Vay nóng Tinvay

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 241

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 241
Nam chủ hắn luôn là tự bế (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Shopee


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến lúc đến nhà đã là 10 giờ rưỡi.

Lúc về nhà, cô gọi vào máy bàn ở nhà. Người nghe điện thoại chính là Tiểu Hồng

"Alo?"

Giọng nói trẻ con ngọng nghịu, tiếp theo lại nói một câu

"Yên Yên không ở nhà."

Tô Yên nói

"Ta là Tô Yên"

"Yên Yên!!"

Tiểu Hồng hưng phấn.

" Cố Ngu đâu? Hắn thế nào?"

" Ách, hắn ······ khá tốt."

Tiểu Hồng vừa cầm điện thoại vừa chạy về phía phòng ngủ. Đại khái là Tiểu Hồng ngắc ngứ một hồi, làm Tô Yên phát hiện.

Cô hỏi

"Em khi dễ hắn?"

Tiểu Hồng lập tức phủ nhận

"Không có không có, em mới không có khi dễ hắn. Em vừa tiến vào hắn đã có cái dạng này!!"

Tô Yên nghe vậy, ngồi thẳng thân mình

"Hắn làm sao vậy?"

Tiểu Hồng cũng không biết nên hình dung như thế nào

"Hắn ngồi ở trêи giường phát ngốc đó, giống hệt cái đầu gỗ, Sau khi chị đi rồi thì vẫn luôn có cái dạng này. Yên Yên, không phải là hắn bị mất hồn đó chứ??"

Vốn dĩ Tiểu Hồng muốn đi vào hù dọa Cố Ngu. Ai biết không hù dọa đến hắn, ngược lại là bị hắn dọa tới rồi.

Đầy mắt tràn ngập tơ máu, vẫn luôn ngồi ở chỗ đó ngốc ngốc, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Lúc đầu nó còn tưởng rằng là Tô Cổ làm hắn đông cứng đâu.

Xe vừa đến nơi, Tô Yên xuống xe, nhanh chóng vào nhà.

Vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Tiểu Hồng quăng đuôi chạy khắp phòng khách.

Tiểu Hồng nhìn đến Tô Yên trở về, trước mắt sáng ngời

"Yên Yên!!"

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng, hỏi

"Em dùng cái đuôi này hù dọa hắn?"

Tiểu Hồng mờ mịt, sau đó nhanh chóng lắc đầu

"Không có không có, người ta mới không có đâu."

Được rồi, lúc đầu nó chính là có ý này. Chỗ nào biết, đi vào hắn còn không thèm liếc mình một cái, vẫn luôn ngồi ở chỗ đó phát ngốc.

Thế này còn hù dọa hắn như thế nào??

Tô Yên đi vào trong phòng ngủ.

Mở cửa phòng ra, bên trong một mảnh tối tăm, yên tĩnh đến dọa người.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cô bật đèn lên liền thấy được Cố Ngu ngồi ở trêи giường.

Hắn cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Tô Yên đi qua, gọi

"Cố Ngu?"

Hắn vẫn cúi đầu, không nhúc nhích.

Cho đến thật lâu sau, Tô Yên duỗi tay nhéo cằm hắn, để hắn ngẩng đầu lên.

Biểu tình Cố Ngu tan rã, đôi mắt đen nhánh vô thần.

Cô lại hô một tiếng

"Cố Ngu?"

Rốt cuộc, đôi mắt kia dần dần có tiêu cự, nhìn vào Tô Yên.

Hắn phục hồi tinh thần lại, hơi há mồm muốn nói cái gì, chỉ là phát ra một tiếng nghẹn ngào. Sau đó lại ngậm miệng lại.

Hắn muốn cúi đầu nhưng Tô Yên nhéo hắn cằm, không cho hắn động

"Có ngủ hay không?"

Hắn không nói lời nào.

"Có đói bụng không?"

Hắn vẫn không nói lời nào.

Tiểu Hồng đứng sau lưng Tô Yên, nhẹ nhàng hỏi

"Yên Yên, chị vì sao đối tốt với hắn như vậy?"

Tiểu Hồng chỉ đơn thuần là tò mò. Phải biết rằng, Yên Yên tuy rằng đối với nó cũng thực tốt, nhưng lại chưa từng giống như cô đối với người này.

Nó muốn biết nguyên nhân.

Chỉ là ······ Yên Yên hiện tại giống như không có thời gian phản ứng nó.

Tiểu Hồng bĩu bĩu môi, có chút tức giận.

Đều do cái tên ngốc không biết nói này, Hắn hấp dẫn hết lực chú ý của Yên Yên đi rồi.

Kết quả là, Tiểu Hồng quên mất lời Tô Cổ đã dặn "không thể đánh chủ ý lên người này".

Nó nâng cái đuôi lên, bang một chút liền trừu ở trêи cánh tay Cố Ngu, làm xong chuyện xấu liền chạy.

Chỉ là còn chưa có chạy ra ngoài, cái đuôi đã bị Tô Yên kéo lại một phen.

Tiểu Hồng cũng là ngốc, một buổi trưa dài như vậy, đánh lúc nào chả được? Thế nào cũng phải chờ đến khi Tô Yên trở lại, làm trò trước mặt cô.

Đây còn không phải là thèm đòn sao??

____

Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ nhaaaa! 🎄🎄🎄

*****

Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng sợ Tô Yên tức giận.

Nhìn thấy mình chạy không được, đảo mắt liền ôm cánh tay lấy Tô Yên

"Yên Yên, thực xin lỗi!"

Vừa mới nãy còn căm giận. Hiện giờ liền lật mặt giả vờ đáng thương?

Tô Yên cúi đầu xem nó

"Không cần nói xin lỗi cùng ta. Em đánh hắn."

Tiểu Hồng không muốn nói xin lỗi với người kia. Nhưng là nhìn thoáng qua cái đuôi mình đang bị nắm chặt, giống như nếu nó không nói, Tô Yên sẽ không để mình đi.

Cuối cùng, vẫn phải há mồm

"Thực xin lỗi."

Giọng nói non nớt của trẻ con vang lên.

Cố Ngu trầm mặc.

Tô Yên nắm chặt cái đuôi của Tiểu Hồng. Tiểu Hồng nhìn trái nhìn phải, thanh âm lớn chút

"Thực xin lỗi!"

Cố Ngu vẫn là trầm mặc.

Tiểu Hồng cảm thấy người này rất có khả năng là kẻ câm.

Nó nói xong muốn chạy, Tô Yên lại kéo cái đuôi không buông ra.

Kết quả là, Tiểu Hồng đứng ở chỗ đó, ngọng ngịu nói mười phút câu "thực xin lỗi".

Rốt cuộc nghe được Cố Ngu trả lời một tiếng

"Ân"

Lúc này, Tô Yên mới buông lỏng tay ra.

Miệng Tiểu Hồng đã mỏi nhừ, quấn đuôi mau chóng chạy đi.

Yên Yên cùng tên nam nhân thúi kia hợp nhau tới khi dễ nó.

Hừ!

Đồng chí Tiểu Hồng hoàn toàn đã quên, ban đầu là ai khiêu khích ai.

Tô Yên nhìn Cố Ngu, không biết vì sao, cô cảm thấy cảm xúc của hắn có vẻ tốt hơn một chút. Nhưng mà tơ máu trong mắt rất nhiều.

Một ngày một đêm không ngủ. Chỉ sợ cứ tiếp tục như vậy, thân thể sớm muộn gì cũng sẽ suy sụp.

Cô liền ấn người ở trêи giường, duỗi tay che lại mắt hắn

"Ngủ."

Nửa giờ sau, Tô Yên nâng tay lên, lông mi Cố Ngu run run, rõ ràng là không ngủ.

Cô nghi hoặc

"Lúc ở nhà, anh ngủ kiểu gì?"

Thật lâu lúc sau mới nghe được hắn trả lời một câu

"Ôm, bí đỏ."

Tô Yên sửng sốt.

Ôm bí đỏ?

Nhưng là trong nhà cô không có bí đỏ.

Nghĩ nghĩ, cô cởi quần áo rồi nằm lên trêи giường.

Tắt đèn đi, ôm lấy người.

Nghiêm túc nói

"Anh coi em thành bí đỏ, ôm ngủ là được rồi."

Thân thể Cố Ngu cứng đờ. Sau đó chậm rãi thả lỏng lại. Nâng tay lên ôm lấy Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cô thực mềm, so với bí đỏ nhà hắn còn mềm hơn.

Hương thơm rất dễ ngửi, bí đỏ nhà hắn cái mùi gì cũng không có.

Nghĩ như vậy, mười phút sau, Cố Ngu lâm vào ngủ say.

Tô Yên nhìn hắn một cái. Không thể tưởng được có một ngày, cô còn có thể thay thế tác dụng của bí đỏ làm hắn ngủ.

Một đêm qua đi.

Ngày hôm sau, 9 giờ, Cố Ngu tỉnh lại.

Mở mắt ra liền phát hiện mình đang ôm Tô Yên ngủ.

Hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó khóe môi nhẹ nhàng cong lên, tâm tình nhìn qua thực tốt.

Tơ máu trong mắt rút đi, quầng thâm mắt cũng phai nhạt rất nhiều. Nhìn qua có tinh thần không ít.

Cố Ngu duỗi tay ôm sát một chút.

Ân, quả nhiên cô rất tốt.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn liền biết cô rất tốt.

Mười phút sau, Tô Yên tỉnh lại.

Vừa tỉnh liền phát hiện Cố Ngu đang không chớp mắt nhìn chằm chằm mình.

Cô nói

"Chào buổi sáng"

Cố Ngu gật gật đầu.

Tô Yên xoa xoa tóc, nhìn thoáng qua thời gian

"Hôm nay thứ hai, anh phải đi học đúng không?"

Cố Ngu gật đầu.

"Rời giường, đi học."

Nói rồi cô đi vào phòng vệ sinh.

Hai mươi phút sau đi ra thì phát hiện hắn còn chưa rời giường. Hơn nữa trêи mặt đất đầy quần áo.

Cô nghi hoặc

"Không phải nên đi học sao?"

Cố Ngu lấy chăn bọc mình đến kín mít, chỉ lộ một cái đầu.

Chậm rì rì nói

"Thay quần áo."

Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.

Gương mặt hắn có chút phiếm hồng, tầm mắt yên lặng dịch hướng một bên.

"Quần áo, bẩn."

Khó được khi hắn chủ động nói.

Tô Yên nhìn thoáng qua quần áo trêи đất.

Ân, xem ra là cởi đến sạch sẽ, trần như nhộng.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Nửa giờ sau, có tiếng chuông cửa leng keng reo lên, cô ra mở cửa.

Tô Kiêu Lôi một tay cầm một bộ quần áo nam, một tay cầm theo cặp sách, xuất hiện ở cửa nhà Tô Yên.

Cô nói

"Cảm ơn"

Sau đó cầm lấy quần áo nam trong tay hắn rồi đi vào phòng ngủ.

Tô Kiêu Lôi không rời đi, bởi vì hắn rất muốn biết người đàn ông nào đã thành công vào ở nhà chị gái hắn.

Mấy hôm trước trời tối như thế, chị gái hắn không có chút ý thức nào việc em trai mình có thể gặp nguy hiểm mà đuổi hắn đi đấy.

Tô Yên đưa xong quần áo, đi ra hỏi

"Ăn sáng chưa?"

Tô Kiêu Lôi gật đầu

"Ăn rồi."

Nói xong, hắn đợi trong chốc lát nhưng người kia còn không đi ra.

Bèn mở miệng

"Em đi đây."

Tô Yên ra tiếng

"Lại chờ một lát."

"Em sắp đi học muộn."

Tô Yên gật gật đầu

"Nếu em muốn chị giải thích cho thầy giáo, chị sẽ giúp."

Khó có khi Tô Yên lại muốn giúp mình như thế. Tô Kiêu Lôi dừng bước chân

"Chị muốn làm cái gì?"

Tô Yên nhìn về phía phòng ngủ. Cuối cùng Cố Ngu cũng chậm rì rì đi ra.

Cô mở miệng

"Cùng hắn đi học."

Ngay khi nhìn thấy Cố Ngu. Tô Kiêu Lôi đã đứng im bất động. Tầm mắt không ngừng quét qua quét lại giữa Tô Yên cùng Cố Ngu.

Thật lâu sau, Tô Kiêu Lôi nhíu mày mở miệng

"Chị bao dưỡng cậu ta?"

Tô Yên còn chưa kịp mở miệng. Hắn lại nói một câu

"Bao dưỡng trẻ vị thành niên là phạm pháp đấy, chị gái."

Từ phòng ngủ chị gái hắn đi ra lại là bạn học của hắn. Còn có cái gì chấn động hơn được nữa không?? Cô không thể tìm người lạ được sao?? Nhất thiết phải là người mà hắn nhìn một cái là nhận ra??

Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi, thực nghiêm túc nói

"Chỉ ngủ ở chỗ này một giấc, không có xảy ra chuyện gì cả."

Tô Kiêu Lôi nghe, tam quan vỡ vụn dần dần khôi phục, lý trí cũng đã trở lại.

Cẩn thận suy nghĩ. Cũng đúng, người bạn học này hắn cũng biết. Nghe nói là người câm, cả ngày ngây ngây ngốc ngốc. Trừ bỏ học giỏi, lớn lên có chút đẹp trai thì không còn mặt nào đáng khen nữa cả. Có lẽ xác thật chỉ ở chỗ này ngủ một đêm mà thôi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Kiêu Lôi gật đầu.

"Được, đi thôi."

"Hắn còn chưa ăn sáng."

Thân thể Tô Kiêu Lôi lại lần nữa cứng đờ. Chờ đến lúc hắn quay đầu lại, Cố Ngu đã ngồi ăn cơm.

Tất nhiên bữa sáng này là trợ lý mang đến cho Tô Yên.

Chờ đến khi mọi chuyện đã xong, khi ra khỏi nhà, Cố Ngu cứ ba bước quay đầu một lần.

Tô Kiêu Lôi nhìn bộ dáng thằng nhãi này. Trong lòng yên lặng nghĩ, người này không phải là coi trọng chị hắn đi?

Dọc theo đường đi Tô Kiêu Lôi chỉ nói một câu

"Chị của tôi sẽ gả cho một người nói chuyện nhanh nhẹn."

Cố Ngu nghiêng đầu, liếc Tô Kiêu Lôi một cái. Thật lâu sau, Cố Ngu chậm rì rì nói

"Tôi biết rồi."

Tô Kiêu Lôi nghiêng đầu nhìn cậu ta. Phản ứng đầu tiên là, hóa ra tên này này không bị câm.

Tiếp theo lại hỏi

"Cậu vẫn luôn giả câm?"

Cố Ngu nghe, mờ mịt chớp mắt, lắc đầu.

"Cậu còn nói không có?"

"Không muốn, nói chuyện."

Hắn nói mỗi một câu, Tô Kiêu Lôi đều cảm thấy thằng nhãi này có phải chờ hắn nói hết chuyện rồi mới nói xong một câu hay không?

Lúc sau, Tô Kiêu Lôi hỏi lại hắn.

Cố Ngu liền im lặng, bày ra bộ dáng không muốn nói chuyện. Một đường trầm mặc đến trường học.

······

Hai người đi được không lâu, Tô Yên liền nhận được cuộc gọi của người đại diện Trương Lệ.

Cô tiếp máy

"Alo?"

Trương Lệ mở miệng

"Tiểu Yên à, trước đó không phải em quyết định tham gia gameshow sao?"

"Ân"

"Vậy đến đây chúng ta thương lượng một chút, xem ý kiến của em thế nào."

"Được, địa chỉ ở chỗ nào?"

"Nhà hàng Thủy Thượng Âm Nhạc trêи đường Sinh Nguyên."

"Được."

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đáp ứng xong, Tô Yên ra cửa, tự mình lái xe đi.

Mới vừa đến nhà hàng liền bị paparazzi bắt được, liên tục "tách tách tách" chụp ảnh. Bọn họ có vẻ đã ngồi đợi thật lâu, toàn bộ đều tụ tập ở cửa, quang minh chính đại chụp.

Tô Yên bị ánh đèn flash làm cho không mở được mắt, cô đi vào trong. Thỉnh thoảng sẽ có paparazzi chặn đường dò hỏi

"Xin hỏi, cô cùng Hoa Duyên tổng tài có quan hệ gì? Là người yêu sao? Hai người là muốn công khai hay sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không phải."

Một bên trả lời một bên hướng đi vào trong.

Paparazzi kia thấy Tô Yên nguyện ý trả lời, càng vội vã hỏi

"Ngài nói không phải, là trả lời vấn đề thứ nhất, hay vấn đề thứ hai?"

"Hai cái đều không phải."

Nói xong, Tô Yên đã đi vào nhà ăn.

Paparazzi nhìn hình ảnh chụp được, thở dài

"Cái gì a, không phải nói cô ấy cùng tổng tài Hoa Duyên kia bí mật kết giao sao?"

"Đương sự đều phủ định, thế này còn có cái gì để viết?"

Tai tiếng sở dĩ là tai tiếng, chính là vì đương sự không chính diện trả lời, dễ dàng để đám dân mạng suy đoán tin tức.

Nhưng Hiển nhiên, vị này lại hợp tác quá mức, trả lời rất dứt khoát, triệt luôn con đường suy nghĩ bậy bạ của người ta. Minh tinh này thật đúng là chưa bao giờ gặp qua.

Paparazzi phát đoạn video trêи mạng, lại lần nữa khiến dân mạng bùng nổ. Nhẹ nhàng nằm ở top 1 hot search.

Hình ảnh một khi phát ra, các fan lại một trận mê muội

"A a a a a, Yên Yên thực soái."

"Đúng vậy, trả lời sạch sẽ nhanh nhẹn, quả nhiên vẫn là Yên Yên tốt."

"Trêи thế giới này Yên Yên là tốt nhất, xứng đáng được yêu thích nhất."

Mọi người một câu tiếp một câu, lại là một trận khen ngợi.

"Hoa Duyên kia là cái quỷ gì?"

"Không phải là muốn tiến vào giới giải trí nên cố ý bám vào Yên Yên đi?"

"Lầu trêи nói có đạo lý, Yên Yên đáng yêu lại soái như vậy bị những nam nhân tâm cơ nhớ thương là rất có khả năng."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đương nhiên, những việc này Tô Yên không biết. Chờ đến khi cô đi vào bên trong nhà hàng, phát hiện toàn bộ căn phòng chỉ có một bàn ở giữa.

Người đại diện Trương Lệ vẫy vẫy tay

"Tiểu Yên, nơi này."

Cô nhìn qua. Không ngờ không chỉ có người đại diện, Hoa Duyên cũng ở chỗ này.

Hoa Duyên lộ ra ý cười ôn hòa vẫy vẫy tay với Tô Yên

"Tiểu Yên, tới đây."

Tô Yên nhìn hắn một cái, ngồi xuống chỗ đối diện với Trương Lệ.

Hoa Duyên một câu hàn huyên

"Em ăn món gì? Nơi này có vài món thật sự không tồi."

"Ân."

Hoa Duyên ngẩn người.

"Vậy em uống gì không? Rượu vang đỏ? Champagne?"

"Lái xe không uống rượu."

Hoa Duyên muốn mở lời hàn huyên để giúp quan hệ hai người càng gần thêm. Chỉ là mỗi lần hắn nói một đề tài, giây tiếp theo Tô Yên sẽ kết thúc ngay.

Thấy hắn còn muốn tiếp tục nói. Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian

"Nói chính sự."

Hoa Duyên tươi cười, có điểm bất đắc dĩ

"Được, nghe em."

Trương Lệ vội vàng đưa folder trong tay qua rồi mở ra

"Tìm em đến chọn gameshow, có khoảng mười sáu cái. Theo Chị xem xét mức độ danh tiếng, nhân khí ở các phương diện, có ba cái có thể chọn. Em nhìn thử xem."

Tô Yên lấy tập giấy qua. Ba chương trình gameshow thứ tự là

【Cuộc sống thường ngày của minh tinh 】

【 cùng thần tượng ở chung 24 giờ 】

【 Xin chào! Surprise! 】

Hai cái trước tương đối dễ hiểu. Cái Cuối cùng này, Tô Yên nhìn trong chốc lát, hỏi

"Cái này là cái gì?"

Trương Lệ giải thích

"Bọn họ sẽ sắp xếp em trong một căn biệt thự, sinh sống cùng hai minh tinh khác. Cái này không có kịch bản, em trước đó sẽ không biết gì hết. Cho nên cũng là niềm bất ngờ cho mỗi người tham gia."

__

Hề hề... Bạo chương nhaaaa.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Người đại diện chỉ vào cái cuối cùng

"Cái này càng hợp với em một chút."

Hai cái trước đều sẽ liên lụy đến sinh hoạt cá nhân của Tô Yên. Cũng không phải là có bí mật không muốn lộ ra, mà chủ yếu là vị này của cô cũng không có sinh hoạt cá nhân đặc sắc gì cả.

Đến lúc đó chụp cái gì? Không lẽ chụp những món đồ lạnh như băng còn chưa có bóc tem ở trong nhà?

Tô Yên gật đầu

"Vậy chọn cái này đi."

Trương Lệ biết ngay cô sẽ lựa chọn cái này.

"Được, chị sẽ cùng nhà làm phim liên hệ, em chuẩn bị một chút, phỏng chừng hai ngày sau sẽ bắt đầu."

"Được."

Đáp ứng xong, Tô Yên nhớ tới trong nhà còn có ba người nữa. Cô nói

"Em phải ở đó trong bao lâu?"

"Ba ngày hai đêm."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu.

"Ân"

Cũng nên đưa người đưa về nhà rồi.

Hoa Duyên ở một bên rất có lễ phép, vẫn luôn không nói chuyện.

Nửa giờ sau, Tô Yên cùng Trương Lệ cơ bản đã bàn xong kế hoạch tham gia gameshow【 Xin chào! Surprise! 】.

Tô Yên

"Nếu không có gì khác, em đi trước."

Nói xong định đứng lên.

Lúc này Hoa Duyên mở miệng

"Từ từ."

Tô Yên nghi hoặc

"Còn gì nữa?"

Hoa Duyên

"Trước đó anh nói muốn mời em ăn cơm, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, không bằng hiện tại luôn đi?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng

"Tôi không đáp ứng."

Hắn sửng sốt. Đại khái là không nghĩ tới cô sẽ cự tuyệt mà không cho lưu tình chút nào như vậy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hắn bất đắc dĩ nói

"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn mời em ăn bữa cơm. Dù sao em là cấp dưới của anh, cũng hợp tác nhiều năm như vậy rồi."

Tô Yên nghe, nhìn thời gian. Sau đó trở về vị trí.

Trương Lệ bắt đầu rối rắm, mình nên đi hay là ở lại đây??

Nếu là trước kia, Tiểu Yên sớm đã cho cô tín hiệu để cô lui đi. Muốn cùng Hoa Duyên đơn độc ở chung.

Nhưng mà hôm nay thế nào lại không chút phản ứng vậy?

Từ sau khi té xỉu phải vào bệnh viện, Tiểu Yên đã thay đổi rất nhiều. Ít nhất đối với Hoa Duyên không còn nhiệt tình như trước.

Suy nghĩ thật lâu, Trương Lệ vẫn là cảm thấy chuyện của hai người kia, vẫn nên để chính bọn họ nói rõ ràng thì hơn.

Trương Lệ nói

"Hoa tổng, Tiểu Yên, tôi còn có chuyện khác, phải đi trước. Hai người ăn vui vẻ."

Nói xong, Trương Lệ nhìn thoáng qua di động, vội vã rời đi. Chỉ còn lại có Hoa Duyên cùng Tô Yên.

Lúc này, người phục vụ rất có mắt đi tới.

"Hoa tổng, đồ ăn ngài gọi đã chuẩn bị tốt, hiện tại muốn dùng hay không?"

Hoa Duyên gật đầu

"Được, mang đồ ăn lên đi."

Đây là một nhà ăn Trung Quốc kết hợp Phương Tây.

Hoa Duyên mở miệng

"Biết em không thích ăn cơm Tây, cho nên lần này cố ý gọi đồ ăn Trung Quốc."

Đồ ăn thực mau đã lên. Tô Yên cầm lấy chiếc đũa, ăn từng miếng. Một câu cũng không nói nhiều.

Nửa giờ sau, Hoa Duyên cười lắc đầu

"Tiểu Yên, có phải em hiểu lầm gì anh hay không?"

"Không có."

Hoa Duyên suy nghĩ trong chốc lát

"Anh đã 30 tuổi, so với Tiểu Yên có chút lớn, nhưng mà còn chưa kết hôn, đến nay vẫn độc thân."

Tô Yên cắn một ngụm thịt bò

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên hiện tại độc thân sao?"

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên tính toán khi nào yêu đương?"

"Chờ hai năm sau."

Thế nào cũng nên chờ hắn thành niên đi? Cùng vị thành niên yêu đương. Hmm, pháp luật không cho phép.

Hoa Duyên cười

"Tiểu Yên đã có người yêu thích sao?"

"Có"

Nghe cô trả lời, Hoa Duyên ý cười càng đậm.

"A? Là anh sao?"

"Anh không biết hắn."

Nghe đến đây, Hoa Duyên sửng sốt. Câu trả lời này thực sự nằm ngoài dự tính của hắn ta.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Nghe hắn vẫn luôn không ngừng hỏi chuyện, đầu Tô Yên oong oong.

Không phải ăn cơm sao? Hắn vì sao cứ liên tục hỏi vậy? Sao không thể thành thành thật thật ăn một bữa cơm?

Hoa Duyên đang muốn mở miệng thì hắn có cuộc điện thoại gọi đến.

Nhìn số điện thoại trêи màn hình, trong nháy mắt, vẻ mặt hắn lập tức trở nên ôn nhu. Đây không phải giả vờ, mà là phát ra từ nội tâm ôn hòa.

Tô Yên ăn cơm nên không có chú ý. Nhưng Tiểu Hoa lại thấy được rõ ràng, lập tức mở miệng

"Ký chủ, bạn gái tra nam này gọi điện cho hắn."

Tô Yên nghe được, ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Hoa Duyên nói

"Anh đi tiếp điện thoại, rất nhanh sẽ trở lại."

Nói xong, hắn liền xoay người đi sang bên cạnh. Vừa đi vừa nói

"Tiểu Châu, làm sao vậy?"

Hắn cười bất đắc dĩ, mang theo tia sủng nịch

"Anh đi công tác, em trước ở nhà chơi trong chốc lát."

"Thật sự, ở nhà ăn Thủy Thượng Âm Nhạc. Anh trai sẽ không lừa gạt em."

Ẩn ẩn còn có tiếng nói truyền đến.

Cuộc điện thoại này đại khái mất năm phút. Khi hắn trở về, trêи mặt còn mang theo ý cười ôn nhu chưa rút đi.

Tô Yên nhìn chằm chằm hắn.

Hoa Duyên đầu tiên là sửng sốt một chút. Sau Đó tươi cười trêи mặt dần dần giấu đi, nói

"Là em gái anh, Hoa Châu."

Tô Yên nghi hoặc

"Anh còn có em gái?"

Trong trí nhớ nguyên thân, hắn là con một.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hoa Duyên gật đầu

"Đúng vậy, tuổi tác với em không cách nhau lắm, vẫn luôn học đại học ở nước ngoài. Ngày hôm qua vừa trở về."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Thực mau, đề tài này đã bị chuyển qua.

Đại khái qua mười phút nói chuyện. Bỗng nhiên, cửa phòng truyền đến giọng nói

"Anh của tôi ở bên trong, các cô có thể hỏi anh ấy."

Tô Yên quay đầu, chỉ thấy một cô gái với mái tóc xoăn sóng, mặc váy dài, xinh đẹp như búp bê Tây Dương đứng ở cửa.

Thời điểm Hoa Duyên nghe được thanh âm, hắn đã đứng dậy. Trong mắt đầy vẻ bất đắc dĩ.

"Tiểu Yên, em để ý việc có thêm một người nữa ở đây ăn cơm không?"

Tô Yên

"Để ý."

Hoa Duyên sửng sốt. Hắn cho rằng Tô Yên là ghen tị. Trấn an nói

"Cô ấy là em gái anh vừa mới nhắc tới, Hoa Châu. Tuổi em ấy còn nhỏ, không quá hiểu chuyện. Hy vọng em không để ý."

Vừa nói xong, Hoa Châu đã đi đến. Trêи mặt lộ ra ý cười

"Anh trai!"

Sau Đó, giây tiếp theo liền lao vào trong lồng ngực Hoa Duyên, ôm chặt.

Hai anh em khó có khi gặp mặt, ôm ôm ấp ấp cũng không có gì.

Tô Yên cắn một ngụm rau cần, ngẩng đầu nhìn cô gái kia, sau lại cúi đầu ăn đồ ăn của mình.

Bộ dáng này của cô, rõ ràng lực chú ý không đặt trêи hai người bọn họ.

Tiểu Hoa thân là một thống tử đọc quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình, vừa thấy liền biết quan hệ hai người này không bình thường.

Nó vội vàng mở miệng

"Ký chủ, người này có phải chính là cô gái kết hôn cùng Hoa Duyên hay không?"

Tô Yên

"Bọn họ là anh em. Kết hôn là lσạи ɭυâи."

"Nhưng cũng có khả năng không phải người thân a."

Thống tử căm giận. Nhìn xem ánh mắt Hoa Duyên kia, rõ ràng hai người có gì đó mập mờ.

Tô Yên mở miệng

"Căn cứ pháp luật, dù cho không có quan hệ huyết thống, nhưng đã có ký kết nuôi dưỡng, pháp luật nhận định là anh em, vậy thì không thể kết hôn. Giống với có quan hệ huyết thống, đều thuộc lσạи ɭυâи."

Nói xong, Tô Yên dừng lại, không biết nghĩ tới cái gì. Cô ngẩng đầu, nhìn về phía hai người kia, trầm mặc thật lâu.

Tiểu Hoa bên này nghe xong ký chủ nói, cảm thấy có đạo lý, vừa mới buông thả cảnh giác. Bỗng nhiên nghe được một câu ký chủ nói

"Nguyên nhân chính là vì như vậy, cho nên Hoa Duyên mới có thể lấy nguyên thân làm tấm bia."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-346)