Truyện:Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 39

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh
Trọn bộ 42 chương
Chương 39
Ngoại truyện 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Âu Dương Dật sờ trán " Dạ Như, không chiên không xào không nấu vậy sẽ ăn gì?" Hắn vẻ mịt mờ

Dạ Như chuyên tâm đen hai trứng chim bỏ vào trong ly nước ấm " Gọi đồ ăn bên ngoài hoặc chỉ là được đun luộc, nhớ kỹ " Luộc"

"A... Anh cảm thấy như thế nào lại cưới một người ngược đãi, hành hạ anh như vậy" Âu Dương Dật Phát điên sờ sờ bụng " Đói, Mau chết đói" Hắn oán giận từ phòng bếp đi ra

Dạ Như bĩu môi " Cho anh giảm béo" Nhưng nói xong, vẫn nở một nụ cười... Cảm giác này thật hạnh phúc

Mới vừa luộc trứng, chuông cửa liền vang. Âu Dương Dật nắm tóc, một thân áo ngủ đi ra mở cửa, ngay sau đó hắn ngẩn người " Ba? Mẹ?" Âm thanh của hắn truyền đến lỗ tai Dạ Như, chén đĩa trong tay của cô xém tí rơi trên mặt đất, ba mẹ Dật đến đây? Kia có phải là bắt bọn họ ly hôn không?

Cô có chút lo lắng buông chén đĩa xuống, tự hỏi mình có muốn bước ra? SAu khi bước ra sẽ chào hỏi như thế nào? Thế nào mới có thể làm hai lòng hai người bọn họ?Mà ngay tại lúc này, cô vắt hết óc, Âu Dương Dật đã đến cửa phòng bếp " Dạ Như, ba mẹ anh đến, ra đón tiếp một chút đi" Nói xong, vươn một bàn tay. Dạ Như do dự " Em sợ..." Cô lùi về phía sau hai bước tựa vào cái bàn, cô thật sự có chút khiếp d8ảm

Âu Dương Dật nhìn thoáng qua, đi vào đóng cửa phòng bếp lại

"Đừng sợ Dạ Như, học cách đối mặt, có anh ở đây, sẽ không có chuyện gì" Hắn đi đến, cho cô một cái ôm ấm áp sau một lúc, ôm sát bên hông hắn, gật gật đầu

"ha Ha " Âu Dương Dật hài lòng, nở nụ cười, vuốt vuốt sống mũi của cô " Thoải mái nào, không có gì phải sợ. Chúng ta đã kết hôn, hiện tại em là vợ anh, anh là chồng em"

"Ba mẹ, vợ của con, Dạ Như" Âu Dương Dật trực tiếp lôi Dạ Như đến trước mặt hai người, Dạ NHư hơi cúi đầu " Bác trai bác gái, xin chào"

Mẹ Âu Dương Dật, nhìn cô từ trên xuống " Cô cái này có phải là cô gái nhiều năm trước không, con như thế nào vẫn chọn cùng cô ấy kết hông?" Giọng mẹ của Âu Dương Dật cao lên, âm thanh nồng nặc mùi thuốc súng

Âu Dương Dật cầm chặt tay Dạ Như, ý bảo cô đừng khẩn trương " Đúng, là cô ấy, con yêu cô ấy nên mới lựa chọn sống cùng cô ấy"

"Hừ! Còn gì là phép tắc " Mẹ Âu dương Dật khịt mũi, khinh bỉ nhìn Dạ Như

Ba Âu Dương Dật liền trấn an " Vợ, tốt lắm. Đừng như vậy, tình yêu của con như thế nào chúng ta làm sao quản được, qua nhiều năm mà bọn nó vẫn ở cùng nhau, đó đã là duyên phận" Ba của Âu Dương Dật tương đối khá hơn, nghe ông ấy vừa nói, Dạ Như cảm thấy nhẹ hơn một chút

Nhưng Mẹ Âu không hề nể mặt, trở mình xem thường " Một người phụ nữ buông thả như vậy mà con cũng muốn sao?"

"Mẹ! Mẹ nói cái gì?" Âu Dương Dật có chút phát hoả, nắm chặt tay Dạ Như

Dã Nữ nhân? Trong lòng Dạ Như hung hăng đột kích.. Vì cái gì cô lại không có thể? Tại sao cô lại không có giá trị trong mắt người khác?!

"Như thế nào? Mẹ nói sai sao? Chẵng lẽ không phải?" Mẹ Âu kích động lập tức đứng dậy, chỉ thẵng vào mặt Dạ NHư

Âu Dương Dật đem cô kéo về phía sau " Mẹ, đủ rồi, con nghĩ mẹ đến đây chính là chúc phúc tụi con, chứ không phải đến đây châm chọc chửi rủa như thế này! Nếu không đến đây vì mục đích chúc phúc, thì hai người hãy đi đi" Hắn quay đầu không hề nhìn Mẹ Âu

"Cái gì? Con đuổi ba mẹ đi?! Vì cái dã nữ nhân kia?"

Ba Âu chạy nhanh đến kéo tay Mẹ Âu " Chúng ta đi trước, Em như vậy đột nhiên làm cho bọn nhỏ không biết giải quyết như thế nào, trở về cùng nhau thương lượng thôi" Nói xong, Ba Âu kéo kéo Mẹ Âu

"Ta sẽ không cho các người hạnh phúc" Mẹ Âu gào thét, theo ba Âu ra cửa

Âu Dương Dật đóng cửa, tay để sau lưng Dạ Như, nhìn đôi mắt có chút ửng đỏ của cô " Không phải em nói anh là phải mạnh mẽ sao?"

"Nhưng mẹ anh là bậc trên" Dạ Như hít sâu, sau đó vẫn nở nụ cười " Không có việc gì, về sau sẽ quen thôi, chỉ cần anh còn yêu em, hết thảy đều tốt đẹp như trước"

Nhìn thấy cô nở nụ cười. Âu Dương Dật vừa đau lòng vừa vui mừng, dũi dài tay ôm cô vào trong lòng gnực " Dạ Như, em mạnh khoẻ là tốt rồi"

Dạ Như cười, vòng qua vòng eo hắn " Được rồi, không nggĩ nữa, ăn một chút gì đi"

Âu Dương Dật kéo cô ngồi vào bàn " Hắc hắc, ăn nhiều một chút, liền cho chúng ta một cục cưng"

Dạ Như nóng nảy " Còn chưa có cục cưng"

"Nói không chừng lần này nữa à" Âu Dương Dật vui vẻ ăn trứng luộc, lòng tràn ngập hạnh phúc

Tuy rằng vừa rồi Mẹ Âu đến làm ồn, nhưng trong lòng Dạ Như vẫn thật vui vẻ, dù sao tân gia này cũng thuộc về cô và Dật

"Tốt lắm, đừng nói giỡn, không có khả năng" Dạ Như ăn trứng luộc sau đó đi xem Tv

"Cuối tuần anh phải quay về công ty" Âu Dương Dật thu thập tàn cuộc, đem đồ vật này nọ vào bếp

Dạ Như gật đầu " Ừ" một tiếng

" Nếu mẹ anh tới, ngàn vạn lần đừng mở cửa" Âu Dương Dật ngồi bên cạnh, dặn dò cô

Dạ Như vỗ vỗ vai hắn " Được rồi, em cũng không phải tiểu bạch thỏ" Cô cười nắm chặt tay hắn

"Ok~ Good~" Âu Dương Dật giơ ngón cái lên

--

Đứng ở trước gương, Nhan Mạt Hàn sờ sờ bụng mình

"Ha Ha, cục cưng con tốt nha" Cô cười, tự nói chuyện với bảo bối đang ở trong bụng

Nam Cung Ảnh buồn bực " Mạt Hàn em đứng ở đó làm gì mà lâu vậy?"

Nhan MẠt Hàn mại khai bộ tử " Không có gì, tuỳ tiện xưng một chút" Cô cười từ toilet đi ra, Cô cũng không muốn cho Nam Cung Ảnh nhìn ra cái bụng đã hơi nhô lên của cô

Nam Cung Ảnh sờ sờ cằm, không nhiều lời, cầm quần áo vào phòng tắm chuẩn bị đi làm

Đi vào phòng bếp, Nhan Mạt Hàn cầm ly sữa uống hết, hiện tại là thời điểm thích hợp để dưỡng thai.. Sẽ bảo vệ đứa nhỏ trong bụng cho thật tốt

"Austin! April xuống lầu ăn sáng" Khoé miệng nở nụ cười, lấy ly rót thêm sữa, sau đó bỏ vài miếng bánh mì vào trong lò nướng.. Loại ăn sáng mang đậm chất Châu Âu này là sở trường của cô, cũng là cách làm đơn giản nhất

Austin cùng April mang balo từ trên lầu chạy xuống, ngoan ngoãn ngồi trước bàn ăn

Nhan Mạt Hàn nghe tiếng động, cầm sữa ra ngoài " Đây, nhất định phải uống hết "

Vừa nghe phải uống hết, April cùng Austin gương mặt rũ xuống

Nhan MẠt Hàn nghiêm túc " Không uống hết đêm nay sẽ không xem Tv" Nói xong, xoay người vào phòng bếp, rất nhanh nghe thấy" cạch cạch" cô hài lòng gật đầu, vừa ra đến cửa liền thấy Austin cùng April đã uống hết hai ly sữa

"Ảnh! Xuống đây" Cô hướng về phía lầu hô, để ly sữa lên bàn

Âu Dương Dật cũng bắt đầu đi làm lại, sáng sớm liền vài cao ốc của Nam Cung Ảnh

Nam Cung Ảnh bước vào trong văn phòng, thì hắn đã chờ bên trong

"Này, hù chết người à? Thật là, sáng sớm mà đã đến rồi?" Nam Cung Ảnh nghiêm mặt, buông cặp công văn, trên bài đã sớm có rất nhiều văn kiện

Âu Dương Dật xoa xoa mi tâm " Mẹ tôi vừa đến nhà làm ầm lên, tìm Dạ Như, chính là hy vọng tôi và Dạ NHư không cùng nhau sống chung nữa"

Nam Cung Ảnh nhíu mày " Tại sao?"

Âu Dương Dật khó xử " Bà ấy không xem trọng Dạ Như"

"Vậy thì làm cho bà ấy xem trọng hơn" Nam Cung Ảnh trả lời rất nhanh

" Tôi đương nhiên hy vọng mẹ sẽ xem trọng Dạ Như! Nhưng chính là làm như thế nào bà ấy cũng khó chịu"

Nhìn ấy vẻ mặt của Âu Dương Dật hoang mang, Nam Cung Ảnh gãi gãi tóc hắn tựa hồ chưa gặp qua tình huống này? Tối thiểu Nhan Mạt hàn cũng không có

"Cậu đến tìm tôi là vì việc này sao?" Nam Cung Ảnh trở mình bắt tay vào làm việc, thật đau đầu, hắn không biết nên làm gì để giúp Âu Dương Dật

Âu Dương Dật cấp bách đứng dậy " Đúng vậy! Thật vất vả trong thời gian tới, đúng rồi, Doãn Thiệu Hàn đâu? Đã lâu không không thấy..." hắn nói xong lại ngồi xuống

Nam Cung Ảnh trau mày " Không chừng đang làm việc cho mẹ hắn "

"thât là đứa bé ngoan" Âu Dương Dật nghiêm mặc " Gọi Tiểu Dương vào, ca muốn cùng hắn tâm sự"

Nam Cung Ảnh bất đắc dĩ "Cậu thật sự là không có ai nói chuyện đúng không? Ngay cả Tiểu Dương mà cũng muốn nói" Nói xong hắn vẫn nhấn điện thoại nội bộ " Tiểu Dương, , đến văn phòng tôi một chút, ừ, hiện tại"

Một lát sau Tiểu Dương liền vào

"Tổng giám đốc tìm tôi?"

Nam Cung Ảnh không ngẩng đầu " đó, cùng hắn nói chuyện phiếm đi"

Tiểu Dương không hiểu, bất đắt dĩ nói " Cùng Âu Dương Tổng Tài?"

"Đúng vậy, là tôi, đi thôi, đến phòng nghỉ" Âu Dương Dật nghiêm mặt đứng dậy, lấy một cuốn tập chí hung hăng hướng đến Nam Cung Ảnh " Tiểu tử chết tiệt, xem tôi một hồi sẽ chỉnh cậu như thế nào"

Nói xong hắn căm giận ra ngoài văn phòng

Nam Cung Ảnh " Phốc" một tiếng bật cười, ai kiêu cùng với Tiểu Dương nói chuyện phiếm? Ha Ha Ha Ha....

Âu Dương Dật bên một mặt khác, tôi TM hay nói giỡn cậu củng tin!

Hàn thuyên cả ngày, cuối cùng vẫn là thất bại chấm dứt...

Chờ ở thang máy, Nam Cung Ảnh sờ sờ cằm " Như thế nào? Thất bại?:

Âu Dương Dật xanh mặt " đúng, Tiểu Dương biết cái rắm á"

"Cật biết cái cứt gì" Nam Cung Ảnh một câu nói đem hắn ra chém chặt " Cậu còn muốn biết hỏi tôi.. ? Thật là.." hắn bất đắc dĩ lắc đầu " Đi thôi, tươi đẹp, tôi mời"

Nam Cung Ảnh mời khách, đương nhiên là tốt, Âu Dương Dật vẫn sảng khoái đồng ý rồi đi xuống, dù sao cũng cần suy nghĩ lại như thế nào để làm cho Mẹ vui vẻ... Hao tổn tâm trí

Âm Nhạc đinh tai nhức ốc quanh quẩn bên Nam Cung Ảnh và Âu Dương Dật

Ngồi trước quầy bar, Nam Cung Ảnh nhàn nhã uống rượu

"Mẹ cậu không chừng nghĩ là Dạ Như yêu cậu vì tiền " Nam Cung ẢNh chậm rì mở miệng

Âu Dương Dật gật đầu " Đúng! Bà ấy nghĩ Dạ Như coi trọng tiền"

Nam Cung Ảnh ý vị thâm trường " Ừ" một tiếng, sau đó không nói thêm gì

"Hay là có thể thử cuộc sống ở nông thôn.." Đề nghị của Nam Cung Ảnh thiếu chút nữa làm cho Âu Dương Dật hộc máu

"Vèo! Tôi có thể không lôi nhân sao? Âu Dương Dật trừng mắt...

Nam Cung Ảnh bĩu môi cười " Ok, như vậy liền đem Âu Dương Dật phá đổ đi, làm cho chính mình không có tiền, xem Dạ Như còn yêu cậu không" Đề nghị thứ hai của hắn làm cho Âu Dương Dật trực tiếp té ngã trên mặt đất

"đình chỉ đình chỉ.. Các phương pháp của cậu thật kinh điển... tôi không biết đến" Âu Dương Dật mặt mày xanh mét, đánh giá chung quanh " Tôi cũng không biết, có thể thời gian sẽ làm mờ nhạt tất cả"

"Ừ, có lẽ, nhưng nó không làm mờ nhạt tình cảm của tôi và Nhan Mạt Hàn" sáu năm không phải là ngắn, đối với hắn mà nói, sáu năm rất dài. Sáu năm qua không có lúc nào hắn ngừng chờ đợi Mạt Hàn, cũng không ngừng đợi chờ tin tức của cô... Lúc nào hắn cũng nghĩ đến cô, muốn tìm cô.. Thatm65 chí hắn muốn biết đứa nhỏ như thế nào?

Nhớ tới Dịch Điều Vi, khoé miệng hiện lên một vẻ khinh thường, cái nữ nhân đó, hắn thật sự nhìn lầm rồi

"Như thế nào? Nghĩ đến sáu năm qua sao?" Âu Dương Dật nhấp một ngụm rượu " Với tôi mà nói cũng là một khoảng thời gian rất dài.. Từ lúc Mạt Hàn rời đi, Dịch Điều Vi đã không thấy tâm hơi"

Nam Cung Ảnh gật đầu " Quen biết Dịch Điều Vi, đó là chỗ bẩn nhất của cuộc đời tôi"

"Ha Ha " Âu Dương Dật gật đầu, lại uống rượu. Thật cay...

"Cậu uống ít một chút, một hồi phải lái xe" Tuy rằng chính mình uống, nhưng vẫn không quên dặn dò Nam Cung Ảnh, hắn cũng không muốn ngũ đường cái

Nam Cung Ảnh gật đầu, nhưng lại mở miệng nhấp rượu sau một hồi Âu Dương Dật say, cuối cùng Nam Cung Ảnh cũng có thể về nhà

Hắn chỉ biết, Dật nhất định sẽ lại uống rượu

"Dạ Như! Dạ Như" đứng trước cửa nhà, Âu Dương Dật lảo đảo

Nam Cung Ảnh đỡ hắn một bên ấn chuông " Chết tiệt, nặng chết được"

Nghe chuông cửa, Dạ Như từ trong phòng chạy ra, nhanh mở cửa

"Trời ạ! Dật" Dạ Như chạy nhanh đến đỡ hắn " Nam Cung Ảnh? Anh cũng ở đây?"

Nam Cung Ảnh gật đầu, đánh đánh cánh tay đau buốt " Tôi chở hắn về"

Dạ Như cảm kích " Cám ơn, cám ơn.."

Nam Cung Ảnh xoay người rời đi

Dạ Như đem Âu Dương Dật vào trong nhà " Anh như thế nào lại uống nhiều như vậy" vẺ mặt ảo não..

Âu Dương Dật cười " Ha Ha Ha, Dạ Như! Anh thật sự yêu em" Hắn nói xong nằm trong lòng ngực Dạ Như " Nếu mẹ muốn tách chúng ta ra, anh nên làm gì đây?" Hắn lẩm bẩm nói, giống như một đứa trẻ

Dạ Như nhanh che cái miệng của hắn " Này, đừng nói những điều đen đủi, không có khả năng đó, em sẽ không buông tay anh, anh lại càng không, đúng không?" Cô vuốt mái tóc của hắn " Không được nói những điều ngu xuẩn"

Âu Dương Dật gật gật, uống rượu làm cho hắn giống như một đứa nhỏ, oa trong lòng ngực Dạ Như, khoé miệng còn nở nụ cười.. cũng không biết suy nghĩ cái gì

Cả một buổi tối, Dạ Như vẫn duy trì tư thế đó mà ôm hắn

Tâm tình của cô cũng phức tạp, không được ba mẹ chúc phúc, đây không phải là kết quả mà cô muốn

Huống chi... cô có lẽ không sinh con được

"Dật... Lúc này em không thể buông anh" Dạ Như nâng đỡ khuôn mặt hắn, sau đó chậm rãi ngủ

Sáng sớm, mặt trời lên cao, cánh tay Dạ Như ê ẩm..

"Dật, nhanh lên anh phải đi làm " Cô lắc lắc đùi Âu dương Dật

Âu Dương Dật chậm rãi mở mắn " Mới mấy giờ a..." Hắn sửng sốt " A... Như thế nào lại ngủ" Hắn chạy nhanh xuống

Dạ Như mặt tối xầm " Thật không biết ai tối hôm qua uống say, về nhà không biết gì liền ngủ, đẩy như thế nào cũng không được, đánh như thế nào cũng không nhúc nhích?"

Âu Dương Dật trấn an cô " Tốt, là anh sai, anh sai rồi"

"Ngoan, sợ vợ là đàn ông tốt" Dạ Như cười sau đó nhắc hắn " Thôu chết! Nhanh rửa mặt chải đầu còn đi làm"

"A.. Được rồi" Hắn lúc này day day thái dương, lên lầu..

Crypto.com Exchange

Chương (1-42)