← Ch.022 | Ch.024 → |
Phó đạo diễn Trần khóc không ra nước mắt, một bên là tình nhân mới của boss, một bên là đạo diễn nổi danh, chính giữa còn có thêm Liễu Y.
Liễu Y có thể có được vai diễn này, cô ta là người biết rõ nhật, mặc dù lần trước Tề tổng coi trọng Hạ Tâm, nhưng nếu Liễu Y có thái độ này nọ, ai biết sẽ nghĩ Tề tổng thế nào, nếu hắn bất chợt nhớ tới thì sao đây, cho nên khiến phó đạo diễn Trần làm vàotình thế khó xử.
Nhìn cục diện giằng co, phó đạo diễn Trần trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý của Tề tổng, nhỏ giọng nói xong tình huống này, rồi chờ đợi chỉ thị.
Lúc này, bên trong sơn trang Cửu Hoa Sơn, ba ông trùm của giới giải trí tại Thành Đô, Phong Thượng, Tân Thần, Khải Đế với giám đốc đài truyền hình Thành Đô đang tiến hành thương lượng việc hớp tác hằng nằm, mỗi năm một lần lại thương lượng, đã là thông lệ bất thành văn.
Đây coi như là phân chia lợi ích, ba ông trùm luôn cạnh tranh kịch liệt, tất cả đều đang uống rượu, cười nói liên tục, từ xưa đến này, trong làm ăn chỉ cần có lợi chứ không cần bằng hữu, câu này luôn luôn đúng, mới vừa rồi tranh giành quyền lợi, đã lập tức tiêu tán.
Nếu không có được lợi ích lớn nhất, cũng chỉ có thể chờ đến năm sau, vẫn phải nở nụ cười, còn nếu lấy được lợi ích lớn nhất, thì cứ mà mừng thầm trong lòng.
Hạ Thành Lâm cầm ly rượu, ưu nhã nâng chén: "Lần này Tề tổng quân cờ rất hay, chúc mừng."
"Đa tạ, Hạ tổng." Tề Hoàn nụ cười lan tràn, nâng ly lên uống cạn.
Mà Phùng tổng của công ty Khải đi thì đang lắc lắc ly rượu: "Tôi nên mời hai vị một ly, chống lại Tề tổng với Hạ tổng, tôi chẳng được gì cả, ha ha."
Ba người cứ khen lẫn nhau, Cố tổng ngồi bên cạnh mấp máy rượu trong ly, nhỏ giọng nói một câu: "Tề tổng nên mời khách chứ."
Tề Hoàn cười nói: " Dĩ nhiên dĩ nhiên, buổi tối tôi sẽ sắp xếp, Cố tổng phải nể mặt tôi đó, còn có Hạ tổng với Phùng tổng."
Trợ lý Tề tổng gõ nhẹ cửa, rồi thả lỏng một chút, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Tề Hoàn, nhỏ giọng nói mấy câu, đứng thẳng mà đợi.
Tề hoàn nụ cười dừng một chút, lúc chợt không rõ nhìn Thành Lâm, mà bên kia Phùng Khải cao giọng nói một câu, "Tề tổng có phải hay không có chuyện, anh cũng đừng quỵt nợ."
Tề hoàn thả cái ly trong tay ra, khoát tay: "Không có việc gì, chính là trong nhà nuôi nuôi một con mèo hơi lỗ mãng."
Phùng Khải cười ha hả: "Tôi xem như đã nhìn ra, Tề tổng thương hoa tiếc ngọc, lần này lại là từ đâu tìm."
"Chút nữa sẽ cho mọi người nhìn một chút không được sao?" Tề Hoàn vừa nói, con mắt vừa nhìn Thành Lâm, khóe miệng lộ ra nụ cười, xoay người nói với trợ lý nhỏ mấy câu, khoát tay, quay đầu nói, "Buổi tối tôi sắp xếp, nhất định sẽ rất vui v3."
Ba người kia vừa nghe, Cố Khải híp mắt lại, lộ ra một tia sáng loáng, trao đổi ánh mắt với Phùng Khải, sau đó đầu.
Mà Hạ Thành Lâm dựa người về sau: "Vậy chúng ta sẽ chờ Tề tổng sắp xếp, khó được có rãnh rỗi để gặp mặt."
Sau khi phó đạo diễn Trần nghe điện thoại, sắc mặt đổi tới đổi lui, ngay sau đó dạ mấy tiếng, đi tới trước mặt Hạ Tâm, đưa di động đưa tới "Trợ lý Tề tổng."
Hạ tâm vừa nghe, cười lên, vội vàng nhận lấy, nhưng nghe đôi câu, sắc mặt có chút tối tăm, ngay sau đó gật đầu một cái, đưa di động hướng phó đạo diễn Trần ném một cái, khoát tay: "Vậy quay nhanh, tôi còn có việc đấy."
Trong dự liệu của Lưu Trường Minh, Tề Tam người này chính là như thế, coi như cưng chiều một nữ nhân, cũng có ranh giới cuối cùng, rồi gật đầu với Liễu Y bên cạnh, "Chuẩn bị một chút đi, Liễu Y."
Liễu Y vâng một tiếng, tim trở về chỗ cũ, đưa tay vuốt vuốt mặt, mặc dù đánh lén hạ tâm không sao cả, nhưng ngoài sáng, có một số việc, vẫn phải là tuân thủ quy tắc này thôi.
Nghe được cảnh cáo của trợ lý kia, hạ tâm ngược lại an phận, mặc dù đối với Liễu Y bất mãn, nhưng là theo kịch bản thuận lợi quay xong, nghe được tiếng hô ngừng, Hạ tâm hí mắt nhìn Liễu Y, lỗ mũi hừ hừ một tiếng, xoay người liền đi ra ngoài.
Liễu Y cũng không thèm để ý, lúc mới tới đã thấy thế rồi, năng lực chịu đựng đã sớm tăng cường, chỉ cần hạ tâm đừng nghĩ tớicái khác, mấy ánh mắt đó, chẳng ảnh hưởng gì tới cô cả.
Sau khi đi vào, thay xong quần áo, Liễu Y nhìn dáng vẻ lúng túng của Hiểu Mẫn, quay đầu hỏi: "Có chuyện sao, chị Tiền lại có cái gì phân phó sao?"
Hiểu Mẫn khổ sở liếc nhìn, cầm lấy túi xách của Liễu Y, nhìn Liễu Y muốn đi ra bên ngoài, nhỏ giọng nói ra: " Cô Trần mới vừa rồi nói, buổi tối có liên hoan."
Bước chân Liễu Y dừng lại, có chút nghi ngờ: "Lại có liên hoan, thế nào không có nghe bọn họ nói."
Hiểu Mẫn gật đầu, nhỏ giọng, "Ta đã hỏi những người khác, cái đó cô Trần nói, bên ngoài có xe chờ chị, chị quay xong thì trực tiếp đi qua."
Liễu Y một tay xoa xoa đầu, híp mắt lại, mắt liếc nhân viên làm việc chung quanh, tới bên tai Hiểu Mẫn nhỏ giọng hỏi: "Em thấy không bình thường sao?"
Hiểu Mẫn gật đầu: "Em gọi điện thoại cho chị Tiền rồi, chị Tiền nói để cho chị trực tiếp về nhà."
Liễu Y chợt hiểu rõ, trợn to hai mắt: "Chẳng lẽ là tiếp rượu trong truyền thuyết."
Hiểu Mẫn nghẹn lời, vội vàng bịt miệng Liễu Y lại: "Liễu tỷ, chị có thể nhỏ giọng một chút hay không?"
Liễu Y bình tĩnh bỏ tay Hiểu Mẫn ra, tằng hắng một cái: "Biết, chị chỉ là giật mình mà thôi, chị thật đúng là không ngờ, chuyện này lại đến phiên chị, đi thôi, nghe theo chị Tiền, chúng ta đi về nhà, cái gì kia liên hoan, mặc dù là ăn miền phí, nhưng thà về nhà ăn cơm trắng còn hơn."
Chị ấy vừa nghe đến ăn, thì cái gì cũng không để ý, cũng may phân biệt rõ ràng, liền vội vàng gật đầu: "Được thôi."
Hai người dọn dẹp xong, trực tiếp đi ra ngoài, mới ra cửa chính, Liễu Y thấy phó đạo diễn Trần với Kiều Kỳ nhỏ giọng nói gì đó, bước chân Liễu Y chậm lại, rồi lên tiếng chào hỏi Kiều Kỳ.
Phó đạo diễn Trần liếc nhìn Liễu Y, cười nói, "Tôi còn muốn đi vào tìm cô đây, Liễu Y, chuyện liên hoan trợ lý của cô đa nói với ô rồi chứ, vừa đúng lúc đi cùng với Kiều Kì đi."
Liễu Y khoát tay, "Công ty tôi có việc, liên hoan hôm nay không đi được, lần sau đi."
Phó đạo diễn Trần sắc mặt trầm xuống, nháy mắt Kiều Kỳ bên cạnh, khẽ cười: "Liễu Y à, chỉ là ăn một bữa cơm, Kiều Kỳ cũng ở đây, cô sợ cái gì chứ, có phải hay không, Kiều Kỳ."
Mắt Kiều Kỳ hiện lên một tia bất đắc dĩ, nhớ tới Tề Tam cảnh cáo, hồi lâu, nhỏ giọng mà nói ra: "Nếu quả thật có chuyện, sẽ để cho Liễu Y đi về trước đi, lần sau cũng có cơ hội."
"Kiều Kỳ, cô lên trước xe đi." Phó đạo diễn Trần cảnh cáo liếc nhìn, quay đầu lại nói với Liễu Y: "Công ty có việc gì, tôi biết rõ, chuyện cô hôm nay cùng hạ tâm đừng quên, ngươi tốt tính toán một chút thôi."
Kiều Kỳ không có nói thêm gì nữa, trực tiếp xoay người ngồi vào trong xe, mà Liễu Y Hiểu Mẫn kéo kéo vạt áo, phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Kiều Kỳ, suy nghĩ một chút, xoa xoa tóc dài, tằng hắng một cái: "Cô Trần, công việc bên ngoài, phải trả phí."
Một câu nói, bốn phía tĩnh mật, Hiểu Mẫn há to mồm, đây là giao dịch tiền bạc trắng trợn sao, giao dịch bất chính sao, mặc dù cô biết chị ấy thích tiền, nhưng lời nói này, xác thực sự là ngoài dự liệu Hiểu Mẫn, nhìn sang Liễu Y, ánh mắt ngạc nhiên.
Phó đạo diễn Trần trợn mắt hốc mồm, ngay sau đó khi dễ một cái, Liễu Y này cũng quá sảng khoái đi, không có người nào đỉnh đạc đem những thứ này nói ở đây, lập tức khó tiếp thụ.
"Ý của cô là..." Phó đạo diễn Trần lấy lại tinh thần, không có chống lại không được hấp dẫn sao, Liễu Y này còn không phải ngoan ngoãn.
Liễu Y cúi đầu tính toán giá tiền, nếu như Kiều Kỳ mới vừa nói câu kia, Liễu Y ngược lại có thể sảng khoái xoay người rời đi, dù sao tài vụ công ty không phải ngồi chơi xơi nước, cùng lắm thì, thì không diễn nữa, nhưng bây giờ, thấy trong mắt Kiều Kỳ bất đắc dĩ, Liễu Y dù là người máu lạnh, cũng biết, cứ như thế này, trốn cũng không được, nếu làm thì cũng phải quang minh chính đại mà làm.
Liễu Y tiến tới bên cạnh phó đạo diễn Trần, nhỏ giọng nói ra: "Bảng giá thì hai chúng ta thương lượng một chút đi, tôi cũng vậy không hiểu chuyện, không phải sao."
Phó đạo diễn Trần dừng lại, ánh mắt có chút rối rắm, đây là chưa bao giờ gặp qua đi, Liễu Y tự nguyện sao, hay là chờ nước đục thả câu.
Mấy người lần trước, chính là lắc đầu mà cự tuyệt, hay là cứ nhân cơ hội này mà đi lên, loại thứ hai thì đừng nghĩ mà trốn được, thật là chưa từng thấy qua người tính toán chi li như vậy, còn công khai ghi giá, chẳng lẽ còn có kiểu mới.
Liễu Y giữ tư thế như cũ, đưa tay chìa ra, "Cô Trần, tôi cảnh báo trước, tiếp rượu thì không sao cả, chính là chút giao dịch bí mật kia, tôi không có biện pháp tiếp nhận, nếu như không được, thì không kiên quan tới cô, cùng lắm thì không làm diễn viên, chỉ là, tôi cũng quay khá lâu rồi, cô phải thanh toán tiền cho tôi, Liễu Y tôi chưa bao giờ làm không công."
Hiểu Mẫn cúi đầu run run bả vai, sao cô lại làm trợ lý cho chị ấy chứ, này quy tắc ngầm chính là cũng chỉ có biết thôi không cần nói ra như thế, thế nhưng Liễu Y lại nói thẳng, còn cò kè mặc cả với cô Trần, Hiểu Mẫn mới vừa rồi hiểu lầm Liễu Y nên yên lặng mà sám hối, nhìn chằm chằm Liễu Y, ánh mắt sùng bái, không nói nên lời.
Phó đạo diễn Trần tâm run lên, mồm há to không khép được, mắt trợn to, nói chuyện có chút cà lăm: "Cô... cô, ý của cô là sao chứ?."
Ánh mắt Liễu Y trở nên lạnh băng, hừ một tiếng: "Nếu để cho tôi ra sân, thì phải nghe bảng giá của tôi, không thì thôi, cô Trần, tôi đã nói rất rõ rồi."
Phó đạo diễn Trần tim đạp không ngừng, hít vào một hơi, "Liễu Y, cô cũng không muốn biết hậu quả à?"
Hai tay Liễu Y khoanh lại, mình còn có công việc làm công nhân vệ sinh, không chết đói: "Dĩ nhiên biết, tôi không đi, cô cũng nên biết, cô cũng sẽ nhận hậu quả gì chứ?"
Phó đạo diễn Trần đưa tay ôm ngực, giận đến giận sôi lên, cắn răng, gật đầu, "Được, cô nói điều kiện đi."
"Nói miệng không có bằng chứng, cô Trần, mình ngồi xuống từ từ nói đi, trả tiền trước, làm việc sau." Liễu Y không cần vội.
Phó đạo diễn Trần muốn ói máu vô cùng, này Liễu Y không sợ bị đuổi, còn đem lựa chọn thả lên tay cô ta, nếu như lần này, Liễu Y không đi, kết quả chờ đợi cô ta xác thực không dễ chịu chút nào.
"Được, theo ý của cô vậy." Phó đạo diễn Trần nói.
← Ch. 022 | Ch. 024 → |