Vay nóng Tima

Truyện:Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh - Chương 27

Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh
Trọn bộ 43 chương
Chương 27
0.00
(0 votes)


Chương (1-43)

Siêu sale Lazada


Dịch Thừa...... Cái tên này dường như khiến cho cô một tuần ngủ không ngon giấc. Cô giống như một cô gái mới biết yêu đi tìm đủ loại thí nghiệm để xem chính mình có phải thích hắn hay không, đáp án đều là khẳng định cho nên cô liền cân nhắc, Dịch Thừa rốt cuộc có thích cô hay không, giống như thích lại giống như không thích.

Vì thế Cổ Dĩ Tiêu đi tới trung tâm cố vấn tâm lý.

Cô gái ở đại sảnh tươi cười hỏi cô có biết cố vấn tâm lý nào không, Cổ Dĩ Tiêu nói không có lại bị hỏi đối với cố vấn tâm lý có yêu cầu gì, Cổ Dĩ Tiêu chắc chắn nói:"Nữ."

Bên cạnh truyền đến một tiếng cười khẽ, giọng nam dễ nghe bay tới, "Cô có tính kỳ thị sao?"

Cổ Dĩ Tiêu nghe theo tiếng quay đầu chỉ thấy một người đàn ông có chút tuấn dật cầm theo túi hồ sơ đứng ở bên quầy phục vụ, hắn đeo kính sát tròng màu xanh, môi mỏng khẽ nhướng, một tay đút trong túi quần, bộ vest màu xám đậm làm dáng người hắn cao ngất phụ trợ càng thêm hoàn mỹ. Người đàn ông này thật đẹp trai! Cổ Dĩ Tiêu trong lòng thầm nghĩ, tuy rằng cô không có gì gien mê trai nhưng mà người đàn ông trước mắt này thật sự đẹp trai làm cho cô hít thở không thông, đây là người duy nhất có thể sánh ngang vẻ đẹp của Dịch Thừa thậm chí còn hơn Dịch Thừa.

"Bác sĩ Cừu." Cô gái ở đại sảnh phóng đại nụ cười hơn nửa.

Cừu Thư Đình liếc mắt một cái nhìn tên đăng ký trong sổ, "Cổ tiểu thư, có thể cho tôi một cơ hội thay đổi tâm lý có thành kiến với phái nam trong lòng cô hay không?"

"Anh chính là Cừu Thư Đình?" Cổ Dĩ Tiêu nhìn thoáng qua bảng tên — Cừu Thư Đình, hắn cố vấn phải trả phí rất cao.

"Đúng."

"Được rồi." Cổ Dĩ Tiêu đồng ý.

Cừu Thư Đình đi vòng qua cô, lại xoay người nói, "Xin theo tôi đến đây."

Cổ Dĩ Tiêu đi theo phía sau hắn vào một văn phòng làm việc sáng ngời, nơi này bố trí nhẹ nhàng khoan khoái lại ấm áp, không giống như phong cách phái nam thích. Cô nhìn chung quanh bốn phía sau đó mới bắt đầu hoài nghi Cừu Thư Đình này có thể là con gái ngụy trang thành nam không, thì chợt nghe Cừu Thư Đình giải thích:"Tới nơi này phần lớn là nữ, bởi vậy trang hoàng thiết kế phải có chút nữ tính, Cổ tiểu thư cảm thấy như thế nào?"

Không hổ là người cố vấn tâm lý, cư nhiên có thể đoán được cô suy nghĩ cái gì. Cổ Dĩ Tiêu le lưỡi ngồi ở trên chiếc ghế nhung lông ngỗng màu xanh biếc, nghiêng người nhìn Cừu Thư Đình ngồi đơn độc trên sô pha.

"Thả lòng." Cừu Thư Đình rót tách trà cho cô, "Tôi có thể gọi tên cô không?"

"Tùy anh." Cổ Dĩ Tiêu không khẩn trương nhưng mà đối mặt với Cừu Thư Đình cô không biết mở miệng như thế nào.

Hai tay của Cừu Thư Đình tùy ý đặt ở trên đầu gối, "Như vậy...... Dĩ Tiêu, đầu tiên cô phải hiểu được, vấn đề trong lòng mỗi người đều có, xã hội thường nói bệnh thần kinh biến thái cũng liên quan đến vấn đề tâm lý. Bệnh tâm lý rất phức tạp cũng không phải một lần hai lần cố vấn là có thể hoàn toàn giải quyết, cho nên tôi hy vọng cô phối hợp."

"Chuyện này tôi biết, tôi cũng hiểu tại sao ở đây vắng ngắt, người đến cố vấn đều chuẩn bị chu đáo giống như là đến kiểm tra đo lường vũ khí. Đồng thời tôi cảm thấy anh nóng lòng chiêu dụ khách hàng, dù sao tâm hồn lẫn vật chất đều phải duy trì."

Con ngươi bình tĩnh của Cừu Thư Đình bỗng nhấc lên một trận gợn sóng, lời nói của hắn rất đáng giá mỗi lần trả lời đều là mười chữ trở xuống, không nghĩ tới hôm nay lại gặp phải một người thông minh như thế."Tốt lắm, tôi không nói nhiều lời, tôi có thể nguyện ý lắng nghe." Dứt lời hắn làm động tác "mời".

Cổ Dĩ Tiêu hít sâu một hơi đem chuyện mình lần đầu tiên giao chiến đến chuyện bây giờ một hơi nói toàn bộ ra, bao gồm động cơ ban đầu chỉ muốn đùa để xem phản ứng hắn như thế nào. Cừu Thư Đình lẳng lặng nghe, khi thì hỏi cô vài vấn đề chi tiết nhưng ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào Cổ Dĩ Tiêu, Cổ Dĩ Tiêu cũng không chút nào sợ hãi đối diện thẳng với hắn. Như thế nửa giờ sau, Cổ Dĩ Tiêu uống một ngụm trà kết thúc lời nói của mình.

"Cô rất đặc biệt." Cừu Thư Đình ra kết luận.

Cổ Dĩ Tiêu nhướng mày lên, "Đặc biệt biến thái?"

Nụ cười trên mặt Cừu Thư Đình càng sâu, "Đặc biệt đáng yêu."

"Vậy anh yêu tôi?"

Cừu Thư Đình cười mà không nói.

"Có phải mỗi lần bị hỏi trực tiếp như vậy, đại đa số mọi người đều phủ định hoặc là trầm mặc?" Cổ Dĩ Tiêu xoa cằm, con mắt vòng vo chuyển giống như cho ra kết luận gì.

"Nếu tôi trả lời đúng, người bị dọa hiển nhiên chính là cô." Cừu Thư Đình mỉm cười, "Đại đa số người đang hỏi ra vấn đề này, bình thường đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối, cho nên nếu được đáp án khẳng định ngược lại cảm thấy không hiểu."

"Vậy trong lòng hắn là khẳng định hay là phủ định?" Cổ Dĩ Tiêu vừa mới nói ra miệng, liền cảm thấy được chính mình thật là khờ đến buồn cười, Dịch Thừa thấy dáng vẻ này của cô nhất định cười to nha.

Cừu Thư Đình ngừng một chút mới nói:"Hắn yêu cô hơn nữa vô cùng yêu cô."

"Còn tôi?"

"Đương nhiên, cô cũng yêu hắn."

Cổ Dĩ Tiêu quay đầu khinh thường nói, "Anh cũng không phải là tôi, anh làm sao biết."

"Cô cũng không phải tôi, cô tại sao biết tôi không biết?" Cừu Thư Đình cố ý tranh cãi với cô.

Quên đi, không cùng hắn so đo, thời gian quả nhiên chính là tiền tài, giá tiền của hắn so với phí di động còn khắc nghiệt hơn. Cổ Dĩ Tiêu trực tiếp hỏi:"Hắn thật sự yêu tôi?"

"Of course."

"Tại sao?" Cổ Dĩ Tiêu truy vấn.

"Bởi vì cô đặc biệt đáng yêu."

"Đây là câu trả lời của cố vấn chuyên nghiệp sao?" Cổ Dĩ Tiêu bất mãn nói.

Cừu Thư Đình thoải mái vuốt tóc mình, "Đây là câu trả lời của đàn ông."

"Ha ha, tôi muốn yêu cô."

"Anh năm nay nhiêu?"

"Ba mươi ba."

"Anh có khuynh hướng yêu trẻ nhỏ sao."

"Tôi có thể hôn cô không, Dĩ Tiêu?" Cừu Thư Đình bỗng nhiên đứng lên.

Cổ Dĩ Tiêu ngồi bất động, có chút bình tĩnh nhìn hắn, "Theo lời của anh, đến đây đi."

"Tôi thiếu dũng khí." Cừu Thư Đình đi đến bên cửa sổ xoay người lại, bởi vì khuất bóng cho nên nhìn không thấy biểu tình trên mặt hắn, "Còn cô thì thiếu tình yêu - cô tin tưởng vững chắc bản thân có thể yêu nhưng không tin tưởng người khác cũng có có thể yêu cô. Nếu như tôi thật sự hôn cô, giây tiếp theo tôi có thể sẽ biến thành Tư Mã Thiên. Các ngươi đều cho đối phương rất nhiều đặc quyền, loại này đặc quyền người khác hưởng thụ không được."

Cổ Dĩ Tiêu trở về chỗ cũ trong lòng nghĩ lời hắn nói, Dịch Thừa hắn thật sự yêu cô sao?

"Hắn yêu cô." Cừu Thư Đình giống như có thể nhìn thấu lòng của cô lập tức trả lời.

"Vậy hắn tại sao không nói cho tôi biết?" Giọng nói của Cổ Dĩ Tiêu mang theo bất lực và ủy khuất.

"Tất cả đều do cô." Cừu Thư Đình thấp giọng nói, "Cô không có cho hắn cơ hội như vậy."

"Là tôi sai sao? Lúc hắn ở chung với tôi chẳng lẽ không có cơ hội nói? Hắn có một ngàn một vạn lần cơ hội!"

"Đàn ông xuẩn ngốc cũng có tự ái."

"Ý của anh là hắn ngượng ngùng mở miệng?" Cổ Dĩ Tiêu cười ra tiếng đến, "Nói ra thì sao? Tôi cũng sẽ không ăn hắn."

"Ai mở miệng nói trước người đó sẽ thua mà." Cừu Thư Đình dừng một chút mới tiếp tục nói, "Ngay từ đầu là cô và hắn định ra quy tắc trò chơi như vậy, các người là theo nhu cầu chứ không có trao đổi cảm tình. Trong mắt cô có thể là một loại trò chơi nhưng mà tôi nhắc nhở cô chuyện này rất nguy hiểm."

"Hình như cũng có người từng nói qua với tôi - chuyện này rất nguy hiểm."

"Dựa theo trò chơi hai người, cuối cùng có thể phát triển ra hai loại kết quả, thứ nhất là cô yêu đối phương đếng sống đi chết lại còn đối phương thì khinh thường; Thứ hai chơi riết nảy sinh tình cảm. Hiện tại quan hệ các ngươi không hề tiến triển, nói dễ nghe một chút thì là bầu bạn, nói khó nghe một chút chính là bạn giường."

"Đều rất khó nghe......" Cổ Dĩ Tiêu xoay lại xem thường, "Chúng ta không phải!"

"Hoặc là hắn nói yêu cô, hoặc là cô nói, nếu không các ngươi chính là."

Cổ Dĩ Tiêu tương đối không tình nguyện, "Nói hay không quan trọng đến như vậy sao?"

Cừu Thư Đình đi trở về sô pha ngồi xuống, "Hôm nay mục đích cô tới đây chính là xác định tâm ý của mình. Theo tôi phán đoán tâm lý của cô không có chướng ngại, căn bản không cần trị liệu tâm lý, bất quá cô đã nguyện đưa tiền tôi cũng không ngại khai đao cô. Tôi cũng là đàn ông cho nên biết rõ một người đàn ông yêu một phụ nữ sẽ có biểu hiện ra sao, cho nên tôi chẳng những để cô hiểu được cô yêu hắn, còn phải cho cô biết hắn cũng yêu cô, như thế, over, một tiếng mười một phút."

"Anh thật giỏi hiểu suy nghĩ người khác." Cổ Dĩ Tiêu đứng lên lấy túi của mình, "Làm vợ của anh nhất định rất gian khổ."

"Cho nên tôi còn chưa cho cô gái nào cơ hội gian khổ."

"Đây xem như một loại ám chỉ sao?" Cổ Dĩ Tiêu xoay người lại chớp mắt vài cái, "Như vậy sẽ làm tôi hiểu lầm anh đối với tôi vừa thấy đã yêu."

"Dưới tình huống bình thường, yêu một người chỉ cần ba mươi giây." Cừu Thư Đình nhiệt tình giúp cô mở cửa, "Còn lại thời gian chính là phát hiện chuyện này là thật."

"Trước lúc tôi phát hiện tôi yêu anh có thể giảm giá chút không?" Cổ Dĩ Tiêu nghiêng đầu hỏi, "Tôi không có tiền đi xe bus trở về."

Cừu Thư Đình sửng sốt, khóe môi thuận tiện nhếch lên, "Tôi cự tuyệt nhưng tôi có thể lái xe đưa cô trở về."


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-43)