Truyện:Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 38

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh
Trọn bộ 42 chương
Chương 38
Ngoại truyện 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Một tháng sau, Âu Dương Dật cùng Dạ NHư cũng trôi qua cuộc sống " vợ chồng mới cưới" cũng rất hạnh phúc

Hai người đi tuần trăng mặt ngay sau đó, lúc này mới trở về

"Dật.. Hộp thư như thế nào lại đầy?" Dạ Như bất đắc dĩ nhìn vào hộp thư, tay rút ra một lá thư " Mặt trên như thế nào lại còn có dấu son môi?" Cô trợn to hai mắt, không thế tin được trên lá thư lại có dấu son môi

Âu Dương Dật đem xe dừng lại, chạy nhanh đến " Có chuyện gì ngạc nhiên thế?" Hắn bộ dạng bình thường, thản nhiên đứng bên cạnh Dạ Như

Dạ NHư cầm lấy phong thư " Pia" đánh lên đầu hắn " Này, anh xem nha! Đây là cái gì? còn có nước hoa mùi... và dấu son môi nữa? Đây là cái gì?" Cô nhéo lổ tai Âu Dương Dật " Nói rõ ràng! ANh đều trêu chọc không ít nữ nhân?"

Âu Dương Dật tự tiếu phi tiếu kêu " Ôi... Đừng nhéo.. đừng nhéo aaa.. vợ "

Dạ Như nghiêm mặc ôm tất cả thư tín " Được, được, anh cho em, vào nhà giải thích" Cô lỗ mãng mắng, bỏ lại hắn một mình, ôm một đống thư bước vào nhà mới

Vừa vào cửa, đem tất cả quăng lên sofa, tính qua tính lại tuyệt đối không dưới 50 lá thư!

" Bình tĩnh, hít sâu.... hít sâu..." Cô hít sâu, một chút một chút, hai tay đưa lên tới trước ngực sau đó lại xuống bụng, làm tới làm lui mấy chục lần...

Âu Dương Dật đùa bỡn cái chìa khoá trong tay, buồn cười nhìn cô " Muốn sinh?"

"Phốc..." Dạ Như thiếu chút nữa **, nắm gối trên ghế sofa " Lại đây giải thích rõ ràng"

Nất thời cô như sư tử rống lên làm cho Âu Dương Dật cảm thấy bọn họ giống tân phòng...

Âu Dương Dật nhún vai " Được rồi, vậy em nói, em muốn biết cái gì?" Hắn tà mị ngồi trên thảm, nhìn Dạ Như

Dạ Như đảo qua một phong thư, mở ra đọc lớn " Dật yêu thương, em biết anh đã kết hôn, thật sự lòng em đau lắm anh biết không? Em yêu anh như vậy, buổi tối hôm đó anh làm cho em ấm áp.. Dật, van cầu anh đừng bỏ em được không? Dật... #@%#$%$#%#%%#^#" Anh nói đi, đây là cái gì? Ngày đó buổi tối? Hai người làm gì? Chuyện tình khi nào? ANh rốt cuộc đã trêu chọc bao nhiêu người phụ nữ?"

Âu Dương dật cầm tay Dạ NHư " Không trêu chọc mấy, cũng chỉ có một người.." Đặt ở trước môi, hắn hôn lên mu bàn tay của cô..

" Ít đến! Anh không giải thích đúng không? Vậy đó là chấp nhận?" Dạ Như căm giận rút tay về, dùng sức vò vò quần áo " Hừ.. Như thế nào lại có thể cùng một cầm thú kết hôn?" Bĩu môi, đứng dậy nhưng bị Âu Dương Dật bắt lấy

"Anh đâu có trêu chọc người khác nha, còn nữa em nói gì? Nói anh cầm thú? Vậy em là gì? Vợ của cầm thú? HƠn nữa anh làm sao phải chấp nhận, lúc trước là em rời bỏ anh.. Anh đợi em nhiều năm như vậy, em cũng không về... cuối cùng vẫn là gặp được em" Âu Dương Dật đứng dậy ngồi bên cạnh Dạ NHư " Dạ Như, chúng ta đã kết hôn, những người phụ nữ đó là vì anh muốn quên đi đau khổ của chúng ta... Đáng tiếc, đã rất nhiều nhưng không ai có thể thay thế em" Lời nói trữ tình của hắn làm cho Dạ NHư rùng mình

"chỉ giỏi mồm mép...." Cô ngẩng đầu vương ngón trỏ chỉ lên môi hắn, " Chẵng qua là, Sorry! Tỷ không phải là loại phụ nữ bị những câu nói đó làm cho siêu lòng cho nên Toobad, anh vừa rồi giải thích không quá quan"

Âu Dương Dật hoàn toàn đổ mồ hôi, vương tay đỡ bụng Dạ Như " Đừng tức giận, dù sao nơi này rất nay sẽ có kết tinh tình yêu của chúng ta" Nói xong hắn nở nụ cười hạnh ohúc.. , Dạ Như ngẩn ra

"Này... Em còn chưa muốn sinh con" Cô cúi đầu, đùa nghịch phong thư trong tay không mục đích

Một lúc sau, "Tại sao?" Âu Dương Dật mang theo vài phần thất vọng, nụ cười lúc nãy cũng không còn

Dạ NHư lắc đầu " Không có gì, chỉ là không chuẩn bị tốt" Cô thật sự buồn bực vì lúc Nhan Mạt Hàn trở lại, Âu Dương Dật tìm đến một đêm, sao cô lại không mang thai?

Âu Dương Dật ôm cô " Đừng lo lắng, cuộc sống tân hôn của chúng ta chỉ vừa bắt đầu, khi nào muốn, thì muốn. Chỉ cần em chưa chuẩn bị tốt thì chúng ta sẽ không có con" Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô, giọng điệu rất ôn nhu

Dạ Như thuận thế dựa vào vai hắn thở dài..

Sau một lúc, " từ từ" Dạ Như dường như nhớ cái gì đó, "Cọ" một tiếng đứng dậy " Này, em nói anh còn chưa giải thích đâu" Cô bày qua bộ dạng người đàn bà chanh chua, hai tay xoa thắt lưng hai mắt nhìn Âu Dương Dật

"..." Âu Dương Dật đỡ trán, hắn như thế nào để giải thích bản ghi chép của đào hoa công tử?

"Không giải thích đi?" Dạ Như trừng mắt " Không thôi về nhà mẹ đẻ" Nói xong định xoay người lên lầu

"A.. Từ từ, được, anh giải thích.. Lên lầu giải thích" Âu Dương Dật kéo tay cô đem lên lầu...

"Em nói, Đừng... Anh này kêu giải thích sao không?" Dạ Như giãy giụa nhưng lại bị Âu Dương Dật áp chế

Âu Dương Dật tà mị nhìn cô " Bởi vì.... . Chỉ có cùng anh yêu phụ nữ.... Anh.. Không.... . Mang"

"Bá..." Dạ Như nhaất thời nóng lên, gương mặt ửng hồng, cô có thể nghe được " Bá" một tiếng... Cô hiện tại hận mình không còn đường nào để đi! Như thế nào lại vào miệng cọp?

" Được... em tin, anh đứng lên" Cô không thôi đánh Âu Dương Dật, nhưng hay tai trong nháy mắt liền bị chế trụ. Hắn cúi đầu vùi vào cổ cô " Như... Em thật thơm.."

"Ngạch".. Dạ NHư rùng mình, cổ thật ngứa..

Duy trì tư thế này, Dạ Như nằm bên dưới Âu Dương Dật, không biết hai người nằm trên giường bao lâu..

"Này, em nói anh đứng lên em khôg thở được.." Dạ Như đẩy Âu Dương Dật

"Ừ... đứng lên vận động chút" Nói xong hắn thô lỗ xé rách quần áo trên người cô

"Này... Cái người này như thế nào, quần áo vừa mới mua.."

"Trả lại cho em... Cầm thú Aaa.."

"Đồ chết tiệt!... Phải lấy mạng của ngươi aaaaaa.."

Buổi tối, mới tỉnh lại

Hai cánh tay thon dài của Âu Dương Dật buộc chặt, Dạ Như bình thản nằm trong lòng ngực hắn

Trường hợp như vậy hắn đã đợi bao lâu rồi? Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhịn không được vẫn là hôn lên vài cái..

Trong nhà hết thẩy đều là mới.. Ghế mới, bàn trà mới, cái bàn mới, giờng mới...

Không nghĩ tới hai người ngày đầu tiên nằm trên giường mới, lại hạnh phúc như vậy..

Khoé miệng Dạ Như không ngừng nâng lên, trong giấc mơ cô tựa hồ rất hạnh phúc

Âu Dương Dật luyến tiếc đánh thức cô, lại không cử động, chỉ sợ vừa động sẽ làm cô thức giấc

Vẫn duy trì tư thế này, hắn quyết định nhìn Dạ Như...

Ngày hôm sau, Nam Cung Gia

"Cái gì?!? Mạt Hàn con lại mang thai sao?" Nam Cung Mạc, Nam Cung Tịch hai người trăm miệng một lời hô ra

Nhan Mạt Hàn gật đầu " Không có biện pháp, đứa con được ban tặng" Tiếp theo cô bất đắt dĩ nhún vai

Nam Cung Ảnh trên lầu đi xuống " Ai? Ba, ông nội sao hai người đến đây?"

Nam Cung Lão gia vuốt hàm râu dài " Ngươi có biết hay không Nhan Mạt Hàn lại...."

Lời nói còn chưa dứt thì Nhan Mạt Hàn đã chặn lại" Là cảm thấy được một ngày hạnh phúc" Cô cười đi đến bên cạnh Nam Cung lão gia nói " Ông nội, đừng nói cho ảnh biết, đây là tin vui."

Nam Cung LÃo gia ý tứ hàm xúc " Ừ..." Một tiếng, cùng Nhan Mạt Hàn hai người " Ha Ha Ha"

Trong nhà mọi sự hưng thị, coi như là nguyện vọng của Nam Cung Ảnh được thực hiện

TRên lầu, hai tiểu tử kia còn đang ngủ, không quấy rầy bọn họ, tỉnh ngủ sẽ tự nhiên chạy xuống tìm hai người...

Dạ Như thật là người có thể ngủ, vừa ngủ liền tới sáng

Âu Dương Dật muốn động như chính là chân đã chết lặng.... lại sợ làm tỉnh cô nên không dám nhúc nhích

Nhĩ đến cô sẽ tỉnh lại, ai ngờ ngủ một mạch đến sáng sớm

"Oa! Anh làm chuyện tốt " Dạ Như nhanh xoay người nắm chăn trở lên thân thể của chính mình, nhìn thấy một khối hồng hồng tím tím trước ngực, trên vai, trên cánh tay.." A! Khốn khiếp" Cô mắng định sẽ xuống giường

Âu Dương Dật mặt tối xầm vương cánh tay kéo cô về " Chân của anh bị em đè lên tê rần còn chưa nói, cái vết thương này thì là gì?" Hắn oán giận, thậm chí bắt đầu làm nũng " Người ta vì không muốn đánh thức em, nên không dám nhúc nhích.."

Dạ Như nâng tay " Phanh" gõ sau ót hắn " So với người ta người ta! Có ác tâm hay không.." Cô làm cái "nôn" biểu tình

Âu Dương Dật mặt càng đen " Em có phải là muốn anh lại gây sức ép cho em lần nữa không? Được? Hay là gây sức ép cho em khỏi rời giường? cho em còn ở nơi này nói anh ghê tỏm?" Hắn nói xong liền xoay người ngăn chặn Dạ Như

"Kao! nghĩ đến tỷ khi dễ nha, thật là! Chết tiệt " Dạ Như bị hắn giam cầm trong lòng ngực, muốn động cũng không được

Âu Dương Dật vừa lòng nở nụ cười " Có rút ra kinh nghiệm không?"

Dạ Như bĩu môi" Không có"

"Được, tốt lắm" Âu Dương Dật nói xong, khoé môi bắt đầu nâng lên " Nếu vậy, anh chỉ có thể gây sức ép cho đến khi em không thể rời giường" Hắn bất đắt dĩ nhún vai " Đây chính là lựa chọn của em nha"

"A! Không cần, em sai rồi, em đã rút kinh nghiệm được rồi" Dạ Như lập tức cầu xin tha thứ, nếu gây sức ép lần nữa tới xương cũng sẽ rụng thành từng mảnh nhỏ...

"Ngoan.." Âu Dương Dật xoay người nhảy xuống giường " Được rồi, anh đi chiên trứng"

"Phốc " Dạ Như bật cười " Đừng đốt nát phòng bếp nha"

"Em đã kích anh đi! Anh liền đi chiên hai cái, một cái cho anh, một cái cho em xem rồi anh ăn. Ok? Cứ như vậy nha, xuống lầu" Âu Dương Dật lầm bầm mang dép đi xuống lầu

Dạ Như rốt cục không nhịn cười được " ha Ha Ha Ha Ha " Một cái hắn ăn, một cái nhìn rồi đưa cho hắn ăn? Chuyện như thế này sao có thể xảy ra? Cô quyết định, là hắn nhìn cô ăn chứ không phải là cô nhìn hắn ăn... Cô hiện tại phải bồi bổ một chút, pah3i có một bữa cơm no đủ, hai cái trứng hnư thế này làm sao no?

Nghĩ nghĩ, Dạ Như vẫn là lo lắng, phòng bếp mới nếu dơ bẩn, thì thật là đau lòng nha. Cô nhanh đứng dậy mặc quần áo, tuỳ tiện chải tóc, sau đó xuống lầi giúp đỡ Âu Dương Dật

"Không xào không chiên không nổ, phòng bếp mới có thể bảo trì mà xinh đẹp như vậy" Dạ Như chạy nhanh đem tắt lửa " Ăn trứng gà luộc tốt lắm"

"......"

Crypto.com Exchange

Chương (1-42)