Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1990

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1990
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1990: SAO CÒN KHÔNG BIẾT TỐT XẤU MÀ GÀI BẪY TÔI?

Doãn An Táp cúi đầu đi qua hàng cây xanh trước cửa, khi lướt qua đối phương dưới ngọn đèn đường vẫn không cầm lòng được liếc vội qua.

Và rồi, cô ta sững sờ, vẻ vui mừng dần dần xuất hiện trên khuôn mặt.

Dưới ánh đèn sáng rực, bóng của Kiều Kình bị kéo ra thật dài, nửa khuôn mặt anh ta chìm trong bóng tối, nhờ đó mà đường nét của khuôn mặt lại trở nên góc cạnh sắc sảo hơn.

Doãn An Táp nhất thời không kiểm soát được cảm xúc, bất giác rảo bước đến trước mặt anh ta, ngước nhìn chấp niệm trong lòng mình, "Anh Kình, anh đến... ặc..."

Còn chưa dứt lời, Doãn An Táp đã im bặt.

Kiều Kình không hề nương tay, siết mạnh hàm dưới của cô ta.

Doãn An Táp lộ vẻ hoảng loạn, vô thức muốn lùi về sau, nhưng không thoát ra khỏi gọng kìm của anh ta.

Kiều Kình hơi khom người, đôi mắt sâu thẳm như biển khơi.

Anh ta bắt được toàn bộ sự biến đổi trong cảm xúc của Doãn An Táp, cảm thấy không chỉ coi thường mà còn ghê tởm cô ta hơn bao giờ hết.

"Cô còn có mặt mũi mà gọi tôi là anh Kình?" Kiều Kình giữ chặt hàm dưới cô ta, hoàn toàn không màng đến tình xưa nghĩa cũ.

Anh ta từng bước tiến sát vào Doãn An Táp, buộc cô ta phải lùi về phía sau, "Biết rõ tôi và An An đã kết hôn cô còn thêu dệt ra bài viết kia để chọc tức tôi, Doãn An Táp, sao trước kia tôi không phát hiện ra cô lắm mưu mô như vậy nhỉ?"

Nghe anh ta kết tội, Doãn An Táp đầy hốt hoảng.

Dường như cô ta không ngờ Kiều Kình sẽ biết chuyện này, bản tin kia được đăng chưa đầy một tiếng đồng hồ đã bị ⓒ*ưỡ𝓃*ℊ 🌜*♓*ế gỡ bài.

Hơn nữa nhân viên của phòng biên tập như họ khi ký tên dưới bài đều dùng bút danh...

Tuy Doãn An Táp đang cực kì bối rối nhưng vẫn ép mình phải bình tĩnh lại.

Cô ta thoáng thất thần, lắc đầu phủ nhận: "Không phải em..."

Kiều Kình tức khắc hất cằm cô ta ra.

Bình thường Kiều Kình rất lịch thiệp với phái nữ, nhưng trước mặt Doãn An Táp lúc này, anh ta chỉ mong mình là một gã khốn quen động tay động chân với phụ nữ.

Sức lực nam nữ chênh lệch, Doãn An Táp bị anh ta hất ngã xuống đất.

"Doãn An Táp, có phải tôi đã quá nhân từ với cô nên cô mới dám khiêu khích giới hạn của tôi hết lần này đến lần khác đúng không?"

Kiều Kình từ trên cao nhìn xuống người phụ nữ chật vật trước mặt mình, đến tận lúc này, toàn bộ đồ hiệu trên người cô ta vẫn là do anh ta mua cho.

Đã nhận đồ của anh ta mà còn không biết điều, thảo nào năm xưa chủ nhà họ Doãn lại chấp nhận vì cô bồ nhí mà đuổi con gái ruột của mình ra khỏi nhà.

Hư vinh, giả tạo, nói một đằng nghĩ một nẻo, Doãn An Táp gần như hội tụ đủ những đặc điểm đáng ghét nhất của phụ nữ.

Lúc này đây cô ta dùng cả tay lẫn chân để dứng dậy, cổ chân đau nhói, xem ra đã trẹo chân rồi.

Nhưng cô ta không rảnh bận tâm đ ến, ra chiều nức nở đối mặt với Kiều Kình đang trong cơn giận, "Anh Kình, em nói không phải em thì anh cũng không tin, đúng không?"

Kiều Kình nhíu mày, cười khinh miệt, "Doãn An Táp, làm cũng làm rồi, dám viết ra bao nhiêu chữ dẫn dắt dư luận lại không có gan thừa nhận sao? Hay là để tôi đoán thử, mục đích của cô có phải muốn dùng tin bịa đặt này làm cho An An thất vọng về tôi không? Hay là muốn lợi dụng bản tin để thu hút sự chú ý của tôi? Cả Lệ Thành ai ai cũng biết tin tôi và An An đã đính hôn, cô không biết sao? Mấy câu nhảm nhí như nghi ngờ sắp có tin vui mà cô cũng dối lòng viết ra cho được!"

Nói đoạn, Kiều Kình lại tiến lên trước một bước, một tay giữ lấy gáy kéo cô ta đến trước mặt mình, "Nhưng cô đã thành công thật, ít ra thì hôm nay khi tôi điều tra mới phát hiện ra cô vẫn đang ở trong căn hộ mà tôi cho cô. Quần áo, túi xách hàng hiệu đang mặc trên người nhìn cũng quen lắm. Lúc trước nhận không ít lợi lộc từ tôi, sao còn không biết tốt xấu mà gài bẫy tôi? Hửm?"

Chương (1-2252)