Ma Bắt! Hay Bắt Ma 7
← Ch.161 | Ch.163 → |
Huyên Huyên nhìn cảnh bản thân mình 𝖉â_〽️ đã𝐧_𝖌 tới mức này, khiến toàn thân cô nóng lên, tiểu huyệt co rút lại.
Thật thoải mái... Tiểu huyệt thật thoải mái... Không được... tôi săp.... . cao trào..."
Huyên Huyên duỗi tay vịn túm lấy cổ Tề Cẩn Phong, mặc dù không thể nhìn thấy ở trước mặt. Hai chân cô mềm nhũn, cũng may hắn trong tư thế bế cô.
Nếu không, chắc chắn cô nhịn không được đã ngã xuống sàn nhà từ lâu.
" Lần đầu tiên mà ԁâ·𝖒 đãⓝ·ⓖ như vậy, không biết sau này, cô còn hư hỏng tới mức nào.
Tề Cẩn Phong ôm lấy Huyên Huyên. Hắn nhẹ nhàng đặt cô ở trên sàn nhà. Sau đó đổi tư thế.
Hắn mặc kệ việc cô có thể chấp nhận ở dưới đất lăn lộn trong cơn cao trào hay không, liền bắt đầu thúc côn thịt càng thêm mạnh mẽ mà thọc vào 𝓇ú-† 𝖗-🅰️ trong tiểu huyệt đang co chặt.
" Bạch Bạch.... Bốp Bốp:"
Tề Cẩn Phong vừa cắm mạnh, hai tát mạnh lên ⓜô*п*g của cô. Miệng không ngừng thốt ra những từ 🅓.â.〽️ mĩ, hết sức xấu hổ.
" Tiểu huyệt cắn 𝖒●ú●† côn thịt chặt đến như vậy, có phải không muốn để nó rời đi hay không?"
" Ư.. ưm.. phải... không muốn nó rời đi.. ưm... ân....
Huyên Huyên hiện tại đã hoàn toàn lâm vào trong bể 𝒹ụ*↪️ ν*ọп*𝖌, lí trí cô đân mất đi tự chủ, chỉ muốn côn thịt thô to, lạnh toát kia khuấy đảo trong tiểu huyệt. Cắm càng sâu, càng nhanh mạnh một chút.
" Thật thoải mái... cắm sâu vào... mạnh hơn nữa.... . Dùng côn thịt kia chơi tôi..."
"Được "
Tề Cẩn Phong mãnh liệt, tàn nhẫn đâ_𝐦 thọc không lưu tình chút nào. Cắm sâu, quy đầu to lớn xuyên qua hoa huyệt khiến Huyên Huyên ⓡ_ê_n г_ỉ kêu thét lên.
Tề Cẩn Phong ôm chặt lấy eo nhỏ Huyên Huyên. Hắn dùng hết toàn bộ tinh lực cắm cô mấy trăm cái.
Cuối cùng tiểu huyệt co thắt 𝖒ú●† chặt quy đầu hắn. 𝐊♓●𝐨●á●𝐢 𝒸ả●𝐦 dâng lên, đỉnh quy đầu cắm khớp với tử cung rồi bắn ra một dòng chất lỏng lạnh như băng.
" Huyên Huyên, tiểu huyệt của cô, cũng đã được tôi cho ăn no. Cô có hài lòng không?
Hắn hơi 𝖗_ц_𝓃 𝐫ẩ_𝓎 ɱô●𝓃●🌀, rót hết 𝖙ı.𝖓.𝐡 𝖉.ị↪️.ⓗ vào trong tử cung của Huyên Huyên. Bộ dạng lúc hai người cao trào khiến Tề Cẩn Phong vô cùng 𝖐í𝖈_h ✞𝖍_í𝒸_h.
Khóe miệng hắn nhếch lên một đ.ườ𝓃.🌀 𝒸o.𝐧.g tà mị. Nhẹ nhằng ♓ô●п lên cánh môi Huyên Huyên.
Huyên Huyên mới xuyên qua. Hơn nữa còn là lần đầu tiên cuả †-𝒽â-𝖓 т-♓-ể này trải qua nhiều lần cao trào liên tục, ngay lúc Tề Cẩn Phong 𝐡ô●ⓝ cô.
Thì cô đã mệt rã rời mơ mơ màng màng như vậy mà ngủ thiếp đi. Chìm vào trong giấc ngủ ngon lành.
Cho tới khi Huyên Huyên tỉnh dậy, thì mặt trời đã lên cao. Khắp phòng sáng choang bởi ánh nắng mặt trời chiếu vào, cô đỏ mắt nhìn hiện trường dấu vết đêm qua để lại.
Khắp phòng một mảnh ◗-â-𝖒 dịch vương vãi, hơn nữa còn nồng đậm mùi ♓·🔴@·𝖓 á·❗ để lại.
Huyên Huyên cắn chặt răng, chống †·♓â·ⓝ †·♓·ể nhức mỏi ngồi dậy. Mặc lại quần áo, sau đó rời khoit căn phòng ma ám này.
Cô đau đầu suy nghĩ, không biết bị tên Tề Cẩn Phong kia bắn vào. liệu cô có mang thai 𝐪⛎_ỷ hay không? Thật đau đầu...
← Ch. 161 | Ch. 163 → |