Chính là vận xui tới rồi
← Ch.0614 | Ch.0616 → |
Lục Vân hiểu ý của Lạc Ly, nghĩ Đoạn Bằng tốt xấu gì cũng là học trưởng của chị bảy, dự định chừa lại cho hắn †a một chút mặt mũi, quyết định không đùa giỡn Đoạn Bằng nữa. Lục Vân lại quay về phía Đinh Văn Hoành, trở lại đề tài lúc trước.
"Viện trưởng Đinh, vừa rồi tôi đang nói về chuyện Long Diệc Tuyết muốn nhập học, ngài xem có thể được không?"
Đinh Văn Hoành cười ha hả bày tỏ: "Vừa rồi nghe cậu nói tôi cũng nắm được một chút tình huống rồi, tuy tuổi nhập học của cô gái tên Long Diệc Tuyết kia hơi lớn hơn một chút, nhưng dũng khí đó cũng đáng khen, tôi thấy thu cô ấy vào là cũng không tồi."
"Vậy tôi cảm ơn viện trưởng Đinh!"
"Phó viện trưởng Đinh, học viện võ đạo của chúng ta liên kết với Vũ Minh, những học sinh được thu vào đều cần có thiên phú tu võ nhất định..."
"Thầy Đoạn, cậu đang dạy tôi nên làm việc thế nào. sao?"
Đinh Văn Hoành cắt ngang lời Đoạn Bằng, sắc mặt âm trầm nói: "Tôi là phó viện trưởng học viện võ đạo. kinh thành này, chẳng lẽ ngay cả quyền chiêu thu một học sinh cũng không có sao?"
Phó viện trưởng Đinh, phó viện trưởng Đinh, hắn ta có thể nuốt chữ 'phớ kia cho ông được không vậy?
Trong lòng Đinh Văn Hoành thâm mắng.
Đoạn Băng biến sắc, nói: "Xin lỗi phó viện trưởng Đinh, làm sao tôi dám dạy ngài làm việc chứ..."
"Vậy thì ngậm miệng lại đi!"
Lục Vân không nói gì mà chỉ nhìn về phía gương mặt tuyệt mỹ của Lạc Ly, vẻ mặt như đang hỏi: Với mức EQ này, làm sao tên này có thể sống đến bây giờ vậy?
Lạc Ly khẽ trợn mắt, lặng lẽ truyền lời: Sao bổn cô nương biết được!
Bởi vì có tên ngốc Đoạn Bằng phá hủy tâm trạng của Đỉnh Văn Hoành, thẳng cho đến lúc trợ lý gọi điện thoại, nói viện trưởng Doãn đã trở về ông ấy mới hết buồn bực.
"Lạc Ly, sư phụ em trở lại rồi, đã đến văn phòng viện trưởng, giờ tôi sẽ dẫn các em qua đấy."
Đinh Văn Hoành nói với Lạc Ly một câu, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Đoạn Bằng, giọng điệu lại thấp đi vài phần: "Thầy Đoạn, nơi này không có chuyện của thầy nữa, thầy đi làm việc của thầy đi!"
Đoạn Bằng muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ rời đi, trước khi rời đi còn hung hăng trừng Lục Vân một cái thay lời cảnh cáo.
Lạc Ly thở phào nhẹ nhõm: "Rốt cục cũng đi rồi."
Hôm nay cô đến tìm thầy, lại trùng hợp ngay lúc thầy đi ra ngoài, vì thế định đến ôn chuyện với Đinh Văn Hoành, thuận tiện hoài niệm về khoảng thời gian còn ở trường học, ai ngờ lại bị Đoạn Bằng nhìn thấy rồi đeo. bám theo.
Lạc Ly đã uyển chuyển bày tỏ mấy lần, Đoàn học trưởng bây giờ là thời gian giảng dạy của trường, chắc chắn đang rất bận rộn, không cần cố ý đi trò chuyện với tôi nữa.
Ẩn ý là, chào hỏi là được rồi, chào xong thì anh nhanh chóng đi chỗ khác đi!
Ai ngờ Đoạn Bằng lại tự cho là nhiệt tình nói: 'Không bận không bận, dù tôi có bận rộn thế nào cũng không bận bằng phó viện trưởng Đinh được đâu, huống hồ Lạc học muội em từ sau khi đi lịch lãm Vũ Minh khu Hoa Trung tới giờ khó có dịp mới trở về một lần, cho nên lần này tôi nhất định phải tiếp đãi em cho tốt."
Đoạn Bằng kiên quyết muốn đi theo, Lạc Ly có thể có cách nào chứ, cuối cùng đột nhiên nảy ra một ý. tưởng, gọi điện thoại cho Lục Vân.
Vừa hay ngay lúc Lục Vân vừa làm xong chuyện của Long gia, đồng ý tới bên này đóng vai bạn trai Lạc Ly một lần.
Lạc Ly vốn tưởng như vậy, Đoạn Bằng sẽ tự giác rời đi, ai ngờ tên này còn mặt dày mày dạn đi theo dạo một vòng sân trường.
Dù sao cũng là học trưởng của mình, Lạc Ly cũng không tiện nói quá thẳng thắn.
"Đúng vậy, rốt cục cũng đi rồi!" Lạc Ly vừa mới thở phào nhẹ nhõm, bên cạnh lại đột nhiên vang lên tiếng cảm thán, mà chủ nhân của tiếng nói này lại chính là Đinh Văn Hoành.
Đối với cô gái đáng yêu, cho dù gọi ông là 'Phó viện trưởng Đinh thì Đinh Văn Hoành cũng sẽ không thấy không thoải mái chút nào.
Không giống tên ngốc nào đó, mỗi lần nói ra bốn chữ này đều làm cho Đinh Văn Hoành cảm nhận được một cảm giác rất mạnh ập tới
Chính là vận xui tới rồi!
← Ch. 0614 | Ch. 0616 → |