Nam chủ hắn luôn là tự bế (4)
← Ch.239 | Ch.241 → |
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Cố Ngu ngẩng đầu, nhận lấy điện thoại. Sau đó nghe lời bấm gọi đến một dãy số.
Bên kia sau khi nghe điện thoại, không biết đang nói gì. Cố Ngu chậm rì rì mở miệng
"Tôi sẽ không đi về."
Sau khi hắn nói câu này, người bên kia có vẻ rất sốt ruột, không ngừng dò hỏi. Cố Ngu sau một lúc lâu mới trả lời
"Ừ"
Sau đó hắn cúp điện thoại, trả lại cho Tô Yên.
Không lâu sau, điện thoại của Tô Yên lại có cuộc gọi đến. Cô nghe máy
"Alo?"
Bên kia điện thoại là một giọng nam
"Xin hỏi ngài là ······"
Tô Yên không trả lời, hỏi ngược lại
"Anh là ai?"
"À, vừa nãy Cố Ngu tiên sinh vừa gọi điện thoại cho tôi."
Tô Yên gật đầu
"Ừ"
Đối phương lại hỏi
"Xin hỏi, ngài ở bên cạnh Cố Ngu tiên sinh sao?"
"Đúng vậy, buổi tối hôm nay hắn ở chỗ tôi."
Người đàn ông kia đang muốn hỏi tiếp. Lúc này, Cố Ngu chậm rì rì mở miệng
"Để tôi nghe."
Tô Yên duỗi tay, đưa di động cho hắn.
Hắn không nói nhiều, chỉ là "ừm" một tiếng làm người bên liền nuốt lời đang định nói vào.
"Tiên sinh, ngài đi chơi vui nhé."
Sau đó ngắt điện thoại.
Cố Ngu trả lại điện thoại cho Tô Yên. Tay của hắn nắm chặt quần áo mình, có vẻ rất hồi hộp.
Tiểu Hoa nhịn không được mở miệng
"Ký chủ, chị phải cẩn thận Cố Ngu."
Tô Yên khó hiểu
"Cái gì?"
Vừa nãy không phải còn cảm thấy hắn rất đáng thương sao??
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tiểu Hoa không nhịn được nói
"Vào buổi tối mà đi theo một cô gái mới gặp nhau hai lần, vừa thấy liền biết đây không phải là đàn ông đứng đắn gì rồi."
Tô Yên trầm mặc.
Vừa nãy không phải còn nói cô dụ dỗ hắn sao? Tại sao một giây sau liền thoái thác thay đổi lý do?
Tiểu Hoa sở dĩ bị biến thành cái dạng này còn không phải là bị nam chủ đại nhân dọa sợ sao?
Mỗi lần nó cảm thấy nam chủ đáng yêu, một giây sau hắn liền hắc hóa rồi. Mỗi lần cảm thấy nam chủ đáng thương, đảo mắt lại thay đổi sắc mặt.
Thế cho nên ở trong mắt Tiểu Hoa, tất cả đều do hắn diễn. Hừ, chính là một đóa bạch liên hoa thối mà.
Hiện tại, cũng không ngoại lệ. Người này nhất định là muốn ở trong nhà kí chủ. Bây giờ đã được như ý muốn, không chừng còn đang vui vẻ trong lòng đâu.
Rất nhanh, xe chạy đến dưới nhà. Cô bảo tài xế đi vào gara ngầm. Sau đó cùng Cố Ngu đi thang máy lên lầu 21.
Dọc theo đường đi, hai người đều trầm mặc. Cố Ngu ít nói đến đáng thương. Cái gì có thể dùng gật đầu trả lời, thì hắn đều chưa bao giờ lên tiếng.
Bản thân Tô Yên cũng là người ít nói. Hai người đứng ở thang máy, mắt to trừng mắt nhỏ.
Cuối cùng cũng tới trong nhà Tô Yên.
Cô nhìn Cố Ngu, vẫn luôn đang run. Vừa mới bắt đầu ở trong xe, cô còn tưởng rằng hắn là quá khẩn trương. Hiện giờ đã lâu như vậy mà vẫn còn run rẩy.
Tô Yên nghi hoặc
"Cố Ngu?"
Cô duỗi tay chạm vào hắn, phát hiện hắn cả người lạnh lẽo, nhưng trán lại rất nóng.
Phát sốt?
Lông mi Cố Ngu run run, đứng ở cửa, một câu đều không nói.
Tô Yên lôi kéo hắn vào phòng ngủ. Để hắn nằm ở trêи giường đắp chăn đàng hoàng.
Cô nghiêm túc nói
"Tốt hơn chút nào chưa?"
Mặt hắn phát sốt đến đỏ bừng.
Cô sờ đến điện thoại bên cạnh, đi ra ngoài gọi điện thoại cho trợ lý. Sau khi giao vài việc xong thì cắt đứt điện thoại.
Đi đun nước ấm.
Hai mươi phút sau, trợ lý cầm theo một túi lớn đi vào nhà.
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên mở cửa, trợ lý lo lắng
"Chị phát sốt sao?"
"Không có."
"Vậy sao chị lại muốn thuốc hạ sốt, nhiệt kế?"
"Có người phát sốt."
Trợ lý gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra
"A, hóa ra là người khác."
Chờ Tô Yên nhận đồ rồi đóng cửa, lúc này trợ lý mới phản ứng lại
"Có người phát sốt?? Trong nhà chị còn có người khác???"
Đương nhiên là không có ai trả lời cô, vì Tô Yên đã đóng cửa đi vào trong nhà.
Tô Yên cầm túi thuốc tới phòng ngủ, tìm kiếm nhiệt kế rồi đi đến mép giường. Cô nói
"Cố Ngu, há mồm."
Cố Ngu mặt đỏ bừng đỏ bừng, hắn nỗ lực mở mắt ra. Có chút đờ đẫn, không phản ứng kịp Tô Yên đang nói cái gì.
Giây tiếp theo, miệng hắn đã bị người nọ bóp mở rồi nhét nhiệt kế vào trong miệng.
Năm phút sau, nhiệt kế rút ra tới.
38 độ chín.
Cô lại lấy ra mấy loại thuốc hạ sốt. Nhìn kỹ hướng dẫn trong chốc lát. Lấy ra bốn viên, cầm thêm cốc nước ở bên cạnh. Đến mép giường, đào người từ trong chăn ra.
Cô nghiêm túc nói bên tai Cố Ngu
"Há mồm, uống thuốc."
Cố Ngu không những không có hé miệng, ngược lại càng mím chặt. Dù bị sốt đến mơ mơ màng màng, nhưng đầu vẫn quay qua một bên. Thái độ từ chối rất rõ ràng.
Cô ở đàng kia nói nửa ngày, người nào đó vẫn không nhúc nhích.
Tô Yên nghĩ nghĩ, bọc chăn quanh người hắn, nói
"Không uống thuốc liền đưa anh đi bệnh viện."
Nói xong, liền tính toán bế cả người cùng chăn lên.
Hai chữ "bệnh viện" tựa hồ càng làm cho Cố Ngu chịu kϊƈɦ thích.
Hắn hé mắt, rầu rĩ nói
"Đừng."
Đặc biệt kháng cự đi bệnh viện.
Tô Yên trầm mặc trong chốc lát, chỉ đành thả hắn xuống giường. Lấy ra một tờ giấy rồi nghiền nát bốn viên thuốc kia. Cô cho bột thuốc vào một cái ly, sau đó lại đổ non nửa cốc sữa chua.
Lần này nói
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Cố Ngu, há mồm."
Cố Ngu nhìn sữa chua kia. Đầu lại lần nữa quay đi
"Là, thuốc."
Ngữ khí rất cho là khẳng định. Nghe ý tứ này, có vẻ là đã bị người nhà hắn lừa ăn rất nhiều lần rồi.
Làm nửa ngày, thế nào đều không được. Cuối cùng, Tô Yên duỗi tay bắt hắn hở miệng, đổ thuốc vào. Tiếp đó lại rót thêm nửa cốc nước.
Cố Ngu theo bản năng mà nuốt xuống. Còn chưa có kịp phản ứng lại thì thuốc cũng đã uống xong.
Cố Ngu trầm mặc trong chốc lát. Một đôi mắt đen nhánh đỏ bừng, cứ như là bị thiên đại ủy khuất vậy.
Tô Yên nhìn trêи má hắn hằn đỏ dấu tay của mình. Vì sợ làm đau hắn, cô cũng chỉ dám dùng ngón cái và ngón trỏ. Kết quả dấu vết kia vẫn là cực kỳ rõ ràng.
Cô bóp đau người ta rồi?
Nghĩ nghĩ, Tô Yên duỗi tay xoa xoa mặt cho hắn.
Thấy hắn vẫn là dùng cái bộ dáng thực ủy khuất này mà nhìn mình. Tô Yên móc ra một viên kẹo từ trong túi, nhét vào trong miệng hắn.
"Đỡ hơn không?"
Cố Ngu nhắm mắt lại, thật lâu lúc sau mới nói một câu
"Không muốn, uống thuốc."
Trong lời nói tràn đầy bài xích.
Tô Yên
"Nếu anh hết bệnh rồi thì không cần uống thuốc."
Cũng không biết những lời có vấn đề chỗ nào mà Cố Ngu nghe xong, như là đã chịu kϊƈɦ thích. Thân thể hắn cứng còng, môi mím chặt lại.
Thật lâu lúc sau, mới nói một câu
"Tôi không có bệnh."
Kiên định lại bướng bỉnh.
Tô Yên nhìn bộ dáng hắn kháng cự.
Chớp chớp mắt. Sau đó duỗi tay, cầm lại nhiệt kế rồi giơ lên. Nghiêm túc mở miệng hỏi
"Trêи này là cái gì?"
Cố Ngu không nói lời nào, cô liền ngồi im chờ hắn mở miệng. Một lần chờ là mười mấy phút.
Cố Ngu chậm rì rì nói
"38 độ chín."
Tô Yên gật đầu
"Anh phát sốt, đây là dấu hiệu sinh bệnh, phải uống thuốc. Không muốn, cũng phải muốn."
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hoa nghe khẩu khí mạnh mẽ của ký chủ. Nhìn lại nhóc đáng thương đang nằm ở trêи giường.
Ừm, ký chủ cũng không nên dọa hắn nhỉ? Nhìn qua, có vẻ hắn không giống như là giả vờ, siêu đáng thương chưa kìa.
Lại một lần nữa, đối mặt với những gì mình nhòn thấy, Tiểu Hoa lựa chọn tin tưởng.
Cố Ngu nghe Tô Yên nói, thân thể cứng còng chậm rãi thả lỏng. Sau đó hắn lại cúi đầu ngoan ngoãn lên tiếng
"Được"
Thấy hắn đồng ý rồi, lúc này Tô Yên mới đứng dậy, không quấy rầy hắn ngủ.
Cố Ngu mơ mơ màng màng ngủ rồi. Chỉ là thỉnh thoảng sẽ luôn tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, liền thất thần nhìn chằm chằm vào trần nhà.
Lúc 10 giờ Tô Yên lại xem hắn thế nào, liền phát hiện hắn vẫn luôn trợn tròn mắt nhìn trần nhà.
Cô không cảm thấy gì, nhưng thật ra Tiểu Hoa lại bị dọa.
Tô Yên nghi hoặc
"Anh ngủ không được?"
Đôi mắt đen nhánh của Cố Ngu nhìn Tô Yên, cũng không nói lời nào.
Cô mặc áo ngủ, tóc rối tung, đang chuẩn bị ngủ.
Trong nhà chỉ có một cái giường này. Đương nhiên, cô cũng sẽ ngủ ở đây.
Cô từ bên khác nằm lên giường. Nhấc chăn bông lên.
Cố Ngu giống như bị một loạt động tác của cô dọa rồi. Thân thể lại cứng đờ chịu không được. Đôi mắt vẫn luôn nhìn Tô Yên.
Cô nói
"Trong nhà chỉ có một cái giường, một cái chăn."
Tiểu Hoa có suy nghĩ nhỏ, nói
"Ký chủ, nếu không ······ chúng ta lại đổi một người khác?"
Người này nhìn qua có bộ dáng rất kì quái. Phải biết rằng thuốc hạ sốt có thành phần an thần. Đằng này hắn uống xong còn không có ngủ, vẫn luôn nhìn chằm chằm trần nhà. Nửa đêm tỉnh dậy mà thấy cảnh này không phải là bị dọa chết khϊế͙p͙ sao??
Tô Yên từ chối
"Không đổi."
Cô cảm thấy hắn, khá tốt. Tuy là lúc nói có chút chậm. Ừm, điểm này cũng có thể chấp nhân.
Cho nên, rất tốt.
Một đêm này Tô Yên ngủ rất ngon. Cũng không vì bên cạnh có nhiều thêm một người mà ngủ không được.
Ngược lại, người có vấn đề là Cố Ngu, bọng mắt thâm quầng, dáng vẻ mệt mỏi. Đôi mắt vẫn luôn chớp chớp nhìn Tô Yên ngủ rồi tỉnh dậy.
Hắn không ngủ một đêm. Trong mắt đầy tơ máu, cứ như thế nhìn Tô Yên.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên tỉnh lại, mở mắt ra liền nhìn thấy bộ dáng như thế của hắn.
Cô sửng sốt, duỗi tay sờ trán Cố Ngu.
Vẫn còn nóng.
Tô Yên đứng dậy lấy nhiệt kế ở bên cạnh, nói
"Há mồm."
Cố Ngu thành thành thật thật há mồm.
Vào đêm qua, từ lúc Tô Yên bóp miệng hắn để đổ thuốc vào, hắn liền thành thật nghe lời.
Sau đó ngậm lấy.
Tô Yên đứng dậy, hỏi
"Anh đêm qua không ngủ cả đêm?"
Đến lúc lâu sau, Cố Ngu chậm rì rì gật đầu.
Cô không nói nữa.
Năm phút sau rút nhiệt kế từ trong miệng hắn ra.
37 độ chín, còn sốt nhẹ.
Nhưng so với đêm qua thì đã tốt hơn nhiều.
Cô lấy vỉ thuốc bên cạnh, bóc thuốc ra.
Vừa thấy động tác của Tô Yên, Cố Ngu liền yên lặng mím miệng.
Đến lúc cô chuẩn bị xong. Bê ly nước đưa qua, nghiêm túc nói
"Anh muốn tự uống, hay vẫn muốn em đút?"
Tiểu Hoa khen ngợi, nhìn ký chủ của nó xem, dù có thô bạo uy hϊế͙p͙ người nhưng nói ra vẫn ôn nhu như vậy.
Ba phút sau, Cố Ngu tự cầm thuốc uống.
Trêи mặt hắn vẫn còn dấu ngón tay véo đấy.
Chờ hắn uống thuốc xong, Tô Yên liền đứng dậy đi ra ngoài, muốn để hắn ngủ thêm chút nữa.
Kết quả, chờ đến khi cô lại đi vào phòng. Cố Ngu nằm ở trêи giường, vẫn trợn tròn mắt nhìn trần nhà.
Rõ ràng hai mắt đều có tơ máu, mệt mỏi không chịu được, nhưng vẫn rất cố chấp trợn tròn mắt.
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên ngẩn người, khó hiểu
"Vì sao anh không ngủ?"
Cố Ngu trầm mặc cầm lấy góc chăn.
Tô Yên đi qua hỏi
"Anh không ngủ được?"
Lúc nói, cô để một ít cháo trắng và rau xào đặt ở bên bàn thủy tinh bên cạnh.
Cố Ngu gật đầu. Hắn không ngủ được. Tuy rất mệt, nhưng hắn không muốn nhắm mắt, không muốn ngủ.
Tô Yên lấy nhiệt kế bên cạnh đo lại nhiệt độ cơ thể của hắn trước. Cơ bản đã hết sốt, 37 độ một.
Cô nói
"Anh ăn cơm trước đi, xong rồi ngủ tiếp."
Cố Ngu ngồi dậy. Hắn nhìn qua cháo trắng và rau xào, cũng không cảm thấy muốn ăn.
Trong ngần ấy năm, chỉ cần hắn ốm thì sẽ phải ăn món này một tuần. Trong lòng cảm thấy chán ghét.
Cố Ngu mím đôi môi tái nhợt, cúi đầu ngồi ở chỗ đó.
Tô Yên thấy hắn vẫn luôn bất động. Chẳng lẽ muốn được đút?
Cô cầm bát cháo lên. Cầm thìa múc một miếng đút đến trước môi hắn.
Cố Ngu vẫn không ăn, vẫn luôn cúi đầu.
Tô Yên nghĩ, nuôi đàn ông đúng là một việc rất tốn sức. Nuôi một người không thích nói chuyện chính là thử thách sức chịu đựng của con người mà.
Nửa tiếng nữa cô phải đi phỏng vấn, buổi tối không biết lúc nào mới có thể trở về. Bát cháo này nhất định là phải bắt hắn ăn hết. Không ăn cũng phải ăn.
Hiển nhiên Tô Yên không hề có suy nghĩ tiễn người về nhà. Đã đến địa bàn của cô thì nhất định phải nuôi thật tốt.
Tô Yên cầm lấy bát cháo. Duỗi tay bóp hàm dưới của hắn, bóp ra liền đút vào.
Cố Ngu nước mắt lưng tròng. Vốn dĩ bởi vì không ngủ tốt, hai mắt hắn tràn đầy tơ máu. Bây giờ nhìn qua lại càng thê thảm không chịu được.
Cô nỗ lực khống chế nhẹ lực đạo một chút. Một thìa một thìa một thìa bón cho hắn. Rất nhanh chén cháo đã thấy đáy.
Cố Ngu nhìn Tô Yên, lần đầu tiên sinh ra sự khó hiểu đối với bản thân. Vì sao hắn lại đồng ý ở nhà cô?
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên nhìn thoáng qua đồng hồ, còn mười phút. Cô lấy ra mấy cái kẹo sữa dâu tây, bóc một cái trong đó, đưa đến môi hắn.
Lúc này Cố Ngu mới tự mình há miệng ăn. Hắn hình như rất thích ăn kẹo này.
Tô Yên nói
"Buổi chiều em có chuyện phải đi làm, buổi tối không biết về lúc nào."
Cố Ngu nhìn cô. Hơn nửa ngày sau hắn mới vươn tay, giữ lấy góc áo của Tô Yên.
Hắn không muốn cô đi. Mục đích hắn muốn ở chỗ này, chính là tìm cô.
Tô Yên lắc đầu
"Chuyện đã đồng ý thì nhất định phải làm."
Nói xong, cô lại nói
"Thân thể của anh không tốt, bên ngoài trời lạnh. Nếu đi ra ngoài một chuyến lại bị sốt, như vậy thì không tốt."
Cuối cùng, Cố Ngu bị ấn ở trêи giường. Hắn không nói một câu nào, vẫn luôn nhìn Tô Yên.
Đến khi Tô Yên xoay người đi ra ngoài, hắn liền tiếp tục nhìn trần nhà.
Tô Yên đi vào căn phòng trong cùng. Vừa mở cửa ra, bên trong điều hòa bật đến 10 độ, rất lạnh.
Tiểu Hồng cùng Tô Cổ ở bên trong. Tiểu Hồng vẫy đuôi, non nớt gọi
"Yên Yên!"
Trêи người nó quấn quanh một cái khăn trải giường vừa vặn có thể che khuất toàn bộ cái đuôi của nó, chạy loạn khắp nơi.
Tô Cổ đang xem máy tính, không biết đang làm cái gì.
Tô Yên nói
"Cố Ngu đang ở phòng ngủ của ta, hắn bị sốt. Cứ cách ba giờ vào xem hắn một lần được không?"
Tiểu Hồng mờ mịt khó hiểu
"Cố Ngu là ai?"
Tầm mắt của Tô Cổ dời từ máy tính đến Tô Yên đứng ở cửa.
"Người đàn ông của chị?"
Tô Yên gật đầu
"Đúng vậy."
Tầm mắt của Tô Cổ lại lần nữa chuyển về máy tính.
"Được"
Thấy hắn đồng ý rồi, lúc này Tô Yên mới rời đi.
Tiểu Hồng trong đầu bắt đầu suy nghĩ, đàn ông của Tô Yên... Hình như không có một tên nào là thứ tốt cả, bọn họ đều rất xấu. Ừm, Tô Yên có thật nhiều đàn ông nha.
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên nhờ vả xong liền rời đi.
Tuy rằng Tiểu Hồng không quá tin cậy, nhưng Tô Cổ lại rất đáng tin.
Tô Yên đi ra ngoài tiểu khu, nhìn thấy xe bảo mẫu đỗ ở đằng kia, đi lên kéo cửa xe ra.
Động tác lên xe bỗng khựng lại. Cô nói
"Xin lỗi, tôi lên nhầm xe."
Nói xong liền muốn đóng cửa xe lại.
Một bàn tay từ trong xe duỗi ra, giữ ở chỗ cửa xe. Người nọ cười nói
"Tiểu Yên, là anh muốn đến đón em. Lên xe đi."
Người nọ mặc một bộ tây trang đơn giản. Đây là đồ định chế cao cấp, trêи tay áo màu trắng còn được khảm ngọc bích. Khắp nơi mang theo sự tinh xảo không chút cẩu thả.
Trêи khuôn mặt anh tuấn mang theo tươi cười đầy vẻ thân cận.
Người này chính là Hoa Duyên, giám đốc công ty quản lý của Tô Yên, cũng là người nguyên chủ thích.
Lúc này, Trương Lệ cũng thò đầu ra, nói
"Tiểu Yên, mau lên xe."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Nói xong, ngồi trêи xe.
Hoa Duyên ôm một cái IPAD trong tay. Vừa làm việc trêи ipad vừa nói
"Dạo này Tiểu Yên có khỏe không?"
"Tôi rất tốt."
Hắn ngẩng đầu, nhìn kỹ cô một lúc, cười nói
"Béo lên chút."
"Ừ"
Hắn lại nói
"Tiểu Yên gần đây rất hot, có rất nhiều fans, anh muốn mượn cơ hội này tham gia mấy cái chương trình giải trí để duy trì fan."
Lúc nói, Trương Lệ ở bên cạnh ngẩng đầu lên nhìn Tô Yên, có hơi sợ Tô Yên tức giận.
Dù sao trước đây Tô Yên đã nói rất nhiều lần rồi. Mục tiêu của cô rất rõ ràng, chính là làm một diễn viên phái thực lực. Cố gắng đạt đến sự hoàn hảo, không muốn làm bình hoa pha lê xinh đẹp, cho nên từ trước đến nay Tô Yên đều chưa từng tham gia chương trình giải trí một lần nào.
Tô Yên nghe xong cũng không nói gì.
Hoa Duyên tiếp tục nói
"Cơ thể của em còn rất yếu, quay phim với cường độ làm việc cao như vậy chỉ sợ sẽ làm thân thể của em không chịu nổi. Quay gameshow để thả lỏng một chút là một sự lựa chọn rất tốt. Ừm, đúng rồi, em trai của em cũng rất nổi tiếng."
Tô Yên gật đầu
"Được."
Hoa Duyên thấy Tô Yên đáp ứng nhanh như vậy thì có chút ngoài dự đoán. Hắn cho rằng còn phải khuyên bảo thật lâu.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tươi cười trêи mặt Hoa Duyên càng ôn hòa. Hắn tắt IPAD, nói
"Tiểu Yên, hoạt động buổi tối hôm nay kết thúc, chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi."
Tô Yên lắc đầu từ chối
"Tôi còn có việc bận."
Hoa Duyên nhíu mày.
"Vậy chờ đến lúc em rảnh."
Tô Yên nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
Xe chạy một đường đến nơi hoạt động cũng không chờ được câu trả lời của cô.
Hoa Duyên đánh giá Tô Yên từ trêи xuống dưới, lời nói thâm sâu
"Tiểu Yên hình như thay đổi chút."
Tô Yên gật đầu
"Ân"
Từ đầu đến cuối bình đạm đến cực điểm, cảm xúc không có chút nào phập phồng.
Hoa Duyên nhìn cô, thực sự là quá khác, như trở thành một người khác vậy.
Trước kia dù hắn ta cũng không phải thực để ý tới cô, nhưng cũng có thể phát giác cô thích mình. Cái trạng thái e lệ ngượng ngùng là không lừa được người.
Chỉ là hiện giờ nhìn lại, đôi mắt kia lãnh lãnh đạm đạm, không có thích, cũng không có chán ghét, chỉ đơn giản là nhìn một người xa lạ mà thôi.
Hắn trầm mặc một hồi lâu.
Khi Tô Yên xuống xe, Hoa Duyên bỗng nhiên mở miệng
"Tiểu Yên, ngày mai có thời gian không?"
Tô Yên đi xuống xe
"Không có"
Nói xong, cô đeo khẩu trang, đi đến chỗ tổ chức hoạt động.
Mới vừa đi được hai bước liền bị fans vây quanh.
"A a a a a!! Là Tô đại lão. Lần này hoạt động thật sự có cô ấy a!!"
"Đi đi đi, chúng ta mau đi xin chữ ký!!"
"Rất thích cô ấy a."
"Đúng đúng đúng, chẳng những người đẹp, hơn nữa diễn cũng tốt. Đầu năm nay, người như vậy rất ít thấy a."
"Thật không hổ là thần tượng của tôi!!"
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên bị sự nhiệt tình của fans làm cho sửng sốt.
Người đại diện lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh chóng đi vào trong.
Nhưng không ngờ được mới đi vài bước đã bị vây quanh. Trương Lệ ngăn đón hai bên cũng không ngăn được nhiều người như vậy.
Trong đó có một người muốn chạy tới ôm Tô Yên. Vừa tới gần cô đã bị Tô Yên dùng một đầu ngón tay ấn cho bất động, sau đó đẩy lùi một chút.
Cô nói
"Tôi phải đi làm, bây giờ sắp đến muộn."
Tô Yên nói nghiêm túc, các bạn fans này cũng rất nghe lời. Vừa nãy còn muốn chen lên, nháy mắt liền ngoan. Thành thành thật thật tránh ra một con đường nhỏ để Tô Yên đi vào.
Bên cạnh không ngừng có người hpp
"Tô đại lão, em yêu chị!! Em vĩnh viễn yêu chị!!"
"A a a a a a a."
Ngay khi Tô Yên sắp đi vào, vị fans nữ vừa mới bị Tô Yên ngăn cản liền tiến lên, nói
"Yên Yên, chị nguyện ý cưới em không?"
Tô Yên nhìn cô ấy
"Không muốn."
Fans nữ kia mất mát trong thoáng chốc, sau đó càng là điên cuồng
"Em sẽ vẫn luôn thích chị. Chồng em cũng vẫn luôn thích chị!!"
Tô Yên nghe thấy vậy liền dừng lại chốc lát.
Cho nên, cô ấy là muốn hồng hạnh vượt tường, cùng cô ở bên nhau??
Tô Yên xoay người lại, nói
"Ngoại tình là không tốt."
Khẩu khí thực nghiêm túc.
Cô vừa nói xong, fans ở đây trong nháy mắt ngốc lăng yên lặng. Sau đó là một đám cười ngửa tới ngửa lui
"Trời ạ!! Thần tượng của ta nói chuyện nghiêm trang như vậy nhưng sao ta chỉ cảm thấy khôi hài??"
"Đừng cản ta, thần tượng có phải hiểu lầm cái gì hay không? Ha ha ha ha ha"
"Tô đại lão chính là đại lão, có thể nói ra đúng là không bình thường."
Một câu tiếp theo một câu, từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Sau đó Tô Yên đi vào nơi tổ chức hoạt động.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Vào ban đêm, Tô Yên lại lần nữa xưng bá hot search. Từ khi cô xuống xe, đến dùng một ngón tay ngăn lại người nọ, lại đến nghiêm trang nói ngoại tình không tốt. Tất cả đều bị người up lên trêи mạng.
Phía dưới bình luận là một loạt hahaha cùng với fans cầu ấm giường.
"Ây da!! Vì sao lại có một nữ nhân soái như vậy đây?"
"A a a a a!! Thực soái mà!! ngón tay Yên Yên cũng đẹp nha."
"Ta cũng muốn được ngón tay kia chọc một chọc a."
"+1"
"+1"
"Ta nguyện ý trở thành tay đầu ngón tay cô ấy."
"+1"
"+1"
Tiếp đó là hot search thứ 2
【 muốn trở thành nữ nhân của Tô Yên 】
Hot search thứ ba
【 Muốn bị ngón tay chọc 】
Ân, buổi tối hôm nay hot search lại lần nữa bị Tô Yên nhận thầu.
Mà fans Weibo của Tô Yên ban đầu là 700 vạn. Từ khi đoạn video ở trường học kia up lên, đến hiện tại là năm ngày thời gian trôi qua, fans thành 2600 vạn.
Hơn nữa mỗi ngày số fans đều tăng trung bình 5-600 vạn.
Tô Yên tức khắc thành một hiện tượng nhân vật có ảnh hưởng không nhỏ trêи mạng. Chuyện gì cũng đều có thể lấy ra thảo luận, ngay cả đoạn thời gian vừa tham gia showbiz cũng bị đào lên. Dù sao người nổi tiếng nhiều thị phi.
Tất nhiên là có không ít người muốn bôi đen cô. Nhưng cẩn thận đào lại đào, bôi đen chuyện gì mới được đây?
Năng lực làm việc, kim đỉnh ảnh hậu.
Trình độ mỹ mạo, dáng người cao gầy 1m68, da trắng mặt xinh, không có chỉnh dung.
Sinh hoạt cá nhân, sạch sẽ đến một chút bụi đều không có.
Con mẹ nó, số antifan ít ỏi đến đáng thương đã bị đánh đến tan nát ngay từ vòng gửi xe.
Tô Yên tham gia tuyên truyền mãi cho đến buổi tối 9 giờ rưỡi mới kết thúc công việc.
← Ch. 239 | Ch. 241 → |