Nam chủ hắn luôn là tự bế (8)
← Ch.243 | Ch.245 → |
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hoa trầm mặc.
Này.... không phải là ký chủ bị nam chủ lừa đấy chưa?
Rõ ràng chỉ là một cây cải thìa yếu ớt, sao nháy mắt lại có thể biến thành một tảng đá lớn được?
"Ký chủ, nam chủ hình như rất gầy, sắc mặt tái nhợt."
"Rèn luyện trường kỳ từ nhỏ, cơ bắp sẽ không hiện rõ. Hắn cơm không ăn, lại không chịu ngủ, bị tụt huyết áp nên mới như vậy."
Tiểu Hoa lúc này hoàn toàn trầm mặc. Cho nên, vốn dĩ nam chủ đại nhân không hề yếu ớt?
Không thể, Tiểu Hoa cự tuyệt tiếp nhận sự thật này.
Nhưng mà, theo ký chủ lâu như vậy, ký chủ chưa từng nói dối nó chuyện gì.
Tiểu Hoa trong lòng muốn tan vỡ.
Vì sao nam chủ lại có cái dạng này chứ?
Tiểu Hoa căm giận
"Ký chủ, chị biết rõ nam chủ không hề yếu ớt, vậy sao còn đỡ ngài ấy?"
Nhìn qua sẽ cảm thấy gió thổi một cái liền bay.
Tô Yên nghĩ nghĩ
"Hắn không ăn cơm, sợ hắn sẽ ngã."
Tiểu Hoa không thể phản bác, cuối cùng chỉ nói một câu
"Hừ!"
Thật muốn ký chủ đổi một nam nhân khác. Nhưng, nó biết hy vọng đó quá xa vời mà.
Dọc đường vào trong nhà, không biết từ lúc nào Cố Ngu tự động duỗi tay, từ bị Tô Yên nâng, chuyển sang nắm tay cô.
Hắn cúi đầu nhìn bàn tay hai người đang nắm chặt, đôi mắt đen nhánh hơi sáng lên, tâm tình tốt hơn rất nhiều so với lúc nãy.
Hắn lại càng thêm nắm chặt tay Tô Yên.
Ừm, chắc chắn cô sẽ không chạy mất được.
Tô Yên vừa bước hết các bậc thang, chuẩn bị bước vào trong nhà liền nghe thấy Tiểu Hoa thông báo
"Chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai đã sáng."
Đúng lúc này, trước mặt cô cũng xuất hiện một giọng nói nhẹ nhàng vô cùng cao hứng xen lẫn kinh hỉ
"Tiểu Cố."
Vừa ngẩng đầu lên liền thấy một người phụ nữ mặc một bộ sườn xám màu trắng thêu hoa sen, khoác áo choàng màu hồng được dệt bằng lụa.
Sóng tóc bồng bềnh theo từng nhịp giày cao gót tiến tới trước mặt họ.
Người phụ nữ này bảo dưỡng rất tốt, nhìn rất trẻ, giống như mới chỉ hơn 30 tuổi. Khuôn mặt rất giống Cố Ngu, hẳn là mẹ của hắn.
Bên cạnh vị phu nhân đó còn có một người đàn ông trung niên mặc tây trang, vô cùng xuất chúng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tư thế kia không giống như thương nhân, mà càng giống quân nhân hơn. Vị này chắc hẳn là cha của Cố Ngu.
Lại nhìn sang bên cạnh, có một cô gái tay chắp sau lưng, mặc một bộ quần áo dài, đeo giày đen bó.
Giữa hai đầu lông mày mang theo anh khí hiên ngang. Vị này chính là chị gái của Cố Ngu, Cố Niệm.
Ba người đứng ở cửa. Tuy rằng chỉ có mẹ Cố là cao hứng gọi tên Cố Ngu còn hai người kia tuy không nói gì. Nhưng trong ánh mắt họ cũng tràn đầy sự cao hứng.
Mẹ Cố muốn tiến lên ôm lấy Cố Ngu nhưng lại không dám. Cuối cùng vẫn đứng im ở đó, cao hứng đến mức luống cuống tay chân.
Lúc này cha Cố mở lời
"Vị này chính là Tô Yên đúng không?"
Tô Yên gật đầu
"Chào bác trai."
Ánh mắt mẹ Cố cũng chuyển sang Tô Yên, vui vẻ nói
"Tô Yên tiểu thư, bác nhận ra cháu, bác rất thích xem phim truyền hình cháu diễn."
Mẹ Cố tiếp đón Tô Yên càng nồng nhiệt hơn.
Cố Ngu đứng bên cạnh nói
"Mẹ, nên ăn cơm."
Mẹ Cố vội vàng gật đầu
"A, đúng đúng đúng, đi nào, chúng ta vào trong nhà ăn cơm."
Nói xong, mẹ Cố lại nói tiếp
"Tiểu Cố, hôm nay làm toàn những món con thích ăn, con nhất định phải ăn nhiều một chút nhé."
Cố Ngu trầm mặc, một câu cũng không nói, giống như không quen biết ba người bọn họ.
Cho đến khi cả nhà cùng ngồi xuống ăn cơm, Cố Ngu vẫn nắm chặt tay Tô Yên, không chịu bỏ ra, cứ như hắn với Tô Yên mới là người một nhà vậy.
Tô Yên nhận ra được cha mẹ và chị gái của Cố Ngu không hề có chút ác ý nào đối với hắn, nhưng Cố Ngu lại không muốn phản ứng lại bọn họ.
Mẹ Cố cao hứng cất lời
"Tiểu Cố, con muốn ăn cái gì? Mẹ nhớ con thích ăn nhất là món salad rau trộn thịt gà xé, còn, còn... cá chỉ vàng, cà chua xào trứng gà..."
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Trong trí nhớ của mẹ Cố, ba món này là ba món Cố Ngu thích ăn nhất, thế cho nên vội vàng nói với hắn.
Chỉ là, càng chờ lại càng an tĩnh. Cố Ngu vẫn như trước, một câu cũng không nói. Hắn cúi đầu giống như không nghe thấy gì, chỉ nắm chặt tay Tô Yên không chịu buông ra.
Mẹ Cố có vẻ đã đoán trước được tình huống này, ngồi im ở trêи ghế, ánh mắt vô cùng mất mát.
Tô Yên ghé sát vào Cố Ngu, hỏi
"Anh muốn ăn cái gì? Salad rau trộn thịt gà xé?"
Cố Ngu lắc đầu
"Cá chỉ vàng?"
Cố Ngu lại lắc đầu
"Cà chua xào trứng?"
Cố Ngu mở miệng
"Ừm"
Cuộc đối đáp của bọn họ thành công làm ba người kia trợn tròn con mắt.
Sau đó ba người họ không nhìn Cố Ngu nữa mà quay sang nhìn chằm chằm Tô Yên.
Ăn một bữa cơm, mức độ mẹ Cố nhiệt tình với Tô Yên càng ngày càng tăng.
Tô Yên muốn ăn cái gì lập tức sẽ xoay món đó đến trước mặt cô. Ngẫu nhiên sẽ nhắc tới những bộ phim cô đóng, càng nhắc tới chuyện cô chống lưng cho em trai ở trường học.
Đang nói, bỗng mẹ Cố hỏi một câu
"Tiểu Yên a, vị tổng tài Hoa Duyên kia là công ty của con lăng xê đúng không? Con không hề thích hắn phải không?"
Vừa nói ra chuyện này, Cố Ngu liền vô cùng khẩn trương, sau đó im lặng nhìn Tô Yên, chờ cô trả lời.
Tô Yên lắc đầu
"Chỉ là cấp trêи, không thân thiết."
Mẹ Cố nghe Tô Yên trả lời, vô cùng cao hứng che miệng cười
"Đúng vậy, người như thế nhìn qua đã thấy không tốt đẹp gì, cẩn thận xem xét, vẫn là Tiểu Cố nhà chúng ta tốt hơn."
Những lời này của mẹ Cố thành công thu hút sự chú ý của Cố Ngu. Trong bữa cơm này, cuối cùng mẹ Cố cũng đã được con trai nhìn lấy một cái.
Rõ ràng những lời bà vừa nói chọc đến tâm tình của thằng nhóc này.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Mẹ Cố càng thêm cao hứng, càng không ngừng khen ngợi Cố Ngu
"Tiểu Yên a, nhà chúng ta cái gì cũng có. Chờ con gả về đây, tất cả đều là của con và Tiểu Cố."
Dứt lời, bà liếc mắt nhìn Cố Ngu một cái, hắn vẫn cúi đầu ăn cơm, tựa như không liên quan tới hắn.
Bà cẩn thận suy nghĩ một lát, lại nói tiếp
"Tiểu Cố cũng là của con luôn."
Cố Ngu bị chọc đúng chỗ ngứa, nhanh chóng gật đầu
"Đúng vậy."
Còn chậm rãi phụ họa một tiếng.
Mẹ Cố cao hứng không chịu được.
Bữa cơm này, mẹ Cố là vui vẻ nhất. Phải nói rằng, thái độ của cha mẹ Cố đối với Cố Ngu, thật sự quá cẩn thận lấy lòng.
Đây quả thật là một câu chuyện rất dài.
Mẹ Cố lớn lên vô cùng xinh đẹp lại giỏi giang. Cha Cố gia thế hiển hách, năng lực xuất chúng. Hai người gặp nhau liền yêu.
Sau đó, có Cố Niệm. Đứa bé đầu tiên dĩ nhiên là ngàn đau vạn đau, chăm sóc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ.
Lúc Cố Niệm lớn hơn một chút, được sáu, bảy tuổi, cả hai lại bắt đầu điên cuồng bận rộn với công việc.
Việc mang thai Cố Ngu, là ngoài ý muốn. Nhưng đã có thai rồi họ liền sinh ra. Có thể nuôi dưỡng một đứa, còn không nuôi được thêm một đứa nữa sao?
Cố Ngu được sinh ra. Khác biệt với chị gái được chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ, đứa thứ hai liền tùy tùy tiện tiện.
Hơn nữa, sự nghiệp của cả hai đều vô cùng bận rộn. Một năm, hai năm, ba năm, cả cha Cố và mẹ Cố đều bước vào giai đoạn thăng quan tiến chức, lại càng bận bịu hơn.
Phần lớn thời gian thơ ấu của Cố Ngu là được quản gia cùng bảo mẫu và người hầu trong nhà chăm sóc.
Thời gian cha mẹ Cố dành cho Cố Ngu càng ngày càng ít ỏi. Lúc đầu, Cố Ngu nhớ cha mẹ, khóc nháo không ngừng. Mẹ Cố vô cùng áy náy, dặn lòng làm xong việc này sẽ dành thời gian để chăm sóc con trai cẩn thận. Nhưng công việc trong quân đội như núi, hết nhiệm vụ này lại đến nhiệm vụ khác, đâu phải muốn dừng là dừng được.
Chớp mắt, mười mấy năm dần dần qua đi. Sự nghiệp của bọn họ lên tới đỉnh cao, mọi việc đều đã ổn định. Quay đầu muốn đền bù cho Cố Ngu, mới phát hiện ra đứa nhỏ này đã cự tuyệt tiếp xúc với bọn họ.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Mẹ Cố phát hiện con trai của bà vẫn luôn ngồi bên cửa sổ phát ngốc. Dù bọn họ có cố gắng nói chuyện với hắn, hắn cũng không thèm đáp lại một câu, giống như không nghe thấy mọi người nói gì, đắm chìm trong thế giới của chính mình.
Mẹ Cố vô cùng sợ hãi, lập tức tìm bác sĩ tâm lý đến.
Tự kỷ mức độ vừa.
Kết quả làm mẹ Cố suýt nữa ngã quỵ. Bà hối hận, hối hận vì những năm qua vẫn xem nhẹ cảm xúc của đứa nhỏ này. Bà muốn đền bù, lại phát hiện ra mình bị con trai đẩy ra khỏi thế giới của nó.
Mấy năm sau đó, Cố Ngu đi học lại nghỉ học, bác sĩ tâm lý vẫn định kỳ đến điều chỉnh trạng thái của hắn.
Mấy năm sau đó, Cố Ngu cũng không tới trường nữa, vẫn luôn ở nhà. Hắn an tĩnh đến mức mẹ Cố còn cho rằng con trai mình là một người câm điếc.
Mời bác sĩ đến kiểm tra nhưng thân thể hắn lại không hề có vấn đề gì, thậm chí còn khỏe mạnh hơn so với người bình thường.
Rất thần kỳ, những đứa trẻ bị tự kỷ giống hắn, đại đa số bệnh tình sẽ bị biến chứng, nhưng hắn lại không sao. Hắn chỉ đơn thuần là không muốn nói chuyện với ai.
Điều trị nhiều năm cũng không có kết quả. Cuối cùng, bác sĩ đưa ra một kiến nghị. Bởi vì bệnh tình của hắn quá đặc thù, có lẽ cho hắn đi học, tiếp xúc với nhiều người, bệnh tình sẽ đỡ hơn.
Sau đó, Cố Ngu lại lần nữa đi học. Vốn dĩ độ tuổi của hắn đã có thể vào đại học, nhưng đắn đo một hồi, sinh hoạt ở trường cấp 3 có vẻ càng đơn giản hơn, cho nên liền nhét hắn vào trường cấp 3.
Mẹ Cố không có bất cứ yêu cầu gì đối với thành tích học tập của Cố Ngu, chỉ hi vọng tình trạng của hắn có thể cải thiện.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Từ lúc nhập học, tâm lý Cố Ngu không hề có thay đổi gì, vẫn không thích nói chuyện cùng người khác, nhưng thành tích học tập của hắn lại nổi tiếng toàn trường.
Vững vàng đứng thứ nhất toàn trường hàng năm, bỏ qua người thứ hai cả 7-80 điểm trong các kỳ thi.
Quả thật chính là học bá với IQ không tưởng.
Cố Ngu lớn lên đẹp trai, học tập lại vô cùng giỏi giang, lại không nói nhiều. Ba điểm này, quả thật vô cùng hấp dẫn các cô gái nhỏ.
Trong ngăn bàn học của hắn, nơi để sách trực tiếp trở thành nơi để thư tình, trong ngăn bàn lúc nào cũng chật cứng.
Thời điểm mẹ Cố không còn hy vọng gì nữa, chấp nhận rằng con trai mình sẽ cứ như thế này sống cả đời thì Tô Yên xuất hiện.
Buổi tối hôm đó, bà nghe quản gia báo cáo lại, nói Tiểu Cố đã ra khỏi nhà từ 5h chiều, 9h tối vẫn chưa thấy trở về.
Đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra. Càng ngạc nhiên hơn là hắn ở lại nhà bạn? Lại còn là một bạn nữ???
Lập tức, trong lòng mẹ Cố lại tràn đầy hy vọng, cao hứng đến nỗi không nói được gì.
Cố Ngu đi một lần liền ở nhà người ta ba ngày. Mẹ Cố vừa ngạc nhiên lại vừa sốt ruột, nhưng không dám đi quấy rầy bọn họ.
Cho đến ngày thứ tư, Cố Ngu về nhà liền tự nhốt mình trong phòng.
Hắn hành động khác thường như vậy, mẹ Cố tự nhiên vô cùng để ý. Quan tâm hắn nhưng lại không dám làm gì, cuối cùng, thẳng đến chiều hôm nay.
Cố Ngu ra khỏi phòng, lần đầu tiên chủ động đi tìm quản gia, muốn đi đến biệt thự chuyên để quay chương trình đó.
Sau đó, chính là tình huống như bây giờ.
Mẹ Cố nhìn Tô Yên, càng nhìn càng thấy thuận mắt, càng nhìn càng yêu thích cô.
Thật hợp làm con dâu của nhà họ Cố mà.
Ăn cơm xong, Tô Yên nhìn sắc trời bên ngoài, cũng không còn sớm nữa.
Cô hỏi
"Anh muốn đi theo em không?"
Cố Ngu nghe cô nói xong, mắt sáng lên, sau đó gật đầu
"Ừm"
Mẹ Cố nhìn thấy vậy, làm sao thả cho Tô Yên đi dễ dàng như vậy được. Bà vội vàng lên tiếng
"Tiểu Yên, đây là lần đầu tiên con tới đây, còn chưa lên thăm quan phòng của Tiểu Cố đúng không?"
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Cố Ngu cúi đầu, vẫn luôn nắm tay Tô Yên. Thỉnh thoảng sẽ đùa nghịch ngón tay của cô một chút.
Ừm.... Là thích đến không chịu được.
Cuối cùng, hai người họ đi lên phòng Cố Ngu. Tô Yên muốn đi chỗ nào, hắn đều đồng ý, đều đi theo cô.
Lên tầng 3, mở cửa phòng ra Tô Yên liền sửng sốt.
Nhìn quanh phòng của hắn rộng bằng cả cái sân bóng rổ.
Đây còn gọi là phòng ở nữa sao? Một cái giường kê sát tường, một cái bàn, một cái giá sách, một tủ quần áo.
Sàn lát đá cẩm thạch trắng tinh, bóng đến mức có thể soi gương luôn được. Ở giữa phòng trống không, cách đó khoảng 10 mét có một vài thiết bị tập thể hình.
Trong phòng chỉ có duy nhất hai màu trắng và đen, lạnh lẽo không có một chút hơi ấm nào.
Tô Yên đứng ở cửa.
Cố Ngu vốn đang trầm mặc, đúng lúc này mở lời, chỉ vào vị trí bên cạnh giường hắn
"Có thể, thêm giường."
Mẹ Cố cũng phụ họa
"Đúng, đúng, Tiểu Yên à, nếu không, tối nay con đừng đi nữa, ở lại đây đi. Nhà của chúng ta còn rất nhiều phòng ngủ."
Cố Ngu nhìn Tô Yên, hắn kỳ thật không quá quan trọng. Cô ở lại đây cũng được, không ở cũng chẳng sao. Dù sao, hắn vẫn ngủ chung giường với cô.
Mẹ Cố nói hết nước hết cái, cuối cùng Tô Yên mới đồng ý ở lại nhà họ Cố, ngủ lại phòng dành cho khách.
Sắc trời đã khuya, cô tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị đi ngủ. Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Cố Ngu đã cởi sạch quần áo nằm trêи giường. Tay hắn nắm chặt chăn, không biết là khẩn trương hay là cao hứng.
Trước kia, ngủ dậy sẽ cởi sạch quần áo không còn một mảnh. Giờ không biết là ai dạy hắn, bây giờ đi ngủ cũng sẽ cởi sạch sẽ.
Tô Yên ngồi ở mép giường lau tóc
"Anh ngủ không mặc quần áo sao?"
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Đôi mắt Cố Ngu đen nhánh, mờ mịt vô tội
"Không mặc."
Lúc trước ngủ ở nhà Yên Yên, hắn cũng định khoả thân đi ngủ. Chỉ là lúc đó hắn đột nhiên phát sốt, lại không ngủ được, liền quên mất chuyện này.
Hiện giờ hắn đang ngủ trong nhà mình, lại còn được ngủ cùng Yên Yên, đương nhiên càng không muốn mặc gì.
Nghe vô cùng bất hợp lý, nhưng lại không thể phản bác nổi.
Tô Yên kéo một góc chăn bọc quanh người hắn, đẩy hắn vào phía trong, sau đó cô mới nằm lên giường. Ôm hắn, nhắm mắt lại muốn ngủ.
Mười phút sau.
Tô Yên bị một nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dùng sức ôm vào trong ngực.
Trêи người cô còn mặc quần áo ngủ. Nếu không biết, còn tưởng hắn muốn làm chuyện gì gì đó.
Cố Ngu rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.
Tô Yên nhắm mắt lại, không lâu sau cũng ngủ rồi.
Sáng sớm hôm sau, cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Là Trương Lệ gọi tới.
Tô Yên nghe máy
"Alo?"
Trương Lệ mở miệng
"Tiểu Yên, em cùng Hoa tổng đính hôn?"
Tô Yên nghe xong, theo bản năng đáp lại
"Không có"
"Trêи mạng vừa xuất hiện thông tin, hot search thay phiên bạo, thậm chí công ty cũng đăng tin nói hai người bọn em đã ở bên nhau từ lâu, đang chọn ngày để cha mẹ hai bên gặp gỡ, bàn chuyện đính hôn."
Tô Yên tỉnh táo lại, cầm lấy di động.
Weibo không truy cập được, lag đến muốn sập.
Ước chừng hai mươi phút sau, cuối cùng cũng có thể đăng nhập vào.
Vừa online, tiêu đề đầu tiên đập vào mắt Tô Yên chính là
Top 1: Tô Yên, đính hôn
Lướt xuống một chút, liền nhìn thấy bài đăng thông báo của công ty, còn có cả dấu đỏ của công ty.
Xem qua một lần, Tô Yên bấm vào Weibo của mình. Sau đó chia sẻ bài đăng thông báo của công ty. Kèm theo một chữ
"Giả"
Sau khi Tô Yên đăng bài được 10 phút, Weibo lại lần nữa bị đánh sập.
Lúc này là hoàn toàn tê liệt.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Sau khi đăng bài xong, Cô liền gọi điện cho Trương Lệ, câu đầu tiên chính là
"Em muốn huỷ hợp đồng với công tyvVà yêu cầu bồi thường một loạt tổn thất về kinh tế."
Trương Lệ sửng sốt
"Em, Tiểu Yên, này này, rốt cuộc sao lại thành ra thế này?"
Hai ngày trước không phải vẫn còn tốt sao? Sao tự nhiên lại biến thành như thế này?
Đúng lúc này, Hoa Duyên liền gọi điện tới.
Vừa mở miệng liền nói
"Tô Yên, tôi hy vọng cô có thể nghe theo sự sắp xếp của công ty, có chuyện gì chúng ta có thể nói riêng với nhau."
Khi gã nói chuyện với cô, không còn ý cười cùng với sự dịu dàng như trước nữa, mà chỉ có giọng điệu ra lệnh của kẻ cao cao tại thượng.
Cô mở miệng
"Anh đây là phỉ báng và bôi nhọ danh dự của tôi."
Hoa Duyên nghe xong liền cười
"Đã sớm nghe mọi người nói cô rất hiểu biết pháp luật. Nghe cô nói chuyện tôi cũng hiểu rồi. Nhưng cô xác định muốn cùng tôi xé rách da mặt sao? Tiểu Yên, làm vậy với cô mà nói, không có lợi."
Tô Yên trầm mặc.
Sau đó Hoa Duyên lại nói
"Tôi có đoàn luật sư giỏi nhất, công ty trước khi phát tin thông báo là đã thương lượng trước với cô là hoạt động lăng xê. Như thế nào lại thành phỉ báng, bôi nhọ cô?"
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
"Công ty muốn lên sàn sao?"
Hoa Duyên sửng sốt
"Sao cơ?"
"Tôi đang hỏi, công ty là muốn lên sàn sao?"
Hoa Duyên cười
"Chuyện này hình như không liên quan tới chuyện của hai chúng ta. Hơn nữa, đính hôn cùng tôi, cô cũng sẽ không phải chịu nửa phần uỷ khuất. Nếu cô muốn một lễ đính hôn xa hoa long trọng, tôi có thể thỏa mãn."
Tô Yên nghi hoặc
"Em gái của anh sẽ đồng ý à?"
Hoa Duyên trầm mặc một khắc, lên tiếng
"Tất nhiên, Châu Nhi cũng rất thích cô."
"Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện."
Cô nói.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Lời này lọt vào tai Hoa Duyên liền giống như cô đã chấp nhận theo sự an bài của gã.
Tô Yên nói thêm
"Tốt nhất là tìm một nơi kín đáo. Không bị paparazzi quấy rầy.
Buổi tối tôi sẽ tới tìm anh."
Hoa Duyên cười vô cùng đểu cáng
"Tôi chờ cô, Tiểu Yên."
Tô Yên tắt máy.
Vừa buông di động xuống, quay sang liền thấy Cố Ngu đang nhìn cô chăm chú.
Cũng không biết hắn tỉnh giấc từ bao giờ, nghe được những gì rồi.
Cô mở miệng
"Anh tỉnh rồi."
Ánh mắt Cố Ngu phức tạp, mấp máy môi, hơi há mồm muốn nói gì đó nhưng nửa ngày sau cũng không nói ra được một từ nào, liền ngậm miệng lại.
Hắn vòng tay, gắt gao ôm chặt lấy Tô Yên. Xương cốt bên hông bị hắn siết muốn gãy ra luôn rồi.
Cô hỏi
"Anh nghe thấy rồi?"
Cố Ngu không nói lời nào. Xoay người chui vào góc giường. Giống như muốn cùng cô giận dỗi.
Tô Yên cảm thấy tình huống này thật sự rất vi diệu. Thế nào lại có cảm giác hai người như là vợ chồng rất nhiều năm rồi??
Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa truyền tới âm thanh của mẹ Cố
"Tiểu Yên, con dậy rồi sao? Xuống dưới nhà ăn sáng nhé."
Giọng mẹ Cố vô cùng thân thiết. Hiển nhiên không hề biết chút gì về những chuyện phát sinh trêи mạng.
Tô Yên ngồi dậy, giơ tay muốn kéo hắn.
Cô thấy hắn nhìn cô, trầm mặc không nói lời nào.
Lên tiếng
"Em không thích hắn, cũng sẽ không có chuyện đính hôn với hắn."
Cô nói vô cùng nghiêm túc.
Cố Ngu ngồi ngốc ở góc giường, không nói một lời.
Cô thay quần áo xong, hắn vẫn rúc ở chỗ đó.
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, nghiêm túc nói
"Muốn ăn kẹo không?"
Tiểu Hoa nghe thấy, thiếu chút nữa phì cười. Ký chủ nhà nó chỗ nào cũng tốt, chỉ có mỗi chuyện dỗ dành nam chủ đại nhân là qua mấy trăm năm rồi cũng không thay đổi.
Ngoại trừ nhét kẹo cho nam chủ đại nhân, cũng không biết làm gì khác để dỗ dành nam nhân của mình.
*****
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Ngẫm lại chiêu thức giận dỗi của nam chủ đại nhân.
Chậc chậc chậc.
Giả vờ đáng thương liền được đồng tình, thấy Tô Yên còn không phản ứng lại, liền chủ động khom lưng cúi đầu. Đủ các loại chiêu thức hoa hoè hoa sói, thay phiên dùng để được Tô Yên dỗ dành.
Haizzz, đạo hạnh của nam chủ đại nhân thật cao thâm khó lường. So sánh với nam chủ đại nhân, ký chủ quả thật.... ừm... không thể nhìn nổi.
Tuy rằng như thế, ký chủ đại nhân của nó lại có một chiêu dùng pháp bảo chế địch.
Tiểu Hoa còn chưa kịp nhắc nhở, liền nghe ký chủ bẹp một tiếng, hôn hôn.
Cố Ngu vốn còn đang giận dỗi rúc trong góc không thèm nói gì, mặt lập tức đỏ bừng như quả cà chua. Sau đó liền thành thành thật thật.
Tô Yên bảo rời giường liền rời giường, bảo mặc quần áo liền mặc quần áo.
Cho đến khi Tô Yên kéo hắn đi ra khỏi phòng. Hắn vươn tay, sờ sờ chỗ vừa được Tô Yên hôn, ánh mắt nhìn cô càng nóng rực.
Ăn xong bữa sáng, Cố Ngu vẫn chưa phục hồi tinh thần, vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn kia.
Còn nghĩ rằng Yên Yên hôn hắn, vậy có phải hắn cũng có thể hôn lại Yên Yên không?
Hôn chỗ nào thì mới tốt?
Môi sao?
Tưởng tượng đến lúc đó, mặt Cố Ngu lại càng đỏ.
Cơm không ăn được bao nhiêu, chỉ ngồi nhìn chằm chằm môi Tô Yên.
Mẹ Cố ngồi bên cạnh liên tiếp gắp đồ ăn cho Tô Yên.
Bà xem như đã hiểu rồi, muốn có quan hệ tốt với con trai, bước đầu tiên là phải tạo được quan hệ với Tô Yên. Chỉ cần là lời của Tô Yên, con trai bà đều nghe.
Trong nhà vẫn yên bình, vui vẻ. Bên ngoài, trêи mạng đều loạn cả lên rồi.
Lúc tin tức vừa được tung ra, fans bị bất ngờ không kịp tiếp thu chuyện Tô Yên sắp đính hôn, tiếp đến là khϊế͙p͙ sợ, không tin.
Sau đó lại cảm thấy, đó là lựa chọn của Tô Yên, bọn họ là fan, dĩ nhiên nên chúc phúc cho cô. Thế cho nên mọi người đều bình luận dưới bài đăng của Weibo công ty Hoa Duyên chúc phúc.
"Hy vọng anh có thể chiếu cố Tiểu Yên thật tốt, chúc hai người hạnh phúc."
"Tôi sẽ thuận theo bất kỳ lựa chọn gì của Tô lão đại."
"Oa, không nghĩ chuyện hai người ở bên nhau là sự thật."
"Tôi đồng ý với lầu trêи, tôi vẫn luôn tưởng đó là chiêu trò lăng xê của công ty. Ai ngờ, bị paparazzi đoán trúng rồi."
""A a a a a!!! Tôi không thể tiếp thu nổi, idol của tôi kết hôn rồi, chú rể lại không phải tôi???"
Chỉ là fans còn chưa kịp cảm khái bao lâu. Weibo của Tô Yên đã đăng một câu
"Giả"
Còn chia sẻ lại thông báo của công ty.
Thế này là thế quái nào???
Vậy là cái công ty củ chuối này không biết xấu hổ mang chuyện hôn nhân của Tiểu Yên ra lăng xê???
Mẹ nó!! Một lũ mặt dày không biết xấu hổ!!!
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Mọi người khí thế bừng bừng từ chúc phúc chuyển sang chửi rủa. Còn không ngừng report Weibo của công ty Hoa Duyên.
Weibo của Hoa Duyên cũng bị cư dân mạng đào ra.
"Hoa Duyên, mày là thằng khốn nạn, đ*ch cả họ nhà mày!!!"
"Mẹ nó, quá ghê tởm, mày không thấy mất mặt hả??? Trước giờ tao chưa từng thấy cái công ty nào vô liêm sỉ như vậy. !"
"Chúng mày hãy làm những việc của con người đi, hôn nhân đại sự của một cô gái mà cũng lấy ra để lăng xê được??"
"Thật không thể chịu nổi."
"Đả đảo công ty, bảo vệ quyền lợi cho Yên Yên."
"Oa, công ty này làm cho tôi được mở mang tầm mắt nha."
"Hoa Duyên, nghe nói mẹ mày đã chết."
Mọi người chuyển từ công kϊƈɦ công ty sang công kϊƈɦ cá nhân Hoa Duyên.
Đương nhiên, cũng có nhiều người muốn thọc gậy bánh xe, muốn cho mọi chuyện càng bung bét lại càng vui.
Giữa trưa, công ty lại lần nữa đăng bài thanh minh.
Nói
"Weibo của Tô Yên bị hack. Đang trong quá trình lấy lại. Tin tức chính xác, mong các vị hãy lý trí."
Bài này vừa đăng liền khiến cư dân mạng bình tĩnh lại, cảm thấy vô cùng hợp lý.
Liệu có phải mình mắng nhầm rồi không?
Trải qua một buổi sáng náo loạn như vậy, cư dân mạng bắt đầu ăn dưa lý trí hơn. Một bộ phận cảm thấy Weibo của Tô Yên không có khả năng bị hack, vẫn tiếp tục mắng. Lại có một bộ phận cảm thấy công ty lớn như vậy chắc chắn sẽ không đem danh tiếng đã gây dựng bao năm qua ra để đặt cược, liền bắt đầu xin lỗi rối rít.
Mọi chuyện càng thêm hỗn loạn.
Quần chúng ăn dưa đều đang chờ một kết quả chính xác.
← Ch. 243 | Ch. 245 → |