Truyện:Bơi Đêm - Chương 088

Bơi Đêm
Hiện có 140 chương (chưa hoàn)
Chương 088
Không phải muốn chơi anh sao h
0.00
(0 votes)


Chương (1-140 )

<images> Hồ Già nằm ở nhà Điền Tư hai ngày là đã khỏi bệnh rồi.

No ấm liền nghĩ đến chuyện 𝐝â_𝖒 🅓_ụ_𝖈, cô ăn no, ngủ cũng thoải mái liền muốn làm với Điền Tư.

Điền Tư mặc quần áo ở nhà trông càng giống búp bê an ủi của cô, cô ngồi trên đùi anh, ⓗ●ô●𝐧 anh, tay thì luồn vào trong quần trêu chọc anh, chỉ ba hai phát là đã cứng rồi, Hồ Già sờ thứ đó rồi nói lời phóng đãng với anh, "Anh ăn cái gì mà làm cho dương v*t lớn như vậy?"

Điền Tư ngượng ngùng quay mắt đi nhưng cơ thể lại rất thành thật, anh ưỡn eo, đưa đẩy dương v*t ra vào tay Hồ Già một chút.

"Thật 𝐝â●m đãռ●ℊ." Hồ Già sóc vài cái rồi lại hỏi anh, "Nhà còn bao cao su không?"

Cô nhớ lần trước anh mua cả một bao lớn như mua sỉ vậy.

Quả nhiên, Điền Tư nói: "Còn nhiều lắm."

Hai người rất nhanh đã lăn 𝖑ê*n 🌀*i*ườ*𝐧*𝖌.

Điền Tư không chịu nổi sự 𝐪uγế·п r·ũ của Hồ Già, anh đè cô xuống dưới rồi ⓗô_𝓃 một lúc.

Tay anh cũng không lơ là mà cởi váy ngủ của cô rồi lại kéo quần lót ren mỏng mềm xuống.

Hồ Già không chịu hợp tác, cô trốn tránh, Điền Tư chỉ có thể dỗ dành cô bằng giọng điệu dịu dàng, cô không chiều theo mà còn dùng chân giẫm lên đũng quần anh, Điền Tư dùng tay ✅ⓤố_🌴 ν_ⓔ cô, lỗ nhỏ c.𝖍.ả.𝓎 ռ.ư.ớ.𝖈, làm ướt cả cửa mình như quả đào, Điền Tư chấm chút nước rồi bôi lên mu đào phồng lên của cô.

Hồ Già т𝐡.ở ԁ.ố.ⓒ, cô co chân lại, quần lót vắt ở mắt cá chân lắc lư như hoa anh đào mùa xuân.

Điền Tư đưa tay 🌜ở.❗ 🍳𝐮ầ.п lót xuống, sờ vào đùi trong của cô.

"Anh làm gì vậy, ↪️.ở.ı 🍳⛎ầ.n lót là người ta định làm gì? Hả?" Cô đẩy Điền Tư ra.

"Không phải là muốn làm với anh sao?" Điền Tư xoa bộ ռⓖự.🌜 đang lắc lư của cô.

"Làm cái gì cơ?" Hồ Già cố ý hỏi.

Hai người nhìn nhau, cô cười tủm tỉm, trên mặt toàn là vẻ trêu chọc.

Điền Tư 𝖛𝐮ố·т ✔️·3 má Hồ Già, anh vẫn cảm thấy cô đáng yêu, cho dù cô có đang trêu anh.

Anh mở miệng, giọng điệu vừa chân thành vừa thẳng thắn, "🦵à_m 𝐭ìn_ⓗ... Anh muốn 𝐥à·𝖒 †·ì·𝖓·ⓗ với em." Nói xong, Điền Tư lại cúi đầu 𝐡ô·ռ cô.

Gương mặt anh là tình cảm chan chứa, nhẹ nhàng chảy trôi, Hồ Già được anh ôm trong lòng, cô chỉ cần ✅_uố_𝖙 ѵ_𝖊 lưng Điền Tư, anh đã thoải mái thở dài, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai cô, dùng lưỡi ⓛ*𝒾*ế*ɱ láp lặp đi lặp lại như đang muốn lấy lòng.

Hồ Già ngồi lên người Điền Tư rồi đè anh xuống.

Điền Tư đã cương cứng vô cùng, dương v*t vểnh lên vừa to vừa dài còn rỉ nước.

"dương v*t thối lại 𝒸♓●ả●ÿ 𝖓ư●ớ●𝖈 miếng rồi?" Hồ Già chổng mô·п·🌀 lên, lỗ nhỏ cọ lên quy đầu.

Quy đầu của Điền Tư tròn to như quả mận, Hồ Già dang chân, lỗ nhỏ còn nhỏ hơn hột anh đào, hai thứ đặt cạnh bên nhau tương phản đến đáng sợ.

"Anh 🦵1ế*𝐦 cho em trước, được không?"

Điền Tư sợ cô đau nên chỉ muốn làm đủ màn dạo đầu.

Tất nhiên, anh cũng có ý đồ riêng. Anh thích ăn mật hoa của cô.

Hồ Già cười, "Sao cứ 👢·1·ế·𝖒 huyệt em vậy, bên dưới em ngon đến vậy sao? Anh còn nghiện nữa à?"

Điền Tư không dám tưởng tượng đến cảnh Hồ Già dùng miệng nuốt lấy dương v*t của anh. Cô ăn vào thơm ngọt như vậy, anh làm sao không nghiện cho được? Điền Tư đỏ mặt, anh trầm giọng rồi dùng tay xoa nắn cô, ngón tay thấm nước xuân ấn lên nhân thịt nhạy cảm của cô rồi xoay tròn.

Rõ ràng là đang làm chuyện 𝐝●â●ⓜ đã●п●🌀 nhưng ánh mắt Điền Tư vẫn ռó●𝓃●ℊ 𝖇ỏп●𝖌 và trong sáng.

Hồ Già 𝐫·ê·𝐧 ⓡ·ỉ, cô kìm nén dụ●𝐜 𝖛ọn●g rồi xuống khỏi người Điền Tư, nằm sấp sang bên cạnh rồi dùng tay sóc dương v*t.

Cô ghé quá sát, mũi còn có thể ngửi thấy mùi hormone của Điền Tư, cô thật sự tò mò dương v*t Điền Tư có mùi gì.

Cô cũng sẽ như anh mà ăn vào rồi sẽ nghiện chứ?

Hồ Già nghĩ ngợi rồi hé miệng ra.

Bờ môi thiếu nữ hồng hào, Điền Tư có thể nhìn thấy đầu lưỡi bên trong mang theo nước bọt ngọt ngào.

Cô để nước bọt theo đầu lưỡi chảy xuống dưới, nhỏ lên quy đầu của Điền Tư, Hồ Già dùng ngón trỏ chấm lên rồi bôi ra.

Quá κ-í-c-𝖍 t♓í𝒸-♓ thị giác, Điền Tư rên lên thành tiếng.

Anh sờ lên khuôn mặt Hồ Già, "Chơi bằng tay thôi, đừng 👢·ⓘế·ɱ... bẩn lắm."

Trong mắt Hồ Già toàn là ý cười: "Cún con cũng biết mình bẩn à? Em còn tưởng anh không biết chứ."

Cô dùng sức mân mê anh hơn, khiến Điền Tư phải ⓡ𝖚·ⓝ г·ẩ·𝓎, "Nhắm mắt lại, không được nhìn..." Hồ Già nói, Điền Tư vẫn do dự có nên nhìn cô không, cả mặt lẫn cổ đỏ ửng, ԁ_ụ_𝒸 ν_ọ𝐧_🌀 thiêu đốt, anh đoán được Hồ Già đang định giở trò gì, chỉ là anh không dám nghĩ, chẳng lẽ cô thật sự muốn dùng miệng chạm vào anh?

Cô không mấy kiên nhẫn, "Nhanh nhắm mắt lại, nghe lời em, không nhắm mắt thì không làm nữa!"

Điền Tư đành phải ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hô hấp cũng trở nên căng thẳng.

Hơi thở của Hồ Già phả lên dương v*t anh.

Điền Tư κ-♓ỏ-𝐚 т-𝖍-â-ռ, dung mạo tuấn tú, thân hình đẹp đẽ, nhìn thật giống một tượng thần Hy Lạp trang nghiêm và tĩnh lặng.

Chỉ là, vị thần đã cương cứng rồi, anh nhắm mắt, vẻ mặt giằng xé, lông mu đen rậm, Hồ Già nắm lấy dương v*t n·ó·n·ⓖ 𝒷ỏռ·𝐠 của anh rồi thè lưỡi ra.

Cô nhẹ nhàng quét qua rãnh vành quy đầu, đầu lưỡi như con rắn nhỏ, ấm nóng và nhẹ như lông vũ nhưng cũng đủ để phá vỡ tuyến phòng thủ của anh, Điền Tư nhíu mày, eo và Ⓜ️ô●ⓝ●ⓖ cũng co giật theo, tay anh vội vàng đặt lên vai Hồ Già, chống cự sự ѵ_υ_ố_t ν_ⓔ của cô.

Khi nói chuyện, giọng anh đã không còn vững nữa: "Em đừng..."

Nhưng Điền Tư vẫn rất ngoan, anh không hề mở mắt ra.

Hồ Già rất muốn cười, anh 💲●ướ●𝐧●g đến vậy sao?

Trước khi ⓛà.𝖒 𝖙.ì𝖓.𝒽, Hồ Già từng hỏi anh có muốn cô khẩu giao cho không.

Câu trả lời của Điền Tư là không muốn nhưng anh luôn dùng nụ 𝐡-ô-𝐧 để thay thế cho câu trả lời.

Anh yêu Hồ Già, môi cô ấm áp và thơm ngọt, gần như là thiêng liêng, anh thích nghe cô nói chuyện, cũng thích được ♓ô·ռ cô, bị cô dùng đầu lưỡi 𝐦ề·ⓜ Ⓜ️·ạ·ℹ️ thơm tho զ⛎·ấ·ռ ⓠ⛎·ý·🌴, nuốt lấy nước bọt của cô. 𝐃·ụ·𝐜 ☑️ọ𝓃·🌀 của anh nhơ nhuốc, dương v*t càng không thể kiểm soát nổi, anh không dám tưởng tượng cảnh Hồ Già dùng miệng nuốt lấy dương v*t của anh.

Chỉ nghĩ đến thôi Điền Tư đã căng thẳng, nếu cô thực sự giúp anh khẩu giao, anh sợ mình sẽ Ⓜ️-ấ-𝐭 🎋❗ể-〽️ şⓞá-𝐭.

Hồ Già biết Điền Tư đang sụp đổ.

Tính xấu của cô lại trỗi dậy, cô muốn trêu đùa anh.

Cô vớt chiếc quần lót dưới giường lên rồi trói tay Điền Tư, "Không được nói không, cũng không được nhìn em!"

Điền Tư vẫn tránh cô, biểu cảm trên khuôn mặt anh mâu thuẫn nhưng anh vẫn kiên quyết chống cự: "Không được, thực sự bẩn lắm, em đừng ⓛ❗●ế●𝖒..."

Còn chưa dứt lời, Hồ Già đã trừng phạt anh.

Cô cúi đầu, đột ngột ngậm lấy quy đầu to lớn của Điền Tư vào miệng rồi mạnh mẽ 〽️·ú·† mát.

Quá sướռ_🌀 - Điền Tư nghiến chặt răng mới không kêu lên, cơ thể anh co giật, bụng dưới căng cứng, dương v*t to dài lại vô tình đ·â·ⓜ sâu vào thêm chút, suýt chọc vào cổ họng Hồ Già, cô nhíu mày, cổ họng thắt lại, nuốt lấy anh vào sâu bên trong, hàm răng cọ vào thân dương v*t. Tất cả mọi thứ đều đang gia tăng 𝐤𝐡⭕.á.𝖎 c.ả.ⓜ cho Điền Tư, anh rên lên thành tiếng, κí𝐜.♓ т.𝖍.í.↪️.𝖍 đến toát cả mồ hôi.

Hồ Già bị anh lấp đầy nên không nói nên lời nhưng cũng không chịu nhả ra, cô còn muốn ăn sâu hơn nữa.

Hóa ra Điền Tư có vị này, vị nước biển nhạt, cũng không tính là khó ăn. dương v*t anh quá to, Hồ Già không động đậy được lưỡi, chỉ có thể theo cách nguyên thủy mà nuốt vào nhả ra, Điền Tư quá kích động, cũng quá căng thẳng, mã mắt điên cuồng 𝖈♓●ả●γ пướ●𝐜, Hồ Già nuốt nước của anh cùng nước miếng xuống, cổ họng cô thắt lại, kéo lấy dương v*t của Điền Tư, anh đã sụp đổ rồi.

"Đừng ăn nữa... cầu xin em... Giai Giai..."

Giọng Điền Tư khàn khàn, anh sắp m·ấ·t ⓚi·ể·ɱ 💰·oá·т rồi, trong đầu chỉ toàn là chuyện vô đạo đức.

Ví dụ như, anh muốn ⓒ*ắ*ⓜ v*à*🔴 miệng cô, nhanh chóng đưa đẩy, rồi cuối cùng bắn ra, hoặc là, anh bế cô lên, thô bạo mà đ·â·ɱ cô.

Nhưng Điền Tư vẫn không hiểu Hồ Già, anh càng biểu thị sự chống cự, Hồ Già lại càng hưng phấn, cô nhổ dương v*t của anh ra, kéo theo cả nước miếng. Điền Tư cứng như sắt, nửa dương v*t đều dính nước miếng bóng loáng của Hồ Già như thể được bôi dầu bôi trơn, cô dùng lưỡi 👢𝒾ế*ɱ anh, dọc theo đường nổi lên của anh, dùng miệng mân mê, đến cả ngón chân Điền Tư đều phải co quắp lại.

"Thực sự không được... Đừng ⓛ·❗·ế·m nữa." Trong sự khổ sở, anh thoát khỏi chiếc quần lót.

Hai người nhìn nhau, Hồ Già cười khiêu khích.

Ánh mắt Điền Tư tối sầm lại, trên khuôn mặt toàn là 🅓ụ-𝒸 ⓥọ-п-🌀.

Cô không sợ hãi mà trực tiếp 𝒽·ô·п lên hai viên tròn của anh, "Cứ phải chơi cho anh hỏng!"

Chỉ ⓗô●n thôi vẫn chưa đủ, Điền Tư quá lớn, Hồ Già ngậm lấy một bên, dùng lưỡi đùa nghịch rồi "bốp" một tiếng nhả ra.

"Anh còn muốn nói gì nữa?" Hồ Già hỏi anh, lý trí của Điền Tư đã bay sạch sẽ, anh trực tiếp ôm cô lên, Hồ Già thốt lên một tiếng kinh ngạc, anh dùng miệng xé bao cao su rồi nhanh chóng đeo vào, lại dùng tay thử hoa huy*t của Hồ Già, cô đã đủ ướt, bên ngoài lỗ nhỏ toàn là 🅓â·𝖒 thuỷ, Điền Tư chống dương v*t to lớn, ấn Hồ Già xuống, tư thế nữ trên nam dưới.

Toàn thân cô đỏ bừng lên, lỗ nhỏ giãy giụa rồi nuốt hơn nửa cây dương v*t.

"Không muốn nói gì cả." Điền Tư т♓●ở 𝐝ố●𝒸 nói, "Không phải muốn chơi anh sao, bây giờ anh cho em làm."

_____

Edited by Koko# Wattpad: @biggestkoko

Chương (1-140 )