Hồn tôi đã bị em lấy mất rồi
← Ch.018 | Ch.020 → |
<images>
"Hoãn Hoãn, em đừng nhúc nhích được không?". Giang Quyết tắt máy sấy, kìm chế, hầu kết trượt lên xuống, mắt không dám nhìn lung tung.
"Sao vậy?". Từ Hoãn thắc mắc.
Mái tóc cô tỏa ra mùi hương quen thuộc, đã vậy hai nụ hoa của cô còn chọc vào cánh tay anh, khiến anh sắp không thể chịu nổi nữa rồi. Anh oan ức nói: "Em đừng quyến rũ tôi được không?".
"Tôi sấy tóc giúp anh nhé". Từ Hoãn đứng dậy đón lấy máy sấy tóc.
"Được". Anh giang chân để cô đứng vào giữa.
Ngón tay cô bới tung những sợi tóc ngắn, từ tốn đưa máy sấy lại gần, rồi cô nhón chân lên để anh cúi thấp đầu xuống, sấy sau gáy.
Giang Quyết cúi đầu, tóc mái che trán, anh nhìn cô không chút kiêng kị, vì kiễng chân nên bầu ngực cô khẽ đung đưa, núm vú cọ xát lớp vải như muốn mời gọi anh, ánh mắt anh lướt xuống dưới, chiếc áo phông không còn che nổi mông cô nữa, lông mao màu đen thoáng ấn thoảng hiện, không biết cảnh tượng ở nơi sâu thẳm bí ẩn kia sẽ thế nào nữa.
Cơ thể Giang Quyết cứng đờ, nóng hổi, khát vọng dành cho cô bộc phát mãnh liệt, bên dưới cương lên, kêu gòi đòi hỏi.
"Sao tai anh đỏ thế? Có phải máy nóng quá không?". Từ Hoãn sờ lỗ tai Giang Quyết, rồi nắn bóp vành tai, khiến cho gân xanh nổi đầy trán anh.
" Hoãn Hoãn, đừng......". Đột nhiên điểm nhạy cẩm bị động tới, cơ thể anh nẩy lên, khiến anh không kìm được bật thốt.
Tiếng máy sấy dừng lại, Giang Quyết ngẩng đầu nhìn Từ Hoãn đang xoay người cất máy sấy.
"Đi đâu hả?". Anh kéo cô ngồi xuống đùi, ôm lấy eo cô.
Từ Hoãn im lặng nhìn anh, trong ánh mắt chôn giấu dục vọng khó mà phát hiện ra. Vừa nãy khi anh rên lên, cô bé của cô đã ướt át.
"Có muốn chạm vào tôi không?". Anh cầm tay cô luồn vào trong áo mình.
Tay Từ Hoãn run run, cảm nhận cơ bụng rắn chắc, năm ngón tay mơn trớn, trượt dọc theo những rãnh cơ, rồi chạm vào cuống rốn nhạy cảm.
"Ôi... sao em làm được như vậy? Hả? Ai dạy em?". Cơ bụng Giang Quyết đã tê rần, gân xanh nơi thái dương giật giật, người anh em đã cứng lại càng cứng hơn.
Giang Quyết cởi áo, đặt tay cô trên cơ ngực, muốn cô tiếp tục sờ.
Từ Hoãn cắn môi, tim đập nhanh, ngón tay đặt trên đầu ti hồng nhạt của anh vê tròn, rồi cô cúi đầu ngậm lấy hầu kết anh, liếm mút theo từng nhịp lên xuống của nó.
"A...". Giang Quyết Giang Quyết ngẩng đầu thở dốc, mặt nóng bừng, hỗn loạn, đè đầu cô xuống.
Cơ thể Từ Hoãn uốn éo vì khó chịu, cô giang rộng chân ngồi lên đùi anh, âm hộ áp chặt bụng dưới của anh.
Đầu lưỡi cô trượt xuống núm vú của anh, lặng lẽ nuốt nước bọt, ngậm lấy viên tròn, liếm vòng quanh, tay trái không hề rảnh rỗi, ngón cái và ngón trỏ không quên vê nắn bên còn lại.
"Đầu ti anh cứng quá, ăn không ngon". Từ Hoãn nũng nịu than phiền, rồi mút thêm một cái.
"A... nhẹ thôi Hoãn Hoãn". Bàn tay to của Giang Quyết vuốt ve lưng Từ Hoãn, anh tựa vào lưng ghế nhắm hờ mắt, khẽ ưỡn thẳng lưng, dương vật của anh cọ xát vào khe hở mê hồn của cô.
Từ Hoãn liếm cơ ngực anh, day cắn, phục thù lần trước anh cắn nhũ hoa cô.
"Ừm.... a.... !!". Thắt lưng Giang Quyết chợt ưỡn mạnh, gậy sắt gẩy mạnh, va đập vào cửa hoa của Từ Hoãn.
"Hồn tôi đã bị em lấy mất rồi!". Đôi tay anh trượt xuống, bóp mông cô, hơi thở rối loạn.
"Ừm....". Từ Hoãn yêu kiều rên, hai tay đè xuống, vê tròn đầu ngực anh, âm hộ cà lên dương vật, bên dưới lênh láng nước, ướt cả quần Giang Quyết.
Giang Quyết cảm thấy bên dưới rất ấm, tay anh ôm trọn bầu ngực Từ Hoãn, nắn bóp, rồi cúi đầu hôn lên đôi môi cô tìm mật ngọt, hai chiếc lưỡi vờn nhau cắn mút. Tay Giang Quyết không quên nhiệm vụ, ra sức nhào nặn bầu ngực no đủ, tay còn lại thì gãi nhẹ lên đầu ti cô.
"Ưm.... .". Từ Hoãn khẽ nức nở, đầu lưỡi tê dại, ngực thì bị đùa giỡn, khe rãnh mê người bên dưới bị mở ra, chất lỏng theo kẽ hở chảy thành dòng.
Giang Quyết đẩy cô ngã xuống sofa, tách đôi chân mảnh khảnh ra, quỳ gối ở giữa, lột sạch áo phông. Anh ôm lấy khuôn mặt cô, hôn lên mi tâm, chóp mũi, môi, rồi dọc xuống cổ, nước bọt vung vãi, chẳng khác nào con chó Nhật, nơi anh mút qua để lại dấu ấn ô mai. Anh tiếp tục hôn xuống xương quai xanh, ngực, đầu lưỡi quét qua núm vú, mút đến tận yết hầu mới thôi. Đôi tay không quên an ủi hai bầu ngực.
"A...... sướng quá". Từ Hoãn thét lên, mọi giác quan như được kích thích.
Giang Quyết mắt đỏ ngầu, tay bóp chặt vú cô, vội vã hôn xuống bụng dưới, khuấy động quanh rốn cô. Trong căn phòng, trời đất như đảo loạn.
← Ch. 018 | Ch. 020 → |