← Ch.134 | Ch.136 → |
Mai Trục Vũ buông bát, "Như thế có phải quá mức hay không..."
"Quyết định như vậy đi." Vũ Trinh không cho phép phản bác, cười có chút thần bí, "Yên tâm, không phải là để "người" đưa cho chàng, sẽ không bị phát hiện đâu, chỉ là chàng phải cẩn thận đừng lỡ tay chém tiểu yêu quái đưa cơm giúp người ta."
Mai Trục Vũ nuốt thức ăn trong miệng xuống, nghiêm túc đáp: "Ta sẽ không tùy tiện hành động ở Trường An đâu, nàng cứ yên tâm."
Vũ Trinh thấy bộ dạng nghiêm túc của hắn cũng không để ý, cười nói: "Căng thẳng làm gì chứ, cho dù chàng muốn làm gì cũng không sao cả, có ta ở đây mà, dù sao cũng có thể che chở cho chàng được.
Ta tính toán với ai thì tính, chứ tuyệt đối sẽ không so đo với lang quân đâu, phải không nào?"
Mai Trục Vũ đột nhiên cảm thấy chén canh vừa rồi ngọt quá thể.
Hắn ho khan vài tiếng trầm thấp "Yêu thị Trường An đã tồn tại lâu đời, có một số quy củ không thể tùy tiện phá vỡ, ta vốn không có ý định xúc phạm cấm ky nơi đây, giờ đã biết nàng là Miêu công, lại càng không dám làm chuyện quá đáng khiến nàng khó xử." Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp: "Bất quá, nếu nàng có việc gì, cứ nói với ta, ta có thể giúp một tay, ví như chuyện ôn thần lần này, nếu có lần sau, nhất định phải báo cho ta biết."
Vũ Trinh vui vẻ, nàng còn nghĩ dù sao cũng là địa bàn của mình, lang quân có thể sống tùy tính một chút, nào ngờ lang quân còn tuân thủ quy củ hơn nàng, điều này thì cũng thôi đi, câu nói sau của hắn, là muốn tự nguyện giúp nàng làm việc sao?
Vũ Trinh trong lòng suy nghĩ một chút, vui vẻ ứng thuận.
Nàng cất giọng mang ý cười hỏi: "Chàng thật sự muốn giúp ta?"
"Tất nhiên." Mai Trục Vũ không hề giống như đang nói đùa.
Hắn hiểu rõ kẻ có thể làm Miêu Công này, tất nhiên phải có chút bản lĩnh, nhưng nhớ lại ôn thần lần trước, hắn bất luận thế nào cũng không thể yên tâm.
Trước đó hắn không biết thân phận của Vũ Trinh, cho dù biết Trường An Yêu Thị có Miêu Công Xà Công trông coi, cho dù biết các nàng sẽ phải đối phó với không ít ác yêu, cũng chẳng hề có ý định vượt giới hạn để giúp đỡ, nhưng hiện giờ, chỉ cần nghĩ đến Vũ Trinh phải đối phó với vô số yêu quái thèm khát Yêu Thị, cùng với lũ yêu vật tinh quái quấy nhiễu Trường An, Mai Trục Vũ liền cảm thấy tức giận đau lòng.
Không thể chấp nhận được, mệt mỏi như vậy, làm sao có thể nghỉ nơơi cho †ết đước chứ.
Mai đạo trưởng tưởng tượng cảnh phu nhân mình vật lộn với ác yêu, nghĩ đến nàng có thể sẽ bị thương giống như lần này, nhất thời không nhịn được cau mày, bắt đầu vô lý trút giận lên đám ác yêu gây rối kia.
Vũ Trinh lại không hề hay biết lang quân của mình đang nghĩ đến điều gì đáng sợ và tanh máu như vậy, nàng đang tính toán xem khi nào buổi tối sẽ dẫn lang quân đi dạo chơi ở Yêu Thị.
Hai người đều nghĩ đến những chuyện hoàn toàn khác nhau, sống chung hòa hợp cả một buổi chiều, đây là lần đầu tiên Vũ Trinh không biến thành mèo chạy đi, mà là chờ Mai Trục Vũ hết giờ làm, ôm nàng cùng nhau về nhà.
Dọc theo con đường này, Mai Trục Vũ ôm mèo thu hút không ít ánh mắt kinh ngạc.
Phải biết rằng hắn là Thiết Diện Lang Quân nổi danh của Hình bộ, nhìn thấy nhiều vụ án đáng sợ cùng tử thi phạm nhân đều mặt không đổi sắc tỉnh táo đối mặt, chính là người đầu tiên đáng tin cậy ổn trọng của Hình bộ.
Rất nhiều đồng nghiệp tìm hắn gây sự, phần lớn chính là ghen ghét hắn ưu tú, cũng không nhìn nổi bộ dạng bất động như núi này của hắn.
Mà ngày thường hắn đã không nhiệt tình kết giao bằng hữu hoa thiên tửu địa, cũng không thích nịnh bợ cấp trên cầu thăng tiến, vẫn độc lai độc vãng, mặc cho người ta thái độ ác liệt lạnh nhạt châm chọc cũng được, thân thiện hữu hảo có tâm kết giao cũng được, hắn đều không nể mặt.
Một vị lang quân dầu muối không lọt như vậy, lại yêu thương ôm một con mèo rêu rao khắp chốn, so với tác phong thường ngày của hắn thật sự là khác biệt một trời một vực, khiến người ta không dám tin.
Nhiều ngày sau, chẳng những các quan lại Hình bộ, mà ngay cả quan lại cách gần chút, đều thường có thể trông thấy Mai Lang trung mang theo một con miêu ra ra vào vào, vì thế mọi người không khỏi cảm thán, Mai Lang trung quả nhiên là người yêu miêu.
Cũng chẳng thiếu kẻ muốn mượn cơ hội này tìm Mai Trục Vũ để xử lý lỗi lầm của hắn, nhưng trước đó Hình bộ Thượng thư lại khen Mai Lang trung một hồi, sau đó hắn cũng mang theo con miêu đến làm việc.
Người lãnh đạo trực tiếp đã làm như vậy, nào còn kẻ nào dám nói bất đúng.
Sau chuyện này cũng chẳng biết như thế nào, quan sở lục bộ hóa thành mèo, có một ngày thậm chí ngay cả Liễu Ngự sử bình sinh thích tìm người sai chỗ tố cáo nhất của Ngự Sử đài, cũng lần đầu tiên mang theo miêu đi làm việc, hắn còn mang theo hai con, trên vai trái phải một bên ngồi tạo hình con miêu, gần như dọa ngốc một đống ngoan cố lớn nhỏ của Ngự Sử đài.
← Ch. 134 | Ch. 136 → |