Mới cao trào xong đã chảy nhiều nước vậy ư?
← Ch.019 | Ch.021 → |
<images>
"Ối, Giang Quyết, đừng liếm ở đó, đừng.... .". Rốn là nơi mẫn cảm đối với Từ Hoãn, trước tới giờ chưa từng có ai chạm vào đó, cô giãy dụa muốn tránh né.
Giang Quyết ngồi dậy, tách chân cô ra rồi nâng đôi chân lên trước ngực, nhìn thấy u cốc bí mật, hô hấp liền trở nên nặng nề.
Lông của cô rất thưa thớt, có thể nhìn rõ cả nước da trắng ngần bên cạnh, xương mu cao, trên hai môi lớn không hề có lông, bên trong là âm vật được giấu kín. Giống như đôi cánh chim, mẩy chắc và tinh khiết, cảm giác vô cùng thần bí, lôi cuốn. Khe huyệt rất nhỏ, đỏ hồng, dù tách cả hai chân ra cũng không lộ miệng â/m đ/ạo, lúc nào cũng co thắt, bên ngoài thì càng không phải nói, đẹp tuyệt vời.
Giang Quyết ngẩn ngơ, không phải anh chưa từng nhìn qua bộ phận sinh dục của phụ nữ, dù chỉ qua phim sex nhưng cũng đủ để hiểu được đại khái. Nhưng tại sao nơi đó của phụ nữ không giống hệt nhau?
"Hoãn Hoãn, nơi này của em sao đẹp quá vậy?". Miệng anh dán lên xương mu của cô, nỉ non.
Cơ thể Từ Hoãn thoáng run rẩy, hai chân kẹp chặt đầu anh.
Giang Quyết ngửi thử mùi vị cô bé, có chút tanh ngọt. Anh lè lưỡi thăm dò, rồi nhấp xuống chơi đùa.
"A.... đừng mà!" Bị kích thích đột ngột, Từ Hoãn cố gắng ưỡn lưng, nước bên dưới lại chảy ra không ngừng.
"Chảy nước nhanh vậy sao? Nhạy cảm quá".
Giang Quyết quét một lượt xuống tận hậu môn, cứ thế qua lại mấy lần, rồi quay lại mút hột le, cong lưỡi, day cắn.
Đợi Từ Hoãn hơi bình tĩnh lại, đột nhiên anh lại cắn hột le một cách thô lỗ, đầu lưỡi khều lên.
"A................ . đừng...... !!!". Cơ thể Từ Hoãn run rẩy, đầu óc trống rỗng, lưng ưỡn thẳng, bụng dưới co thắt, miệng huyệt giật nảy, tiết ra. Cô từ từ nhắm mắt lại, thở hổn hển, chân mày cau lại, gò má ửng hồng, vô cùng quyến rũ.
Giang Quyết khẽ mổ lên hột le vài cái nữa, lưỡi trượt xuống miệng huyệt uống lấy nước sương, sau khi liếm sạch, anh lại quay về trêu đùa âm vật.
"Ngọt quá, Mới cao trào xong đã chảy nhiều nước vậy ư? Thế này chút nữa chắc tưới chết tôi mất?". Giang Quyết nhìn Từ Hoãn đang hé mắt, cười xấu xa.
Từ Hoãn hờn giận lườm Giang Quyết, lắc mông, như thể muốn nhiều hơn.
Giang Quyết dùng tay xoa hột le, hôn bên ngoài cô bé, mút thêm vài cái rồi đẩy hai môi lớn ra, khiến u động thần bí bị phơi bày. Anh liếm lên miệng niệu đạo, nhìn sự chật hẹp bên trong, sau đó khẽ đâm một ngón tay vào thăm dò.
"Mẹ kiếp, chặt quá, mới dùng ngón trỏ đã khó vào như vậy. Hoãn Hoãn, thả lỏng chút". Giang Quyết vỗ mông Từ Hoãn, mở rộng chân cô ra, khe huyệt theo đó cũng được khai mở. Miệng huyệt tuy mở ra nhưng vẫn khó có thể xông vào, anh cúi xuống vươn lưỡi liếm, rồi đột ngột đâm thẳng lưỡi vào trong, đầu lưỡi lập tức bị muôn ngàn nếp nhăn bên trong dồn ép, thậm chí anh cảm nhận được cả tần số rung động. Anh nhấp lưỡi, chật vật lướt giữa những nếp nhăn, cứ thế đẩy ra từng vòng từng vòng, cho tới khi vào được tận bên trong
Hai tay Giang Quyết cố gắng đẩy rộng miệng â/m đ/ạo, đầu lưỡi bên trong dốc sức ra vào, phá vỡ tầng tầng lớp lớp vật cản, đột nhiên, lưỡi anh chạm tới một lớp màng mỏng co dãn, chính giữa có một lỗ nhỏ hình bán nguyệt.
← Ch. 019 | Ch. 021 → |