Nam chủ hắn luôn là tự bế (7)
← Ch.242 | Ch.244 → |
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Di động bị yêu cầu mở loa ngoài, thế cho nên ở đây tất cả mọi người đều ghe được.
Tô Yên hỏi
"Chị đang công tác, em muốn tới không?"
Cô nói tóm tắt, người bên kia cũng trả lời như bình thường
"Lý do?"
"Chị thiếu người."
"Vì cái gì gọi em?"
"Em là em trai chị."
Bên kia trầm mặc, nửa ngày sau hỏi lại
"Địa chỉ?"
Tô Yên báo ra địa chỉ, lúc sau điện thoại cắt đứt.
Khi cô nói chuyện điện thoại xong, ba người còn lại vẫn đang nói. Tô Yên nhìn thời gian cuộc trò chuyện, mười chín giây.
Đạo diễn bên kia cũng là một trận trầm mặc. Đại khái là trước nay cũng chưa gặp qua cuộc gọi nào kết thúc nhanh như vậy.
Năm phút sau, ba người kia lục tục kết thúc cuộc gọi. Lúc này, nồi lẩu đã nấu xong, không biết là ai nói
"Nếu không chúng ta ăn mấy miếng trước đi, chờ bọn họ tới chúng ta lại chơi cái khác. Vào giờ này phỏng chừng mọi người đều đã ăn cơm."
Kết quả là, bốn người vừa mới còn gọi điện thoại mời người tới ăn cơm, đảo mắt liền ăn trước.
Vừa ăn cơm, vừa thỉnh thoảng nói chút chuyện làm cục diện không cứng nhắc nữa.
Ăn lẩu xong, Tống Tiểu Khả thở dài.
"Em lúc đầu còn rất sợ Tô Yên tiền bối."
Trương Manh Manh hỏi một câu
"Vì sao?"
"Chính là video trêи mạng a, rõ ràng lời nói cũng không có thế mạnh, nhưng lại lộ ra một loại hơi thở không dễ chọc."
Tống Tiểu Khả nghĩ đến biệt danh fans gọi Tô Yên là
"Tô đại lão."
Trương Manh Manh lại hỏi một câu
"Vậy hiện tại thì sao?"
"Hiện tại a, ta cảm thấy Tô Yên tiền bối tuy ít nói, nhưng con người thực tốt. Nói ví dụ cái vali kia, chị ấy sợ mệt đến em liền không bảo em bê lên nữa."
Tô Yên ngẩng đầu liếc nhìn cô ấy một cái
"Em là nghiêm túc?"
Tống Tiểu Khả nỗ lực gật đầu.
"Đúng vậy."
Sau khi Nói xong, cô nghi hoặc
"Chẳng lẽ Tô Yên tiền bối không phải nghĩ như vậy?"
"Không phải không cho em bê lên, là em bê không nổi."
Cô vừa nói xong, Trương Manh Manh mới vừa uống một ngụm nước thiếu chút nữa phun ra.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tống Tiểu Khả trêи mặt có điểm xấu hổ, sau đó yên lặng cúi đầu uống nước trái cây.
Bên cạnh Phương Giai Tuệ mở miệng
"Đứa nhỏ này cũng là hảo tâm, cô cũng đừng nói móc cô bé."
Tô Yên nghiêm túc nhìn về phía Phương Giai Tuệ
"Tôi không nói móc cô bé."
Phương Giai Tuệ cười mà không nói. Một hồi lâu sau, mới nghe cô ta nói một câu
"Cô bé là người mới, sao có thể chống cự độ nhiệt tình từ fans của cô?"
Lời này Phương Giai Tuệ nói ra chính là bộ dáng gây chuyện, hai người khác cũng phát giác ra.
Trương Manh Manh cúi đầu không nói lời nào, Tống Tiểu Khả chặn lại nói
"Em không cảm thấy Tô Yên tiền bối nói móc mình, dù sao cũng là sự thật. Ha ha ha ha ha."
Không thể bởi vì cô mà hai đại minh tinh này bất hòa được. Hơn nữa, cô thực sự không cảm thấy lời Tô Yên nói có cái gì không thoải mái.
Nhưng lại cảm thấy Phương Giai Tuệ tiền bối là muốn giúp cô, thế cho nên lập tức cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Tô Yên nhìn Phương Giai Tuệ.
Một lúc sau, dời đi tầm mắt.
Thực mau, bốn người khách mời cũng đều tới.
Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh mời cũng đều là người mới. Phương Giai Tuệ lại là mời Diệp ảnh đế lúc trước đóng phim cùng cô được ship CP mạnh nhất tới.
Hai người gần đây có vẻ đang muốn cọ nhiệt CP để biểu hiện cho người xem.
Một loạt hành động thân mật hỗ trợ, như là lau hộ khóe miệng, làm Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh liên tiếp thét chói tai, nhân tiện vuốt ʍôиɠ ngựa hai câu
"Oa, Diệp ảnh đế cùng chị Giai Tuệ thật xứng a, nếu không hai người ở bên nhau đi."
"Đúng vậy a, thật là hâm mộ Giai Tuệ tiền bối a."
"Ô ô ô ô, em muốn làm khăn giấy kia. Có thể bị Diệp ảnh đế cầm ở trong tay."
Một câu tiếp theo một câu, khen không ngừng.
*****
Hai người kia tựa hồ chơi nghiện rồi, lúc này đút nước, lúc kia lại gắp đồ ăn cho đối phương.
Vốn dĩ ba người đã ăn xong lẩu, nhưng vì có thêm người đến mà lại tiếp tục ăn. So với lúc trước còn náo nhiệt hơn không ít.
Một hồi lâu sau, có tiếng chuông cửa truyền đến, Tống Tiểu Khả đi ra mở.
Chỉ thấy Tô Kiêu Lôi xuất hiện ở bên ngoài. Một thân quần áo thể thao, áo thun với quần dài đen, rất đơn giản lại năng động. Mặc ở trêи người hắn mang theo nét trẻ trung hang hái của thiếu niên.
Tống Tiểu Khả phản ứng trong chốc lát, mở miệng
"Cậu chính là em trai của Tô Yên tiền bối đi?"
Tô Kiêu Lôi gật đầu.
Tống Tiểu Khả
"Mau vào đi."
Lúc này, bên cạnh Tô Yên đã nhiều hơn một cái ghế dựa. Tô Kiêu Lôi ngồi qua đó.
Đầu tiên là hàn huyên một trận, sau đó là ăn lẩu.
Tô Kiêu Lôi cùng Tô Yên trừ bỏ chào nhau một câu lúc đầu thì không còn nói chuyện gì với nhau nữa.
Mấy người bên cạnh nghi hoặc, hai chị em này quan hệ không được tốt sao? Thấy thế nào cũng là bộ dáng không muốn phản ứng với nhau vậy?
Phương Giai Tuệ một tay chống cằm, cười nói
"Tô Yên, em trai cô khó có dịp tới một lần."
Nói đoạn, Phương Giai Tuệ muốn rót đồ uống cho Tô Kiêu Lôi.
Tô Kiêu Lôi ngăn trở động tác của cô ta, nói
"Cảm ơn, tự tôi rót là được."
Không biết vì sao, từ khi Tô Kiêu Lôi gia nhập, không khí ngược lại lạnh xuống.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Chờ cơm nước xong, Tô Kiêu Lôi hỏi nhỏ
"Ở trước màn ảnh diễn trò chị em tình thâm, chị có ngủ được?"
Tô Yên liếc hắn một cái, nghiêm túc nói
"Có thể ngủ."
Tô Kiêu Lôi trầm mặc. Thật lâu lúc sau mới nói
"Hai ta không thân."
"Ân"
"Không rõ vì sao người trêи mạng lại nói chị rất tốt với em."
"Ân"
"Là em trai chị, em bị thiệt mà."
Tô Yên lần này không có trả lời mà nghiêm túc nhìn hắn.
Giây tiếp theo, bang một cái đập lên đầu hắn, sau đó nói
"Làm em trai không bị thiệt, bị chị đánh mới bị thiệt."
Tô Kiêu Lôi che lại đầu đang ong ong đau. Trong mắt đầy vẻ không thể tin tưởng. Cuối cùng, vẫn là nhịn.
Dù sao hắn cũng nhìn qua thân thủ của cô, cũng không biết cô từ chỗ nào học được. Một thân công phu như thế hắn không dám chọc đâu.
Ở chỗ này ngốc đến buổi tối 12 giờ, khách mời mới rời đi.
Tô Kiêu trước khi đi lại lần nữa nhìn về phía Tô Yên
"Em còn chưa thành niên, chị cứ thế yên tâm để một mình em trở về?"
Tô Yên không nghĩ tới hắn sẽ hỏi cái này.
Đứa em trai này cũng hỏi thật nhiều mà.
Cẩn thận nghĩ nghĩ rồi mở miệng
"Nhìn em giống hệt người lớn. Sẽ không bị người khi dễ."
Cuối cùng, Tô Kiêu Lôi trầm mặc đi luôn.
Tới ngày hôm sau, gameshow phát sóng, Tô Yên cùng Tô Kiêu Lôi lại lên hot search.
Thậm chí rất nhiều võng hữu nói, đây mới chân chính gọi là tỷ đệ tình thâm.
"A, không được, tôi thật là yêu chết đôi chị em này."
"Còn tưởng rằng bọn họ muốn biến diễn tình chị em yêu thương, không nghĩ tới sẽ chân thật như vậy, ha ha ha ha ha ha, em trai thực thảm mà."
"câu "giống hệt người lớn" kia, là Tô đại lão nghiêm túc nói sao? Cầu bản phân tích tâm lý của em trai Tô."
Trừ bỏ chuyện này lên hot search, còn có phản ứng của Giai Tuệ cùng Diệp ảnh đế nữa.
Tuy nhiên hot search này lại có hai chiều bình luận. Có người cảm thấy thực tốt
"Oa, cảm tình bọn họ nhìn qua thực tốt a."
"Đúng đúng đúng, đặc biệt là hình ảnh giúp đối phương lau miệng kia."
Lại có chút người cảm làm màu
"Tôi thật là phục, bọn họ rốt cuộc đang làm gì?? Thật đúng là cho rằng đang đóng phim điện ảnh? Ngán ngấy làm người không muốn nói chuyện."
"Đúng vậy, cũng không biết muốn diễn đến bao giờ?."
"Mời chú ý, cái từ ân ái là dùng ở các đôi vợ chồng, bọn họ chỉ là bằng hữu. Làm như vậy thật sự tốt sao?"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Bởi vì có thêm Tô Yên gia nhập, ratings liền đột phá. Nửa đêm đã chiếm toàn bộ hot search. Nhưng lại có người phát hiện ra bầu không khí giữa Tô Yên và Phương Giai Tuệ có chút vi diệu.
"Không khí giữa hai người họ thật kỳ quái."
"Đúng đúng đúng, đặc biệt là câu nói vừa nãy của Phương Giai Tuệ, tôi cảm thấy vô cùng âm dương quái khí."
"Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Yên của chúng ta ở chung với em trai của cô ấy như thế nào là chuyện của bọn họ, còn cần người khác phải dạy sao??"
Hot search càng nhiều, tranh luận không ngừng. Không thể không nói, tiết mục này thật sự thành công.
Tô Yên ở trong biệt thự ngốc cả ngày hôm sau, tiếp tục ngồi trong phòng đọc sách.
Nháy mắt, một ngày liền trôi qua.
Nhưng có một số người rất thích xuất hiện vào buổi tối để cho người khác một sự kinh hỉ.
Tối hôm đó, Hoa Duyên tới, lấy danh nghĩa là tới an ủi cấp dưới.
Phương Giai Tuệ và Tô Yên đều là người của công ty hắn, hai người xem như là đồng nghiệp.
Thời điểm Hoa Duyên tới, Tô Yên vẫn ở trong phòng.
Hắn mặc một thân tây trang đen, tinh xảo ưu nhã, mang theo hơi thở của kẻ có tiền.
Hoa Duyên trước tiên hàn huyên vài câu với Phương Giai Tuệ. Sau đó liền hỏi
"Tiểu Yên đâu? Sao tôi không thấy cô ấy?"
Tống Tiểu Khả chen lời nói
"À, Tô Yên tiền bối ở trêи lầu."
Hoa Duyên nhăn mày
"Cô ấy làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?"
"À, không phải, không phải, chính là tiền bối ở trong phòng để đọc sách. Hoa tổng, tôi giúp ngài đi gọi tiền bối."
Hoa Duyên dãn mày, lên tiếng
"Không cần, tôi tự đi tìm Tiểu Yên."
Nói xong, Hoa Duyên chạy lên lầu.
Tô Yên nghe thấy tiếng đập cửa bèn đứng dậy đi mở cửa phòng. Sau đó liền nhìn thấy Hoa Duyên.
Cô ngẩn người.
Hoa Duyên cười cười
"Tiểu Yên, chào buổi tối."
Tô Yên nhìn Hoa Duyên một lúc lâu
"Có việc sao?"
Hắn ta lộ ra biểu tình bất đắc dĩ
"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn đến thăm em."
Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Gã lại nói
"Lần trước thực sự xin lỗi, em gái của anh từ nước ngoài trở về, cư xử với em có chút không phải."
Tô Yên trầm mặc một lúc,
"Em gái của anh không nói với anh sao?"
Hoa Duyên hiển nhiên là đã biết.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Hắn cười cười
"Anh biết, lúc đó em ấy tức giận mới nói vậy."
Sau đó lại nói tiếp
"Đi thôi, các cô ấy đều đang chờ chúng ta."
Rõ ràng, hắn ta không muốn nhắc tới chuyện hôm đó trước cameras, nhẹ nhàng bâng quơ chuyển đề tài.
Một đám người ở phía dưới liền trở thành lễ hội khen ngợi Hoa Duyên.
Không biết ai đưa ra chủ ý chơi trò [Nói thật hay mạo hiểm], cũng không biết kiếm đâu ra một chai bia rỗng, cả nhóm liền ngồi thành một vòng tròn, quay chai bia.
Lát sau, chai bia chĩa vào Hoa Duyên.
Tống Tiểu Khả cười duyên dáng hỏi
"Hoa tổng, ngài muốn nói thật hay là đại mạo hiểm đây?"
Hoa Duyên vén tay áo lên, cười
"Nói thật."
Lúc này, Phương Giai Tuệ rút ra một thẻ tre.
"Ở đây, Hoa tổng thích ai nhất?"
Mấy vấn đề như thế này, lấy ra hỏi chính là muốn kiếm chuyện.
Hoa Duyên nhìn một vòng, tầm mắt liền dừng ở trêи người Tô Yên. Ánh mắt hắn vô cùng thâm tình.
Một đống người đang ồn ào ngồi xung quanh
"Tiểu Yên."
Tô Yên đang uống nước trái cây, liếc mắt nhìn gã một cái, không nói gì.
Lúc này, Phương Giai Tuệ cười nói
"Tô Yên, cô chẳng lẽ không có gì để nói sao?"
Tô Yên nghiêm túc hỏi
"Anh thích tôi nhất, hay là thích em gái của anh nhất?"
Vừa dứt lời, những người khác đang chờ hóng chuyện đều ngạc nhiên. Thậm chí còn không hiểu vì sao Tô Yên sẽ hỏi ngược lại như thế.
Mà nụ cười trêи mặt Hoa Duyên lại đông cứng lại, thâm tình trong mắt chớp mắt liền biến mất, ánh mắt hắn ta trở nên vô cùng sắc bén.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Hoa Duyên bưng ly pha lê bên cạnh lên uống một ngụm. Sau đó bị âm thanh ồn ào huyên náo của những người ngồi bên cạnh làm quên luôn chuyện vừa xảy ra.
Trong mắt những người khác, những câu hỏi kiểu đó đều là tạp nham, không tính là câu hỏi nghiêm túc, thậm chí còn không thèm để ý tới.
Mọi người cảm thấy Tô Yên chỉ muốn ứng phó cho qua mà thôi.
Ngày hôm sau, theo kịch bản đã lên, giữa trưa đoàn làm phim liền chiếu tập mới, lập tức lại ngồi chễm chệ trêи hot search.
Đạo diễn vì muốn kiếm tiền, cố ý tạo ra cả bản chỉ có hội viên VIP mới xem được.
Tuy vậy, hot search vẫn đứng thứ nhất. Lại lần nữa, dân mạng muốn gán ghép Tô Yên và Hoa Duyên thành một đôi. Tổ tiết mục còn cố ý muốn đưa đẩy hai người tạo hiệu ứng CP.
Có một bộ phận fans đã tiếp nhận
"Nói thật chứ, vị tổng tài Hoa Duyên này cũng không kém nha, có nhan sắc, lại còn là đại Boss. Nếu Tiểu Yên thích hắn, tôi đây cũng ủng hộ."
"Được đó, tôi chấp nhận, tôi không nghĩ vị tổng tài này lại soái như vậy. Trước mắt cũng xứng đôi với Tiểu Yên nhà ta."
Lại có một bộ phận fans vẫn phản đối kịch liệt
"Nói thật nhé, tôi nhìn mãi cũng không cảm thấy Tiểu Yên thích vị Hoa tổng này, đây rõ ràng là Tổ tiết mục ấn Tô Yên vào cái CP này có được không?"
"Tôi đồng ý với lầu trêи."
"Tiểu Yên nếu thích hắn, vậy tùy cô ấy, nhưng nếu muốn tới cọ nhiệt của Tiểu Yên nhà chúng ta, vậy thật xin lỗi, cút xéo, không tiễn!"
"Đúng vậy, đường đường là tổng tài một công ty lớn, lại tham gia cái tiết mục như thế này, không phải là muốn cọ nhiệt sao?"
Còn có một số ít fans, chú ý đến một vấn đề khác.
"Tôi cảm thấy Tô lão đại nhà chúng ta là người tích chữ như vàng, sẽ không vô duyên vô cớ nhắc đến em gái của gã đâu."
"Tôi cũng suy nghĩ giống lầu trêи."
"Mọi người không cảm thấy lúc Tô lão đại hỏi hắn thích ai hơn, ánh mắt Hoa Duyên kia nhìn Tô lão đại nhà chúng ta vô cùng lạnh nhạt sao? Đó căn bản không phải là ánh mắt khi nhìn người mình thích."
Những comment này chỉ có một số lượng rất ít ỏi, lát sau liền chìm nghỉm trong biển comment tranh chấp giữa hai bên kia.
Ở một nơi khác, trước màn hình máy tính, một người con trai gầy yếu ôm máy tính ngồi ở mép giường, xem [ Xin chào, surprise!] tập mới nhất, xem một lần lại một lần.
Một câu cũng không nói, không biết có phải hắn bị suy dinh dưỡng hay không mà nhìn rất gầy.
Cho đến khi chương trình trêи máy tính phát đến một đoạn, là Tống Tiểu Khả dò hỏi Tô Yên
"Xin hỏi tiền bối Tô Yên, tiền bối có yêu cầu gì đối với bạn trai hoặc là chồng tương lai không?"
Tô Yên đáp
"Thành niên."
Đơn giản sáng tỏ, vừa nghe liền cảm thấy vô cùng qua loa lấy lệ.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Rốt cuộc, không biết qua bao lâu, "cạch" một tiếng, máy tính đóng lại.
Dưới ánh sáng mờ mịt, có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của người thiếu niên kia. Còn không phải là Cố Ngu vẫn luôn ở trong nhà Tô Yên sao?
.... .
Hôm nay đã là ngày thứ ba.
5h chiều sẽ là thời gian đóng máy phần quay của bọn họ, có thể rời khỏi biệt thự
4h30 phút, Tô Yên nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ.
"Alo"
Đối phương không lên tiếng, Tô Yên nhìn thoáng qua dãy số, rất quen mắt.
À, là số của Cố Ngu.
Cô lên tiếng
"Cố Ngu?"
Bên kia điện thoại vang lên âm thanh trầm trầm
"Ừm"
Tô Yên nghe, không biết có phải là ảo giác hay không, cô cảm thấy hắn trả lời nhanh hơn trước không ít.
Trước kia đều phải chờ 3 đến 5 phút hắn mới có thể trả lời một từ "Ừm".
Cô hỏi lại
"Có việc gì sao?"
Bên kia rất nhanh liền vang lên tiếng trả lời, chỉ là vẫn chậm chậm như trước
"Tôi, ở, cửa."
"Em không có ở nhà mà."
Bên kia điện thoại lại im lặng sắp xếp lại từ ngữ.
"Tôi, ở cửa, biệt thự, của em..."
Tô Yên trầm mặc ba giây. Đứng lên, tắt điện thoại đi xuống dưới tầng.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Mở cửa ra liền thấy Cố Ngu đứng đó. Hắn đội mũ lưỡi trai, mặc áo sơ mi trắng, một tay cầm di động. Sắc mặt có chút mệt mỏi, quầng thâm mắt đen xì, trong mắt còn đầy tơ máu.
Tô Yên nhìn về phía tổ đạo diễn, muốn đến biệt thự này phải thông qua sự đồng ý của tổ đạo diễn.
Rốt cuộc hắn làm như thế nào mà vào được đây??
Bên tổ đạo diễn một câu cũng không nói, dửng dưng như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Đúng lúc này, Cố Ngu thò tay vào trong túi áo móc ra chứng minh thư, đưa cho Tô Yên.
Giọng nói vô cùng kiên định
"Tôi đã, thành niên."
Nói xong, lại bổ thêm một câu
"Có thể, kết, hôn."
Cố Ngu vô cùng sốt ruột, bởi vì quá kϊƈɦ động, giọng nói còn có chút run run.
Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.
Cố Ngu rất cố chấp, không ngừng dúi chứng minh thư vào tay Tô Yên.
Cô cầm lấy, nhìn nhìn. Sau đó hỏi hắn
"Anh mười chín?"
Cố Ngu lắc đầu
"Hôm nay, sinh nhật. Tôi hai mươi tuổi."
Tô Yên gật đầu
"Ừm."
Cố Ngu vô cùng cố chấp, chậm rì rì lặp lại một lần nữa
"Có thể kết hôn."
"Ừm"
Cô lại trả lời.
Sau đó, sự kϊƈɦ động trong mắt Cố Ngu dần dần trở nên ảm đạm. Hắn cúi đầu, rũ tay xuống đứng ở chỗ đó, nhìn qua rất khổ sở.
Tô Yên quay đầu lại nhìn thời gian
"Còn 15 phút nữa em sẽ kết thúc công việc, có muốn đợi em về cùng không?"
Dứt lời, Cố Ngu lập tức ngẩng đầu lên.
"Có."
Trông hắn rất mệt mỏi, nhưng tâm tình có vẻ không tệ lắm.
Kết quả là, 15 phút sau đó, Cố Ngu giống như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo đi theo sau Tô Yên.
Cô đi đến chỗ nào hắn sẽ theo tới chỗ đó. Tô Yên lên lầu, hắn cũng lên lầu.
Tô Yên xách vali xuống lầu, cô dang tay ra muốn đỡ hắn, cô đứng ở bậc thang, nghiêm túc nói
"Sắc mặt của anh không tốt lắm."
Ánh mắt Cố Ngu mờ mịt
"Tôi, tôi không bị bệnh."
Tô Yên nhìn bộ dáng này của hắn.
"Không ăn cơm sao?"
Cố Ngu trầm mặc.
"Không ngủ được?"
Đồng chí Cố Ngu vẫn im như thóc.
"Kính cong, kính cong..."
Tiếng chuông báo 5h đúng vang lên.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên mở miệng
"Đi, về nhà thôi."
Nói xong, hai người liền đi ra ngoài.
Gameshow này giống như một bộ phim ngắn.
Bọn họ đi rồi, rất nhanh sẽ có một nhóm nghệ sĩ khác tới. Cho nên cũng sẽ không có chuyện tổ chức tiệc tùng chúc mừng kết thúc công việc.
Đi ra tới cổng, xe bảo mẫu của Tô Yên cũng vừa tới nơi.
Cô lên xe, Cố Ngu cũng chậm rãi lên xe, ánh mắt trông mong nhìn Tô Yên.
Đúng lúc này, di động của Tô Yên vang lên, là một dãy số lạ.
Tô Yên nhận máy
"Alo"
Bên kia điện thoại vang lên một giọng nói
"Xin chào Tô tiểu thư, Không biết có vinh hạnh được mời tiểu thư đến nhà Cố Ngu tiên sinh làm khách, cùng dùng bữa không ạ?"
Đối phương nói chuyện rất lễ phép, dùng từ cũng vô cung kính.
Tô Yên nhìn thoáng qua Cố Ngu ngồi bên cạnh.
"Ai mời?"
"Cha mẹ của Cố Ngu tiên sinh."
Tô Yên nhìn Cố Ngu, lên tiếng
"Cha mẹ của anh muốn mời em ăn cơm."
Cố Ngu lắc đầu
"Không cần đi."
Sau đó liền nhăn mày. Nói xong câu kia, Cố Ngu giống như cảm thấy cảm xúc của mình không ổn định.
Thả lỏng lại, chậm rì rì lên tiếng
"Em muốn đi sao?"
Tô Yên gật đầu
"Muốn."
Cố Ngu do dự thật lâu, cuối cùng liền gật đầu
"Tôi, cùng em đi."
Tô Yên lúc này mới trả lời người chờ bên kia điện thoại.
"Được, khi nào?"
"Nếu buổi tối hôm nay tiểu thư có thể tới thì tốt quá."
"Có thể."
Vốn dĩ cô còn cho rằng cuộc gọi đến đây là kết thúc. Nào ngờ rằng người bên kia trầm ngâm một chút rồi đắn đo mở lời
"Tô tiểu thư, không biết Cố Ngu tiên sinh có đang ở cùng tiểu thư hay không?"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
"Anh ấy ở đây."
"Cố Ngu tiên sinh cũng tới dùng bữa cùng tiểu thư chứ ạ?"
"Đúng."
Nghe thấy Tô Yên xác nhận lại, người bên kia điện thoại có vẻ vô cùng an tâm.
"Được, được, Tô tiểu thư, chúng tôi chờ tiểu thư tới."
Tắt máy xong, Tô Yên nhìn Cố Ngu ngồi bên cạnh.
Lên tiếng hỏi
"Nhà anh địa chỉ ở đâu?"
Cố Ngu chậm rì rì, lại khôi phục bộ dáng trước đó. Có thể nhận ra được hắn cũng không quá muốn trở về, địa chỉ nhà phải nói mất 5 phút.
Người đại diện vẫn luôn chú ý đến Cố Ngu, bên cạnh Tiểu Yên trước nay chưa từng xuất hiện thêm bất kỳ một nam nhân xa lạ nào.
Đây là người đầu tiên, nhìn qua, Tiểu Yên đối xử với hắn cũng không giống bình thường.
Nếu người lạ nhìn vào sẽ chỉ thấy thái độ của Tiểu Yên đối với người này cũng bình thường thôi. Nhưng nếu so sánh với Hoa Duyên liền thấy khác biệt rõ ràng.
Còn có chuyện vừa nãy, Trương Lệ đã đến từ nửa giờ trước, ngồi trong phòng chờ Tiểu Yên xong việc.
Cố Ngu đột nhiên xuất hiện trước cửa biệt thự, cô cũng xem qua camera vô cùng rõ ràng.
Hắn là tới ước hôn? Hay là thổ lộ?
Hay là sợ Tiểu Yên ghét bỏ hắn còn nhỏ tuổi, thế cho nên vội vội vàng vàng cầm chứng minh thư tới chứng minh với Tiểu Yên?
Trong đầu Trương Lệ chạy qua một loạt tình huống, nhưng mà sau đó lại nhanh chóng lắc lắc đầu
Người này lớn lên không tồi, chỉ là quá gầy yếu.
Nhìn hắn căn bản là không bảo vệ được Tiểu Yên, không chừng Tiểu Yên còn phải lo cho hắn.
Cái này gọi là gì? Không phải là ăn cơm mềm* sao?
*Ăn cơm mềm: chỉ những người đàn ông ăn bám, sống dựa dẫm vào phụ nữ.
Nhớ đến Hoa Duyên, lại nhìn nhìn cơm mềm.
So sánh hai người với nhau.... Trương Lệ vẫn cảm thấy vị bằng hữu ăn cơm mềm này ok hơn.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Dù sao, ăn cơm mềm rồi cũng sẽ không tạo ra được tổn thương gì cho Tiểu Yên. Vị Hoa tổng kia, nếu về sau trở mặt, sợ là Tiểu Yên sẽ tổn thương, vô cùng khổ sở.
Xe chạy theo địa chỉ đến giữa một sườn núi, đường quốc lộ làm vô cùng tốt, từ rất xa đã có cảnh vệ xác minh thân phận, xác nhận xong mới được đi tiếp.
Thấy cảnh này, Trương Lệ vốn đang nghiêng về cơm mềm, trong lòng liền lặng lẽ nhích sang phía Hoa Duyên.
Cho đến khi xe dừng lại ở trước cửa một tứ hợp viện. Cũng không giống tứ hợp viện, mà giống như một sơn trang hơn, nhìn qua vô cùng cổ kính, sang trọng.
Trương Lệ nhìn tòa nhà trước mặt, không thể bình tĩnh nổi.
Thế kỷ 21 rồi, kiếm đâu ra một toà nhà như thế này?
Cũng không phải không kiếm ra được, nhưng phàm là những người sống trong toà nhà như thế này đều không phải người đơn giản.
Trương Lệ vắt óc suy nghĩ.
Cố Ngu ······.
Chưa từng nghe qua....
Bên này, Tô Yên và Cố Ngu đã mở cửa xuống xe.
Cố Ngu đi vào bên trong, Tô Yên thấy tinh thần hắn không tốt lắm, duỗi tay đỡ lấy hắn.
Hỏi
"Anh không muốn về nhà sao?"
Cố Ngu gật đầu. Hắn vô cùng bài xích nơi này.
Tiểu Hoa nhìn phản ứng của Cố Ngu, lập tức trong não chạy qua một loạt tình huống cẩu huyết.
Sinh ra trong gia đình có tiền nhưng bất hạnh, có bóng ma thời thơ ấu, ngày qua ngày tự bế, thân thể suy yếu.
Lặng lẽ hỏi Tô Yên
"Ký chủ, liệu có phải người nhà nam chủ đánh hắn, khi dễ hắn không??"
Tô Yên lắc đầu
"Hẳn là không."
Tiểu Hoa nghe lời này của Tô Yên, tỏ vẻ không đồng tình
"Ký chủ, chị xem cải thìa của chị.... chị xem nam chủ suy yếu như vậy, không thích nói chuyện, lại bài xích trở về nhà. Khẳng định là bị người nhà hành hạ mới không muốn trở về."
Tô Yên liếc mắt nhìn Cố Ngu một cái, sau đó nghiêm túc nói với Tiểu Hoa
"Người bình thường đánh không lại hắn."
"Há?? Vì sao vậy??"
"Thân thể hắn có rất nhiều cơ bắp, chắc chắn đều luyện tập hằng ngày."
← Ch. 242 | Ch. 244 → |