Hoạn nạn thấy thật lòng 5
← Ch.1868 | Ch.1870 → |
Người đàn ông trung niên duỗi ra tay, nữ sát thủ liền đem một chiếc hộp giao cho ông ta, ông ta mở ra, đồ vật bên trong là vô cùng quen thuộc với Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao, đó chính là mảnh ngọc mà Hạ Thanh trộm ra từ tòa thành của An Tiêu Dao.
Trong lòng Hạ Thanh trầm xuống, Cố Thất Thất đã từng nói, lần giao dịch này quá thuận lợi, trong lòng cô thấy bất an, cô cũng đã điều tra đối tượng giao dịch, cũng không phải là vấn đề quá lớn, không ngờ lại trúng vấn đề Cố Thất Thất nghi ngờ.
Đáng chết!
Người mua bán đứng hắn.
"Ông có ý gì?" Hạ Thanh trầm giọng hỏi.
An Tiêu Dao ở một bên lắng nghe mà không nói lời nào, anh đang suy nghĩ phương án đối phó, xem ra tạm thời không có gì up hiếp tính mạng bọn họ.
"Người mua vật này không muốn tin tức bị rò rỉ ra bên ngoài, không muốn người khác biết chạm ngọc này đang ở trong tay mình, cho nên người đó nhờ chúng tôi đến diệt trừ cô." Người đàn ông da trắng ngồi xuống, giọng điệu rất đạm, đốt một điếu xì gà, thoạt nhìn chính là một lão đại xã hội.
Hạ Thanh liếc mắt nhìn An Tiêu Dao bên cạnh, lão đại chân chính của vương quốc hắc ám đang ở một bên tao nhã ngồi nhìn, cả người lẫn vật vô hại, vừa nhảy lương vai hề ở phía trên áo liệm đại, này kịch bản nhưng thật biết điều.
"Nếu muốn giết tôi thì dọc theo đoạn đường vữa nãy các ông đã có rất nhiều cơ hội động thủ rồi." Hạ Thanh không phải ngu ngốc, xem ra dụng tâm của bọn họ kín đáo, cũng không phải là muốn mạng của cô.
"Trái lại, tính mạng này của cô lại rất đáng giá, chính vì quá đáng giá nên tôi lại tiếc không muốn giết." Người đàn ông da trắng nói, ông ta nhíu mày, ý vị thâm trường nói, "Tôi đã điều tra thân phận của cô, phát hiện ra một chuyện rất thú vị, cô lại là một đặc công nước Mỹ."
Trong lòng An Tiêu Dao máy động, người của xã hội đen Nga như vậy mà có thể tra ra được thân phận thật của Hạ Thanh thì thật không đơn giản.
Hạ Thanh nhìn như lỗ mãng, tính cách thô bạo, nhưng mà, làm việc kỳ thực rất cẩn thận, hiếm khi lưu lại nhược điểm cùng kẽ hở gì, bọn họ có thể tìm được tung tích hiện tại của cô, cũng như tra ra được thân phận thật của cô thì thật không đơn giản chút nào.
Bây giờ là thời đại khoa học kỹ thuật, mọi tư liệu đều có thể tìm thấy trên internet, quả nhiên không gì là bí mật.
Hạ Thanh đang ngẫm nghĩ xem rốt cuộc cô đã để lại kẽ hở nào, trên mặt cực kỳ trấn định, "Ông đang nói đùa cái gì vậy? Nếu tôi là đặc công nước Mỹ thì việc này đã sớm bị chính phủ bí mật xử lý rồi."
Người đàn ông da trắng đem một tập ảnh chụp ném ở trước mặt hai người bọn họ, trong tấm ảnh là hình của Hạ Thanh một lần đang ở Trung Đông chấp hành nhiệm vụ, cô mặc quân lục sắc tác huấn phục, đeo cảnh huy, ánh mắt lợi hại, khí phách bức người.
Nếu một thân này không thể chứng minh thân phận của cô, thì phía sau lưng cô kia còn một hàng bộ đội đặc chủng vùng châu thổ, cũng chứng thực thân phận của cô.
Những ảnh chụp khác tất cả đều là ảnh chụp lúc cô đang làm nhiệm vụ.
Không khó tra ra thân phận của cô.
An Tiêu Dao nghiêng đầu, hứng thú nhìn Hạ Thanh.
Hạ Thanh đột nhiên cảm khái, không cho là đúng, cô nói "Tại sao không thể có người giống tôi được nhỉ? Cha tôi sống phong lưu như nào, cũng như bên ngoài có bao nhiêu chị em tôi cũng không thể biết hết được."
Người đàn ông da trắng đột nhiên quát lên "Hạ Thanh, cô đừng giả ngu, cô chính là đặc công chống khủng bố, hiện tại cô vẫn làm việc ở phòng chống khủng bố cục an ninh, gốc gác của cô như nào đã được chúng tôi điều tra ra hết rồi, cô muốn ẩn giấu cái gì cũng không thể nữa rồi."
"Ông muốn như thế nào?" Hạ Thanh hỏi, "Đã biết cái mạng này của tôi rất đáng giá, giữ lại dù sao cũng phải có mục đích gì chứ."
Người đàn ông da trắng phun ra một vòng sương mù, ánh mắt lợi hại chăm chú khóa ở trên mặt Hạ Thanh "Tôi biết cô từng được trải qua huấn luyện tại không quân căn cứ ở Tây Ban Nha, tôi muốn tính mạng của mang duy trung tướng, cô hãy nói cho tôi biết phải làm như thế nào để tiến vào căn cứ đó? Phải làm như thế nào mới có thể giết người này, dùng mạng của người này để đổi lại mạng cho cô."
Mang duy trung tướng là một vị tướng quân tại không quân căn cứ ở Tây Ban Nha. Tuy người này không phải thượng tướng nhưng lại là người có thực quyền, có quyền khống chế toàn bộ không quân căn cứ, là một nhân vật phong vân, cũng là một danh tướng quân tiếng tăm lừng lẫy nước Mỹ.
← Ch. 1868 | Ch. 1870 → |