← Ch.24 | Ch.26 → |
Hai chân cô mở rộng ra, từ góc độ này vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy ⓑí.〽️ nhỏ Ⓜ️ề.Ⓜ️ m.ạ.𝖎 hồng phấn, anh vươn tay bẻ cặp Ⓜ️ô●n●ⓖ thịt ra, để cho bé ⓑ*í*ɱ hoàn toàn lộ ra trước mắt, thuận tiện tiến vào, nhưng động tác của Giản Việt lại khiến Hà Lạc kinh hãi, anh nhấc nửa người dưới của Hà Lạc lên không trung.
Hà Lạc không có chỗ đỡ, hoảng hốt vội vàng dùng tay chống lên tường, ⓜô𝓃.🌀 cô vểnh lên ăn trọn dương v*t khủng vào ⓑí_𝐦 nhỏ, so với lúc nãy còn sâu hơn.
"Sâu quá..."
Giản Việt cũng kêu rên một tiếng đau đớn, nâng cả người cô lên bắt đầu đâ_ⓜ tiếp, 🎋.♓0.á.𝖎 🌜.ả.ɱ sắp xốc lên da đầu này khiến hai người đều rùng mình.
"Đừng... Em... Hình như em sắp tiểu... A... A..."
"Giản Việt..."
Giản Việt cúi đầu 𝐡.ô.ⓝ lên cổ mịn màng hồng phấn của cô, "Vậy thì em cứ tiểu ra ngoài đi"
"Em...không muốn... Ôi..."
Hà Lạc chưa từng trải qua cảm giác bị người ta đ_â_ɱ nát như thế này, không ngừng bị đ_â_ɱ ⓥ_à_o mấy lần, cô ⓡυ.n 𝐫.ẩ.ÿ quằn quại, hai mép hoa không ngừng co rút, rỉ ra nước 🅓_â_Ⓜ️ âm, ɱ.ú.🌴 chặt dương v*t như muốn khảm vào bên trong cơ thể.
Giản Việt bị hút chặt đến gầm nhẹ một tiếng, dùng sức đẩy hông mạnh lên, hận không thể nhét hai túi trứng chứa đầy 𝐭i●𝐧●𝖍 d●ị●↪️●h vào trong b·í·m nhỏ mất hồn của cô, nhưng sau khi tiến vào lại không dám động, anh rõ ràng cảm giác được dương v*t vừa nghẹn vừa sưng, bị ɱ*ú*✝️ chặt tới mức sắp 🅱️ắ*𝓃 🌴*ïռ*ⓗ
Đầu Hà Lạc trống rỗng mấy giây, cô bị nện vào quá sư·ớ·n·𝐠, lúc đầu nỗi đau kia từng bước được 𝐤h𝐨á*ℹ️ ↪️*ả*Ⓜ️ thay thế, cô bắt đầu đối với dương v*t bị đit đến mức nghiện, cho nên khi Giản Việt điều chỉnh tư thế, bế cô lên bồn rửa tay, cô còn phát ra một tiếng thở dài ngất ngây.
"Bị dương v*t của anh đâ.ⓜ νà.🅾️ 💰ư.ớ𝐧.ⓖ thế à?"
Giản Việt cắn vành tai cô, nhất định là anh cố tình lại gần cô như vậy, dùng giọng nói cực kỳ nam tính nói chuyện với cô.
"Anh đừng hỏi em thế..." Hà Lạc đỏ mặt không chịu nổi, cô không chịu nổi sự ⓣⓡ.ⓐ 𝖐𝐡.ả.🅾️ này, cũng không chịu được Giản Việt dùng giọng điệu tục tĩu nói bên tai cô như vậy.
Phải biết cô yêu ⓒ♓ế*𝖙 giọng nói, khuôn mặt và dáng người của người đàn ông trước mặt này, bình thường liếc mắt một cái 𝐛·í·ɱ nhỏ sẽ rỉ nước, chứ đừng nói chi là hiện tại.
Chỉ cần nghe thôi cũng khiến cô đ·ê m·ê rồi.....
"Vậy em thích anh làm như thế này không?"
"Thích..."
Lời còn chưa dứt, Giản Việt đã ngậm lấy môi cô, trong quá trình di chuyển thì dương v*t khủng đã tuột ra khỏi 🅱️·í·Ⓜ️ nhỏ của cô, anh cũng không gấp gáp thẳng lưng lên mà chỉ đứng im ở tư thế đó, ưỡn hông đưa dương v*t đ-â-ⓜ thẳng vào giữa hai chân cô.
Trong phòng tắm không thể dùng tư thế này được, Giản Việt lấy một cái khăn lông, tùy tiện lau cơ thể ướt sũng của hai người rồi bế Hà Lạc đi vào phòng ngủ.
Hà Lạc không ngờ anh sẽ làm như vậy, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, sợ mình sẽ ngã xuống...
Càng đừng nghĩ đến một đoạn đường ngắn như vậy, đúng là lấy mạng nhỏ của Hà Lạc.
Trước khi bế cô, Giản Việt lại mân mê 𝒷í●𝖒 nhỏ của cô, sau đó nhét dương v*t vào.
"Giản Việt..." Hà Lạc hoảng sợ.
Giản Việt mỉm cười: "Thử chút xem, như thế này sẽ rất s·ướ·𝖓·g đấy."
Sau đó Giản Việt vừa đi vừa nâng ɱô.п.𝐠 cô lên, thậm chí trong lúc di chuyển, dương v*t của Giản Việt cũng thụt sâu trong 🅱️í-𝖒 nhỏ của cô, từng nhịp bước chân tiến vào bé 🅱️.í.ɱ của cô.
Đúng là rất şư-ớ𝓃-🌀, 𝐬.ư.ớ.п.🌀 đến mức Hà Lạc xém lại 👢*ê*ⓝ đỉ*𝓃*𝒽 nữa.
← Ch. 24 | Ch. 26 → |