← Ch.023 | Ch.025 → |
Liễu Y gật đầu, cực kỳ hài lòng, mắt liếc Kiều Kỳ ngồi yên trong xe, liền thì kéo cô Trần ra một chỗ khác, rút ra tờ giấy, bắt đầu ghi bảng giá, làm xong thì kết thúc công việc.
Rồi xoay người đem tờ giấy đưa tới trước mặt cô Trần đang muốn té xỉu, hất cằm lên, "Cô xem một chút đi, mấy cái điều khoản này, trước chuyển tiền vào tài khoản cho tôi đã."
Cô Trần lòng đầy đau xót, híp mắt nhìn xuống, thật may là cô không có vấn đề về sức khỏe, nếu không, nhất định đã bất tỉnh từ lâu rồi, bi phẫn xem mấy điều khoản trong tờ giấy, sau đó nói: "Hiện tại chuyển khoản à."
Liễu Y trừng mắt: "Dĩ nhiên, đây là quy tắc của tôi, nếu như ngoài phạm vi, đến lúc đó, cô phải trả tiền thêm." Liễu Y cúi đầu viết viết, ghi lại một hợp đồng mới, ngay sau đó ý bảo cô Trần bên cạnh đang đứng không vững: "Ký tên đi, đến lúc đó tôi sẽ ký sổ, nếu có chuyện gì còn có bằng chứng để nói chuyện với cô."
Tay cô Trần run run ký tên lên, chợt phát hiện ra, muốn giật tờ giấy lại, nào biết, đã bị Liễu Y nhanh chóng lấy lại,
Cô Trần càng nghĩ càng thấy không đúng, cô tại sao bị Liễu Y cho vào tròng như thế, cái này không hợp lý, cái này không phải hợp đồng, mà là khế ước bán cô đó chứ.
Liễu Y trấn an vỗ vai cô Trần, ôn tồn nói: "Không có việc gì, chỉ có hai chúng ta biết biết, sẽ không cho người khác thấycô cũng đem tiền chuyển vào tài khoản tôi nhanh đi, tôi cũng sẽ nhanh hoàn thành công việc, không phải sao."
"Cô, Liễu Y..." Cô Trần chợt vỗ đầu, chuyện này làm sao lại thành ra như vậy rồi.
Liễu Y híp mắt ôn hòa nói: "Tôi mà không đi, cô cứ suy nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào đi."
Cô Trần chợt ngốc lăng, đúng là như thế, bây giờ đã như vậy, quan trọng nhất có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Tề tổng nhắn nhủ, quỷ dị liếc nhìn Liễu Y, cô ta thật là khó đối phó.
Nghĩ đến mấy điều khoản kia, cô Trần thầm nghĩ, chắc phải lấy tiền của đoàn làm phim nhỉ, cô cũng không thể tự bỏ tiền túi ra.
Xem đồng hồ với sắc trời, đi tới một bên, nahnh chóng gọi điện thoại, tinh thần phấn khởi đi tới bên cạnh Liễu Y, gật đầu: "Xong rồi đó, tiền một phân cũng không thiếu, đã chuyển đến tài khoản của cô rồi đó."
Liễu Y ung dung gọi một cú điện thoại, nghe được bên kia báo đã nhận 10 vạn, hài lòng gật đầu, tiền này cũng coi như là cô lao động mới có được thôi.
Ngồi mấy tiếng, một phút 200, năm tiếng tổng cộng là sáu vạn, kính mấy ly rượu, một ly 3000, mười ly là ba vạn, nói mấy câu, một câu nói 100, 100 câu thì một vạn, đây cũng là công việc dùng thể lực đó chứ.
Liễu Ynhỏ giọng dặn dò Hiểu Mẫn một cái, bị cô Trần đưa lên xe y như là ôn thần, Liễu Y hạ cửa sổ xe xuống, lễ độ cùng cô Trần phất phất tay, nói một câu: "Tôi sẽ giữ tờ giấy này, còn có cái làm bằng chứng."
Cô Trần cứng ngắc cười cười, vội vàng đưa tay bảo tài xế lái xe đi: " Không còn kịp thời gian nữa đâu, đi nhanh đi."
Xe lái đi, Kiều Kỳ nhàn nhạt thoáng nhìn: "Cô đồng ý đi sao?"
Liễu Y thở dài một tiếng, dựa người về sau: "Cô cũng đi đó thôi."
"Tôi cái cô khác nhau, Liễu Y à, cô đừng tự chà đạp mình, chuyện này đã có một lần thì sẽcó lần thứ hai, đi lên con đường này, sẽ không quay lại được đâu." Kiều Kỳ nhỏ giọng mà nói.
Liễu Y quay đầu nghiêm túc nhìn Kiều Kỳ: "Tại sao cô lại đối xử tốt với tôi như vậy."
Kiều Kỳ cúi đầu cười một tiếng: "Cô đặc biệt giống như trước ta đây, khi đó mới vừa bước vào giới này, tôi cũng giống như cô vậy, một lòng một dạ lo diễn xuất, nhưng là, lâu ngày rồi, cũng không cam chịu mình như thế, liền muốn ra mặt, đi được tới ngày hôm này, tôi sớm không còn cái gì là ngây thơ nữa."
Liễu Y gật đầu, ngay sau đó nói: "Yên tâm đi, tôi chỉ là đi theo nói chuyện, tôi hiểu rõ tôi muốn cái gì."
Kiều Kỳ kinh ngạc, khoát tay, cười ha hả: "Liễu Y, cô thật là ngoài dự đoán của tôi, lại thẳng thắn như vậy, tôi cũng chẳng còn gì nữa, lâu như vậy, tôi đã sớm hãm sâu vào, chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên, tôi cũng quen rồi."
"Chuyện của cô, tôi không biết, tôi cũng không có tu cách mà xen vào, chỉ là, lần đó cô nhắc nhở tôi, tôi còn phải cám ơn cô, mới vừa rồi tôi đều thấy được, nếu như mà tôi không đi, cũng sẽ khó khăn cho cô, hơn nữa, tôi cũng chiếm được không ít từ cô Trần, yên tâm đi." Liễu Y thẳng thắn mà nói.
"Đúng rồi, hai người hồi nãy nói gì thế, ta tôi cảm thấy mặt cô ta không bình thường." Kiều Kỳ tò mò hỏi.
Liễu Y dừng lại, nhớ tới cái gì đó, cặp mắt sáng lên, cúi đầu từ trong túi móc ra cái hợp đồng: "Mới vừa rồi cùng cô Trần thảo luận bảng giá, haizz, cô giúp tôi nhìn xem, có phải quá thấp so với giá thị trường hay không."
Kiều Kỳ nhận lấy, cúi đầu nhìn một cái, cười lăn, đến mức run rẩy hết cả người: "Liễu Y, cô, ha ha, yên tâm, đợi cô đi theo tôi, chẳng ai dám kêu cô đi nữa đâu, cô thật là, cô ta thế nhưng lại đồng ý."
Liễu Y rối rắm mắt liếc nhìn thân thể của mình, chẳng lẽ mình bảo vệ bản thân không tốt sao, lần này đồng ý, chỉ là, muốn trả ân tình cho Kiều Kì, mới vừa rồi thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Kiều Kì, khiến tim Liễu Y bị kích thích.
"Uh, cô Trần không phải đã ký tên sao, tiền đã chuyển tới tài khoản của tôi rồi, tôi mà quay đầu lại, thì phải trả tiền lại cho cô ta." Liễu Y nhỏ giọng nói.
Kiều Kỳ chưa từng nghĩ đến, liễu Liễu Y lại đồng ý theo cách này, nhớ tới Tề Hoàn, khóe miệng vểnh lên, định hại Liễu Y sao, xem chừng những người đó cũng chẳng làm được gì, hơn nữa có cô ở bên cạnh Liễu Y, sẽ không có vấn đề gì.
Ánh mắt nhẹ nhàng: "Liễu Y, cô làm tôi thật bất ngờ."
Liễu Y dừng lại, cúi đầu ánh mắt thản nhiên, nói thật: "Kiều Kỳ, tôi chỉ không muốn làm khó cô, cũng coi như là trả ân tình cho cô, tôi không thích phải nợ người khác, hơn nữa, ý tốt của cô tôi thật sự có thể cảm nhận được."
Kiều Kỳ hé miệng cười cười, cặp mắt sáng lên: "Biết rồi, tôi thấy cô thuận mặt, nếu không, tôi chẳng thèm quan tâm."
Xe lái vào bên trong sơn trang Cửu Hoa Sơn, cũng có một chiếc xe đang lái đi vào.
Hạ cửa xe xuống, Liễu Y chỉnh sửa quần áo một chút, vén vén tóc, chỉ thấy một chiếc xe khác có hai người đi xuống, ánh mắt trầm xuống, ngay sau đó xấu bụng cười cười, đi tới.
"Đây không phải là Kiều tỷ ư, ơ, vị này là đại tỷ của đoàn phim đi, thật không nghĩ tới, có thể ở nơi này đụng phải." hạ tâm cười nói.
Kiều Kỳ gật đầu, "Hạ tâm, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, Tề Tam đã dạy cô rồi chứ."
Mặt Hạ tâm liền biến sắc, nhìn Liễu Y cười cười, "Có vài người nhìn thanh ca, còn phải là tới nơi này, hừ, Kiều tỷ, em cho chị mặt mũi, chỉ là, cô ta, coi như xong đi."
Liễu Y mắt liếc Kiều Kỳ biến đổi sắc mặt, tiến lên một bước, bóp cổ hạ tâm, Liễu Y chưa bao giờ nói, chỉ làm, một tay khẽ bóp chặt lại, bình tĩnh nói: "Tay này cảm giác thật tốt."
Hạ tâm kinh hãi khủng bố đưa tay lay tay trên cổ, nhớ tới lúc quay phim cảm giác hít thở không thông, mắt thoáng qua sợ hãi.
Liễu Y thấy mục đích đạt tới, một tay buông lỏng, từ trong túi móc ra khăn tay trắng, cúi đầu tỉ mỉ lau ngón tay, không chút để ý liếc một cái, động tác giống như lúc quay phim.
Hạ Tâm sờ sờ cổ, tim đập nhanh hơn, liền vội vàng xoay người đi vào trong đi, bước chân không yên.
Kiều Kỳ bật cười, đưa tay đẩy Liễu Ymột cái bên cạnh: "Cô sao mà nhập vai dữ thế." Rồi nhìn theo hạ tâm đang chạy: "Cô dọa Tiểu Bạch Thỏ sợ rồi kìa."
Liễu Y đem khăn tay bỏ lại vào túi, liếc nhìn Kiều Kỳ trêu chọc: "Làm cho người ta hận cô, thì thà làm cho người ta sợ cô, nếu không thì rất phiền toái, không phải sao."
Mắt Kiều Kỳ thoáng qua một tia kinh ngạc, Liễu Y không phải giống như vẻ bề ngoài, ngay sau đó hồi hồn, mình cũng đã làm rất nhiều việc, hơn nữa, mình nhận định người, như thế nào đi nữa, cũng có một loại bình tĩnh.
"Đúng là như thế, Liễu Y à." Kiều Kỳ gật đầu nói.
Hai người cùng nhau đi, từng bước từng bước vào trong trang viên, quản lý chào đón, dẫn hai người đi tới một căn phòng lớn.
Căn phòng cổ kính, khôn gian theo kiểu cung đình cổ đại, ba ông trùm của giới giải trí đang ngồi ở đó, ngồi đối diện nhau, nhỏ giọng nói chuyện, mà trên mặt thảm ở giữa có mỹ nhân ngồi đàn, âm nhạc êm ái.
Lúc này bên cạnh Phùng Khải đã trái ôm phải ấp, rrõ ràng là chị em của Phong Thượng mới nổi tiếng, mà trong ngực Tề Hoàn, là Hạ tâm.
Bên kia Cố tổng mỉm cười nhìn: "Tề tổng, anh và Phùng tổng mỹ nữ trong ngực, tôi cùng Hạ tổng hai người cô đơn."
Hạ Thành Lâm nhỏ giọng cười một tiếng, ưu nhã giơ chén lên, một tay chống, "Cố tổng sốt ruột sao, gừng càng già càng cay, có phải hay không, Tề tổng."
Tề Hoàn đưa tay nhéo mặt hạ tâm, khóe miệng cười như không cười, gật đầu, "Dĩ nhiên, Hạ tổng nói rất đúng, càng già càng cay, Cố cục, chỉ sợ anh không chịu nổi thôi."
Vừa dứt lời, quản lý ở cửa phất phất tay, mấy vũ nữ trong nháy mắt lui ra, quản lý tiến lên vài bước: "Tề tổng khách đến."
"Cho các cô cấy đi vào đi, Cố cục của chúng ta với Hạ tổng đợi không kịp." Tề Hoàn gật đầu.
Kiều Kỳ với Liễu Y vừa tiến vào, Tề hoàn có thâm ý mắt liếc Cố cục với Hạ Thành Lâm, khóe miệng dâng lên nụ cười: "Hai vị này nhưng không dễ dàng đến được, không biết Cố cục với Hạ tổng có hài lòng hay không."
Cố cục ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều Kỳ, cười ha hả: "Đây chính là ngôi sao của công ty Tề tổng, Tề tổng chịu."
Tề Hoàn hướng kiều kỳ nháy mắt ra dấu, Kiều Kỳ một tay vỗ vỗ Liễu Y, liền đi tới bên cạnh Cố cục, chầm chậm ngồi xuống: "Sớm nghe Tề tổng nói qua, Cố cục, nhưng ngài quá bận rộn."
Mà Hạ Thành Lâm nhìn chằm chằm Liễu Y đứng bên kia, ánh mắt mang theo nghi ngờ, có chút quen mắt a, ngay sau đó nhìn về phía Tề hoàn, này không biết hắn ta lại dùng chiêu g: "Tề tổng, vị này là."
Tề Hoàn đứng lên, đi tới bên cạnh Liễu Y, cười nói, "Hạ tổng, vị mỹ nữ này là ngườ của côn ty anh."
Hạ Thành Lâm quay đầu vừa nghĩ, tay cầm ly rượu dừng lại, phức tạp nhìn Liễu Y, ngay sau đó cười nói: "Vậy sao."
Tề hoàn nghiêng đầu nhìn Liễu Y: "Hạ tổng, mỹ nữ này là tôi cố ý từ công ty của anh thỉnh trở về, bây giờ đang quay phim của Lưu Trường Minh làm đạo diễn, cô ấy cũng là người của công ty anh, như vậy mỹ nữ, cũng đừng mai một."
Hạ Thành Lâm thuận tay đẩy thuyền, khẽ cười nói: "Thì ra là như vậy, vậy cũng muốn cùng cô ấy hàn huyên một chút rồi."
"Cái này đúng rồi, Liễu Y, ngồi bên cạnh boss của cô đi, cơ hội khó được." Tề hoàn tăng thêm giọng nói, cùng Hạ Thành Lâm thầm giao chiến.
Liễu Y gật đầu, trực tiếp đi tới bên cạnh Hạ Thành Lâm, cách ra xa một chút, quay đầu mắt liếc Hạ tổng của cô ty cô, thầm nghĩ, tiền này thật không dễ lấy.
Liễu Y nghe hai người nói chuyện, nhìn ra gì đó, nhưng cái này không liên quan đến cô, lấy tiền của người ta, làm xong việc thì thôi, mình vẫn còn có đạo đức nghề nghiệp, ngay sau đó không biến sắc, phối hợp, bắt đầu làm việc của mình.
Tề hoàn mặc dù đối với Liễu Y không có hứng thú gì, nhưng cũng phải có dụng ý, nhìn Hạ Thành Lâm khéo léo ngòi bên cạnh Liễu Y, cười một tiếng, xoay người ngồi tbên cạnh hạ tâm, ôm, cúi người hôn một cái.
Chuyện như vậy, vẫn bình thường thôi, coi như hạ Thành Lâm biết Liễu Y là ai, trong bụng không thích, nhưng lúc này, cũng đè xuống nghi ngờ, trò chuyện vui vẻ.
Hạ Thành Lâm cúi đầu uống một ít rượu, mắt liếc Liễu Y ngồi cách xa mình, nhíu mày một cái, có chút không hiểu cô ta nghĩ cái gì.
Nếu đến nơi này, Hạ Thành Lâm cho là Liễu Y có chút ý kiến, nhưng đến bây giờ, cũng không có như những người kia bám vào mấy boss, cũng khôngnhân cơ hội nịnh nọt anh, nhưng cụ thể không bình thường chỗ nào lại không nói ra được, cứ như bây giờ như vậy, hễ hỏi thì đáp, nhưng không nóng không lạnh, người khác mời cô uống, cô cũng nghe lời, còn lại thì, chỉ lo vùi đầu vào ăn, căn bản quên anh ngồi kế bên cô.
Tề Hoàn mắt liếc động tĩnh bên kia, khóe miệng giật giật, cô gái này, cơ hội đưa tới cửa, cũng không thấy cô ta hành động, chỉ lo ăn như vậy quả nhiên hiếm thấy, lúc đó làm sao lại có hứng thú với cô ta chứ, tề hoàn thật nghi ngờ con mắt của mình.
← Ch. 023 | Ch. 025 → |