Em đã nói sẽ không ghét bỏ anh (2)
← Ch.256 | Ch.258 → |
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Buổi tối 6 giờ, Tô Yên cùng Tô Cổ ở khách sạn ăn cơm.
Tô Cổ lấy một bộ lễ phục ra, đưa tới trước mặt Tô Yên, nói
"Lễ phục chị cần."
Tô Cổ lại nói
"Phòng bên kia cơ bản đã chuẩn bị tốt, chúng ta khi nào dọn qua?"
Tô Yên gắp một ngụm rau cần, nói
"Không vội."
Tô Cổ dừng động tác ăn cơm lại, hắn nhìn về phía Tô Yên
"Có ý gì?"
"Khả năng phải chuyển nhà."
Tô Cổ nghe xong Tô Yên nói, uống một ngụm cà phê, hỏi
"Muốn trốn ai?"
Tô Yên chớp chớp mắt, nhìn Tô Cổ không nói chuyện.
Tô Cổ nói
"Nhà của chị còn không phải là Thành phố X sao? Dù có đi công tác cũng sẽ trở về. Nghe khẩu khí của chị, như là đi rồi sẽ không trở lại. Cho nên, chị muốn trốn tránh ai?"
Nói xong, Tô Cổ lại một câu
"Rất lợi hại?"
Tô Yên buông đũa xuống, lột một viên kẹo sữa ăn.
Chờ đường nuốt kẹo xong, cô mới nói
"Ngày mai dọn vào chỗ em chọn được đi."
Tô Cổ cắn một ngụm thịt, nhìn Tô Yên
"Chị gặp được nam nhân kia rồi?"
Vừa hỏi xong, cả căn phòng an tĩnh lại.
Sau Đó, Tô Cổ lại thình lình một câu
"Cãi nhau với hắn?"
Tiểu Hoa nghe Tô Cổ một câu tiếp một câu, nhịn không được cảm thấy tán thưởng.
Không hổ là Cổ Vương a, trách không được Tiểu Hồng tin cậy nó như vậy.
Tô Yên cơm nước xong, cái gì cũng chưa nói, tính tiền, cầm lễ phục chạy lấy người.
Cô mới vừa trở về khách sạn, liền ở cửa thấy được một người.
Hắn mặc một thân tây trang, khuôn mặt có chút trẻ con, nhìn qua co vẻ rất thiện lương, rất dễ nói chuyện.
Tô Yên đến gần, vừa vặn người nọ cũng đánh giá Tô Yên.
Sau đó, chỉ thấy hắn duỗi tay, đưa qua một hộp quà.
"Chủ tịch Trịnh loan bảo ta giao hộp quà này cho cô."
Tô Yên không nhận lấy, cô nói
"Tôi cùng hắn chỉ có gặp mặt một lần, không thân."
Người nọ nghe Tô Yên nói thì sửng sốt, sau đó trêи dưới đánh giá, lộ ra ý cười thâm trường
"Chủ Thần đại nhân là nói giỡn cùng tôi sao? Ngài không quen biết thiếu chủ nhân của tôi? Hà tất gì phải thế?"
Tiểu Hoa nhìn nam tử này, liền nhịn không được mắt trợn trắng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Người Này tên An Đồng, đối với ký chủ có địch ý rất lớn, cứ như ký chủ là yêu phi, còn hắn là trung thần phải vì hoàng đế trảm yêu trừ ma vậy.
Lớn lên não thuộc dạng não chó, chính là không làm chính sự.
Nói xong, An Đồng đặt hộp quà kia vào tay Tô Yên rồi xoay người rời đi.
Tô Yên đi vào trong phòng, cũng không có mở hộp quà kia ra. Cô ngồi ở trêи ghế, vẫn vị trí đó, vẫn góc độ đó, nhìn sắc trời bên ngoài.
Tiểu Hoa chứng kiến ký chủ một ngày so với một ngày càng trầm mặc hơn.
Nó nhỏ giọng nói
"Ký chủ, nếu không chị đi tìm Tô Cổ trò chuyện?"
Yên nghi hoặc
"Vì sao nói như vậy?"
"Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ hiện tại trong lòng khẳng định có chuyện, nhưng chị không nói cho Tiểu Hoa biết, Tiểu Hoa không hiểu."
Cho nên nó cảm thấy vẫn là tìm người thông minh một chút, không chừng Tô Cổ có thể đoán được, nhỉ?
Tô Yên lại lần nữa lâm vào trầm mặc.
Hồi lâu sau, cô chỉ nói một câu, trong lời nói có chút nghi hoặc
"Từ trước đến giờ ta vẫn luôn như vậy, vì sao hiện tại nhìn mặt trời mọc mặt trời lặn, lại cảm thấy có chút vắng vẻ?"
Trong lòng cô không muốn gì cả, cũng chỉ là có chút nghi hoặc mà thôi.
Cô đã sống thật lâu, có quá nhiều thời gian rảnh rỗi.
Trong quá khứ, cô không có bạn bè, cũng không cần phải nói hết tâm sự ra.
Khi không có việc gì, cô sẽ ngồi ở một chỗ xem mặt trời mọc mặt trời lặn, hoặc là ngồi im đến bảy tám giờ.
Cái gì cũng không nghĩ, giống như là một cái đầu gỗ, lẳng lặng ngây ngốc ở đằng kia.
Đây đều là thói quen.
Chỉ là hiện giờ, luôn luôn cảm thấy thiếu mất cái gì.
Là thiếu cái gì đây?
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên cuối cùng cũng vẫn là không có suy nghĩ cẩn thận.
Thời gian nhoáng cái đã 8 giờ.
Cô nhớ rõ, yến hội là 8 giờ rưỡi bắt đầu, thế cho nên cô không có về nhà mà cùng ba Tô đi đến đó luôn.
Tô Yên thay lễ phục Tô đưa, một thân váy dài màu bạc, thiết kế đuôi cá, đeo giày cao gót, trang điểm nhẹ một chút rồi Đi ra ngoài.
Tất nhiên, bởi vì Tô Yên ở trong phòng thất thần quá lâu nên đến chậm.
Khi cô đến, yến hội đã bắt đầu rồi.
Tô Yên đẩy cửa đi vào trong, vừa vặn bên trong âm nhạc đang kéo du dương, sân nhảy từng đôi nối nhau, nhảy khiêu vũ hữu nghị, hương nước hoa tràn ngập trong mỗi góc phòng.
Cô đi xuống bậc thang, nhìn khắp nơi.
Ba Tô mang theo con gái nhỏ Tô Vũ cùng mọi người chung quanh đàm luận giao tế.
Tô vũ lớn lên xinh đẹp, hơn nữa có Ba Tô dẫn đến, thực mau liền trở thành tiêu điểm toàn trường.
Tô Yên đi sang bên cạnh, chuẩn bị ngồi trêи sô pha trong chốc lát.
Kết quả mới vừa đi được hai bước, liền thấy Quân Vực nghênh diện đi tới, a, không đúng, là Trịnh loan.
Trịnh loan một thân tây trang được cắt may tinh xảo, mang theo khí chất quý phái, áo sơ mi màu trắng cổ áo hơi mở ra.
Phía sau, An Túc An Đồng đi theo.
Yến tiệc này vốn chính là vì Trịnh loan mà chuẩn bị, thế cho nên hắn vừa xuất hiện, lực chú ý của mọi người liền bị hấp dẫn.
Trịnh loan dừng lại trước mặt Tô Yên, nhìn váy trêи người cô, khen ngợi
"Rất đẹp."
Tô Yên không nói chuyện.
Thời gian trầm mặc, Ba Tô đã dẫn theo Tô Vũ đi tới bên cạnh
Vừa đi vừa nói
"Trịnh tiên sinh, nghe đại danh đã lâu a."
Nói đoạn liền duỗi tay đưa đến, ý muốn bắt tay với Trịnh loan.
Tầm mắt Trịnh Loan vẫn luôn không rời khỏi người Tô Yên.
Mọi người đứng bên cạnh cũng có thể cảm thấy ánh mắt ấy nóng rát nhường nào.
Giống như cô gái này đang nợ tiền hắn, chỉ nhìn chằm chằm người ta không bỏ.
Cho đến khi Tô Yên dời đi tầm mắt, nhìn về phía Ba Tô, ánh mắt Trịnh Loan mới từ trêи người Tô Yên rời đi.
Hắn nói
"Tô chủ tịch, nghe danh đã lâu."
Thương trường luôn cần sự khách sáo.
Tô Vũ bên cạnh, lực chú ý ban đầu là ở trêи người Tô Yên, cô ta không nghĩ tới Tô Yên mặc lễ phục này lại đẹp xuất sắc như vậy, càng không ngờ được là Tô Yên cùng vị Trịnh Loan này có quen biết.
Cho đến khi nghe được giọng nói Trịnh Loan, Tô Vũ mang theo nụ cười tiêu chuẩn ngẩng đầu, đang muốn cùng Trịnh loan chào hỏi. Ngay khi tầm mắt dừng ở trêи mặt hắn, hô hấp liền cứng lại.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Có lẽ là trước nay chưa từng gặp qua người đàn ông nào có bộ dáng như này.
Tự phụ, tinh xảo.
Gương mặt Tô Vũ hơi hơi phiếm hồng, cô nghe được thanh âm trái tim mình nhảy lên nhanh chóng, nhịn không được duỗi tay vén tóc mình để sau tai.
Mở miệng
"Trịnh tiên sinh, may mắn hôm nay ở chỗ này gặp được ngài."
Trịnh loan nghe xong, gật gật đầu.
Sau Đó, lực chú ý liền chuyển dời đến người Tô Yên.
Hắn nhìn chằm chằm cô, một chút cũng không thèm để ý bên cạnh còn hai người đang đứng.
Hơi hơi cúi người
"Em hôm nay nhìn thấy tôi, vui vẻ không?"
Tô Yên không nói lời nào, hắn liền ở đằng kia chờ, bày ra tư thế nhất định phải nghe được câu trả lời từ cô.
Ba Tô nhìn phương thức hai người ở chung, trong mắt hiện lên tia sáng.
Ông ta nói
"Tiểu Yên, Trịnh tiên sinh đang hỏi con kìa."
Tô Yên gật đầu
"Ân"
Nhìn thấy cô gật đầu, Trịnh loan nở nụ cười.
Khác với nụ cười khách sáo mới nãy, lần này ngay cả nốt ruồi ở khóe mắt cũng lay động rực rỡ.
Tô Yên nhìn hắn cười rộ lên, sửng sốt một chút.
Sau đó liền thấy hắn vươn tay, một bàn tay khác đặt ở sau lưng
"Tô tiểu thư, hôm nay có thể mời em nhảy một điệu không?"
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Bên cạnh, An Túc liếc mắt với An Đồng, hai người rời đi sang bên cạnh.
Ánh mắt An Đồng gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
"Ngươi không vui?"
Vừa nhìn, vừa hỏi An Túc bên cạnh.
An Túc bưng lên ly champagne, uống một ngụm
"Đó là việc của thiếu chủ."
An Đồng
"Ta mỗi lần nhìn thấy cô ta, trong lòng đều thấy không vui."
"Là ngươi có thành kiến."
"Ngày ấy thiếu chủ rõ ràng đã ra khỏi Minh giới. Ngươi và ta hai người đi tiếp ứng, đều sắp tới Thâm Uyên Ma Vực thì Thiếu chủ lại dừng lại, nói một câu sẽ liên lụy cô, cũng không quay đầu lại đã lần nữa trở về Minh giới."
Vừa nhớ tới tình cảm ngày ấy, An Đồng liền sát khí dày đặc, bên cạnh An Túc yên lặng nghe.
An Đồng lại nói
"Vị Chủ Thần đại nhân này ngay cả một câu cũng chưa bao giờ hỏi đến. Vạn năm, sợ là thiếu chủ không xuất hiện, cô ta có phải sẽ quên luôn thiếu chủ hay không?."
Trọng giọng điệu toàn là châm chọc.
Hắn chính là không vừa mắt Tô Yên lãnh đạm kia.
An Túc nói
"Thiếu chủ thích cô ta."
An Đồng dời tầm mắt
"Ta đương nhiên biết."
Tức giận, nhưng cũng biết không thể động đến.
Thiếu chủ đau vì cô ta như vậy, cẩn thận nâng ở trong tay, luôn đặt ở trước đầu quả tim, nếu là động cô ta, sợ đây là muốn mệnh thiếu chủ luôn đi.
Nhưng chính là như vậy, An Đồng mới càng là tức giận.
Cùng với nói hận cô ta, chi bằng nói là vì thiếu chủ mà bất bình.
Cô ta dựa vào cái gì có thể vân đạm phong khinh hưởng thụ hết thảy sự cưng chiều của thiếu chủ như vậy?
Có lẽ, nếu cô có thể giống thiếu chủ, đối xử tốt hơn với ngài ấy, thì hắn sẽ không còn sát ý cùng sự không cam lòng này.
Thiếu chủ yêu hồn trọng thương, hình người đều hoá không xong, vừa mới dưỡng hồn phách tốt hơn một chút, tâm tâm niệm niệm vẫn là cô.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
An Đồng vẫn luôn nghĩ, đây chẳng lẽ là thủ đoạn của Cửu Trọng Thiên?
Không biết Chủ Thần đã thi pháp gì đối với thiếu chủ mới có thể làm thiếu chủ cam tâm tình nguyện trung thành theo cô ta như vậy.
Lúc này, Tô Yên đã bị đồng chí Trịnh Loan nửa cưỡng bách dắt đến sân nhảy.
Âm nhạc du dương vang lên.
Tô Yên một thân lễ phục màu bạc, ở dưới ánh đèn phá lệ loá mắt.
Nam tuấn nữ tịnh một đôi bích nhân, được duyên trời tác hợp.
Tô Yên không quá giỏi khiêu vũ, trêи cơ bản là Trịnh Loan dẫn dắt cô nhảy.
Lực chú ý của Tô Yên đều ở động tác dưới chân.
Sau đó nhảy nhảy, cô liền cảm thấy cái tay ôm vòng eo mình kia căng lại. Theo đó, hai người liền dán cùng một chỗ.
Trịnh Loan cúi người, dán ở bên tai Tô Yên, hắn gian tà mở miệng
"Tô tiểu thư xinh đẹp như vậy, sợ là có một đám đàn ông bị câu hồn."
Nói nhỏ nỉ non, trong lời nói không biết mang theo cảm xúc như thế nào.
Tô Yên nói
"Cẩn thận khiêu vũ."
Trịnh Loan tươi cười
"Vâng, Tô tiểu thư."
Sau đó hắn liền không nói gì nữa, thật sự nghiêm túc nhảy hết đoạn nhạc.
Chỉ là những người đàn ông vừa mới còn ngắm nhìn Tô Yên, nhìn hai người kia động tác ái muội.
Đây rõ ràng chính là một đôi.
Theo đó, 80% đều dời tầm mắt khỏi người Tô Yên.
Ngoài Sân nhảy, Tô Vũ nắm chặt tay.
Vừa mới nãy cô ta thấy bộ dáng ái muội của Tô Yên cùng Trịnh Loan.
Cô ta từ trước đến nay đều không để người chị này vào mắt, cha thì có ba người vợ.
Người vợ đầu sinh ra chị cả, người vợ hai tuỳ tiện sinh chị hai là Tô Yên, người vợ cuối cùng, sinh ra cô cùng em trai.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Vốn không phải cùng một mẹ sinh ra, tự nhiên là không thân.
Chẳng những không thân, mà còn sẽ có cạnh tranh.
Ách, không đúng, trước nay cô chỉ cùng chị cả cạnh tranh. Dù sao, người chị hai này sự tồn tại quá thấp, căn bản không được coi là đối thủ cạnh tranh ở trong danh sách.
Chỉ là hiện giờ, sợ là phải sửa rồi.
Trong mắt Tô Vũ hiện lên một tia ánh sáng, tay cầm lấy ly champagne càng thêm dùng sức.
Cô ta chưa từng nghĩ tới, người chị hai này lại còn có năng lực như vậy.
Một điệu nhảy dần dần kết thúc, Tô Yên dừng bước chân lại, đứng yên ở đằng kia.
Kết quả tay mới vừa buông ra, đảo mắt đã bị người nắm lấy.
Trịnh Loan nhìn Tô Yên
"Tô nữ sĩ cứ như vậy rời đi?"
Tô Yên nói
"Nhảy xong rồi."
Trịnh Loan tới gần cô
"Tôi dạy tốt không?"
Tô Yên không nói lời nào.
Cô càng không nói lời nào, hắn càng từng bước ép sát, một hai phải bắt cô nói ra cái hai ba câu.
Hai người một tiến một lui.
Ngay lúc này, Ba Tô bên cạnh cười, tiến lên đánh gãy chuyện hai người.
Trong tay ông ta cầm ly champagne
"Ha ha ha ha ha ha, không nghĩ tới Trịnh tiên sinh khiêu vũ tốt như vậy."
Sau lại thêm một câu
"Càng không nghĩ tới, Trịnh tiên sinh cùng Tiểu Yên nhà ta có quan hệ thân thiết như vậy."
Trịnh Loan câu môi cười
"Tôi cùng với Tô tiểu thư, vừa gặp đã như quen từ lâu."
Theo đó, Ba Tô lại ha ha nở nụ cười.
Cười đủ rồi, ông ta nhìn thoáng qua Tô Yên, lời nói vừa chuyển.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Do dự
"Hôm qua nghe Tiểu Yên nói, hiệp nghị hợp tác cùng quý công ty vẫn chưa hoàn thành. Là Trịnh tiên sinh nghi ngờ gì sao?"
Ánh mắt Trịnh Loan nhìn về phía Tô Yên như suy tư điều gì, một lúc sau hắn mới dời ánh mắt đi, uống một ngụm champagne, chậm rãi hỏi lại
"Hiệp ước gì?"
Ba Tô ha ha ha nở nụ cười
"Đại gia nghiệp như tập đoàn K, việc nhỏ như vậy chỉ sợ còn không cần Trịnh Loan tiên sinh nhọc lòng."
Ba Tô nháy mắt ý bảo Tô Yên hãy nhanh mở miệng nói rõ ràng.
Lúc này, Tô Vũ bỗng nhiên ngắt lời
"Trịnh tiên sinh, đó là việc triển khai hợp tác giữa công ty ngài với chúng ta. Chị em cố ý từ Thành phố X bay đến chi nhánh công ty bên kia, ở bên đó một tuần. Hôm qua, vốn là đã muốn ký hợp đồng. Cũng không biết rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề, cuối cùng vữa chưa ký kết xong. Chị em hằng ngày bôn ba, ngay cả một bát cơm cũng chưa kịp ăn."
Trịnh Loan nghe xong, nhìn Tô Yên, chậm rãi nói
"Đã đều thương nghị tốt, hợp đồng sẽ không có cải biến lớn gì. Có lẽ là đóng dấu hợp đồng có chút vấn đề. Lại một lần nữa ký kết là được."
Hắn thuận miệng tìm một cái lý do.
Ba Tô vừa nghe liền cười
"Trịnh tiên sinh quả thực tuổi trẻ tài cao a."
Trịnh Loan không nói chuyện, chỉ là lắc nhẹ một chút ly champagne trong tay rồi đặt ở trêи bàn.
Ánh đèn chiếu rọi phía trêи ly champagne, chiếu ra ánh rượu đầy đủ màu sắc.
Tô Yên chỉ là cầm champagne, một ngụm cũng chưa uống.
Tửu lượng cô không tốt, uống một ngụm sợ sẽ say luôn ở chỗ này.
Yến hội dần dần tiến vào cao trào.
Tô Yên thấy nơi này trêи cơ bản không có chuyện gì của mình, liền tính toán rời đi trước.
Đi ra cửa lớn, ấn thang máy, lúc này Tô Cổ gửi tin nhắn tới
"Đã dọn xong, buổi tối hôm nay có thể vào ở."
Hiệu suất làm việc của Tô Cổ rất cao, hiếm khi làm người khác nhọc lòng.
Sau đó, Tô Cổ lại gửi tin nhắn tới
"Chị ở đâu? Em đi đón chị."
Tô Yên gửi địa chỉ cho hắn rồi nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Tại chỗ cao này quan sát cảnh đêm ngoài cửa sổ cũng là một loại hưởng thụ.
*****
Edit: Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
Chỉ là hình ảnh này dừng ở trong mắt Tô Yên, có chút vô dụng.
Lúc này, leng keng một tiếng, thang máy đã đi lên.
Cơ hồ là đồng thời lúc Tô Yên đi vào thang máy, dư quang liền thấy được người mới từ yến hội ra.
Cô duỗi tay ấn đóng cửa.
Khi cửa sắp khép kín, bang một tiếng, một bàn tay khớp xương rõ ràng chen vào, bẻ cửa thang máy, đúng, chính là đem cửa thang máy dùng sức bẻ ra.
Một gương mặt tinh xảo quý khí liền phóng đại ở trước mắt cô.
Hắn cười nói
"Tô nữ sĩ sớm như vậy đã đi rồi? Yến hội còn chưa kết thúc mà."
Khi nói, hắn cúi đầu liếc Tô Yên một cái rồi ấn đóng cửa.
Sau đó, tầm mắt lại lần nữa rơi xuống trêи mặt Tô Yên.
Tô Yên nhìn hắn, trong mắt không có gì dao động, cô nói
"Ân, phải đi về."
Hắn hạ mắt, cười phá lệ kinh diễm
"Tô nữ sĩ đi như vậy, tôi không yên tâm, tôi sẽ đưa nữ sĩ về."
Tô Yên lắc đầu
"Không cần."
Chỉ là cô nói lời này cũng không có tác dụng, bởi vì người kia đã đứng trong thang máy, ấn đi xuống tầng.
Không gian thang máy nhỏ hẹp, hai người đứng cách nhau vị trí không xa.
Bởi vì hắn xuất hiện, Tô Yên dịch vào trong một chút.
Người này có vẻ cũng không muốn hiểu chuyện, bảo trì khoảng cách, mà càng hướng tới dựa gần Tô Yên.
Bịch.
Bàn tay cùng thang máy va chạm.
Hắn vây cô vào trong góc.
Đây là thang máy trong suốt, thiết kế như vậy chủ yếu làm người trong thang máy có thể hưởng thụ cảnh đẹp ngoài cửa sổ.
Chỉ là hiện giờ, biến thành cảnh đẹp, sợ là người trong thang máy. -. -
An Đồng An Túc đứng ở bên cửa sổ yến hội, nhìn Trịnh Loan cùng Tô Yên trong thang máy, tư thế ái muội đi xuống tầng.
Hai người nhìn lẫn nhau một cái.
An Đồng suy nghĩ trong chốc lát
"Ta sao lại cảm thấy thiếu chủ cùng Chủ Thần có chút cổ quái?"
Một người làm hắn chán ghét, một người là hắn để ý nhất, thế cho nên An Đồng đặc biệt chú ý tới hai người kia.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
An Túc nhìn mắt An Đồng, bưng ly champagne bên cạnh lên uống một ngụm
"Hôm qua cùng thiếu chủ đi bãi đỗ xe đón người, nghe nói, cô ấy không nhớ được thiếu chủ."
An Đồng mày nhíu lại.
Đã quên thiếu chủ?
An Đồng nhìn hai người trong thang máy kia.
Mở miệng
"Ngươi tin sao?"
An Túc lắc nhẹ ly champagne, không nhanh không chậm nói
"Ta có tin hay không không quan trọng. Quan trọng là thiếu chủ nghĩ như thế nào."
Nhìn một chút tác phong hành sự của thiếu chủ kìa, ngoài miệng nói cô mất trí nhớ, trong lòng lại rõ ràng là không tin.
Nếu không, sao lại cứ gấp như vậy, cứ càn rỡ như vậy?
Cùng một cô gái không quen biết, bắt buộc khiêu vũ, lại đuổi theo từ thang máy ra bên ngoài.
Thiếu chủ đây là nóng nảy.
Hiển nhiên, An Đồng cũng rất nhanh đã lĩnh ngộ ra.
Hắn dời tầm mắt, cười lạnh một tiếng
"Không nghĩ tới Chủ Thần đại nhân này cũng rất có thủ đoạn."
Có lẽ là hắn đã có thành kiến từ trước, dù cho Tô Yên làm cái gì, xem ở trong mắt hắn đều là sai.
Đặc biệt là cô còn sử dụng loại thủ đoạn này ở trêи người thiếu chủ, thành kiến của An Đồng đối với Tô Yên càng nặng.
Thiếu chủ đào tim đào phổi cho cô, mà cô lại chơi tâm cơ với thiếu chủ, người như vậy, hắn sao có thể ủng hộ?
Tô Yên không xứng với thiếu chủ.
Lại nói tới hai người trong thang máy.
Thực mau thang máy tới hầm để xe.
Cô từ lòng Trịnh Loan vòng qua tay hắn tránh thoát ra.
Nói
"Trịnh tiên sinh không cần tiễn. Tôi có thể tự mình trở về."
*****
Edit: Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
Cho đến khi đi ra thang máy cô mới nhớ, lúc mình tới nơi này cũng không có lái xe.
Bước chân khựng lại.
Vừa chuyển đầu, tiếp theo liền bị người ôm lấy.
Trịnh Loan vẫn là người đầu tiên không chịu nổi, hắn hỏi
"Em giận anh?"
Tô Yên không nói chuyện.
Hắn lại nói
"Là bởi vì ngày hôm qua làm em bôn ba cả một ngày, cho rằng anh là cố ý trêu đùa em, cho nên em mới làm bộ không quen biết anh?"
Hắn dùng sức ôm người trong lòng ngực.
Đợi thật lâu sau, cũng không có chờ đến cô mở miệng.
Hắn cúi đầu xem.
Cúi người, mặt đối mặt với cô, vén sợi tóc rũ xuống ra sau tai cho cô.
Hắn nói chuyện thanh âm khàn khàn mang theo vẻ dỗ dành
"Em đừng nóng giận, nghĩ muốn cái gì đều cho em, anh cũng đều là của em."
Tiểu Hoa nghe Quân Vực đại nhân dùng khẩu khí như vậy dụ dỗ người, nhịn không được ực một tiếng nuốt một chút nước miếng.
Ô ô ô, đây quả thực chính là đại sát chiêu.
Này ai có thể đỡ được?
Tô Yên như cũ không có lên tiếng.
Quân Vực muốn thấy rõ đôi mắt Tô Yên, muốn nhìn xem rốt cuộc cô suy nghĩ cái gì.
Hắn dán qua, tới gần gương mặt cô, lẩm bẩm.
"Tiểu Quai vì sao tức giận, em nói với anh được không?"
Toàn bộ bãi đỗ xe đều quanh quẩn giọng nói của hắn.
Hắn phảng phất như đang bàn việc nhà
"Anh bảo An Đồng làm lễ phục cho em, em không thích?"
Tiếp theo, hắn dừng một chút, như là nghĩ tới cái gì
"Hắn khi dễ em?"
Hắn hỏi một câu lại một câu.
Bày ra tư thế nếu Tô Yên không nói, hắn liền không tính toán thả người rời đi.
Tô Yên vẫn trầm mặc.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Nếu không phải chuyện ở thế giới này, vậy là chuyện ở Minh giới sao?
Hắn sờ sờ gương mặt Tô Yên, trêи người cô phiếm lạnh, nhưng mà hắn lại không đem theo áo khoác xuống, thế cho nên đem người ôm càng chặt.
"Anh sẽ cố hết sức, sẽ không làm em lo lắng, chỉ là yêu hồn suy yếu, không chịu khống chế lâm vào ngủ say thôi."
Sau khi hắn bị Tô Yên mang đi, lại lần nữa lâm vào hôn mê, chờ đến khi mở mắt, đã đi tới nơi này.
An Đồng An Túc cầm theo dưỡng hồn dược tới gặp hắn, còn nói nhất định phải đi theo hắn. Như thế, mới để hai người bọn họ lưu lại.
Hắn nhìn Tô Yên do dự trong chớp mắt
"Là nhìn thấy nguyên thân của anh, dọa tới rồi?"
Có lẽ cô là lần đầu tiên nhìn thấy hắn có bộ dáng chật vật như vậy.
Vết thương sâu đến tận xương, toàn thân không có một chỗ nào tốt. Đó không phải chật vật, đó là kinh hãi.
Quân Vực ôm Tô Yên, sờ sờ đầu cô, nói
"Tiểu Quai nếu cảm thấy khó có thể tiếp thu, có thể không đi xem. Ngày sau sẽ khôi phục bộ dáng trước kia."
Tô Yên hơi há mồm, muốn nói chuyện.
Chỉ là cuối cùng lại không nói gì.
Đi vào thế giới này ba tháng, cơ hồ mỗi ngày cô đều sẽ nhớ tới khung cảnh khi ở Minh giới.
Mỗi lần nghĩ đến, tâm giống như là bị châm, bị sát muối.
Hiện giờ nghe chính hắn nói ra, cô càng thêm khó chịu.
Cuối cùng, cô ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.
Nghiêm túc nói
"Em không có quên anh."
Nghe cô nói ra lời này, Quân Vực rốt cuộc cười.
Sống lưng thả lỏng lại
"Còn tưởng rằng Tiểu Quai muốn giận anh thật lâu."
Vừa dứt lời, liền nghe Tô Yên nói một câu
"Quân Vực, em không muốn cùng anh ở bên nhau."
Hắn nghe xong, thân thể liền cứng đờ lại
Nhưng mà thực mau, hắn lại thả lỏng.
*****
Edit: Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
Ôm Tô Yên càng thêm dùng sức, lẩm bẩm nói
"Tiểu Quai, em giận anh cũng không thể nói cái này. Anh sẽ rất khổ sở."
Tiểu Hoa lúc này thở cũng không dám thở mạnh.
Một cái thống tử như nó cũng cảm thấy rất khẩn trương là chuyện như thế nào?
Ký chủ không muốn cùng hắn ở bên nhau?
Là muốn chia tay Quân Vực đại nhân sao??
Cho nên, ký chủ mấy ngày nay càng ngày càng trầm mặc, là vẫn luôn suy nghĩ cái này??
Tô Yên kéo tay hắn xuống, rồi đẩy người khỏi mình.
Cô lại cường điệu một lần
"Em không muốn cùng anh ở bên nhau."
Ngữ điệu cô không hề phập phồng, lãnh lãnh đạm đạm.
Thật giống như là muốn đánh nát sự ảo tưởng dưới đáy lòng Quân Vực.
Cô không có tức giận, cô chỉ là bình đạm tới nói một cái quyết định đã suy nghĩ thật lâu mà thôi.
Cơ hồ là ngay khi cô vừa nói xong.
Khuôn mặt vô biểu tình của Quân Vực trong nháy mắt hiện lên lệ khí, đôi mắt đen nhánh đảo mắt biến thành đỏ như máu.
Hắn nâng mắt lên, đối diện cùng đôi mắt trong suốt của Tô Yên, thở dài một hơi, nói
"Lý do của Tiểu Quai là gì?"
Nhìn qua còn thấy Quân Vực rất có lý trí, chỉ là đôi mắt này có chút không bình thường.
Tô Yên nói
"Rời khỏi anh, em có thể tồn tại. Anh cũng vậy. Hơn nữa sẽ sống được càng tốt."
Bọn họ đều có được năng lực đủ cường đại để có thể bảo hộ bản thân.
Lại không thể hiểu được nhất định phải ở cùng nhau để khiến đối phương mình đầy thương tích.
Hà tất phải thế?
Không ai rời khỏi ai mà không thể sống cả.
Quân Vực cười nhẹ
"Đây là lý do? Tiểu Quai là cố ý chọc tức anh?"
Nói đoạn, hắn muốn kéo tay Tô Yên.
Tô Yên lui sau một bước, né tránh.
Tay hắn khựng ở giữa không trung. Động tác nhìn giống như là tên hề.
Có lẽ trêи thế giới này cũng thật sự chỉ có Tô Yên có thể làm được.
Nói chia tay đều bình tĩnh, bình đạm, một chút cảm tình phập phồng đều không có.
Giống như những yêu thương, những dung túng đối Quân Vực có thể ở trong vòng một giây đồng hồ biến mất sạch sẽ.
Gặp lại, cũng chỉ là một người xa lạ đã từng có một đoạn quan hệ như vậy.
Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian
"Nếu không có chuyện khác, em phải đi."
Nói xong, cô xách váy, cũng không quay đầu lại mà xoay người rời đi.
Nhưng mà Quân Vực sao có thể cứ như vậy để cô đi?
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tay Tô Yên bị giữ chặt.
Lực đạo kéo cô thực nhẹ, chỉ cần cô thoáng dùng sức, liền có thể tránh thoát ra.
Nhưng là cô vẫn là dừng lại, hỏi
"Còn có chuyện gì khác sao?"
Quân Vực đỏ mắt nhìn cô, yết hầu lăn lộn
"Có"
"Chuyện gì?"
"Muốn hôn em."
Nói xong, Tô Yên đã bị đè ở trêи tường.
Lực đạo hắn cực kỳ lớn, gắt gao ấn cô.
"Ưm."
Một bàn tay hắn ôm eo cô, một bàn tay chống vách tường.
Lực đạo kia, như là hận không thể muốn đem cô bóp nát.
Một trận hôn kịch liệt kéo ra tại góc trong bãi đỗ xe ngầm.
Khi Tô Cổ lái xe đi vào bãi đậu xe, trong lúc vô tình nhìn thấy được cảnh tượng như vậy.
Hắn không muốn xem, nhưng là hai người bọn họ ở cửa thang máy hôn, động tác còn kịch liệt như vậy, nghĩ thôi cũng thấy khó.
Tô Cổ có bằng lái sao?
Đương nhiên không có.
Thẻ căn cước của hắn năm nay mới 17 tuổi.
Nhưng là Tô Cổ lái trộm nha.
Một chút cũng không sợ bị mấy anh cảnh sát bế đi.
Một đường từ biệt thự chạy đến nơi này, thậm chí còn rất thuận lợi ngừng xe. Sau đó, lẳng lặng chờ đợi hai người kia hôn xong.
Tô Cổ nhắm mắt lại.
Chậc.
Không thấy nha, không thấy gì hết.
← Ch. 256 | Ch. 258 → |