Xuyên qua thú thế (8)
← Ch.178 | Ch.180 → |
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Sáng sớm hôm sau, Tô Yên bị điện giật đau đến tỉnh.
Lúc tỉnh dậy, cô thấy Cesar đang hôn trộm mình.
Mà Tô Yên, chỉ cảm thấy đau đớn.
Thế cho nên dùng lực một chút, đẩy người ra.
Cesar không phòng bị, bị đẩy lảo đảo hai bước.
Sững sờ ở chỗ đó.
Tô Yên không ngừng xoa tay.
Đau quá.
Lập tức đau đến nước mắt lưng tròng.
Cesar nguyên bản bị cô đẩy có chút bất mãn.
Còn chưa có hôn đủ.
Lại bởi vì hôn trộm vừa vặn bị bắt được nên thẹn quá thành giận.
Nhưng nhìn bộ dáng kia của Tô Yên, trong lòng mềm rối tinh rối mù.
Chỉ cảm thấy tiểu giống cái của hắn cũng thật đẹp a.
Còn Tô Yên đang hỏi Tiểu Hoa
"Vì sao hắn hôn ta, ta lại đau như vậy?"
Tiểu Hoa trả lời
"Ký chủ, dựa theo Cesar đại nhân yêu cầu, hắn không cho chị chạm vào quần áo, mà vừa nãy quần áo hắn chạm vào cổ tay của chị a."
Tô Yên nghe, trầm mặc.
Cesar đương nhiên không biết Tô Yên suy nghĩ cái gì.
Hắn đi lên trước, đưa lá sen trong tay tới trước mặt cô
"Ăn trái cây."
Tô Yên do dự trong chớp mắt.
Hỏi Tiểu Hoa một chút
"Là không thể đụng vào quần áo, nhưng là có thể chạm vào hắn đúng không?"
Tiểu Hoa vừa nghe
"Ách... theo logic thì, hẳn là có thể."
Tô Yên nghe được, lúc này mới duỗi tay lấy trái cây trong tay hắn.
Cúi đầu, một ngụm một ngụm ăn.
Cesar thấy cô vẫn luôn cúi đầu ăn.
Giống như là rất thích.
Liền đặt trái cây ở trước mặt cô.
Hắn còn chưa quên tiểu giống cái này lừa gạt mình đâu.
Cho nên, hắn phải đợi tiểu giống cái tới lấy lòng hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar liếc mắt nhìn Tô Yên một cái.
Sau đó sửa sang lại áo bào trắng một chút, xoay người đi ra ngoài.
Hắn đi không tính là nhanh.
Không, phải nói là đi rất chậm.
Thậm chí một bước đi, hai bước dừng, như là đang tìm cái gì, lại như là đang chờ đợi ai đó.
Cho đến khi hắn đi tới cửa động, trong sơn động vẫn an tĩnh một mảnh, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng răng rắc răng rắc gặm trái cây.
Cesar mặt có chút xấu.
Tiểu giống cái vì sao còn chưa tới giải thích lấy lòng hắn?
Rõ ràng là cô sai.
Là cô giấu giếm mình.
Cesar trước nay đều không có giao lưu cùng bất luận tiểu giống cái nào, thực không cách nào hiểu được tiểu giống cái của mình.
Cuối cùng, chỉ có thể rầu rĩ đi ra sơn động.
Cầm con mồi mới săn trở về đi xử lý.
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua.
Ánh mặt trời giữa trưa.
Đối với thú nhân ở nơi này, đây là một thời tiết thích hợp để tắm nắng.
Nhưng đối với người mới vừa xuyên như Tô Yên.
Nóng hôi hổi, chỉ làm cô cảm thấy sắp bị nướng chín.
Cô dán vào cái bụng của Bạch Hùng, được hắn thực che chắn ánh mặt trời, nhanh chóng hành tẩu* ở trong rừng cây.
*giao du, đi lại
Trên trán cô thấm mồ hôi, nhưng là dán vào người Bạch Hùng mát lạnh, còn có thể chịu đựng.
Cesar buồn rầu lên đường.
Từ buổi sáng, bọn họ vẫn luôn đi đường.
Hiện giờ đã là buổi chiều.
Không có dừng lại nghỉ tạm.
Môi Tô Yên trở nên trắng bệch.
Cúi đầu không nói một câu.
Không phải cô không nói, là cô chỉ cần phát ra một chút thanh âm với Cesar, sẽ lập tức bị điện giật.
Cho nên, khát một chút liền khát một chút đi, không uống.
So sánh với Tô Yên vừa khát vừa đói.
Cesar bên này lại là bực bội lại buồn bực.
Tiểu giống cái đã suốt ba ngày đều không nói chuyện cùng hắn.
Một câu cũng không có nói qua.
Không chỉ như thế.
Cô còn không muốn đụng vào hắn khi biến thành người.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Thậm chí hắn tức giận, mặc kệ cô ở một chỗ, cô cũng sẽ không giống trước kia, theo lại đây.
Thái độ tiểu giống cái đột nhiên biến lạnh nhạt làm Cesar có chút hoảng.
Chỉ có lúc ở hình thú, cô mới thực mau dán lại đây ôm hắn.
Điều này làm cho hắn có một chút an ủi.
Chỉ có khi ôm cô, cỗ hoảng loạn kia mới có thể bình phục.
Nhưng mà sẽ lại trở nên táo bạo buồn bực.
Cesar mỗi buổi tối nhìn Tô Yên ngủ trên bụng mình, đều sẽ suy nghĩ cô vì sao lại lãnh đạm với mình như vậy.
Chẳng lẽ là cô thích giống đực khác???
Nhưng hắn rất nhanh đã phủ nhận.
Chuyện này không có khả năng, sẽ không có giống đực nào còn xinh đẹp còn cường tráng hơn so với hắn.
Hơn nữa cô gần đây cũng không có tiếp xúc với bất luận giống đực nào.
Cho nên căn bản cũng sẽ không có khả năng coi trọng giống đực khác.
Rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề?
Cesar cẩn thận suy nghĩ, thật lâu cũng không suy nghĩ ra.
Nhưng là, việc này cũng không cản trở hắn làm chút chuyện mờ ám.
Nói ví dụ, hắn cố ý giữa trưa không có dừng lại ăn cơm, cũng không có uống nước.
Đó là muốn chờ cô chủ động mở miệng nói chuyện muốn nước uống với hắn.
Hắn rõ ràng nhìn thấy cô khát nước cực kỳ, nhưng cô vẫn nhẫn nại một câu cũng không nói.
Vốn tưởng rằng quyền chủ động ở trong tay mình, nhưng Cesar chậm rãi ý thức được, quyền chủ động cũng không ở chỗ hắn.
Bởi vì hắn không nhìn được tiểu giống cái của mình chịu khổ.
Nhìn cô ghé vào trong lòng ngực hắn, bộ dáng héo héo, hắn rất đau lòng.
Hắn trở nên nôn nóng, khi xuyên qua rừng cây lực độ phá hư cũng càng lúc càng lớn.
Cesar cảm thấy mình dần dần trở nên không giống chính mình nữa, mà tất cả đều là bởi vì tiểu giống cái này!!
Lại nhịn trong chốc lát, rốt cuộc, hắn nhịn không được.
Bước chân dừng lại, khẩu khí táo bạo lại không kiên nhẫn
"Em không khát nước??!"
Tô Yên ngẩng đầu, mắt trông mong nhìn hắn.
Sau đó gật đầu.
Cô khát, nhưng, không thể nói chuyện a.
Cesar thấy cô gật đầu, bộ dáng ủy khuất.
Thực tức giận.
Cô còn ủy khuất?
Cô ủy khuất cái gì?
Chẳng lẽ không biết tự mình mở miệng nói sao?
Nhất định phải chờ đến khi hắn hỏi?
Cô chẳng lẽ sẽ không chủ động nói chuyện với mình mãi sao??
Nhưng, lại nhìn cô mắt trông mong rất muốn uống nước kia.
Những lời này hắn một câu cũng nói không nên lời.
Thân là một giống đực tốt, thì không thể tức giận với giống cái của mình.
Cesar nghĩ như vậy.
Sau đó, hắn ôm Tô Yên đi đến suối nước gần nhất.
Biết cô khẳng định sẽ khát nước, cho nên hắn cố ý đi dọc theo dòng suối.
Chỉ cần cô nói khát nước, không đến chốc lát hắn liền có thể đưa cô đi uống nước rồi.
Nhưng mà cuối cùng, đợi nửa ngày, cũng không chờ được cô nói với hắn một câu.
Không thể ức chế, Cesar có chút uể oải, cũng có chút hoảng.
Hắn chẳng lẽ thật sự không có lực hấp dẫn với tiểu giống cái??
Tô Yên ngồi ở trên tảng đá.
Dùng lá cây mỏng màu xanh múc nước lên từng ngụm từng ngụm uống.
Thậm chí còn bị sặc.
Cesar biến ảo thành hình người.
Đi đến trước mặt Tô Yên, nhẹ nhàng vỗ sống lưng cho cô.
Muốn duỗi tay xoa vệt nước trên môi Tô Yên.
Kết quả hắn mới vừa nâng tay lên, quần áo đụng phải cánh tay Tô Yên.
Tô Yên cảm giác đau đớn truyền đến, nhíu mày.
Lá cây không cầm chắc, rơi ở trên mặt đất.
Thân thể theo bản năng né sang một bên.
Động tác Cesar cứng lại ở đằng kia.
Nhìn một loạt phản ứng của Tô Yên.
Cô giống như là bị đồ vật dơ bẩn chạm vào vậy.
Cau mày, không muốn dựa gần hắn như vậy.
Cesar mím chặt môi.
Hắn một câu cũng không nói.
Xoay người đi tới rừng cây.
Vừa đi, tay vừa xoa vị trí ngực.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Không biết vì sao, thấy cô ghét bỏ mình như vậy.
Hắn cảm thấy trái tim đau lợi hại.
Cesar cảm thấy, có thể là mình đói.
Cho nên muốn tìm vài thứ để ăn.
Hắn không muốn thừa nhận, chính mình bị cô tổn thương rồi.
Bởi vì chỉ cần thừa nhận, liền chứng tỏ, tiểu giống cái này về sau có thể cưỡi ở trên người hắn tác oai tác quái*.
*muốn làm gì thì làm, không ai dám ngăn cản
Chuyện này là không có khả năng.
Thân ảnh Cesar dần dần biến mất ở trước mắt Tô Yên.
Tô Yên nâng bước muốn đuổi theo, kết quả mới vừa nhấc chân liền cảm thấy đau đớn.
Tiểu Hoa chặn lại nói
"Ký chủ, còn có ba ngày nữa thôi, chị kiên nhẫn một chút, ai, ai biểu Cesar đại nhân lại nói ra nguyện vọng như vậy."
Tiểu Hoa cũng khổ sở thay ký chủ mình.
Nhưng đây là quy tắc a.
Tô Yên thu hồi chân, ngồi ở trên tảng đá.
Cô nhìn lá xanh bị mình ném văng ra.
Qua một hồi lâu, Tô Yên xuống đất.
Đi đến đại thụ trước mặt, dứt xuống một mảnh lá cây.
Cuối cùng lại đi đến dòng suối nhỏ, múc một ít nước trong.
Cúi đầu uống lên.
Ước chừng nửa giờ sau, Cesar mới trở lại.
Hắn rầu rĩ phát ra một loại gầm nhẹ.
Trên mặt tất cả đều là buồn bực cùng bực bội.
Một bộ người sống chớ gần.
Tô Yên cầm đống lá cây kia, bên trong còn có ít nước.
Duỗi tay, đưa qua chỗ Cesar.
Cô không thể đi đến trước mặt hắn.
Nhưng mà hắn có thể đi tới.
Trong lòng cô nghĩ như vậy.
Cesar tất nhiên là thấy được động tác của Tô Yên.
Nhưng hắn đứng ở chỗ đó, vẫn luôn bất động.
Như là đang chờ đợi cái gì.
Thời gian giống như là yên lặng.
Sau đó, Cesar lại nổi giận.
Cô vì sao, còn không qua chỗ hắn??
Cũng chỉ là đứng ở đó lấy nước cho hắn?
Một chút thành ý đều không có.
Cesar nghĩ như vậy.
Nhưng nửa ngày sau, vẫn là buồn bực di động bước chân đi tới trước mặt Tô Yên.
Đoạt lấy lá cây kia.
Há mồm, chẳng những uống nước, mà cả lá cây cũng ăn vào.
Cesar trừng mắt nhìn Tô Yên.
Cô chớp chớp mắt.
Cesar tức muốn hộc máu.
Vòng vòng tại chỗ đã lâu.
Cuối cùng, vẫn là duỗi tay, bế Tô Yên lên.
Xoay người, tiếp tục lên đường.
Tiểu giống cái này, khẳng định là cố ý!
Cô chẳng lẽ là muốn chứng minh hắn không thể rời khỏi cô?
Cố ý dùng phương pháp như vậy??
Cesar càng cân nhắc càng thấy đúng.
Cô chẳng những lừa gạt gạt mình, hiện tại còn dùng phương pháp như vậy tới chinh phục hắn.
Bị tiểu giống cái của mình chinh phục?
Không có khả năng.
Hắn vừa nghĩ, vừa ôm Tô Yên thật mạnh xuyên qua rừng.
Thời gian qua đi, đảo mắt lại là ba ngày.
Lúc này đây bọn họ đã đi tới thành trấn.
Ở trong một căn nhà gỗ.
Buổi sáng tỉnh lại, Tô Yên dọn xong trái cây.
Ngồi trước một cái bàn giản dị.
Chờ đợi Cesar.
Tiểu Hoa cao hứng lên tiếng
"Ký chủ, buổi tối hôm nay khi mặt trời xuống núi, liền đến thời gian bỏ lệnh cấm!!"
Sau đó, Tiểu Hoa lại nói
"Ký chủ, đến lúc đó chị liền có thể giải thích rõ ràng cùng Cesar đại nhân rồi."
Phải biết rằng, bảy ngày này, không khí giữa hai người một ngày so với một ngày càng căng thẳng.
Tiểu Hoa sợ ký chủ cùng Cesar đại nhân không đến bảy ngày thì đã chia tay.
Thế cho nên mỗi ngày đều đếm ngày.
Từ ngày hôm qua, Cesar đại nhân đều không thấy người.
Tới rồi buổi tối khuya mới trở về.
Hôm nay trời còn chưa sáng đã đi ra ngoài.
Một bộ dáng rất khó chịu đựng ở cùng trong không gian với ký chủ.
Cesar đại nhân nhìn ký chủ, biểu tình càng ngày càng lạnh nhạt.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hoa không muốn nhìn thấy ký chủ cùng Cesar đại nhân cãi nhau.
Mỗi lần hai người bọn họ giận dỗi, Tiểu Hoa thân là một cái hệ thống đều rất hoảng loạn.
Tới giữa trưa, Cesar mới trở lại.
Hắn hóa thành hình người, mặc áo bào trắng, quanh thân mang theo huyết tinh sát khí còn chưa tiêu tán sạch sẽ.
Cesar buông hạ đôi mắt, một câu đều không nói, ngồi ở cạnh bàn.
Tô Yên nhìn hắn.
Nhìn về phía cánh tay hắn.
Chỗ đó còn có máu.
Hắn bị thương.
Cô giật giật miệng.
Không nói ra lời.
Chỉ là đứng lên, đi đến nơi khác, lấy ra dược liệu cầm máu đẩy đến trước mặt Cesar.
Sau đó, lại ngồi ở trở lại vị trí trước đó.
Cesar nhìn thoáng qua dược liệu kia.
Dời đi tầm mắt, phảng phất như là cái gì đều không nhìn thấy.
Tô Yên cầm lấy trái cây bên cạnh gặm.
Đợi một hồi lâu, hắn chậm chạp đều không có cầm dược liệu đắp lên.
Tô Yên đẩy đẩy dược tới trước mặt hắn.
Ý bảo, miệng vết thương cần phải đắp dược lên.
Cesar ngẩng đầu lên, thanh âm không biết vì sao trở nên cực kỳ khàn khàn
"Em cứ như vậy không muốn nói chuyện cùng ta?"
Thanh âm kia không có tức giận cùng hoảng loạn, chỉ còn lại vô tận mất mát.
Hắn không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, Tiểu giống cái không còn ái mộ* hắn như trước kia.
*yêu thích
Đã không biết đây ngày thứ bao nhiêu, cô vẫn luôn không nói với hắn một lời.
Cũng chán ghét có tứ chi tiếp xúc cùng hắn.
Dù cho hắn muốn ôm cô, cô đều như là đụng phải đồ vật dơ bẩn vậy, không ngừng trốn ra sau.
Tô Yên nghe thanh âm mất mát kia của hắn, tay nắm chặt.
Nhìn hắn, nhưng là một câu đều nói không nên lời.
Cô nhìn ra bên ngoài.
Hôm nay đã đến buổi trưa.
Còn có nửa ngày, thì có thể kết thúc.
Cesar thấy lực chú ý của tiểu giống cái vẫn không có ở trên người mình, một khắc kia, hắn không biết mình có tâm tình gì.
Chỉ là cảm thấy, tim như muốn nứt ra rồi.
Là cô chủ động đưa cho hắn đá quý.
Là cô theo đuổi hắn, muốn cùng hắn sinh một đứa trẻ.
Hắn tiếp nhận cô, nguyện ý cùng cô vĩnh viễn ở bên nhau, hơn nữa về sau chỉ có mình cô.
Lại phát hiện, tiểu giống cái thực có lệ đối với hắn, giống như có cũng được mà không cũng thế.
Hiển nhiên, tiểu giống cái còn có ý tưởng khác.
Sắc mặt Cesar dần dần âm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
Từng câu từng chữ nói
"Ta không có khả năng cho em đi tìm giống đực khác, trừ phi ta chết, bằng không, em nên bỏ tâm tư này đi."
Nói xong, Cesar sắc mặt khó coi phất tay áo rời đi.
Cho đến khi Cesar đi thật lâu.
Tô Yên cắn trái cây, nhỏ giọng lẩm bẩm
"Em không muốn đi tìm giống đực khác."
Trái cây này càng ngày càng khó nhai.
Cũng không biết bảy ngày này hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì.
Chỉ là cảm thấy ánh mắt hắn nhìn cô giống như là đang nhìn một cô vợ muốn ngoại tình vậy.
Tô Yên ngồi ở trên ghế.
Cẩn thận tính thời gian.
Cuối cùng.
Trong đầu thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, còn có một phút, ký chủ sắp thực hiện được nguyện vọng của nam chủ đại nhân."
Bên ngoài, thái dương sắp xuống núi.
Chỉ còn lại ánh nắng chiều tà hắt từ phía tây.
Phanh!
Một tiếng.
Cửa lớn bị Cesar nổi giận đùng đùng đẩy ra.
Cesar đã trở lại.
Không biết là uống rượu ở đâu, hai mắt đỏ bừng.
Trên người mang theo hương khí rượu trái cây.
Cesar giận trừng mắt nhìn Tô Yên, ngữ điệu khàn khan, phẫn nộ lại ủy khuất
"Em rốt cuộc coi trọng tên giống đực nào?! Hắn rốt cuộc tốt hơn ta ở chỗ nào??!"
Ngay Cesar dứt lời.
Thanh âm Tiểu Hoa đồng thời vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, hoàn thành nguyện vọng của nam chủ đại nhân.
Bảy ngày cấm chế được giải trừ, ngài có thể cùng nam chủ đại nhân nói chuyện."
Giọng nói vang lên, Tô Yên mở miệng
"Em không có thích giống đực khác."
*****
Cũng không biết hắn có nghe được Tô Yên nói hay không.
Thật giống như là kẻ ngốc, gắt gao ôm Tô Yên.
Trong miệng còn đang lẩm bẩm
"Em là tiểu giống cái hư, cố ý muốn xem ta rốt cuộc có bao nhiêu để ý em, em chính là cố ý muốn bức điên ta."
Tô Yên ôm lấy hắn
"Em không có."
Việc này, hình như cũng không có cách nào giải thích.
Như thế nào nói với hắn đây?
Cũng không thể nói bởi vì anh nói một cái nguyện vọng, em cần thiết phải thực hiện, mới dẫn đến chuyện bảy ngày này?
Lời này nghe liền cảm thấy như là đang gạt người a.
Tô Yên thấy hắn không biết có phải bởi vì uống say hay không, có chút mê man, cũng không có ý thức mà nói mấy câu không rõ ràng lắm.
Ôm hắn, duỗi tay vỗ vỗ sống lưng hắn.
Nhưng mà, Tô Yên vừa mới vỗ, Cesar giống như là bị điện giật vậy.
Hung hăng trừng mắt nhìn Tô Yên, hai mắt đỏ đậm
"Em, em... tiểu giống cái hư!"
Thanh âm lập tức liền cao lên.
Hắn nói xong câu đó, ánh mắt lại lập tức nhu hòa xuống dưới.
Tiếng nói cũng dần dần nhẹ nhàng.
Hắn có chút héo.
Mí mắt buông xuống.
Lẩm bẩm
"Ta thừa nhận, ta bị em chinh phục."
Nói xong Cesar ngẩng đầu trừng mắt Tô Yên, thanh âm khàn khàn
"Em vừa lòng? Hiện tại em vừa lòng chưa??!"
Tô Yên sửng sốt.
Lúc này, Tiểu Hoa thanh âm vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ. Hoàn thành nguyện vọng của nguyên thân."
Cesar uống rượu xong, nói cực kỳ nhiều.
Lải nhải suốt.
Trong chốc lát nhìn Tô Yên nhu tình như nước, hận không thể móc tim ra đưa cô.
Lại trong chốc lát đầy mặt tức giận, trừng mắt nhìn Tô Yên, hận không thể ăn sống cô, còn liên mồm gọi cô là giống cái hư.
Cô thấy hắn còn muốn tiếp tục.
Bộ dáng hung thần sát ác, phảng phất cô như là người tội ác tày trời.
Tô Yên bị làm cho không có cách nào.
Ra tiếng
"Anh khom lưng một chút."
Cesar còn phẫn nộ nói
"Em cái đồ giống cái hư!"
Tuy nói thế, nhưng vẫn thành thành thật thật khom lưng.
Tô Yên ôm cổ hắn, bẹp một cái hôn lên.
Rốt cuộc, thế giới an tĩnh.
Cesar bị cô đột nhiên hôn môi làm cho thân thể cứng đờ.
Đại khái là không nghĩ tới mình sẽ bị "giống cái hư" này trộm hôn.
Tiện đà mặt hắn đỏ bừng, tiểu giống cái này, thế nhưng chiếm tiện nghi của hắn!
Tuy rằng là nghĩ như vậy, nhưng khi Tô Yên muốn buông ra, Cesar lại không vui.
Giống cái hư này còn muốn chạy đến chỗ nào??
Không được, không thể để cô chạy.
Muốn để cô sinh cho hắn một nhóc con.
Nghĩ như vậy, Cesar ôm lấy Tô Yên.
Đảo mắt liền đè người ở trên bàn.
Lạch cạch, trái cây rơi xuống trên mặt đất.
Lăn khắp nơi.
Lại trong chớp mắt, Tô Yên đã bị hắn ôm lên giường.
Cesar trừng mắt nhìn Tô Yên
"Hừ! Giống cái hư."
Nói xong, lại gấp không chờ nổi đè Tô Yên ở trên giường, hôn xuống.
Quần áo rút đi.
Tại đây dưới ánh chiều tà, ái muội đan chéo.
Không biết qua bao lâu.
Sắc trời hoàn toàn tối đen.
Bên ngoài một vòng trăng tròn có vẻ phá lệ sáng ngời.
Ẩn ẩn nghe được thanh âm Cesar vội vàng
"Em không được phép thích giống đực khác, cũng không được phép không thích ta."
Cesar say rượu đã không biết đây là lần thứ mấy lải nhải cái vấn đề này.
Tô Yên thanh âm khàn khàn, mơ màng sắp ngủ, nhưng vẫn là ôm lấy người, miễn cưỡng trợn tròn mắt, nói
"Được."
Cesar nghe được Tô Yên đáp ứng.
Rốt cuộc vừa lòng.
Ôm Tô Yên, ngả đầu đi ngủ.
Cesar có mệt hay không Tiểu Hoa không biết.
Nhưng là Tiểu Hoa biết, ký chủ nhà mình mệt muốn chết rồi.
Ô ô ô ~~
Ký chủ thực vất vả a.
Rõ ràng là Cesar đại nhân tự mình đưa ra nguyện vọng.
Lại muốn ký chủ tới phụ trách.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Nhưng mà Tiểu Hoa lại nghĩ, ký chủ thật sự lợi hại a.
Thế nhưng trong thời gian ngắn, đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Ân, quả nhiên, ký chủ là tuyệt nhất.
Trời dần sáng.
Khi Cesar tỉnh lại.
Sờ sờ cái bụng của mình, ý muốn ôm Tô Yên.
Lúc này, hắn phát hiện mình vẫn chưa biến thành thú nhân.
Sau đó, lại sờ sờ vị trí bên cạnh.
Nháy mắt, đôi mắt mở ra.
Hắn nhìn trên giường trừ bỏ mình thì không thấy người nào khác.
Không biết là tức giận, hay là do buổi sáng mới vừa tỉnh ngủ.
Hai mắt hắn tràn ngập tơ máu.
Cesar vội vàng đi xuống giường, muốn chạy ra bên ngoài.
Cả người mang theo lửa giận, cũng không biết sáng sớm tinh mơ này, vị nào đã chọc tới hắn.
Mà ngay lúc này, cửa cũng bị đẩy ra.
Tô Yên đang nói chuyện cùng một giống cái.
Giống cái kia cười nói
"Nếu không tiện, ta sẽ không đi vào, cô mau quay...."
Nói một nửa, đột nhiên im bặt.
Nhìn chằm chằm vào trong phòng.
Tô Yên cũng nhìn qua, cô nhíu mày một chút.
Quay vào trong.
Đặt trái cây trong tay lên trên bàn, thuận tay lấy áo bào trắng trước giường, vây quanh lấy nửa người dưới của Cesar.
Tiểu Hoa kinh ngạc cảm thán
"Ký chủ, đêm qua có phải Cesar đại nhân uống quá nhiều hay không? Hắn thế nhưng không có mặc quần áo đã muốn chạy ra bên ngoài."
Tô Yên một bên kéo áo bào trắng, một bên nhìn giống cái ở cửa đã ngốc lăng kia.
Nói
"Vậy ta không tiễn."
Dứt lời, giống cái kia mới phản ứng lại.
Vội vàng gật gật đầu, đi đường bước chân đều có chút không ổn.
Mà lực chú ý của Cesar còn dừng ở trên người Tô Yên.
Hắn cau mày, muốn nói cái gì, nhưng là động động miệng, cuối cùng một câu cũng chưa nói ra.
Hắn hừ một tiếng, cầm quần áo mặc lại.
Không nhìn Tô Yên nữa.
Tô Yên cũng không để ý.
Đêm qua nếu là cô nổi điên giống hắn như vậy.
Ngày hôm sau cô cũng sẽ cảm thấy thực mất mặt, sẽ không muốn nói chuyện cùng bất luận kẻ nào.
Chờ khi Cesar mặc xong quần áo.
Cô liền ra tiếng
"Ăn trái cây đi."
Cesar lúc này mới chậm rì rì ngồi xuống cái bàn.
Nhíu mày nhìn trái cây trước mắt, giống như có thâm cừu đại hận gì vậy.
Hắn cầm lấy một trái, răng rắc răng rắc cắn rất lớn.
Tô Yên vừa ăn vừa nhìn hắn.
Qua đã lâu mà hắn giống như không có ý muốn hạ lực.
Mày vẫn luôn nhíu chặt.
Cô ra tiếng
"Chuyện đêm qua, em cũng không nhớ rõ lắm."
Tô Yên nói lời này vốn là muốn trấn an hắn một chút, không cần khó chịu.
Kết quả, vừa dứt lời, Cesar bang một tiếng, liền vỗ quả trái cây ăn được một nửa vào trên bàn.
Hắn giận trừng mắt nhìn Tô Yên
"Em có ý gì?!"
Tô Yên bị hắn làm cho sửng sốt.
Bởi vì không rõ ràng lắm hắn vì sao lại tức giận như vậy, cô lựa chọn trầm mặc.
Cesar liền đứng lên, tức muốn hộc máu
"Chuyện đêm qua em đều quên hết? Hay là vốn không muốn cùng ta sinh nhóc con??"
Cesar tức đến không được, một đôi mắt đều tức đến đỏ.
Ngay cả làn da cũng đỏ bừng, giận trừng mắt nhìn cô.
"Em nói, em rốt cuộc coi ta thành cái gì? Cũng chỉ là khi giao phối em mới có thể để ý ta??"
Cesar thực bi thương.
Giống cái đáng chết này, sao có thể ngủ một giấc dậy liền trở mặt?
Tô Yên thấy hắn nghiêm trọng hóa vấn đề.
Cô ra tiếng
"Em không có."
Cesar hai mắt đỏ bừng nhìn Tô Yên
"Em có!"
Hắn cảm thấy mình càng bị tổn thương.
Hắn vì sao lại chấp nhận theo đuổi của giống cái vô tâm vô phế này chứ??
Lúc đưa đá quý cho hắn, cô cũng không phải là thái độ này.
*****
Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên thực bất đắc dĩ.
Duỗi tay, cầm lấy một quả trái cây, sau đó nhét vào trong miệng Cesar.
Cô đói bụng, cũng không phải muốn cãi nhau với hắn.
Cô muốn ăn cơm.
Nghĩ như vậy, cô cũng cầm lấy một quả trái cây.
Răng rắc răng rắc cắn hai miếng.
Nguyên bản, Cesar đối với cách làm qua loa lấy lệ này của Tô Yên phi thường không hài lòng.
Nhưng thấy cô tự ôm mình, vừa ăn trái cây, một bộ dáng thực dễ bị khi.
Hắn hừ nhẹ một tiếng.
Hắn là một giống đực rộng lượng, hắn không ngại chờ cô ăn no xong rồi lại quở trách hành vi phạm tội của cô.
Nghĩ như vậy, răng rắc răng rắc, hắn lại tiếp tục ăn trái cây.
Thật khó có được bữa ăn hài hòa như vậy.
Chờ ăn no, Cesar liền trừng mắt nhìn Tô Yên, lại muốn tiếp tục nói.
Tô Yên duỗi tay, bưng kín miệng hắn.
Sau đó, nghiêm túc nói
"Anh nghe em nói."
Cesar nhìn thoáng qua cái tay đang che lại miệng mình.
Em còn đang che ta, ta nói như thế nào được??
Cesar hừ một tiếng.
Vẫn là một bộ dáng Tô Yên là giống cái hư, lừa sắc của hắn lại còn không phụ trách.
Tô Yên bị ánh mắt hắn làm cho có chút bất đắc dĩ
"Em trước nay đều không hề muốn tìm giống đực nào khác."
Cô bình tĩnh nhìn hắn
"Lúc trước không nói chuyện, không ngủ cùng anh là bởi vì một ít nguyên nhân khó giải thích. Nhưng mà hiện tại đều đã qua rồi. Về sau, muốn cùng anh làm gì cũng được."
Cô vừa dứt lời, mặt Cesar tạch một chút liền đỏ.
Tiểu giống cái này, luôn là thích nói mấy loại lời nói như vậy.
Đừng tưởng rằng nói như thế, hắn sẽ tin tưởng.
Trong lòng hắn kiều khí mà nghĩ.
Nhưng ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào Tô Yên, đều không dời đi.
Tô Yên lấy tay ra, hôn một cái lên đôi môi hồng nhuận kia.
Ngay sau đó lại lấy tay che miệng hắn tiếp.
Lúc này, mặt Cesar càng đỏ hơn.
Cả người hắn đều đỏ bừng đỏ bừng, như là phát sốt vậy.
Cô nhỏ giọng nói
"Em chỉ đưa đá quý cho một người là anh. Đừng nóng giận."
Lời này nói xong, lúc này cô mới hạ tay, nhìn Cesar.
Cesar ngơ ngác, ngồi ở đằng kia đã lâu.
Sau đó, lập tức từ trên ghế đứng lên.
Không biết là nổi giận hay là tức muốn hộc máu.
Chỉ là một câu không nói, mặt đầy đỏ bừng trừng mắt Tô Yên.
Tô Yên nghi hoặc nhìn hắn.
Cô đều đã nói như vậy, còn không được?
Còn tức giận??
Tính tình người này rốt cuộc là sao lại thành cái dạng này?
Cô há miệng thở dốc
"Vậy, vậy ····"
Vốn là muốn nói, vậy anh muốn làm sao bây giờ?
Kết quả nói còn chưa dứt lời, liền nghe được Cesar hừ nhẹ một tiếng
"Coi như em thật tinh mắt."
Nói xong, Cesar quay đầu liền nằm lên giường.
Đáng chết.
Tiểu giống cái này rất biết cách làm hắn mềm lòng.
Cố ý nói lời này để hắn tha thứ cho cô.
Hắn là một giống đực rộng lượng, sẽ không tính toán chi li.
Tô Yên nhìn hắn nằm ở trên giường, cười nhẹ lên tiếng
"Ân"
Sau đó, cô tiếp tục cầm trái cây lên ăn.
Cuối cùng cũng dỗ được người rồi.
Tiểu Hoa khẽ meo meo nói
"Ký chủ, nguyên thân xuyên qua đến thế giới này sống đến 50 tuổi, chị cũng sẽ sống đến 50 tuổi. Hy vọng chị có thể cùng Cesar đại nhân tiếp tục ân ân ái ái."
"Nhất định."
Tô Yên trả lời.
Hôm nay bầu trời tươi đẹp.
Mà bọn họ còn có thời gian cả đời ở bên nhau.
············
____THẾ GIỚI 16- KẾT THÚC____
Trạm không gian thanh âm Tiểu Hoa
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, trị số thêm 7."
Tô Yên nghe gật gật đầu
"Ân"
Cô còn chưa nói muốn thêm chỗ nào.
Tiểu Hoa đã nói tiếp
"Ký chủ, thương thành không gian đã mở ra, có thứ tốt, chị muốn xem thử không?"
Tiểu Hoa ngọt ngào nói, có chút bất đồng với lúc trước.
Tô Yên thuận miệng hỏi một câu
"Có cái gì?"
"Túi gấm Phúc họa tương y, 2 trị số.
Súng lục, 1 trị số.
Phân thân của hệ thống trong một vị diện, 2 trị số (giảm 30%)."
← Ch. 178 | Ch. 180 → |