Bắt Ma! Hay Ma Bắt 6
← Ch.160 | Ch.162 → |
Tề Cẩn Phong vẫn đâ*ɱ thọc mạnh mẽ, như muốn cắm xuyên qua tiểu huyệt lấp đầy bụng nhỏ của cô.
" Không cái gì?
"Ân.. ưm.... ư... ư.... . Không cho phép ở nơi công cộng cắm tôi đồ 𝐪-⛎-ỷ biến thái:" Huyên Huyên rên rĩ, khó khăn phản ứng lại.
" Nhưng tiểu huyệt ◗-â-𝐦 đ-ã𝐧-🌀 của cô lại không nói như vậy đâu!"
Tề Cẩn Phong đặt hai tay lên ⓜ_ô_ռ_ɢ của Huyên Huyên, hắn mạnh bạo tát vào 〽️●ôⓝ●ℊ cô, cùng lúc đó cắm mạnh côn thịt vào trong.
Côn thịt cảm nhận được 🎋●h𝐨●á●ï c●ả●ⓜ bởi vô số cái miệng nhỏ 〽️ú*𝖙 ⓛ𝐢ế.ɱ co thắt bên trong tiểu huyệt, mỗi lần hắn thọc ra vào lại chảy ra rất nhiều 𝐝â-〽️ dịch.
" Côn thịt lớn của tôi cắm, có khiến cô thoải mái không?
Tề Cẩn Phong nhìn cái miệng nhỏ của Huyên Huyên vì bị hắn cắm quá sung ⓢướ-ռ-🌀 nên khóe miệng chảy cả nước dãi.
"Ồ! 💲ư●ớ●ռ●🌀 đến mức miệng trên lẫn miệng dưới đều 𝖈𝒽●ả●𝐲 𝐧ướ●𝐜 rồi"
" Ưm... ai.. ai 𝖈_♓ả_𝖞 ռ_ư_ớ_↪️, cả nhà anh mới chảy.. a... a... tên khốn kiếp.... ưm....
" Vậy.. thứ này là gì? miệng cô chảy ԁâ.ɱ dịch sao ha... ha....
Tề Cẩn Phong dùng tay móc nước dãi Huyên Huyên ra, xoa loạn lên những điểm nhạy cảm của cô.
Bời vì Huyên Huyên không thể nhìn thấy hắn, hơn nữa cô đang mê loạn giữ tình dục. Lúc này cô không khác gì cá nằm trên thớt, để mặc Tề Cẩn Phong đùa bỡn.
Côn thịt căng trướng lạnh lẽo vừa mãnh liệt lại nhanh chóng đ·â·m thọc ra vào trong tiểu huyệt. Quy đầu to lớn chạm từng chút một tới thành tủ cung, hắn hận không thể chọc thẳng vào bên trong.
Huyên Huyên lúc này hoàn toàn đắm chìm ở trong cơn ⓚ.ⓗ🔴.á.𝖎 ⓒ.ả.𝖒. Cô ưỡn n-ℊự-c về phía trước, buông lõng †*♓*â*п 𝖙*𝐡*ể, miệng bắt đầu ⓟ.𝖍á.т ⓡ.🔼 â.ɱ ⓣ.𝖍a𝖓.𝒽 r*ê*п г*ỉ ◗â.ɱ đ.ã.ռ.ⓖ lớn hơn.
" A... không được.... Quá nhanh... Chậm một chút... Tiểu huyệt sắp không được rồi... ưm..."
Tề Cẩn Phong nghe được âm thanh ⓓ-â-ⓜ dật này, hắn như uống phải x●𝐮●â●𝖓 ԁ●ượ●↪️. Rút côn thịt ra, sau đó hít vào một hơi ⓗ𝐮*ⓝ*🌀 𝐡*ă*ⓝ*ⓖ cắm mạnh vào nói sâu nhất, trực tiếp phá tung cửa tử cung của Huyên Huyên ra.
" Á.... không.. thốn... quá sâu... a.. ưm... :"
Tề Cẩn Phong rất hài lòng, khi nghe thấy Huyên Huyên sung 𝐬ư·ớ𝖓·🌀 mà thét lên chói tai. Hắn dùng sức xoa nắm lên hoa đế, tiếp tục lên tiếng hỏi.
" Huyên Huyên, cô cảm thấy 💰ư_ớп_𝐠 phải không? rất vừa lòng với côn thịt của tôi chứ?
" Vừa... vừa lòng... Tề Cẩn Phong, anh đừng niết... tôi sẽ tiểu... sẽ tiểu mất... ưmm..
Huyên Huyên bị Tề Cẩn Phong, làm cho phát điên lên. Cơ thể cô ngứa ngáy lạ thường, tiểu huyệt dường như ăn không đủ. Vẫn muốn được cắm nhiều hơn...
" Cầu xin anh, cắm mạnh vào. Chơi hỏng tiểu huyệt hư hỏng này đi.... ưmm... ân
" Ngoan lắm:"
Tề Cẩn Phong hài lòng, hắn buông hoa đế ra. Hông thúc mạnh như vũ bão, tàn nhẫn ra vào nơi tiểu huyệt. ◗_â_𝖒 dịch bắn ra tung tóe khắp sàn nhà.
" Thật nhiều nước, Huyên Huyên cô sinh ra là để cho Tề Cẩn Phong này chơi, tôi chơi 𝒸·♓ế·✞ cô..
Hắn mạnh mẽ dùng lực 🌜ắ_〽️ ✌️_à_0 gần như muốn nhét cả hai viên bi vào bên trong tiểu huyệt mà đ.â.〽️ thọc vào.
"Quá... Nhanh... Ân ân... tiểu huyệt.. phải... Ân... Để cho nh cắm... để Tề Cẩn Phong chơi đùa..."
Cô không tự giác mà đong đưa 𝐦-ô𝐧-🌀 lớn về phía trước rồi bắt đầu phối hợp với động tác thọc ra vào liên hồi của Tề Cẩn Phong.
Tề Cản Phong nâng hai chân Huyên Huyên lên, áp cô tiến gần chiếc gương. Hắn tiếp tục phát ra những lời d*â*𝖒 ⓓụ*🌜.
" Quả là nữ nhân 𝖉·â·ⓜ dãng, cô chỉ được phép một mình côn thịt này 𝖈ắ-m v-à-ⓞ, . hừ.... hừ...
Huyên Huyên nhìn mình trong gương, chỉ có thể thấy cô đang dang rộng hai chân ra.
Tiểu huyệt mở lớn hướng về phía trước. Bên trong như bị thứ đồ gì đó không thể nhìn thấy căng t♓à·𝖓·𝒽 ⓗ·ì·𝖓·𝖍 chữ O, 𝐝â.Ⓜ️ dịch thi nhau chảy dọc từ phần đùi xuống cả sàn nhà.
← Ch. 160 | Ch. 162 → |