Cô dám chấp nhận điều kiện đó chứ?
← Ch.002 | Ch.004 → |
Cô kéo tay anh lại để anh đừng đi. Lúc này giọng nói mạnh mẽ đầy nam tính kia cất lên khiến cô vô thức run sợ
" Cô muốn gì đây?"
"Anh có thể giúp tôi và gia đình thoát khỏi sự truy đuổi của đám giang hồ không, anh bắt tôi làm gì tôi cũng sẽ làm mà. Xin anh hãy giúp tôi một lần này có được không?" Giọng nói của cô nhỏ nhắn nhẹ nhàng nhưng pha vào đó là tiếng khóc nhỏ thút thít...
"Tôi muốn cô trở thành người làm ấm giường cho tôi. Cô có dám chấp nhận điều kiện đó chứ?"
Giọng nói của anh như tiếng sét đánh qua tai cô vậy, vừa thoát khỏi tay Tự Trúc bây giờ lại lọt vào tay người đàn ông lạ mặt này. Cô phải làm sao?
Lúc này đám Tự Trúc đi tìm cô cả buổi khi gần chạm mặt, cô biết bây giờ chỉ có người này mới giúp được cô. Cô cũng lên tiếng
"Được được, làm cái gì cũng được. Anh làm ơn hãy đưa tôi đi khỏi chỗ này liền đi làm ơn" Càng nói nước mắt cô rơi xuống càng nhiều.
Thấy bé mồi ngon rơi vào tay anh không chần chừ mà ra hiệu cho thủ vệ phía sau chắn phía trước còn mình thì bồng cô lên. Trước khi đi anh nói
" Mấy người ở đây đợi tôi ra xe rồi hẳn ra, không lại làm mèo con này hoảng sợ nữa. Trần Phong mau ra lấy xe chúng ta về nhà"
Trần Phong cũng nhanh trí vâng rồi chạy ra chỗ xe.
Sau khi thấy ông chủ mình lên xe rồi thì đám đàn em cũng nhanh chân ra xe chạy theo. Trần Phong lên phía lái ngồi mở xe lên chạy.
Phía sau Tư Thần ôm lấy người con gái đang ngủ, trong lòng bất giác cười. Khi nhìn thấy cô lòng anh như nở hoa, vì cô chính là cô gái mà ba mẹ anh nói sẽ cưới về cho anh.
***
Khi cô mới lọt lòng, anh đã là cậu nhóc 7 tuổi rồi. Không hiểu vì sao từ nhỏ tính cách của anh đã rất lạnh lùng nên nhiều bạn nữ muốn tìm cách vây quanh anh cũng khó như hái sao trên trời...
Khi ba mẹ dẫn anh đi đến nhà bạn của mẹ anh, khi thấy cô lần đầu tiên anh đã rất thích, thấy vậy mẹ anh và mẹ cô đã hứa hôn cho 2 nhóc từ khi còn nhỏ.
Chỉ riêng mình cô anh gặp hay chạm vào đều khiến trái tim anh phút chốc khựng lại 1 nhịp..
Sau khi mẹ cô mất gia đình cô cũng không biết nơi đâu, vì gia đình anh chỉ quen mẹ cô là Diệu Hà nên cũng khó cho anh tìm lại cô..
***
Giây phút này anh thật muốn băm nát đám người dám làm vậy với bé con của anh. Uổng công bao năm qua anh vất vả đi tìm cô. Giờ đây đã được như ý nguyện. Không biết gia đình cô như thế nào mà lại để cô phải như thế
Anh liền lên tiếng nói" Tôi cho cậu thời gian đi tìm hiểu hết mọi tung tích của cô ấy trong thời gian qua, xem thử coi gia đình cô ấy như thế nào"
" Được ông chủ, tôi sẽ làm ngay"
Sau khi về đến nhà riêng của anh. Nơi đây xa hoa lộng lẫy không khác gì một cung điện nguy nga tráng lệ cả, được xây dựng theo kiến trúc cổ nên nhìn từ ngoài sẽ thấy rất đẹp.
Anh thấy cô ngủ say nên bế cô vào phòng. Còn sai người hầu từ này về sau gặp cô phải gọi 1 tiếng phu nhân 2 tiếng cũng phu nhân. Nếu ai làm trái ý thì xử không tha.
Vì công việc của anh về đêm thực chất là buôn bán vũ khí cho bên nước ngoài nên ít khi đêm ngủ sớm. Vẻ bề ngoài ai cũng thấy anh là một người tài giỏi đứng đầu cả 1 gia tộc nhưng thực chất lại là lớp vỏ bọc.
Khi đặt cô xuống giường, anh hôn nhẹ lên mái tóc cô rồi đắp chăn cho cô. Còn anh thì đi qua bên bàn làm việc. Tâm trí hôm nay anh bị làm sao ấy, không thể nào tập trung vào công việc được. Bây giờ anh chỉ muốn cùng bé con của mình đi ngủ thôi.
← Ch. 002 | Ch. 004 → |