Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 301

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 301
Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cô chỉ là tìm quyển sách này về, nhưng nội dung bên trong cô còn không kịp xem.

"Chàng đều xem rồi?"

Lục lật quyển sách kia, bất động thanh sắc dò hỏi

"Cô muốn biết cái gì?"

Tô Yên nhìn hắn.

"Cửu Long lưu li châu."

Hắn nhíu mày một chút

"Chí bảo Yêu tộc?"

"Còn muốn biết cái gì là Thiên cốt hoa."

Lục nhìn về phía cô.

"Cô trở về, là vì hai đồ vật này?"

Tô Yên

"Một phần là nguyên nhân này."

Dứt lời, không gian giữa hai người lâm vào yên tĩnh.

Hắn lật từng trang từng trang một, cũng không có phản ứng lại lời cô nói.

Nửa ngày sau

"Hai thứ này, đều ở chỗ của ta. Muốn sao?"

Hắn nói trắng ra, thậm chí còn chủ động tung ra cành ôliu.

Tô Yên

"Chàng sẽ cho ta?"

Hắn ném cuốn sổ kia đi, nhìn về phía Tô Yên.

Đôi mắt buông xuống, nhìn môi nàng.

Lẩm bẩm một câu

"Phải xem cô có bản lĩnh làm bổn vương cam nguyện giao ra hay không."

Tiểu Hoa mạnh mẽ phiên dịch

"Ký chủ, hắn là đang nói, bảo chị đối tốt với hắn một chút."

Một câu, làm khó Tô Yên.

Đối tốt với hắn?

Còn có thể đối tốt với hắn như thế nào nữa??

Suy nghĩ nửa ngày, Tô Yên sờ soạng cổ tay áo trong chốc lát.

Sau đó từ bên trong lấy ra hai viên kẹo.

"Cái này cho chàng."

Lục liếc hai viên kẹo này một cái, không nói tiếp.

Một lúc lâu sau

"Bổn vương có vẻ dễ dụ dỗ như vậy?"'

Tô Yên xem bộ dáng hắn không cần, đang muốn tự lột kẹo ra để mình ăn.

Hắn lại đứng dậy, thuận tay lấy mất hai viên kẹo kia.

Tô Yên nhìn hai tay trống trơn của mình, lôi kéo chăn.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, ký chủ, muốn Tiểu Hoa download một quyển 'Các biện pháp lấy lòng cấp trêи thẳng nam' cho chị hay không?"

Tô Yên

"Không cần."

Cô có biện pháp.

Nghĩ như vậy, Tô Yên cũng theo hắn xuống giường.

Lục đi ra ngoài, cô cũng đi theo ra ngoài.

Chờ đi được đoạn xa, hắn dừng lại, quay đầu nhìn cô

"Chuyện gì?"

Tô Yên

"Đi theo chàng."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn ngoài cười nhưng trong không cười

"Cô cảm thấy làm như thế thì bổn vương sẽ đem Yêu tộc chí cùng với Thiên Cốt Hoa cho cô?"

Tô Yên lắc đầu

"Ta chỉ là muốn đi theo chàng."

Cô trả lời đơn giản rõ ràng.

Hắn hạ mắt, trầm mặc.

Quay đầu, không còn nói thêm gì.

Như thế liền tính là ngầm đồng ý.

Sau một vòng, Tô Yên đều đi theo hắn.

Hắn đi đến chỗ nào, cô liền theo tới chỗ đó.

Thực mau, tin tức bên người Yêu Vương mang theo một đồ ăn liền lan rộng trong yêu tộc.

Nghe nói, Yêu Vương thật là yêu thích nữ tử nhân loại kia, yêu thích đến một tấc cũng không rời.

Bởi vì Tô Yên, truyền thuyết về tân nhiệm Yêu Vương đã nhiều lại càng nhiều.

Thực mau, những người dưới trướng Lục dần dần xuất hiện bất mãn đối với Tô Yên.

Người nổi bật nhất là nữ yêu hộ vệ bên người hắn.

Thời điểm Tô Yên đang ăn một mâm trái cây ở ghế đá ngoài Yêu Vương điện, nữ yêu hộ vệ đứng trước mặt cô, nhướng mày, tràn đầy chán ghét

"Nhân loại các ngươi chú ý liêm sỉ chút đi, ngươi không cảm thấy ngươi ngày ngày đi theo Yêu Vương như vậy, quả thực không hề có tí liêm sỉ nào sao?"

Tô Yên cắn một ngụm trái cây

"Là Lục bảo ngươi lại đây nói cái này?"

"Ta thân là cấp dưới Yêu Vương điện hạ, đối với hành vi như vậy của ngươi thật sự xem không vừa mắt."

Tô Yên nuốt xuống trái cây trong miệng

"Yêu Vương các ngươi vẫn chưa ngăn cản, ngươi cảm thấy ngươi có lập trường gì mà đưa ra ý kiến?"

Nữ yêu mày nhăn càng ngày càng chặt, đối với Tô Yên tràn ngập sát khí.

Bộ dáng kia, tựa hồ Tô Yên nếu còn dám nói một câu, nàng ta liền sẽ rút kiếm ra giết cô.

Tô Yên tự nhiên là xem hiểu, cô nghiêm túc nói

"Ngươi tốt nhất không cần rút kiếm, ngươi đánh không lại ta."

*****

EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

"Ngươi!"

Lời này nghe vào tai nữ yêu, chính là khiêu khích.

Ả ta nheo lại đôi mắt.

Vốn dĩ còn muốn giữ lại cho nàng ta một cái mạng, đây là do tự nàng ta tự chuốc lấy.

Không nghĩ tới, rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt!!

Cổ tay ả ta vừa động, đang muốn rút kiếm ra.

Lúc này, Lục đã từ trong điện Yêu Vương đi ra, Lâm Trường Dã cũng ở đó.

Chỉ nghe hắn trêu ghẹo

"Đây là nữ tử nhân loại ở bên người Yêu Vương điện hạ?"

Lục đứng ở chỗ đó, mặt vô biểu tình, một câu cũng không nói.

Hắn mặc một thân áo đen, rõ ràng bộ dáng tuấn mỹ, lại có khí thế cường thịnh làm người không dám tới gần.

Tô Yên cùng nữ yêu cơ hồ là đồng thời thấy Lục xuất hiện.

Nữ yêu lập tức thu tay lại, hành lễ

"Yêu Vương điện hạ."

Tô Yên đặt mâm trái cây đặt ở trêи bàn đá, sau đó đi tới chỗ Lục.

Cô nói

"Ta vẫn luôn đi theo chàng như vậy, chàng sẽ chán ghét sao?"

Lục liếc Tô Yên một cái, không biết cô vì sao lại hỏi như vậy.

Hoặc là nói, không biết vì sao hiện tại cô mới hỏi vấn đề này.

Hắn vô biểu tình nói

"Ta nói chán ghét thì cô sẽ không theo nữa?"

Tô Yên

"Có thể."

Dứt lời, hai người đối diện.

Lục lại không nói chuyện.

Lâm Trường Dã ở bên cạnh nhìn.

Chậc chậc chậc.

Hai người này đã ái muội như vậy, rõ ràng chính là có một chân a.

Bên ngoài đều đồn là Yêu Vương điện hạ yêu nữ tử nhân loại.

Hắn cảm thấy cùng lắm chỉ là chút tin đồn không đứng đắn mà thôi.

Hiện tại vừa thấy cảnh này, cũng không phải tin đồn vô căn cứ a.

Sau lúc lâu dài yên tĩnh, Lâm Trường Dã mở miệng hòa giải

"Yêu Vương điện hạ, ta biết phụ cận có một chỗ ăn chơi cực tốt. Không bằng, chúng ta đi xem thử?"

Tầm mắt Lục rời khỏi Tô Yên, nhìn qua Lâm Trường Dã.

Hắn lên tiếng

"Ân"

Lâm Trường Dã sau khi nghe xong, mày nhíu lại, hắn nhìn lướt qua Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Kỳ thật Yêu Vương điện hạ không mấy có hứng thú với những dạng ăn chơi như vậy.

Một lần đi Dã Vị tửu lâu kia cũng chỉ là ngẫu nhiên.

Yêu Vương điện hạ lúc này đáp ứng, là vì cái gì?

Tô Yên thành thành thật thật đi đến trước mặt Lục, nắm lấy cổ tay áo hắn.

Cô thực nghiêm túc nói

"Ta không có nội lực, không thể phi hành."

Lục mí hạ mắt, nhìn về phía tay áo bị cô túm chặt, nói một câu

"Phiền toái."

Nói xong đã ôm lấy người, giây tiếp theo liền biến mất.

Lâm Trường Dã cũng vội vàng đuổi theo.

Nữ yêu đứng ở chỗ đó, gắt gao nắm chặt cốt kiếm, sắc mặt một trận xanh một trận tím.

Hiện giờ, Yêu Vương thế nhưng bị nữ nhân kia quấy nhiễu tâm tư, sớm muộn gì có một ngày nữ nhân kia sẽ trở thành nhược điểm của Yêu Vương điện hạ.

Vì bảo hộ Yêu Vương điện hạ, nhân loại kia... nhất định phải chết!

Trong ánh mắt nữ yêu hiện lên một tia tàn nhẫn.

Đương nhiên, Tô Yên rời đi còn không biết mình đã bị yêu nữ nhớ thương.

Chờ tới cửa tửu lâu, cô nhìn lên trêи chiêu bài.

Chỉ có là hai chữ, quán cơm.

Tửu lâu này cũng thật sự là đặc biệt. Phạm vi mười dặm xung quanh đều là cỏ cây mọc thành cụm, ngay cả một nhà dân cũng không có.

Lâm Trường Dã đứng ở bên cạnh, ngửa đầu nhìn tửu lâu, nói

"Nhớ trước đây ta cũng là nghe danh tửu lâu này mà đến. Vốn dĩ cho rằng chỉ là một ít mánh lới, thanh danh lớn một chút. Nhưng sau khi ở chỗ này ăn qua một bữa mới có thể biết, cái gì gọi là tuyệt thế nhân gian."

Trong giọng điệu tràn đầy khen ngợi với tửu lâu này.

___

Huhu thế giới này nó dài á....

Các nàng cố đợi mấy hôm nữa mới bạo chương được nha....

*****

EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Đi vào tửu lâu, một tiểu nhị tiến đến nghênh đón, dẫn ba người bọn họ đi lên lầu hai.

Bên trong nơi này cũng không có gì bất đồng cùng những tửu lâu khác.

Mới vừa bước lên cầu thang tầng hai liền nghe được phía sau truyền đến giọng nói

"Thủ lĩnh, lúc trước thuộc hạ có nhắc đến một nơi thú vị, đó chính là tửu lâu này."

Lại nghe được một thanh âm lười biếng

"Vào xem."

"Vâng"

Hai nhóm người chạm mặt.

Lâm Trường Dã nghe được động tĩnh, quay đầu lại xem, sau đó mở miệng

"Là thủ lĩnh Ma giới, Xích Diễm."

Vừa nói vừa nhìn Lục.

Lẽ ra, Ma giới cùng Yêu giới từ trước đến nay đều là ai lo phận nấy.

Tuy rằng có chút xô sát nho nhỏ, nhưng là hai bên chỉnh thể mà nói, vẫn là ở trạng thái nước sông không phạm nước giếng.

Chỉ là, Yêu Vương đại nhân của chúng ta giết chết tướng lĩnh mà người ta phi thường coi trọng, còn đào tim rồi đem thi thể treo ở trước cửa điện.

Hiện giờ chạm mặt cùng thủ lĩnh Ma giới, tự nhiên quan hệ này liền có chút xấu hổ.

Cơ hồ là khi Lâm Trường Dã dứt lời, vị thủ lĩnh Ma giới cũng đã nhìn lại đây.

Lúc này, thủ hạ bên cạnh cũng nói hai câu ở bên tai Xích Diễm.

Xích Diễm nheo mắt lại.

Hắn ta một đầu tóc đỏ, giữa mày mang theo sắc bén, ánh mắt hung ác như là một con báo có thể tùy thời phát động công kϊƈɦ.

Dù cho hiện giờ tư thái lười biếng, nhưng vẫn sẽ làm người nhịn không được đề cao cảnh giác.

Lục chỉ là liếc mắt một cái rồi duỗi tay kéo Tô Yên tiếp tục lên lầu.

Xích Diễm thấy vậy, cười ra tiếng

"Tân Yêu Vương này, có chút thú vị a."

Tiểu nhị muốn dẫn hắn đi đến cửa sổ lầu một thì bị Xích Diễm duỗi tay đẩy ra, đi về phía cầu thang lên lầu hai.

Xích Diễm lười biếng nói

"Hắn trở thành Yêu Vương, bản tôn còn chưa tự mình chúc mừng. Hiện giờ gặp mặt, nào có chuyện không tới tặng lễ?"

Bên cạnh thủ hạ vội vàng nói

"Dạ"

Tô Yên ngồi vào vị trí, vốn dĩ còn tưởng rằng sẽ có thực đơn để gọi món ăn, chỉ là cửa hàng này rất khác biệt, đồ ăn mỗi ngày đều dựa theo tâm tình đầu bếp.

Có cái gì, ăn cái có.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lột một viên kẹo ra ăn, liền cảm nhận được ánh mắt Xích Diễm ở trêи người mình.

Cô sửng sốt một chút, ngẩng đầu xem qua.

Hai bên đối diện, Xích Diễm bật cười

"Nữ tử nhân loại?"

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Lục.

"Một nữ tử nhân loại có thể ngồi ở bên người Yêu Vương, vậy nhất định là nàng chỗ hơn người. Ví dụ như, có được yêu thích của Yêu Vương đại nhân."

Giọng nói hắn không nhỏ, người ở đây tự nhiên tất cả đều nghe rõ ràng.

Lục mí mắt cũng không buồn nâng, lực chú ý vẫn luôn đều ở viên kẹo trêи tay Tô Yên.

Hắn duỗi tay kéo cổ tay áo nàng qua, sờ soạng một trận.

Cũng may động tác hai người là ở phía dưới, không dễ dàng bị người thấy.

Tô Yên nỗ lực bỏ qua cái người bên cạnh đang lùng sục tìm kẹo.

Xích Diễm nhìn Tân Yêu Vương này chậm chạp không tiếp chiêu, hắn cười một chút rồi rực tiếp đi tới kéo ghế dựa bên cạnh, ngồi xuống ở bàn bọn họ.

"Khó có dịp cùng Yêu Vương đại nhân gặp mặt một lần, bản tôn đối với ngươi thực tò mò."

Lục lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta.

Hơn nửa ngày sau mới nói

"Xác vị hãn tướng kia của ngươi, đã thu được?"

Nhắc tới việc này, Xích Diễm mày nhíu lại

"Lời nói của Yêu Vương đại nhân tựa hồ có ẩn ý."

"Quản cho tốt người của ngươi."

Xích Diễm không để bụng

"Được"

Khi nói chuyện, ánh mắt lại lần nữa dừng trêи người Tô Yên, giọng nói ái muội

"Vừa mới nãy còn chưa phát giác, vị nữ tử nhân loại này cũng xác thật xinh đẹp."

*****

EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Dáng vẻ này của hắn ta chính là cố ý khiêu khích.

Nháy mắt sau khi hắn dứt lời, một đạo khí mạnh mẽ xẹt qua từ bên má hắn ta.

Nếu không phải hắn ta thân kinh bách chiến, thân thể theo bản năng trốn tránh, thì lúc này có khi hắn đã hồn lìa khỏi xác rồi.

Một sợi tóc đỏ rơi xuống trêи mặt đất.

Tức khắc, không khí trêи bàn cơm trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Xích diễm sờ sờ mặt mình, hắn cười càng thêm không kiêng nể gì.

Phía đối diện, Lục vô biểu tình, một cỗ lệ khí từ trong cơ thể tràn ngập ra.

Cho đến khi xích diễm nhẹ hô một tiếng

"Yêu Vương đại nhân coi trọng nữ tử nhân loại này, vậy phải nên cẩn trọng cất giữ bảo vệ."

Đầu ngón tay hắn lộc cộc gõ bàn, trêи mặt là vẻ tươi cười quái dị, một bộ dáng ý vị thâm trường.

Tô Yên ăn kẹo, nhìn Xích Diễm

"Ngươi nếu là muốn xuống tay với ta, tốt nhất nên dùng một ít chiêu thức lợi hại. Ngươi nếu bị thua, chỉ sợ kết cục sẽ không tốt lắm."

Xích Diễm sửng sốt, nhìn Tô Yên đánh giá trêи dưới, trong mắt sáng ngời.

Vốn tưởng là đóa hoa nhỏ, không nghĩ tới là hoa hồng mang đầy gai nhọn nha.

Như thế này càng thú vị rồi.

Thủ hạ bên cạnh Xích Diễm nhỏ giọng nói

"Thủ lĩnh, không bằng chúng ta đổi tửu lâu?"

Xích diễm đứng lên

"Nhìn gương mặt Yêu Vương đại nhân, xác thật là không có hứng ăn uống a"

Hắn nói xong, vứt cái mị nhãn cho Tô Yên, sau đó xoay người rời đi.

Thực mau, đồ ăn được bưng lên.

Lúc Tô Yên nếm thử đồ ăn của tiệm mới hiểu được vì cái gì Lâm Trường Dã nói nơi này có hương vị tuyệt thế.

Tiên hương vị mỹ, làm người lưu luyến, ăn thật sự ngon.

Quan trọng nhất chính là, một bàn đồ ăn được bưng lên cũng không phải là thứ gì cao sang.

Một đĩa đậu hũ trắng, một đĩa bánh bao nhỏ, một mâm heo sữa nướng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên đầu tiên là múc một muỗng đậu hũ, ăn vào trong miệng, đậu hũ mềm mại, ngọt mà không ngấy, thực thơm ngon.

Món heo sữa nướng này rõ ràng chính là một món ăn hoang dã, có một loại hương khí mùi thịt trộn với hương hoa quả tươi.

Cắn một ngụm, vị vừa lúc tươi mới ngon miệng.

Cô ăn ăn, ngẩng đầu xem Lục bên cạnh.

Từ đầu đến cuối, hắn chỉ là uống một chút nước, một miếng thịt cũng chưa động.

À, còn để cái mặt lạnh nữa.

Bên cạnh, Lâm Trường Dã cũng chỉ ở đằng kia nhìn.

Yêu Vương đại nhân không ăn, hắn nào dám động đũa?

Tô Yên nghi hoặc

"Chàng không đói bụng?"

"Cô quản cũng thật nhiều."

Tô Yên múc một muỗng đậu hũ, đưa qua

"Cái này ăn rất ngon."

Cô nghiêm túc giới thiệu, đưa đến trước miệng hắn.

Thấy Yêu Vương đại nhân bày ra bộ dáng không hứng thú với đồ ăn, Lâm Trường Dã còn tưởng rằng hắn định sẽ chán ghét đẩy thìa sang một bên.

Kết quả ······.

Chỉ thấy Lục vẫn một khuôn mặt lạnh, há mồm ăn.

Lâm Trường Dã trợn to mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Hắn cũng có thể phát hiện ra, Yêu Vương đối nữ tử này rất khác biệt. Chỉ là hiện tại không chỉ khái quát bằng hai chữ khác biệt là được a.

Tô Yên thấy hắn thích ăn, liền kéo một đĩa đậu hũ qua, một muỗng một muỗng đút hắn.

Vừa đút vừa hỏi

"Ăn ngon không?"

Lục liếc cô một cái, trả lời

"Ân"

Cuối cùng, một đĩa đậu hũ, tất cả đều vào trong miệng hắn.

Một bữa cơm ăn xong, Lâm Trường Dã thành vật trang trí kèm theo.

Nhìn Yêu Vương cùng nữ tử nhân loại dây dây dưa dưa, ái muội không rõ.

Thế cho nên khi rời đi, Lâm Trường Dã vừa đi vừa tặc lưỡi.

Sớm biết rằng có tình huống như vậy, hắn hà tất theo tới làm gì.

Mình hình như quấy rầy Yêu Vương điện hạ ân ái thì phải.

*****

Edit: Tinh Niệm

Nữ yêu lập tức quỳ gối trêи mặt đất

"Yêu Vương điện hạ tha mạng, thuộc hạ... thuộc hạ cũng chỉ là nghe người khác nói. Lo lắng Yêu Vương điện hạ sẽ bị nàng ta lừa gạt."

Nữ yêu ôm quyền, cả người căng chặt vì sợ Lục trách phạt.

Lục trầm mặc.

Trêи khuôn mặt tuấn mỹ kia không có bất kỳ cảm xúc nào.

Lời nữ yêu nói không ngừng vang lên ở trong đầu hắn.

Không rời không bỏ?

Hình như, nữ nhân kia cũng đã từng nói với hắn loại lời này.

Sau đó nàng thấy chân thân của hắn, cũng không quay đầu lại liền đi rồi.

Vừa đi liền biến mất mười năm.

Trong đầu Lục không ngừng nhớ tới đoạn thời gian khi còn nhỏ đó.

Tâm tình vui vẻ lúc sáng đã bị cọ rửa hầu như không còn.

Đôi mắt hắn đen nhánh, sâu không thấy đáy

"Bổn vương, muốn nàng ta phải trả giá đại giới."

Trong giọng điệu tràn đầy chán ghét.

Nói xong, tâm tình của hắn dần dần bình phục.

Lúc này, Lục tựa hồ là nhận ra cái gì, thân thể cứng đờ.

Hắn xoay người đi ra ngoài rừng trúc.

Mới vừa đi ra liền thấy được Tô Yên ngoan ngoãn ngồi ở ghế đá, tay còn đang cầm viên kẹo được bóc vỏ.

Tô Yên nhẹ mím môi, nói

"Hóa ra, chàng không thích ta a."

Giọng nói nàng nhẹ nhàng bâng quơ.

Lục đứng im ở chỗ đó, khí thế cường đại, khuôn mặt tuấn mỹ như tạc, dưới ánh mặt trời càng thêm loá mắt.

Tô Yên nói xong câu đó thì im lặng.

Hai người giằng co hồi lâu.

Phía sau, giọng nói nữ yêu truyền đến

"Yêu Vương đại nhân, thủ lĩnh Ma giới Xích Diễm còn ở Yêu Vương điện chờ ngài."

Hắn nhìn chằm chằm Tô Yên, trêи mặt nhìn không ra cảm xúc gì.

Hồi lâu sau, hắn liền biến mất ở trước mắt cô.

Nữ yêu cười trào phúng với Tô Yên

"Cũng chỉ là một nhân loại mà thôi, thật đúng là muốn sánh đôi cùng Yêu Vương điện hạ? Cũng không nhìn xem mình có thân phận gì."

Nói xong, nữ yêu cũng xoay người biến mất không thấy.

Tô Yên ngồi ở ghế đá, trong chớp mắt liền héo.

Nhưng mà thực mau lại khôi phục bình thường.

Tiểu hoa có chút đau lòng, an ủi ký chủ nhà mình

"Ký chủ, chị cũng đừng khổ sở a."

Theo sát, tiểu hoa lại một câu

"Ký chủ, nếu không chị ở cùng Tiểu Hoa đi. Tiểu hoa sẽ thật tốt với chị, tiểu hoa cũng là con trai nha."

Tuy rằng, nó rất muốn biến thành con gái.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên không có trả lời nó, cô rời khỏi chỗ này, đi về phòng của mình.

Tiểu hoa

"Ký chủ, chị có phải rất khổ sở hay không?"

Nếu là trước kia, ký chủ khẳng định sẽ nói chuyện cùng nó, nhưng lúc này... nó lầm bầm lầu bầu lâu như vậy, ký chủ đều không có mở miệng nói chuyện.

Tô Yên

"Một chút."

"Ký chủ, chị còn định đi tìm Lục sao?"

Giọng Tô Yên nhỏ chút

"Hắn không thích ta đi theo hắn."

Hắn không chỉ là không thích cô đi theo.

Hắn còn chán ghét cô.

Tô Yên có một loại cảm giác hụt hẫng, bởi vì cô cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Làm sao mới có thể khiến hắn không chán ghét mình?

Tô Yên ngồi ở mép giường, bởi vì đóng cửa lại, thế cho nên trong phòng có chút tối.

Chỉ có từng đợt từng đợt dương quang nhè nhẹ, tranh nhau từ khe cửa chiếu vào.

Tô Yên ăn từng viên từng viên kẹo một.

Thực mau, giấy gói kẹo phủ kín mặt đất.

Tiểu hoa nhìn ký chủ nhà mình tâm tình không tốt, nó cũng trở nên càng ngày càng khó chịu.

Nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy? Tiểu hoa có thể trò chuyện cùng chị nha."

Tô Yên lắc đầu

"Dạo này vẫn là cách hắn xa một chút đi."

Nếu là cô, người mà cô không thích cứ ở trước mắt mình tạo cảm giác tồn tại, cô sẽ càng ngày càng không thích.

Nếu người kia cách một đoạn thời gian mới xuất hiện, hình như sẽ tốt hơn một chút.

Tiểu hoa sau khi nghe xong, lập tức nói

"Ký chủ, nghe nói phụ cận Yêu Vương điện có rất nhiều địa phương xinh đẹp. Ký chủ thử đến xem sao? Ký chủ muốn đi chỗ nào, tiểu hoa đều có thể mang chị đi."

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên vừa ăn kẹo vừa gật đầu

"Được!"

....

Trong điện Yêu Vương.

Lục ngồi trêи vương tọa, liên tục thất thần.

Trong đầu tất cả đều là câu nói vừa nãy của Tô Yên.

Hắn càng nghĩ lại càng thấy bực bội.

Trong đầu toàn là cô.

Cô nói, hóa ra chàng không thích ta.

Lúc đấy, nhẽ ra hắn nên nói vài câu lạnh nhạt, để cô nhận ra mình là ai.

Nhưng sao lúc ấy hắn lại không làm như vậy?

Không những không làm như vậy, thậm chí còn muốn vội vàng chạy qua ôm lấy cô giải thích.

Nếu như không phải tên thủ lĩnh Ma Giới đáng chết này tới, có lẽ hắn sẽ thực sự chạy đi dỗ dành nữ nhân kia.

Lục hạ mí mắt, sắc mặt nháy mắt tỉnh táo lại.

Yến hội một canh giờ, hắn không nói một lời nào, cho đến khi tên Xích Diễm kia rời đi.

Hắn ta nói vài lời khiêu khích, Lục cũng chẳng buồn để vào tai.

Bất tri bất giác đã qua giờ ngọ.

Lục ngồi trong Yêu Vương điện, nhìn khắp xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì.

Sau đó, sắc mặt liền trầm xuống.

Mặt không biểu tình, không nói một lời.

Ba ngày liên tiếp, hắn đều ngồi trong Yêu Vương điện tới khuya.

Như đang lẳng lặng chờ đợi điều gì đó.

Cho tới ngày thứ tư, khi sắc trời dần dần sáng lên.

Lục mới trố mắt hồi phục tinh thần, nhắm mắt lại.

Cô sẽ không tới tìm hắn.

Hắn gắt gao nắm chặt tay vịn của Vương tọa.

Khuôn mặt tuấn mỹ giờ càng thêm lạnh nhạt.

....

Tô Yên đã rời giường từ sáng sớm tinh mơ.

Ăn sáng xong, cô chuẩn bị đi ra ngoài.

Vừa mới mở cửa liền nhìn thấy nữ yêu mặt đầy sát khí nhìn mình.

Sắc mặt cô không có chút thay đổi.

"Có việc gì?"

Nữ yêu nhìn Tô Yên chằm chằm, đôi mắt đỏ ngầu

"Rốt cuộc ngươi hạ dược gì cho Yêu Vương đại nhân?"

Khẩu khí chất vấn, còn mang theo tức giận.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên hỏi lại

"Ngươi chỉ muốn hỏi chuyện này?"

Rõ ràng cô chỉ nhẹ nhàng nói ra mấy chữ, yêu nữ lại giống như bị áp chế.

Lúc lâu sau, ả lấy ra một cái hộp màu đen có khắc hình con rồng.

"Yêu Vương điện hạ muốn ta đem cái này cho ngươi."

Nói xong, nàng ta dừng lại một chút, trào phúng nói một câu

"Ý tứ của Yêu Vương đại nhân, ngươi hẳn đã hiểu rõ. Thứ này là do ngươi nhiều ngày nay đi theo nịnh nọt hầu hạ điện hạ mà có. Về sau, ngươi không cần ở bên cạnh Yêu Vương đại nhân nữa."

Tô Yên liếc ả một cái, duỗi tay cầm lấy cái hộp kia, lên tiếng

"Lời này là do hắn muốn chuyển đạt, hay là ý của ngươi?"

Nữ yêu cười

"Ý của Yêu Vương đại nhân, chính là ý của thuộc hạ. Chẳng lẽ.... ngươi thật sự cho rằng một nữ tử nhân loại, có thể ngồi lên ngôi vị Yêu hậu Yêu tộc sao?"

Tô Yên mở cái hộp ra, đồ vật bên trong tỏa ra ánh sáng.

Là một viên ngọc to như bàn tay.

Nhưng viên ngọc đó trong suốt, bên trong lại có hoa văn.

Là 9 con rồng.

Cô chạm vào chỉ thấy ôn nhuận, lạnh lạnh, vô cùng thoải mái.

Tiểu Hoa lập tức lên tiếng

"Ký chủ, chị chạm vào nó lần nữa đi."

Tô Yên dùng đầu ngón tay trỏ ấn vào viên ngọc.

Tức khắc, hạt châu phát ra âm thanh rồng ngâm.

"Ký chủ, đây là Cửu Long lưu ly châu, chí bảo Yêu giới."

Tiểu Hoa khẳng định.

Tô Yên nhìn Cửu Long lưu ly châu, lại nhìn nhìn yêu nữ

"Vì sao hắn lại cho ta cái này?"

Nữ yêu cười

"Ta đã nói rõ ràng như vậy, ngươi nghe không hiểu sao?"

Tô Yên đóng chiếc hộp lại.

"Ừm."

Cô lên tiếng trả lời, sau đó đóng cửa lại.

Tô Yên để chiếc hộp lên trêи bàn.

Trầm mặc, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Tiểu Hoa nhỏ giọng tò mò

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy?"

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đáp

"Nghĩ quá nhiều, một chốc một lát không thể nói rõ với em được."

Tiểu Hoa tủi thân

".... . Chị đây là ghét bỏ em sao?"

Tô Yên thả Tiểu Hồng và Tô Cổ ra.

Tiểu Hồng nhỏ xíu, quấn quanh cổ tay Tô Yên quăng quăng cái đuôi.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Cổ Vương đang bế quan, ở trêи đầu của em. Yên Yên tìm bọn em có chuyện gì sao?'

Tô Yên duỗi tay, đưa Cửu Long lưu ly châu bỏ vào trong không gian.

Cô nghiêm túc lên tiếng

"Tìm chỗ trống để đồ vật."

Tiểu Hồng

"Tê tê tê!"

'Hừ!'

Bởi vì Tô Cổ bế quan, Tiểu Hồng quấn quanh cổ tay Tô Yên xoay vòng vòng.

Nửa ngày sau, đại khái là cảm thấy nhàm chán quá, nó lên tiếng

"Tê tê tê tê tê tê tê?"

'Yên Yên, chúng ta đi ăn hoa đi ***?'

Tô Yên nhìn thoáng qua con rắn nhỏ

"Ăn hoa?"

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê!"

'Đúng đúng đúng, ăn hoa!'

Nói xong, nóng lòng muốn thử, giống như vô luận có bao nhiêu hoa nó cũng đều có thể ăn sạch sẽ.

Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa tìm được một mảnh rừng đào cách Yêu Vương điện không xa, chị nhanh chân tới xem xem."

Có lẽ đến cả cái hệ thống cũng biết ký chủ nhà mình dạo này tâm tình không tốt, thế cho nên cố gắng tìm cách giúp ký chủ vui vẻ một chút.

Rốt cuộc, dưới sự thống nhất, kẻ xướng người họa của một rắn một hệ thống, qua trưa một chút, Tô Yên đi tới rừng đào.

Trong Yêu Vương điện, Lục ngồi trêи vương tọa.

Hắn vẫn luôn chờ đợi.

Đợi hai canh giờ rồi, đợi đến chiều rồi vẫn không thấy người mình muốn gặp đến.

Hắn nhíu mày, trầm giọng hỏi

"Đưa đồ đi rồi?"

Nữ yêu lập tức xuất hiện, lên tiếng

"Vâng, Yêu Vương đại nhân!"

Lục muốn nói lại thôi, cuối cùng rốt cuộc cũng lên tiếng dò hỏi

"Nàng ấy có nói cái gì không?"

Yêu nữ lắc đầu

"Không có!"

Thân thể Lục cứng đờ, nhìn cánh cửa đại điện trống rỗng.

Nửa ngày sau, khàn khàn lên tiếng

"Hiện tại nàng ở đâu?"

Yêu nữ cúi đầu, trầm mặc nửa ngày mới lên tiếng

"Rừng đào."

Ả vừa dứt lời, thân ảnh Yêu Vương liền biến mất.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

......

Rừng đào này xác thật vô cùng đẹp.

Nó cũng cách Yêu Vương điện rất gần.

Bởi vì được hưởng yêu lực cường thịnh của Yêu Vương điện, thế cho nên rừng đào này dù là thời điểm nào đi chăng nữa cũng vô cùng tươi tốt, nở hoa quanh năm.

Hoa đào rơi rụng đầy đất, bùn đất hai bên rừng đào đều bị hoa che kín.

Tô Yên sợ Tiểu Hồng ăn sạch hoa, cố ý không cho nó biến ra chân thân.

Thế cho nên Tiểu Hồng hầm hừ không tình nguyện nằm trêи tay Tô Yên

"Tê tê tê tê tê"

'Yên Yên keo kiệt, không cho người ta ăn hoa. '

Tô Yên đặt Tiểu Hồng lên một cây đào.

"Rừng đào này có khoảng một nghìn cây, mỗi một cây em chỉ được ăn mười bông, ăn xong phải đổi sang cây khác, không được ăn trọc cả cây!"

Tô Yên đối với tính nết Tiểu Hồng cũng có chút hiểu biết.

Một khi Tiểu Hồng gặp được đồ vật nó thích ăn, đừng nói là hoa đào, kể cả cây đào nó cũng có thể ăn cả gốc.

Tiểu Hồng miễn cưỡng đáp ứng với Tô Yên.

Ghé vào chạc cây, bò đến phía mấy bông hoa.

Đang bò lại gặp được một con sâu lông.

Con sâu lông kia hình như cũng nghĩ Tiểu Hồng là sâu lông, cản đường nó, không cho nó đoạt địa bàn.

Tiểu Hồng nâng cái đuôi lên, 'bụp' một tiếng, đánh cho con sâu lông kia bay xa.

Ở trong mắt Tiểu Hồng, cả cái rừng đào này đều là địa bàn của nó.

Nó muốn ăn ở đâu thì ăn ở đó, ai cản nó, nó liền ăn luôn.

Chỉ cần không đối đầu với Yên Yên và Tô Cổ, Tiểu Hồng chính là một vị bá vương da dày thịt béo.

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)