Em đã nói sẽ không ghét bỏ anh (1)
← Ch.255 | Ch.257 → |
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Đối diện với cô là một thiếu niên 16, 17 tuổi.
Cậu mặc áo trêи màu trắng, quần màu đen, mái tóc tán loạn che khuất đôi mắt.
Cả người nhìn qua lạnh lùng, có một loại cảm giác ngàn dặm xa cách.
Người này là Tô Cổ.
Hiếm lạ chính là, lúc này Tiểu Hồng không có đi theo Tô Cổ, mà còn ở trong không gian.
Tô Yên hỏi
"Tiểu Hồng lần này có thể biến ra hai chân hay không?"
Tô Cổ ngẩng đầu
"Có lẽ."
Tô Yên nghe đáp án này.
Nghĩ đến bộ dáng Tiểu Hồng mỗi lần thất bại liền chạy đi ăn hoa ngoài vườn để an ủi chính mình, trong mắt cô hiện lên một trận ý cười.
Tô Cổ nhìn cảm xúc trêи mặt Tô Yên.
Hắn nhìn trong chốc lát, nói
"Đi vào thế giới này ba tháng, vì sao em lại cảm thấy cảm xúc chị không đúng lắm."
Tô Yên không nói chuyện, chỉ bưng chén trà lên uống.
"Không biết."
Cô trả lời.
Có lẽ là trong nhà chưa rõ, ngoài ngõ đã tường, cô không cảm thấy cảm xúc của mình có gì không đúng. Chỉ là, trong đầu luôn thoáng hiện hình ảnh Quân Vực máu tươi đầm đìa.
Tô Cổ lại nói
"Thân thể hắn còn ở trong không gian, nhưng mà yêu hồn lại không thấy. Có lẽ, hắn cũng đi tới thế giới này."
Tô Yên ngẩng đầu, nghi hoặc
"Em muốn nói cái gì?"
"Chị dường như không có một chút nóng nảy nào muốn đi tìm hắn, khác với trước đây."
Trước kia, dù cho Tô Yên không nói, nhưng vẫn có thể thấy cô lưu tâm tới việc này rất nhiều.
Từ lúc đi ra khỏi Minh giới, bọn họ không hiểu tại sao bị đưa đến thế giới này.
Tô Yên mỗi ngày đều tỉnh lại, đi làm, công tác, ngủ, rất có quy luật, hết thảy bình thường.
Bình thường đến nỗi bất thường.
Cứ như thế ba tháng, chỉ là không đề cập tới Quân Vực.
Trước nay đều không hỏi qua.
Thật giống như Tô Yên mất trí nhớ, quên người này đi.
Tô Yên cắn một miếng bánh ngọt, thật lâu sau mới nói một câu
"Không muốn thấy hắn."
Cô nói trắng ra.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Cổ sửng sốt, cuối cùng, vẫn là trầm mặc.
Yên Yên để ý nam nhân kia rất nhiều, người khác có thể không biết nhưng hắn thì có.
Hiện giờ, lại từ miệng Yên Yên nghe được một câu như vậy.
Một là nam nhân kia khiến Yên Yên tổn thương, hai là Tô Yên tức giận hắn.
Nếu là cái đầu tiên, điểm mấu chốt của Yên Yên với tên kia quá thấp, để làm ra được chuyện đó, có vẻ còn khó hơn lên trời.
Còn cái thứ hai.... .
Tô Cổ không nhớ nổi có chuyện gì làm cô phải tức.
Dù sao hắn cũng chưa yêu đương bao giờ, nào hiểu được nguyên nhân giận dỗi của mấy người yêu nhau này chứ?
Hắn uống hết cả ly trà, sau đó đưa một tấm danh thϊế͙p͙ qua.
"Đây là số điện thoại của vị giám đốc tập đoàn K muốn nói chuyện hợp tác với chị."
Tô Yên nhìn Tô Cổ.
Tô Cổ tiếp tục nói
"Em muốn nhập học, chị giúp em xử lý thủ tục."
" Muốn học ở trường nào?"
Tô Cổ nhìn Tô Yên
"Trường cấp 3 Thánh đức."
Tô Yên sửng sốt
"Cấp 3?"
"Bộ dáng em có thể tiếp tục phát ngốc ở cấp 2 sao?"
Tô Cổ đã thay đổi hình dạng, từ một thằng nhóc mười một, mười hai tuổi, biến thành thiếu niên mười sáu tuổi hiện giờ, xác thật là không thể tiếp tục học cấp 2.
Tô Yên hiểu ra, nhìn Tô Cổ từ một tiểu trùng vương mini biến thành người, lại từ bộ dáng trẻ con biến thành thiếu niên.
Cô lộ ra ý cười nhẹ nhàng
"Có cảm giác rất kỳ quặc."
Tô Cổ
"Cái gì?"
"Không biết, nhưng là, thực thích."
Tô Cổ cắn một ngụm điểm tâm, chặn ngang.
"Chúng ta có phải nên dọn đến một căn phòng lớn hơn hay không?"
Tô Yên nghĩ nghĩ
"Có thể."
"Không cần cho em tiền mua giường trẻ em, em sắp thành niên."
"Được."
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
"Thủ tục nhận nuôi khi nào làm xong? Làm xong, em mới có thể đi học. Còn có Tô Tiểu Hồng kia nữa, cùng nhau làm đi."
Tô Yên nhớ tới đứa trong không gian kia
"Nó có vẻ không muốn đi học."
Tô Cổ uống ngụm nước trà
"Nó không quyền lựa chọn."
Không đi học?
Không đi học thì làm gì?
Ăn hoa bắt bướm?
Tuổi cũng đã có, tất nhiên là phải đi tới trường học rồi.
Đương nhiên, chỉ khi nó có thể biến ra hai chân mà thôi, nếu cái đuôi rắn kia hóa không ra chân thì có muốn đi trường học cũng không đi được.
Đương nhiên, Tiểu Hồng đang ở nỗ lực ở trong không gian hóa chân không biết những việc này.
Uống trà xong, Tô Yên trở về khách sạn.
Tô Cổ lại trở về thành phố X, đi chuẩn bị chuyện khác.
Hiện giờ Tô Yên là ở chỗ này công tác, chờ ngày mai hội nghị kết thúc, thì sẽ trở về thành phố X.
Cô cởi áo ngoài, thay áo ngủ, kéo chặt bức màn xuống, mang bịt mắt lên rồi nhắm mắt lại.
Hiện giờ mới là bốn giờ chiều, cô cũng đã chuẩn bị buồn ngủ.
Tiểu Hoa nhìn ký chủ, nhỏ giọng hỏi
"Ký chủ, chị không có việc gì chứ?"
Tiểu Hoa là thật sự quan tâm ký chủ.
Tô Cổ phát hiện ký chủ có chút biến hóa so với trước kia, nhưng Tiểu Hoa thân là một cái thống tử ngày đêm làm bạn cùng ký chủ, tất nhiên là biết nhiều hơn Tô Cổ.
Từ khi ra khỏi Minh giới đến bây giờ đã là ba tháng, ký chủ rất chăm chỉ công tác, cũng rất chăm chỉ ngủ.
Ăn kẹo cũng đặc biệt nhiều, đảo mắt cái bàn đã tích được một chồng nhỏ vỏ kẹo.
Ký chủ càng ngày càng trầm mặc, Tiểu Hoa không biết ký chủ muốn làm gì. Nhưng là nó biết, ký chủ còn tiếp tục như vậy ắt sẽ xảy ra vấn đề.
Tiểu Hoa mở miệng
"Ký chủ, chị có thể tâm sự cùng Tiểu Hoa."
Trầm mặc thật lâu lúc sau, Tô Yên mở miệng
"Chúng ta hiện tại là ở đâu?"
Tiểu Hoa
"Ưm......"
Tô Yên
"Vì sao từ sau khi ra khỏi Minh giới, liền lập tức tới nơi này?"
"Cái này......"
"Làm sao mới có thể rời khỏi nơi này?"
Tiểu Hoa
"Ách......."
Tô Yên hỏi một câu, Tiểu Hoa mắc kẹt một câu.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Vốn dĩ Tiểu Hoa là muốn hóa thân thành tiểu thống tử tri kỷ, hiện giờ tức khắc liền tiêu tan.
Từ lúc ra khỏi Minh giới, Tiểu Hoa còn tỉnh lại muộn hơn Tô Yên tận ba ngày. Sau đó nó liền phát hiện mình tựa hồ không thể phát huy chức năng của một hệ thống, mặc dù công năng vẫn sáng đèn.
Trở thành một thống tử tàn tật.
Trừ bỏ mở ra được không gian và vẫn nói chuyện được, còn lại không hoạt động tí nào.
Nếu như Tô Yên chết, cô cũng không thể tiến vào trạm không gian.
Không biết rốt cuộc là nguyên nhân vì sao nó đánh mất công năng của một hệ thống.
Ký chủ hỏi hai câu, Tiểu Hoa lại không phát huy được.
Nhưng càng là như vậy, Tiểu Hoa càng chắc rằng ký chủ có vấn đề. Ngày thường, ký chủ nói chuyện đều ôn ôn nhu nhu, làm sao sẽ có tính công kϊƈɦ như vậy?
Tô Yên ngủ từ bốn giờ chiều tới 6 giờ sáng ngày hôm sau.
Lúc này, điện thoại của trợ lý gọi đến.
"Phó tổng, hội nghị sáng hôm nay diễn ra lúc 7 giờ rưỡi ở tầng cao nhất của chi nhánh công ty tập đoàn K."
"Ân"
Tô Yên lên tiếng, rời giường, mặc quần áo, hết thảy đâu vào đấy.
Tập đoàn K là đối tượng gần nhất mà Tô Thị muốn triển khai hợp tác, có thể nói đôi bên cùng có lợi.
Trêи cơ bản, vụ hợp tác triển khai này đã được định sẵn. Hội nghị sáng nay chỉ là ký hợp đồng.
Tập đoàn Tô thị là tập đoàn châu báu, mà hôm nay là hạng mục ký kết hợp đồng quan trọng nhất, sẽ xác định lợi nhuận trong ba năm sau chia cùng tập đoàn K.
Tô Yên nhìn kỹ hợp đồng một lần, xác nhận không có vấn đề gì mới cầm theo cặp công văn, đi ra khách sạn.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên xuất phát tới tập đoàn K.
Tới nơi, cô đi vào bên trong cửa thang máy công ty, trợ lý Tiểu Trương tay cầm văn kiện, đi theo phía sau Tô Yên.
Vừa đi, Tiểu Trương vừa nói
"Tô tổng, nghe nói người tập đoàn K phái tới ký kết hiệp ước hôm nay là trợ lý tư nhân bên cạnh chủ tịch."
Tô Yên gật đầu
"Ân"
"Tình huống có chút biến hóa, chúng ta có cần chuẩn bị trước một chút hay không?"
"Không cần. Chúng ta là lựa chọn tốt nhất của họ."
Ở ngành sản xuất châu báu, tập đoàn Tô thị chính là đứng đầu, Thành phố X nếu muốn đánh nhập vào thị trường này, cùng tập đoàn Tô Thị hợp tác là lựa chọn tốt nhất.
Trợ lý Tiểu Trương không nói chuyện nữa, nhắm mắt theo đuôi đi theo.
Trong khoảng thời gian này, Tô tổng ở bên trong công ty thanh danh rất lớn, trước sau ký kết mấy hợp đồng lớn, đặc biệt được chủ tịch coi trọng.
Mà hắn mấy tháng trước mới bắt đầu đi theo Tô tổng, cũng hiểu biết một ít tác phong hành sự của cô. Chỉ cần Tô tổng nói không cần, vậy liền không cần.
Cửa thang máy đang muốn đóng lại, bỗng nhiên, Tô Yên thấy một một thân ảnh đi tới.
Giám đốc chi nhánh con của tập đoàn K còn chủ động nghênh đón người kia.
"An trợ lý một đường xa tới đây hẳn là rất mệt đi?"
Người nọ mặc một thân tây trang tinh xảo, mang theo cặp kính gọng vàng, hắn duỗi tay đẩy một chút, ôn ôn hòa hòa mở miệng
"Tôi tới chỗ này cũng chỉ là tự mình đi chứng thực việc ký kết hợp đồng, Triệu tổng không cần khách khí, chờ kết thúc việc ký kết, tôi liền rời đi. Chủ tịch còn đang chờ tin tức."
Nói xong, giám đốc chi nhánh con cũng hiểu rõ.
"Được, An Túc trợ lý, mời ngài đi bên này."
Triệu tổng dẫn An Túc đi thẳng đến thang máy.
An Túc ngẩng đầu, vừa lúc đối diện với Tô Yên.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Hai người chạm mặt, An Túc trong mắt xẹt qua một tia sáng. Hắn duỗi tay đẩy khung mắt kính một chút, che đậy cảm xúc trong mắt mình.
Tô Yên lại không có phản ứng gì.
Mãi cho đến khi thang máy lên tầng cao nhất, lúc này, trợ lý Trương bên người Tô Yên nhận được cuộc gọi của bên phía Tô thị gọi tới, đại khái nội dung là dò hỏi tiến trình của việc ký hợp đồng.
Trợ lý Trương đang muốn mở miệng, Tô Yên nói
"Ký hợp đồng có lẽ sẽ hoãn lại."
Trợ lý Trương sửng sốt.
Tô Yên lại nói
"Đi chuẩn bị đi."
Trợ lý Trương chuyển đạt lời Tô Yên nói vào điện thoại. Ngắt điện thoại xong, trợ lý Trương muốn nói lại thôi
"Tô tổng?"
Tô Yên không nói chuyện.
Cô lột một viên kẹo ra, chờ ăn xong rồi đi vào trong phòng hội nghị.
Tiểu Hoa vẫn luôn không nói chuyện là bởi vì nó cảm thấy tên An Túc này rất quen, nhưng trong chốc lát lại nghĩ không ra.
Hội nghị giằng co một giờ, vốn dĩ nên là hội nghị ký kết thỏa thuận đã bàn trước đó, nhưng ở thời điểm kết thúc lại có chút khẩn trương.
An Túc xem toàn bộ văn kiện xong, đặt ở trêи bàn, ôn hòa mở miệng
"Trận hợp tác này, tuy nói là tập đoàn K dựa vào Tô thị để xâm nhập vào thị trường thành phố X, nhưng suy xét sâu hơn, chỉ sợ vẫn là tập đoàn Tô thị có lợi ích càng nhiều hơn. Điều kiện trước đó nêu ra trong văn kiện, tập đoàn K chúng tôi vẫn muốn cân nhắc một chút."
Nghe lời này, mọi người cũng biết một hồi giằng co nữa bắt đầu, xem cuối cùng ai cao tay hơn một bậc, chiếm được ích lợi lớn hơn.
Chỉ là.... .
Tô Yên mở miệng
"Được, chờ các anh nghĩ kỹ rồi có thể tùy thời liên hệ."
Chỉ là Tô Yên tựa hồ cũng không muốn tiếp tục trận đánh giằng co này.
Một câu liền kết thúc trận hội nghị đông cứng này.
Hội nghị kết thúc, mọi người vội vàng đi ra ngoài.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên thu thập tốt mọi thứ, cầm văn kiện cũng chuẩn bị rời đi.
Vị trợ lý tư nhân An Túc kia đột nhiên nói
"Tô tổng, không biết ngài có thời gian lưu lại nói với tôi vài câu hay không?"
Động tác của Tô Yên dừng lại, cô đem đồ vật trong tay mình giao cho trợ lý, lại lần nữa ngồi xuống.
Hội nghị kết thúc, Tô Yên lột vỏ kẹo ăn một viên.
Thực mau, toàn bộ phòng họp chỉ còn lại Tô Yên cùng người tên An Túc kia.
An Túc sửa sang lại một chút tây trang.
"Không biết Chủ Thần đại nhân còn nhớ rõ ta."
Tô Yên liếc hắn một cái
"Có việc?"
An Túc cười nói
"An Túc, đến từ Thâm Uyên Ma Vực."
Nghe đến đây, Tiểu Hoa lập tức nhớ ra.
Là người của Quân Vực.
Lần trước hắn tới đưa thuốc, lúc đó Quân Vực đại nhân đã ngất đi.
Thế cho nên Quân Vực đại nhân cũng không biết bọn họ đã gặp qua.
Ngoài An Túc này còn có một người tên là An Đồng, An Đồng kia chính là người có khuôn mặt trẻ con.
Hai người đều cực kỳ không có ấn tượng tốt với Tô Yên, còn nói đều là bởi vì Tô Yên hại thiếu chủ của bọn họ.
Hiện giờ xem ra, có vẻ cũng đúng, thân thể thảm thương của Quân Vực đại nhân còn đang ở trong không gian kìa.
Nhưng Tiểu Hoa lại vì ký chủ của mình bất bình, lại không phải ký chủ bảo hắn làm như vậy, vì cái gì muốn ghét ký chủ?
An Túc ôn hòa nói
"Ta biết Chủ Thần đại nhân còn nhớ rõ."
Sau đó dừng một chút, nói
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Chủ tử nhà ta tìm ngài."
Tô Yên nhìn thoáng qua đồng hồ
"11 giờ rưỡi tôi phải bay về, mời nói trọng điểm."
An Túc nhìn cô, cúi đầu xuống
"Đa tạ ngài cứu thiếu chủ ra khỏi Minh giới."
Nói xong, An Túc lại khôi phục dáng vẻ ban đầu, giống như hắn cũng chỉ là vì một câu cảm ơn mới bảo cô ở lại.
Tô Yên nghe xong lời hắn nói, một tiếng trả lời đều không có, đứng lên, đi ra ngoài.
Cho đến khi đi ra công ty, Tô Yên vẫn luôn trầm mặc.
Tiểu Hoa cảm thấy, tâm tình ký chủ không được tốt lắm a.
Ngồi xe đi đến sân bay.
Ba giờ sau, đáp xuống thành phố X.
Vừa vào công ty, Tô Yên đã bị răn dạy.
Chủ tịch khoảng 50 tuổi, hắn ngồi trước bàn, bởi vì Tô Yên không có ký kết được hợp đồng nên sắc mặt có điểm tức giận, hỏi
"Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề? Vốn đã rất chắc chắn, như thế nào biến thành cái dạng này?!"
Tô Yên mở miệng
"Có nhân tố ngoài ý muốn, không thể khống chế."
Chủ tịch nghe Tô Yên nói, lập tức bạo phát.
Phịch một tiếng vỗ cái bàn,
"Cái gì không thể khống chế? Có mỗi việc ký cái hợp đồng này còn cái nhân tố gì mà không thể khống chế??!"
Hắn ta tức giận đến khó thở, cuối cùng hít sâu một hơi, lại nói
"Tiểu Yên, chuyện này không thể trách ta tức giận, con nên biết hợp tác cùng tập đoàn K đối với chúng ta có tầm quan trọng như nào."
Vị chủ tịch này cũng là ba của Tô Yên, Tô Kính Quốc.
Tô gia có ba con gái một con trai, Tô Yên đứng hàng chị hai, vị trí nửa vời.
Trước có chị cả thành tích ưu việt, sau có em gái thông minh, vận may tốt, em út Tô gia con trai, từ nhỏ nghịch ngợm, nhưng lại được cả nhà cưng chiều.
Chỉ có nguyên thân, từ nhỏ không quá được quan tâm, luôn bị quên đi sự hiện diện.
Cho đến khi Tô Yên bám vào người nguyên thân, ba tháng giúp Tô gia ký được vài đơn hàng lớn làm Ba Tô lau mắt mà nhìn, hiện giờ mới có địa vị cùng thanh danh phó tổng.
Tô Yên một câu cũng không nói, vẫn luôn ở đằng kia nghe.
Đang lúc ba Tô thở dài, bỗng nhiên một cuộc điện thoại gọi đến.
Sau Đó, biểu tình ba Tô liền thay đổi.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Vội vàng đáp ứng vài tiếng, theo đó là
"Nhất định đến, nhất định đến."
Nói xong, Ba Tô cúp điện thoại.
Ba Tô nhìn Tô Yên, biểu tình trêи mặt so với trước đó tốt hơn nhiều, nói
"Ngày mai buổi tối, tập đoàn K tổ chức tiệc ở thành phố X, mời xí nghiệp nổi danh ở đây mang theo người thân đến tham dự. Đến lúc đó, con nhất định phải bắt lấy hợp đồng này cho ta."
Nói xong, Ba Tô lại bồi thêm một câu
"Tiểu Yên, đây chính là cơ hội cuối cùng của con."
Lời nói ý vị thâm trường.
Lời này đại biểu ba Tô nguyện ý cho cô một lần tín nhiệm, hy vọng cô có thể hoàn thành.
Tô Yên nói
"Con chỉ sợ đảm nhiệm không được, ba chọn người thích hợp hơn đi đi."
Ba Tô nhíu mày
"Chuyện này vẫn luôn là con đảm nhiệm, thời gian ngắn như vậy, con muốn ta tìm ai tới thay thế?"
Ba Tô nói xong, như là nhớ tới cái gì
"Nghe nói con gần đây rất muốn nhận nuôi một tên nhóc?"
Tô Yên ngẩng đầu đối diện cùng ba Tô, ông ta nói
"Việc này cũng không phải bí mật, nếu con đã làm, khẳng định sẽ có người biết."
Theo sau ba Tô lại nói
"Chưa lập gia đình liền nhận nuôi tiểu hài tử, không biết còn tưởng rằng con không tính toán muốn gả chồng.
Còn nữa, sẽ ảnh hưởng tới công tác của con."
Hiển nhiên, là cũng không tán thành việc Tô Yên nhận nuôi.
Sau Đó, ba Tô lại nói
"Nhưng mà, nếu đơn này thành công, việc nhận nuôi này tùy con."
"Đây là hai chuyện khác nhau."
Ba Tô nhíu mày nhìn Tô Yên, trách cứ cô không biết tốt xấu.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Ông ta xua xua tay
"Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, ngày mai buổi tối 8 giờ, nhớ rõ về nhà."
Sau Đó, Tô Yên đi ra văn phòng.
Cô nhìn thoáng qua thời gian, buổi chiều 5 giờ, đến giờ tan tầm rồi.
Tô Yên vừa mới chuẩn bị lái xe ra khỏi hầm đỗ xe của công ty, đột nhiên một tiếng kít kéo dài.
Lốp xe cùng mặt đất kịch liệt cọ xát phát ra âm thanh, Tô Yên đạp phanh, nhìn chiếc xe đang chắn ở phía trước xe mình.
Trêи xe kia có một người đàn ông đi xuống.
Hắn mặc tây trang, áo sơ mi màu trắng, cổ tay áo xắn lên, một bàn tay chống lên xe Tô Yên.
Người này có một khuôn mặt tinh xảo, nốt ruồi khóe mắt phải phá lệ bắt mắt.
Khi Tiểu Hoa nhìn thấy thậm chí trong nháy mắt hoài nghi, cho rằng vị trong không gian kia chạy ra.
Bộ dáng này, ít nhất cũng có bảy phần tương tự bản thể của Quân Vực đại nhân.
Hắn cách kính chắn gió nhìn về phía Tô Yên ngồi ở trong xe.
Đôi môi đỏ hồng gợi lên độ cong, càng thêm đẹp mắt.
Hắn gõ gõ xe, đôi mắt đen nhánh, ảnh ngược lộ ra đều là bộ dáng Tô Yên.
"Không xuống xe?"
Thanh âm dễ nghe vang lên, sâu trong yết hầu truyền ra ý cười.
Tô Yên từ trêи xe đi xuống, đứng ở trước cửa xe, nhìn thẳng hắn liếc mắt một cái.
Người nọ ánh mắt sáng quắc, mở miệng là một câu
"Em đụng phải xe anh, một câu xin lỗi cũng không có?"
Người này trợn tròn mắt nói dối.
Tô Yên đang lúc lái xe, là hắn đột nhiên từ một bên sát tới mới đụng phải.
Cô dời đi tầm mắt nhìn xe hắn, sau đó hỏi
"Bao nhiêu tiền?"
Người nọ sửng sốt, đi tới chỗ Tô Yên.
"Anh nói ra sợ em không trả nổi."
Ngôn ngữ gian tà.
Hắn hơi hơi khom lưng, mặt đối mặt cùng Tô Yên.
"Nhưng mà, em nếu không có tiền bồi thường thật, có thể đổi một loại khác."
Nhẹ giọng lẩm bẩm, gian tà hệt như yêu râu xanh muốn bắt cóc bé gái.
Nói xong liền muốn kéo tay Tô Yên.
Tô Yên tránh sang bên cạnh, nhân tiện duỗi tay, lấy tờ chi phiếu ra.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Cô nhìn thoáng qua chiếc xe kia, vừa cúi đầu viết vừa nói
"Tôi không hiểu về xe, một trăm vạn đủ không?"
Nói xong, đã viết một trăm vạn lên tờ chi phiếu, xé một cái, đưa qua.
Giọng điệu không có chút cảm xúc nào, cũng chỉ là xử lý sự cố giữa hai người xa lạ mà thôi.
Người nọ cứng đờ người một chút, ngẩng đầu, cẩn thận nhìn Tô Yên.
Đôi mắt đen nhánh kia phảng phất muốn đâm thủng cô.
Chỉ nghe người nọ gọi một câu
"Tiểu Quai?"
Tô Yên nhìn hắn, chớp chớp mắt, nói
"Hai trăm vạn?"
Hiển nhiên hai người không phải thảo luận cùng một điểm.
Dần dần, người nọ đứng thẳng thân thể, cúi đầu nhìn chi phiếu kia.
Duỗi tay cầm lấy, hắn cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Nửa ngày sau mới nói
"Một trăm vạn, vẫn thiếu."
Hắn nhất định phải được một tấc lại muốn tiến một thước.
Tô Yên
"Có thể tìm cảnh sát tới kiểm tra một chút rồi tôi sẽ quyết định."
Người nọ ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn cô.
Hai người thật lâu không nói chuyện.
Chỉ nghe người nọ lẩm bẩm một câu
"Lại mất trí nhớ?"
Theo đó, hắn lại nói
"Tôi tên Trịnh loan."
Giới thiệu xong, hắn cất chi phiếu vào trong túi, nói
"Nữ sĩ đụng phải xe tôi, để đền bù tổn thất, cô.... ."
Lời nói còn chưa nói xong, Tô Yên nghiêm túc nói
"Bồi thường tổn thất ở trong túi anh."
Cô dừng một chút lại nói
"Nếu không có việc khác, tôi có thể đi rồi chứ?"
Khẩu khí rất nghiêm túc.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nhắc nhở,
"Ký chủ ký chủ, người này hẳn chính là Quân Vực đại nhân đi??"
Tô Yên không có trả lời Tiểu Hoa.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Thấy hắn một câu không nói, cô liền cho rằng hắn đồng ý cho mình đi. , thế là xoay người, đi đến trước cửa xe.
Vừa mới chuẩn bị kéo cửa ra, bỗng nhiên một bàn tay ấn cửa xe xuống.
Hắn đứng ở phía sau Tô Yên, thoạt nhìn, giống như là hắn vòng tay ôm lấy cô.
Hắn cười ra tiếng, nói
"Tiểu Quai thật sự không nhớ rõ anh?"
Tô Yên quay đầu lại nhìn hắn
"Tôi nên biết anh?"
Hắn kéo tay cô.
Kết quả, một đôi tay trắng nõn ấn ở ngực hắn.
Tô Yên thoáng dùng sức đẩy hắn ra, hai người cách xa nhau một khoảng cách.
"Còn có việc khác?"
Cô nghi hoặc.
Trịnh Loan trầm mặc, đôi mắt đen nhánh nhìn cô, khóe môi gợi lên độ cong càng ngày càng sâu
"Không có gì, chính là muốn hỏi một chút, nữ sĩ tên là gì."
"Tô Yên"
"Tên hay."
Nói xong, hắn không ngăn Tô Yên lên xe nữa, thậm chí còn lui hai bước.
Tô Yên liếc hắn một cái, xác định hắn sẽ không lại xằng bậy liền lái xe rời đi.
Trịnh loan đứng ở chỗ đó nhìn Tô Yên lái xe đi, ánh mắt vừa tối vừa sáng, không biết suy nghĩ cái gì.
Tô Yên sau khi rời khỏi liền trở về khách sạn.
Cô đã dọn ra khỏi nhà họ Tô, Tô Cổ cũng đã tìm được nơi ở mới, đang ở đó dọn dẹp.
Trước đó cô cùng Tô Cổ vẫn luôn ở khách sạn Trường Kỳ Thụ.
Trở lại trong phòng, cô không nói thêm gì, thay áo ngủ, đeo bịt mắt đi ngủ.
Một loạt quá trình vẫn như mỗi một ngày trước đó.
Tiểu Hoa trong lòng nghẹn rất nhiều vấn đề, thời điểm nhìn thấy Quân Vực đại nhân, rốt cuộc nhịn không được hỏi ra.
Sau khi cẩn thận cân nhắc, Tiểu Hoa hỏi ra một cái vấn đề rất có tính nghiên cứu
"Ký chủ, chị không đi ăn cơm sao?"
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Thật lâu sau mới nghe được cô trả lời một tiếng
"Không đói bụng"
Tiểu Hoa vừa nghe ký chủ cùng nó nói chuyện, liền bắt đầu nói
"Ký chủ, người chị vừa mới gặp khẳng định chính là Quân Vực đại nhân. Hơn nữa hắn còn mang theo ký ức. Chị vì sao không nhận hắn?"
Tiểu Hoa lầm bầm lầu bầu
"Ký chủ, chị có phải cũng cảm thấy mình đối xử với hắn quá tốt, quá không có điểm mấu chốt, cho nên quyết định muốn dạy dỗ hắn một chút hay không?"
Nếu ký chủ thật là muốn như vậy, Tiểu Hoa hai tay tán thành.
Nam chủ còn không phải là ỷ vào ký chủ tốt với hắn, mới làm xằng làm bậy như vậy sao?
Văn học của Tiểu Hoa không tốt lắm, thế cho nên từ ngữ gì cũng đều dám dùng.
Tô Yên không hề đáp lại Tiểu Hoa, không biết có phải ngủ rồi hay không.
Sau đó, Tiểu Hoa tự mình ở đằng kia lầm bầm lầu bầu rất lâu.
Sáng sớm hôm sau, Tô Yên tỉnh dậy rất sớm.
Gần như sắc trời vừa mới sáng lên, cô đã mở mắt ra, một mình ngồi ở phòng khách, nhìn ánh nắng bên ngoài, nhìn thật lâu.
Buổi sáng 8 giờ rưỡi, ra cửa đi làm.
Vừa đến công ty liền bị Ba Tô kêu đi văn phòng.
Đi vào, Tô Yên nói
"Chủ tịch."
Sau đó liền nghe Ba Tô thông báo
"Hợp đồng với tập đoàn K, ta cho tiểu Vũ trợ giúp con."
Tô vũ trêи mặt lộ ra tươi cười
"Chị, em tới giúp chị."
Mái tóc xoăn sóng được Tô Vũ buộc lại sau đầu, khuôn mặt trang điểm nhẹ, mặc đồ công sở, bên dưới là váy zip, chân mang giày cao gót.
So với Tô Yên mặc tây trang quần đen thì càng nữ tính hơn, trước sau thể hiện sự yêu kiều vô cùng nhuần nhuyễn.
Tô Yên lắc đầu
"Vụ này có thể tất cả đều giao cho tô vũ."
Cô nói nghiêm túc, Ba Tô lại không thể nào cao hứng, nói
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Con là lo lắng tiểu Vũ làm rối mọi chuyện hay là lo lắng nó đoạt công lao của con?"
Tô Yên nghiêm túc
"Con muốn nghỉ ngơi mấy ngày."
Điều này nghe vào trong tai Ba Tô, Tô Yên chính là được một tấc lại muốn tiến một thước.
Sắc mặt ông ta âm trầm một chút, nói
"Triển khai hợp tác với tập đoàn K là con đề cử, con cũng nên thu thập tốt phần việc của mình đi. Chờ ký hợp đồng xong xuôi, chuyện khác liền giao cho tiểu Vũ tới làm. Con sẽ được nghỉ ngơi thật tốt."
Tô Vũ bên cạnh phụ họa
"Ba yên tâm, con sẽ nỗ lực làm tốt."
Hợp tác lẫn nhau, khó nhất chính là việc phân định lợi nhuận trước khi ký hợp đồng.
Một khi đã thỏa thuận xong rồi, dư lại chính là chút việc nhỏ vụn vặt, chỉ cần từng người đều dựa theo hợp đồng tiến hành thì sẽ không có rắc rối gì lớn.
Tương đương là muốn Tô Yên chọn ra trái ngon để cho người khác cầm đi.
Cuối cùng, còn sẽ đối ngoại tuyên bố, hạng mục lớn trọng điểm này là do Tô Vũ hoàn thành, hoàn toàn không chút liên quan đến Tô Yên.
Tô Yên gật đầu
"Được"
Nói xong, hai người đi ra ngoài.
Tô vũ ôm văn kiện, vừa đi vừa nói
"Nghe nói chị vào tập đoàn ba tháng đã giúp đỡ ba làm không ít chuyện. Hiệp ước mấy ngày nay, phiền toán chị chỉ đạo rồi."
Tô Yên dừng bước chân lại, nghiêng đầu nhìn về phía cô ta
"Lấy hợp đồng chuẩn bị ký kết cùng tập đoàn K lần trước lấy ra, sửa chữa điều lệ trang thứ mười ba mặt thứ hai, đem chia từ 2 phần thành 3 phần."
Tô vũ sửng sốt.
"Cái, cái gì?"
Tô Yên lại lặp lại một lần.
Nói xong, thấy Tô Vũ còn sững sờ ở nơi này, cô nghi hoặc
"Em không phải tới giúp chị? Còn không đi sửa?"
Tô Vũ lúc này mới gật đầu
"Được."
Nói xong, Tô Yên rời đi.
Tô vũ đứng ở tại chỗ, nắm chặt folder, cười khẽ một chút, thấp giọng một câu
"Thật đúng là coi mình là cấp trêи à."
← Ch. 255 | Ch. 257 → |