

"Ân"

Hắn nâng tay lên.

Không biết khi nào, quyển bút ký Tô Yên đặt ở trêи bàn đã tới trong tay của hắn.

Hắn mở miệng

"Không giải thích?"

Tô Yên còn chưa nói chuyện, hắn lại bồi một câu

"Chạy xa như vậy, rời đi cả đêm, chính là vì cái này?"

Chương (1-346)