Xuyên qua thú thế (7)
← Ch.177 | Ch.179 → |
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Cesar càng nghĩ càng buồn bực.
Đặc biệt là Tô Yên ghé vào trong lòng ngực hắn ngủ ngon đến như vậy.
Làm hắn càng bực bội.
Nhưng cuối cùng, cũng không có đánh thức cô để hỏi rõ mọi chuyện.
Chỉ là đặt cô ở trên bụng.
Ôm cô ngủ.
······
Sáng sớm hôm sau, khi Tô Yên tỉnh lại, không nhìn thấy Cesar.
Chỉ có một mình cô nằm ở trên lớp rơm rạ.
Cô cho rằng Cesar hẳn là đi hái trái cây như ngày trước.
Kết quả ngồi ở chỗ đó một lúc lâu, đợi cả một giờ cũng không thấy hắn trở lại.
Cô nghi hoặc, đi ra sơn động.
Đêm qua trời mưa, làm cho trên mặt đất còn nước bùn chưa khô.
Nhìn theo cửa động, liền thấy một dấu chân gấu cực lớn, từng bước từng bước in ở trên mặt đất.
Cực kỳ rõ ràng.
Là dấu chân của ai, vừa xem hiểu ngay.
Tô Yên đi theo dấu chân.
Con đường uốn lượn, một đường đi tới bên dòng suối nhỏ.
Liền thấy được Bạnh Hùng nhà mình đang tắm suối.
Tô Yên vừa xuất hiện, Bạch Hùng liền thấy được.
Sau đó, Bạch Hùng nhướng mày.
Tức khắc đi lên bờ.
Hắn lắc một thân bọt nước.
Biến hóa thành hình người.
Một khuôn mặt anh tuấn kinh diễm hiện ra.
Cesar liếc mắt nhìn Tô Yên một cái.
Sau đó giống như là không nhìn thấy cái gì, đi vào rừng cây.
Tô Yên sửng sốt.
Liền nghĩ đến, đại khái là do sự việc hôm qua.
Cô xách váy đi sát theo hắn, lên tiếng
"Cesar, nếu anh hỏi em, em có thể giải thích."
Cesar nhướng mày, nhìn Tô Yên
"Em cảm thấy ta muốn hỏi em cái gì?"
Khẩu khí lạnh lùng, mang theo tức giận.
Cesar tiếp tục đi về phía rừng cây.
Tô Yên duỗi tay, vội vàng kéo quần áo hắn lại.
Cô nghiêm túc nói
"Em không phải cố ý gạt anh."
Cesar khẩu khí như cũ không thể nào tốt
"Em gạt ta cái gì?"
Tô Yên hơi há mồm
"Em không nói với anh, em có thể đánh ba thú nhân giống đực một lúc."
Đại khái là biết chính mình làm sai chuyện, âm thanh nói chuyện thực mềm mại.
Tức giận trong mắt Cesar tan chút.
Bất quá chờ Tô Yên ngẩng đầu, hắn vẫn nhướng mày, một bộ dáng không muốn nói chuyện với cô.
Hắn lên tiếng
"Em cũng không cần ta bảo hộ, lại còn muốn ở trước mặt ta bày ra bộ dáng nhu nhược, em cảm thấy ta thật ngốc, rất dễ lừa??"
Tô Yên lắc đầu còn không kịp giải thích.
Cesar tức giận nói
"Em chẳng lẽ không phải mang một bộ dáng nhu nhược tới tiếp cận ta sao, làm ta đồng tình, làm ta chú ý tới em?"
Tô Yên nghe lời này, sau khi do dự trong chớp mắt, gật đầu một cái
"Đúng là có ý này."
Cô vừa dứt lời, Cesar càng nổi giận.
Phẫn nộ đi qua đi lại
"Quả nhiên như thế, em chính là nói dối ta, cải trang thành một tiểu giống cái nhu nhược."
Hắn tức muốn hộc máu.
Nói xong, vung ống tay áo, lại lần nữa biến trở về hình dạng thú nhân.
Nhanh chóng chạy về phía trước.
Tô Yên đứng ở chỗ đó sửng sốt trong chốc lát.
Sau đó, héo héo.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Suy nghĩ trong chốc lát.
Vẫn là dọc theo dấu vết của hắn đi về phía trước.
Vẫn muốn đi tìm hắn.
Cô cảm thấy, nếu mình không đi tìm hắn.
Hắn mà biết, sẽ càng tức giận.
Đến lúc đó không còn là chuyện cô giấu diếm sức mạnh của mình nữa.
Mà là cô rốt cuộc có để ý hắn hay không.
Thật sự có vài việc không thể nào nói rõ được.
Cesar biến thân thành bạch hùng, nên dấu vết để lại rất rõ ràng.
Mấy cái cây bị gãy một đoạn, còn có dấu chân trên mặt đất, bởi vì trời mưa cũng phá lệ rõ ràng.
Thực dễ tìm.
Cô chỉ cần đi theo là được.
Chỉ là cánh tay cô có chút khó chịu.
Đại khái là ngày hôm qua giết sói quá tàn nhẫn.
Làm mệt chính mình.
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên đi về phía trước từng bước một.
Thân ảnh gầy yếu, bộ dáng mảnh mai.
Còn có hơi thở giống cái nồng đậm tản mát ra.
Đặc biệt là bên người cô không có bất kì giống đực nào bảo hộ.
Tô Yên xuất hiện, dẫn tới một đám giống đực ngo ngoe rục rịch.
Một giống cái hình người lắc lư ở chỗ này.
Thật sự là quá dụ hoặc!
Rốt cuộc, một con khỉ tay dài răng nanh sắc nhọn nhịn không được nữa.
Trong miệng phát ra tiếng kêu vừa cổ quái vừa hưng phấn.
Chạy như điên nhắm thẳng phương hướng của Tô Yên.
Nó nhất định phải đi trước, nếm được tư vị của giống cái này.
Để cô sinh hạ cho nó bầy khỉ con.
Càng muốn, tiếng kêu càng hung tợn.
Cho đến khi, phanh!
Lý tưởng thì rất tốt đẹp, hiện thực quá tàn khốc.
Trong nháy mắt răng nanh cùng cánh tay dài của con khỉ bị túm chặt, ném ra xa mấy chục mét.
Trong lúc văng ra làm ngã rất nhiều cây cối trong rừng.
Nó ngã trên mặt đất phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Tô Yên vừa ra tay.
Làm các giống đực có mặt xung quanh đều sửng sốt.
Tiếp đến, lại có rất nhiều con gầm rú mà đến.
Tiểu giống cái này còn rất lợi hại a.
Như vậy thật sự kích thích bọn nó.
Khiến cho một con tiếp theo một con giống đực tất cả đều chạy về hướng Tô Yên.
Chim ưng có móng vuốt sắc bén, tốc độ quỷ dị phóng đến.
Một con tiếp theo một con.
Nhưng mà không một ai có kết cục tốt, đều bị ném vùn vụt ra ngoài.
Tô Yên nhìn một đám thú nhân quyết chí tìm đường chết, thật nhiều a.
Cô nhìn thoáng qua hướng Cesar rời đi.
Cô còn có chuyện khác phải làm, không thể dư sức ở đây mà đấu với bọn họ.
Suy nghĩ trong chốc lát, Tô Yên dừng động tác.
Sau đó, đứng yên tại chỗ, nhìn đám thú nhân hưng phấn mà đến.
Ánh mắt cô nhàn nhạt, từng câu từng chữ lên tiếng
"Cách xa ta một chút."
Thanh âm nghiêm túc, Tiểu Hoa không hề cảm thấy một lực sát thương nào.
Nhưng mà những thú nhân giống đực đang hưng phấn kia bất giác đều ngừng lại bước chân.
Thậm chí tiếng kêu hưng phấn cũng chợt tạm dừng.
Một đám thú nhân hai mặt nhìn nhau.
Thật đúng là không còn có con nào dám tới gần Tô Yên.
Tô Yên xách váy, tiếp tục đi về phía trước.
Vừa đi, vừa móc ra một viên kẹo sữa dâu tây bỏ vào miệng.
Thuận tiện xoa xoa đầu.
Ưm, đau đầu.
Tiểu Hoa sửng sốt hơn nửa ngày, thật lâu lúc sau mới hưng phấn mà phản ứng lại.
Đúng vậy, ký chủ có năng lực ngự thú.
Đám thú nhân có thể hóa thành hình người thì thế nào?
Xét đến cùng vẫn là thú.
Ký chủ nói cái gì, bọn họ đều sẽ nghe a!
Có một cái bàn tay vàng như vậy.
Tiểu Hoa hưng phấn đến hỏng máy rồi.
Nếu nó có thể hóa thành hình người khẳng định có thể thấy nó bling bling mở to mắt.
Tràn đầy sùng bái nhìn Tô Yên.
Ký chủ của nó thật là lợi hại.
Thật vui vẻ a ***
Nhưng mà Tô Yên bên này không hề dễ chịu.
Đầu đau đến lợi hại.
Muốn cho một đám thú nhân nghe lời, cần dùng tinh thần lực, cũng chính là có liên quan đến dung lượng não.
Cô lúc trước đều tăng giá trị thể lực, dung lượng não lại rất ít.
Hơn nữa đối mặt với cô không phải chỉ một con thú nhân.
Mà là một đám thú nhân.
Thế cho nên mới vừa nói xong, đầu liền đau đớn dữ dội.
Cô một bên xoa xoa giữa trán, một bên đi về phía trước.
Vị ngọt của kẹo dâu tây tràn ngập trong miệng.
Tô Yên bước bước chân, tiếp tục đi theo dấu vết Bạch Hùng để lại.
Một bên khác, Cesar sau khi bực bội đi vào một mảnh đất trống.
Hắn đứng ở chỗ đó.
Không biết vì sao dường như càng thêm táo bạo so với lúc ở cùng Tô Yên chỗ suối nước.
Hắn không ngừng quay đầu lại nhìn con đường từng đi qua.
Tiểu giống cái của hắn vì sao còn không tới?
Chẳng lẽ là gặp phải giống đực nào lợi hại?
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Nghĩ như vậy, Cesar quay đầu muốn trở về tìm xem.
Kết quả đi hai bước liền dừng lại.
Sẽ không.
Tiểu giống cái của hắn chính là một người có thể đánh chết một đàn sói.
Vậy cô vì sao còn chưa tới?
Cesar nhướng mày, dần dần vì lo lắng mà thay đổi.
Hắn càng thêm nôn nóng đi qua đi lại.
Có lẽ, tiểu giống cái căn bản là không thèm để ý đến hắn, cho nên mới lừa hắn?
Hiện giờ hắn bởi vì chuyện này này nổi nóng, cô cũng hoàn toàn không muốn cùng hắn giải thích, cho nên cũng chậm chạp không theo lại đây?
Cesar tự mình ở trên mảnh đất trống đợi, càng ngày càng táo bạo.
Định tính toán trở về đem tiểu giống cái tới.
Phía sau truyền đến một đạo thanh âm
"Cứu mạng a. Cesar."
Lại không phải là âm thanh đang trong tình huống nguy cấp mà cầu cứu.
Mà mang theo ba phần mị hoặc bốn phần câu dẫn.
Chỗ nào là cầu cứu đâu? Đây phải là đang câu dẫn thì đúng hơn.
Cesar quay đầu lại, liền thấy được một giống cái đang tựa đầu bên đại thụ.
Trên người mặc da thú.
Chỉ là quần áo của cô ta còn không mặc tốt, nhất định phải cầm ở trong tay, khó khăn lắm mới che đậy được bản thân.
Tóc rối tung, dựa vào thân cây bên cạnh, ánh mắt mị hoặc hướng về phía Cesar, lộ ra một nụ cười phong tình vạn chủng.
"Cesar, giúp em với."
Thanh âm cô ta có chút u oán lại có chút ý vị làm nũng.
Cesar liếc mắt một cái.
Nơi rừng núi hoang vắng, đột nhiên xuất hiện một giống cái, lại còn nỗ lực muốn câu dẫn hắn.
Hắn xoay người, quay trở về con đường mình vừa đi tới.
Tiểu giống cái của hắn khi nào tới đây?
Chờ tiểu giống cái của hắn tới, hắn nhất định sẽ để cô nhìn xem giống cái kia đang muốn câu dẫn hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar lại không rời đi nữa.
Đứng ở chỗ đó, chỉ là không ngừng nhìn về phía con đường kia.
Vừa nghĩ ngợi vừa cân nhắc, tiểu giống cái của mình khi nào thì tới.
Giffy thấy hắn thờ ơ.
Trong mắt hiện lên một đạo tinh quang.
Trên mặt tươi cười càng ngày càng yêu mị.
Tựa hồ, ngày càng vừa lòng với Cesar.
Giffy lẩm bẩm
"Đây mới là Quân Vực a."
Nhìn xem, ánh mắt kia nhìn về phía cô ta, như nhìn một khúc gỗ không có gì khác nhau.
Càng như vậy, cô càng muốn thử xem.
Tô Yên rốt cuộc có bản lĩnh gì, có thể làm cho thiếu chủ ma vực Quân Vực vô pháp vô thiên đến nông nỗi này?
Cô chẳng qua chỉ là tốt số có mệnh Chủ Thần mà thôi.
Ông trời cũng thật không công bằng.
Cho cô ta thiên phú vô địch, lại cho cô ta một người đàn ông thật đáng hâm mộ.
Giffy có ý nghĩ rất đơn giản.
Cô ta chỉ là nghĩ đoạt lấy tất cả mọi thứ mà Tô Yên có.
Muốn chứng minh cái gì đây?
Cô ta muốn chứng minh, Thiên Đạo lựa chọn sai rồi.
Tô Yên không xứng.
Giffy dùng da thú bọc lại trên người mình.
Sửa sang lại quần áo.
Sau đó đi từng bước một về phía trước.
Cười nhẹ nhàng
"Cesar, ngươi chẳng lẽ không hiếu kỳ, ta vì sao lại biết ngươi?"
Cesar hừ lạnh một tiếng.
Tất cả giống cái đều biết hắn.
Chẳng những biết, còn đều muốn câu dẫn hắn.
Chỉ có tiểu giống cái nhà hắn, tìm mọi cách lừa hắn, hơn nữa đến bây giờ còn chưa theo lại đây.
Cesar lại liếc liếc mắt một cái.
Tất nhiên, vẫn là kinh thường như cũ.
Giffy che lại môi lên tiếng
"Là Tô Yên kêu ta tới."
Cesar thờ ơ.
Giffy lại nói
"Chính là giống cái mỗi ngày đều ở bên ngươi. Cô ta tên Tô Yên."
Cesar như cũ mặt không biểu tình.
Hắn đương nhiên biết tiểu giống cái của mình tên là gì.
Ngày đầu tiên hắn đã biết.
Giffy nói
"Cô ấy có chuyện giấu giếm ngươi đúng hay không? Chưa bao giờ nói với ngươi, một mình cô ta có thể đánh bại bất kỳ thú nhân nào."
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Cesar nghe Giffy nói xong liền trầm mặc.
Chỉ là nhướng mày nhìn cô ta.
Giffy nghiêng đầu nhìn Cesar, ý cười nhẹ nhàng
"Một người không thẳng thắn với giống đực của mình, ngài cảm thấy cô ấy trong lòng có ngài sao?"
Một câu làm cho Cesar nổi sát tâm.
Giffy từng bước một đến trước mặt Cesar.
Ngay khi tay cô ta muốn dừng trên mặt Cesar.
Bỗng nhiên có một lực lượng cường đại xông đến, Giffy bị ném đi ra ngoài.
Cesar hừ nhẹ một tiếng.
Các giống cái dùng đủ loại phương pháp muốn tới gần hắn có rất nhiều.
Giffy này mục đích cũng không đơn thuần.
Giffy dùng sức nắm chặt tay, trong mắt mang theo tức giận.
Nhưng mà thực mau, tức giận kia biến mất, tay đang nắm chặt cũng buông lỏng ra.
Cô ta đứng dậy.
Phủi cỏ dính trên người, nói
"Một thú nhân giống đực ra tay như vậy với giống cái, là không đúng."
Cesar cũng không nghĩ nói chuyện cùng giống cái này.
Mặt hắn càng ngày càng tức giận.
Tiểu giống cái của hắn rốt cuộc khi nào mới tới?
Chẳng lẽ là bị trái cây ở trên đường hấp dẫn?
Tô Yên thật lâu đều không có xuất hiện, Cesar bắt đầu suy nghĩ nhiều.
Giffy thấy lực chú ý Cesar hoàn toàn không ở trên người mình.
Trên mặt hiện lên một tia âm trầm, thâm trầm nói một câu
"Cô ta rốt cuộc có cái gì tốt?"
Cesar cũng không trả lời.
Mà là đắm chìm trong cảm xúc chính mình.
Hắn cân nhắc, nếu không, mình nên trở về tìm cô xem sao.
Vạn nhất cũng có khả năng tiểu giống cái lạc đường.
Nghĩ như vậy, Cesar liền quay trở về con đường vừa nãy.
Đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến hơi thở thú nhân giống đực.
Cùng với một đạo âm thanh thô bạo
"Đứng lại"
Bước chân Cesar dừng lại, vừa quay đầu, liền nhìn thấy ở phía sau, xuất hiện năm gã thú nhân.
Đứng quanh giống cái kia, rất có tư thế bảo hộ.
Giffy thanh âm mị hoặc, không biết vì sao trở nên trầm thấp
"Vừa nãy, Bạch hùng ném em xuống đất, đau quá."
Thanh âm kia tràn đầy ủy khuất.
Vừa dứt lời, năm gã thú nhân phía sau phát ra tiếng rống giận.
Phẫn nộ đi lên trên.
Duy chỉ có gã Ưng Nam ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Hùng.
Dù sao gã chỉ duy nhất có một lần thích một thú nhân, hơn nữa không ngại hắn là giống đực mà muốn ở bên hắn.
Chỉ là đáng tiếc, hắn cự tuyệt.
Nghĩ như vậy.
Ưng Nam thở dài.
Cesar vốn dĩ phải đi.
Kết quả nhìn năm tên thú nhân giống đực đối diện.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, lại không đi nữa.
Chỉ đứng ở chỗ đó, ý chí chiến đấu cũng bị kích phát ra.
Mấy tên đối diện không có con nào tốt.
Còn có mấy tên giống đực nhớ thương tiểu giống cái của hắn.
Càng thấy, Cesar càng phẫn nộ.
Tức khắc, không khí liền giương cung bạt kiếm.
Tựa hồ giây tiếp theo sẽ có một hồi chiến đấu huyết tinh.
Giffy cực kỳ vui vẻ nhìn cảnh tượng như vậy.
Cô ta từng bước một đi tới phía Cesar.
Giống như giống cái vừa mới bị xô té ban nãy không phải là cô ta.
Giffy đi đến trước mặt Cesar, duỗi tay còn muốn chạm vào hắn.
Cesar tức giận.
Lúc này, phía sau có một đạo âm thanh nhẹ nhàng vang lên
"Giffy."
Tiếng nói kia vừa mới phát ra, nháy mắt liền thu hút lực chú ý của mọi người.
Tô Yên từng bước một đi tới.
Đi đến phía trước Cesar, duỗi tay đẩy Giffy ra xa.
Ánh mắt Tô Yên nhìn lướt qua năm tên thú nhân đối diện.
Tiểu Hoa kinh ngạc
"Ký chủ, Chủ Thần Giffy này lấy năm tên thú nhân của nguyên chủ a."
"Ân, thấy được."
Tô Yên lên tiếng.
Giffy ngạc nhiên trong chớp mắt, cười
"Cô đã đến rồi, Chủ Thần đại nhân."
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên nhìn Giffy, thần sắc không có gì dao động
"Ngươi muốn xuống tay với hắn?"
Cô hỏi.
Giffy sửng sốt.
Đại khái là không nghĩ tới Tô Yên sẽ hỏi như vậy.
Tô Yên cũng không cần Giffy trả lời vấn đề này.
Chỉ nghe cô nói
"Hắn là của ta."
Giọng nói vừa dứt.
Âm thanh Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ ba sáng lên."
Vốn dĩ Tô Yên còn có chút lo lắng.
Cesar đang giận mình.
Hắn còn chưa phải cực kỳ thích cô.
Vạn nhất bị Giffy châm ngòi hai câu liền đi theo cô ta thì làm sao bây giờ?
Lại không nghĩ tới, đột nhiên ngôi sao thứ ba sáng lên.
Cô quay đầu lại, nhìn Cesar một cái.
Cesar nhướng mày, dời đi tầm mắt.
Quả nhiên, không hổ là tiểu giống cái của hắn.
Lời nói đều phù hợp tâm ý của hắn như vậy.
Tô Yên xuất hiện đã đánh vỡ tình thế giương cung bạt kiếm.
Năm tên thú nhân đối diện đều có chút hoảng thần.
Đương nhiên, so sánh giữa việc muốn giao phối với Tô Yên, càng có nhiều tên nghĩ làm thế nào để giết chết cô hơn.
Năm kẻ này thì đã có bốn gã đều bị Tô Yên đánh tơi bời hoa lá.
Những cái tâm tư phong hoa tuyết nguyệt kia sớm đã bị dập tắt ở thời điểm Tô Yên đánh đập bọn họ.
Giffy đứng đối diện hai người, thế cho nên thấy rõ ràng biểu tình của Cesar.
Trong mắt hắn có tình yêu thâm thúy.
Cuồng nhiệt mà nồng cháy.
Giffy nắm chặt tay.
Cô ta đã tới chậm sao?
Nhưng mà, dù không thể phá hư tình cảm của hai người kia, cũng phải lưu lại một món quà để cho chủ thần đại nhân nhớ kỹ.
Nghĩ như vậy, Giffy nâng mắt lên.
"Chủ Thần đại nhân là muốn đánh với ta một trận?"
Giffy nhìn Tô Yên.
Tuy rằng kêu đại nhân nhưng cũng không có một chút kính trọng nào.
Giffy cười nói
"Chủ Thần đại nhân có lẽ sẽ không bị thương, nhưng giống đực của ngài thì chưa chắc a."
Dù sao Cesar cùng đối mặt với năm gã thú nhân.
Hắn cũng không cường đại đến nỗi không gì phá nổi như Tô Yên.
Kết quả cuối cùng khẳng định là lưỡng bại câu thương.
Tô Yên ngẩng đầu, nhìn phía kia năm gã thú nhân.
Bình tĩnh nhìn bọn họ trong chốc lát.
Mở miệng
"Các ngươi, rời khỏi nơi này."
Thanh âm cô nhàn nhạt, nghiêm túc nói.
Vừa mới bắt đầu Giffy còn chưa phản ứng gì.
Chỉ cảm thấy Chủ Thần đại nhân đầu bị lừa đá sao?
Thật cho rằng cô vẫn là Chủ Thần cao cao tại thượng, nói một câu người khác phải vâng theo?
Đang nghĩ ngợi, lại phát hiện năm gã thú nhân phía sau, sôi nổi hóa thú.
Xoay người gào thét rời đi.
Giffy sắc mặt biến đổi.
Cô ta cắn chặt răng, tất cả ý cười mị hoặc trên mặt đều không có.
"Ngự thú!!"
Cô ta lại quên mất năng lực này của Tô Yên.
Tô Yên
"Còn muốn đánh?"
Giffy không cam lòng, nhưng cũng không dám động thủ.
Gió nóng thổi tới, làm bay loạn sợi tóc của cô ta.
Khiến sự không cam lòng trên mặt hoàn toàn bại lộ ra.
Cuối cùng, Giffy chỉ là lẩm bẩm một câu
"Thiên Đạo cũng thật bất công."
Cho Tô Yên loại thiên phú làm người đỏ mắt.
Làm sao có thể cam tâm đây??
Giffy không hề che dấu sự ghen ghét đối với Tô Yên.
Cái loại ghen ghét này, thời điểm cô ta lần đầu gặp Tô Yên, liền gieo hạt giống.
Hiện giờ, ghen ghét tích tụ càng lúc càng lớn, chứa đầy ngóc ngách của trái tim.
Thế cho nên hiện giờ Tô Yên phải xuyên qua nhiều tiểu thế giới, cô ta cũng không thèm làm bộ làm tịch trước mặt cô nữa.
Nói xong, Giffy bình tĩnh nhìn Tô Yên một hồi lâu.
Cô ta nói
"Chủ Thần đại nhân, chúng ta sau này còn gặp lại."
Nói xong, cô ta xoay người, đi vào trong rừng cây.
Nếu hiện giờ thắng bại đã phân, liền không cần ở chỗ này tiếp tục đợi.
Bất quá, không nóng nảy, từ từ tới.
Chủ Thần đại nhân cũng không phải chỉ đi qua vi diện này.
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Giffy vừa đi, Tô Yên cúi đầu nhíu mày một chút.
Thật đau đầu a.
Cô đang muốn ăn hai viên kẹo để giảm bớt.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, ký chủ, chị nhanh chóng lùi một bước, sau đó giả vờ ngã xuống đi."
Tô Yên nghe, dừng một chút.
Sau đó thật sự lảo đảo lui sau một bước, .
Phía sau Tô Yên là Cesar.
Tô Yên lảo đảo một chút liền ngã vào trong ngực hắn.
Hơn nữa lúc này Tô Yên đau đầu, cô nhíu mày, một bộ dáng không thoải mái.
Cesar vốn dĩ hừ lạnh muốn châm chọc cô một chút.
Kết quả, vừa thấy cô thực suy yếu, lời nói chưa tới miệng.
Đã nhanh chóng ôm người vào trong lòng.
Tiểu giống cái của hắn làm sao vậy?
Chẳng lẽ là phơi nắng đến hỏng?
Nghĩ như vậy.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời.
Đúng là mặt trời đang lên cao.
Tô Yên ghé vào trong lòng ngực hắn
Xúc cảm lành lạnh.
Ưm, hình như.... . so với ăn kẹo còn thoải mái hơn.
Tiểu Hoa đắc ý
"Ký chủ, ký chủ, chị thế nào? Tiểu Hoa có phải thật lợi hại hay không? Nam chủ đại nhân tha thứ cho chị a."
Ở trong mắt của Tiểu Hoa, nam chủ đại nhân ôm lấy ký chủ, còn không phải là tha thứ rồi sao?
Trong tiểu thuyết, mỗi lần nam nữ chủ cãi nhau.
Nữ chủ chỉ cần phát sốt hoặc là bị thương, đều sẽ ngã vào trong lòng nam chủ, sau đó, nam chủ sẽ thật đau lòng, tiếp theo hai người liền làm hòa.
Hệ thống không có cách nào lý giải tình tình ái ái.
Thế cho nên chỉ có thể nhìn động tác mà phán đoán.
Vì thế, nó hiện tại đều không xem tiểu thuyết.
Phải xem truyện tranh.
Truyện tranh giảng giải càng kỹ càng tỉ mỉ.
Tiểu Hoa vì lại một lần nữa giúp được ký chủ mà cảm thấy phi thường vui vẻ.
Cesar ôm Tô Yên đi vào rừng cây.
Có lá cây che đậy, còn có thể mát mẻ một ít.
Thuận đường hái được chút trái cây, đút cho cô ăn.
Thấy tinh thần cô càng ngày càng tốt.
Thanh âm Cesar trầm thấp lại thêm tí giận dỗi
"Em vì sao tới tìm ta?"
Tô Yên cắn một miếng trái cây, nói
"Anh đã nhận đá quý của em."
Lúc trên đường đi, Tiểu Hoa nói với cô, ở thế giới này, đưa đá quý chính là cầu hôn.
Đối phương tiếp nhận, chính là đáp ứng rồi, hơn nữa nguyện ý cùng cô sinh nhóc con.
Đương nhiên, cô không nói ra, đá quý của mình là lấy từ chỗ bán hàng rong.
Đến cả việc người bán hàng rong có ý đưa đá quý cho cô, cô cũng không muốn truy hỏi.
Ai biết nghe xong đáp án có khi lại xảy ra chuyện.
Cesar nghe Tô Yên nói, cả người đều nóng lên.
Hắn tức muốn hộc máu
"Em đừng tưởng rằng ta nhận đá quý rồi thì sẽ cho phép em đi tìm thú nhân khác."
Tô Yên nghe cái logic thần thánh này.
Suy nghĩ hồi lâu cũng không hiểu ra sao.
Tô Yên bị làm cho sửng sốt.
Cesar hừ nhẹ một tiếng, lại liếc mắt nhìn Tô Yên một cái, thanh âm mang theo tức giận
"Em còn đưa quá đá quý cho ai nữa?"
Cesar nhớ tới ngày đó Tô Yên đưa đá quý cho hắn, một chút cũng không cảm thấy khẩn trương cùng cẩn thận.
Như là đã đưa cho rất nhiều người, thuần thục đến không thể thuần thục hơn.
Nghĩ đến đây, Cesar liền nổi đóa.
Cô còn muốn đi với ai?
Tô Yên ôm hắn
" Chỉ đưa cho mỗi anh thôi."
Ngữ khí phi thường nghiêm túc.
Chuyện này liên quan đến vấn đề nguyên tắc, cô cần phải trả lời thật nghiêm túc.
Bằng không, sẽ làm hắn đau lòng.
Cesar nghe cô nói thành khẩn như vậy.
Miễn cưỡng xem như là tiếp nhận.
Dạo qua một vòng, hai người đã về tới cửa sơn động.
Cesar buông Tô Yên xuống.
Hai người một trước một sau đi vào sơn động.
Cesar biến lại thành hình người, đứng ở bên cạnh Tô Yên.
Cô duỗi tay, giữ chặt quần áo Cesar.
Cesar thấy cô như cái đuôi nhỏ đi theo mình.
Hắn đi chỗ nào, cô liền đi theo.
Nhìn bộ dáng kia, Cesar tâm tình tốt lên không ít.
*****
Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Lúc này làm cho hắn nhớ tới tiểu giống cái tuyên bố với giống cái khác nói "hắn là của ta ".
Không hổ là tiểu giống cái của hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar nhướng mày.
Nhìn chằm chằm vào Tô Yên
"Em đừng tưởng rằng ta nguôi giận."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Vậy làm thế nào anh mới có thể nguôi giận?"
Cô giấu giếm hắn là không đúng.
Lúc này, Tô Yên nhớ tới một chuyện
Ngẩng đầu hỏi hắn
"Anh có nguyện vọng gì không?"
Cesar vừa nghe, nguyện vọng?
Nhìn cô.
Hắn rầu rĩ nói
"Em không cần đi theo ta, không cần nói chuyện với ta, càng không cần lôi kéo quần áo của ta là được."
Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hoa lên tiếng
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, đã nhận nhiệm vụ."
Tiếp theo, Tiểu Hoa sung sướng nói
"Ký chủ chỉ cần hoàn thành nguyện vọng của Cesar đại nhân, vị diện này liền kết thúc."
Sau khi nói xong, Tiểu Hoa lại như là nhớ cái gì nói
"A, đúng rồi, ký chủ, căn cứ vào nguyện vọng nguyên thân, chị phải đánh bại Cesar."
Tô Yên ngẩn người.
Khi cô còn đang suy nghĩ nguyện vọng này.
Chỉ cảm thấy tay đang nắm chặt quần áo của hắn bị điện giật.
Đau đớn làm cô nhanh chóng thu hồi tay.
Ánh mắt cô trông mong nhìn tay mình, lại nhìn quần áo hắn.
Tiểu Hoa sau khi vui sướng vì ký chủ sắp hoàn thành nhiệm vụ, hiểu được nguyện vọng nam chủ đại nhân, tức khắc héo.
"Ký chủ, làm sao bây giờ?
Từ giờ trở đi chị không thể đi theo Cesar đại nhân, chị không thể cùng Cesar đại nhân nói chuyện, chị cũng không thể chạm vào hắn."
Đôi mắt Tô Yên ngập nước nhìn Cesar, hơi há mồm
"Không, không thể đổi một cái nguyện vọng khác sao?"
Cô có chút héo.
Cesar thấy Tô Yên giống như thực thương tâm.
Hắn há mồm muốn thu hồi.
Nhưng lại nghĩ tới cô lừa hắn lâu như vậy, không hề nói với hắn chuyện của cô.
Cesar cảm thấy, hẳn là nên cho cô một bài học một chút.
Như thế cô sẽ càng nhiệt tình với mình.
Nhưng thấy Tô Yên thương tâm như vậy, hắn giận dỗi bổ sung một câu
"Chỉ là tạm thời."
Dù sao hắn đã tiếp nhận đá quý của cô, hơn nữa cũng nhận lời xin lỗi rồi.
Cesar nói xong, trên mặt nhanh chóng đỏ bừng một mảnh.
Sau đó, quay đầu liền đi ra sơn động.
Tô Yên ngây ngốc đứng ở chỗ đó.
Muốn đuổi theo đi ra ngoài, kết quả đi một bước liền cảm thấy dưới chân như là đeo chì, rốt cuộc bất động tại chỗ.
Tiểu Hoa thanh âm nho nhỏ, giống như là sợ ký chủ trách cứ
"Ký chủ, chị không thể tới gần Cesar đại nhân."
Sau khi nói xong, Tiểu Hoa lại thật mau bổ sung nói
"Nhưng mà bởi vì Cesar đại nhân nói thêm có thời gian hạn chế.
Cho nên ba điều đó không phải vĩnh viễn, mà là trong khoảng thời gian ngắn."
Tô Yên có chút hối hận vì hỏi nguyện vọng lúc Cesar đang tức giận.
Cô hẳn nên lựa thời điểm hắn cao hứng rồi mới hỏi.
Nghe Tiểu Hoa nói, Tô Yên hỏi
"Trong thời gian ngắn là bao nhiêu?"
"Bảy ngày."
Tô Yên
"······"
Cho nên bảy ngày không thể đụng vào, không thể nói chuyện, còn không thể đi cùng hắn?
Cô thật ra không lo lắng cho mình.
Chỉ cảm thấy Cesar chắc chắn sẽ làm loạn cho xem.
Cô ngồi ở phía trên rơm rạ.
Sau đó, nằm xuống.
Nếu cái gì cũng không thể làm, vậy ngủ một lát đi.
Ngày hôm qua đánh một trận rất mệt.
Hôm nay lại dùng tinh thần lực nữa.
Nghĩ như vậy, cô nằm ở đằng kia trong chốc lát.
Đảo mắt liền ngủ rồi.
Cesar đi ra ngoài không bao lâu, liền quay trở về, nhìn về phía Tô Yên đang ngủ.
Hắn nhìn trong chốc lát, mặt mày nhu hòa đến mức chính hắn cũng không hề phát hiện.
Sát khí trên người đều bị hòa tan.
← Ch. 177 | Ch. 179 → |