Hoàng quý phi nương nương chỗ dựa quá lớn
← Ch.006 | Ch.008 → |
Tố Vân uốn lưỡi một chút, mới nói được tiếp: "Như vậy...Gây chuyện thị phi. Mà hiện tại nương nương mỗi ngày đều làm ra chuyện tình gây kinh hãi thế tục."
Ế Vân nháy mắt mấy cái, "Bất quá kinh hãi thế tục như vậy ngược lại, lại làm cho hoàng đế bệ hạ thay đổi không ít."
Tố Vân gật đầu, "Đúng vậy nha. Ít nhất là hiện tại hoàng đế bệ hạ thích hoàng hậu nương nương hơn so với trước kia. Hơn nữa hoàng hậu nương nương cũng càng ngày càng xinh đẹp ra. Cho nên, chuyện mất trí nhớ này, có thể nói là có lợi cũng có hại. Bây giờ ta chỉ khẩn cầu hoàng hậu nương nương đừng đi trêu chọc Hoàng quý phi nương nương nữa thôi."
Ế Vân cầm tay Tố Vân, vẻ mặt buồn rầu."Ai da, người đứng sau Hoàng quý phi nương nương quá lớn. Cái này quả thực là phiền phức."
Ôi ôi ôi.
Người đời chỗ nào cũng kêu gào phiễn não.
Ngay lúc Tố Vân cùng Ế Vân than than thở thở, cánh cửa phòng thần bí rốt cuộc mở ra.
Vài ngày không gặp, Tô Tiểu Tiểu sắc mặt vui mừng đi ra.
Tố Vân cùng Ế Vân tuy đang nói chuyện phiếm, nhưng mà mắt luôn nhìn chằm chằm vào gian phòng kia.
Cho nên Tô Tiểu Tiểu vừa ra tới, hai người lập tức chạy vội qua.
"Nương nương."
Hai người cùng nhau hô.
Tô Tiểu Tiểu môi nhoẻn một cái cười, "Chuẩn bị cho bản cung nước ấm. Bản cung muốn tắm rửa."
Tố Vân vội vàng ưng thuận đáp lời "Vâng".
"Bản cung muốn dùng bữa, lập tức phân phó ngự thiện phòng chuẩn bị bữa ăn."
Ế Vân cũng vội vàng ưng thuận đáp "Vâng", rồi sau đó chạy nhanh như bay về phía ngự thiện phòng.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hai cái bóng ảnh dần dần rời đi, thần sắc vẻ mặt bí hiểm.
Tô Tiểu Tiểu Đợi đợi hai người biến mất hẳn trong tầm mắt, Tô Tiểu Tiểu mới đưa tay lau mồ hôi nóng hổi ở trên mặt.
Khổ cực mấy ngày, rốt cục cũng làm được.
Tại cái vương triều cổ đại lạc hậu đến mức không thể lạc hậu hơn được nữa này, phải làm cái này cái nọ, quả nhiên thực là phiền phức.
Nhưng mà phiền phức thì phiền phức, việc này tuyệt đối không làm khó được nàng Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn xem ánh sáng mặt trời đẹp long lanh chói lóa, không thể không nheo mắt lại.
Bỗng nhiên.
Tô Tiểu Tiểu cười nhẹ, khóe môi vẽ thành một cái vòng cung nhỏ.
Thoạt nhìn, cũng hết sức sâu hiểm khó dò.
Tay phải nàng cầm một cái lọ sứ.
Lọ sứ tinh xảo mà khéo léo.
Sít sao sắc màu trắng bị bàn tay nắm chặt lấy.
Hoàng quý phi, lần này ta, Tô Tiểu Tiểu nhất định bình tĩnh dạy ngươi thế nào thống khổ đến mức chết mà không được!
← Ch. 006 | Ch. 008 → |