Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 177

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 177
Xuyên qua thú thế (6)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Tinh Niệm

Ban đêm tiến đến.

Tô Yên ăn cá do bạch hùng nướng.

Ăn ăn, cô cảm nhận được ánh mắt bạch hùng, ngẩng đầu nhìn lại.

Hai người đối diện.

Bạch hùng hừ một tiếng

"Buổi tối hôm nay, ta đồng ý cùng em giao phối."

Tô Yên

".... . Ân?"

Bạch hùng vừa dứt lời, liền xoay mặt đi ra bên ngoài.

Cô nhìn bóng dáng hắn rời đi.

Cảm thấy có chút không thể hiểu được.

Như thế nào đột nhiên lại nhắc tới việc này?

Chẳng lẽ là bởi vì cô nhìn hắn một cái làm hắn hiểu lầm cái gì??

Tô Yên nghĩ không ra.

Chỉ đành cúi đầu ăn cá nướng.

Ăn ăn, không bao lâu, bạch hùng cả người ướt đẫm đã trở lại.

Hắn đứng ở trước mặt Tô Yên, nhìn cô còn đang ăn.

Không khỏi có chút sốt ruột.

Tiểu giống cái này là thật sự bình tĩnh hay là giả vờ bình tĩnh?

Hắn đã đáp ứng rồi, cô vì sao còn không nhào vào lòng hắn?

Nghĩ như vậy, bạch hùng lắc lắc bọt nước trên người.

Tô Yên một bên ăn cá nướng, một bên ngẩng đầu nhìn hắn.

Hắn giống như có chuyện muốn nói với cô, nhưng là chậm chạp đều không có nói ra.

Cuối cùng, Cesar gầm nhẹ một tiếng, nôn nóng đi vài bước tại chỗ.

Sau đó lại vội vàng đi ra ngoài sơn động.

Tô Yên bị hắn làm cho sửng sốt lại sửng sốt.

Đêm đã khuya.

Tô Yên sau khi ăn xong, ngồi ở chỗ đó suy nghĩ trong chốc lát.

Sau đó liền muốn đi ngủ.

Cô cho rằng Cesar vẫn tách ra ngủ giống lúc trước.

Chỗ nào biết cô mới vừa nằm xuống, liền nghe Cesar hơi thở thô suyễn bước chân thật mạnh đi tới chỗ cô.

Tô Yên nghi hoặc

"Cesar?"

Giây tiếp theo, Tô Yên đã bị Cesar ôm lấy.

Hắn buồn bực ra tiếng

"Em chẳng lẽ không muốn cùng ta giao phối?"

Tô Yên

"Ách.... ."

Cesar nhìn bộ dáng ngốc nghếch kia của tiểu giống cái.

Khẩu khí không tốt lắm

"Chẳng lẽ không phải em đang theo đuổi ta? Còn đưa ta đá quý, không phải muốn cùng ta sinh nhóc con?"

Tô Yên

".... ."

Cesar tức muốn hộc máu

"Em!"

Tô Yên phục hồi tinh thần lại,

"Em, em cho rằng còn phải theo đuổi thật lâu."

Cô nói.

Trong lòng Tô Yên là nghĩ như vậy.

Tuy rằng, câu sau kia cái gì đá quý, cái gì sinh nhóc con, cô có chút không hiểu.

Nhưng chuyện cô theo đuổi hắn là thật sự.

Cesar vừa nghe, hỏa khí tức khắc tan biến.

Hóa ra tiểu giống cái tự ti như vậy.

Hắn ôm Tô Yên vào trong ngực.

Tiểu giống cái nhỏ yếu như vậy, mềm mại như vậy, không thích nói chuyện, còn tự ti nữa.

Nếu là gặp được giống đực khác khẳng định sẽ có hại.

Còn may ánh mắt cô tốt, coi trọng chính là hắn.

Cesar ôm, thô thanh thô khí nói

"Buổi tối hôm nay, ta liền thỏa mãn nguyện vọng của em."

Nói xong, Tô Yên liền cảm thấy bụng hắn lại nóng lên.

Tiểu Hoa ra tiếng hỏi

"Ký chủ? Hắn là một con gấu, chị..."

Tô Yên lập tức phục hồi tinh thần lại.

Cô lắc đầu

"Không được."

Một con gấu?

Không có khả năng.

Cô cảm thấy chuyện theo đuổi hắn này có thể chậm rãi lại cũng được.

Cũng hoàn toàn không sốt ruột.

Cesar thanh âm trở nên khàn khàn, nhu hòa

"Ta đều chấp nhận em theo đuổi, em không cần cảm thấy tự ti."

Tô Yên rất là nghiêm túc

"Chuyện này nên hoãn một chút."

"Hoãn cái gì?"

Giọng Cesar thấp chút, tới gần trước mặt Tô Yên

"Ta nghe người khác nói, tiểu giống cái nên nhân lúc còn trẻ mà sinh nhóc con."

Tô Yên càng nghe càng kháng cự.

Khi cô theo đuổi, không có suy xét đến chủng tộc hai người bất đồng.

Hiện tại theo đuổi tới tay một cách không thể hiểu được, cô có chút không nghĩ muốn.

Cô chống đẩy, lắc đầu.

Phi thường nghiêm túc cự tuyệt.

Nhưng xem ở trong mắt Cesar, đây hoàn toàn là bởi vì tiểu giống cái của hắn quá tự ti, quá thẹn thùng.

Cho nên, thân là giống đực, ở lúc này nên chủ động một chút.

Như vậy nghĩ, Cesar biến ảo thành hình người.

*****

Edit: Tinh Niệm

Dưới áo bào trắng là thân thể to lớn, còn có khuôn mặt xinh đẹp đến kinh diễm kia.

Lông mi hắn đen nhánh rung động.

Mắt thường cũng có thể thấy được làn da phiếm màu đỏ.

Tô Yên nhìn hắn từ một con gấu hóa thành người.

Rốt cuộc cũng không còn kháng cự như vừa nãy.

Trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Cesar cảm nhận được Tô Yên thả lỏng.

Trong lòng liền càng tin tưởng suy nghĩ của mình.

Tiểu giống cái là cực kỳ thích hắn.

Tô Yên ẩn ẩn nghe được thanh âm Tiểu Hoa

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai sáng lên."

Tiểu Hoa thực vui vẻ.

Cảm thấy ngôi sao thứ hai này có rất lớn sự trợ giúp của nó a.

Bởi vậy chứng minh, nó là một cái thống tử rất hữu dụng.

Mà ở một bên ngọn núi khác.

Cạnh một chỗ suối nước.

Dáng người Giffy quyến rũ xuất hiện ở trong nước.

Mặt mày cô ta mang theo phong tình.

Vừa nhấc đầu nhìnthấy bên cạnh suối nước đứng năm con dã thú.

Nàng dựa vào cạnh tảng đá.

Phong tình lại mị hoặc.

Khuôn mặt hàm chứa ý cười

"Các ngươi, ai là nam nhân ta muốn tìm?"

Mấy thú nhân sau khi nghe xong lời cô ta, tức khắc chuyển hóa trở thành hình người.

Đứng ở dưới ánh trăng, các diện mạo xuất sắc soái khí, tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm giống cái dụ hoặc trước mắt.

Giffy nhìn bọn họ, ánh mắt trong đó lưu chuyển.

Như suy tư gì

"Chẳng lẽ, năm người bọn họ đều là phân thân?"

Cô ta giơ lên một khuôn mặt mị hoặc.

"Quân Vực? Ân?"

Thanh âm hơi mang lười biếng vang lên, nâng ngón tay mảnh khảnh lên, chỉ vào một trong năm người đó.

Là sói xám.

Giffy ngoắc đầu ngón tay về phía hắn.

Sói xám đi vào trong nước.

Ngày hôm sau, thái dương dâng lên.

Trong sơn động không truyền đến hương khí thịt nướng giống lúc trước.

Thậm chí bên trong cũng không thấy đến bất cứ một người hoặc là một con dã thú nào.

Vậy tối hôm qua hai người kia hiện giờ ở nơi nào?

Chỉ thấy bên cạnh suối nước cách không xa.

Tô Yên tay chống tảng đá đứng dậy từ trong nước.

Mà ở ngay cạnh đó.

Một con bạch hùng vững vàng ngồi ở kia.

Nhưng mà là xoay lưng với Tô Yên.

Giống như là làm một con bạch hùng có lễ phép, sẽ không dễ dàng chiếm tiện nghi tiểu giống cái.

Thế cho nên Tô Yên không thấy được thỏa mãn cùng cao hứng trên mặt bạch hùng.

Ưm, tối hôm qua hắn thực thích tiểu giống cái.

Về sau, nếu cô lại nhiệt tình thêm chút thì càng tốt.

Cesar như vậy nghĩ.

Phía sau, Tô Yên đã mặc xong quần áo.

Ngồi ở trên tảng đá nghỉ một lát.

Mệt mỏi quá.

Bạch hùng nhận thấy được động tĩnh phía sau.

Quay đầu lại.

Liền nhìn thấy Tô Yên ngồi ở trên tảng đá.

Hắn duỗi tay, vững vàng ôm người vào trong ngực.

Hơn nữa chủ động điều chỉnh một tư thế thoải mái cho cô ngồi.

Tô Yên thực khốn đốn.

Cô nâng mắt, nhìn hắn một chút, sau đó liền an an ổn ổn nhắm mắt lại.

Ngủ.

*****

Edit: Tinh Niệm

Kết quả là, Cesar cứ duy trì một cái tư thế như vậy.

Ôm Tô Yên tiếp tục lên đường.

So với trước kia, tốc độ chậm không ít.

Đại khái là sợ quấy nhiễu đến tiểu giống cái đang ngủ mơ trong lòng mình.

Mà không biết là do mới khai huân hay như thế nào mà tính tình Caser tốt hơn không ít.

Ánh mắt nhìn Tô Yên không còn mất kiên nhẫn nữa.

Dù cô có gặm trái cây thực chậm, cũng sẽ không thúc giục.

Chỉ an an tĩnh tĩnh nhìn cô ăn trái cây.

Còn cảm thấy bộ dáng cô làm gì đều cực kỳ đẹp.

Cứ như vậy, một người một thú ban ngày lên đường, buổi tối tìm sơn động ngủ.

Mà Cesar cũng không biết là vì sao.

Mỗi buổi tối mặc kệ đi bao xa đều phải ôm Tô Yên đi tìm sơn động ngủ.

Ngẫu nhiên, hai người dù không ân ân ái ái, Cesar cũng muốn ôm Tô Yên ngủ.

Đến nỗi loại tình huống cái gì mà ngủ cách cô mấy mét này, Cesar sớm đã quên ở sau đầu.

Chỉ hận không thể để Tô Yên dính vào trên người hắn.

Còn Tô Yên thì sao?

Mỗi buổi sáng, đều sẽ nhìn thấy trước mặt mình bày đủ loại trái cây.

Còn có cửa động truyền đến hương vị tiêu nướng BBQ.

Chờ ăn uống no đủ, lại bắt đầu một ngày lên đường.

Đối với thú nhân mà nói.

Kỳ thật một ngày chỉ cần ăn một bữa.

Số lần bọn họ ăn cơm ít.

Nhưng ăn lượng cơm lại lớn.

Từ khi Cesar có tiểu giống cái của mình.

Lại còn là một giống cái ăn ít cơm.

Cesar dần dần từ một bữa, thành hai bữa, rồi lại đến ba bữa.

Dù sao chỉ cần Tô Yên đói thì sẽ luôn có đồ ăn.

Từ khi cùng Tô Yên ở trong sơn động kia như vậy lại như vậy.

Cesar giống như là thay đổi thành một người khác.

Đối xử với Tô Yên quả thực có thể dùng hai bốn chữ "cẩn thận tỉ mỉ" để hình dung.

Ở trong lòng hắn, Tô Yên về sau chính là tiểu giống cái của mình.

Cho nên phải đối tốt với cô.

Đặc biệt là tiểu giống cái còn thực tự ti.

Hắn phải để cô tự tin lên mới được.

Hai người cứ trôi qua những ngày tháng ngọt ngọt ngấy ngấy như vậy.

Đảo mắt đã hơn một tháng.

Tô Yên sớm đã thích ứng việc hắn cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố.

Cho nên không cảm thấy gì.

Trái lại, Tiểu Hoa nhịn không được tặc lưỡi.

Vốn dĩ cho rằng Cesar đại nhân là người kiêu ngạo.

Nó còn sợ hắn không tốt với ký chủ.

Còn đang mặt ủ mày ê tìm đối sách cho ký chủ.

Nào biết, Cesar đại nhân đối xử tốt với ký chủ như vậy.

Quả thực chính là bạn trai trung khuyển nhị thập tứ hiếu.

Vào sáng sớm một ngày nọ.

Tô Yên mê mê hoặc hoặc ngồi ở trên tảng đá, mệt không chịu được.

Đêm qua mệt.

Thế cho nên ngày hôm nay tỉnh lại, đến bây giờ mặt trời đã ở trên cao mà còn không có tinh thần.

Một lát sau.

Gió nổi lên.

Trận gió này không còn nóng đến nỗi hận không thể nướng chín người như ngày thường.

Mà nó lại mang theo một tia lạnh lẽo.

Còn có một chút ẩm ướt.

Giống như là... điềm báo trời sắp mưa.

Tô Yên bỗng nhiên tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Ở thời đại thú nhân này, trời rất ít mưa.

Nửa năm hay một năm cũng không thấy được một lần mưa to.

Nhưng rất thần kỳ, cây cối rừng cây nơi này đều lớn lên rất tươi tốt.

Hơn nữa tài nguyên nước phong phú.

Tô Yên đứng lên từ trên tảng đá.

Trên bầu trời thổi qua một đám mây đen, che khuất thái dương nóng bức.

Dưới thời tiết nặng nề này, những cơn gió mát mẻ thổi tới.

Bạch hùng đang đứng trong suối nước tắm gội, xoa xoa cái bụng ẩm ướt, hưởng thụ gió lạnh khó gặp này.

Tầm mắt hắn lướt qua trên người Tô Yên.

Vừa chuyển đầu, liền thấy được cô đứng ở trên tảng đá.

Tô Yên cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Cesar nghi hoặc trong chớp mắt, đi ra từ suối nước.

Sau đó tới trước mặt Tô Yên

"Suy nghĩ cái gì vậy?"

Tô Yên ngẩng đầu.

Sợi tóc bị gió lạnh thổi tản ra.

Cô nói

"Trời sắp mưa."

Cesar gật đầu

"Ân, trời mưa rất tốt."

*****

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Ở nơi này rất hiếm khi có một trận mưa.

Thú nhân đều vì cơn mưa này mà cảm thấy cao hứng.

Tô Yên từ trên tảng đá đi xuống dưới.

Trên bầu trời chốc lát đã phủ đầy mây đen.

Xem ra cơn mưa này sẽ ập đến nhanh thôi.

Tô Yên đi vào trong sơn động.

Vừa đi vừa nói

"Cesar, em muốn ở một mình trong sơn động."

Cesar nghe Tô Yên nói, cảm thấy không thể hiểu được.

Hắn lắc đầu

"Không thể."

Ai biết những tên thú đực xấu xa kia có phải đang theo dõi tiểu giống cái nhu nhược của hắn hay không.

Tô Yên có điểm bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười.

Cô biết, hắn ở trong lòng lo lắng an nguy của mình.

Đồng dạng, cô cũng sợ chính mình sẽ làm tổn thương đến hắn.

Giffy xuất hiện làm nhiễu loạn đầu óc của cô.

Cô cũng không biết mình có thể làm ra chuyện tổn thương đến hắn hay không.

Chỉ là hy vọng, trận mưa này qua đi, cô sẽ không làm ra chuyện khiến chính mình hối hận.

Cô nhìn Cesar nhướng mày, bộ dáng cố chấp.

Tô Yên nhường nhịn nói

"Em ghét mưa, ngày mưa không thích cùng người khác nói chuyện, cũng không thích bị người khác quấy rầy."

Cesar sau khi nghe xong.

Không biết như thế nào sắc mặt hình như có chút xấu.

Nhưng hắn vẫn chưa hề nói cái gì.

Chỉ là trừng mắt nhìn Tô Yên thêm một cái.

Cái gì gọi là không thích cùng người khác giao lưu, không thích bị người khác quấy rầy.

Hắn là người khác sao?

Hắn là giống đực của cô.

Rõ ràng là cô theo đuổi hắn, còn yêu cầu hắn cùng cô sinh nhóc con.

Hiện tại đã theo đuổi tới tay, hắn liền biến thành người khác?

Nhớ lại trước kia cô còn ăn vạ ngủ trên bụng hắn, một chút cũng không có giác ngộ hắn là người khác đâu.

Cesar hừ một tiếng.

Chỉ đứng ở cửa động, quay đầu nhìn về phía bên ngoài.

Tuy rằng biểu tình của hắn thực xấu.

Nhưng vẫn tôn trọng ý tứ của Tô Yên.

Không tính toán đi theo cô vào trong động.

Tô Yên nhịn không được nhếch môi lộ ra nụ cười nhẹ.

Đến sau lưng hắn ôm một chút.

Tiếp theo, đi vào trong sơn động.

Đến trước mặt đống rơm rạ.

Kéo bộ quần áo đêm qua Cesar cho cô.

Phủ lên trên người mình.

Tí tách, tí tách.

Giọt mưa thứ nhất rơi xuống, rơi ở trên đầu Cesar.

Hắn ngẩng đầu xem.

Thái dương sớm đã bị mây đen phủ đầy che kín không thấy cái gì.

Mưa to xôn xao tầm tã rơi xuống.

Giống như đã kìm nén rất lâu, hiện giờ rốt cuộc kìm không được.

Lỗ tai Cesar dựng thẳng lên, vẫn luôn nghe động tĩnh trong động.

Kết quả tiểu giống cái của hắn tiến vào trong động liền không có âm thanh nào phát ra nữa.

Chỉ có tiếng thở thật nhẹ.

Là ngủ rồi sao?

Cesar nghĩ như vậy.

Vẫn tiếp tục ngồi ở cửa động.

Nhìn mưa ở bên ngoài đang trút xuống.

Mưa to rơi trên mặt đất tạo thành một dòng sông nhỏ hỗn loạn đầy bùn đất.

Dọc theo hướng sơn động chảy xuôi.

Sắc trời càng ngày càng tối tăm.

Giống như, tại nơi núi rừng này, có vẻ cực kỳ bình tĩnh.

Không biết trời mưa bao lâu.

Ba giờ?

Bốn giờ?

Hay là một ngày?

Tô Yên không biết.

Chỉ cảm thấy trong lòng thật bực bội.

Càng ngày càng bực bội.

Rất muốn phát hết sự bực bội trong người ra.

Cesar ở cửa động.

Nhìn bên ngoài mưa to rốt cuộc dần dần đã nhỏ lại.

Ngao ô ~~

Một tiếng sói gào vang lên.

Vang vọng trong rừng cây yên tĩnh này.

Thân thể Cesar dừng một chút.

Ngẩng đầu.

Liền nhìn thấy cách sơn động không xa.

Một con sói xám thật hung mãnh đứng ở đó.

Một đôi mắt lục quang sâu kín phóng đến.

Tiếp theo, đầu sói kia lại ngẩng đầu, lần nữa kêu lên.

"Ngao ô ***"

"Ngao ô ***"

Một tiếng tiếp một tiếng.

Hơn mười phút sau.

Trước cửa sơn động, mấy chục con sói to lớn đã tụ tập ở đây.

Cesar đứng ở vị trí cửa động.

Mặt đầy sát khí.

Cesar là Bạch Hùng, là loại động vật có lực cắn và lực công kích đều cực kỳ lợi hại.

Hiển nhiên, tấn công là thiên tính của Cesar.

Chỉ là lúc này đây, hắn cũng không xông lên tấn công giống như lúc trước.

Mà chỉ đứng ở vị trí cửa động.

Nhìn những con sói xung quanh.

*****

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Dù có là thú hay người đều có điểm giống nhau.

Sau khi có nhược điểm, làm sao có thể giống như trước kia chỉ lo cho chính mình?

Cesar nhìn đám sói xám kia, gầm nhẹ một tiếng.

Phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Bầy sói hai mắt nhìn nhau, lui về phía sau vài bước.

Nếu giống như trước kia, bọn chúng chắc sẽ không dám trêu chọc đến vị Bạch Hùng này.

Nhưng mà, đây là mệnh lệnh của thủ lĩnh.

Hơn nữa, bọn họ cũng không phải là tới trêu chọc vị Bạch Hùng này.

Mà là muốn tiểu giống cái đang ở trong sơn động kia.

Con sói đầu đàn đang đứng sau bầy sói, híp mắt nhìn Bạch Hùng đang đứng chắn trước mặt.

Cái mũi ngửi ngửi.

Cho dù là mưa rơi, cũng không thể che lấp đi mùi hương vô cùng hấp dẫn của giống cái đang ở trong sơn động kia.

Nó đã nhớ thương giống cái này hồi lâu.

Từ lúc Bạch Hùng cùng tiểu giống cái đi vào đỉnh núi này, nó đã nhớ thương.

Tiểu giống cái kia trên người mang hơi thở thật đúng thật là câu dẫn.

Cực phẩm như vậy, nhất định là phải bắt được đến tay.

Thậm chí so với Giffy, còn mê người hơn.

Sói xám nghĩ.

Phát ra một tiếng gầm nhẹ

"Ngao!!!"

Lên!!

Tiếng kêu vừa dứt.

Trên trời lại một mảnh u ám.

Dưới cơn mưa.

Một hồi chiến đấu diễn ra.

Bạch hùng không hoảng không loạn ứng chiến.

Chính hắn một người đã lang bạt nhiều năm.

Loại địa phương nguy hiểm nào cũng đã đi qua.

Còn có thể sợ đám sói này?

Hắn đương nhiên không phải lo lắng cho bản thân.

Mà là lo cho tiểu giống cái của mình.

Không thể để đám súc sinh này vào sơn động dọa tiểu giống cái được.

Hắn chính là nghĩ như vậy.

So sánh với việc tấn công, Cesar phòng thủ nhiều hơn.

Vừa mới bắt đầu chiến đấu không lâu, đã có con sói biểu hiện nôn nóng.

Chỉ là dần dần, bọn chúng phát hiện Cesar chỉ thủ chứ không có ý tấn công.

Tức khắc liền hiểu ra, đây là đang che chở cho tiểu giống cái ở trong sơn động.

Sói xám ngẩng đầu

"Tấn công vào hướng đó cho ta! Không cần tập trung vào hắn! Đi vào bắt lại tiểu giống cái kia cho ta!"

Ngao ô ***

Ngao ô ~~

Ngao ô ***

Bầy sói gầm rú.

Tiếp theo, rất nhiều con sói đều không cố kỵ, hướng tới sơn động khởi xướng một vòng lại một vòng tấn công.

Đây là chiến thuật xa luân.

Sớm muộn gì cũng làm tiêu hao hết thể lực của Bạch Hùng.

Rốt cuộc, bảy tám con sói đều cùng nhau hướng tới phía cửa động.

Bị một con sói nhỏ trong đó trà trộn, nắm chặt thời cơ xông vào sơn động.

Lập tức, Bạch Hùng bất chấp, nổi điên lên.

Nếu bầy sói này muốn chết.

Hôm nay liền đều chết ở nơi này đi!!

Hắn nâng lên tay, xé rách một con sói đang sống sờ sờ.

Tư thế kia, đáng sợ tới mức làm cho một số con trong đó lui lại.

Hắn không hề quan tâm tới những con sói đó, tức khắc xoay người chạy về phía sơn động.

Mà hắn còn chưa đi được hai bước.

Liền nghe bên trong truyền đến âm thanh lãnh đạm kìm nén thốt ra hai chữ

"Cút ngay!"

Giọng nói vừa dứt, phanh!

Là con sói nhỏ kia bị ném ra.

Vừa vặn nện xuống bên chân Bạch Hùng.

Sói con nức nở, giống như là bị dọa ngu rồi.

Mặt xám mày tro ngồi xổm ở chỗ đó, trong khoảng thời gian ngắn nó không biết nên chạy đi hay là tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ thủ lĩnh giao.

Bỗng nhiên, sói con dựng lỗ tai lên, như là nghe được cái âm thanh bước chân.

Lập tức hướng chạy ra phía ngoài động.

Cesar nhìn về phía trong động.

Thị lực của hắn rất tốt.

Dù cho hiện giờ bầu trời u ám, nhưng vẫn là thấy rõ, thân ảnh nhỏ xinh kia, đang đi từng bước từng bước đến cửa động.

Tô Yên đi tới cửa động.

Cesar duỗi tay muốn che chở cô.

Kết quả, Tô Yên giơ tay, một bàn tay ấn xuống bụng hắn.

Vẫn là bộ dáng nhỏ xinh nhu nhược ấy.

Chỉ là khi ngước lên, trên mặt của cô trừ bỏ lạnh nhạt, chính là không kiên nhẫn.

Quan trọng nhất chính là.

Cô chỉ ấn hắn một chút.

Hắn thế nhưng cảm giác được chính mình bị một luồng sức mạnh cực đại ngăn cản.

Điều này khiến Cesar sửng sốt.

*****

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Ánh mắt Tô Yên nhìn về phía bụng Cesar.

Chỗ đó có một vết máu.

Cô lại ngẩng đầu

"Con sói nào làm anh bị thương?"

Hỏi xong, nhìn về phía bầy sói bên ngoài.

Nhíu mày một chút

"Thôi vậy, các ngươi, đều chết ở nơi này đi."

Giọng nói kia thật hờ hững, nhưng Tiểu Hoa nghe xong trong lòng lại phát lạnh.

Nó một câu cũng không dám nói.

Ngày mưa, ký chủ quả thực so với nam chủ khi hắc hóa còn muốn đáng sợ hơn.

Ô ô ô.

Tâm can của Tiểu Hoa đều muốn run lên rồi.

Tô Yên lướt qua Cesar, đi ra ngoài.

Cesar nhìn tiểu giống cái của mình đột nhiên thay đổi.

Làm cho hắn cảm thấy có một chút áp lực.

Chờ đến khi hắn phản ứng lại, tiểu giống cái đã đi ra cửa động.

Ánh mắt hắn biến đổi.

Gầm nhẹ một tiếng với đám sói ngoài kia.

Nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Chỉ là, không còn kịp rồi.

Thủ lĩnh sói xám ngay khi thấy Tô Yên ra cửa, đã chạy đến phía cô.

Nanh vuốt sắc bén, nhanh chóng phát động tiến công.

Phanh!

Tô Yên không hề hét chói tai như trong dự đoán.

Ngược lại là sói xám bị Tô Yên một chân đá văng xa 3 mét, đập mạnh xuống mặt đất.

Tức khắc, toàn trường an tĩnh.

Trừ bỏ tiếng mưa rơi từng giọt nhỏ xuống tí tách.

Thì không hề có bất luận âm thanh nào nữa.

Mà Cesar đang chạy ra cửa động bước chân chợt dừng lại.

Mở to hai mắt nhìn, không thể nào tin được đó là tiểu giống cái của hắn.

Từ đây, bắt đầu tiến hành một màn đơn phương hành hạ diễn ra.

Tô Yên giật giật cổ, ngẩng đầu mắt nhìn bầu trời mây đen u ám.

Nhắm mắt lại, chỉ cảm đàn sói này cũng thật chán ghét.

Cô bước bước chân, từ phía bên trái gần nhất bắt đầu.

Cô càng tới gần, con sói kia muốn phản kích.

Nâng lên móng vuốt.

Kết quả bị Tô Yên giơ tay bẻ gãy hết.

Phát ra tiếng kêu nức nở thảm thiết, ngã xuống trên mặt đất.

Tô Yên nhìn thoáng qua trên tay mình bị cào một cái.

Chỉ có một vệt đỏ.

Cũng không đổ máu.

Cô vừa chuyển tay.

Con dao găm từ trong không gian xuất hiện trong lòng bàn tay.

Một con tiếp theo một con ngã xuống

Một mình Tô Yên chiến đấu.

Hai con xông lên, rồi lại bốn con.

Vô luận đánh như thế nào đều không phải đối thủ của cô.

Từ trước đến nay bầy sói luôn tự hào về tốc độ của mình, nhưng ở trong mắt tiểu giống cái này hình như bọn nó cũng không khác gì các chủng loại khác.

Ánh mắt cô không kiên nhẫn lại lạnh nhạt.

Lúc nhìn bọn nó cũng không khác biệt khi nhìn đám côn trùng sâu bướm.

Cái này làm cho bầy sói cảm thấy lòng tự tôn bị dẫm đạp.

Kích phát sức mạnh chiến đấu vô cùng lớn.

Đáng tiếc.

Trận đấu này thực mau cũng bị cơn mưa tưới diệt.

Phanh!

Đã không biết đây là con sói thứ bao nhiêu ngã xuống.

Một đao cắt cổ, máu tươi hỗn loạn dọc theo nước mưa chảy xuôi làm lòng sói sợ hãi.

Đương nhiên bầy sói đều game over, chỉ còn lại thủ lĩnh sói xám lúc đầu bị Tô Yên đá văng ra là còn sống.

Chính bản thân hắn đứng giữa thi thể xẻ đôi của đồng tộc.

Biểu tình khiếp sợ lại phức tạp.

Thật lâu sau đều chưa có động tác.

Tô Yên trong tay nắm dao nhỏ, sợi tóc che khuất gương mặt, cô cúi đầu.

Trên người mặc váy trắng dưới cơn mưa u ám của bầu trời, rất giống ma nữ từ địa ngục tới đòi mạng.

Cô nhàn nhạt lên tiếng

"Ngươi có thể đầu hàng, sau đó rời đi."

Cô vừa dứt lời, sói xám đang cắm vào bùn, bày ra tư thế chiến đấu gầm nhẹ.

Tô Yên chờ, chính là cái này.

Cô còn chưa có giết đủ.

Như thế nào có thể cho con sói này chạy được?

Cô bước bước chân từng bước một đi phía trước.

Váy trắng trên người dính đầy nước mưa và máu tươi.

Ngẩng đầu, trên mặt cũng là như thế.

Lại có một loại mỹ cảm bệnh trạng khó nói.

Tiểu Hoa nuốt nuốt nước miếng.

Có kích động, có sợ hãi, lại càng sùng bái.

Ký chủ của nó thật là lợi hại.

Quá đẹp.

Quá có mị lực a.

Cesar đại nhân khẳng định cũng giống nó, bị cô mê hoặc.

Không chừng, về sau sẽ đối với ký chủ càng tốt.

*****

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa tưởng tượng ra một khung cảnh thật đẹp.

Đương nhiên.

Đương sự Tiểu Hoa chỉ dám suy nghĩ ở trong lòng.

Nó bây giờ cũng không dám mở miệng nói chuyện.

Tuy nhiên, ngoài sự sùng bái, nó còn có một chút sợ hãi.

Ký chủ thật hung dữ.

Bất quá ký chủ thật ngầu a ***

Không có gì bất ngờ xảy ra, thủ lĩnh sói xám cũng bị hành hạ tàn nhẫn đến chết.

Bị Tô Yên đâm một nhát dao ngay sống lưng.

Lập tức mất sức chiến đấu, ghé vào cửa động kéo dài hơi tàn.

Với thị giác của Cesar, đây là một trường hợp khó tin?

Máu chảy thành sông.

Kỳ thật thú nhân bọn họ khi chiến đấu.

Thường xuyên sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Tử vong, tùy lúc đều có khả năng.

Dã tính, khiêu chiến, chiến đấu, đã khắc sâu trong xương cốt của thú nhân bọn họ.

Nhưng có một ngày, Cesar thế nhưng nhìn thấy một tiểu giống cái nhu nhược, cầm một con dao.

Đánh một đám sói đến huyết tinh đầy trời không thể kháng cự nổi.

Điều này không thể nào hình dung hay tưởng tượng được.

Giống như là, kỳ tích.

Quá chấn động.

Lực lượng cường đại như vậy, đủ để cho bất kì thú nhân nào nhìn thấy trường hợp kia đều sẽ ngây ngốc không kháng cự được.

Tí tách, tí tách.

Không biết khi nào, mưa dần dần ngừng rơi.

Trên đầu nguyên bản còn ngùn ngụt mây đen, bây giờ hình như lại muốn tan đi.

Gió lạnh thổi tới, tiêu tán càng nhanh.

Mây đen đi rồi, mặt trời hoàng hôn lộ ra.

Dần dần, mưa nhỏ cũng ngừng lại.

Hết mưa rồi.

Tô Yên trong tay nắm chủy thủ.

Tí tách, giọt mưa theo chủy thủ chảy xuống trên mặt đất.

Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Cảm nhận được ánh mặt trời bao phủ ở trên người.

Sau đó cúi đầu.

Cô mở to mắt, nhìn một vòng bầy sói đã chết.

Tiếp đến thu hồi dao nhỏ lại.

Trong ánh mắt. lạnh nhạt đang từng chút tan đi.

Nhìn qua giống như đã khôi phục bình thường.

Lắc lắc cánh tay, lắc lắc chân.

Mệt mỏi quá a.

Chớp chớp mắt.

Vừa mệt vừa đói.

Tầm mắt cô dạo qua một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Cesar đang đứng ở cửa động.

Cô nhỏ giọng nói

"Cesar"

Cô gọi hắn.

Đi về phía Cesar.

Cesar từ biểu tình khiếp sợ đến bình tĩnh.

Sau đó, tầm mắt quét một vòng trên người Tô Yên.

Xác nhận cô không bị thương.

Sau đó, mày nhướng lên.

Hắn một câu đều không nói, chỉ là nhìn Tô Yên.

Tô Yên duỗi tay, lôi kéo tay gấu của hắn

"Cesar, thật đói."

Âm thanh mềm mại.

Hắn nhìn.

Tựa hồ, cô vẫn là tiểu giống cái mềm mại của hắn.

Hiện tại trong đầu bạch hùng là một mảnh hỗn loạn, chỉ làm việc bằng bản năng.

Bế tiểu giống cái lên, đi về phía dòng nước suối.

Thuận đường hái cho cô ít trái cây lót bụng.

Chờ cô tắm rửa xong.

Bộ váy trắng trên người cũng đã được giặt qua.

Sau đó, trên người cô liền mặc vào áo bào trắng thường ngày của Caser.

Cô bị bọc kín mít, được Cesar ôm vào trong ngực, biểu tình nghiêm túc đi về hướng sơn động.

Chờ đến khi bọn họ trở về.

Nguyên bản bầy sói chết ở cửa động đã không thấy.

Đám sói là một tộc rất đoàn kết.

Nếu tộc nhân chết đi, cũng phải lôi về chôn cất.

Đại khái, những con sói còn sống đem những con sói đã chết rời đi.

Chỉ là ở cửa động còn nồng nặc mùi máu tươi.

Chứng tỏ một trận chém giết điên cuồng kia không phải ảo giác.

Tô Yên một đường gặm trái cây.

Thời điểm trở lại cửa động, cô mệt đến không buồn động.

Cô biết, lúc này nên chờ Cesar dò hỏi, cô sẽ cho hắn một lời giải thích hợp lý.

Nhưng cầm cự không được, mắt nhắm lim lim, ở trong lòng ngực hắn ngủ mất rồi.

Cesar trở lại trong động.

Nhìn Tô Yên ngủ.

Thật tức muốn hộc máu.

Tiểu giống cái này, thế nhưng không thèm giải thích với hắn đã ngủ rồi?

Có cảm thấy đã theo đuổi được tới tay, hắn liền bị cô ăn gắt gao phải hay không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)