Dùng miệng
← Ch.76 | Ch.78 → |
Hạng Huân ⓛ𝒾ế-m môi, quay đầu lại hỏi Hạng Chấn: "Không phải anh không thích uống sữa à?"
"Ai nói? Gần đây tao thấy thích được không?" Hạng Chấn cầm bình sữa đi về hướng tủ lạnh.
Hạng Huân "À" một cái.
Hạng Chấn vừa đi tới cửa bỗng phản ứng lại: "Mày nói gì?!"
Hạng Huân nhướng mày: "Ăn thêm hạt óc chó đi?"
"Mẹ mày!" Hạng Chấn bực, bước hai ba bước cầm bình sữa đến tủ lạnh, anh xoay người 𝐜ở·i ⓠ·⛎ầ·ⓝ áo.
Hạng Huân ôm Phục Hoa tới bàn ăn: "Chị ấy còn chưa ăn cơm."
Hạng Chấn chửi thề: "Còn cần mày nhắc chắc!"
Ăn xong một bữa cơm mà người đã tuôn ra đầy mồ hôi, Hạng Chấn đi tới phòng tắm tắm rửa lại một lần, trên bàn cơm chỉ còn lại Phục Hoa và Hạng Huân.
Hạng Huân ngồi bên cạnh Phục Hoa, cậu gắp đồ ăn cho cô ăn, còn đú.✞ sữa đã được hâm nóng cho cô uống.
Chờ Phục Hoa ăn no, Hạng Chấn cũng đã tắm xong. Hạng Huân ôm Phục Hoa đi vào toilet, để lại cho Hạng Chấn một câu: "Anh rửa bát đi."
Bình thường Hạng Chấn vẫn là người rửa bát, nhưng khi Hạng Huân nói ra câu này, cả người Hạng Chấn cứ thấy khó chịu, đặc biệt là khi tên chó kia còn đang ôm vợ mình!
Nếu không phải nghĩ đến việc cậu ra nước ngoài tận một năm, Hạng Chấn nhất định sẽ cướp cô về.
Anh hì hục rửa bát, mà Hạng Huân thì hì hục тắ*ⓜ 𝐜ù*𝖓*ℊ cô.
Phục Hoa có chút thẹn thùng, che ռℊ*ự*🌜 nói: "Chị tự tắm."
"Vậy chị tắm giúp em đi." Hạng Huân 𝐜.ở.i 🍳⛎.ầ.ռ áo, ⓓ●ươ●𝖓●🌀 v●ậ●ⓣ đang cương cứng cũng vì vậy mà nhảy ra.
Đôi mắt Phục Hoa như bị bỏng, cô đỏ mặt xoay người, hai tay phun sữa tắm bôi lên người mình, Hạng Huân vẫn đứng bất động ung dung nhìn cô.
Hạng Huân tuy gầy nhưng da thịt rắn chắc, cả người mang theo hơi thở tươi mát của thiếu niên. Cô 𝒸ắ●𝐧 𝐦ô●𝒾 thò qua, duỗi tay bôi sữa tắm lên người cậu, sau đó lập tức rút tay về.
Hạng Huân nắm tay cô ấn lên 𝒹*ư*ơⓝ*🌀 ☑️ậ*𝖙: "Còn nơi này nữa."
Phục Hoa xấu hổ tột cùng, vòi hoa sen bị Hạng Huân dùng để tưới lên п_🌀_ự_𝒸 cô, ngón tay nhẹ nhàng khảy đầu vú.
Phía dưới Phục Hoa bắt đầu 𝖈𝐡ả-🍸 ⓝướ-𝒸, cô nhẹ nhàng nắm 🅓*ươ𝖓*🌀 ✔️*ậ*т bắt đầu tẩy rửa.
Hạng Huân dựa vào cô t·𝐡·ở dố·🌜: "Dùng lực một chút."
Hai tai Phục Hoa đỏ như má·ц, cúi đầu nhìn thứ khổng lồ đang nằm gọn trong tay mình, quy đầu đỏ bừng sáng bóng đang tiết ra chất nhầy, cô dùng ngón tay thử cạ vài cái lên mã mắt thăm dò.
Hạng Huân 𝐦●ú●𝐭 mạnh vành tai cô: "Dùng miệng."
Cậu cầm vòi hoa sen rửa sạch bọt xà phòng trên người, Hạng Huân ấn Phục Hoa đối diện với 𝐝_ươn_𝖌 vậ_✞, nhìn cô nhẹ nhàng mở to đôi môi đỏ thắm, rồi lại từng chút một ngậm lấy.
Phục Hoa có chút khó chịu nhưng không nhổ ra, thậm chí còn thử ngậm sâu hơn. Hạng Huân dịu dàng xoa mặt cô, một tay chống tường, một tay giữ gáy Phục Hoa, sau đó thúc hông đem 🅓ư·ơ𝓃·🌀 vậ·† đẩy sâu vào cổ họng.
Hạng Chấn đã rửa bát xong, anh ngồi trên giường đợi một lát nhưng vẫn không thấy ai. Lúc đi vào toilet lại chứng kiến một màn như vậy thì giận đến mức 𝒹ươ.n.𝖌 ✌️.ậ.† cương cứng.
"Anh cũng muốn!"
← Ch. 76 | Ch. 78 → |