← Ch.1991 | Ch.1993 → |
CHƯƠNG 1992: LÃNH THƯ ĐỒNG TRỞ VỀ
Có lẽ Doãn An Táp thật sự bị trầm cảm, nhưng vào ngày rời đi, khi nhìn số dư tài khoản ngân hàng trong điện thoại, từ ánh mắt đến hàng mày của cô ta đều tỏ ra rất hài lòng mãn nguyện.
Bệnh trầm cảm cũng chỉ là cái cớ để cô ta trốn tránh thực tại mà thôi.
Người ích kỷ sẽ mãi mãi không thể tự tìm ra được nguyên nhân bất hạnh của mình.
Từ đó về sau, cô ta tự do ở bên ngoài, cũng hoàn toàn biến mất trong thế giới của mọi người.
Chớp mắt đã mười ngày trôi qua.
Kiều Kình vẫn ngày ngày đuổi theo bước chân Hàn Vân An, cũng tận hưởng cảm giác ấy.
Trong khi đó, giới giải trí vốn bình lặng bấy lâu, vào một ngày giữa tháng Tư nào đó lại đột nhiên sôi sục.
Nguyên nhân chính là sự bùng nổ bất ngờ của rất nhiều hot search trên Weibo khiến tất cả mọi người trở tay không kịp!
#Giấc mơ thượng lưu của Nghiên Thời Thất tan vỡ#
#Nghi án Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ly hôn#
#Nghiên Thời Thất đích thân thừa nhận chuyện ly hôn#
Hot search bùng nổ trên các mạng xã hội vào ba giờ chiều hôm đó với tốc độ lan truyền cực nhanh, vô số hãng truyền thông giải trí vừa nghe tin liền đổ xô tới phim trường của Nghiên Thời Thất.
Mọi việc đầu đuôi như thế nào thì phải nhớ lại cách đó mấy tiếng đồng hồ.
Hôm nay, trong phim trường Lệ Thành đang dựng cảnh quay cho trailer giới thiệu một chương trình thực tế.
Với tư cách là khách mời, từ sáng sớm Nghiên Thời Thất đã đến phim trường. Sau khi quay cả buổi sáng, qua khe cửa phòng nghỉ, cô bất ngờ nhìn thấy Lãnh Thư Đồng đến phim trường.
Từ sau đám cưới của Tiểu Vũ và Phi Phi, tính ra cũng đã một tháng rồi bọn họ không gặp nhau.
Nghiên Thời Thất kéo cô ấy về phòng thay đồ của mình để hàn huyên tâm sự.
"Cả tháng nay cô đi đâu vậy? Nước ngoài không có tin gì của cô, trong nước cũng thế, nếu hôm nay cô không tới, tôi tưởng đâu cô giải nghệ rồi chứ!"
Nghiên Thời Thất lẩm bẩm nhìn Lãnh Thư Đồng, vẻ nghi hoặc hiện rõ trên khuôn mặt.
Tuy Lãnh Thư Đồng không phải là ngôi sao quá nổi tiếng trong giới giải trí, nhưng với tư cách là một nhà thiết kế hàng đầu thì sức ảnh hưởng cũng không hề tầm thường.
Thế mà suốt một tháng qua, cô ấy gần như biến mất khỏi tầm mắt của công chúng, ngay cả điện thoại cũng không gọi được, khiến dư luận rất thắc mắc.
Mặt Lãnh Thư Đồng bây giờ có phần hốc hác hơn trước, cô cười cười, ngồi trước bàn trang điểm nghịch chì kẻ mắt, "Có chút việc nhà nên tạm thời về nước."
Nghiên Thời Thất quan sát cô ấy, trực giác cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Mặc dù cô và Lãnh Thư Đồng quen biết đã lâu, nhưng cô chưa từng hỏi về gia cảnh của cô ấy, chỉ biết rằng cô ấy đến từ nước Anh.
"Đã giải quyết xong việc chưa? Nếu có gì cần giúp đỡ thì đừng ngại gì nhé!"
Nghiên Thời Thất hỏi thử, ánh mắt tràn đầy vẻ quan tâm chân thành.
Lãnh Thư Đồng ngước mắt nhìn cô muốn nói lại thôi.
Chỉ sợ chuyện nhà cô lại không đơn giản.
Lãnh Thư Đồng khẽ cong môi, buồn bã than thở: "Tạm thời giải quyết xong rồi, cô không cần lo lắng, toàn là chuyện vặt trong nhà thôi, không đáng nhắc tới! Đúng rồi, lần này tôi quay lại là có chuyện muốn bàn với cô!"
Thấy Lãnh Thư Đồng chuyển đề tài, Nghiên Thời Thất biết cô ấy không muốn nói nhiều, vì thế cũng cười nói theo, "Chuyện gì vậy?"
Lãnh Thư Đồng quay quay cây bút chì kẻ mắt rồi nhướng mày, "Còn nửa tháng nữa là đến tuần lễ thời trang Paris, tôi muốn mời cô làm người mẫu cho thương hiệu của tôi, biểu diễn catwalk cho bộ sưu tập, được không?"
Nghe vậy, Nghiên Thời Thất vui vẻ đồng ý,
"Đương nhiên là có thể, nhưng mà... Tôi là người mẫu đại diện của thương hiệu VAN, anh ba Hàn còn chưa gửi lịch diễn catwalk cho tôi. Thế này đi, đến lúc đó tôi bảo Thành Nghiệp Nam gửi cho cô lịch catwalk của tôi, để tránh trùng nhau!"
Nghe thấy tên của Hàn Vân Đình, ánh mắt Lãnh Thư Đồng lơ đễnh lóe sáng.
Trong khoảng thời gian cô biến mất, Hàn Vân Đình gửi rất nhiều tin nhắn cho cô.
Những lúc mở máy đọc được thì những tin nhắn đó chính là nguồn vui duy nhất có thể khiến cô thấy vui vẻ trong khoảng thời gian bất hạnh ấy.
← Ch. 1991 | Ch. 1993 → |